Viết cho những người dấu yêu!!! (2 người xem)

Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

Viết cho anh - người mà nhỏ đã từng gọi là "anh Hai"

Nhỏ không hiểu tại sao nó lại viết những dòng này, vào nơi mà người ta "viết cho những người dấu yêu". Ừ, thì vì anh đã từng là "anh Hai" của nhỏ cơ mà!!!

Mấy hôm nay đi ngoài đường, văng vẳng bên tai tiếng nhạc bài "Mùa đông không lạnh", nhỏ bất chợt nghĩ đến anh - người mà nhỏ đã từng gọi là "anh Hai".

Nhỏ còn nhớ, hôm ấy - 17/4, quán cafe Nhật Nguyệt, hai ly sinh tố bơ đã biến anh thành "anh Hai" của nhỏ. Nhỏ bắt đầu gọi anh với hai từ như thế từ 17/4. Ngày qua ngày, hai anh em, chuyện gì cũng tâm sự cho nhau nghe. Nhỏ còn nhớ giọng anh ấm lắm, mà có lúc cũng thiệt lém lỉnh, sẵn sàng ứng phó khi nhỏ "tung đòn" đấu khẩu. Anh đối với nhỏ đặc biệt hơn những đồng nghiệp khác. Anh nhắc nhỏ thường xuyên hơn. Lúc thì "Ngủ trưa đi lấy sức chiều làm việc nghe em gái", lúc thì "Ngày mai nhớ đừng mặc đồ trắng đi làm nhé, người ta sắp dọn dẹp phòng đó, bụi lắm". Nhỏ thấy vui và ấm áp, vì có một người anh trai như thế. Cũng có người xì xào bàn tán, cho rằng anh đang cặp với nhỏ, rồi nói thế này thế kia (Nhỏ chẳng hiểu lý do tại sao, vì chuyện kết nghĩa, chẳng ai biết ngoài hai anh em). Nhưng, cả hai chẳng quan tâm. Chẳng lẽ nam-nữ chơi thân với nhau không được sao. Có gì phải sợ!!! Anh - ai cũng biết đang quen bạn gái đã được 8 năm, còn nhỏ - cũng đang có bạn trai. Dù sau này, nhỏ đã quyết định chia tay, nhưng lý do đó chẳng liên quan gì đến anh Hai cả.

Nhỏ nhớ, nhớ những lần hai anh em gọi nhau đi ăn ốc, rồi cút chiên bơ (món anh thích, mà nhỏ cũng ghiền). Có hôm nhỏ không vui, 9h tối còn gọi anh Hai xuống nhà thờ Đức Bà ngồi hóng gió mà nhấm nháp hũ kem lành lạnh. Anh kể nhỏ nghe đủ chuyện, chuyện lúc anh còn là sinh viên, về những kinh nghiệm sống của anh nhờ những lần va chạm. Nhớ, nhớ những lần anh Hai chở nhỏ dạo mát vòng quanh những con đường ngoằn ngèo khu Bắc Hải, nhỏ thích thú giơ cả hai chân hai tay. Nhớ có lần nhỏ gọi anh sang lấy quà ở quê mẹ nhỏ gửi vào, nhìn anh mới từ Đồng Nai chạy lên, nắng gắt làm da anh đen thui, trông buồn cười mà ko dám nhoẻn miệng. Nhỏ, đã dành cho anh tình cảm chân thành của một đứa em gái, vô tư nhưng đầy lý trí. Những lần anh bị mệt (nhỏ ko biết anh bị bệnh gì vì anh ko nói), nhỏ lại chạy khắp nơi tìm cho được củ gừng để pha nước cho anh (vì bạn nhỏ bảo uống nước gừng ấm bụng). Có hôm anh bảo bị mất ngủ, hôm sau nhỏ dặn đi dặn lại anh phải nhớ làm theo lời nhỏ - hãm nước hành tím và uống trước khi đi ngủ. Không biết anh có làm đúng như vậy không mà hôm sau anh bảo ngủ ngon rồi, vì sợ em gái đe dọa bắt uống nước củ hành (khó uống thấy mồ). Hi, thì nhỏ cũng chỉ nghe lời bạn bè mách thôi mà. Nghe chứ chưa thử.

Anh Hai! Nhỏ đã dành cho anh Hai thứ tình cảm vô tư và trong sáng nhất của một đứa em gái. Đã tin tưởng hoàn toàn vào một người mà nhỏ gọi là anh kết nghĩa. Để rồi, như người ta nói "Nếu bạn đặt niềm tin quá nhiều vào một ai đó, sẽ càng thất vọng nặng nề mà thôi". Có lẽ điều đó đúng với nhỏ. Anh Hai! Cuối cùng thì nhỏ nhận ra anh Hai ko như nhỏ nghĩ. Nhỏ đã nhầm chăng? Người mà nhỏ đã từng gọi là anh Hai đây sao??? Nhỏ có nên căm ghét anh không? Nhớ có lần nhỏ đã nói : "You're still my brother in my mind". Thế nhưng, ý nghĩ đó mâu thuẫn lắm. Nhỏ không muốn nhìn thẳng vào mặt anh, không muốn tin rằng khuôn mặt ấy là người mà nhỏ đã đối xử như một người anh. Mỗi ngày trôi qua trước đây với nhỏ thật nặng nề. Thấy sợ, sợ mỗi khi nhận được mail đến từ địa chỉ Ed...Nguyen. Có lẽ, giờ đây, cả hai đã như mặt trăng với mặt trời. Nhưng, có một điều anh Hai nên nhớ rằng : Cho dù nhỏ có cố gắng để căm ghét anh Hai như thế nào đi chăng nữa, thì nhỏ vẫn không thể, không thể nào. Ai đó đã cố tình làm vỡ chiếc bình thủy tinh, thì dù có hàn gắn lại như thế nào đi chăng nữa, những vết nứt của nó vẫn không thể xóa mờ. Dù sao, cũng cảm ơn anh, vì anh đã từng là một ông anh tốt của nhỏ. Hãy sống tốt hơn những gì nhỏ đang nghĩ về anh!
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Nghe những dòng chia sẻ của bạn tramy, mình cảm thấy chạnh lòng đôi chút.
Chắc là tùy người thôi Tramy à, dầu sao Tramy và anh hai của mình cũng đã có một thời gian đáng nhớ. Cái gì cũng theo quy luật của nó, một khi đến cái dốc cao thì cũng là lúc nó bị trượt dài xuống.
Mình cũng có một người anh hai kết nghĩa như Tramy, đang ở giai đoạn đầu lên dốc hay đang xuống dốc rồi mà mình cũng chưa biết nữa… Nhưng vì bất kỳ lý do gì, mình cũng sẽ mong ước những điều tốt đẹp với anh hai “lười” của mình.
Chúc một ngày làm việc thật thoải mái đến với mọi người…
 
Viết cho bạn - "Mối tình đầu của tôi"

Cái lạnh mùa đông đang tràn vào miền Trung. Bọn bạn nhắn tin : "Tao đang nằm co ro trong chăn. Lạnh lắm mày ơi". Ừ..mùa đông...cái lạnh...chợt nhớ đến một người. Tôi viết entry này dành cho bạn nhé!

Có lần tình cờ gặp bạn online, đúng lúc vừa post cái entry mới, gửi link blog cho bạn. Bạn bảo : "Chán! Entry chẳng có tên mình, đọc làm gì". Nói vậy thôi, nghĩa là bạn cũng đã từng đọc mấy entry tôi viết phải không? Ừ thì entry này dành cho bạn nè. Có thể đọc nó, bạn sẽ biết nhân vật chính là mình. Nhưng mà, chắc chắn một điều : tên bạn vẫn sẽ ko được nêu ra đâu.

Một lần tình cờ, nhóm tôi rủ cả bạn đi chơi cùng. Bạn chở tôi, chỉ đơn giản trên chiếc xe đạp đơn sơ. Ngày xưa thiệt là xưa, tôi và bạn là bạn cùng lớp. Rồi bao nhiêu năm, tôi chẳng nhớ, tôi gặp lại bạn, lại cùng bạn trong chuyến đi chơi. Một sự tình cờ đến thú vị. Dọc đường, tôi - bạn, huyên thuyên đủ thứ. Có lẽ như đang bắt gặp điều gì đó đồng cảm ở bạn, tôi nói chuyện với bạn nhiều hơn, khám phá ra nhiều điều thú vị hơn mà trước đây tôi ko hề hay biết. Tôi biết, cái vẻ bề ngoài lạnh lùng của bạn chỉ là lớp vỏ bọc mà thôi. Tôi bắt đầu để ý đến bạn nhiều hơn. Thật tình lúc đầu tôi chỉ thích thích cái vẻ ngoài điển trai của bạn, cộng với chiếc quần tây trắng trông thật tinh khôi. Ở độ tuổi ấy, cô gái nào không có những rung động như tôi trong lần đầu tiên gặp bạn mới là lạ. Hôm sau tôi phải đi xa. Tối hôm ấy, bạn tặng tôi một cuốn thơ tình. Tôi không hiểu, hay cố tình không hiểu điều này có ý nghĩa gì. Nhưng chí ít nó cũng làm thay đổi ít nhiều suy nghĩ trong tôi. Tôi cất giữ món quà của bạn cẩn thận, như một kỉ niệm đẹp mỗi khi nhớ về. Chút rung động tuổi học trò, vu vơ....

Những bận rộn thi cử khiến hình ảnh bạn nhạt nhòa dần trong tôi. Tốt nghiệp phổ thông, đậu ĐH, tôi vào Nam. Bất chợt, ai đó nhắc đến tên bạn, kí ức lại ùa về trong tôi. Tôi nhớ...bạn chở tôi, trên chiếc xe đạp.... một buổi chiều mưa....một cuốn thơ trao vội....

Gặp lại bạn sau bao năm, tôi có cảm giác đặc biệt lắm. Tôi không hiểu, hay cố tình không hiểu đó là gì...Tôi xa bạn gần cả ngàn cây số. Lập nick, rồi hẹn nhau online tối thứ 7. Bạn không biết tôi mong chờ đến ngày thứ 7 đến thế nào đâu. Chỉ đơn giản được thấy nick bạn online, được nói chuyện với bạn. Tôi không hiểu, không hiểu tại sao mỗi khi nói chuyện, chỉ một lúc, tôi - bạn lại cãi nhau. Vậy mà...tôi chỉ mong chờ đến tối thứ 7...Tôi gọi điện cho bạn thường xuyên hơn. Đơn giản chỉ để nghe tiếng của bạn, dù chỉ là cãi nhau. Có lần, bạn nhắn offline cho tôi : "Hãy chúc mình may mắn đi. Hãy chúc như vậy đi. Đừng hỏi gì cả". Bạn có biết lúc đó tôi lo thế nào không. Tôi tưởng tượng ra đủ thứ: Bạn bị tai nạn ư? - Không thể nào, bởi bạn vẫn còn lên mạng để nhắn tin cho mình được kia mà. Gia đình bạn có chuyện gì ư? - Là chuyện gì cơ chứ? Tôi hỏi dồn dập những tin nhắn reply trên Yahoo, vẫn không thấy bạn trả lời. Lúc đó, tôi đã có suy nghĩ sẽ đón xe về tận nơi xem bạn có chuyện gì.

Sinh nhật bạn, tôi mày mò cả mấy ngày trời, tự tay làm tấm thiệp gửi tặng bạn. Bạn nhận nó, có lẽ cũng vui và cảm động. Tôi chỉ nhớ rằng bạn bảo tôi là người đặc biệt nhất đối với bạn. Tôi không biết, hay cũng không cần biết tôi là ai trong mắt của bạn. Chỉ biết rằng, thứ tình cảm tôi dành cho bạn rất thật, và tôi gọi nó là "mối tình đầu". Bởi, tôi biết, chỉ có chính tôi mới biết, như thế có phải là tình yêu. Tôi đã từng thích, từng rung động trước nhiều cậu bạn trai. Thường thì chỉ những cậu bạn thông minh học giỏi. Sau này thì, tôi có định nghĩa rõ ràng hơn, rằng đó chỉ là sự ngưỡng mộ. Có thể, tôi chỉ thích 1 người và quên ngay 1 người chỉ trong tích tắt 1 tuần lễ. Tuổi học trò mà, rung động vu vơ...Nhưng...với bạn lại khác. Tôi không biết lý do vì sao tôi nghĩ đến bạn, thích nghe giọng nói của bạn. Chỉ đơn giản vì tôi thích như thế. Tôi không quan tâm bạn học hành thế nào, gia đình bạn thế nào, bạn lạnh lùng ra sao. Tôi chỉ biết rằng : không lúc nào tôi thôi nghĩ về bạn, và tôi gọi đó là "mối tình đầu của tôi".

Dần dần, trưởng thành hơn, chín chắn hơn, tôi biết điều đó sẽ chẳng đi đến đâu cả. Tôi không hiểu vì sao. Nhưng nếu như lúc trước, tôi rất rất muốn biết vị trí của tôi trong bạn, thì bây giờ, điều đó với tôi không còn quan trọng nữa. Không biết, tôi có thể gọi đó là "tình đầu đơn phương" hay không. Nhưng có một điều tôi luôn tự hào, rằng "bạn là người đầu tiên tôi mang tặng thứ tình cảm trong sáng và vô tư nhất mà tôi gọi là tình yêu". Tôi không tự cho mình là người thất tình, bởi tôi đâu có bị mất đi thứ tình cảm ấy. Cũng không biết bạn đã và đang nghĩ gì về tôi. Hay có thể, tôi chỉ là một người bạn trong vô số những người mà bạn quan tâm thôi (bạn luôn như thế! Luôn quan tâm đến người khác hơn cả bản thân mình). Bạn biết không? Tôi tự hào lắm lắm, khi có một người bạn tốt như bạn! Nếu như ngày trước, mỗi khi nghe bài "Con đường mưa", tôi lại ngồi suy tư miên man nghĩ về bạn, rồi buồn vẩn vơ. Thì giờ đây, tôi không thế nữa. Một phần bởi tôi không còn là cô học trò phổ thông, cũng không còn là con nhóc sinh viên năm nhất hiếu thắng. Tôi - bạn, tất cả những kỉ niệm đẹp ấy, tôi sẽ gói chúng thật kĩ và cất sâu vào một góc nơi tâm hồn. Để lâu lâu, lại mở ra xem, để mà tự hào mỗi khi nhớ về, về "mối tình đầu của tôi".

** Anh là một người đặc biệt, đem đến cho tôi những ngọt ngào mà tôi chưa hề thấy được ở bất kì ai. Nhưng...tôi chia tay anh không phải vì tôi không quên được bạn. Đúng! Tại sao tôi phải quên đi một người bạn tốt như bạn cơ chứ! Người ta nói rằng, người ta chẳng cần nói lý do khi yêu một ai đó, nhưng lại có trăm ngàn lý do để nói tiếng chia tay. Còn tôi, lại không muốn như vậy. Không muốn ngụy biện bất kì một lý do nào để chia tay. Đơn giản một điều, không nên tiếp tục nữa mà thôi. Và bây giờ, tôi cầu chúc cho anh thành công. Thành công với con đường anh đã chọn. Mạnh mẽ lên anh nhé. Tôi vốn không thích đàn ông thiếu tự tin. Anh đừng nằm trong số đó! Còn bạn, hãy cứ là bạn tốt của tôi, là một người khó hiểu mà ai cũng muốn khám phá. Hãy làm theo cái cách mà bạn cho là đúng và cần thiết. Tôi tin bạn làm được! Còn tôi, vẫn sẽ bước đi trên con đường mình đã chọn. Tôi biết, mình không bao giờ được phép cho mình cái quyền thiếu bản lĩnh và tự tin. Entry này, bạn sẽ không gọi là tương tư và bi lụy chứ. Đơn giản, tôi chỉ muốn viết nó, cho bạn, cho tôi, và cho anh ấy! Giờ thì, tôi là chính tôi! Tôi hoàn toàn có đủ bản lĩnh để control chính mình mà! Tin tôi đi! Đừng lo lắng gì cả nhé!
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Gửi "người bí ẩn"

Những dòng này babi viết cho "người bí ẩn" nè. Đêm đang về khuya, gió lùa vào cửa sổ phòng lành lạnh.
Babi không hiểu duyên cớ nào đã đưa babi đến với GPE, khi trước đây babi rất ghét cái gọi là "forum". Có lẽ nhờ chuyến công tác xã hội ấy. Babi được quen biết nhiều con người thú vị, sống nhiệt huyết và hết mình. Trong số đó, có một người mà babi gọi là "người bí ẩn", người đầu tiên gửi thư "make friend" với babi trên diễn đàn. Có lẽ lúc đầu babi cũng hơi thắc mắc đó, và cũng có ấn tượng về cái nick này. Vì cách viết của "người bí ẩn" nhẹ nhàng lắm, những lời khuyên dịu dàng làm người đọc nó cảm thấy vui và nhẹ nhõm. Babi bắt đầu tò mò về "người bí ẩn". Và rồi hôm ấy, nhà hàng Món Huế, babi cũng đã được gặp người mà babi gọi là "người bí ẩn".

Babi thích cách nói chuyện đằm thắm và sắc sảo, thích cái nheo mắt ngồ ngộ đáng yêu của "người bí ẩn". Người khác sẽ bảo đó là dịu dàng nữ tính. Nhưng babi lại thấy cả cái vẻ tinh nghịch cá tính nữa đó. Cái cách "người bí ẩn" cầm 2 tờ phiếu bốc thăm rồi hôn lên nó để cầu may trông thật nhí nhảnh. Hehe.
Theo babi biết thì nhiều người yêu quý "người bí ẩn" lắm đó. Dù chưa bao giờ gặp mặt, nhưng qua cách viết, qua cách chia sẻ, có thể hiểu được hơn 50% về con người đó đấy. Chắc luôn! Hì. Babi đã hứa thì sẽ không bao giờ hỏi câu đó nữa. Quên nó đi! Nhưng bù lại, "người bí ẩn" phải hứa với babi rằng sẽ quẳng nó sang một bên để sống vui vẻ nhá. Là chính mình! Đừng biến thành bất kì một ai khác cho dù hoàn cảnh có thay đổi như thế nào đi nữa. "Người bí ẩn" thì sẽ mãi mãi là "Người bí ẩn"! Có đúng vậy không? Cũng như Bích Thủy thì vẫn mãi mãi là Bích Thủy vậy. Hi. Cố lên! Gambatte!
 
Lần chỉnh sửa cuối:
tramy iu rồi hả?
sa kiếm người để méc đây :)
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Èo...Tramykt86nt mà biết iu sao trời???? Há há. Chỉ biết "tán" cho "tỉnh" thôi. Khà khà. Đồ đệ môn phái Taekwondo mà lị! Ẹc..ẹc..
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Đêm qua nghe điện thoại của anh mà thấy bao nhiêu giận hờn tan biến. Cũng nhờ xa nhau mà em cảm nhận được trong lòng em có anh, em cảm nhận được mình có tình cảm với anh. Cảm ơn cuộc sống đã cho em gặp anh để trái tim em lại có thể rung động với anh.

Khi chúng mình xa nhau, em biết mình cần sống tốt hơn và là người phụ nữ trưởng thành hơn. Và em cũng hiểu được một điêu rằng người phụ nữ cần yêu bản thân mình trước nhất, vì có yêu mình nhiều thì mới mang lại hạnh phúc cho người khác nhiều được.
 
Hôm nay là một ngày cuối tuần yên bình theo đúng nghĩa.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Em đủ tự tin để yêu anh, thì em cũng đủ mạnh mẽ để chấp nhận đau khổ và rời xa anh.
Tình yêu đắng hay tình yêu ngọt cũng là tình yêu
 
Anh vẫn làm nước mắt em tuôn rơi.
 
Hôm nay mình có nhiều người dấu yêu quá. Happy quá.
 
Hình như hông có lão chết tiệt trong số đó!

Èo...Thầy lại qua bên đây hồi nào vậy thầy? Hé hé. Hay thầy tính viết vài dòng cho học trò "dấu yêu" tramykt86nt vậy? Hehe.
Trò vừa mới hỏi thăm bố KTGG. Trò dọa ổng là hôm nào rảnh rảnh sẽ xuống ăn hết mấy đĩa chuối của ổng luôn. Hehe. Ai biểu ổng trách trò cái tội không dậy 5h để gọi ổng dậy tập thể dục. Hic..hic..Hơn 12h trò mới ngủ mà 5h trò dậy được thì trò hổng phải "người bình thường". Hihi. Chúc cả bố KTGG "yêu dấu" và thầy "dấu yêu" luôn khỏe mạnh nhá!
 
Mình được 1 người bạn gửi cho 1 file viết cho người yêu thương và được yêu thương. Share với các bạn đọc và suy ngẫm vậy --=0
Cũng thấy rất hay
 

File đính kèm

Hôm nay mình có nhiều người dấu yêu quá. Happy quá.

Chị camchuong yêu mến !

Chúc mừng chị đã có một ngày hạnh phúc và có nhiều người dấu yêu. Đêm qua em đã suýt ngộp thở vì hoa (em nghĩ mãi xem bạn em có đứa nào sinh nhật trong 2, 3 ngày liền kề không mà tìm mãi không ra hi hi)
 
Ý tỷ tỷ là vụ tặng hoa giống như vụ chúc mừng SN, hông có tên lão chết tiệt trong danh sách, nghĩa là cái danh sách những người làm cho camchuong happy hay danh sách những người âm thầm tặng hoa cho Tgôn í mà.
Lão chết tiệt làm gì mà dám théc méc cho tỷ nghe.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Ý tỷ tỷ là vụ tặng hoa giống như vụ chúc mừng SN, hông có tên lão chết tiệt trong danh sách, nghĩa là cái danh sách những người làm cho camchuong happy hay danh sách những người âm thầm tặng hoa cho Tgôn í mà.

Tỷ tỷ ui, chị camchuong có xác nhận là danh sách những người làm cho chị ý happy có lão chết tiệt mừ.

Nhưng còn cái danh sách âm thầm tặng hoa thì muội hok bít đâu nha
 
Bảo đảm với muội là hông có mà. Vậy mới gọi là chết tiệt chứ. Lão í cưng em họ lão mí lị mấy trò của lão lắm, mà lão í vẫn bảo thủ, hông có biểu lộ ra chỗ công cộng.
 
Bảo đảm với muội là hông có mà. Vậy mới gọi là chết tiệt chứ. Lão í cưng em họ lão mí lị mấy trò của lão lắm, mà lão í vẫn bảo thủ, hông có biểu lộ ra chỗ công cộng.

Cưng đâu mà cưng, hôm qua còn chọc muội xém chút nữa thì nhè (dạo này muội dễ xúc động lém). Bữa nào tỷ gặp thì xử giúp muội nha
 
Chỉ là…

... một chút khó chịu

... một chút buồn


... một chút bâng quơ


… với một cuộc điện thoại không đáng nhớ…

--=----=--
 
Anh gọi điện cho em, xin lỗi em không thể nhấc máy, em không muốn gợi lại những gì đã qua.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Giờ bình yên

Một ngày có một khoảnh khắc mà ta gọi là giờ bình yên. Giờ ấy quanh ta nhịp sống vẫn diễn ra rộn rã nhưng trong lòng đã mất chỗ cho cuộc bon chen; tai ta vẫn còn âm ỉ không ngừng tiếng guồng quay công việc nhưng trái tim đã bắt đầu khao khát những nhỏ bé giản đơn.

Giờ bình yên - giờ của những đêm thật khuya mong điện thoại vang lên một tiếng để biết đời còn dành cho mình những quan tâm.


Giờ bình yên - giờ của những lần đi lang thang trên con đường vắng, sau một ngày ồn ã của các mối quan hệ, sau những bữa cơm bụi chông chênh đong đếm. Mong được nghe đến cháy lòng câu hỏi quen thuộc của mẹ: “Ăn cơm chưa con?”, hay giọng trầm ấm của bố: “Bữa nay học hành sao rồi con?”.


Bình yên bởi biết lòng mình chưa sỏi đá, bởi biết tim mừng vui vì mỗi bước mình đi còn có những ánh mắt trìu mến dõi trông.


Giờ bình yên - giờ không muốn im lặng, giờ muốn đời nghe mình nói, giờ ta vô thức nhấn số điện thoại của bạn kể vài chuyện vu vơ, chỉ để nghe tiếng cười của bạn bật lên vô tư, để thấy hạnh phúc vì có người còn bình yên vì những điều mình nói. Chợt lòng thanh thản vì biết đời còn chút hồn nhiên.


Giờ bình yên - giờ lạc giữa dòng người xe mắc cửi nhưng vẫn còn một khuôn mặt dịu dàng áp vào lưng ta như cần che chở. Thấy tim nhẹ nhàng rộn nhịp, thấy bình yên về ngụ trong tâm trí bởi biết mình còn được làm bức tường vững chãi cho một người.
download


Và khoảng khắc năm mới 2010 đang đến gần, Chúc cho các ACE "iu wi" của GPE luôn tràn ngập niềm vui, hạnh phúc và tìm thấy sự bình yên trong trái tim mình.



(Sưu tầm)
 
Nghe bài hát xuân Sài Gòn, nhớ những ngày trong đó, nhớ con người SG, và nhất là nhớ ....Anh
 
Alo rồi, nhận rồi, chúc têt rồi, anh họ chứ ai!
Xì, lão đừng nhận vơ nhé, Chữ anh ở đây em viết thiếu chứ "xì"_ "Anhs" bao gồm rất nhiều anh, anh Họ, anh Ca, Anh BNTT, Anh Sô, anh Over....
nhắn tin cho Ca mà Ca chẳng nhắn lại gì cả, tức mình giờ gọi điện đây.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Gọi điện cho ai giờ cũng tò ti té, hoặc bận bịu, chán ghê, cho Ca cũng vậy
 
Người đó không còn trong em nữa, nhưng với những gì đã qua, em chỉ còn một trái tim nửa vời dành cho Anh? Anh chấp nhận nó chứ? Chỉ hy vọng rằng thời gian sẽ làm mọi thứ thay đổi.
 
Tôi cũng muốn viết vài dòng cho người ấy nhưng biết viết gì bây giờ. Trên đời này chắc không ai ngu như mình, tình cảm của mình mà cũng không xác định được nói chi là hiểu được tình cảm của người khác. Cuộc đời cứ thế cứ thế trôi dần theo năm tháng không biết bao giờ mình có được tình cảm như mọi người khác. híc
 
Đôi khi ta tưởng mọi thứ đã qua, nhưng hoá ra đó là do ta tưởng nó qua, bởi vì nỗi buồn quá lớn của nó mang lại làm ta không muốn nghĩ đến nó. Nhưng khi chỉ còn ta ngồi đối mặt với đêm khuya, khi sự yên tĩnh bao trùm, tất cả dường như đổ về một cách hỗn loạn.
Đêm khuya không phải là thế giới chỉ có màu đen, vô cảm, đó là thế giới của sự tĩnh lặng và nó đặt ta ở vị trí trung tâm, nó giúp ta chạm tới những ngõ ngách sâu thẳm nhất của mình, ta biết rằng mọi thứ không như ta nghĩ. Có rất nhiều thứ, ranh giới giữa chúng chỉ là một sợi tóc.
Trong tình yêu có lúc 2 người hoàn toàn tĩnh lặng, chẳng ai nói với ai điều gì, đơn giản là để cố quên đi những nỗi đau mà hy vọng rằng thời gian sẽ làm nó phai nhòa...
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Mẹ!
con biết đó là mong muốn của Mẹ, nhưng con phải làm như thế nào khi chính bản thân con cũng chưa làm mẹ bao giờ, làm sao con có thể hiểu hết được tâm tư tình cảm của cháu, những giận hờn của tuổi thơ khi nhớ cha nhớ mẹ. Được =trách nhiệm+thời gian con k đủ tự tin.........Không được........????
 
Within You 'll Remain - Tokyo Square – Lyrics
Chỉ còn là nỗi nhớ
-----------------------------------

Facing the world with the empty heart, I could disappear into the dark

Khi nhìn vào thế giới cùng với khoảng trống của trái tim mình, em ngỡ như em tan vào bóng đêm
And you were the one who could make my dreams come true, My dear, it's you.
Và anh chính là người có thể biến giấc mơ em trở thành hiện thực
When you're not around my heart stood still

Khi anh không còn hiện hữu quanh đây, trái tim em như chết lặng
Within you remain, and always will.

Chỉ còn là nỗi nhớ, và mãi là nỗi nhớ thôi
I usually say there is another man who would interface into my plan

Em thường nói rằng sẽ có một người đàn ông khác, người ấy luôn hiện hữu và thuộc về em

WO AI NI, I love you, WO AI NI, I need you more than

…………………………………………….Em cần có anh hơn tất cả
I never did anyone, I've never felt like this before

Em không muốn bất cứ ai khác, và mãi không bao giờ như từ trước kia em vẫn thế
WO AI NI, I want you, WO AI NI, I need you.
………………………………………………………………..
We could be two lovers from the past And the future is our chance
Chúng ta vốn là một đôi yêu yêu nhau từ kiếp trước. Tương lai của chúng ta chỉ là sự tình cờ.
When you're not around my heart stood still


……………………………………………………………..
Within you remain and always still
……………………………………………………………..
WO AI NI, I love you, WO AI NI, I need you more than
I never did anyone, I've never felt like this before
WO AI NI, I want you, WO AI NI, I need you.
We could be two lovers from the past And the future is our chance
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Đôi khi ta tưởng mọi thứ đã qua, nhưng hoá ra đó là do ta tưởng nó qua, bởi vì nỗi buồn quá lớn của nó mang lại làm ta không muốn nghĩ đến nó. Nhưng khi chỉ còn ta ngồi đối mặt với đêm khuya, khi sự yên tĩnh bao trùm, tất cả dường như đổ về một cách hỗn loạn.
Đêm khuya không phải là thế giới chỉ có màu đen, vô cảm, đó là thế giới của sự tĩnh lặng và nó đặt ta ở vị trí trung tâm, nó giúp ta chạm tới những ngõ ngách sâu thẳm nhất của mình, ta biết rằng mọi thứ không như ta nghĩ. Có rất nhiều thứ, ranh giới giữa chúng chỉ là một sợi tóc.
Trong tình yêu có lúc 2 người hoàn toàn tĩnh lặng, chẳng ai nói với ai điều gì, đơn giản là để cố quên đi những nỗi đau mà hy vọng rằng thời gian sẽ làm nó phai nhòa...
sweet_girl ơi.
Giả vờ thôi em
Giả vờ là em còn yêu anh được không ?​
Giả vờ là mình thương nhau rất thật ..​
Giả vờ là trái tim em rất chật​
Không hình bóng nào lạc vào nữa được đâu ...?​
Giả vờ là giờ đã đến mùa ngâu​
Để anh bảo nước mưa rơi vào mắt​
Để anh giả vờ không phải là anh khóc​
Để anh được nép vào vòng tay ấm của em ..​
Giả vờ .. giả vờ .. vờ một chút thôi em​
Để anh được gần em thêm chút nữa​
Để cho giấc mơ yêu không phải là tan vỡ​
Để gió mùa sang .. anh không là chiếc bóng đơn​
 
Hôm nay mùng 8 tháng 3
Trời mưa, lạnh, buốt, lòng ta cũng buồn,
Ta nhận được rất nhiều lời mời, tất cả những lời mời đó là cho một sự bắt đầu, nhưng cảm thấy không thể bắt đầu được khi cái bóng kia vẫn còn đâu đó. Ta cũng không phải là người bắt người khác lấp vào chỗ trống của kẻ khác tạo ra, chi bằng hãy ở một mình trong sự bình yên.
Cảm thấy có lỗi với một người, mọi sự đều không phải là sự cố ý, nhưng dù sao cũng là lỗi của mình.
Sorry anh nhé, mình hãy đứng lại để biết có thể bước tiếp được hay ko, thuyền chỉ có thể ra khơi khi trời yên biển lặng.
 
Hôm nay mùng 8 tháng 3
Trời mưa, lạnh, buốt, lòng ta cũng buồn, ......
Hôm nay mùng tám tháng ba,
Trời mưa, lạnh buốt, lòng ta đượm buồn.
Ước gì có cánh chuồn chuồn,
Bay vào trong ấy mãi luôn bên chàng.

Nhưng mà sự thật ngỡ ngàng,
Đường xa cách trở lỡ làng tình duyên.
Số thì phận gái thuyền quyên,
Ba chìm bảy nổi truân chuyên quen rồi.

Thình lình có kẻ ngỏ lời,
Tưởng rằng có thể đổi đời từ đây.
Đêm nằm ngủ, gió với mây,
Bỗng dưng nhớ đến những ngày bên anh.

Thế là trong dạ tan tành,
Ruột gan phèo phổi rối banh nhà lầu.
Ai về chia bớt nỗi sầu,
Bí rằng có lỗi với Bầu tình thương.

Mong rằng sự ấy bình thường
Tĩnh tâm suy xét tỏ tường sao trăng.

Thuyền về có nhớ Bến chăng
Bến thì một dạ khăng khăng đợi Thuyền
Anh thì chưa thể lên thuyền,
Sóng to gió lớn thuyền anh mất chèo.
Thôi thì đợi sóng nó nghèo,
Trời yên biển lặn, anh chèo (ra) thăm em!
(cadafi)

}}}}}}}}}}}}}}} --=0--=0--=0
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Hôm nay mùng tám tháng ba,
Trời mưa, lạnh buốt, lòng ta đượm buồn.
Ước gì có cánh chuồn chuồn,
Bay vào trong ấy mãi luôn bên chàng.

Nhưng mà sự thật ngỡ ngàng,
Đường xa cách trở lỡ làng tình duyên.
Số thì phận gái thuyền quyên,
Ba chìm bảy nổi truân chuyên quen rồi.

Thình lình có kẻ hỏi mời,
Tưởng rằng có thể đổi đời từ đây.
Đêm nằm ngủ, gió với mây,
Bỗng dưng nhớ đến những ngày bên anh.

Thế là trong dạ tan tành,
Ruột gan phèo phổi rối banh nhà lầu.
Ai về chia bớt nỗi sầu,
Bí rằng có lỗi với Bầu tình thương.

Mong rằng sự ấy bình thường
Tĩnh tâm suy xét tỏ tường sao trăng.

Thuyền về có nhớ Bến chăng
Bến thì một dạ khăng khăng đợi Thuyền
Anh thì chưa thể lên thuyền,
Sóng to gió lớn thuyền anh mất chèo.
Thôi thì đợi sóng nó nghèo,
Trời yên biển lặn, anh chèo (ra) thăm em!
(cadafi)

}}}}}}}}}}}}}}} --=0--=0--=0
Cha, Cadafi được đây, một phát hiện mới mẻ***&&%
 
Mấy hôm nay ta luôn đối thoại với chính mình để ra đúng tâm trạng của ta, mọi thứ cảm giác thật rối rắm, không thể định nghĩa được, ta tìm cho mình môt góc, môt sự im lặng để cố gọi cho ra đúng cái mình đang muốn.
Ai cũng có một quá khứ, ta cũng không cố gắng thay đổi hiện tại bằng cái quá khứ đó. Nhung cái gọi là quá khứ đó mới đây thôi nên nó vẫn đủ sức làm cho tâm trạng ta hỗn loạn. Tâm tình của mỗi người sẽ thay đổi theo thời gian, và trong khoảng thời gian vô tận ta sẽ làm rơi rớt những kỷ niệm đó.
Kỷ niệm đơn giản chỉ là kỷ niệm, ta cũng ko thể vì một ai đó mà có thể xoá bỏ được, đơn giản ta cần thời gian để lắng dịu.
Ta không lẫn lộn kỷ niểm với hiện tại, có lẽ ta giống như một vận động viên, sau mỗi chặng đua ta cần một khoảng trống bình yên.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Người yêu ơi là người yêu ơiiiiiiiiiiiiiiii
 
Hồi xưa mỗi lần Mẹ nhắc hay khuyên bảo điều gì thì cứ gắt lên, mặc kệ con, con lớn rồi, con tự biết. Đâu có hay những gì lứa tuổi mình trải qua, những vấn đề mình gặp phải Mẹ là người đi trước đã có kinh nghiệm rồi.

Hồi xưa mỗi khi buồn khổ gì hay đi tìm người dưng để tâm sự, đến khi người dưng bỏ đi thì mới biết Mẹ bao giờ cũng không khi nào bỏ mình cả.

......

Nay lớn rồi, đến tuổi có một gia đình riêng và sau này sẽ làm Mẹ. Thấy lòng mình rưng rưng.
 
Hồi xưa mỗi lần Mẹ nhắc hay khuyên bảo điều gì thì cứ gắt lên, mặc kệ con, con lớn rồi, con tự biết. Đâu có hay những gì lứa tuổi mình trải qua, những vấn đề mình gặp phải Mẹ là người đi trước đã có kinh nghiệm rồi.

Hồi xưa mỗi khi buồn khổ gì hay đi tìm người dưng để tâm sự, đến khi người dưng bỏ đi thì mới biết Mẹ bao giờ cũng không khi nào bỏ mình cả.

......

Nay lớn rồi, đến tuổi có một gia đình riêng và sau này sẽ làm Mẹ. Thấy lòng mình rưng rưng.
Những bà mẹ luôn nói những lời giống nhau nhỉ?
Có lẽ sau này mình cũng thế, mình mình cũng nói với con gái của mình những lời như vậy.
 
Lâu rồi ko có ai vào đây nhỉ? phải chăng ko còn ai yêu ai, hay ko cần gửi lời nào nữa vì mọi thứ quá rõ ràng
Thôi thì bất chợt gặp một câu rất giống với ngày xưa, xin gửi cho ngày xưa đó dù ngày xưa đã là ngày xưa.

Thà có một kết thúc ... buồn
Còn hơn là một ... nỗi buồn không bao giờ ... kết thúc

Sự chia xa, tiếc nuối... về một tình yêu dang dở hẳn nhiên cũng như đêm - ngày xen lẫn qua nhau...Một tất yếu của đời người.

 
Lần chỉnh sửa cuối:
Dear 2 nhỏ của nhóm 3T!

Hum nay là kỷ niệm ngày 3 đứa quen nhau 4 năm rùi, kể từ ngày này 3 đứa có biệt danh là 3T đơn giản bởi vì tên từng đứa bắt đầu bằng chữ T. Bạn Thư thúc thích, Trân thẳng thắn và Trúc thấy thương hihihi! Trong hơn 3 năm làm việc chung với nhau là bộ 3 ăn ý và làm việc thật hiệu quả với các thành tích ăn chơi nổi trội và quậy tưng bừng tại Hyatt. Nhớ tới cuộc thi thời trang kinh dị với vũ điệu đêm đông huyền bí, với cuộc thi người tiền sử đoạt giải ấn tượng, với các show diễn điệu múa marocco, và nhiều cuộc ăn chơi khác không bao giờ vắng mặt 3T. Lúc nào sinh nhật một đứa trong nhóm thì 3 đứa hì hục nhau đi siêu thị mua đồ về nấu và làm bánh kem mừng sinh nhật suốt hơn 3 năm qua. Mỗi lần đi chơi đâu là 3 đứa xin nghĩ chung một ngày để mà đi chơi ở miền tây ( cần thơ, mỹ tho, cây lậy, châu đốc), nha trang, mũi né, .....Đi học nhảy múa 3 đứa cũng học chung, đi xem phim cũng 3 đứa đi chung, đi ăn nhậu 3 đứa cũng đi chung, thậm chí đứa nào bệnh thì 2 đứa kia cũng ráng đi theo.

Giờ đây mỗi chúng ta không còn được làm chung với nhau hơn nữa năm nay,nhìn lại chặng đường đã qua thật nhiều vất vả nhưng có nhiều kỷ niệm không bao giờ quên. Mặc dù không còn làm chung gặp mặt nhau như ngày nào như tình bạn vẫn không thay đổi, vẫn tụ tập ăn chơi, vẫn đi xem phim, vẫn đi chơi chung, thậm chí cách đây vài ngày 2 nhỏ cũng chở đi khám bệnh. Cám ơn tình bạn thật chân tình giữa cái cuộc sống bon chen ngày nay. Cám ơn 2 nhỏ luôn ở bên mình khi gia đình mình rơi vào hoàn cảnh khó khăn nhất, cám ơn 2 nhỏ luôn ở bên mình lúc mình khó khăn trong công việc, cám ơn 2 nhỏ luôn ở bên mình những lúc mình bệnh ( vì là xì ke nhất nhóm), cám ơn 2 nhỏ với tất cả những kỷ niệm trong mỗi chúng ta, dù sau này không còn làm chung nhưng chúng ta vẩn là bộ 3 hoàn hảo và ăn ý nhất trong cách suy nghĩ. Chúc cho nhỏ Thư dẹo sang năm lấy chồng hạnh phúc, chúc cho nhỏ Trân lờ khờ kiếm được anh chàng khờ tốt bụng. Cám ơn 2 nhỏ đã làm cho mình thấy rằng cuộc sống ý nghĩa khi quanh ta luôn là những nguời bạn tốt.

Hum nay Bé thư về quê, bé trân đi làm chiều, còn mình đi họp sáng giờ, rồi chiều đi thăm các cụ viện dưỡng lão mà quên mất tiệu điện thoại chúc mừng. Vè đến nhà mới nhớ thế là 3 đứa điện thoại cho nhau chúc mừng và ngày mai bé thư dẹo lên 3 đứa sẽ đi xem phim và ăn tiệc hoàng tráng dù chậm một ngày mừng " sinh nhật 3T tròn 4 tuổi "
-=.,,.-=.,,.-=.,,.


 
Mà thôi kệ nó đi, mình là con người mà.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Đã lâu lắm rồi ta không vào đây, phải chăng ta ko còn điều gì cần thổ lộ, hay là mọi thứ đã được gió cuốn đi.
Sau một ngày làm việc mệt mỏi ta chỉ tìm đến giấc ngủ, dường như một ngày, một tuần đi qua cứ như một nhịp điệu trầm trong cuộc sống.
Con đường chúng ta đã đi đã là con đường dĩ vãng, và cả em, anh cũng là hai người của dĩ vãng, tất cả đều là dĩ vãng phải không anh. Em đã ko thể ở trong căn phòng có anh, em chỉ có thể thỉnh thoảng ghé thăm nó.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Những ngày đầu gặp anh em ghét lắm, tránh mặt hoài. Anh nói nhiều, em ít nói. Nhưng đôi khi cạy miệng anh cũng không nói còn em thì nói hổng có dừng lại được. :d. Anh thích tranh luận còn em thì muốn yên bình. Giọng nói nữa Hoa nữa Việt cũng không gây ấn tượng với em chút nào. Vậy mà vào cái ngày đó, em bị người ta bắt nạt, anh bảo " em đừng sợ, có anh ở đây, em cứ yên tâm. Dũng cảm lên, đừng có sợ". Anh và anh ấy đã bảo vệ em từ những người xấu. Nhiều lúc anh đi làm về mệt mõi nhưng không muốn em bị bắt nạt vẫn cố gắng tiếp sức cho em. Cũng từ đó, em có cách nhìn khác hơn về anh. Em chăm chú lắng nghe những lời anh tâm sự, em càng hiểu thêm về con người và cuộc sống của anh. Giờ đây anh và em đã thân hơn lúc trước. Anh nói nhiều vì vậy trong cuộc trò chuyện em chỉ nghe, lâu lâu cười và gật gù, ậm ừ mấy câu. Những ngày này em và anh cùng tìm một người, một người rất quan trọng với anh và em. Buồn bã và thơ thẩn khi không có tin tức gì về người đó!!!.
 
Hết tuyệt vọng lại điên cuồng hy vọng
Nửa phần đời chắp nhặt vẫn so le!
Xưa yêu người nhiều đến vậy rồi cũng lặng lẽ, cũng ồn ào rồi lặng lẽ chia tay!
Nay từng cái bồi hổi nắm tay xưa cũ vẫn còn từng con đường góc phố vẫn còn!
Yên bề gia thất trái tim em gói gém cất vào góc sâu thẳm trái tim, cô bạn bảo hư nhưng cấm sao được Yêu mà!
Thèm một tình yêu nồng ấm, lặng lẽ sáng trong đến vô cùng như ngày đó!
có lẽ chẳng bao giờ được vậy!
Vậy là tham quá phải không?
 
"Tôi có một người tình.
Không cẩn thận đánh rơi mất rồi.
Tôi lại có một người tình khác.
Không cẩn thận lại đánh rơi mất.
Nếu mỗi người đều phải dùng một câu đơn giản và dễ hiểu nhất để tổng kết đời mình, thì câu của tôi chỉ có vậy mà thôi..."
Đây là tâm trạng của một nhân vật trong quyển sách tôi đang đọc, nhưng sao nó giống tâm trạng của tôi quá.
Tôi chợt buồn nghỉ về mình. Tôi cũng có một người yêu, cũng không cẩn thận nên đánh rơi mất rồi.
Tôi có một người bạn rất thân, cũng vì không cẩn thận nên đã tự mình đánh mất tình bạn ấy. VàTôi cũng đã đánh mất, đánh mất đi nhiều thứ lắm........
Tôi biết rằng cuộc sống rất khó khăn, không thể tránh khỏi những vấp ngã. Cứ sau mỗi lần ngã tôi lại đứng dậy, sau mỗi lần đứng dậy được thì tôi biết rằng mình có thêm một bài học.
Như vậy, cứ có được một bài học là tôi một lần vấp ngã, một lần đau......, cứ như vậy tôi thấy mình bị tổn thương nhiều lắm. Nhưng cuộc sống là như vậy, tôi biết phải làm sao đây. Tôi thấy mình bế tắc và đầy tâm trạng trong cuộc sống của chính mình.....
Hôm nay tôi thật buồn....
 
Con tàu lặng lẽ rời sân ga,
Hình bóng của e chốc nhạt nhòa
Có phải yêu e là có tội
Nên nỗi xa rồi dạ xót xa

Sầu riêng một nỗi buồn muôn thủa
Sầu chung khắc khoải lệ chia ly
Giá như duyên trời thêm một chút
Có lẽ bây h mình của nhau

-----------------------------------------

Bài thơ viết dở ....... Nhooooooooooooooooooooo' e
 
Có những điều không nói, trái tim vẫn lắng nghe..............
Khi trái tim ta giờ chẳng nghe được gì ngoài những cơn gió lạnh giá ko thể rung động.
Đầu tiên Tình yêu làm người ta mạnh mẽ, yêu đời
Rồi Tình yêu đẩy trái tim đến tận cùng sự yếu đuối
Sau sự yếu đuối đó là sự lạnh giá.......
Sự lạnh giá có đồng nghĩa với sự mạnh mẽ ko? khi nó có thể giúp ta dứt khoát mọi vấn đề
Và tiếp sau đó là gì nhỉ?
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Có một khoảng trời trong em vừa mở
Mây vời vợi xanh chim hót ngọt lành
Rất nhẹ nhàng là những bước chân anh
Lay khẽ thảm cỏ mùa thu thức giấc...
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Như Đã Dấu Yêu



Trong đôi mắt anh, em là tất cả.


Là nguồn vui là hạnh phúc, anh dấu yêu.


Nhưng anh ước gì,


Mình gặp nhau, lúc anh chưa ràng buộc,


Và em chưa thuộc về ai.



Anh sẽ cố quên khung trời hoa mộng,


Ngày hè bên em, tình mình đến rất nhanh.


Anh sẽ cố quên,


Lần đầu mình đến bên nhau,


Rộn ràng như đã dấu yêu từ thuở nào.



Ðiệp khúc :


Anh đến với em với tất cả tâm hồn,


Em đến với anh với tất cả trái tim.


Ta đến với nhau muộn màng cho đớn đau,


Một lần cho mãi nhớ thương dài lâu.



Trong đôi mắt anh, em là tất cả,


Là niềm vui, là mộng ước trong thoáng giây.


Anh sẽ cố quên,


Là mình đã đến trong nhau,


Rộn ràng như đã dấu yêu từ thuở nào


Rộn ràng như đã dấu yêu từ thuở nào
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Em Là Người Anh Yêu Sâu Đậm Nhất
http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Ni-Shi-Wo-Zui-Shen-Ai-De-Ren-Em-La-Nguoi-Anh-Yeu-Sau-Dam-Nhat-Nhac-Hoa.IWZC0U09.html
Khi đã yêu một người
Có thể vì người ấy mà hi sinh tất cả
Cho dù hiến dâng cả sinh mạng
Anh cũng xin cam tâm vì Em mà làm

Khi đôi tình nhân bên nhau
Cùng nhau chia xẻ ngọt bùi
Vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên
Cuộc sống của đôi ta

Em là người anh yêu sâu đậm nhất
Em có đôi môi thật quyến rũ
Ánh mắt làm say đắm lòng Anh
Em đã đem lại cho Anh bao niềm vui và hạnh phúc

Anh là người Em yêu sâu đậm nhất ?
Tình yêu của anh dành cho em là vĩnh hằng
Có thể làm tất cả
Khi yêu một người
 
I miss you, I still miss you.
 
Đằng ấy như là con chim nhỏ.
Vô tình ríu rít ở trên cao.
Tôi qua bất chợp dừng chân ngó.
Để chuốc bâng khuâng tự phương nào.
 
Ngày đẹp trời, em có anh và có ba! }}}}} .

[video=youtube;QbBCUbt_DO4]http://www.youtube.com/watch?v=QbBCUbt_DO4[/video]

I am your lady and you are my man! -\\/.
 
Đơn giản chỉ muốn nói cám ơn tới 1 người, luôn giúp đỡ cho mình và xuất hiện đúng lúc. I will never give up on anything /-*+//-*+//-*+/
 
Sương đêm lén rụng bên thềm
Sợ mang hơi lạnh làm mềm lòng ai
Chợt nghe có tiếng thở dài
Hay là ai đã chờ ai lâu rồi.​
 
Sương đêm lén rụng bên thềm
Sợ mang hơi lạnh làm mềm lòng ai
Chợt nghe có tiếng thở dài
Hay là ai đã chờ ai lâu rồi.​

Bài thơ hay quá àh, nhưng mờ thau đừng chờ nữa sương lạnh dữ lắm, ng ta đã đi trùm mềm ngủ mất tiu gòy
 
Vậy cũng đã được 8 Năm rồi, kể từ ngày anh đi. Giờ mới gặp lại, em đã 2 nhóc rùi. Nhanh thật
 
Đêm qua bất chợt anh về thăm ta trong giấc mơ.
Đã lâu rồi ta ko mơ về anh.........
 
Gặp lại cơn mưa Sài Gòn trong một bài văn
Bỗng nhiên nhớ Sài Gòn đến nao lòng
 
"Hãy cười tươi, tình yêu của em, em sẽ thay anh thực hiện ước mơ con dang dở, thực hiện hoài bão của chúng ta. Hãy ở đó, ở nơi đó chờ em anh nhé! Em sẽ đến với anh khi em đã thực hiện xong những gì anh muốn em hứa. Chúng ta sẽ luôn mỉm cười và cùng nhau bước đi trên con đường đó, dù không thể nhìn thấy nhau, nhưng chúng ta sẽ cùng nhau nhìn về một hướng.
Ở nơi đó, anh vẫn chờ em phải không?"

 
Hôm nay, Em online mình bận chẳng nói được gì...
 
Entry này dành riêng cho em ku đất của chị Hai nè!

Chị Hai được ba mẹ sinh ra trước, em ku ra sau, nên nghiễm nhiên Hai trở thành chị Hai rùi. Khỏi phải bàn cãi nữa hén. Lúc nhỏ quánh nhau cũng dzữ đó. Chẳng ai chịu nhường ai. Có lần Hai đã viết một entry kể tường tận về chuyện này rùi cho nên giờ thời bình, không nhắc đến chiến tranh hồi đó nữa hén
4.gif
4.gif
. Tội nghiệp em ku thân tròn bụng bự, suốt ngày cứ nhường nhịn đồ ăn cho Hai. Hehe. Cảm ơn em ku nhá!
1.gif


Lâu nay bận rộn, ít có thời gian hỏi thăm em ku. Lâu lâu hai chị em nói chuyện yahoo, chị Hai cũng được cười nghiêng cười ngả vì em ku dạo này "buôn bán bom mìn" dzữ quá. Haha. Chắc em ku mà sang Triều Tiên thời điểm này, cũng kiếm được một khoảng kha khá đó. Lâu lâu em ku lại gửi Hai link media trên Tuổi trẻ online để nghe, để tìm lại cảm xúc. Em ku tâm lý quá. Thỉnh thoảng em ku hỏi thăm sao dạo này không thấy chị Hai viết blog. Hì hì. Chị Hai bảo vì Hai bận, cái đầu hay nghĩ đến công việc hơn, nên cảm xúc cạn khô, chả viết được chữ nào cả. Hehe. Hổng lẽ em ku tính chờ Hai trở thành "nhà văn bất đắc dĩ", viết bài gửi báo, kiếm chút ít ăn kem như lúc trước hả? Haha. Gửi cả mấy chục bài, mới có một bài được đăng, nhuận bút được trăm ngàn. Hehe. Kiếm kem ăn kể ra khó gớm
4.gif
4.gif
4.gif
4.gif
Mà thôi để Hai ráng coi. Ráng mùa giáp tết này, quýnh vài cú kèm theo lá thư xin xỏ năn nỉ ỉ ôi, để coi tuổi trẻ có thương tình mà cho đăng không nhá. Haha. Lúc đó sẽ khao em ku ăn kem. Nhất định á!

Hôm nay chị Hai vui, vui lắm. Chị Hai gọi điện cho mẹ hồ hởi khoe đủ thứ, gọi cho nhỏ Quế. Rồi chị Hai viết lên đây để chia sẻ cùng bạn bè, cùng những người vô tình lướt qua blog Hai, rằng chị Hai đang vui như thế nào
1.gif


Tối nay em ku ghé qua nhà chị Hai. Nay Quế về nhà Thủ Đức, Hai rủ nhỏ bạn cùng quê sang ăn cơm. Em ku lên chơi một lát rồi tặng Hai một món quà bự, gửi tặng chị Quế một món quà nho nhỏ. Quà của Hai là quà sinh nhật, còn của Quế là quà giáng sinh.

Đầu tiên, phải cảm ơn em ku trước. Vì chị Hai vô cùng tự hào khi có một thằng em trai tuyệt vời như vậy. Chị Hai xin được trích đăng những lời chúc dễ thương của em ku lên đây, để cùng chia sẻ niềm tự hào này với mọi người
1.gif


Trong tấm thiệp nho nhỏ em ku vừa tặng chị Hai, em ku viết thế này :

"**Otanjoobi omedetoo gozaimasu!

Hehe...Nếu chị Hai không hiểu câu ở trên thì nói chuyên gia search google này giải thích cho :D. Có lẽ bữa nay chỉ có một mình em chúc mừng sinh nhật chị Hai đúng không, vì em là người đặc biệt mà. Em thích chúc mừng đúng ngày chị Hai sinh ra hơn ^_^

Chúc chị Hai sang tuổi mới gặp thật nhiều may mắn và thành công trong công việc và cuộc sống. Em sẽ luôn ủng hộ chị Hai, dù trong hoàn cảnh nào :D. Chị em mình cùng nhau cố gắng để làm cho ba mẹ vui lòng và sẽ tự hào khi nói về hai đứa con của mình. Gambatte!
1.gif


**Giáng sinh và năm mới cũng sắp đến rùi. Tất nhiên là em cũng sẽ không bỏ lỡ cơ hội này để "bắn một mũi tên trúng 3 đích". He...he...

-> English version:
You are special, you are unique! May your Christmas be also special and unique as you are! Merry Christmas and Happy new year!

--Em trai--"

Kaka...Cảm ơn em ku lần nữa. Thực sự là chị Hai cảm động lắm, vì em ku là người tâm lý nhất trên đời. Vì chị Hai là một người chị may mắn. Những lời chúc của em ku là món quà ngọt ngào nhất dành cho chị Hai. Vậy là sinh nhật năm nay, chị Hai lại được em ku tặng một chiếc ví xinh xắn nữa. Hai rất rất thích màu hồng dễ thương này. Món quà nào em ku tặng, chị Hai thấy cũng hết sức dễ thương, dễ thương vì ý nghĩa của nó nữa. Hai sẽ khoe với mọi người rằng đấy là món quà em ku tặng Hai. Hehe.

Hic...Hai chẳng biết viết gì nữa để cảm ơn em ku cả. Thôi, nói như em ku cho gọn lẹ : Hai chị em mình cùng cố gắng để ba mẹ tự hào về hai đứa con của ba mẹ, em ku nhé! (Hai vẫn thích gọi là "ku" vì đó là cái tên gọi gần gũi và gắn bó nhất từ nhỏ đến giờ. Hehe. Đừng có giận Hai, vì Hai sẽ không đổi cách gọi đâu. Kaka).

Ngày mai chị Hai sẽ mời em ku đi ăn buffet. Phải ăn mừng cho cái sự kiện quan trọng này thôi. Hehe. Ăn mừng vì Hai là chị Hai của ku và ăn mừng vì em ku là em trai iu quý của chị Hai
4.gif


Chiều mai em ku đi phỏng vấn cho dự án phi chính phủ ở ĐH Ngoại Thương, chúc em ku thành công nhé. Chị Hai sẽ luôn đứng bên cạnh để cổ vũ và ủng hộ em ku. Cố lên! Chị Hai biết em ku sẽ luôn làm được những điều trong dự định. Em ku hãy luôn tự tin, vì bên cạnh em ku có chị Hai mà. Gambatte! Hehe.

Ây dza! Sẽ có nhiều người ganh tỵ với chị Hai lắm đây, hehe. Ai cũng bảo sao mà chị Hai có một thằng em trai tuyệt vời như thế chứ (nhất là nhỏ Quế, mai nhìn thấy chiếc ví và những dòng chữ dễ thương này, hẳn sẽ ganh tỵ lắm đây. Hehe). Ừ nhỉ? Sao vậy nhỉ? Đơn giản thôi. Vì em ku do ba mẹ sinh ra, và sinh sau chị Hai. Dĩ nhiên, em ku phải làm em rùi. Hahaha.
 
ENTRY VIẾT CHO NHIỀU NGƯỜI

Đã lâu lắm rồi, không có thời gian, hay nói đúng hơn là không tìm được cảm xúc viết blog. Nay rảnh rỗi, cái cổ ọt ẹt, hông 888 với con "cún" Quế được, nên ráng nặn ra vài chữ post lên blog (chứ để lâu ngày nó mốc meo).

Đầu tiên là entry dành cho "cún" Quế

Cún ui! Tao cũng chả biết phải bắt đầu từ đâu. Chà! Lục lại kí ức xem nào. Chắc phải từ cái thời mới lơ ngơ bước chân khỏi ghế giảng đường ý nhỉ. Mày chả phải bạn cùng lớp, không cùng trường, cũng chả cùng quê. Trời xui đất khiến thế nào, lại chui tọt vào cái phòng của tao cơ chứ. Haha. Ờ! Câu hỏi này cũng thuộc dạng FAQ (Frequently asked question) đó. Nói cho bà con cô bác được rõ, rằng mày là bạn khá thân của nhỏ Li. Mà nhỏ Li mà bạn "thân ai nấy giữ" với tao. Cho nên mày "có vinh hạnh" được ở chung với tao. Thế thôi! Haha.

Hôm qua bất chợt có đứa bạn cùng quê hỏi tao một câu, rằng "Thuỷ với bạn cùng phòng Thuỷ có hay cãi nhau không?". Tao đã kiêu hãnh trả lời : "Không bao giờ". Thằng bạn tao nó không tin mày ạ. Nó nghĩ, nếu ở chung mà không có xích mích gì, thì chắc hẳn phần ai nấy ở, ban ngày đi làm, tối về ngủ khò khò, chả ai đụng chạm đến ai. Vậy thì nó nhầm to rồi mày nhỉ. Haha. Ờ! Tao cũng giống mày, cũng thấy tự hào khi có một đứa bạn cùng phòng như mày. Chưa bao giờ cãi nhau hay giận nhau điều gì cả. Trong phòng lúc nào cũng rôm rả tiếng nói, giòn giã tiếng cười. Có lẽ vì mày biết nhường nhịn tao. Ờ, cũng có thể lắm chứ. Ban ngày đi làm thì thôi. Tối về đến nhà là râm ran. Ngày nào không kể chuyện cho mày là tao không chịu được (thói quen từ nhỏ của tao mà). Huyên thuyên đủ thứ về công việc, về những mối quan hệ với đồng nghiệp, chuyện vui, và cả những chuyện đau đầu. Ngày nghỉ thì hai đứa cùng đi cafe với bạn. Bạn bè cũng chơi chung mà. Thế là nhờ mày mà tao có thêm nhiều mối quan hệ thú vị. Ví như anh hai kết nghĩa của mày nè, anh Tân Cảng nè. Mỗi lần cafe là một lần thua độ, để rồi phải "ôm mối sầu thiên thu" mà hôm sau trả nợ độ. Hic hic...Tối, mày về sớm, tranh thủ đi chợ nấu ăn. Tao về trễ, có hôm ăn xong đi cafe với bạn hoặc ngủ mất tiêu. Thế là mày phải lọ mọ rửa chén. Tội nghiệp con nhỏ! Rồi có khoảng thời gian tao "thất tình" (
4.gif
), thế là ôm mày mà khóc tu tu. Hic...Tội nghiệp mày phải làm cái xô hứng nước. Haha.

Hai năm, tao chả biết viết thế nào để viết ra hết những điều đã cùng nhau trải qua. Chỉ duy nhất một điều tao muốn nói : "Cảm ơn mày nhiều lắm". Cảm ơn mày đã "chịu đựng" tao trong cả quãng thời gian không hề ngắn. Hehe. Trong tao, luôn có một niềm tự hào, về gia đình, về thằng em trai. Thì giờ đây, có một đứa bạn cùng phòng như mày, cũng là niềm tự hào không hề nhỏ đối với tao. Tao thấy mình thực sự may mắn, vô cùng may mắn. Cả tao và mày bảo rằng không hiểu vì sao lại ở với nhau vui như vậy. Nhưng cũng chính tao và mày, là người hiểu rõ nhất lý do tại sao, có phải không? Cả hai đều đã trưởng thành để biết mình nên cư xử thế nào cho đúng. Cảm ơn mày, vì đã cho tao không khí sống của một gia đình, nơi đất khách quê người.

Mày à! Mày mà đi lấy chồng, tao cũng buồn lắm chớ. Hehe. Vì không còn ai suốt ngày huyên thuyên với tao nữa, không còn ai hâm hâm điên điên, chưa thấy người đã nghe giọng nói, để cho tao chọc quê nữa. Nhưng mà thực tâm, tao cũng mong mày tìm thấy một chỗ dựa vững chắc, để cùng xây dựng tương lai. Với tính cách như mày, tao tin mày sẽ biết làm thế nào để có một gia đình yên ấm. Chúc mày sớm tìm được một nửa còn lại như mày mong đợi. Entry này như một lời cảm ơn. Đừng chọc quê bảo là tao sến nghe chưa. Vì bản chất tao vốn thế mà. Haha. Nếu không sến thì làm sao nghĩ được mấy entry "chảy nước" để kiếm tiền cho mày ăn kem. Haha.

Thứ hai là entry dành cho Kasia

Bạn Kasia à! Sarah vô cùng cảm ơn tình bạn mà bạn đã mang lại cho tớ. Tớ biết bạn chẳng hiểu được entry này đâu, mà cũng có thể được chút chút nhờ google translate. Nhưng tớ vẫn viết, như một lời cảm ơn. Thực sự là tớ rất nhớ bạn, nhớ giọng nói của bạn, nhớ cả những ngày bạn ở Việt Nam, nhớ những kỉ niệm ngây ngô khi bạn ở Sài Gòn. Nhiều..nhiều lắm! Hôm qua bạn post lên wall ở facebook, những lời hỏi thăm thật dễ thương. Bạn gửi tấm hình mùa đông ở Poland để làm động lực cho mình sang đó. Hi..Bạn đáng iu quá! Không thể phụ lòng bạn được. Mình đang cố gắng đây. Cố gắng kiếm tiền để thực hiện kế hoạch ấy đây. Còn bạn, cũng phải cố gắng đấy! Chắc chắn sẽ gặp lại bạn vào năm 2014 có phải không? Ây dza! Chúng ta cùng cố gắng! Hihi.

Còn nhiều, nhiều điều muốn viết, về nhiều người, nhiều thứ,..Bao giờ mới viết hết đây. Hihi. Thôi, để dành, hôm khác post tiếp.

Vậy cuối cùng là gửi lời cảm ơn anh Ca iu vấu nè, thầy ptm nè, bạn huuthang_bd nè. Anh Ca sẵn sàng "nhậu" với bé tramy mỗi khi tramy alo. Thầy ptm sẵn sàng ôm gối ngủ gật để nghe tramy tâm sự đủ thứ. Còn huuthang_bd thiệt dễ thương khi lúc nào đi công tác về cũng có quà cho bạn tramy (à! bù lại thì bạn tramy cũng làm "quân sư quạt mo" cho Hữu Thắng còn gì. Coi như huề nhé!). Những chầu cá độ giữa BThuy và Hữu Thắng - chả biết khi nào mới chấm dứt. Hic...Tại tội "ngu lâu dốt bền" của BThuy sao khó đào tạo quá hà. Huhu. Bởi thế mới thua độ.

Định bụng viết cái entry ướt át, để xem tuoitre có thương tình mà cho xin tý đất, để mình kiếm chút đỉnh ăn kem không, mà hổng nghĩ được thứ gì để viết mới đau. Hẹn hôm sau nặn tiếp
4.gif
4.gif
. Giờ cổ họng khọt khẹt rùi. Tình hình là bị cảm mấy bữa nay mà vẫn ham hố cafe cà pháo, uống nước đá. Cho nên có lẽ ngày mai phải đóng kịch câm. Huhu.

Tramykt86nt xin tái bút và hẹn gặp lại
1.gif
1.gif
1.gif
 
Cảm giác như gần chạm đến giấc mơ ...
 
" Ai lấy được em thì thật là hạnh phúc" câu nói ấy sao nghe quen thuộc quá vậy anh? Bạn bè em cũng vẫn thường nói với em như vậy, và hôm nay anh lại nói với em câu đó. Nhưng anh đâu biết điều em mong đợi và sẽ làm cho em hạnh phúc là gì?
Hàng ngày anh vẫn quan tâm đưa đón, mỗi sáng sớm anh không quên nhắn tin hỏi thăm và chúc em ngủ ngon trước khi đi ngủ. Nhưng sao em thấy giữa chúng ta có 1 khoảng cách quá lớn. Em không hiểu mối quan hệ giữa chúng ta là tình bạn, tình anh em hay tình yêu? Anh quan tâm tới em nhiều hơn 1 tình bạn, ít hơn tình anh em nhưng cũng chưa đủ để gọi là tình yêu. Đó là gì hả anh? Hàng ngày em vẫn thường tự hỏi lòng như vậy.
 
Hai anh em đi uống rượu. Nghe anh kể chuyện em thấy có chút lo lắng pha với chút vui vui... Mong cho mọi điều tốt đẹp sẽ đến với anh, và cảm tính của anh sẽ giúp anh giải quyết vấn đề được tốt đẹp nhất!
 
" Ai lấy được em thì thật là hạnh phúc" câu nói ấy sao nghe quen thuộc quá vậy anh? Bạn bè em cũng vẫn thường nói với em như vậy, và hôm nay anh lại nói với em câu đó. Nhưng anh đâu biết điều em mong đợi và sẽ làm cho em hạnh phúc là gì?
Hàng ngày anh vẫn quan tâm đưa đón, mỗi sáng sớm anh không quên nhắn tin hỏi thăm và chúc em ngủ ngon trước khi đi ngủ. Nhưng sao em thấy giữa chúng ta có 1 khoảng cách quá lớn. Em không hiểu mối quan hệ giữa chúng ta là tình bạn, tình anh em hay tình yêu? Anh quan tâm tới em nhiều hơn 1 tình bạn, ít hơn tình anh em nhưng cũng chưa đủ để gọi là tình yêu. Đó là gì hả anh? Hàng ngày em vẫn thường tự hỏi lòng như vậy.
Chắc đó là TÌNH ĐỒNG CHÍ
 
Chắc đó là TÌNH ĐỒNG CHÍ[/QUOTE]
hix, đó không phải là tình đồng chí.
 
Mẹ cho con trái tim mềm yếu, ba cho con sự táo bạo, bất cần đời. Để sau mỗi quyết định, mỗi lời nói lạnh lùng chua chát con thốt ra là hàng giờ con lau nước mắt một mình.

Con quá nhạy cảm, quá yếu đuối, luôn luôn cần 1 điểm tựa chắc chắn để con có thể trốn vào mỗi khi con bị "quá tải" cảm xúc.
Nhưng trong hàng ngàn hàng vạn lời chê bai trách móc, hàng trăm câu yêu thương oán hờn mọi người, con chưa bao giờ có thể thốt lên "Con yêu mẹ nhiều lắm"!

Mẹ đã nhìn thấy hình bóng của mẹ mười mấy năm về trước ở trong con, và mẹ lo sợ: "Con của mẹ có vượt qua được cạm bẫy cuộc đời hay không? Con của mẹ có thể chịu đựng những cú sốc trong tình cảm cũng như trong công việc hay không? Con quá yếu đuối, về thể chất cũng như tinh thần, con có thể tìm được người thương yêu con thật lòng hay không? Con có thể chăm lo gia đình nhỏ bé sau này của con không? Con có đi theo vết xe đổ của mẹ hay không?....."

Những câu hỏi không thành lời ấy hiện ra trong đôi mắt u buồn của mẹ. Mẹ bảo bọc con bằng tất cả khả năng của mẹ. Nỗi buồn cũng như những giọt lệ mặn đắng mẹ không muốn con biết. Nhưng mẹ ơi, con biết rất rõ. Hằng đêm con đều lắng nghe tiếng thở dài, tiếng nức nở, cũng như lắng nghe nỗi lòng của mẹ. Con cố gắng làm theo những điều mẹ mong mỏi, cố gắng ở bên mẹ nhiều hơn. Vì lẽ đó con đã ở lại Bình Dương để làm việc.

Mẹ ơi, con mong mẹ sẽ hạnh phúc hơn trong những năm tháng còn lại. Hãy quên đi những đắng cay nhe mẹ! Con sẽ cố gắng làm việc chăm chỉ để lo cho mẹ và em. Nhưng mẹ hãy hiểu cho con, mối quan hệ giữa con và ba đã hết cách cứu vãn rồi! Mẹ đừng cố gắng thuyết phục con nữa nhé!

Con gái của mẹ yêu mẹ nhiều lắm!
Mẹ ngủ ngon nhé!
 
Bạn có bao giờ bị "say nắng"?

Nói thật trước giờ mình chưa hiểu cụm từ ấy nghĩa là gì, và tại sao người ta lại bị như thế? Nhưng rồi cuối cùng, "nắng" cũng đã tìm đến mình và khiến mình "say" ngất ngây. Tâm hồn thi sĩ bao năm ngủ im lìm bỗng trỗi dậy, khiến nhịp đập con tim rộn ràng, khung cảnh xung quanh đều mang màu hồng xinh xắn. Nhưng "nắng" đó chỉ thoáng qua, chỉ có 1 ánh mắt, 1 vài câu bông đùa. Hết! Tha hồ mà mơ mộng nhé!

Nhưng các bạn sẽ xử lý tình huống ra sao? Chủ động nắm lấy hay e dè suy xét?

Tính mình là trắng đen phải rõ ràng, chứ "lờ đờ nước hến cho lòng tương tư" mệt mỏi lắm. Thế mà dù biết trước chỉ là cảm xúc thoáng qua, mình vẫn hụt hẫng. Anh là người đầu tiên nói chuyện thoải mái với mình như vậy, là "ánh sáng" của "bóng tối", là người "tâm sự về khuya" với mình. Nhưng anh đối xử với ai cũng vậy, không riêng gì mình. Phải nói là anh dễ làm người ta hiểu lầm quá à! Trách người "vô tình" hay trách mình "hữu ý"? Không có câu trả lời đâu!

Tình cảm con người là 1 thứ khó có thể suy xét nhất. Nó có đủ trạng thái, đủ cảm xúc, đủ cung bậc. Anh đã cho mình biết thế nào là thương nhớ 1 người, biết thế nào là ngại ngùng khi gặp mặt dù rất ngóng trông. Và 1 chút gì đó ganh tỵ nữa. Mỗi câu đùa cùa anh đều vô tư nhưng lại như lưỡi dao cứa vào mình. Anh nói mình nên bớt suy nghĩ lại, đừng để ý đến mọi thứ quá chi li như thế.
Mình ghét nhất là phải nói câu "giá mà lúc ấy....", mình không muốn phải hối tiếc vì sự nhát gan, sự ngại ngùng. Câu trả lời của anh tuy làm mình rơi lệ, nhưng đó là câu trả lời mình đoán trước được, nên rất bình thản chấp nhận. "Hữu duyên vô phận".

Nói ra được sao mà thoải mái đến thế, và đau lòng đến thế. Nhưng nỗi đau rồi cũng sẽ qua, vết thương sẽ có thời gian chữa lành. Và tình bạn của chúng ta vẫn vẹn nguyên như thế anh nhé!

Đừng quên đứa em gái ngốc nghếch này nha anh!


NHỚ - NGUYỄN BÍNH

Ví chăng nhớ có như tơ nhỉ,
Em thử quay xem được mấy vòng?
Ví chăng nhớ có như vừng nhỉ
Em thử lào xem được mấy thưng!

Anh ơi! Em nhớ, em không nói,
Nhớ cứ đầy lên, cứ rối lên
Từ đấy về đây xa quá đỗi,
Đường đi bằng ngựa hay bằng thuyền?

Gieo thoi, gieo thoi, lại gieo thoi
Nhớ nhớ, mong mong, mãi mãi rồi …
Thoi ạ làm sao thoi lại cứ
Đi về giăng mắc để trêu tôi?

Hôm qua chim khách đậu trên cành,
Kêu mãi làm em cứ tưởng anh.
Nội nhật hôm qua về tới bến
Ai ngờ chim khách cũng không linh!

Anh bốn mùa hoa, em một bề
Anh muôn quán trọ, em thâm khuê
May còn hơn được ai sương phụ
Là nhớ người đi có thể về.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
"Anh về quê". Câu nói đơn giản ấy cũng khiến ta chạnh lòng.

Anh bắt đầu rời ghế nhà trường, bước chân vào dòng đời.

Mình lắc đầu nguầy nguậy. "Em không muốn anh về, anh hãy làm việc ở thành phố đi".

"Bé cưng ngốc nghếch".

Anh xa dần xa dần những dịu dàng ngày trước. Anh cần hơn những sẻ chia, động viên của bạn bè, người thân người yêu. Nhưng mình không thể. Đứa em nhỏ này cảm thấy anh đã không còn là anh nữa. Anh im lặng hơn, cáu gắt hơn, và thở dài nhiều hơn. Bị vỡ mộng? Ai cũng vậy thôi, nhưng điều quan trọng là anh cần, nhưng không nhận sự sẻ chia. Em đành đứng nhìn anh xa mãi.

3 năm. Anh đột ngột hỏi rằng "Bé cưng đã thay đổi rồi, tình cảm không còn nồng nàn, nụ cười không còn vẻ dịu dàng có thể xoa dịu nỗi đau như trước nữa, và không còn quan tâm đến anh nữa rồi". Chấp nhận. Không muốn giải thích gì cả. Bạn bè của nhau mà không hiểu nhau thì thôi vậy.

Em có thể hiểu, nhưng em không phải là người có thể chia sẻ tất cả. Em chỉ mong anh có thể sớm tìm được người đồng hành trên chặng đường còn lại, có lẽ anh sẽ khác.
 
Có những điều không nói, trái tim vẫn lắng nghe..............
Khi trái tim ta giờ chẳng nghe được gì ngoài những cơn gió lạnh giá ko thể rung động.
Đầu tiên Tình yêu làm người ta mạnh mẽ, yêu đời
Rồi Tình yêu đẩy trái tim đến tận cùng sự yếu đuối
Sau sự yếu đuối đó là sự lạnh giá.......
Sự lạnh giá có đồng nghĩa với sự mạnh mẽ ko? khi nó có thể giúp ta dứt khoát mọi vấn đề
Và tiếp sau đó là gì nhỉ?

Tiếp theo đó là chấm hết.

Lang thang tìm lại được mục này một ý nghĩ, một vấn đề bị bỏ lửng từ rất lâu, vừa mới có câu trả lời.
Lâu lâu vào đây đọc lại, cứ như ta ngồi trong cỗ máy thời gian của Đôremon tìm lại những cảm xúc đã qua.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Tưởng rằng đã quên, nhưng không phải thế. Ánh mắt ấy vẫn khiến tim mình loạn nhịp, giọng nói ấy vẫn ngọt ngào, êm ái... tất cả vẫn như xưa, chỉ khác là giờ anh gầy hơn, gương mặt nhiều suy tư hơn vì công việc, vì những lo toan...
Ai cũng bảo mình ngốc nghếch, sao vẫn mãi quan tâm một người mà họ chẳng biết đến sự tồn tại của mình? Mình cũng tự hỏi điều đó, nhưng đã 1 năm rồi mà vẫn chưa có câu trả lời. Mình chỉ biết, mình chẳng bao giờ nghi ngờ anh, chẳng bao giờ hờn giận vì những câu nói đùa của anh. Và luôn hướng ánh mắt về anh...
Mưa làm mình nhớ đến anh... Anh xa vời quá!...
 
Nếm những giọt sầu, em ước mình được say
Để có thể một lần quên đi thực tại
Dù biết, chắc rằng lát nữa đây khi tỉnh lại
Em vẫn sẽ buồn, buồn gấp vạn lần hơn
Sẽ chẳng bao giờ anh hiểu nỗi cô đơn
Cùng những băn khoăn, dày vò mà em đang phải chịu
Một nửa trong em muốn mình hãy cố bám víu
Dẫu chỉ là.. chút hời hợt tình cảm của anh...

 
Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đi lướt qua nhau
Phút lơ đãng không ngờ đang đánh mất
Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu......?!
 
[video=youtube;442je7kZ2Gc]http://www.youtube.com/watch?v=442je7kZ2Gc&feature=related[/video]
 
Do you love me too?
[video=youtube;l28NQN0InaQ]http://www.youtube.com/watch?v=l28NQN0InaQ[/video]
 
Cám ơn cuộc đời đã mang anh đến
Bên cạnh em như để bù đắp đôi phần
Cho một số phận bấy nhiêu lần chịu thiệt
Bao luật đời nghiệt ngã đè nặng vai em

Quen biết anh em chừng quên tất cả
Những gian nan, thử thách và cay nhục
Lúc bên anh thật nhẹ nhàng đầy ấm áp
Quyện vào em nhịp đập trái tim anh

http://img-hn.24hstatic.com:8008/upload/3-2011/images/2011-08-18/emvaanh_chuan_001.swf
 
Hạnh phúc:

Có việc gì đó để làm
Có ai đó để yêu
Có điều gì đó để hy vọng.

Hehe em thấy em hạnh phúc anh nhỉ
 
Theo em thì trong tình yêu đôi khi chuyện ăn và mặc chỉ là thứ yếu thôi ạ +-+-+-+

Theo cuncon, như chuyện này thì việc ăn có quan trọng không:

Hai vợ chồng đi nghỉ tuần trăng mật. Sáng thức dậy đói quá, chồng đòi ăn, vợ bảo : "Anh yêu, mình thay ăn bằng ... đi". Buổi trưa cũng tương tự. Buổi tối thấy anh

chồng thoát y ngồi thu lu bên lò sười, vợ hỏi, chồng trả lời: "Anh đang hâm lại bữa tối".

Kết luận: trong tình yêu quan trọng nhất là việc ăn và mặc.
 
Theo cuncon, như chuyện này thì việc ăn có quan trọng không:

Hai vợ chồng đi nghỉ tuần trăng mật. Sáng thức dậy đói quá, chồng đòi ăn, vợ bảo : "Anh yêu, mình thay ăn bằng ... đi". Buổi trưa cũng tương tự. Buổi tối thấy anh

chồng thoát y ngồi thu lu bên lò sười, vợ hỏi, chồng trả lời: "Anh đang hâm lại bữa tối".

Kết luận: trong tình yêu quan trọng nhất là việc ăn và mặc.

Cho em hỏi "...." được thay bằng gì?? Anh chồng kia bị vợ dụ rồi ạ
 
Cho em hỏi "...." được thay bằng gì?? Anh chồng kia bị vợ dụ rồi ạ
Thế mới nói MAN là đối tượng dễ bị dụ, nhất là qua đường ăn uống. Chỉ cần bỏ đói 1,2 bữa là giơ tay quy hàng. "Đường đế trái tim đàn ông bao giờ cũng đi qua bao tử (dạ dày)" mà.
WOMAN thì lãng mạn hơn , giỏi nhịn ăn hơn.
 
Người yêu ơi, anh giờ nơi đâu về với em khi cơn mưa chiều đang tới...và em sẽ hát mãi khúc tình cả riêng anh mà thôi
 
http://www.youtube.com/watch?v=gPRESlT4Ccg

Nghe bài này không biết bao nhiêu lần, cảm xúc lúc nào cũng như lần đầu đc nghe.

..........................
So dearest one, if you should leave me,
Each little dream will take wings
And my life would be through.
So besame besame mucho,
Yeh love me for ever,
Make all my dreams come true.
Love me for ever,
Make all my dreams come true.
Love me for ever,
Make all my dreams come true.
 
Gửi anh nơi xa.
Hôm nay cuối tuần, giáp Tết.Lòng em mệt mỏi và buồn a ạ.Tình cảm mà a dành cho em và cho những người con gái khác sao miên man quá.
Em có lúc nghĩ là mình hiểu rất nhiều về anh, hiểu anh cần gì muốn gì.Nhưng thật sự em ko có biết 1 chút gì về con người thật của anh cả.
Anh đối với mọi người tình cảm bao la, mêng mông quá.Tình cảm cho em cũng nhìu nhưng nó lại chơ vơ giữa cái mênh mông ấy.
Làm sao anh hả, quên anh đi.
Uh thì quên, nhưng ko yêu thì anh đừng quan tâm em nữa.Để em dễ quên a nhé.
Em yếu đuối, dễ tin người, bao bọc bên ngoài vẻ cứng rắn của 1 con nhím xù lông, nhưng lòng em đau lắm anh ạ.
Anh luôn miệng nói a ko y ai, nhưng sự quan tâm của anh đã làm cho tất cả mọi người con gái anh quan tâm tưởng rằng đó là tình yêu. Để rồi lại đau khổ vì anh mà ko dám nói.
Nếu có duyên anh đọc được những dòng này, xin anh hãy biết trân trọng tình yêu, trân trọng giá trị của một người con gái.Hãy chọn cho mình 1 cuộc sống hạnh phúc với người mà anh yêu thương và cần cho anh nhất.
Chúc phúc cho anh!
 
Bố!
Đã gần 1 năm trôi qua, mà sao con vẫn thấy bố như luôn ở bên con. Nhưng đến tận bây giờ con vẫn ân hận, vì không được gặp bố lần cuối. Hôm chủ nhật đó, con chuẩn bị đi, bố nói: "Con ở nhà nốt đêm nay nữa rồi mai hãy đi..." nhưng con đã không ở nhà. Ngày hôm sau, anh Hải gọi điện cho con nói là bố đang hấp hối, con vội vàng về thì khi đi nửa đường, anh Hải gọi lại nói bố đã đi rồi. Khi về nhà, con không được gặp bố. Con cảm thấy ân hận vô cùng vì không ở lại hôm chủ nhật đó. Khi còn sống, cứ 2 tuần, đều đặn, bố gọi điện hỏi con: "tuần này con về chứ?", cứ cách tuần con không về, bố lại gọi như vậy...Sắp 1 năm rồi...
Bây giờ mỗi lần về nhà, con đều mua thuốc lá cho bố, trước bố còn sống, con không cho bố hút thuốc, bố có bao thuốc giấu dưới gối, con đều mang cất đi..vì biết sức khỏe bố yếu đi.
Mẹ!
Từ ngày bố con mất, mẹ cô đơn hơn, cả đời bố mẹ chỉ biết chăm chút cho các con từng ly từng tý, tất cả vì con...vậy mà nay, đã đến tuổi thất thập cổ lai hy mà mẹ vẫn phải vất vả, suy nghĩ nhiều về con cái, con biết mẹ thương con nhất nhà...mỗi lần về, thấy tóc mẹ bạc hơn, mắt mẹ kém hơn, con lại thấy xót xa.
Con hy vọng mẹ sống lâu, nhưng con biết đó không phải là điều mãi mãi...
 

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom