ENTRY VIẾT CHO NHIỀU NGƯỜI
Đã lâu lắm rồi, không có thời gian, hay nói đúng hơn là không tìm được cảm xúc viết blog. Nay rảnh rỗi, cái cổ ọt ẹt, hông 888 với con "cún" Quế được, nên ráng nặn ra vài chữ post lên blog (chứ để lâu ngày nó mốc meo).
Đầu tiên là entry dành cho "cún" Quế
Cún ui! Tao cũng chả biết phải bắt đầu từ đâu. Chà! Lục lại kí ức xem nào. Chắc phải từ cái thời mới lơ ngơ bước chân khỏi ghế giảng đường ý nhỉ. Mày chả phải bạn cùng lớp, không cùng trường, cũng chả cùng quê. Trời xui đất khiến thế nào, lại chui tọt vào cái phòng của tao cơ chứ. Haha. Ờ! Câu hỏi này cũng thuộc dạng FAQ (Frequently asked question) đó. Nói cho bà con cô bác được rõ, rằng mày là bạn khá thân của nhỏ Li. Mà nhỏ Li mà bạn "thân ai nấy giữ" với tao. Cho nên mày "có vinh hạnh" được ở chung với tao. Thế thôi! Haha.
Hôm qua bất chợt có đứa bạn cùng quê hỏi tao một câu, rằng "Thuỷ với bạn cùng phòng Thuỷ có hay cãi nhau không?". Tao đã kiêu hãnh trả lời : "Không bao giờ". Thằng bạn tao nó không tin mày ạ. Nó nghĩ, nếu ở chung mà không có xích mích gì, thì chắc hẳn phần ai nấy ở, ban ngày đi làm, tối về ngủ khò khò, chả ai đụng chạm đến ai. Vậy thì nó nhầm to rồi mày nhỉ. Haha. Ờ! Tao cũng giống mày, cũng thấy tự hào khi có một đứa bạn cùng phòng như mày. Chưa bao giờ cãi nhau hay giận nhau điều gì cả. Trong phòng lúc nào cũng rôm rả tiếng nói, giòn giã tiếng cười. Có lẽ vì mày biết nhường nhịn tao. Ờ, cũng có thể lắm chứ. Ban ngày đi làm thì thôi. Tối về đến nhà là râm ran. Ngày nào không kể chuyện cho mày là tao không chịu được (thói quen từ nhỏ của tao mà). Huyên thuyên đủ thứ về công việc, về những mối quan hệ với đồng nghiệp, chuyện vui, và cả những chuyện đau đầu. Ngày nghỉ thì hai đứa cùng đi cafe với bạn. Bạn bè cũng chơi chung mà. Thế là nhờ mày mà tao có thêm nhiều mối quan hệ thú vị. Ví như anh hai kết nghĩa của mày nè, anh Tân Cảng nè. Mỗi lần cafe là một lần thua độ, để rồi phải "ôm mối sầu thiên thu" mà hôm sau trả nợ độ. Hic hic...Tối, mày về sớm, tranh thủ đi chợ nấu ăn. Tao về trễ, có hôm ăn xong đi cafe với bạn hoặc ngủ mất tiêu. Thế là mày phải lọ mọ rửa chén. Tội nghiệp con nhỏ! Rồi có khoảng thời gian tao "thất tình" (
), thế là ôm mày mà khóc tu tu. Hic...Tội nghiệp mày phải làm cái xô hứng nước. Haha.
Hai năm, tao chả biết viết thế nào để viết ra hết những điều đã cùng nhau trải qua. Chỉ duy nhất một điều tao muốn nói : "Cảm ơn mày nhiều lắm". Cảm ơn mày đã "chịu đựng" tao trong cả quãng thời gian không hề ngắn. Hehe. Trong tao, luôn có một niềm tự hào, về gia đình, về thằng em trai. Thì giờ đây, có một đứa bạn cùng phòng như mày, cũng là niềm tự hào không hề nhỏ đối với tao. Tao thấy mình thực sự may mắn, vô cùng may mắn. Cả tao và mày bảo rằng không hiểu vì sao lại ở với nhau vui như vậy. Nhưng cũng chính tao và mày, là người hiểu rõ nhất lý do tại sao, có phải không? Cả hai đều đã trưởng thành để biết mình nên cư xử thế nào cho đúng. Cảm ơn mày, vì đã cho tao không khí sống của một gia đình, nơi đất khách quê người.
Mày à! Mày mà đi lấy chồng, tao cũng buồn lắm chớ. Hehe. Vì không còn ai suốt ngày huyên thuyên với tao nữa, không còn ai hâm hâm điên điên, chưa thấy người đã nghe giọng nói, để cho tao chọc quê nữa. Nhưng mà thực tâm, tao cũng mong mày tìm thấy một chỗ dựa vững chắc, để cùng xây dựng tương lai. Với tính cách như mày, tao tin mày sẽ biết làm thế nào để có một gia đình yên ấm. Chúc mày sớm tìm được một nửa còn lại như mày mong đợi. Entry này như một lời cảm ơn. Đừng chọc quê bảo là tao sến nghe chưa. Vì bản chất tao vốn thế mà. Haha. Nếu không sến thì làm sao nghĩ được mấy entry "chảy nước" để kiếm tiền cho mày ăn kem. Haha.
Thứ hai là entry dành cho Kasia
Bạn Kasia à! Sarah vô cùng cảm ơn tình bạn mà bạn đã mang lại cho tớ. Tớ biết bạn chẳng hiểu được entry này đâu, mà cũng có thể được chút chút nhờ google translate. Nhưng tớ vẫn viết, như một lời cảm ơn. Thực sự là tớ rất nhớ bạn, nhớ giọng nói của bạn, nhớ cả những ngày bạn ở Việt Nam, nhớ những kỉ niệm ngây ngô khi bạn ở Sài Gòn. Nhiều..nhiều lắm! Hôm qua bạn post lên wall ở facebook, những lời hỏi thăm thật dễ thương. Bạn gửi tấm hình mùa đông ở Poland để làm động lực cho mình sang đó. Hi..Bạn đáng iu quá! Không thể phụ lòng bạn được. Mình đang cố gắng đây. Cố gắng kiếm tiền để thực hiện kế hoạch ấy đây. Còn bạn, cũng phải cố gắng đấy! Chắc chắn sẽ gặp lại bạn vào năm 2014 có phải không? Ây dza! Chúng ta cùng cố gắng! Hihi.
Còn nhiều, nhiều điều muốn viết, về nhiều người, nhiều thứ,..Bao giờ mới viết hết đây. Hihi. Thôi, để dành, hôm khác post tiếp.
Vậy cuối cùng là gửi lời cảm ơn anh Ca iu vấu nè, thầy ptm nè, bạn huuthang_bd nè. Anh Ca sẵn sàng "nhậu" với bé tramy mỗi khi tramy alo. Thầy ptm sẵn sàng ôm gối ngủ gật để nghe tramy tâm sự đủ thứ. Còn huuthang_bd thiệt dễ thương khi lúc nào đi công tác về cũng có quà cho bạn tramy (à! bù lại thì bạn tramy cũng làm "quân sư quạt mo" cho Hữu Thắng còn gì. Coi như huề nhé!). Những chầu cá độ giữa BThuy và Hữu Thắng - chả biết khi nào mới chấm dứt. Hic...Tại tội "ngu lâu dốt bền" của BThuy sao khó đào tạo quá hà. Huhu. Bởi thế mới thua độ.
Định bụng viết cái entry ướt át, để xem tuoitre có thương tình mà cho xin tý đất, để mình kiếm chút đỉnh ăn kem không, mà hổng nghĩ được thứ gì để viết mới đau. Hẹn hôm sau nặn tiếp
. Giờ cổ họng khọt khẹt rùi. Tình hình là bị cảm mấy bữa nay mà vẫn ham hố cafe cà pháo, uống nước đá. Cho nên có lẽ ngày mai phải đóng kịch câm. Huhu.
Tramykt86nt xin tái bút và hẹn gặp lại