Mời các bạn cùng nghe nhé :
http://nhacso.net/xem-video/mua-hong.VlpTUQ==.html
Mưa Hồng
Hạt mưa là hạt rơi. Mưa rơi mưa rơi, mưa luôn đồng hành với nỗi buồn, hạt mưa luôn gắn với hình ảnh giọt nước mắt. Rơi, rơi rơi. Khi lăn dài, khi ngân ngấn, khi từng giọt thánh thót. Hồng là sắc màu của ngọt ngào, dụi êm, của trong trẻo, mơ uớc. Mưa Hồng, mưa và hồng , hai sự kết hợp tưởng như không thể, vậy mà có thể.
“Trời ươm nắng cho mây hồng
Mây qua mau em nghiêng sầu “
Ông Trời khéo trêu lòng người, và bầu trời khéo tạo nên điều kỳ vĩ, nắng vương để mây hồng, sắc hồng lên ngôi, môi em cũng hé nụ, giọt sầu cũng lăn trên má rồi cũng khô, sầu nghiêng, vợi nhẹ.
“Còn mưa xuống như hôm nào em đến thăm “
Kỷ niệm là quá khứ , dù ngọt ngào hay thương đau thì vẫn luôn khắc sâu trong tâm khảm, cơn mưa chợt mang ta về lại với năm xưa, với bóng hình người con gái của niềm thương, của nôn nao nỗi niềm.
“Mây âm thầm mang gió lên” Ngả nghiêng đất trời và em đến bên tôi, mây, giông , gió bão ngoài kia và trong lòng tôi, người đã trót để tâm hồn xao động.
”Người ngồi đó trông mưa nguồn
Ôi yêu thương nghe đã buồn
Ngoài kia lá như vẫn xanh
Ngoài sông vắng nước dâng lên hồn muôn trùng “Yêu thương bao nhiêu, lời nào lột tả, duyên tình không trọn yêu thương gieo giọt sầu. Bên nhau đấy, gần vậy mà xa xôi, buồn quá người ơi. Trời hiểu lòng người, mây cũng âm thầm lặng đi trong luồng gió, nhưng lá vẫn xanh, cuộc đời chưa dừng lại, trôi, vẫn trôi hoài trôi mãi, để “ nước dâng” để ngấn lệ em trực trào, và hồn ta mênh mang mênh mang,
”Nay em đã khóc chiều mưa đỉnh cao”
Mưa thật rồi, mưa rơi rơi, và lệ em lăn dài, tiếng nấc nghẹn trong chiều mưa cứ khiến ta bồng bềnh, trên tột cùng của cảm xúc, của nỗi đau. Không gì có thể diễn tả, đong đo đếm , và hoà vào dòng nước mắt em là nỗi lòng tôi, lắng đọng trong câu thơ tôi dành cho em. Đến với nhau một chiều mưa, và đến với nhau để sầu vương, để mãi xa, xa mãi, xa mãi.
“Còn gì nữa đâu sương mù đã lâu “
Rồi cũng đến phút giây đó, phải xa em thật rồi, Phải chăng cũng như “ Em ra về trong cơn mưa tầm tã, mưa rơi nhiều hay nước mắt em rơi?”
“Em đi về cầu mưa ướt áo “
”Đường phượng bay mù không lối vào
Hàng cây lá xanh gần với nhau “
Em ra đi làm hồn tôi chơi vơi, trái tim tôi tan ra theo em, màu đỏ phượng vĩ hay màu máu trong tim, Con đường đẫm mưa, mây sầu giăng lối, phượng thắm vương bay cho lòng tơ rối, em đi rồi con đường vẫn đó, hàng cây vẫn xanh, Tóc cây gần nhau mà hai mái đầu, hai con người đã mãi xa. Còn đâu nữa khi ngày nao bên nhau. Ôi chia ly …. Nỗi đau, Đã chia ly mới thấm nghĩa cụm từ. ”Người ngồi xuống xin mưa đầy
Trên hai tay cơn đau dài “
“Người nằm xuống nghe tiếng ru”
Cuộc tình không có hồi kết, xa nhau về không gian và thời gian nhưng vượt qua hết thảy thì còn nghĩ về nhau sẽ là mãi còn nhau. Nhưng cuộc đời lại có hồi kết, Con người có phần con và phần người, phần hồn và phần xác. Dù có bao nhiêu yêu thương này, bao nhiêu ân tình này, nhưng kết thúc cuộc đời cũng chỉ còn lại lời ru, Ru giấc ngàn thu. Xin phần hồn, phần người lắng nghe con tim mình, thấu hiểu nỗi lòng mình, sẻ chia cùng cuộc đời để em và tôi qua vượt qua mưa giăng, để đời hồng thêm nhé. “Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ “