Viết cho những người dấu yêu!!! (1 người xem)

Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

Mr Okebab đã viết:
hi`hi`, tham lam quá
Tội lỗi quá bà con
Em thôi không vẽ nữa
Người ấy có vợ rồi

Em tiếc mình đến chậm
Sau một nửa bàn chân
Thua một ngón tay với
Mất luôn một cuộc tình

Anh ở đâu vậy nhỉ
Mọi người ai biết chăng ???
Ôi Mít tơ Kê bab
Có nghe tình em không ??--=0--=0--=0


Em nói rồi em viết
Với muôn lời yêu thương
Thế mà em không thấy
Lời thì thầm của anh!!!!!


Lời của Mít tơ Okê bab :
(Mượn thơ)
Nhà anh cách một quả đồi
Cách hai quả núi cách đôi cánh rừng
Nhà anh xa cách quá chừng
Anh van em đấy, em đừng yêu anh-\\/.-\\/.-\\/.-\\/.






Thành thật xin lỗi em, anh giờ đã có vợ và 3 con rồi, biết làm sao khi duyên số của anh và em như vậy.
Thôi, đừng đâu buồn nữa, anh hẹn em kiếp sau vậy.:cc_hang:


Vậy em nhé . . . !!!!
À, mà quên, kiếp sau anh lại hẹn với Hồng rồi, kiếp sau nữa anh lại hẹn với Đào rồi _)()(-_)()(-. . . . . . .



Thôi! Để chắc ăn, hẹn em kiếp sau nữa nữa em nhé.

Chào em !!!



Ôi giời ơi, không biết ai mơ tưởng không biết. Anh cứ liệu thần hồn. Dám bắt nạt em.

Đề nghị chị SG với anh vungoc, thunghi... lên tiếng bênh vực em cái. Ai đời, em gái của con gái mình mà cũng bắt nạt. huhu, thơ đang hay, mộng đang đẹp... thôi thôi vỡ tan tành.

******************8

Có cái người mắt cận
Nghe thơ chân dung người
Đêm về lại tưởng bở
Vẽ chân dung của mình

hihi.
 
camchuong đã viết:
Ôi giời ơi, không biết ai mơ tưởng không biết. Anh cứ liệu thần hồn. Dám bắt nạt em.

Đề nghị chị SG với anh vungoc, thunghi... lên tiếng bênh vực em cái. Ai đời, em gái của con gái mình mà cũng bắt nạt. huhu, thơ đang hay, mộng đang đẹp... thôi thôi vỡ tan tành.

******************8

Có cái người mắt cận
Nghe thơ chân dung người
Đêm về lại tưởng bở
Vẽ chân dung của mình

hihi.
Có cái người mắt cận
Nghe thơ chân dung người
Đêm về lại tưởng bở
Vẽ chân dung của mình

Anh cũng hy vọng mình
Rằng được ăn dưa bở
Thế rồi ănh hăm hở
Lục tìm kỷ niệm xưa
_)()(-


Tìm từ sáng đến trưa
Sao thư tình nhiều thế
Hồng, Đào, Mận, Ổi, Khế
Những cuộc tình ngày xưa
:snog:


Bên ngoài trời đổ mưa
Nước mắt anh giàn dụa
Trái tim trên giấy lụa
Giữa là Anh và Em
::?>>



Anh đọc rồi lại xem
Thư tình em đã viết
Màu mực xanh biêng biếc
Ký tên "Cẩm Chướng" yêu
:throb::kiss2::throb:



Này cái nồi cái niêu
Cái em mua, em tặng
Một mối tình quá nặng
Hai ta cõng trên vai
:stretcher:



Thôi thì anh đã sai
Mong em đừng có hận
Không phải là dưa bở
Thì xin là . . dưa leo
:inv:





Xin lỗi em, hẹn kiếp sau nữa nữa nhé !$@!!

hic hic hic!!
 
camchuong đã viết:
Đề nghị chị SG với anh vungoc, thunghi... lên tiếng bênh vực em cái. Ai đời, em gái của con gái mình mà cũng bắt nạt. huhu, thơ đang hay, mộng đang đẹp... thôi thôi vỡ tan tành.

Hì, e ui thông cảm cho tía chị. Má đi lâu ngày quá nên tía nhờ chuyện ngày xưa của tía và má. Đợi má về chị sẽ đưa cái topic này cho má đọc. -\\/. Tạm thời, hãy thưởng thức sự lãng mạn của tía chị trong khi má đi vắng nhé!!!. %#^#$
 
haha, thôi thông cảm cho tía của chị vậy. Hóa ra thời gian này tía chị đang bị "bệnh" lãng mạn hả.
 
camchuong đã viết:
Ôi giời ơi, không biết ai mơ tưởng không biết. Anh cứ liệu thần hồn. Dám bắt nạt em.

Đề nghị chị SG với anh vungoc, thunghi... lên tiếng bênh vực em cái. Ai đời, em gái của con gái mình mà cũng bắt nạt. huhu, thơ đang hay, mộng đang đẹp... thôi thôi vỡ tan tành.

******************8

Có cái người mắt cận
Nghe thơ chân dung người
Đêm về lại tưởng bở
Vẽ chân dung của mình

hihi.

Anh vungoc lúc nào cũng bênh vực em mà / chỉ tại em làm thơ giống i hệt đang nói tới ổng cho nên ổng mới vậy thôi (anh đọc thơ của em cũng tưởng em đang vẽ chân dung ổng chứ huống chi ai ...)

Mà bà nào lấy được ổng cũng quý hơn kim cương - vì sẵn trong nhà có "Bách khoa từ điển sống".
 
Hihi.. mình già rồi hay sao ấy. Tối nay có cái đám cưới mà chẳng chịu đi. Mai mốt có con ko biết sẽ ra sao nữa. Mọi người thông cảm nhé.
 
Mr Okebab đã viết:
Thôi thì anh đã sai
Mong em đừng có hận
Không phải là dưa bở
Thì xin là . . dưa leo



Thôi thì anh đã sai
Mong em đừng có hận
Không phải là dưa bở
Thì xin là ... dưa leo

Bởi chưng anh thích trèo
Leo cành cây bứt trái
Hồng, Đào, Mận anh hái
Khế, Ổi cũng chẳng tha

Nay lại muốn bẻ hoa
Bứt nhành hoa "Cẩm Chướng"
Rồi đinh ninh tự thưởng
Mình hái được hoa yêu

Rồi cứ sáng lại chiều
Đem nhành hoa ra ngắm
Ngắm từ trong nhà tắm
Ngắm ra tận bờ ao

Rồi không hiểu vì sao
Ngồi đăm chiêu suy nghĩ
Gục đầu trong mộng mị
"Ối hoa là hoa ơi"

Cứ nghĩ : được hoa tươi
Anh ngồi ôm ảo tưởng
Bởi vì anh là "tượng"
Nên có hiểu được hoa ?
 
anhphuong đã viết:
Thôi thì anh đã sai
Mong em đừng có hận
Không phải là dưa bở
Thì xin là ... dưa leo

Bởi chưng anh thích trèo
Leo cành cây bứt trái
Hồng, Đào, Mận anh hái
Khế, Ổi cũng chẳng tha


Nay lại muốn bẻ hoa
Bứt nhành hoa "Cẩm Chướng"
Rồi đinh ninh tự thưởng
Mình hái được hoa yêu


Rồi cứ sáng lại chiều
Đem nhành hoa ra ngắm
Ngắm từ trong nhà tắm
Ngắm ra tận bờ ao


Rồi không hiểu vì sao
Ngồi đăm chiêu suy nghĩ
Gục đầu trong mộng mị
"Ối hoa là hoa ơi"

Cứ nghĩ : được hoa tươi
Anh ngồi ôm ảo tưởng
Bởi vì anh là "tượng"
Nên có hiểu được hoa ?
Ối giời ơi, em mà được . . . như vậy . . . thì chết mấy lần em cũng chịu hết./*-*/-0-0-0-@!>><

Có tiếng mà chẳng có miếng.

Kiểu này Cẩm Chướng không +-+-+-++-+-+-++-+-+-++-+-+-+ bác mới là . . . chuyện lạ***&&% :bicycle:


P/S : Cái này không "niên" quan đến anh nhé, tự bác ấy . . . tưởng tượng ra. Anh vô can.
 
+-+-+-+ +-+-+-+ +-+-+-+ -> cho cả anh và bác anhphuong. Ai đời không liên can mà lại xúi giục em dùng đến đao búa. Mọi nguồn bắt đầu từ anh chứ ai.

Còn bác anhphuong, cái nhành hoa cẩm chướng của em nó thường mang để cắm trên bàn hay ôm thành bó đem tặng, chứ có ai cầm một nhành hoa (mà cũng chả gọi thế, gọi là bông hoa cẩm chướng thôi!!!) đem ra bờ ao hay nhà tắm bao giờ cả. Bác đáng ăn đòn nữa. +-+-+-+

"Rồi cứ sáng lại chiều
Đem nhành hoa ra ngắm
Ngắm từ trong nhà tắm
Ngắm ra tận bờ ao"


Tình hình là nguy cơ bị bắt nạt còn dài dài.:.,
 
camchuong đã viết:
Còn bác anhphuong, cái nhành hoa cẩm chướng của em nó thường mang để cắm trên bàn hay ôm thành bó đem tặng, chứ có ai cầm một nhành hoa (mà cũng chả gọi thế, gọi là bông hoa cẩm chướng thôi!!!) đem ra bờ ao
Anh hoàn toàn "mất trí" với em.

Không ai gọi là nhành hoa . . . mà phải gọi là bông hoa vì nói đến bông hoa là người ta nghĩ đến . . . hung khí gây án.--=0--=0

Nói có sách, mách có chứng :
Không nên đánh người phụ nữ dù chỉ với một bông hoa



Thôi, em xin phép, tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách.

Tránh đường bà con ơi !!!! :drive1:
:inv:
 
camchuong đã viết:
Còn bác anhphuong, cái nhành hoa cẩm chướng của em nó thường mang để cắm trên bàn hay ôm thành bó đem tặng, chứ có ai cầm một nhành hoa (mà cũng chả gọi thế, gọi là bông hoa cẩm chướng thôi!!!) đem ra bờ ao hay nhà tắm bao giờ cả. Bác đáng ăn đòn nữa. +-+-+-+

"Rồi cứ sáng lại chiều
Đem nhành hoa ra ngắm
Ngắm từ trong nhà tắm
Ngắm ra tận bờ ao"


Tình hình là nguy cơ bị bắt nạt còn dài dài.:.,

Mr Okebab đã viết:
Anh hoàn toàn "mất trí" với em.
Không ai gọi là nhành hoa . . . mà phải gọi là bông hoa vì nói đến bông hoa là người ta nghĩ đến . . . hung khí gây án


Chết thật ! Sai một ly đi một dặm ! Mà chẳng ai chịu hiểu cho cả
"Bông hoa" thì nó thơm và có sức quyến rũ, còn "nhành hoa" thì hãy coi chừng, nó có gai đấy. Sao không ai chịu hiểu nguyên lý này nhỉ? Để mình bị đe dọa ăn đòn nữa chứ . SG thanh minh dùm anh đi. Chắc từ nay hết muốn ... làm thơ nữa
 
Gửi người dấu yêu

Anh biết ngày mai em có chồng
Trời ơi! ngày đó có còn không
Bao năm ôm ấp, lòng đau xót
Kẻ ở, người đi nỗi chạnh lòng

Anh biết ngày mai lên xe hoa
Em sẽ theo chồng đến nơi xa
Bỏ lại tình ai nơi xóm vắng
Bỏ lại cuộc chơi vốn đậm đà

Anh biết ngày mai em vu quy
Đến một nơi xa, cảm thấy gì?
Theo chồng, bỏ bạn, em có tiếc?
Một chút ban mai, bóng dã quỳ

Vẫn biết rồi em sẽ có chồng
Mà sao lại thấy bận trong lòng
Mai em đi rồi em có nhớ
Anh vẫn là anh, có phải chồng?
 
Chúng tôi ngồi cạnh nhau nghe nhạc. Không ai nói với ai câu gì cả. Tôi cũng chẳng nhìn anh. Tránh không nói đến, hỏi đến, mà rồi thi thoảng trong những câu chuyện với mọi người, anh quay sang hỏi một câu gì đó. Và tôi lại trả lời. Lại cười đùa như chưa hề có chuyện gì cả. Đôi khi, tôi nghĩ, tôi chẳng muốn đối diện với anh thêm lần nào nữa.

Trời mưa quá, mưa mãi. Ước gì tháng 12 nhanh lên, về nhà chơi. Nhưng sực tỉnh, người ta mong thời gian ngừng trôi, còn mình lại mong thời gian trôi nhanh. Chả lẽ cuộc sống không tìm ra những điều thú vị khác sao? Có lẽ, cần phải mở rộng lòng mình đi nữa.

Tự nhiên tôi chẳng muốn nhớ ai.
 
camchuong đã viết:
Chúng tôi ngồi cạnh nhau nghe nhạc. Không ai nói với ai câu gì cả. Tôi cũng chẳng nhìn anh. Tránh không nói đến, hỏi đến, mà rồi thi thoảng trong những câu chuyện với mọi người, anh quay sang hỏi một câu gì đó. Và tôi lại trả lời. Lại cười đùa như chưa hề có chuyện gì cả. Đôi khi, tôi nghĩ, tôi chẳng muốn đối diện với anh thêm lần nào nữa.

Trời mưa quá, mưa mãi. Ước gì tháng 12 nhanh lên, về nhà chơi. Nhưng sực tỉnh, người ta mong thời gian ngừng trôi, còn mình lại mong thời gian trôi nhanh. Chả lẽ cuộc sống không tìm ra những điều thú vị khác sao? Có lẽ, cần phải mở rộng lòng mình đi nữa.

Tự nhiên tôi chẳng muốn nhớ ai.

Chuyện này anh định giấu . . . vợ và . . .con gái (SG) của anh. Thế mà em lại đưa ra ngoài này, kiểu này thì chắc anh . .. chết.

Mà cũng tại cái thằng chỉnh nhạc của quán cơ, đã bảo là mở cho nghe bài "Xin lỗi tình yêu", nó lại mở bài "Người đàn ông tham lam", làm cho em bực mình.

Mong em bớt nóng!!!--=0--=0--=0--=0
 
Mr Okebab đã viết:
Chuyện này anh định giấu . . . vợ và . . .con gái (SG) của anh. Thế mà em lại đưa ra ngoài này, kiểu này thì chắc anh . .. chết.

Mà cũng tại cái thằng chỉnh nhạc của quán cơ, đã bảo là mở cho nghe bài "Xin lỗi tình yêu", nó lại mở bài "Người đàn ông tham lam", làm cho em bực mình.

Mong em bớt nóng!!!--=0--=0--=0--=0


Hết biết với anh.+-+-+-+

Nhưng cảm ơn anh vì một buổi sáng khởi đầu bằng nụ cười thế này, hẳn mọi điều sẽ tốt.

Chúc cả nhà vui vẻ nhé.
 
Tối qua tớ chán đời và nảy ra ý định đi tu. Nhưng mà sau một buổi nằm nhà, trưa chị dâu và mẹ gọi điện, bảo về ăn đùi gà. Tớ nghiệm thấy vẫn thèm ăn món này lắm. Nên thôi, không tu nữa.
 
Đâu có đâu ta... thầy chùa có người cũng ăn đùi gà ấy chứ.. Hể thèm là múc.. Nên ko liên quan gì đến việc đi tu cả... Muốn đi tu xin cứ đi... (nhớ cạo đầu).. Lổ Trí Thâm còn ăn nguyên con chó mà vẫn tu tốt ấy chứ... ha.. ha.. (còn dc lên TV nữa)
 
anhtuan1066 đã viết:
Đâu có đâu ta... thầy chùa có người cũng ăn đùi gà ấy chứ.. Hể thèm là múc.. Nên ko liên quan gì đến việc đi tu cả... Muốn đi tu xin cứ đi... (nhớ cạo đầu).. Lổ Trí Thâm còn ăn nguyên con chó mà vẫn tu tốt ấy chứ... ha.. ha.. (còn dc lên TV nữa)


Hic, bác không can ngăn em thì thôi,lại đổ dầu thêm vào lửa thế bao giờ.
 
camchuong đã viết:
Hic, bác không can ngăn em thì thôi,lại đổ dầu thêm vào lửa thế bao giờ.
He... he... Thầy chùa bây giờ sướng như tiên... này nhé: Có xe tay ga, có di động đời mới.. và có cả máy tính đễ online... còn muốn gì nữa chứ.. khỏi cần làm.. quan trọng là chỉ cần biết tụng kinh (mà có khi không cần biết cũng dc.. lảm nhảm trong miệng chả ai biết mình tụng kinh gì)
Vậy thì.. cố lên.. khi nào vào chùa rồi nhờ online thông báo nhé!
ANH TUẤN
 
anhtuan1066 đã viết:
quan trọng là chỉ cần biết tụng kinh (mà có khi không cần biết cũng dc.. lảm nhảm trong miệng chả ai biết mình tụng kinh gì)

ặc ặc, đề nghị bác giảm bớt âm lượng, chốn linh thiêng không nên làm thế.
 
anhtuan1066 đã viết:
He... he... Thầy chùa bây giờ sướng như tiên... này nhé: Có xe tay ga, có di động đời mới.. và có cả máy tính đễ online... còn muốn gì nữa chứ.. khỏi cần làm.. quan trọng là chỉ cần biết tụng kinh (mà có khi không cần biết cũng dc.. lảm nhảm trong miệng chả ai biết mình tụng kinh gì)
Vậy thì.. cố lên.. khi nào vào chùa rồi nhờ online thông báo nhé!
ANH TUẤN

... hiện tượng này là có thật - nhưng chỉ một bộ phận nào đó trong giới khóac áo nhà chùa mà thôi. Chúng ta không nên quy chụp tòan giới (mô phật !).
 
Ái chà... cái này là đùa chút cho vui thôi mà.. đâu phải nói xấu đạo phật... vì tôi cũng là đạo phật đây nè... hi... hi...
ANH TUẤN
 
Nhóc yêu !

Sắp sinh nhật Nhóc rùi đấy. Ừ, nhưng xa quá chả biết làm thế nào.

Chúc Nhóc luôn thành công và hạnh phúc nhé.
 
Tối qua mới đi uống trà với em, nghe em nói về những điều trăn trở của mình chị cũng xót cho em lắm. Nhìn em gầy hơn trước vi phải suy nghĩ rất nhiều về cuộc sống và con người nơi đây. Sáng nay, chị thật bất ngờ khi nghe em thay đổi quyết định, nữa mừng nữa lo. Trưa tiễn em ra sân bay, muốn nói với em một vài điều nhưng lại không nói được. Dù thế nào đi nữa, dù bất kỳ hoàn cảnh nào, ở đâu hãy cố gắng và mạnh mẽ hơn nữa em nhé. Chúc em đạt được ước mơ của mình!.
 
Về nhà nhiều việc hơn là em nghĩ. Em bây giờ phải khô cằn sỏi đá hơn mất thôi. Nhưng chị nói đúng, dù ở hoàn cảnh nào em cũng nên mạnh mẽ hơn và có lẽ, em phải yêu đời hơn nữa.

Hôm nay nhận ra, online cũng sưởi ấm trái tim được lúc này.
 
Chiều nay nhận được một tin nhắn: Anh ngưỡng mộ em!

Chẳng biết có thật hay không. Bởi tự cảm thấy mình chả có gì để người khác ngưỡng mộ. Nhưng vui vui...

Cảm ơn người không tên nào đó. Vì không tên nên viết vào nơi này vậy.
 
Chiều nay nhận được một tin nhắn: Anh ngưỡng mộ em!

Hic, vừa nói em xong, giờ c lại nhận đc tn. Cái này chắc là vi rút rùi!!!. Hỏng biết số nhắn cho em có giống số nhắn cho c k?. 0913....157

Các bạn nữ nên cẩn thận với tin nhắn kiểu này nhé!!!
 
Secret_grasses đã viết:


Hic, vừa nói em xong, giờ c lại nhận đc tn. Cái này chắc là vi rút rùi!!!. Hỏng biết số nhắn cho em có giống số nhắn cho c k?. 0913....157

Các bạn nữ nên cẩn thận với tin nhắn kiểu này nhé!!!

Không chị ạ. Hix, thì ra cái người mình đang ghét thì lấy số khác nhắn vậy. Làm tự nhiên chuyển sang bực mình.

Có số nhắn như thế hả chị? hihi, sao nó ko nhắn luôn vào máy em nhỉ.
 
Anh còn nhớ, có lần em đã hỏi " (...) là gì vây anh?"- " Là câu chuyện của chúng ta"-Anh trả lời. Giờ em đang ngồi đây, đọc lại từng email của anh, đọc lại những câu chuyện của chúng ta. Nhưng khác với lúc trước, giờ em chỉ đọc mà không reply lại được cho anh để nói cái feeling của mình!!!. Em định nhấn delete để xóa hết những kỹ niệm ngọt ngào đó, nhưng em không thể!!!. Dù không còn yêu nhau nữa, nhưng em vẫn mong giữa chúng ta vẫn còn tình bạn. Đừng lạnh lùng với em nữa nha anh!.
 
bonghongthuytinh16 đã viết:
Em định nhấn delete để xóa hết những kỹ niệm ngọt ngào đó, nhưng em không thể!!!. Dù không còn yêu nhau nữa, nhưng em vẫn mong giữa chúng ta vẫn còn tình bạn. Đừng lạnh lùng với em nữa nha anh!.

Kỉ niệm dù có thế nào thì cũng vẫn là kỉ niệm. Hãy nhớ nó như là một viên kẹo ngọt ngào.

Người ta vì muốn quên nhau mà lạnh lùng với nhau. Dẫu rằng "quên" ở đây chỉ là nói như thế đối với một tình yêu thực sự. Nhưng mà vẫn phải như thế chứ, để còn ngày mai lại thấy em yêu đời.

Rồi tình bạn sẽ lại về thôi bạn ạ, có điều tình bạn đó là tuyệt đối hay không thì còn phụ thuộc vào mức độ feeling của hai người trước đó.
 
Mỗi ngày trôi đi, em lại tự nhủ, ngày ơi nhanh chóng hết. Nhưng rồi khi ngày hết, em lại sợ những ngày tới. Sẽ phải quyết định. Lần này là mãi mãi... Phải không? Có lẽ.
 
Có những thứ tưởng chừng theo thời gian sẽ chìm vào quên lãng, ấy thế mà bớt chợt vẫn nhói ở trong tim... Quên một người nào có dễ...
Hứa rằng quên, hình như ta chẳng nở
Còn nhớ nhiều thì trăn trở không yên
Hởi tình yêu, nếu đây thật là duyên
Sao tình mãi chập chờn như mộng mị
 
Không ngờ bác Tuấn lại lãng mạn đến thế!
 
anhtuan1066 đã viết:
Có những thứ tưởng chừng theo thời gian sẽ chìm vào quên lãng, ấy thế mà bớt chợt vẫn nhói ở trong tim... Quên một người nào có dễ...
Hứa rằng quên, hình như ta chẳng nỡ
Còn nhớ nhiều thì trăn trở không yên
Hỡi tình yêu, nếu đây thật là duyên
Sao tình mãi chập chờn như mộng mị
Tình mộng mị bởi TÌNH em DUYÊN chị

DUYÊN và PHẬN chẳng đi chung 1 đường

Cũng bởi DUYÊN nên em đành phải nhường

Để TÌNH yêu mãi vùi trong mộng mị

Híc híc híc!!!
 
Nhớ.


Em nhớ mùa thu hoa cúc vàng góc phố
Em nhớ nắng hanh vàng mỗi bước chân đi
Nhớ thói quen mỗi khi lòng chống chếnh
Câu thơ buồn lại cựa quậy trên tay.

Em nhớ trái tim em chỉ chực mong manh
Khi trời trở gió, mùa đông chợt lạnh
Nỗi nhớ như thể bếp lửa hồng mỗi tôí
Hơi lạnh cần xẻ chia để ấm áp với nhau hơn.

Em nhớ nỗi dịu dàng của tình yêu
Nhớ cái hôn nồng nàn bỏng rát
Nhớ nụ cười của mình tỏa sáng
Khi em yêu anh...

Rồi em nhớ cả lần mình chia tay
Em hụt hẫng bước cao bước thấp
Cuộc đời này mình em khấp khễnh
Như thể đôi dép kia mất một chiếc rôì...

Và thời gian trôi...

Ngày mai sẽ là một ngày thế nào anh nhỉ
Một ngày naò, em sẽ lại biết yêu...

****************

Không hiểu sao hôm nay gọi điện cho mẹ con lại kêu buồn. Đáng lẽ con không nên như thế. Không nên để mẹ phải nghĩ ngơị...

Không hiểu sao chiều nay, mình nhận ra, những gì mình tưởng là đang có lại không phaỉ, chỉ là hư vô thôi...
 
Vô tình chiều nay lại gặp nó, tay dắt đứa con gái xinh xắn, hỏi chồng đâu rồi, nó trả lời gọn lỏn "chia tay rồi", vẫn nhẹ nhàng, dứt khoát như gày xưa nó nói "Anh ngộ nhận rồi". Sao hơn mười năm qua, ta chẳng bao giờ còn cảm thấy yêu thương, có phải ta quên thật chưa nhỉ? Ôi mối tình đầu của tôi, đã nhòa mau thật chưa hay cứ như mảnh thủy tinh vỡ, thỉnh thoảng lại làm tim ta rỉ máu. Mà ta đã có gì nhiều hơn so với mười năm qua chưa nhỉ??? Không, ngày xưa ơi, đừng bao giờ trở về nữa....
Ngày Xưa Hoàng Thị
Phạm Thiên Thư



Em tan trường về
đường mưa nho nhỏ
chim non dấu mỏ
dưới cội hoa vàng

bước em thênh thang
áo tà nguyệt bạch
ôm nghiêng cặp sách
vai nhỏ tóc dài

anh đi theo hoài
gót giày thầm lặng
đường chiều úa nắng
mưa nhẹ bâng khuâng

em tan trường về
cuối đường mây đỏ
anh tìm theo Ngọ
dáng lau lách buồn

tay nụ hoa thuôn
vương bờ tóc suối
tìm lời mở nói
lòng sao ngập ngừng

lòng sao rưng rưng
như trời mây ngợp
hôm sau vào lớp
nhìn em ngại ngần

em tan trường về
đường mưa nho nhỏ
trao vội chùm hoa
ép vào cuối vở

thương ơi vạn thuở
biết nói chi nguôi
em mỉm môi cười
anh mang nỗi nhớ

hè sang phượng nở
rồi chẳng gặp nhau
ôi mối tình đầu
như đi trên cát

bước nhẹ mà sâu
mà cũng nhoà mau
tưởng đã phai mầu
đường chiều hoa cỏ

mười năm rồi Ngọ
tình cờ qua đây
cây xưa vẫn gầy
phơi nghiêng ráng đỏ

áo em ngày nọ
phai nhạt mấy mầu?
chân tìm theo nhau
còn là vang vọng
đời như biển động
xoá dấu ngày qua
 
Lâu lắm không vào đây đọc, nay thấy "đau tim" --=0 --=0
 
Không hiểu vì sao ta có buổi chiều nay
Gặp lại nhau và bỗng dưng em khóc
Giọt nước mắt anh làm sao ngăn được
Em bây giờ như xa một tầm tay

Em bây giờ như xa một tầm tay
Biết nói gì khi tình đã nhạt phai
Tháng 12 trời còn mưa bụi
Anh lơ ngơ đứng lặng cuối đường

Chẳng có điều gì phải trách cứ nhau
Khi trái tim không cùng suy nghĩ
Đốt làm chi những tờ thư cũ
Xóa được không kỉ niệm mênh mông

Rồi sau này anh sẽ yêu ai
Tình yêu ấy ngàn lần không đơn giản
Tình yêu ấy liệu chút gì lãng mạn
Gửi về người con gái yêu anh.



Bữa nay thấy bài của bác huuhungpc nên nhớ bài thơ này. Từ hồi còn là sinh viên. Không nhớ đầu đề nữa, chỉ biết tác giả là Ngô Thụy Miên.

uhm, mối tình đầu khó quên thật. Nhưng mà chỉ thỉnh thoảng gợi nhớ thôi nhé.
 
Dạo này nhiều việc quá, không còn tâm hồn để làm thơ. Tệ thật!!
 
[FONT=&quot]Vì đi lùng tung tích MrOKBap mà mình lạc vào đây... rồi mới té ngửa ra, không ngờ GPE lại vui đến thế, lãng mạn đến thế... Cứ tưởng GPE toàn là dân IT, đầu óc khô khan, đi ngủ mà còn mơ thấy cái cốt (code), cái hàm... Ai dè GPE có đủ cả thơ sĩ, văn sĩ, đa tài đa nghệ thế... Cãi nhau cũng có, châm chọc nhau cũng nhiều, thế mà sao vẫn thấy đầy tình người...&&&%$R
Viết cho những người dấu yêu... Những thành viên mình đã gặp trong GPE toàn là những người dễ mến, một tsf hay chọc tức mình lúc nửa đêm, một đứa con gái đang ba ui, ba ui, rồi ba ui con out đây, một darkmoon hiền lành như con gái nhưng uống rất được, một soibien tha cả laptop ra công trường mà online, một bác anhtuan tui cũng rất thích bạn... không kể hết được, vậy viết cho tất cả nhé... -=.,,
Mình chả biết làm thơ, cũng chả biết viết văn, chỉ có mỗi cái thú nghe nhạc, mà khốn khổ, lại là nhạc cổ điển mới chết chớ, hiếm khi tìm được người để rủ nghe cùng... nên không biết phải nói gì cùng những người dấu yêu đây, thôi thì, tặng các bạn 1 bản nhạc nghe cho vui nhé, cho đỡ căng thẳng khi không tìm ra cái hàm nào cho nó vừa, cho đỡ bực mình khi cốt cứ báo lỗi, cho đỡ tức khi màn hình cứ run bần bật lên như người điên, có đập rầm rầm nó vẫn không hết run... mà không phải nhạc cổ điển đâu, nhạc tình cảm lãng mạn đàng quàng, có điều, nghe tiếng anh nghe, chớ dịch ra tiếng việt thì e là không đủ từ để diễn tả hết những tình cảm trong đó... đặc biệt riêng tặng cho những bạn đang yêu hoặc đang đi tìm nửa còn lại của mình...
-\\/.[/FONT]
 

File đính kèm

Lần chỉnh sửa cuối:
hihi, sung sướng quá, sang tuần tớ có quà bà con ơi. Dù thế nào, vẫn cứ thích nhận quà. Ôi, những 2-3 món cơ.
 
camchuong đã viết:
hihi, sung sướng quá, sang tuần tớ có quà bà con ơi. Dù thế nào, vẫn cứ thích nhận quà. Ôi, những 2-3 món cơ.

Hihi...share cho chị với. -\\/. %#^#$
 
Nhớ...


Đêm gió lạnh nhớ đêm gió lạnh
Hoàng hôn nào nhớ mộng chiều xanh
Trăng nhớ nguyệt ướt đầm thanh vắng
Mưa nhớ trời, đất nhớ mê man...

Anh nhớ em như buồn nhớ chán
Như chân đi nhớ đường phố thị thành
Như tóc nhớ lược ngà không ai chải
Như gương buồn hờ hững chẳng ai soi...

Anh nhớ em những đêm dài mệt mỏi
Những ngày buồn nắng quái nồng oi
Thao thức nhớ trăng đoài phương nhớ
Mặt trời tàn rơi lửa cháy thơ ngây...

Thơ ngây, thơ ngây, giờ chỉ còn đây
Chút kỷ niệm tro tàn trong bếp lạnh
Chút thương nhớ trong khói trời mỏng mảnh
Bay mơ hồ trong cõi chiêm bao...

Anh nhớ em, nhớ áo lụa vàng
Nhớ thu sớm, đông tàn, hạ biếc
Nhớ, nhớ, và xuân đã đi biền biệc
Đau nhói cõi lòng, rũ gối lang thang...

-----------------
Nho.pdf: Bản có nhạc, tặng cho các bạn yêu nhạc
 

File đính kèm

Lần chỉnh sửa cuối:
Cảm ơn một ngày đã trôi qua. Một ngày sẽ mang đến sự cứng rắn hơn trong em.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Bạn là người bạn thân thiết và gẫn gũi với tớ nhất khi trời chuyển sang lạnh lẽo và u ám. Đó là mùa đông. Mùa đông đến, không khí và thời tiết làm cho tớ đã trầm lại càng trầm hơn. Tớ thấy bạn thì chứa đầy sự ấm áp chết người. Bạn để cho những đôi tình nhân ẩn mình sau những gốc cây, để cái lạnh chào thua vì 10 độ đâu nhằm nhò gì so với 37 độ nhỉ. Bạn để màu vàng của lá bắt đầu rụng dần đi và biến mất hẳn lúc trời lập đông thực sự. Bạn để màu sắc ấm nóng: cam, vàng, đỏ, hồng rực rỡ lên ngôi. Và tình người ấm áp hơn lên mỗi tối bên bếp than hồng đỏ rực.

Những con phố của mùa đông.

Những con phố của mùa đông HN mang đặc trưng riêng không thể lẫn vào đâu được. Cũng như HN có 4 mùa xuân, hạ, thu, đông. Mùa đông là mùa giá rét, là mùa lạnh, là mùa ảm đạm và là mùa của những cơn bão, cơn gió tha hồ đến như thể tết thì người ta mong muốn về nhà của mình.

Khi mùa đông đến, thì có nghĩa những con phố cũng bắt đầu trở mình ngay. Những chiếc xe đạp chạy chầm chậm, có 2 người, chàng trai một tay cầm tay người yêu mình cho vào túi, cô gái thì cho cả 2 tay vào luôn.D: hì, rất ấm áp.

Mùa đông đến thì có nghĩa là phố cũng đầy khăn len và áo len, đầy bao tay và áo khoác, đầy... những sắc màu rực rỡ. Không có mùa nào mà sự đa dạng lại nhiều như mùa đông cả.

Và mùa đông, là mùa yêu.

........................

humh, đến đây, Sếp em sai đi mua gà về cúng, em đứt mạch cảm xúc. Lát về em viết nữa.
 
Chị CC ơi đó là mùa đông mà. Ở trong này thì làm gì có mùa đông,SG sáng nay hơi lạnh, nhiều gió có cảm giác như không khí ngoài Bắc những ngày cuối thu đầu đông, trời se se lạnh chỉ thích đắp một cái chăn mỏng và ngủ chẳng muốn làm gì cả, sáng nay phải cố mãi mới dậy đến công ty được. Cái không khí này làm cho em nhớ ngoài đó quá.
Hic....nhớ qua không viết nổi nữa (đang lau nước mắt đây)--=0Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ nhé
 
camchuong đã viết:
...Những chiếc xe đạp chạy chầm chậm, có 2 người, chàng trai một tay cầm tay người yêu mình cho vào túi, cô gái thì cho cả 2 tay vào luôn.D: hì, rất ấm áp.
Cẩm Chướng ơi...
Cô gái đó có mấy tay vậy?
Hay là... chàng trai này cầm tay người yêu mình, và là "một cái người yêu nào đó" chớ hổng phải "cô gái" ?
 
BNTT đã viết:
Cẩm Chướng ơi...
Cô gái đó có mấy tay vậy?
Hay là... chàng trai này cầm tay người yêu mình, và là "một cái người yêu nào đó" chớ hổng phải "cô gái" ?

hic, sao mà Ba Con anh giống nhau vậy??/@$@!^%

Thì thế này, chàng trai chở cô gái trên chiếc xe đạp. Chàng một tay cầm lái, một tay cầm tay nàng cho vào túi áo mình. Cô gái thì có 2 tay thôi, mỗi tay cho vào một túi áo của anh đó (áo khoác nhá). -> cô gái chỉ có 2 tay và cô gái = người yêu của anh chàng đó.

Dạ, ý của em là thế ạ.
 
trandangkhoi đã viết:
Chị CC ơi đó là mùa đông mà. Ở trong này thì làm gì có mùa đông,SG sáng nay hơi lạnh, nhiều gió có cảm giác như không khí ngoài Bắc những ngày cuối thu đầu đông, trời se se lạnh chỉ thích đắp một cái chăn mỏng và ngủ chẳng muốn làm gì cả, sáng nay phải cố mãi mới dậy đến công ty được. Cái không khí này làm cho em nhớ ngoài đó quá.
Hic....nhớ qua không viết nổi nữa (đang lau nước mắt đây)--=0Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ nhé

Ờ, thì chị viết về bạn chị, bạn chị có tên là: mùa đông!!-\\/.

Nói chung là SG những ngày này se lạnh mới thú vị chứ. Mà chị thích chăn bông cơ, không thích chăn mỏng, hihi
 
Khỉ thật! Sinh nhật em mà chị lại quên. Thông cảm cho chị nhé! Chúc em thành công với những dự định của mình và bớt bớt cái nhiệt tình với excel đi 1 chút.. hihi... out ngay kẻo oan mạng **~**
 
Lời nói vốn dĩ không có tội tình gì. Chỉ có những con người sử dụng nó như thế nào mà thôi.

Nhận ra một điều rằng, không phải là ý của mình xấu, chỉ là cách nói khác đi một chút, câu chuyện lại thêm một bậc khác ngay thôi.

Dẫu sao thì cũng thấy mình có lỗi, lỗi biện hộ cho người khác - người không phải cùng một ý với mình.
 
Đã lâu không ghé chốn này
Người yêu dấu cũ có còn đây không?
Dạo qua, dạo lại một vòng
Chị ba vẫn đó, chị hai đâu rồi?
Chị hai đây, út đi đâu?
Tìm chị tư nữa, về nhà mình thôi. (Biển hát yêu dấu đó)
 
Thơ.. Lục văn bát này chẳng vần điệu gì cả... Sai luật gieo vần... he... he.. (dc mỗi câu 2 và 3)
 
Đôi lúc, tôi thấy rất nghi ngờ: tình bạn và tình yêu.
Vì thấy, hình như: không có gì là mãi mãi quá.
 
camchuong đã viết:
Đôi lúc, tôi thấy rất nghi ngờ: tình bạn và tình yêu.
Vì thấy, hình như: không có gì là mãi mãi quá.

Phải nói là không có gì là mãi mãi cả CC ạ. Còn tình bạn và tình yêu trong cuộc sống ư? Cũng có những lúc thăng, lúc trầm, vấn đề chính là ở bản thân mình tạo ra để nó thăng hay trầm.
 
Tình bạn vốn là chỗ thân quen
Còn tình yêu hình như không phải thế
Tình bạn -Tình yêu mong manh nhỏ bé
Vẫn thăng trầm cùng với thời gian
Thì ai hỡi xin chớ thở than
Đừng nghi ngờ, hãy rạch ròi sẽ rõ
Tình bạn - Tình yêu nào ai bé nhỏ
Cứ sống đi, sống thật với mình
 
Một chiều ngược gió

Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh

ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi

ngược lòng mình tìm về nông nổi

lãng du vô định cánh chim trời....

Em ngược thời gian, em ngược không gian

ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm

ngược trái tim từ bao giờ chai lặng

...em đánh thức nỗi buồn....

em gợi khát khao xanh...

Mang bao điều em muốn nói cùng anh

chợt sững lai... trước cây mùa trút lá

trái đất sẽ thế nào nếu màu xanh không còn nữa

và sẽ thế nào khi trong em không anh ?!?

em trở về im lặng của đêm

chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ

phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió

riêng chiều nay em biết - một mình em....

(Bùi Sim Sim)




Tối nay lang thang, bắt gặp bài thơ này. Mình thì đang thư giãn sau một tuần miệt mài. Nên bồng bềnh...

Lâu rồi, mới thấy có đôi chút thảnh thơi.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Chị dâu mình gọi điện: Cháu giống cô lắm đấy nhé. Có nghe cháu gọi cô chưa?

hihi, thế là mình có cháu rồi. Ôi chao, thế có nghĩa là đồng nghĩa với việc thành "bà cô" nữa à? huhu

Mừng cho anh chị. Nhưng mà cháu giống cô mà lại có 3,1kg à. Xưa cô đâu có còi cọc vậy đâu!

Nói chung là vui quá, niềm vui khó diễn tả. Bà chị dâu mình dễ thương quá cơ. (Nói cháu mình giống mình nên mình khen.D:)

Có điều, ông nội của cháu sao lại đặt cái tên mà ngày xưa bà nội cô định đặt cho cô nhỉ? Cô không thích chút nào.

Cháu yêu quý, lớn nhanh lên nhé.
 
camchuong đã viết:
Chị dâu mình gọi điện: Cháu giống cô lắm đấy nhé. Có nghe cháu gọi cô chưa?

hihi, thế là mình có cháu rồi. Ôi chao, thế có nghĩa là đồng nghĩa với việc thành "bà cô" nữa à? huhu

Mừng cho anh chị. Nhưng mà cháu giống cô mà lại có 3,1kg à. Xưa cô đâu có còi cọc vậy đâu!

Nói chung là vui quá, niềm vui khó diễn tả. Bà chị dâu mình dễ thương quá cơ. (Nói cháu mình giống mình nên mình khen.D:)

Có điều, ông nội của cháu sao lại đặt cái tên mà ngày xưa bà nội cô định đặt cho cô nhỉ? Cô không thích chút nào.

Cháu yêu quý, lớn nhanh lên nhé.


Trùi ui............Chảnh!. Hihi....Chúc mừng em nhé!. Có cháu nhỏ cũng vui, nhưng không thích khi nó khóc nhè. Đang bế lại làm.........dơ đồ cô. Hihi...
 
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại mất nhiều thời gian của cuộc đời mình ở các sân bay đến thế. Tôi vừa thích lại vừa ghét việc đó !?!!Tôi thích được ngắm nhiều người. Nhưng đó cũng là lý do tôi ghét: phải nhìn mọi người " chào " và " tạm biệt ". Nó làm tôi xúc đông đến phát mệt.

Cho nên, mỗi khi gặp 1 thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn thường ra sân bay thành phố nhìn mọi người "tạm biệt ". Để tôi thấy rằng mình vẫn hạnh phúc khi không phải nói lời chia tay với những người thân yêu của mình. Nhìn mọi người cố níu kéo nhau, khóc... tôi cảm thấy mình còn rất nhiều điều quý giá khác. Những gia đình, những người yêu nhau cuối cùng cũng phải xa cách, nhìn họ sải rộng cánh tay để nắm tay nhau, cho đến khi chỉ còn 2 đầu ngón tay của 2 người chạm vào nhau... đó là những hình ảnh mãi mãi nằm trong tâm trí tôi.

Và tôi cũng học được nhiều điều từ những giây phút "tạm biệt " đấy. Có 1 lần, tôi nghe loáng thoáng tiếng 2 cha con đang bên nhau trong những phút giây cuối cùng. Họ ôm nhau và người cha nói: " Ba yêu con, ba chúc con đủ ".Rồi cô gái đáp lại: " Con cũng yêu ba rất nhiều và chúc ba đủ "
Và cô gái quay đi, tôi thấy người cha cứ đứng nhìn theo, thấy ông ấy muốn và cần khóc. Tôi lại gần, nhưng lại không muốn xen vào giây phút riêng tư của ông ấy nên không nói gì. Bỗng ông quay lại chào tôi và:

- Đã bao giờ anh nói lời tạm biệt với 1 người, và biết rằng mãi mãi không gặp nữa ?

+Xin ông cho tôi hỏi, có phải ông vừa vĩnh biệt với con gái ông ? Tại sao vây ?

-Tôi già rồi, mà con tôi sống cách tôi đến nửa vòng trái đất -Người cha nói -Thực tế, tôi biết lần sau con tôi quay về đây nhưng lúc đó có thể tôi đã mất.

+Khi tạm biệt con gái ông, tôi nghe ông nói: " Ba chúc con đủ ". Tôi có thể biết điều đó có ý nghĩa gì không ?

Người cha già mỉm cười: Đó là lời chúc gia truyền của gia đình tôi, đã qua nhiều thế hệ rồi - Nói đoạn ông dừng lại, ngước nhìn lên cao như thể cố nhớ lại từng chi tiết, và ông cười tươi hơn - Khi tôi nói: " Ba chúc con đủ ", tôi muốn chúc con gái tôi có cuộc sống đủ những điều tốt đẹp và duy trì được nó.

Rồi ông lẩm nhẩm đọc: " Ba chúc con đủ ánh sáng mặt trời để giữ cho tâm hồn con trong sáng. Ba chúc con đủ hạnh phúc để giữ cho tinh thần con luôn sống. Ba chúc con đủ những nỗi đau để biết yêu quý cả những niềm vui nhỏ nhất. Ba chúc con đủ những gì con muốn để con hài lòng. Ba chúc con đủ mất mát để con yêu quý những gì con có. Và ba chúc con đủ lời chào để có thể vược qua được lời "tạm biệt " cuối cùng. Ông khóc và quay lưng bưóc đi. Tôi nói với theo " Thưa ông, tôi chúc ông đủ "
___________

Và các bạn, khi các bạn đã đọc xong mẩu chuyện này, tôi cũng chúc các bạn như vậy. Chúc chúng ta đủ.
 
Thủ thỉ cùng con gái
06-01-2008 08:52:26 GMT +7

Con gái của mẹ! Hôm trước mẹ đọc báo, thấy một mẩu tin làm mẹ cứ nao nao trong lòng. Rằng hiện trên thế giới có 854 triệu người,1/7 nhân loại, đang đói ăn và mỗi ngày có khoảng 40.000 trẻ em chết vì đói. Mẹ cứ bần thần khi nhìn bức ảnh minh họa một người đàn ông Ấn Độ gầy guộc đang ngồi ăn trưa bên vỉa hè với bát cơm khô khốc

Con biết không, con gái 20 tháng tuổi của mẹ, từ khi con vừa tạo hình, ba mẹ luôn suy nghĩ phải làm sao để con có cuộc sống tương đối đầy đủ. Sợ phải rơi vào cảnh thiếu trước hụt sau, ba mẹ luôn cố gắng để có thêm thu nhập, dành lo cho con. Muốn con lớn lên trong tình cảm ấm áp của gia đình thì ba mẹ phải bình ổn về kinh tế để có thể cùng với tình yêu thương vượt qua được những khó khăn trong cuộc đời.

Con gái của mẹ đã biết đòi những đồ chơi theo ý mình. Hôm trước con tỏ ý thích chiếc xe ba bánh bằng nhựa màu hồng, có nhạc vui tai của bạn hàng xóm, cứ loay hoay đứng bên ấy mãi. Mẹ chạnh lòng, định nói với ba mua một chiếc giống vậy. Nhưng nghĩ lại, chiếc xe đẩy bà mua cho con hãy còn tốt. Mẹ sẽ tiếp tục đẩy con lòng vòng dạo mát mỗi chiều, rồi khi thật cần thiết, mình sẽ thay xe, con nhé.

Con biết không, chung quanh mình còn nhiều cảnh đời thương tâm lắm. Khi con ngủ trên chiếc giường xinh những đêm trời mưa lạnh thì ngoài kia, đâu đó dưới gầm cầu, bên góc nhỏ nhà chờ xe buýt có những người đang co ro vì đói rét. Khi mình được quyền lựa chọn món ngon trong quán ăn thì các em bé trong trại trẻ mồ côi, các cụ già trong nhà tế bần đang đợi phân phát những phần thức ăn đạm bạc. Và còn biết bao em bé đường phố đang đói khát. Con chưa đọc được những dòng mẹ viết nên mẹ sẽ thủ thỉ con nghe, để con từ từ hiểu được. Và để khi mẹ khui cho con một hộp sữa chua hay một món ăn nào, con hãy ăn hết thật ngoan chứ đừng thấy mẹ yêu thương dỗ dành mà con bỏ phí.

Mai này đi học, con nhớ luôn hòa thuận với bạn bè, quan tâm đến người sống quanh mình. Nếu gặp phải khó khăn gì, con hãy về nói mẹ nghe để mẹ cùng chia sẻ với con. Con đừng để lòng ganh ghét tồn tại vì điều ấy sẽ làm con mệt mỏi. Con đừng phân biệt nghề nào cao sang hay thấp hèn vì mỗi người phải lãnh nhận những công việc khác nhau thì mới tạo nên một xã hội. Mỗi khi đi qua xe rác, con hãy tập nín hơi một hai phút chứ đừng đưa tay bịt mũi. Vì hành động bịt mũi sẽ làm những người làm công việc ấy cảm thấy tổn thương.

... Và con phải học tập cho thật chăm chỉ để vững vàng tự đứng trên đôi chân của mình. Con hãy bắt lấy những cơ hội, hãy chăm chỉ kiếm tiền một cách chân chính. Vì ngoài lòng nhân ái, con phải có tiền mới có thể giúp đỡ kẻ khó khăn. Những người đói khổ là vì họ không có khả năng tự lo cho cuộc sống. Vì không phải ai cũng có được điều kiện và cơ hội như nhau đâu con. Nhiều hay ít, con hãy giúp những người nghèo khó theo khả năng của mình. Vì đó là tình người con ạ.

Cuộc sống phía trước ắt hẳn sẽ còn nhiều khó khăn. Mẹ tin rằng ba mẹ và con sẽ cùng dắt tay nhau đi qua từng ngày trong niềm hạnh phúc. Con hãy luôn khỏe mạnh và vui lớn bên cạnh ba mẹ con nhé!

Bảo Quyên
 
Ta ra sân bay tiễn một người. Trời về chiều lành lạnh và có vài hạt mưa. Những ngày cuối năm ở ngoài Bắc chắc thi thoảng cũng có những lúc trời như thế. Bạn lên máy bay, còn lại ta một mình ở sân bay rộng lớn. Hít một hơi dài... Ta mong ngày mình đi hay về, sẽ luôn có ít nhất 1 người đưa và đón.Biết là hội ngộ và chia ly là lẽ thường tình, nhưng bao giờ cũng để lại trong llòng nỗi trống vắng. Tại vì nhạy cảm quá thôi.

Cười lên đi và chào ngày mới. Hôm nay SG vẫn nắng như mọi ngày.
 
camchuong đã viết:
Ta ra sân bay tiễn một người. Trời về chiều lành lạnh và có vài hạt mưa. Những ngày cuối năm ở ngoài Bắc chắc thi thoảng cũng có những lúc trời như thế. Bạn lên máy bay, còn lại ta một mình ở sân bay rộng lớn. Hít một hơi dài... Ta mong ngày mình đi hay về, sẽ luôn có ít nhất 1 người đưa và đón.Biết là hội ngộ và chia ly là lẽ thường tình, nhưng bao giờ cũng để lại trong llòng nỗi trống vắng. Tại vì nhạy cảm quá thôi.

Cười lên đi và chào ngày mới. Hôm nay SG vẫn nắng như mọi ngày.

Đừng mong nữa, mà biến nó thành hiện thực đi chị TƯ. Út cũng mong chị luôn vui vẻ. Sắp tết rùi, có cần ra đón không? Nhưng ra vào thứ 7 hay chủ nhật đi nhá. Ngày thường thì chịu roài hi hi
 
May mà em không xinh!

May mà em không xinh, nên em biết nâng niu tận dụng hiệu quả mọi cơ hội. Em thuộc lòng tích “Tái ông mất ngựa”, rằng trong “cái rủi” chứa đựng vô số những duyên may...

May mà em không xinh, nên em biết rằng anh làm bạn với em vì em tốt bụng, quý em vì em thông minh, yêu em vì em biết chia sẻ. Nếu em là hoa khôi, em thề rằng anh sẽ không đủ tự tin để bộc lộ mình một cách thoải mái như anh đã làm, anh sẽ gồng lên để chứng tỏ giữa vô vàn địch thủ, vậy thì làm sao em biết được anh thích tranh tĩnh vật, và thích ăn bánh trôi tàu tối mùa đông, như em!

May mà em không xinh, nên người ta dễ nhận ra em duyên dáng. Chẳng có ai xấu toàn diện, nên khi nghe em kể chuyện cười xong, người ta lại chợt thấy em có đôi mắt nâu trong, nghịch ngợm và thu hút.

May mà em không xinh, nên em tránh xa được những anh chàng vo ve mà nhạt nhẽo. Em bình yên lựa chọn các quan hệ của mình. Chả bao giờ em phải chịu cảnh “lắm mối tối nằm không” như mấy cô xinh đẹp. Vì thật ra quyền chủ động là ở em mà!

May mà em không xinh, nên em có nhiều thời gian đọc sách, nghe nhạc, tập yoga, chơi cá cảnh. Em có đủ thời gian cho khám phá và rèn luyện năng lực bản thân. Rồi em phát hiện ra em huýt sáo rất hay. Ồ, nếu sau này nếu chẳng may em nổi tiếng, người ta lại hết lời ca ngợi đôi gò má cao chót vót của em như một biểu hiện của sự quyến rũ và cá tính cho mà xem!

May mà em không xinh, nên sếp cho em đủ cơ hội để em chứng tỏ năng lực. Phải chăng sếp nghĩ em không tốn nhiều thời gian để đối phó với người hâm mộ? Rồi sếp lại quay sang hâm mộ em một cách thật tình, vì em giải quyết việc ngon ơ gấp 3 lần cô trợ lý yêu kiều của sếp.

May mà em không xinh lúc còn con gái, nên khi em có bầu, anh lại chợt nhận ra em đầy đặn và quyến rũ hơn hẳn! Ở lâu đẹp xấu cũng thành quen, quan trọng là sự thay đổi làm người ta choáng váng, anh nhỉ?

May mà em không xinh lúc trẻ
, nên về già anh sẽ thấy em… vẫn thế! Anh sẽ không phải ngậm ngùi chứng kiến sự úa tàn nhanh chóng của một đoá phù dung, mà sẽ được ngưỡng mộ sự tươi xanh lâu bền của một nhánh xương rồng trên cát!

May mà...
 
Viết cho người đàn ông mà tôi không bao giờ hết yêu!

Hôm nay là sinh nhật con gái, tự nhiên mình lại nhớ bố mình quá. Mình đã từng là một đứa con gái được yêu thương cưng chiều. Nhưng chưa bao giờ mình biết nói với ông rằng con yêu bố nhiều lắm, và cho dù có chuyện gì xảy ra, con sẽ không thể nào hết yêu bố được, bố ơi.

Trong trái tim nhỏ bé và ký ức đơn sơ về một thời thơ ấu của con luôn có hình ảnh của bố. Đó là lúc hai bố con tung tăng đi mua đồ chơi mỗi dịp Lễ tết, là những cuốn truyện bố mang từ miền Nam về cho con, là những bộ đồ chơi làm mặt con vênh lên với bạn bè hàng xóm.

Thêmmột chút thời gian,là những lúc bố con mình bí mật đi mua bộ ly, hay cái bát con vô tình đánh vỡ để mẹ không biết, là câu nhắc cất sổ nhật ký vào chỗ bí mật.

Vào cấp 3, con tham gia một quán bán hàng sinh viên nhưng dấu không cho bố mẹ biết. Một tối đi học về, con thấy bố đợi sẵn ở cồng, rồi bố bảo con đi cùng bố. Bố tự nhiên đưa con đến quán, rồi đàng hoàng bước vào gọi đồ uống như một người khách, không hề để ý đến sự lo lắng của con và bọn bạn. Điềm nhiên đến, điềm nhiên về và không một lời nào vào con. Sáng hôm sau, bố nháy mắt và nói, tối nay con gái bố lại học 2 ca hả. Chỉ nhẹ nhàng vậy thôi nhưng đủ cho con hiểu dù con có làm gì, có ở đâu thì vẫn có cái nhìn của bố dõi theo. Bố sẽ ủng hộ nếu những việc con làm không ảnh hưởng đến sự phát triển để làm một người tốt.

Rồi lớp 12, thay vì mắng mỏ, bố nhẹ nhàng hỏi han về những người bạn trai của con. Giờ con vẫn nhớ như in câu hỏi của bố: con đã có bạn trai thân chưa? Chỉ khẽ khàng thế thôi nhưng cũng khiến con lôi hết tất cả những lá thư tỏ tình mà con nhận được. Và 2 bố con lại chụm đầu vào đọc, mổ xẻ để xem anh nào tốt, anh nào thật lòng và anh nào đáng để kết bạn.

Bố khuyên con phải hòa đồng bới con người ai cũng có điểm tốt điểm xấu. Không nên nhìn váo cái xấu để xa lánh người ta mà chỉ cần học cái tốt và nhận biết cái xấu để mình không mắc phải. Vì thế mà bạn bè con giờ có đứa ngồi tù, có đứa làm giám đốc. Bố bảo phải biết phân biệt bạn và bè. Bạn là để sẻ chia niềm vui và cả nỗi buồn, sự thất bại. Bạn để giúp nhau đứng dậy mỗi khi vấp ngã. Bè chỉ để chơi, để gặp mỗi khi vui, bè sẽ chỉ chép miệng thương cảm nhìn khi mình ngã và bỏ đi. Cho đến khi con đi làm, tính cách ngang tàng bướng bỉnh cũng khiến con gặp bao chuyện rắc rối, bố lại khẽ khàng: con ạ, là con người, ko ai toàn vẹn. Mỗi khi có chuyện, con hãy đặt mình vào vị trí người đối diện, con muốn nghe người ta nói với con thế nào để con thấy vừa lòng thì con nên nói với người ta như thế. Lời nói không mất tiền mua, nhưng lại như cơn gió, nói ra rồi sẽ không thu lại được đâu. Phải uốn lưỡi 7 lần trước khi nói con ạ.

Bố chưa bao giờ bắt con phải làm gì, phải sống ra sao. Lúc nào cũng chỉ có "theo bố thì thế này, theo bố thì thế kia, nhưng quyết định cuối cùng là của con". Ấy vậy mà con lại làm theo bố răm rắp.

Mỗi khi nhớ đến hình ảnh bố dẫn con đi mua cái nọ cái kia vì sợ ở nhà con quen ăn vặt, lên HN học, không có những thứ đó. Nhớ mỗi lần bố nói con lên thư viện để bao che cho con đi chơi, nhớ sau mỗi kỳ thi bao giờ bố cũng hỏi có thi lại không con. Nhớ ánh mắt bố nhìn con khi con đang đau lưng nằm liệt giường, chỉ vô tình nhìn ra cửa mà con thấy. Dù con là cô bé 2-3 tuổi đến khi làm người phụ nữ trưởng thành, con vẫn nhận được sự "giám sát" đầy yêu thương của bố.

Còn biết bao lời khuyên của bố đã dạy con biết thành một người vợ, người mẹ. Bố dạy con biết cách quan tâm, chia sẻ, dạy con cách làm thế nào để một thằng đàn ông không muốn đi đâu ngoài ngôi nhà của mình. Con có được như ngày hôm nay là nhờ vào những buổi chuyện trò, nhỏ to của hai bố con mình.

Giờ bố lớn tuổi rồi nhưng càng già những trải nghiệm về cuộc sống của bố càng làm con thêm tự tin để bước trên đường đời, để con thấy ấm lòng mỗi khi nhớ đến những kỉ niệm xưa.

Cho đến bây giờ, bố và con vẫn có những bí mật nho nhỏ mà sẽ chẳng ai có thế biết được. Và con hãnh diện biết bao nhiêu vì những bí mật mà con đang nắm giữ về bố. Con thực sự hạnh phúc vì niềm tin mà bố trao cho con. Và con biết ơn bố nhiều lắm, bố ơi.:snegurochka:

(St)
 
SA_DQ đã viết:
PHP:
   Ba tư năm trước, em mười bảy;
       Tình bạn, tình iêu, dễ rạch ròi?
              (/ài lần muốn nói, sao ngần ngại
                    Thôi xa mãi đi, mối tình xưa!

Điều muốn nói suốt đời không chịu nói

Nên hôm nay hạnh phúc bỏ đi rồi.

Điều muốn nói ngại gì sao chẳng nói ?

Đến hôm nay có nói cũng muộn rồi !!!

Híc hic híc!!
 
Hít, tía ui, sẵn tía làm luôn cái bài táo bên kia cho con mí.}}}}} Topic của con bị ế rùi!!!.!$@!!
 
Nếu mùa xuân có về gõ cửa
Trong giá trời lạnh buốt và mưa tuôn
Thì em ơi, đừng buồn vì có thể
Một sớm mai nắng ấm sẽ về nhà.

Nếu mùa xuân có về gõ cửa
Bằng nỗi buồn vì dự đinh một năm
Không như ý thì em ơi hãy nghĩ
Đời còn dài và còn nhiều niềm vui.

Nếu mùa xuân có về gõ cửa
Bằng lời thì thầm vào lúc giao thừa
Rằng ngoài kia đào mai đang thắm
Thì hãy ước cho mình những điều ước nghe em.
 
Tía ui,

7/3 sắp đến, tía có nhớ ngày gì k?. -\\/.
 
Secret_grasses đã viết:
Tía ui,

7/3 sắp đến, tía có nhớ ngày gì k?. -\\/.

Chúc con gái trên đó lúc nào cũng vui vẻ!!!
Hôm qua ngồi uống CF với Vũ Ngọc, thế là tự hỏi : Giờ này con gái đang làm gì trên đó ???

Thân!
 
Mr Okebab đã viết:
Chúc con gái trên đó lúc nào cũng vui vẻ!!!
Hôm qua ngồi uống CF với Vũ Ngọc, thế là tự hỏi : Giờ này con gái đang làm gì trên đó ???

Thân!

Hình như không phải ở trên đó, mà là ở một ... nơi nào đó.
 
camchuong đã viết:
Hình như không phải ở trên đó, mà là ở một ... nơi nào đó.
Lâu ngày không làm thơ, không biết bây giờ làm thơ được không ?? Chỉ sợ làm xong cóc nhảy hết ra khỏi hang thôi.

hay anh "độ lại" thơ của em nhé, khỏi phải tìm ý tưởng??

híc híc híc!!
 
Mr Okebab đã viết:
Lâu ngày không làm thơ, không biết bây giờ làm thơ được không ?? Chỉ sợ làm xong cóc nhảy hết ra khỏi hang thôi.

hay anh "độ lại" thơ của em nhé, khỏi phải tìm ý tưởng??

híc híc híc!!


Em cũng có làm được đâu. Đề nghị ngày mai 8/3, anh làm một bài tặng chị em nhà em đi thôi (đề nghị ko "độ lại" ý tưởng).

Lâu rồi chả thấy gì cả.
 
Hu hu...tía k nhớ gì hết. !$@!! Không biết bác SA_DQ, ojaxixon, a.LeVanDuyet và OverAC có nhớ k hen?. Chắc là hổng ai nhớ !. Khi nào SG xuống núi, hẹn gặp mọi người ở ĐHSG nhé!.%#^#$

@CC: một nơi nào đó trên thảo nguyên xanh!. :-p
 
Jenni đã viết:
Hu hu...tía k nhớ gì hết. !$@!! Không biết bác SA_DQ, ojaxixon, a.LeVanDuyet và OverAC có nhớ k hen?. Chắc là hổng ai nhớ !. Khi nào SG xuống núi, hẹn gặp mọi người ở ĐHSG nhé!.%#^#$

@CC: một nơi nào đó trên thảo nguyên xanh!. :-p

Vẫn nhớ mà không gặp được em
Buôn-mê xa...tít, có ấm êm?
Sài-gòn vẫn đợi em gái nhỏ
Biết tới bao giờ? Có hẹn thêm?

Trên thảo nguyên xanh có vui không?
Có nhớ Sài thành, nhớ gót hồng?
Cỏ, cây, hoa, lá, chim muông, thú
Giữ chặt chân em có chịu buông?

Buôn-mê vui quá chẳng nhớ gì
Không lời tạm biệt lúc phân ly
Bao giờ? Bao giờ? Bao giờ nhỉ?
Để thấy em tôi như...mọi khi
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Mr Okebab đã viết:
Điều muốn nói suốt đời không chịu nói

Nên hôm nay hạnh phúc bỏ đi rồi.

Điều muốn nói ngại gì sao chẳng nói ?

Đến hôm nay có nói cũng muộn rồi !!!

Híc hic híc!!

Em đã nói nhưng anh nào có hiểu
Để bây giờ có nói cũng thế thôi
Anh trách em sao anh không tự hỏi
Có muốn cùng em đi hết cuộc đời?
 
Mr Okebab đã viết:
Lâu ngày không làm thơ, không biết bây giờ làm thơ được không ?? Chỉ sợ làm xong cóc nhảy hết ra khỏi hang thôi.

hay anh "độ lại" thơ của em nhé, khỏi phải tìm ý tưởng??

híc híc híc!!

Lâu lắm nay rồi "Bắp" ở đâu?
Muốn uống cafe để giải sầu
Lên web, vào Google, search mãi
Chỉ thấy "be be", chẳng thấy...đầu
 
XuanThanh đã viết:
Lâu lắm nay rồi "Bắp" ở đâu?
Muốn uống cafe để giải sầu
Lên web, vào Google, search mãi
Chỉ thấy "be be", chẳng thấy...đầu

Còn thấy "be be" đã là may
Chứ sợ im hơi cho đến ngày
Hình đã không xong, tiếng chẳng có
Như ly rượu buồn không người say!
 
Bữa nay không bạn cũng không bè
Không người tri kỉ, không người thân
Quanh đi quẩn lại chỉ công việc
Vài mớ tình cho... không biếu không!

Bữa nay trời nắng như mọi khi
Ngẩng mặt lên cao xanh vẫn thấy
Nắng vàng như mật, gió như rót
Mà lòng chống chếnh và chông chênh
 
XuanThanh đã viết:
Vẫn nhớ mà không gặp được em

Hihi, chỉ sợ anh trốn thôi. Lâu lắm mới thấy anh làm thơ lại nhỉ?!.

Trên thảo nguyên xanh có vui không?

Em không biết làm thơ nên tặng anh và mọi người các bài thơ về BMT em đã siu tập được nha.

Buôn Ma Thuột " Bụi Mù Trời " đất đỏ

Đất quý người,người đâu nỡ bỏ đi

Có những lúc người cũng chợt nghĩ suy

Yêu gì nhỉ? cà phê hay tình đất?


Buôn Ma Thuột lẽ nào " Buồn Muôn Thủa"?

Đôi mắt buồn ướp đắng vị cà phê

Để những lần người bỗng thấy nhớ quê

Tìm vị đắng cà phê làm bạn!!


Buôn Ma Thuột " Bốn Mùa Thơm" hương ngát

Bát ngát rừng mầu trắng tinh khôi

Để những ngày nơi đất khách xa xôi

Thấy đơn côi người tìm hoa làm bạn

Buôn Ma Thuột "Bốn Mùa Tươi" xanh ngát

Rừng đại ngàn, phố núi gió và sương

Ai đã đến cũng thấy nhớ thương

Vương câu hát :" Có yêu nhau thì về Buôn Ma Thuột..."

_________
(Ba chữ cái đầu của mỗi từ ở mỗi câu trong bài thơ sau ghép lại sẽ thành BMT)/-*+/

Biết mấy thuở

Bạn mới tới

Ban Mê Thuột.

*

Ban Mê tôi

Bị mang tiếng

Bụi mù trời

Ban Mê tôi

Bị mang tên

Buồn muôn thuở.

*

Bạn mường tượng

Bạn mù tịt

Bạn mà tới

Bạn mới thấy

Bụi một tí

Biết mấy tình

Buồn một tí

Bao mến thưong.

*

Ban Mê tôi

Bốn mùa thơ

Bóng mây trời

Buông mái t óc

Ban Mê tôi

Bên mùa trăng

Bao mắt tím

Bén mùi tình.

*

Buồn mới thích

Bụi mới thú

Bùn mới thắm

Bạn mà tới

Bạn mê tít

Ban Mê thôi.

*

Ban Mê tôi

Bao món tuyệt

Bánh mì thịt

Bún mắn tôm

Bê mềm thui

Bò muối thuốc.

*

Bạn máu tới

Ban Mê thôi.

*

Bỏ mà tiếc

Biết mới thương

Ban Mê tôi

Bao mộng tưởng

Bỏ mất tình.

_________

Ban Mê Thuột Quê Hương Tôi!

Dừng chân đứng lại hỡi bạn hiền

Ban Mê phong cảnh tựa thần tiên

Cafe hoa trắng lòng ngây ngất

Quên cả lo âu lẫn buồn phiền.



Thác nước cầm chân người lữ khách

Bản Đôn em gái ngân lời ca

Rược Cần uống cạn lòng không cạn

Bạn về nơi đây bạn với ta!!!

Em gái Ban Mê dáng điệu đà

Gùi lưng gánh gạo chợ đường xa

Mắt em lúng liếng chân thoăn thoắt

Hòa cùng thiên nhiên buông lời ca.

Gặp anh lữ khách người viễn xứ

Dáng vẻ phong sương dãi dặm trường

Lưng anh nhễ nhại mồ hôi đổ

Thoáng chút trong lòng nỗi vấn vương.


Cùng em anh về bản làng ta

Ca khúc hân hoan tình mặn mà

Trăm phương một nhà ta chung bước

Cất tiếng vui cùng trong hoan ca.

___________

Buôn-mê vui quá chẳng nhớ gì

Dù ở bất cứ nơi đâu, em vẫn nhớ về GPE!. Những kỹ niệm về GPE và những người bạn không bao giờ em quên được!.

Hẹn gặp mọi người trong một ngày gần nhất
 
Em đi đâu mất tăm mất hơi, lại đổi nick. Chị biết tìm em nơi đâu??? Mau mà về trông cháu cho chị đây này!
 
SweetNovember đã viết:
Em đi đâu mất tăm mất hơi, lại đổi nick. Chị biết tìm em nơi đâu??? Mau mà về trông cháu cho chị đây này!

Thì em muốn giống chị thôi
Dời nơi ở, đổi nick, mong đời đẹp hơn
Buôn Mê xa thẳm núi non
Lánh xa thành phố, tính chuyện chồng con cho mình
Cuối năm xe kết duyên tình
Sang năm có một sinh linh ra đời
Còn chồng con đó chị ơi
Cháu em, con chị, nhường lời chị ru...
 
Em đi đâu mất tăm mất hơi, lại đổi nick. Chị biết tìm em nơi đâu??? Mau mà về trông cháu cho chị đây này!

Em đây chị ơi. Cứ lang thang trên www sẽ tìm thấy em. :-p. Ui, cháu em chui ra rồi à?. :D. Chị yên tâm, chị em mình sẽ sớm gặp lại nhau thôi!.

XuanThanh đã viết:
Lánh xa thành phố, tính chuyện chồng con cho mình
Cuối năm xe kết duyên tình
Sang năm có một sinh linh ra đời

Huhu...anh ui, anh tung tin đồn nhảm. Em mà ế thì 10 anh cũng đền ko được đâu!.|||||
 
...một mình anh cũng đủ để đền cho em suốt đời này, được chứ?

Cám ơn anh. Nhưng thật sự thì em đã rất sợ những câu như thế này. Ngày ấy-bây giờ đã khác nhau nhiều lắm. Ngày ấy, vô tư hồn nhiên, ai nói gì cũng tin, để rồi....Bây giờ, ai nói gì cũng phải cân nhắc và suy nghĩ!.


Vấn đề ở chỗ, tình yêu của anh có đủ kéo em ra đó không?!.|||||
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Cám ơn anh. Nhưng thật sự thì em đã rất sợ những câu như thế này. Ngày ấy-bây giờ đã khác nhau nhiều lắm. Ngày ấy, vô tư hồn nhiên, ai nói gì cũng tin, để rồi....Bây giờ, ai nói gì cũng phải cân nhắc và suy nghĩ!.

hic, the same to you.
 


Cám ơn anh. Nhưng thật sự thì em đã rất sợ những câu như thế này. Ngày ấy-bây giờ đã khác nhau nhiều lắm. Ngày ấy, vô tư hồn nhiên, ai nói gì cũng tin, để rồi....Bây giờ, ai nói gì cũng phải cân nhắc và suy nghĩ!.

Chà! Cô em tôi dạo này có nhiều chàng trai hỏi thăm quá ta. Chúc mừng! Chúc mừng
Nhưng đừng có tự ty như thế, buồn lắm
Vấn đề ở chỗ, tình yêu của anh có đủ kéo em ra đó không?!.|||||

Cứ mạnh dạn mà đi em ạ. Con trai xứ Huế nổi tiếng là chung thủy đấy
 

Chà! Cô em tôi dạo này có nhiều chàng trai hỏi thăm quá ta. Chúc mừng! Chúc mừng
Nhưng đừng có tự ty như thế, buồn lắm
Cứ mạnh dạn mà đi em ạ. Con trai xứ Huế nổi tiếng là chung thủy đấy

Anh ui, lắm mối tối nằm không mà!.**~**. Em đâu có tự ti, chỉ nói sự thật, mình đã từng trải qua thui. Phân tích cái từ "chung thủy" này(theo cách của em%#^#$) thì hơi bị dài đó. Hihi...

Cám ơn anh đã quan tâm. Chúc anh trai, cuối tuần vui vẻ nha!.
 
Lâu rùi mới ghé thăm chốn này. Đặt hòn gạch đánh dấu cái nào.

@Chị Ba: Hum nào sắp xếp ra ngoài này thăm 2 đứa: út và áp út hén

@Chị Hai: Bao giờ lại du lịch Hà Nội nhỉ?
 
Ước chi một ngày nào đó, chị ba ra Bắc. Mấy chị em caffe với nhau. Em sẽ dẫn chị đi lên đường Phan Đình Phùng chơi. Tình hình là chị kiếm tiền đi chơi đi chị ơi.
 
À lố, chị SG!

Chị hổng có chịu ra Huế àh?! Em đang ở Huế nè, chị có ủy thác nhận quà hay gì gì đó hông? E mần giúp chị cái hèo... -\\/.
 
Muốn viết tên một người và với từ đặc biệt, nhưng lại e nó chẳng đi đến đoạn cuối cùng cần phải đến. Nên thôi.
 
Muốn viết tên một người và với từ đặc biệt, nhưng lại e nó chẳng đi đến đoạn cuối cùng cần phải đến. Nên thôi.


Muốn viết tên một người
Với những từ đặc biệt
E rằng chẳng đến đâu
Vì lại gặp chữ TIẾC!!

Tình như là chồi biếc
Hạnh phúc, gió thoảng qua
Nên thôi lòng tự nhủ
Như giấc mơ thôi mà!!


Híc híc híc!!!$@!!><<...,
 

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom