Hội thơ GPE

Liên hệ QC
Một cái móc treo, treo một cái
Hai đàn chim ngự ngự hai đàng
Đã chia trái phải thời chia đã
Càng móc lâu năm ắt móc càn

Chẳng phải lụa là nên chải phẳng
Than trời lấy được móc thời trang
Móc giao tiền mặt thời giao móc
Áng chừng cái móc đã ưng chàng!

;;;;;;;;;;; -+*/ !$@!!


Nắng mà tới mai, sao lạ vậy
Nái mà còn măng, thế mới tài
Đọc thư giãn xong càng than dữ
Hiểu chưa, chưa hiểu, chẳng hở chiêu?
Đè xẩm lấy tiền mua đầm xẻ
Đời O mãi vẳng tiếng đò ơi
 
Hic, xin lỗi các thầy các cô trước nhé

Ngẫm đời thấy giáo, phải tháo giầy
Lại thêm thủng áo, tháo ủng cày
Mười năm giáo chức, đành dứt cháo
Thảo chương hay quá, được thưởng chao

Cuộc đời có là mấy, hiến được gì là hiến:

Nhường luôn hết cả nhà xe,
Nhè luôn hết cả xương
Nhường luôn cả miếng đất,
Nhất luôn cả miếng đường
Nhường luôn tới tận rau,
Nhàu luôn tới tận xương
Nhường tới cái túi, nhúi...tới cái tường

Để rồi:

Đừng cố quá, mà rồi quá cố
Nhất lãnh lương hưu, nhì đời lưu hương
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Nhóc quá đuỗi vô tư
Ai mà làm nhóc giận
Vài hôm nhóc quên liền
Ai mà làm nhóc buồn
Vài hôm nhóc lại vui
Ai làm nhóc thất tình
Thì nhóc iu người khác
Hehe
Cuộc sống thật ngắn ngủi
Nhóc phải vui thật vui
Kẻo phí hoài cuộc sống
Hic...đây là thơ con cóc
Hỏng hay nhưng kệ nhóc
Cấm lão chết tiệt xóa
ẹc..ẹc...
 
Chuyện muôn thuở: Cơm và phở

Chồng:

Ăn mãi cơm nhà, ngán tậnhông
Thèm sao bát phở quán bên sông
Phở ngon, đậm chất vi dinhdưỡng
Xin phép bà, tôi thử được không?

Vợ:

Cơm nhà còn dẻo trong nồi đồng
Phở chỉ thơm tho mùi viễn vông
Bổ dưỡng gì đâu, toàn bột ngọt
Cơm mình chất lượng lắm nghe ông!

Ông chồng tiếp tục nài nỉ vợ, nhưng lần này kiên quyết hơn:

Cơm nhà lạt lẽo, chẳng say nồng
Phở đấy dẻo dai, đúng ý ông
Thôi cứ để tôi qua nếm thử
Một tô chỉ tốn có vài đồng?

Bà vợ lần nàytức ra mặt, nên gặn giọng kiên quyết lại vơi chồng:

Phở nấu giò heo chưa cạo lông
Ăn vào bệnh chết đó nghe ông?
Ham chi của lạ, mắc vào "Ếch" *
Chỉ có cơm nhà, bảo đảm không?


Ông chồng thấy khuyên vợ không có áp phê, nên lớn tiếng hơn thua:

Nói mãi mà bà chưa chịu thông?
Tôi qua nếm thử chút cay nồng
Rồi mai khi đói dùng cơm lại
Thổi lửa, chung cơm tình vợ chồng.


Bà vợ lần này bốc hỏa thật sự, cơn "Hoạn Thư" đã đỉnh điểm:

Cơm nhà chán cũng ăn nghe ông?
Đừng có mon men, phở với nồng
Cơm lạt thì bà thêm mắm, muối
Phở kia béo ngọt, cũng là không?


Cha hàng xóm bên nhà ngheđược cuộc tranh luận nãy giờ, vội hô sang:

Kề cận bên nhà, tôi cứ trông
Mong rằng nếm thử cơm nhà ông?
Ông chê thì để tôi vài bát!
Tôi nếm thử xem có ngọt không?


Bà vợ cha hàng xóm nghe thế, cũng lên tiếng nói với chồng mình:

Cơm khét nhà người, chi việc ông?
Nhà mình có thiếu cháo cơm không?
Chớ mà ăn vụng, coi chừng đấy?
Bà biết thì roi mây tétmông...

Ông chồng lúc này cũng bực mình lên tiếng:

Cơm khét, cơmkhê cũng kệ ông
Đứa nào bước tới, chết nghe không?
Chưa ăn, ông để dành khi đói
Đừng tưởng ông đây, hết mặn nồng?


Bà vợ được thế, nên hù chồng:

Sáng dạ ra chưa, cái bụng ông?
Cơm mình lắm kẻ vẫn đang trông
Cơm nhà thơm phức ra ngoài ngõ
Để hở trộm vào, rinh mấtkhông?

Ông chồng lúc này xuống nước, âu yếm vợ nói ngọt:

Tôi hếtthèm rồi, phở với nồng
Cơm mình đậm chất, để cho ông
Từ đây dùng mãi tới đầu bạc
Tôi thử bà thôi có biết không...
 
Hic, xin lỗi các thầy các cô trước nhé

Ngẫm đời thấy giáo, phải tháo giầy
Lại thêm thủng áo, tháo ủng cày
Mười năm giáo chức, đành dứt cháo
Thảo chương hay quá, được thưởng chao

Cuộc đời có là mấy, hiến được gì là hiến:

Nhường luôn hết cả nhà xe,
Nhè luôn hết cả xương
Nhường luôn cả miếng đất,
Nhất luôn cả miếng đường
Nhường luôn tới tận rau,
Nhàu luôn tới tận xương
Nhường tới cái túi, nhúi...tới cái tường

Để rồi:

Đừng cố quá, mà rồi quá cố
Nhất lãnh lương hưu, nhì đời lưu hương

Được biết "nhân phu" gắn với viên phấn và bảng đen, mạn phép viết vài câu, mong anh Bo đừng giận:
"Thương vợ!"
Suốt ngày mê mải ở giảng đường
Hít thở không khí bụi phấn vương
Rát cổ bỏng họng ngày dăm tiếng
Bục nát, chân tê ai có thương?

Vợ tui đứng lớp, đứng giảng đường
Yêu đàn em nhỏ, thật thân thương
Lướt bảng, phấn vung như phản lực
Cố gắng vì mong được nâng lương.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Bạn hữu tri giao khắp bốn phương
Tâm tình trao gửi, dạ vấn vương
Mở lòng tặng trái tim lưu lạc

Cùng nghìn yêu mến, vạn nhớ thương?

Chẳng hiểu vì sao ta vấn vương
Tới chàng quân tử, với phong sương
Mong gần tổ ấm, chim có bạn
Ấm áp tình ta giữa tuyết sương.


Ái tình nồng đượm nét trầm hương

Chất chứa tình ai những dặm trường

Mắt ướt trông nhau, lòng muốn thắm

Nặng tình dù ta ở 2 phương.




Gửi tặng!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
 
Ông chồng lúc này xuống nước, âu yếm vợ nói ngọt:

Tôi hếtthèm rồi, phở với nồng
Cơm mình đậm chất, để cho ông
Từ đây dùng mãi tới đầu bạc
Tôi thử bà thôi có biết không...

Xin phép họa lại bài thơ này của bác!

Thôi nhé tình ta đã đứt rồi
Cơm no, phở chán...mãi rồi thôi
Thiếu nữ hãy hiểu lòng quân tử
Phở chỉ mua vui, chốc lát thôi.

Thôi nhé tình lang đã đứt đuôi
Nói dăm câu nữa cũng vậy thôi
Lòng người cũng rộng như lòng đất
Mà chẳng đủ cho ta một chỗ ngồi?
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Xin phép họa lại bài thơ này của bác!

Thôi nhé tình ta đã đứt rồi
Cơm no, phở chán...mãi rồi thôi
Thiếu nữ hãy hiểu lòng quân tử
Phở chỉ mua vui, chốc lát thôi.

Thôi nhé tình lang đã đứt đuôi
Nói dăm câu nữa cũng vậy thôi
Lòng người cũng rộng như lòng đất
Mà chẳng đủ cho ta có chỗ ngồi?

Vẫn đủ cho ai có chỗ nằm
Lòng đất bao la đủ vài năm
Dù đuôi đã đứt, chuôi chưa đứt
Vài ngàn tô phở, có bao lăm?
 

Kìa ai gửi tặng cái chấm than
Chầm chậmthan, tình đã tan
Chưa chán cái thâm, tình vội bỏ
Tình đà chưa thấm, lệ chứa chan

Gửi tặng lòng ai dấu chấm than!
Duyên tình phận mỏng, hợp rồi tan
Lòng đất Than mà chưa Chấm?
Phải chăng Châm thiếu Sắc thành Than!
 
Gửi tặng lòng ai dấu chấm than!
Duyên tình phận mỏng, hợp rồi tan
Lòng đất có Than mà chưa Chấm?
Phải chăng Châm thiếu Sắc thành Than!

Người thời hữu xạ, tự nhiên hương
Chén rượu tình thâm, dạ cương thường
"Sương sương" không sắc sao vẫn sướng?
Nếu hợp, vẫn giao kết tình thương
 
Vẫn đủ cho ai có chỗ nằm
Lòng đất bao la đủ vài năm
Dù đuôi đã đứt, chuôi chưa đứt
Vài ngàn tô phở, có bao lăm?


Ta muốn trở về nơi lòng đất
Một cõi bình yên giữa cuộc đời
Đất lạnh nhưng lòng người không lạnh
Mà cõi lòng ta thấy...ngậm ngùi!
......................
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Đất BÌNH yên du DƯƠNG lời yêu gọi
Chốn ĐỒNG xanh đàn NAI gặm cỏ non
Đến GÒ đất, chợt VẤP chân té ngã
Đau thấy BÀ, cái chân QUẸO làm hai
 
Người thời hữu xạ, tự nhiên hương
Chén rượu tình thâm, dạ cương thường
"Sương sương" không sắc sao vẫn sướng?
Nếu hợp, vẫn giao kết tình thương

Tình thương trong dạ, dạ vấn vương
Niềm vui giao kết, kết muôn phương
Chén rượu chung tình, tình hữu ý
Chẳng cạn mà say, say ngất ngương.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Ta muốn trở về nơi lòng đất
Một cõi bình yên giữa cuộc đời
Đất lạnh nhưng lòng người không lạnh
Mà cõi lòng ta thấy...ngậm ngùi!
......................
Lòng đất dang tay đón nhận người
Vài người một lúc, cứ như chơi
Đất lạnh, nhưng lòng thì hôi hổi
Kèn đưa, cờ trống, giục liên hồi
 
Đất BÌNH yên du DƯƠNG lời yêu gọi
Chốn ĐỒNG xanh đàn NAI gặm cỏ non
Đến GÒ đất, chợt VẤP chân té ngã
Đau thấy BÀ, cái chân QUẸO làm hai

Đất Bình yên du Dương lời yêu gọi
Đến một Gò, ta Vấp phải mến thương
Bước chân đi trên khắp mọi nẻo đường
Về quê hương chỉ 1 con đường duy nhất.
 
Tình thương trong dạ, dạ vấn vương
Niềm vui giao kết, kết muôn phương
Chén rượu chung tình, tình hữu ý
Chẳng cạn mà say, say ngất ngương.
Chẳng cạn mà say, say ngất ngưởng
Nhân tình uống cạn chén tình thương
Tâm mà chẳng giao, tình chửa đến
Tính thời không hợp, ý chẳng vương
 
Thơ ca ta vốn không ham
Nhưng vì ta vẫn ham vui như người
Thương ai thì nói cho rồi
Ghét ai cũng nói một lời cho xong
Thương ai thì cũng vậy thôi
Thương ta, ta sẽ cám ơn dùm người
(...)
 
Buồn buồn ngồi đếm ngón tay
Ủa sao ngón ngắn ngón dài dzậy ta?
Ngồi hoài nghĩ cũng chẳng ra
Lấy dao chặt bớt thế là bằng nhau.
 
Được biết "nhân phu" gắn với viên phấn và bảng đen, mạn phép viết vài câu, mong anh Bo đừng giận:
"Thương vợ!"
Suốt ngày mê mải ở giảng đường
Hít thở không khí bụi phấn vương
Rát cổ bỏng họng ngày dăm tiếng
Bục nát, chân tê ai có thương?
.
Cứ cho mê mải ở giảng đường
Phấn nay không bụi, cóc bụi vương
Ampli "chà bá", tha hồ tám
Bục láng bê- tông, ghế nệm thường
 
Web KT
Back
Top Bottom