Hội thơ GPE (1 người xem)

Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

THẦY GIÁO TRẺ

Thầy giáo trẻ lần đầu lên bục giảng

Nhìn học trò chẳng dám nhìn lâu
Miệng thì chào mà chân run bần bật
Mặt đỏ lên đến tận đỉnh đầu.


Thầy giáo trẻ lần đầu lên bục giảng

Lẩm nhẩm bài từ tận cầu thang
Lên đến lớp bài rơi đâu hết
Miệng thầy cười như số tám nằm ngang.


Thầy giáo trẻ lần đầu lên bục giảng.

Khiến cho bao học sinh nữ ngỡ ngàng
Mắt trong veo nhìn thầy không biết chớp
Thầy ngỡ mình bị vây giữa rừng gươm :=\+
 
Tại chức buổi đầu vừa đến lớp
Ôi sao lạ lẫm đối với ta
Từng tuổi này đây còn đi học
Thôi thì cũng ráng bằng người ta

Cô giáo ôi sao thời trẻ quá
Áo dài tha thướt mặt như hoa
Giọng cô cao vút như chim sáo
Cái chữ đi đâu chẳng ở nhà

Giáo trình cô giảng sao hay quá
Tại mình chăm học hay sợ la
Mỗi ngày chiều tối lại đi học
Mong sao khoá học cứ dài ra
 
Tại chức buổi đầu vừa đến lớp
Ôi sao lạ lẫm đối với ta
Từng tuổi này đây còn đi học
Thôi thì cũng ráng bằng người ta

Cô giáo ôi sao thời trẻ quá
Áo dài tha thướt mặt như hoa
Giọng cô cao vút như chim sáo
Cái chữ đi đâu chẳng ở nhà

Giáo trình cô giảng sao hay quá
Tại mình chăm học hay sợ la
Mỗi ngày chiều tối lại đi học
Mong sao khoá học cứ dài ra

Có lẽ lớp này học xong, "chữ thầy lại trả cho thầy" phải không anh? còn thời gian đâu mà học, toàn là "ngắm cô" thôi.
không biết có lớp tại chức nào mà có thầy giáo trẻ, "đẹp giai" .................Em cũng muốn đăng ký.....
 
không biết có lớp tại chức nào mà có thầy giáo trẻ, "đẹp giai" .................Em cũng muốn đăng ký.....

Chờ lão chết tiệt. Lão ý tuy không trẻ nhưng đẹp trai. Lão ý sắp mở dịch vụ mắng về Excel có thu phí. (nghe mắng trả phí, ngắm thầy miễn phí).
 
Chờ lão chết tiệt. Lão ý tuy không trẻ nhưng đẹp trai. Lão ý sắp mở dịch vụ mắng về Excel có thu phí. (nghe mắng trả phí, ngắm thầy miễn phí).

Em xin làm trợ lý của lão chết tiệt để thu phí của các học viên (hi vọng trò ngắm thầy xong qua ngắm trợ lý, trợ lý tuy không đẹp chai nhưng trẻ) --=0
 
Rõ đời lắm chuyện tréo hoe
Thời còn trai trẻ vui chơi bạn bè
Sự học bỏ ở sau hè
Xế chiều cắp sách lặc lè đi thi
 
Đêm qua mơ ngủ thấy dáng em
Chẳng biết xuân sang lướt qua rèm
Xuân mang hơi ấm từ xa lắm
Xua lạnh sương đông, nắng xuân vàng
Trong dạ bồn chồn chẳng thấy yên
Bao nhiêu ký ức gửi bên thềm
Xuân sang trao lại ngàn tâm sự
Làm ấm hành trang, giấc mơ tan
Em đến rồi đi thật muộn màng
Chưa từng gặp mặt, chưa hỏi han
Để người vẫn mãi mang tâm sự
Cánh én bay ngang - phải xuân sang?
 
Chờ lão chết tiệt. Lão ý tuy không trẻ nhưng đẹp trai. Lão ý sắp mở dịch vụ mắng về Excel có thu phí. (nghe mắng trả phí, ngắm thầy miễn phí).

Không trẻ mà đẹp trai? ô mà "chai" mấy lít ạ? em thích "chai" thì nửa lít "chai" thì 65....
 
Đêm qua mơ ngủ thấy dáng em
Chẳng biết xuân sang lướt qua rèm
Xuân mang hơi ấm từ xa lắm
Xua lạnh sương đông, nắng xuân vàng
Trong dạ bồn chồn chẳng thấy yên
Bao nhiêu ký ức gửi bên thềm
Xuân sang trao lại ngàn tâm sự
Làm ấm hành trang, giấc mơ tan
Em đến rồi đi thật muộn màng
Chưa từng gặp mặt, chưa hỏi han
Để người vẫn mãi mang tâm sự
Cánh én bay ngang - phải xuân sang?

Mùa Xuân đó chắc cũng hiểu lòng người.....??...!
Xuân đến, Xuân đi, Xuân lại lại
Mảnh tình san sẻ tý con con....

....
Hỡi Xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

...Á...á....ai cắn em đau quá....
 
Rõ đời lắm chuyện tréo hoe
Thời còn trai trẻ vui chơi bạn bè
Sự học bỏ ở sau hè
Xế chiều cắp sách lặc lè đi thi

Học không chơi phí đời tuổi trẻ.
Chơi không học là bán rẻ....Thời gian.
Để giờ cặp sách anh mang...
 
Cảm ơn cuộc đời đã dậy cho ta
Sự khó khăn, nỗi nhọc nhằn vất vả
Tuổi trẻ ta là những ngày cơ cực
Gánh chữ trên vai với bao nỗi cơ hàn

Nhớ ngày trôi qua, chân mòn từng góc phố
Làm đủ vạn nghề sao kiếm đủ bữa cơm
Nhớ dáng mẹ liêu xiêu cho những ngày chiều
........
Quảy gánh hàng rong ..tóc mẹ bạc màu
Nhớ cô út vì thương anh quá đỗi
Mỗi buổi chiều bán vé số mưu sinh
Canh nhà tranh, mái dừa nước xung quanh
Đêm thiêm thiếp thấy ngàn sao chiếu rọi
Rồi mưa về căn nhà lại thành sông


(xin phép cả nhà ngày mai em viết tiếp) hihi
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Đừng nhặt con ốc vàng
Sóng sô vào tận bãi.
Những cái gì dễ dãi
Sẽ không được bền lâu.
Đừng nhặt con ốc nâu
Ở tận đáy biển sâu
Những cái gì khó lấy
Chưa chắc tới mình đâu...
 
6C cộng với 8M
Ai mà đoán được em chờ em yêu???
 
Chém cha cái cảnh chưa chồng
Một mình mơ mộng, mỏi mong một mình.

hoặc

Có cô công chúa chưa chồng
Mắc mùng mở mặt mộng mơ một mình

ST


Mình là phụ nữ, không nên trả lời ở đây, nhưng cũng mạo muội đoán thử nha:
Chán cho cái cảnh chưa chồng.
Mắc màn, mơ mộng, mong manh một mình
 
Chưa chồng thì đã làm sao?
Tự do, tự tại sướng sao quá chừng
Chẳng như ai đó có chồng
Cơm cơm, nước nước, mệt lòng lắm thay

he he
 
Em là vầng trăng sáng
In hình trong chiếc gương
Anh mãi hoài nhìn ngắm
Trong lòng nỗi khát khao

Em gần anh gần lắm
Nhưng sao tận chân trời
Ta tìm nhau mỏi mắt
Biết khi nào gặp nhau.@$@^#
 
Chưa chồng thì đã làm sao?
Tự do, tự tại sướng sao quá chừng
Chẳng như ai đó có chồng
Cơm cơm, nước nước, mệt lòng lắm thay

he he


Đi đâu mà chẳng lấy chồng?
Người ta lấy hết chổng mông mà gào

Gào rằng hỡi đất trời ơi
Sao không thể bỏ cho tôi chút chồng

Ông trời ngoảnh mặt lại trông.
"Tại mày kén chọn nên ông..không cho mày".
Nhưng kể ra thì:
Lấy chồng cũng khóc mà không chồng cũng khóc.
Nói làm chi những lúc chán đời.
Khi chưa chồng ta mặc sức rong chơi
Đừng vội vã cho đời nhiều nước ...mắm (nước mắt).
 
Tôi yêu người mà người chẳng yêu tôi.
Từ nay tôi quyết không yêu nữa.
Mặc cho thiên hạ cứ việc yêu
Đêm về có lạnh mua chăn đắp.
Lạnh quá thì tôi đắp thật nhiều!!!
 
Vẫn biết yêu đươn phương là khổ
Mà có người chấp nhận khổ để yêu
 
Anh muốn nói yêu em
Muốn bên em từng ngày
Muốn ấp ôm vòng tay
Cho tình ta say mãi.
 
Ông trời có lúc quên thôi gió
Anh suốt đêm ngày luôn nhớ em!

.......
Hãy hiểu rằng anh rất yêu em!
 
Tôi yêu người mà người chẳng yêu tôi.
Từ nay tôi quyết không yêu nữa.
Mặc cho thiên hạ cứ việc yêu
Đêm về có lạnh mua chăn đắp.
Lạnh quá thì tôi đắp thật nhiều!!!

Lạnh quá thì em đắp thật nhiều
Đắp nhiều nhưng chẳng ấm bao nhiêu
bên ngoài phát sốt bên trong rét
Rét vì thật sự rất muốn iêu

Rét vì thật sự rất muốn yêu
Khốn nỗi tình yêu cứ phụ nhiều
phụ nhiều nên dỗi, chẳng muốn yêu
Chẳng yêu, thân xác lại tiêu điều.

Khổ thân xuân chấm nguyễn
Tình iu biến rồi hiện
Xác xơ thân tơ liễu
Đành nuốt bánh kem thô!

(Nhớ khi xưa
Nhân dịp ngũ niên sơ
Bánh kem nhất chi bộ
Dâng hiến cùng giê pê
Tình dâng như sóng vỗ
Với diễn đàn pê ơ
Bi giờ nó lai láng
đổ nó hết vào đây
Thư giãn tội tình gì
ngày đêm mươi lượt hứng?)
 
[/B]Pê Tê nói ngả nói nghiêng
Lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân
Giữ lòng trong sáng sắc Xuân!



 
Lần chỉnh sửa cuối:
Pê Tê nói ngả nói nghiêng
Lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân
Giữ lòng trong sáng sắc Xuân!

Nào ai nói ngả nói nghiêng
nào ai bẻ gẫy cái chân kiềng nào

Tiêu đề 'thơ hot' vui sao
cớ sao khấp khểnh biết bao ổ gà

Chẳng vần, chẳng điệu lạ ta!
đọc thơ cứ ngỡ anh Ba đào đường

Hic,
sắc xuân
Xuân nguyên hay xuân nửa?
Lại thêm một dấu chấm
Chấm hết chẳng còn nguyên ...

Thôi thế thôi rồi xuân sắc ơi!
mùa xuân mới nửa đã phai òy!
Hoa toan khoe sắc chưa kịp nở
chấm kia chấm hết đoạn tình thoai!
 
Xuân nguyên chị ấy thật tài
Đã kéo bác Mỹ cùng vào làng thơ
Bình thường bác mỹ trổ tài
Chỉ là công thức , lập trình vb
Bây giờ mới thấy tài hơn
Bác ấy văn võ song toàn kém ai
 
Nào ai nói ngả nói nghiêng
nào ai bẻ gẫy cái chân kiềng nào

Tiêu đề 'thơ hot' vui sao
cớ sao khấp khểnh biết bao ổ gà

Chẳng vần, chẳng điệu lạ ta!
đọc thơ cứ ngỡ anh Ba đào đường

Hic,
sắc xuân
Xuân nguyên hay xuân nửa?
Lại thêm một dấu chấm
Chấm hết chẳng còn nguyên ...

Thôi thế thôi rồi xuân sắc ơi!
mùa xuân mới nửa đã phai òy!
Hoa toan khoe sắc chưa kịp nở
chấm kia chấm hết đoạn tình thoai!


Hội thơ hội tụ bốn phương
Lời hay ý đẹp như hương dạt dào
Câu chữ có thiếu đâu nào?
Hồn thơ, ngữ điệu biết bao chân tình.
Thơ hay là ý thơ xinh
Gói bao tình cảm cho mình, cho ta.
….
Mùa Xuân em có đâu xa
Vẫn Nguyên dù có chấm mà anh ơi!
Vần thơ, nghiên mực cuộc đời
Bút kia dù chấm, một đời không lem!
Mùa Xuân khoe sắc đẹp thêm.
Tuổi Xuân đẹp nhất ấm êm mọi nhà.
Dấu chấm Khẳng định thôi mà
Không phải chấm hết mà là chấm Nguyên.
 
Dù là chấm nửa hay chấm nguyên
Đều là chấm hết, chẳng còn nguyên
Giấy kia đang trắng, sầu ngọn bút
Xuân thì mơn mởn, chẳng ưu phiền
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Mình nhận một vệ sỹ
Không phải trả tiền lương
Cũng không có tiền thưởng
TRả công tình yêu thương.
 
Trong cuộc sống mọi điều luôn ý nghĩa
Dù chỉ là một chấm nhỏ ti ti
Trên khuôn mặt một nốt ruồi bé tẹo
Cũng làm nên một cô gái có duyên

Dấu chấm ấy còn theo cùng đời bạn
Chuyện tình duyên, chuyện cuộc sống, gia đình
Dấu chấm ấy, dù màu đen, màu đỏ
Vẫn gắn liền đời bạn ở nhân gian

Một bài luận, một bài thơ, một bài thoại
Viết tràn lan, ai biết nghĩa đâu tìm
Nhờ cái chấm mà người không thấy được
Vẫn đổi trao, vẫn hiểu ý mọi người

Đừng ai nghĩ dấu chấm thật tầm thường
Cứ chăm chú vào những điều to lớn
Trang giấy trắng vẫn là trang giấy trắng
Dấu chấm thôi cũng thay đổi nó rồi

Bạn thử nghĩ, một chấm là kết thúc
Hai chấm thôi sẽ diễn giải bao điều
Ba dấu chấm, mình vẫn đang suy nghĩ ...
Chấm nơi nào, đều ý nghĩa mà thôi

Nếu bạn bỏ đi điều nhỏ nhặt
Há thành công với những chuyện lớn lao
Viên gạch nhỏ làm lâu đài tráng lệ
Chuyện tầm thường tạo nên chuyện phi thường
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Một chấm
Hai chấm
Và ba chấm
Đặt đúng chỗ
Chấm đúng nơi
Thì mới hiểu

Nốt ruồi chấm
ở chỗ nào
mới tạo duyên?
Vì có chỗ
gắn chấm vào
tất thảy kinh.

Nên cần biết
Chấm
Phẩy
...
Làm việc gì
Phải đắn đo

Có dấu chấm cắt ngang luồng suy nghĩ
Có cuộc đời bị dấu chấm rẽ ngang
Dấu chấm than chỉ nên dùng giới hạn
Để thời giờ đánh chấm hỏi nhiều hơn.

(Thơ không hay bằng Solomon, cố lắm cũng chỉ tới mức này, hu hu)
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Đi đâu mà chẳng lấy chồng?
Người ta lấy hết chổng mông mà gào

Gào rằng hỡi đất trời ơi
Sao không thể bỏ cho tôi chút chồng

Ông trời ngoảnh mặt lại trông.
"Tại mày kén chọn nên ông..không cho mày".
Nhưng kể ra thì:
Lấy chồng cũng khóc mà không chồng cũng khóc.
Nói làm chi những lúc chán đời.
Khi chưa chồng ta mặc sức rong chơi
Đừng vội vã cho đời nhiều nước ...mắm (nước mắt).


Nghe chị Xuân Nguyễn nói
Sao mà nghe đúng quá
K chồng thì kêu ế
Lấy chồng rồi kêu khổ

Chồng rồi cơm cơm nước nưốc
Rồi thì hết ngoại lại nội
Cả đời chẳng hết việc
Để mà rong chơi nữa

Cứ nghe các chị nói
Làm em sợ lấy chồng
hic hic
 
Trong cuộc sống mọi điều luôn ý nghĩa
Dù chỉ là một chấm nhỏ ti ti
Trên khuôn mặt một nốt ruồi bé tẹo
Cũng làm nên một cô gái có duyên

Dấu chấm ấy còn theo cùng đời bạn
Chuyện tình duyên, chuyện cuộc sống, gia đình
Dấu chấm ấy, dù màu đen, màu đỏ
Vẫn gắn liền đời bạn ở nhân gian

Một bài luận, một bài thơ, một bài thoại
Viết tràn lan, ai biết nghĩa đâu tìm
Nhờ cái chấm mà người không thấy được
Vẫn đổi trao, vẫn hiểu ý mọi người

Đừng ai nghĩ dấu chấm thật tầm thường
Cứ chăm chú vào những điều to lớn
Trang giấy trắng vẫn là trang giấy trắng
Dấu chấm thôi cũng thay đổi nó rồi

Bạn thử nghĩ, một chấm là kết thúc
Hai chấm thôi sẽ diễn giải bao điều
Ba dấu chấm, mình vẫn đang suy nghĩ ...
Chấm nơi nào, đều ý nghĩa mà thôi

Nếu bạn bỏ đi điều nhỏ nhặt
Há thành công với những chuyện lớn lao
Viên gạch nhỏ làm lâu đài tráng lệ
Chuyện tầm thường tạo nên chuyện phi thường

Anh nói thật là hay
Dấu chấm dù nhỏ thế
Nếu ai không để ý
Thì sẽ chẳng biết đâu

Cảm ơn anh đã nhắc
Để em trưởng thành hơn
Cuộc đời thêm ý nghĩa
Vì dấu chấm nhỏ xinh.
 
Nếu ta mất dấu phẩy (,)
Chỉ còn nghĩ giản đơn
Còn có gì buồn hơn
Không tiến xa được nữa.

Đừng để mình thờ ơ
Trước cuộc đời khó khọc
Và tâm hồn khô khốc
Nếu mất dấu chấm than. (!)

Đừng để mình vô cảm
Cũng đừng thiếu quan tâm
Nếu không đặt dấu hỏi (?)
Cho mọi điều xa, gần.

Hãy để mình phân vân
Trước mọi điều cần nghĩ
Hay là ta có thể
Tiến bước được xa hơn. (...)

Dấu hai chấm rất buồn (:)
Nếu ai mà đánh mất
Những diễn giải chân thật
Sẽ nằm sau dấu này.

Các dấu ngoặc rất hay (), " "
Cho mở tầm hiểu biết
TRích dẫn câu nói này
Hay là câu nói khác

Dấu chấm tròn khẽ hát (.)
Với những bước đường đời
Sau mỗi dấu chấm ấy
Ta cần được nghỉ ngơi.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Em chỉ là dấu chấm nhỏ li ti
Bởi trước anh em luôn là như thế
Sao yêu nhau mà ta không thể
Đến với nhau bằng nguyên vẹn trái tim.

Cuộc đời em chưa có phút ấm êm
Bởi tình yêu còn cất trong trang vở.
Gặp anh mà em thấy mình bỡ ngỡ
TRái tim yêu sao cứ ngẩn ngơ hoài?

Em mong ước tình yêu mình ấm êm
Và có anh trong cuộc đời mãi mãi
Em ước gì thời gian như dừng lại
Để mình còn mãi được ở bên nhau.

Mơ ước sống bên anh cho đến lúc bạc đầu
Điều ước giản đơn mà sao khó quá
Anh yêu em giữa dòng đời nghiệt ngã
Yêu nhau nhiều mà chẳng dám nói ra

Đến một mai em tự phải đi xa
Cho cuộc sống của anh trở về hiện tại
Dẫu biết rằng mình như loài hoa dại
TRước cuộc đời đầy rẫy những chông gai.
 
Xuân nguyên chị ấy thật tài
Đã kéo bác Mỹ cùng vào làng thơ
Bình thường bác mỹ trổ tài
Chỉ là công thức , lập trình vb
Bây giờ mới thấy tài hơn
Bác ấy văn võ song toàn kém ai


Có văn có võ gì đâu
Hết có bài viết lấy đâu viết bài?
Thôi thì nhào đại vào thơ
Để cho bớt rảnh, trông chờ bài hay!

Thế thôi à!
 
Có những nỗi buồn sao chẳng có tên
Mà thấy tận đáy lòng mình rơi nước mắt
Mình chỉ biết sống với những gì chân thật nhất
Nhưng niềm yêu vẫn xa tít tận chân trời.

Em đã yêu, đã chờ đợi trong nỗi nhớ khôn nguôi
Đã cảm thấy mình không còn là mình nữa
Vẫn cứ sống cùng những điều trăn trở
Đến cuối đời vẫn chỉ là một cô bé ngây ngô.
 
Có văn có võ gì đâu
Hết có bài viết lấy đâu viết bài?
Thôi thì nhào đại vào thơ
Để cho bớt rảnh, trông chờ bài hay!

Thế thôi à!

Thơ phải đâu muốn là viết được
Hoặc trong người thơ thới hân hoan
Hoặc bẩm sinh trong người có "máu"
Hoặc vơi đầy tâm sự khó ngăn

Lão chết tiệt chẳng qua sì trét
Cả tháng liền không hở tay chân
May sao thế cục xoay vần,
Có vài phút rảnh rang bất chợt.

Chẳng thể nào mãi lo gõ code
Cũng chẳng làm sao mãi vẽ biểu đồ
Đọc truyện cười nhạt thếch chẳng "vô"
Thôi thì xả đôi dòng thư giãn.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Biết tìm em nơi đâu
Trong dòng đời ngược xuôi tấp nập
Tà áo nào mang tên em
Xanh xanh một màu tinh khiết

Biết tìm em nơi đâu
Bầu trời hôm nay xanh lắm
Anh ngước tìm bóng hình em
Đong đầy trong mắt, xanh xanh

Biết tìm em nơi đâu
Tán cây rung rinh trong gió
Khúc khích rì rào khe khẽ
Màu xanh của em chăng

Biết tìm em nơi đâu
Màu xanh trong mùa đông lạnh giá
Vẫn biết nếu lá không tàn úa
Tiết xuân về, sao nảy lộc đâm hoa?

Em ở đây sao anh mãi kiếm tìm
Chồi non trong mầm băng giá
Bàn tay anh nâng niu ấp ủ
Dịu dàng bên anh giấc ngủ đông

Nếu không có cảnh đông tàn
Làm sao có cảnh huy hoàng ngày xuân?
 
Em là làn gió mát
Ru hồn anh ban trưa
Em là một cơn mưa
Xua tan bao nóng bức
Em gần anh, gần nhất
Nơi trái tim vẹn nguyên
Gần anh như hơi thở
Như mái chèo gần thuyền.
Như một đôi chim quyên
Tìm nhau trong khoảng cách
Yêu anh hơn ai hết
Chim quyên cũng sẽ chết
Nếu không tìm thấy nhau.
 
Yêu anh chẳng biết để đâu.
Gửi trong giải pháp vài câu chân tình

Mong anh hiểu được tâm tình

Nơi phương xa đó có mình chờ mong

Anh ơi có hiểu nỗi lòng

Tương tư tình đã sầu đong vơi đầy.

Mỗi lời ý đẹp, thơ hay

Tình em gói cả tháng ngày nhớ mong...


 
Cánh bèo trôi dạt ngang sông
Nước kia hờ hững nhưng không muốn về
Thiên Thanh ước hẹn câu thề
Nước trôi, thuyền nhả, bèo về với ta
Cõi lòng vang mãi câu ca
Nhớ, thương, thương nhớ như là tương tư!
 
“Ta về tắm biển Excel
Ngập chìm công thức gieo neo bến đời”


Dọc ngang vuông vắn chữ điền
Mấy công thức, có làm điên cái đầu
Gửi vô Giải Pháp E(xcel), mau!
Anh lập, chị tính, đôi câu – bệnh lành!

V-B-A giải quyết nhanh
Phương án tốt, mã hóa xanh cuộc đời
“Bài viết tổng hợp” – tình ơi
Bao nhiêu “kiến thức” như lời huấn ca!

Dặm trường “dữ liệu” bao la
Xây “cấu trúc”, dựng tháp ngà cho nhau
Dù ai đến trước, vào sau
“Trung tâm giải thích” ngay đầu chớ quên!

“Biểu đồ” – bể khổ mông mênh
Khi ngang, khi dọc, tênh hênh bụng tròn
Dù là khó, vẽ vẫn ngon
Một, hai, ba trục vẫn son như thường!

“Ứng dụng” muôn vẻ tình trường
“Kế toán”, “Tài chính” uyên ương song hành
Dân “Giáo dục” tràn ngập thành
Thêm dân “Kỹ thuật là anh khó nhằn!

Xài hết vốn liếng trăm năm
Thì dùng “tự tạo” ở ngăn “lập trình”
Một khi trình độ cao minh
Sang khu “mở rộng” kết mình với ta!

Ở đây “ứng dụng” bao la
Hết thảy lĩnh vực đều là vô biên
“Góc học tập” một cõi riêng
Giúp nhau vượt khó lên tiên cả làng!

Mệt thời “Thư giãn” mênh mang
Dăm câu chuyện, với đôi hàng thơ vui
Đặc biệt, “gặp gỡ” bên đời
Dăm chén rượu, để một thời không quên!

Ừ thì, còn có “Chơi game”
Kể sao hết những nỗi niềm đắm say
Đêm trường nói chuyện đông-tây
Xả xì-trét những đọa đày Excel!
 
KHOẢNG CÁCH

Đừng enter anh nhé
Em chống cằm nhìn ra khung cửa
Bầu trời đêm ngàn sao lấp lánh
Ngôi sao nào mang tên anh?

Đừng enter anh nhé
Dòng thư nào vẫn còn dang dở
Nấp đâu đó trong một vì sao lạc
Đến với em bởi sự tình cờ

Đừng enter anh nhé
Tình đôi ta hai miền cách trở
Chẳng quá xa để đến với nhau
Mà cứ ngỡ sao xa thăm thẳm

Ở nơi ấy anh quây quần hạnh phúc
Biết có người lặng lẽ ngắm sao đêm
Thầm ước nguyện cho một vì sao lạc
Mãi mãi là hình bóng của niềm riêng!

Đừng enter anh nhé!
 
Em là một chú Ếch con
Bên sân nhảy nhót vẫn còn thơ ngây
Cơn mưa chợt đổ xuống đây
Nhấn chìm em với nỗi này hiểu chăng
Thế rồi trời tạnh mây quang
Mà em vẫn thấy hoang mang nỗi lòng
Mưa sẽ còn đó anh biết không
Hạt mưa nặng trĩu như lòng em mang
Đò đầy đò cứ sang ngang
Ếch con em vẫn chẳng sang được đò
Bao giờ Ếch sẽ chết khô
Nhiều người đưa Ếch ra bờ ruộng non
Ếch chết nên phải mang chôn
Chỉ thương thân Ếch vẫn còn ngây thơ......
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Hôm nay trời chuyển tiết xuân sang
Gió nhẹ thoáng hôn mắt mơ màng
Sơn nữ hồn nhiên buông suối tóc
Lữ khách ghì cương, mộng dưới trăng
Đỉnh núi mờ xa, sương giăng trắng
Suối khe róc rách, cỏ cây giăng
Nuột nà mây trắng vương vấn lối
Quấn quít chân ai dạ chẳng đành
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Cuối tuần chiều nay lòng nhớ ai
Mưa lất phất bay buồn góc phố
Mây tím giăng ngang bỗng tối trời
Đèn nhà ai sáng sum vầy đó
Xót lòng lữ khách nhớ quê hương
 
Gửi tặng mẹ yêu!

Ai tạo ra mùa đông?
Để chú chim non rúc đầu vào tổ
Mơ màng ngày cỏ cây nảy lộc
Vươn mình tung cánh bay xa

Ai tạo ra mùa đông?
Dòng nhựa sống căng tràn mơ ngủ
Chảy không ngừng trong lòng cây ấp ủ
Đợi một ngày trảy hội tuôn trào

Ai tạo ra mùa đông?
Cho bếp lửa cháy bùng rừng rực
Sưởi ấm lòng người cô quạnh
Vạt rừng lẻ bóng trăng đêm

Xin cảm ơn mẹ mùa đông
Mẹ ôm ấp trong lòng tất cả
Dành trọn cho anh những gì quý giá
Để xuân về anh nhớ mãi mùa đông
 
Người tha phương có phải đâu chỉ một
Như mọi người được nệm ấm chăn êm
Rời xa quê hương lên đường lập nghiệp
Mạnh bước chân đi mà rướm lệ trong hồn

Ai cũng muốn ở lại quê hương
Nơi những hàng dừa xanh soi bóng bờ kênh
Nơi mỗi sáng tiếng gà gáy thức
Tiếng trâu ra đồng, tiếng mẹ ru con

Nơi đất khách mọi vật xung quanh đều xa lạ
Chân bước đi, đầu không dám ngoảnh lại
Sợ vô tình, lại chuốc hoạ vào thân
Cố tìm cho một khởi đầu tươi đẹp

Rồi sau bao năm quên đi tuổi tác
Quên đi cảm giác nhớ quê nhà
Nơi có những đàn gàn con bên chân mẹ
Nơi dòng sữa mẹ hiền đã nuôi lớn nên người

Nay ngồi đây nhớ về quê mẹ
Khắc khoải trong lòng mơ trở lại quê xưa
Thăm lại làng tre, bến nước, con đò
Và người mẹ tảo tần bao khó nhọc
 
Êm ái chiều Xuân đến hôm nay
Lâng lâng trong dạ lữ khách này
Bể ái nghìn trùng chàng quân tử
Nguồn ân từ Sơn nữ reo ca.
Suối khe nước chảy của hai ta
Đắm mình trong đó chẳng muốn xa
Đôi bên ướt át sương còn ngậm
Cảnh đẹp đây rồi chẳng chịu xa.

Lòng vấn vương lòng chẳng rời xa
Chim đồng thanh hát khúc hoan ca
Ríu rít thanh âm vờn tán lá
Rì rầm tiếng suối ta với ta
Cỏ cây lay động mân mê gió
Làn mây trôi dạt quấn quít bay
Đỉnh núi mờ sương lay lay động
Rừng cây nghiêng ngả phút sum vầy
 
Đọc bài thơ của pác SLM + bài hát này => lại thấy nhớ nhà nhớ mẹ quá
[h=2]Trên Mảnh Đất Tình Người[/h]Đăng bởi:
Vượt ngàn dặm xa người đến đây với mảnh đất này
đâu biết cuộc đời ngày mai ra sao nhưng tin số phận chẳng lẽ nào.
Một ngày mưa đến một dòng suối đỏ
làn sương trắng bay bên kia lưng đồi cây xanh lá biếc.
Ôi nhớ! nhớ bóng dáng một con đò
nhớ bến nước xưa vằng trăng hờ
cúi mặt nhìn quê hương trong mơ.
Nhớ những phút đầu ngỡ ngàng
nhớ tiếng lũ chim như nhắc rằng
em là đôi cánh bay lưng trời
với những ngày buồn tênh
khóc hay cười cũng buồn tênh.
Đời người qua mau mảnh đất kia nay thành nấm mộ
chôn dấu những người mà ta yêu thương
yêu thương mái nhà mà ta đang ngồi.
Rồi mùa xuân đến ngoài vườn hoa nở
đàn bướm trắng bay trên kia lưng đồi mây bay thấp thoáng.
Ôi nhớ! nhớ bóng dáng người sinh thành
nhớ những bức tranh đợi riêng mình
như một phần quê hương mang theo.
Hãy giữ lấy tình yêu con người
dẫu có cách ngăn đừng nghi ngại
mơ một hôm nắng lên xum họp
với những người đang chờ nhau


với những người biết chờ nhau.

http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=RWXY25evuE
 
Anh muốn em lấy chồng
Rồi động phòng hoa chúc
Cuối năm có em bé
Để mà bế mà bồng.

Anh yêu em trong lòng
Nhưng chỉ nghĩ mà thôi
Lòng không khỏi bồi hồi
Trong tiệc vui, ngày cưới.

Anh cảm thấy ức chế
Nhưng làm được gì đâu
Đã chấp nhận từ đầu
Cho nên anh không nghĩ.

Trong ngày vui hoan hỷ
Rượu nồng chuốc môi say
Có nhở chăng kẻ này
Trong lòng, tim tan vỡ.

Anh yêu tâm hồn đó
Như ngọc ngà đêm trăng
Dù em tuổi tám lăm
Anh vẫn yêu em mãi.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Em sẽ là ý thơ
Còn anh là cảm xúc
Tình và thơ chân thật
Như thời gian đếm giờ.

Tâm hồn chia hai nửa
Trời Bắc và trời Nam
Chung một mối tâm tình
Nồng ấm như có lửa.

Dù ngàn sông cách trở
Thuyền vẫn về bến đỗ
Cho dù anh cố quên
Thì lòng càng thêm nhớ.
 
Chăn kia nửa đắp, nửa hờ
Gối kia nửa đợi, nửa chờ tình anh
Xuôi dòng sông đổ biển xanh
Duyên em sánh với tình anh ngọt ngào
Huế thương nơi ấy nơi nào
Cho ta bao nỗi ngọt ngào trong tim
Thương Huế thương dòng sông trăng
Thương tà áo tím mà giăng cõi tình...
 
Cả ngày hôm nay không thấy em
Nick em không sáng ở diễn đàn
Yahoo và cùng điện thoại
Em chẳng quan tâm, chẳng ngó ngàng.

Xuan Nguyen giờ này em nơi đâu
Để anh cảm thấy dạ u sầu
Anh mong em hãy mau lên tiếng
Nếu không anh nhớ em phát điên....
 
Cả ngày hôm nay không thấy em
Nick em không sáng ở diễn đàn
Yahoo và cùng điện thoại
Em chẳng quan tâm, chẳng ngó ngàng.

Xuan Nguyen giờ này em nơi đâu
Để anh cảm thấy dạ u sầu
Anh mong em hãy mau lên tiếng
Nếu không anh nhớ em phát điên....

Sắp tới em phải xa diễn đàn
Nick cũng sẽ thấy ít sáng lên
Cám ơn tình cảm chàng lãng tử
Lâu em không lên anh sẽ quên.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Cả ngày hôm nay không thấy em
Nick em không sáng ở diễn đàn
Yahoo và cùng điện thoại
Em chẳng quan tâm, chẳng ngó ngàng.

Sắp tới em phải xa diễn đàn
Nick cũng sẽ thấy ít sáng lên
Cám ơn tình cảm chàng lãng tử
Lâu em không lên anh sẽ quên.

Thơ viết thế này sao
Giống viết văn xuôi
đếm đủ chữ rồi nhấn
enter

Dư chữ gọi là thơ phá cách
Thiếu chữ gọi là dấu chấm lửng (...)
Vần thì kệ ông công chánh
Đào đường để đó không bị phạt.

Ta cứ thế enter!
Thế là lão có bài thơ ...
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Đi/Ở ???

Nghìn dặm quan san chẳng... đến nhà
Em thời đi hết mấy mùa hoa?
Tháng đông xé toạc da mơn mởn
Ngày hạ quần xoay vóc ngọc ngà
Thư giãn dăm hôm thời khúc khích
Giải lao mấy bữa lại khà khà
Việc công hãy cố nhanh hoàn tất
Đi-ở suy cùng tại ý ta.
 
Hôm nay ghé diễn đàn
Thấy box thơ lan tràn
Em bỗng thấy phàn nàn
 
Đời người là muôn nẻo
Truân chuyên kiếp hồng nhan

Trăng trong nhưng lạnh lẽo

Thả hồn trong không gian.


Trải lòng cho gió cuốn

Mây phủ hết ân tình

Lòng ta thôi trông ngóng

Lạc bước về phiêu linh.

 
phiêu linh lạc bước về
bóng tối tràn si mê
thả hồn cho gió cuốn
trăng lạnh buồn tái tê!
 
Đời cứ muôn nẻo
Kiếp cứ truân chuyên
Trăng cứ lạnh lẽo
gió cứ cuốn trôi

Kệ!

Hồn cứ thả
Lòng cứ trải
Thôi chẳng trông
Phiêu linh cứ bước

Ta là ta!
 
Đời cứ muôn nẻo
Kiếp cứ truân chuyên
Trăng cứ lạnh lẽo
gió cứ cuốn trôi

Kệ!

Hồn cứ thả
Lòng cứ trải
Thôi chẳng trông
Phiêu linh cứ bước

Ta là ta!

Huynh là huynh
Muội biết roài

Bài cứ xóa
Việc cứ làm
Thôi đừng nói
Nói ai nghe?
 
Bác cứ nói
chúng em nghe
chẳng phải e!
 
Huynh là huynh
Muội biết roài

Bài cứ xóa
Việc cứ làm
Thôi đừng nói
Nói ai nghe?

Có những cái chết trở thành bất tử
Có những lời hơn mọi bài ca
Có những người như từ chân lý sinh ra
Nhưng có người ta chỉ là ta

Có những điều Muội cũng chớ nói ra!
 
Có hoàng luân
Cùng nguyễn xuân
Đang lắng nghe
Lời tri kỷ
 
Ông nói ra
Bà nói ra
Hai chúng ta
... đi ra!
 
Ơ hay lão chết tiệt này
khô khan khó chịu đắng cay muôn phần
Nhưng nghe lão nói tỏ phân
Bao nhiêu người vẫn cứ lân la vào?

Tưởng mình muội biết ra sao
Ai ngờ tri kỷ ào ào ghi âm ...

Muội xin rút lời!
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Cái triết lý "ta là ta" ấy
Có đáng gì mà phải lắng nghe?

khởi đầu chỉ biết "ta là ai"
những năm khôn lớn hỏi "ai là mình"
đời người một cõi phù sinh
ngẫm nghĩ mãi, vẫn chưa biết "mình là ta"

triết lý ấy có đáng "lắng nghe" không ta?
 
Lần chỉnh sửa cuối:
ngồi suy ngẫm
chuyện ta-mình (của bác ptm)
đầu mụ mẫm

cho khất nợ
bài thơ tình
(đầu sẽ vỡ)

ngày đã đến
đi điểm danh
rồi cập "bến"!--=--
 
Anh là ai
Em là ai
Vì sao ta
Gặp nhau
Vì sao anh
Vì sao em
Trời ơi
Chỉ mình anh
Hiểu thôi
 
Lần chỉnh sửa cuối:
đi ra từ hội thơ nào
Rồi lại đi vào từ hội thơ kia
5 từ ai nói làm chi
Có bài viết mới mình thì...đáp ngay!

Bài này đọc thấy hay hay
Tôi đây nghe thấy nhảy vào thử sao
Nhảy vào mới thấy ...tào lao
Thôi đi kiếm chỗ (........)vào (........)ra
 
Bài này đọc thấy hay hay
Tôi đây nghe thấy nhảy vào thử sao
Nhảy vào mới thấy ...tào lao
Thôi đi kiếm chỗ (........)vào (........)ra

Nếu không có lúc đi vào
Làm sao có lúc để nhào trở ra
Vào ra là chuyện người ta
Ra vào cũng chuyện của ta với mình
Ặc...ặc...
 
Nếu muốn hiểu
Chuyện "mình - ta"
Hãy ngó nick
Và ngó avatar
1.
Núi sông kia đổi dời
Có người phải chạy theo
Bốn năm lần thay nick
Chẳng biết mình là ai
Là tây hay là ta
Là hoa hay là người

2.
Có người thì mê mải
Ngó hoài, kiếm cái ta
Đến khi giật mình lại
A ha, ta đây rồi

3.
Có người thấy hối tiếc
Cái ta bấy lâu nay
Dẫu là minh, là sáng
Nhưng không phải là mình
Thế là ra thông báo
Quay trở lại là "ta"

(Chắc là vẫn còn lo
Cái "ta" không ai biết)

4.
Có người thì kiêu ngạo
"Ta" ấy chính là ta
Viết bài để khẳng định
"Ta" chết tiệt ấy mà!
 
Ta chẳng cần khẳng định
Ta là ai là ai
Nổi tiếng hay cao quý
Hữu danh có ích gì
Khi lòng như tơ rối
 
Khi lòng như tơ rối
Là người biết yêu thương
Tơ rối hỏi trăm đường
Cho lòng biết suy nghĩ.

nổi tiếng có phải khi
Được nguời người yêu mến
Sẽ có nhiều hiềm tỵ
trong cuộc sống đời thường

Dù tơ rối trăm đường
Mọi người cùng giúp đỡ
Tình bạn bè này nở
Cho đời thêm xanh tươi.
 
Dù lòng là tơ rối
Dù cỏ cây tàn úa
Xin đừng làm tán lá
Rơi xuống dưới chân người

Hay kiêu hãnh vươn mình
Như chưa từng được sống
Hãy cất cao tiếng hát
Vang vọng đến tầng cao

Thà sống như ngọn lửa
Chợt bùng cháy trong đêm
Vẫn còn hơn ngọn nến
Leo lét rọi không hồn
 
Dù lòng là tơ rối
Dù cỏ cây tàn úa
Xin đừng làm tán lá
Rơi xuống dưới chân người

Hay kiêu hãnh vươn mình
Như chưa từng được sống
Hãy cất cao tiếng hát
Vang vọng đến tầng cao

Thà sống như ngọn lửa
Chợt bùng cháy trong đêm
Vẫn còn hơn ngọn nến
Leo lét rọi không hồn
Ý bác này giống như:

Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt
Còn hơn phải le lói suốt trăm năm!
 
Lòng ta như tơ rối
tim nhớ đến một người
dù ở tận xa xôi
nhưng vẫn yêu ...người ấy.
 
Lòng ta như tơ rối
tim nhớ đến một người
dù ở tận xa xôi
nhưng vẫn yêu ...người ấy.

Thay lời muốn nói nè:
Đà Nẵng ngàn cây ta tới đây.
Chút tình lưu luyến có ai hay.
Ngày nhớ đêm trông lòng tơ rối.
Mong ngày gặp lại để tỏ bày.--=0
 
Anh hỏi em: Tại sao
Mắt em trong đến thế?
Em nhìn anh nói khẽ
Để nhìn vào mắt anh.
Nhìn cả bầu trời xanh
Quả đất tròn không méo
Anh sẽ không thể thiếu
Tâm hồn xanh của em!
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Vào trong topic, nhớ ngay tí ...xìu (tíxíudễghét)
Ngày xưa Thư giãn đìu hiu
Nhờ cái topic tí xiu đã làm
Hội thơ hot, hót cả ngày
Anh hò chị hét, độ rày quá vui
Nhân dịp sinh nhật ...bạn tui
Vài vần thơ gửi, cho vui cửa nhà
 
Anh bỗng thành hành khất
Giạt bước ở trên đường
Lạnh lẽo giữa mù sương
Chợt vỡ òa bóng ảnh.

Lời thơ trong giá lạnh
Chưa đủ ấm đêm đông
Chưa đủ sưởi tim hồng
Liệu có thành bất tử?

Kẻ hành khất nghèo khó
Đợi chờ qua đêm giông
Giơ cao trái tim hồng
Nồng nàn như có lửa
.
 
Giá rét một đêm sương
Ru tình ai tri kỷ

Sáng trong như đá quý

Lóng lánh tựa kim cương.


Xua tan bao tuyết sương

Soi bóng tình tri kỷ

Hai tâm hồn lặng lẽ

Giao hòa trong nhân gian.

 
Lần chỉnh sửa cuối:
Vượt muôn dặm thời gian
Băng qua bao khoảng cách
Tình yêu anh chân thật
Gửi về nơi tim em.
 
Giá rét một đêm sương
Ru tình ai tri kỷ

Sáng trong như đá quý

Lóng lánh tựa kim cương.


Xua tan bao tuyết sương

Soi bóng tình tri kỷ

Hai tâm hồn lặng lẽ

Giao hòa trong nhân gian.


Anh đếm nhịp thời gian
Gửi nhớ thương ở đó
Tình yêu bao trăn trở
Mong đến ngày gặp em.
 

Anh bỗng thành hành khất
Đi dọc suốt cuộc đời
Xin một điều đơn giản
Trái tim đầy yêu thương

Em như người bố thí
Khi thích thì lại trêu
Cứ ngỡ tình cho mãi
Chưa với tình lại tan

Tình em trong ký ức
Tình em trong đêm đen
Anh vẫn hoài lầm lũi
Cố xin được thì thôi
 
Lần chỉnh sửa cuối:

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom