Hội thơ GPE (1 người xem)

Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

Một cái móc treo, treo một cái
Hai đàn chim ngự ngự hai đàng
Đã chia trái phải thời chia đã
Càng móc lâu năm ắt móc càn

Chẳng phải lụa là nên chải phẳng
Than trời lấy được móc thời trang
Móc giao tiền mặt thời giao móc
Áng chừng cái móc đã ưng chàng!

;;;;;;;;;;; -+*/ !$@!!


Nắng mà tới mai, sao lạ vậy
Nái mà còn măng, thế mới tài
Đọc thư giãn xong càng than dữ
Hiểu chưa, chưa hiểu, chẳng hở chiêu?
Đè xẩm lấy tiền mua đầm xẻ
Đời O mãi vẳng tiếng đò ơi
 
Hic, xin lỗi các thầy các cô trước nhé

Ngẫm đời thấy giáo, phải tháo giầy
Lại thêm thủng áo, tháo ủng cày
Mười năm giáo chức, đành dứt cháo
Thảo chương hay quá, được thưởng chao

Cuộc đời có là mấy, hiến được gì là hiến:

Nhường luôn hết cả nhà xe,
Nhè luôn hết cả xương
Nhường luôn cả miếng đất,
Nhất luôn cả miếng đường
Nhường luôn tới tận rau,
Nhàu luôn tới tận xương
Nhường tới cái túi, nhúi...tới cái tường

Để rồi:

Đừng cố quá, mà rồi quá cố
Nhất lãnh lương hưu, nhì đời lưu hương
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Nhóc quá đuỗi vô tư
Ai mà làm nhóc giận
Vài hôm nhóc quên liền
Ai mà làm nhóc buồn
Vài hôm nhóc lại vui
Ai làm nhóc thất tình
Thì nhóc iu người khác
Hehe
Cuộc sống thật ngắn ngủi
Nhóc phải vui thật vui
Kẻo phí hoài cuộc sống
Hic...đây là thơ con cóc
Hỏng hay nhưng kệ nhóc
Cấm lão chết tiệt xóa
ẹc..ẹc...
 
Chuyện muôn thuở: Cơm và phở

Chồng:

Ăn mãi cơm nhà, ngán tậnhông
Thèm sao bát phở quán bên sông
Phở ngon, đậm chất vi dinhdưỡng
Xin phép bà, tôi thử được không?

Vợ:

Cơm nhà còn dẻo trong nồi đồng
Phở chỉ thơm tho mùi viễn vông
Bổ dưỡng gì đâu, toàn bột ngọt
Cơm mình chất lượng lắm nghe ông!

Ông chồng tiếp tục nài nỉ vợ, nhưng lần này kiên quyết hơn:

Cơm nhà lạt lẽo, chẳng say nồng
Phở đấy dẻo dai, đúng ý ông
Thôi cứ để tôi qua nếm thử
Một tô chỉ tốn có vài đồng?

Bà vợ lần nàytức ra mặt, nên gặn giọng kiên quyết lại vơi chồng:

Phở nấu giò heo chưa cạo lông
Ăn vào bệnh chết đó nghe ông?
Ham chi của lạ, mắc vào "Ếch" *
Chỉ có cơm nhà, bảo đảm không?


Ông chồng thấy khuyên vợ không có áp phê, nên lớn tiếng hơn thua:

Nói mãi mà bà chưa chịu thông?
Tôi qua nếm thử chút cay nồng
Rồi mai khi đói dùng cơm lại
Thổi lửa, chung cơm tình vợ chồng.


Bà vợ lần này bốc hỏa thật sự, cơn "Hoạn Thư" đã đỉnh điểm:

Cơm nhà chán cũng ăn nghe ông?
Đừng có mon men, phở với nồng
Cơm lạt thì bà thêm mắm, muối
Phở kia béo ngọt, cũng là không?


Cha hàng xóm bên nhà ngheđược cuộc tranh luận nãy giờ, vội hô sang:

Kề cận bên nhà, tôi cứ trông
Mong rằng nếm thử cơm nhà ông?
Ông chê thì để tôi vài bát!
Tôi nếm thử xem có ngọt không?


Bà vợ cha hàng xóm nghe thế, cũng lên tiếng nói với chồng mình:

Cơm khét nhà người, chi việc ông?
Nhà mình có thiếu cháo cơm không?
Chớ mà ăn vụng, coi chừng đấy?
Bà biết thì roi mây tétmông...

Ông chồng lúc này cũng bực mình lên tiếng:

Cơm khét, cơmkhê cũng kệ ông
Đứa nào bước tới, chết nghe không?
Chưa ăn, ông để dành khi đói
Đừng tưởng ông đây, hết mặn nồng?


Bà vợ được thế, nên hù chồng:

Sáng dạ ra chưa, cái bụng ông?
Cơm mình lắm kẻ vẫn đang trông
Cơm nhà thơm phức ra ngoài ngõ
Để hở trộm vào, rinh mấtkhông?

Ông chồng lúc này xuống nước, âu yếm vợ nói ngọt:

Tôi hếtthèm rồi, phở với nồng
Cơm mình đậm chất, để cho ông
Từ đây dùng mãi tới đầu bạc
Tôi thử bà thôi có biết không...
 
Hic, xin lỗi các thầy các cô trước nhé

Ngẫm đời thấy giáo, phải tháo giầy
Lại thêm thủng áo, tháo ủng cày
Mười năm giáo chức, đành dứt cháo
Thảo chương hay quá, được thưởng chao

Cuộc đời có là mấy, hiến được gì là hiến:

Nhường luôn hết cả nhà xe,
Nhè luôn hết cả xương
Nhường luôn cả miếng đất,
Nhất luôn cả miếng đường
Nhường luôn tới tận rau,
Nhàu luôn tới tận xương
Nhường tới cái túi, nhúi...tới cái tường

Để rồi:

Đừng cố quá, mà rồi quá cố
Nhất lãnh lương hưu, nhì đời lưu hương

Được biết "nhân phu" gắn với viên phấn và bảng đen, mạn phép viết vài câu, mong anh Bo đừng giận:
"Thương vợ!"
Suốt ngày mê mải ở giảng đường
Hít thở không khí bụi phấn vương
Rát cổ bỏng họng ngày dăm tiếng
Bục nát, chân tê ai có thương?

Vợ tui đứng lớp, đứng giảng đường
Yêu đàn em nhỏ, thật thân thương
Lướt bảng, phấn vung như phản lực
Cố gắng vì mong được nâng lương.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Bạn hữu tri giao khắp bốn phương
Tâm tình trao gửi, dạ vấn vương
Mở lòng tặng trái tim lưu lạc

Cùng nghìn yêu mến, vạn nhớ thương?

Chẳng hiểu vì sao ta vấn vương
Tới chàng quân tử, với phong sương
Mong gần tổ ấm, chim có bạn
Ấm áp tình ta giữa tuyết sương.


Ái tình nồng đượm nét trầm hương

Chất chứa tình ai những dặm trường

Mắt ướt trông nhau, lòng muốn thắm

Nặng tình dù ta ở 2 phương.




Gửi tặng!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
 
Ông chồng lúc này xuống nước, âu yếm vợ nói ngọt:

Tôi hếtthèm rồi, phở với nồng
Cơm mình đậm chất, để cho ông
Từ đây dùng mãi tới đầu bạc
Tôi thử bà thôi có biết không...

Xin phép họa lại bài thơ này của bác!

Thôi nhé tình ta đã đứt rồi
Cơm no, phở chán...mãi rồi thôi
Thiếu nữ hãy hiểu lòng quân tử
Phở chỉ mua vui, chốc lát thôi.

Thôi nhé tình lang đã đứt đuôi
Nói dăm câu nữa cũng vậy thôi
Lòng người cũng rộng như lòng đất
Mà chẳng đủ cho ta một chỗ ngồi?
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Xin phép họa lại bài thơ này của bác!

Thôi nhé tình ta đã đứt rồi
Cơm no, phở chán...mãi rồi thôi
Thiếu nữ hãy hiểu lòng quân tử
Phở chỉ mua vui, chốc lát thôi.

Thôi nhé tình lang đã đứt đuôi
Nói dăm câu nữa cũng vậy thôi
Lòng người cũng rộng như lòng đất
Mà chẳng đủ cho ta có chỗ ngồi?

Vẫn đủ cho ai có chỗ nằm
Lòng đất bao la đủ vài năm
Dù đuôi đã đứt, chuôi chưa đứt
Vài ngàn tô phở, có bao lăm?
 

Kìa ai gửi tặng cái chấm than
Chầm chậmthan, tình đã tan
Chưa chán cái thâm, tình vội bỏ
Tình đà chưa thấm, lệ chứa chan

Gửi tặng lòng ai dấu chấm than!
Duyên tình phận mỏng, hợp rồi tan
Lòng đất Than mà chưa Chấm?
Phải chăng Châm thiếu Sắc thành Than!
 
Gửi tặng lòng ai dấu chấm than!
Duyên tình phận mỏng, hợp rồi tan
Lòng đất có Than mà chưa Chấm?
Phải chăng Châm thiếu Sắc thành Than!

Người thời hữu xạ, tự nhiên hương
Chén rượu tình thâm, dạ cương thường
"Sương sương" không sắc sao vẫn sướng?
Nếu hợp, vẫn giao kết tình thương
 
Vẫn đủ cho ai có chỗ nằm
Lòng đất bao la đủ vài năm
Dù đuôi đã đứt, chuôi chưa đứt
Vài ngàn tô phở, có bao lăm?


Ta muốn trở về nơi lòng đất
Một cõi bình yên giữa cuộc đời
Đất lạnh nhưng lòng người không lạnh
Mà cõi lòng ta thấy...ngậm ngùi!
......................
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Đất BÌNH yên du DƯƠNG lời yêu gọi
Chốn ĐỒNG xanh đàn NAI gặm cỏ non
Đến GÒ đất, chợt VẤP chân té ngã
Đau thấy BÀ, cái chân QUẸO làm hai
 
Người thời hữu xạ, tự nhiên hương
Chén rượu tình thâm, dạ cương thường
"Sương sương" không sắc sao vẫn sướng?
Nếu hợp, vẫn giao kết tình thương

Tình thương trong dạ, dạ vấn vương
Niềm vui giao kết, kết muôn phương
Chén rượu chung tình, tình hữu ý
Chẳng cạn mà say, say ngất ngương.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Ta muốn trở về nơi lòng đất
Một cõi bình yên giữa cuộc đời
Đất lạnh nhưng lòng người không lạnh
Mà cõi lòng ta thấy...ngậm ngùi!
......................
Lòng đất dang tay đón nhận người
Vài người một lúc, cứ như chơi
Đất lạnh, nhưng lòng thì hôi hổi
Kèn đưa, cờ trống, giục liên hồi
 
Đất BÌNH yên du DƯƠNG lời yêu gọi
Chốn ĐỒNG xanh đàn NAI gặm cỏ non
Đến GÒ đất, chợt VẤP chân té ngã
Đau thấy BÀ, cái chân QUẸO làm hai

Đất Bình yên du Dương lời yêu gọi
Đến một Gò, ta Vấp phải mến thương
Bước chân đi trên khắp mọi nẻo đường
Về quê hương chỉ 1 con đường duy nhất.
 
Tình thương trong dạ, dạ vấn vương
Niềm vui giao kết, kết muôn phương
Chén rượu chung tình, tình hữu ý
Chẳng cạn mà say, say ngất ngương.
Chẳng cạn mà say, say ngất ngưởng
Nhân tình uống cạn chén tình thương
Tâm mà chẳng giao, tình chửa đến
Tính thời không hợp, ý chẳng vương
 
Thơ ca ta vốn không ham
Nhưng vì ta vẫn ham vui như người
Thương ai thì nói cho rồi
Ghét ai cũng nói một lời cho xong
Thương ai thì cũng vậy thôi
Thương ta, ta sẽ cám ơn dùm người
(...)
 
Buồn buồn ngồi đếm ngón tay
Ủa sao ngón ngắn ngón dài dzậy ta?
Ngồi hoài nghĩ cũng chẳng ra
Lấy dao chặt bớt thế là bằng nhau.
 
Được biết "nhân phu" gắn với viên phấn và bảng đen, mạn phép viết vài câu, mong anh Bo đừng giận:
"Thương vợ!"
Suốt ngày mê mải ở giảng đường
Hít thở không khí bụi phấn vương
Rát cổ bỏng họng ngày dăm tiếng
Bục nát, chân tê ai có thương?
.
Cứ cho mê mải ở giảng đường
Phấn nay không bụi, cóc bụi vương
Ampli "chà bá", tha hồ tám
Bục láng bê- tông, ghế nệm thường
 
Tự lái ô tô đến giảng đường
Ngày nay nhà giáo sướng như VƯƠNG
Dạy thêm một buổi dăm triệu lẻ
BÓC một vài em LỘT đến xương.

(thơ vui thui nhé - các anh chị nhà giáo đừng có GIẬN)
 
Ask:

One mats seller at west lake,
Wonder her mats last or gone?
Wonder how much is her age?
And if married and chidren?

Answer:

It’s me sell mats at West lake
Reason to ask last or gone?
My age’s a bit over fortnight,
Married not yet, ask children?
 
Married at thirteen
Five kids at eighteen
Teenage being looked
Alas! Five kids at home!
 
Ask:

One mats seller at west lake,
Wonder her mats last or gone?
Wonder how much is her age?
And if married and chidren?

Answer:

It’s me sell mats at West lake
Reason to ask last or gone?
My age’s a bit over fortnight,
Married not yet, ask children?

Bác viết thơ tiếng Anh thì em viết tiếng Việt:
ả ở tây hồ bán chiếu gon
Chẳng hay chiếu ấy hết hay còn?
Xuân xanh chừng độ bao nhiêu tuổi?
Đã có chồng chưa, được mấy con?

Thiếp ở Tây Hồ bán chiếu gon
Cớ chi ông hỏi hết hay còn?
Xuân xanh vừa độ trăng tròn lẻ,
Chồng còn chưa có, hỏi chi con?
 
Này thì tiếng Việt:
Married at thirteen ||Lấy chồng từ thuở mười ba
Five kids at eighteen ||Đến năm mười tám thiếp đà năm kon Teenage being looked ||Ra đường thiếp hãy còn teen Alas! Five kids at home! || giời ơi! Thiếp đã năm con cùng chàng
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Dạo này hội thơ thấy...đìu hiu
Nhân tài ẩn dật hết đi đâu?
Ta vào ta viết dăm ba chữ
Thơ viết khúc đuôi, bỏ khúc đầu.
 
Khúc đầu, khúc giữa lại khúc đuôi
Thơ viết thế nào chẳng thấy xuôi
Nhắn gửi người có về bên ấy
Cho ta xin gửi khúc...giữa thôi.
 
Miền Trung cũng gửi lấy vài câu
Thơ viết chẳng đuôi cũng chẳng đầu
Gửi gắm niềm thương vào câu chữ
Ghi danh, lưu dấu đến mai sau!
 
Miền Bắc đã viết một khúc đuôi
Miền Nam khúc giữa cũng vài lời
Còn thêm một khúc miền Trung ấy
Thắm thiết tình thân, Cel (GPE) rạng ngời.
 
Hãy nắm lấy tay em

Dắt em theo anh nhé
Đưa em đi thăm mẹ

Đưa em tới thăm ba
Đưa em về một nhà
Nắm chặt tay em nhé
 
Reng! Reng! Reng Tiếng chuông giờ vào lớp
Thầy tới rồi mà chẳng thấy ai đâu
Chẳng còn nữa cái háo hức ban đầu
Sắp sách vở, vội vàng đến lớp học
Tay vẫn ghi, miệng vẫn lẩm nhẩm đọc
Thầy nói gì mà tiếng chẳng lọt tai
Mắt nhìn quanh như tìm bóng dáng ai
Chợt mừng rỡ - Trách ai sao ngồi khuất
Yên tâm rồi - hi hi - bài hay thật
Thầy ơi thầy, dễ hiểu quá đi thôiiiiii
:D
 

(hic, buồn buồn viết mấy chữ xem sao)

Cánh hồng dệt mộng trái tim Xanh

Xui khiến lòng ta ước mộng lành

Vô tình ôm ấp bao thương nhớ

Hóa thành dòng chảy tới bến Anh.


Ta bên nhau trong một buổi chiều êm

Trong thương mến tỏa nỗi niềm sâu lắng

Chiều nổi gió và tình ta càng thắm

Gió vỡ òa trong tiếng sóng hồn em.


Gửi tới anh miền dạ khúc ru êm

Từ suối nguồn nhịp tim em nóng hổi

Anh có nghe tiếng lòng em bối rối

Nhịp rộn ràng trong tiếng nói con tim?

 
Lần chỉnh sửa cuối:
!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Nâng niu tình tận cung mây
Mến thương đã trọn vòng tay, mơ màng

Trái tim tình đã chứa chan

Như tuôn suối chảy, giọt tràn tình yêu.


(hic, sao mình viết lắm thế này nhỉ?)

 
Thơ bốn mùa
Mỗi hè về ta nhớ đến mênh mang
Màu phượng vĩ khoe mình trong sắc đỏ

Nắng rực rỡ trải mình trên lối nhỏ

Khúc hát ve sầu cháy rực những mùa thi.


Mùa đông về ta nhớ đến tái tê

Thương cái rét ủ mình trong gió bấc

Lòng ước muốn bàn tay ai nắm chặt

Hơi ấm tình yêu lan tỏa khắp không gian.


Mùa thu về ta nhớ đến miên man

Màu hoa cúc rợp trời trong thương nhớ

Lá vẫn rụng như ngàn năm xưa cũ

Khoác lên mình màu áo mới nên thơ.


Với mùa Yêu ta vẫn mãi đợi chờ

Sắc mai vàng lại trở về mỗi độ

Mùa uyên ương, mùa tình yêu đôi lứa

Sợi tơ tình vương trong gió ngẩn ngơ.


Mùa của anh và em chẳng ai nhắc bao giờ

Vì tình yêu bốn mùa đều trinh bạch

Hương tình “thấm” bền ghi như đá thạch

Tấm lòng son mãi mãi chẳng phai mờ.

Thơ mùa Thu:

Ngắm mặt hồ xanh bỗng ngỡ ngàng
Heo may gió lạnh, chớm thu sang
Tình Thu mang sắc màu thương nhớ
Rợp cả trời hoa, những sắc vàng.

Mùa Thu về mùi hoa Sữa miên man
Mang yêu dấu trên từng con phố nhỏ
Hiu hiu gió quyện trong từng hơi thở
Giá lạnh về thương ai đó…ngẩn ngơ.

Tình yêu ta chớm nở từ mùa Thu
Trong nồng nàn mùi thơm hương cốm
Thả chút gió, cuốn lá vàng rụng xuống
Cho căng tràn nhựa sống những chồi non.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Mỗi một ngày em đến bên anh
Nhìn anh buồn và lặng im không nói
Nhớ anh nhiều mà con tim đau nhói
Muốn nói yêu anh không cất nổi nên lời.

Lòng hẫng hụt, sao chống chếnh, chơi vơi
Em lạc bước đi về con phố cũ
Hàng liễu xanh mắt lệ buồn ủ rũ
Nắng nhạt nhòa, xiêu vẹo trên những lá xanh.

Hai chú chim non đang nhảy nhót trên cành
Bên mùa Nhớ đã xanh màu rêu sắc cỏ
Tình mênh mông sóng trào thành biển cả
Nhưng rất ngọt ngào bởi: “Như đã dấu yêu”.

Lòng em nghe cay đắng đến chênh chao
Nhớ những ngày của phút đầu bối rối
Ngày hôm qua, chúng mình sẽ không chạm tới
Những khát khao cháy bỏng “ Để nhớ một thời….”
 
Không đề!
Sầu đông nhuộm trắng đường về
Cữ ngỡ rằng tuyết lạnh về người ơi!
Đông sang hoa mãi rụng rơi
Để chào xuân đến lộc chồi đơm lên!
 

Buồn trĩu nặng trong hồn từng giọt nhớ
Nghe mênh mang tựa bóng tối âm u
Xin đừng giăng thêm những lớp mây mù
Cho khóc hận thiên thu …sầu muôn kiếp.

Ánh le lói tàn canh đêm bóng nguyệt
Nghe cung đàn lạc phím đến chơi vơi
Biển ngậm ngùi sóng vỡ giữa trùng khơi
Tiếng yêu dấu vẫn ngàn năm khắc trên ghềnh đá.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
:fishing1:
Vườn thơ lâu lắm chẳng ghé qua
Kẻ tới người lui chẳng mặn mà !
Cuối đông phơ phất cơn gió lạnh
Còn đây hơi ấm khách đường xa ...
 
:fishing1:
Vườn thơ lâu lắm chẳng ghé qua
Kẻ tới người lui chẳng mặn mà !
Cuối đông phơ phất cơn gió lạnh
Còn đây hơi ấm khách đường xa ...

Đã tới đây rồi bạn với ta
Gảy nhịp cung đàn tiếng ngân nga
Vườn thơ ươm sắc chờ xuân tới
Kết nhịp tâm hồn, thơ….nở hoa….

 
Đã tới đây rồi bạn với ta
Gảy nhịp cung đàn tiếng ngân nga
Vườn thơ ươm sắc chờ xuân tới
Kết nhịp tâm hồn, thơ….nở hoa….

Xuân đến vườn thơ thay áo mới
Chồi xanh lộc biếc, tiếng chim ca
Hoa chen đua nở, người lui tới
Dù đến rồi đi, lòng thiết tha !
 
Đã tới đây rồi bạn với ta
Gảy nhịp cung đàn tiếng ngân nga
Vườn thơ ươm sắc chờ xuân tới
Kết nhịp tâm hồn, thơ….nở hoa….


Còn gặp nhau thì hãy cứ chơi
Bao nhiêu thú vị ở trên đời
Vui chơi trong ý tình cao nhã
Cuộc sống càng thêm nét tuyệt vời!
 
Gió mùa xuân về gõ cửa xôn xao
Phố rực rỡ ánh mai vàng ươm nắng
E ấp nụ cười ửng hồng xuân bừng sáng
Ân tình yêu thương quyện sắc thắm hoa đào.
Tình đong đầy cùng giải pháp excel
Câu chúc tết ngập tràn tình Nam Bắc
Chúc phúc an vui, đời tươi màu xuân sắc
Tết ấm, yên vui, tình nồng đượm dạt dào.

Mùa yêu thương trong ánh mắt tâm giao
Xuân rạo rực, rộn ràng niềm hạnh phúc
Tươi ánh mắt, nụ cười như lộc biếc
Đào nụ ươm hoa e ấp nở cánh chào
Biếc xanh vùng trời bao âu yếm gửi trao
Cánh diều sáo ngọt ngào thêm da diết
Mai nở rực gửi tình ai tha thiết
Vàng son yêu thương ngây ngất dâng trào….
 
Câu đối GPE:

Giải pháp Excel vui đón chào xuân mới
Đất nước tưng bừng trong những bước xuân sang.
…………
Sắc xuân tô thắm tình Nam Bắc
Hương tết chan hòa, nghĩa thành viên.
…………….
Đất nước mừng xuân vui đón lộc
Gờ Pe (GPE) vui tết đón tình thân.

/-*+/
 
Nhớ ngày nào mình cũng thật thơ thẫn:
attachment.php


" ...Mỗi mùa xuân sang mẹ tôi già thêm một tuổi.
Mỗi mùa xuân sang ngày tôi xa Mẹ càng gần.
Dù biết như thế, tôi vẫn phải tin,
Tôi vẫn phải tin Mẹ đang còn trẻ.
Mỗi mùa xuân về Mẹ thêm tuổi mới.
Mỗi mùa xuân mới con mừng tuổi Mẹ...
"

XUÂN CẢM

Tôi đợi mùa xuân lắm lắm thay
Mùa hoa đào nở hương tỏa bay
Mai vàng khoe sắc đời tươi thắm
Tôi đếm thời gian trên ngón tay.

Tôi yêu mùa xuân lắm lắm thay
Cuộc đời đổi mới từng phút giây
Vui tết, vui xuân, vui câu chúc
Cuộc sống phồn vinh đến từng ngày.

Tôi nhớ mùa xuân lắm lắm thay
Xa quê tôi nhớ dáng mẹ gầy
Nhớ cô em nhỏ bên hàng xóm
Nhớ nụ cười duyên dáng thơ ngây.

Tôi sợ mùa xuân lắm lắm thay
Vầng trán mẹ tôi nếp nhăn dài
Mỗi năm thêm tuổi thêm già yếu
Tôi lặng trong lòng ai có hay?

--------------------------------------
Hoàng Trọng Nghĩa (minhthien321)

Và cũng được giải của diễn đàn đấy chứ!

IMAG0035.jpg

 
Lần chỉnh sửa cuối:
(Hic, không ngủ được...làm thơ cho...đỡ buồn...)

GIẬN HỜN

Vu vơ giận hờn ngày dài hơn thế kỷ
Gợn nỗi lòng không thể nói thành câu
Tình yêu em tựa như đáy biển sâu
Chỉ thầm lặng mà không hề gợn sóng…

Ánh mắt buồn làm sao gom được nắng?
Chiều thu rơi nghe hoang vắng tâm hồn
Có bao giờ tình nói được nhiều hơn
Cho anh nghe một lần và mãi mãi.

Biển mênh mông cho thủy triều loang bãi
Tình mênh mông cho ngây dại con tim
Muốn mặn nồng và say đắm nhiều thêm
Gói tình em trong… nụ hôn …âu yếm

Giận hờn chi cho chiều tà tan biến
Hãy để buồn theo gió sẽ phôi phai
Vui lên nào, ta đón nắng ban mai
Lục bình tím….bóng hình ai….thương nhớ….
 
Trời buồn trời đổ cơn mưa.
Ta buồn ta ngủ từ trưa đến chiều.
Ngủ xong dậy ăn cơm chiều.
Ăn xong lại ngủ từ chiều đến mai
:))

1175343_317444271735487_1809330459_n.jpg
 
Xin góp vài câu:

Éc Xeo phải có Ba Tê
Làm trai phải có Vê Bê trong người (hehe)​
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Lâu lém rồi không làm thơ, hic hic hic

EM MUỐN MƯỢN BỜ VAI ANH ĐỂ KHÓC!
Em muốn mượn bờ vai anh để khóc
Chớm thu về mưa giăng mắc vòm xanh
Hóa giọt buồn gửi sợi nắng mong manh
Trái tim nhỏ rớm lệ tình chợt ướt

Em muốn mượn bờ vai anh để khóc
Chạm miền đau xao xác sợi tơ hồng
Vạt cỏ non trong bão tố mưa dông
Dư vị mặn ngấm vào lòng giá buốt...

Em muốn mượn bờ vai anh để khóc
Con sóng ngầm chia cắt nửa vầng trăng
Nhói tim đau vỡ bọt lửa bụi hằng
Hồn hóa thạch sầu tơ giăng vạn kiếp

Em muốn mượn bờ vai anh để khóc
Một lần thôi, mây tóc sẽ xanh ngời
Nụ tầm xuân khẽ cựa nét môi tươi
Cánh én nhỏ tìm về nơi cư trú

Khóc mệt rồi mượn bờ vai anh ngủ
Khúc tình nồng anh ấp ủ yêu thương
Hãy dìu em vượt qua chốn mù sương
Giọt long lanh....cho môi hường hạnh phúc...!

NGUYỄN THANH XUÂN
 
Ôi, nàng thơ đã xuất hiện!!! :D
 
Ôi, nàng thơ đã xuất hiện!!! :D

Em cảm ơn anh Hướng nhé! Hôm nào khỏe anh em mình lại gặp nhau bia hơi Thu Hằng đi.....Lần này cho anh say mềm...
Hihiihi. Lâu rồi em không làm thơ, hôm nay làm vài bài cho đã....
Nhớ quá thôi anh ơi!!!!!!!
 
....ĐẾN CUỐI ĐỜI ANH NHÉ !

Nắm tay nhau đến cuối đời anh nhé!
Chén xuân nồng đương hé nụ môi xinh
Cháy trong tim phơi phới ngọn lửa tình
Quên đau khổ, mặc hư vinh trần thế

Nắm tay nhau đến cuối đời anh nhé!
Nắng vàng lên buông khẽ ánh tơ huyền
Dệt sao trời e ấp hạt trinh nguyên
Dù mưa gió vẫn bình yên lặng lẽ

Nắm tay nhau đến cuối đời anh nhé !
Nhịp đồng tâm mạnh mẽ vượt muôn trùng
Dẫu mưa ngàn vững dạ một lòng chung
Gieo nguồn sống nơi tận cùng dâu bể

Nắm tay nhau đến cuối đời anh nhé
Những vui buồn san sẻ vợi mùa đông
Ngát hồn thơ tươi mướt nở cánh hồng
Tơ hạnh phúc, duyên nồng vương nhè nhẹ

Nắm tay nhau đến cuối đời anh nhé
Khúc xuân ngời lặng lẽ gửi yêu thương
Trao nụ hôn sâu lắng giọt môi hường
Ươm mầm hạt dâng hương mùa yêu dấu.

NGUYỄN THANH XUÂN
 
CHẠM....
Lời ru biển chạm chân mềm cát trắng
Gương mặt trời ngậm hạt nắng lung linh
Vệt trăng loang cho nỗi nhớ cựa mình
Ru đêm mộng khơi hương quỳnh thơm ngát

Miền yêu chạm con tim ngân lời hát
Sóng môi thơm ngây ngất rượu ba đào
Khúc ca tình rạo rực những khát khao
Thềm trăng dệt chiêm bao màu ngọc bích

Bâng khuâng chạm ước mơ miền cổ tích
Tuổi thơ hồng thỏa thích tắm vườn trăng
Cánh gió thương thổn thức cả cung hằng
Lòng phơi phới buồm căng tràn gió lộng

Bàn tay chạm sóng tình khơi biển mộng
Tim yêu ngời lay động áng thơ duyên
Em nhìn anh lỡ chạm lúm đồng tiền
Lòng xao xuyến trào dâng niềm thương nhớ

Làn môi chạm... môi mềm như rực lửa
Hương yêu về gõ cửa nhịp đôi tim
Bình minh lên xua bóng tối khuất chìm
Chạm hạnh phúc...xây niềm tin...ngày mới...

NGUYỄN THANH XUÂN
 
CHẠM....
Lời ru biển chạm chân mềm cát trắng
Gương mặt trời ngậm hạt nắng lung linh
Vệt trăng loang cho nỗi nhớ cựa mình
Ru đêm mộng khơi hương quỳnh thơm ngát

Miền yêu chạm con tim ngân lời hát
Sóng môi thơm ngây ngất rượu ba đào
Khúc ca tình rạo rực những khát khao
Thềm trăng dệt chiêm bao màu ngọc bích

Bâng khuâng chạm ước mơ miền cổ tích
Tuổi thơ hồng thỏa thích tắm vườn trăng
Cánh gió thương thổn thức cả cung hằng
Lòng phơi phới buồm căng tràn gió lộng

Bàn tay chạm sóng tình khơi biển mộng
Tim yêu ngời lay động áng thơ duyên
Em nhìn anh lỡ chạm lúm đồng tiền
Lòng xao xuyến trào dâng niềm thương nhớ

Làn môi chạm... môi mềm như rực lửa
Hương yêu về gõ cửa nhịp đôi tim
Bình minh lên xua bóng tối khuất chìm
Chạm hạnh phúc...xây niềm tin...ngày mới...

NGUYỄN THANH XUÂN

=== C H Ạ M ===

Chạm vào đêm lóng lánh giọt trăng huyền
Ôm lòng biển vui duyên từng con sóng
Hàng thông hát vi vu triền gió lộng
Nghe dạt dào gối mộng giữa ngàn sao

Chạm hương nồng ru đắm giấc chiêm bao
Trăng ngời sáng cỏ dào sương đẫm lá
Chân quên lối vui say miền đất lạ
Gió mơn man đôi má thắm hây mềm

Chạm làn môi thơm ngọt những dịu êm
Hồn ngây ngất bao niềm yêu dấu trỗi
Cho hương ái xa xôi về nguồn cội
Thắm giọt nồng nóng hổi nhịp đam mê

Chạm miền yêu, hồn say lạc nẻo về
Quên ngày tháng lê thê mùa đông cũ
Vui xuân mới hoa tình đơm ngàn nụ
Gieo hạt mầm ấp ủ mộng tương lai

Chạm hồn nhau dìu dịu nét trang đài
Bồng bềnh cõi thiên thai tràn mê mải
Ngàn tiếng sóng du miên vang vọng lại
Đến trọn đời...ngân mãi...nhịp tim yêu...
 
....ĐẾN CUỐI ĐỜI ANH NHÉ !

Nắm tay nhau đến cuối đời anh nhé!
Chén xuân nồng đương hé nụ môi xinh
Cháy trong tim phơi phới ngọn lửa tình
Quên đau khổ, mặc hư vinh trần thế

Nắm tay nhau đến cuối đời anh nhé!
Nắng vàng lên buông khẽ ánh tơ huyền
Dệt sao trời e ấp hạt trinh nguyên
Dù mưa gió vẫn bình yên lặng lẽ

Nắm tay nhau đến cuối đời anh nhé !
Nhịp đồng tâm mạnh mẽ vượt muôn trùng
Dẫu mưa ngàn vững dạ một lòng chung
Gieo nguồn sống nơi tận cùng dâu bể

Nắm tay nhau đến cuối đời anh nhé
Những vui buồn san sẻ vợi mùa đông
Ngát hồn thơ tươi mướt nở cánh hồng
Tơ hạnh phúc, duyên nồng vương nhè nhẹ

Nắm tay nhau đến cuối đời anh nhé
Khúc xuân ngời lặng lẽ gửi yêu thương
Trao nụ hôn sâu lắng giọt môi hường
Ươm mầm hạt dâng hương mùa yêu dấu.

NGUYỄN THANH XUÂN

CÙNG NẮM TAY, EM NHÉ, ĐẾN TRỌN ĐỜI
( Tặng...Hơ...)

Cùng nắm tay, em nhé, đến trọn đời !
Mùa xuân gọi, nắng ngời lên da diết
Tràn khắp nẻo lộc đâm chồi xanh biếc
Sức sống bừng bất diệt trải muôn nơi

Cùng nắm tay, em nhé, đến trọn đời !
Vọng tiếng sóng đang khơi vòm ngực trẻ
Cho mơ ước tràn căng đầy mạnh mẽ
Vượt muôn trùng, mắt lệ chẳng đầy vơi

Cùng nắm tay, em nhé, đến trọn đời !
Mùa giông cũ chôn vùi theo con nước
Mở lòng đón gió xuân về xanh mượt
Ngát hương tình, tha thiết lắm, em ơi...

Cùng nắm tay, em nhé, đến trọn đời !
Vườn thơ dệt bao lời yêu say đắm
Xây mộng ước giữa khung trời xanh thẳm
Cho tâm hồn biếc thắm nụ xuân tươi

Cùng nắm tay, em nhé, đến trọn đời !
Vui hạnh phúc, chia vơi niềm đau khổ
Tình dâng mãi men nồng duyên hạnh ngộ
Ươm hạt mầm, nở rộ những mùa yêu...!

Hàn Tín
 
Lâu lém rồi không làm thơ, hic hic hic

EM MUỐN MƯỢN BỜ VAI ANH ĐỂ KHÓC!
Em muốn mượn bờ vai anh để khóc
Chớm thu về mưa giăng mắc vòm xanh
Hóa giọt buồn gửi sợi nắng mong manh
Trái tim nhỏ rớm lệ tình chợt ướt

Em muốn mượn bờ vai anh để khóc
Chạm miền đau xao xác sợi tơ hồng
Vạt cỏ non trong bão tố mưa dông
Dư vị mặn ngấm vào lòng giá buốt...

Em muốn mượn bờ vai anh để khóc
Con sóng ngầm chia cắt nửa vầng trăng
Nhói tim đau vỡ bọt lửa bụi hằng
Hồn hóa thạch sầu tơ giăng vạn kiếp

Em muốn mượn bờ vai anh để khóc
Một lần thôi, mây tóc sẽ xanh ngời
Nụ tầm xuân khẽ cựa nét môi tươi
Cánh én nhỏ tìm về nơi cư trú

Khóc mệt rồi mượn bờ vai anh ngủ
Khúc tình nồng anh ấp ủ yêu thương
Hãy dìu em vượt qua chốn mù sương
Giọt long lanh....cho môi hường hạnh phúc...!

NGUYỄN THANH XUÂN

EM HÃY TỰA BỜ VAI ANH MÀ KHÓC
(Tặng người con gái nào hay khóc..!)

Em hãy tựa bờ vai anh mà khóc
Khi mưa về trách móc bờ mi xinh
Gió hanh hao xa xót nỗi nhân tình
Thềm ngã bóng bình minh chìm con dốc

Em hãy tựa bờ vai anh mà khóc
Để cho mình cùng chắt lọc niềm đau
Sự sẻ chia là phương thuốc nhiệm màu
Sẽ phai dấu nỗi sầu vương mắt ngọc

Em hãy tựa bờ vai anh mà khóc
Quên muộn phiền pha kẽ tóc mây bay
Dòng thời gian mờ xóa những lưu đày
Và xuân tới vui say đời nảy lộc

Em hãy tựa bờ vai anh mà khóc
Nỗi buồn kia phút chốc sẽ qua đi
Nắng sẽ lên khi xuân đến hạn kỳ
Cùng ươm lại những gì ta chắt lọc

Em hãy tựa bờ vai anh mà khóc
Phía chân trời đang mọc ánh vầng dương
Thì nhé em, quên đi nỗi đoạn trường
Cho đời mãi ngát hương mùa yêu mới

Hàn Tín
 
==== PHÔI PHA ====
(Buồn buồn như con chuồn chuồn)

Một mùa thu nữa lại trôi qua
Có phải duyên xưa đã nhạt nhòa ?
Khóm cúc nở vàng trên lối cũ
Mà sao người vẫn mịt mờ xa ?

Nhớ buổi chia tay cùng hẹn ước:
- Khi mùa thu tới, cúc ra hoa,
Là lúc anh về xây giấc mộng
Cùng nhau vui thỏa ánh trăng ngà

Thời gian lặng lẽ trong chờ đợi
Thu này vừa hết đã là ba
Dòng tin nhắn gửi dần thưa thớt
Mình em khắc khoải chốn quê nhà

Qụạnh vắng đêm buồn đếm lệ sa
Tàn canh thổn thức bóng trăng tà
Chiếc lá thu phai vừa rụng khẽ
Chao nhẹ vào lòng tiếng phôi pha...!
14/9/2013
NGUYỄN THANH XUÂN
 
Ngồi buồn cũng muốn làm thơ
Nhưng mà đầu cứ lơ mơ thế này
Lơ mơ rồi cũng hết ngày
Thơ hay chẳng thấy vì say nắng chiều


-------------hiiiiiiiiiiiiii----------------
 
Ngày mùa.

Trên trời mây trắng như bông,
Bên dưới cánh đồng bông trắng như mây.
Mấy cô má đỏ hay hay,
Đội bông như thể đội mây về làng.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Ngồi buồn cũng muốn làm thơ
Nhưng mà đầu cứ lơ mơ thế này
Lơ mơ rồi cũng hết ngày
Thơ hay chẳng thấy vì say nắng chiều
Trò buồn trò muốn làm thơ
Thấy buồn thầy đọc, dẫu lơ mơ
Cảm nhận: thơ văn là tâm trạng
Nghĩ sao viết vậy cũng là thơ

Nghĩ sao viết vậy chính là thơ
Không có trăng sao, với mộng mơ
Dẫu không vần điệu, không niêm luật
Đọc, hiểu, cùng nhau, chính đáng thơ.
 
Về Đồng Nai.

Nhà Bè nước chảy chia hai,
Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về.
Trị An hàn gắn vết đau,
Chiến khu xưa vẫn hát câu quân hành.
Chiến trường nay lúa lên xanh,
Hương bưởi thơm ngát vây quanh Tân Triều.
Biên Hòa thành phố mến yêu,
Ba trăm năm đã trải nhiều đắng cay.
Ai về Sông Phố hôm nay,
Nhớ thương lưu luyến ngàn ngày khó quên.
 
===== CHUA VÀ CHÁT=====

Một mình dấu nỗi buồn vào đêm lạnh
Nghe giọt sầu sóng sánh trải canh thâu
Niềm nhớ nhung đọng sương trắng mái đầu
Hằn những nét cơ cầu trên vầng trán

Duyên thì mãi như mây hoài bảng lảng
Lòng quặn đau dĩ vãng thuở yêu người
Đôi môi nhàu mong mỏi nụ cười tươi
Mà héo hắt tiếng đời đang vụn vỡ

Ngày chậm chạp buông trôi dòng bến lỡ
Đêm muộn phiền trăn trở giấc cô liêu
Đem nhớ nhung nhuộm tím cả trời chiều
Mà nhận lại quá nhiều chua với chát

Đời giá buốt xám màu vành môi nhạt
Thèm hơi người, khao khát một vòng tay
Vẫn chờ trông, mòn mỏi héo mi gầy
Nghe lạnh lẽo những ngày đông ẩm ướt

Giờ chỉ biết thả xuôi dòng con nước
Đến bao giờ mong được ấm vành môi ?
Chút duyên xưa cũng tàn héo lâu rồi
Đời lặng lẽ, phai phôi buồn kiếp sống...
NGUYỄN THANH XUÂN.
 
Tưởng nhớ bác Võ Nguyên Giáp. Bài đăng ngày bác mất.

TIỄN BIỆT NGƯỜI ĐI!
Tiếng đau thương trải trong khắp đất trời
Tuôn dòng lệ khóc Người khi tiễn biệt
Mãi vị tướng trong hồn dân bất diệt
Nén nhang lòng từ ly biệt Người ơi!

Người ra đi nước mắt nhỏ xuống đời
Tim đau nhói xa rời nơi dương thế
Màu xanh áo tấm lòng người chiến sĩ
Vị tướng tài- an nghỉ giấc ngàn thu....

Trí- Dũng- Nhân theo gương của Bác Hồ
Dép cao su đi từ trong bom đạn
Dâng trọn vẹn cuộc đời cho cách mạng
Đế quốc đen hốt hoảng dưới chân Người!

Tấm huân chương trên ngực áo sáng ngời
Lòng nhân ái suốt một đời vì nước
Người xa khuất, núi sông buồn tiễn bước
Mãi nhớ Người, trong những bước con đi!

NGUYỄN THANH XUÂN
 
Tiễn Bác!
Bác đã đi rồi sao bác ơi
Bi thương tang tóc phủ đất trời
Chiều nay sông núi buồn đưa tiễn
Để lại niềm đau đến lặng người


Lối cũ đi về vắng bóng ai
Chẳng còn thơm nữa khóm hoa lài
Đau xót Người về nơi đất lạnh
Chẳng còn chim hót mỗi sớm mai....
 
Tiễn Bác!
Bác đã đi rồi sao bác ơi
Bi thương tang tóc phủ đất trời
Chiều nay sông núi buồn đưa tiễn
Để lại niềm đau đến lặng người


Lối cũ đi về vắng bóng ai
Chẳng còn thơm nữa khóm hoa lài
Đau xót Người về nơi đất lạnh
Chẳng còn chim hót mỗi sớm mai....

Bài thơ thật xúc động thầy ơi! Mà thầy làm thơ hay không thua gì code. Hay code và còn cả thơ nữa!
 
Tiễn Bác!
Bác đã đi rồi sao bác ơi
Bi thương tang tóc phủ đất trời
Chiều nay sông núi buồn đưa tiễn
Để lại niềm đau đến lặng người


Lối cũ đi về vắng bóng ai
Chẳng còn thơm nữa khóm hoa lài
Đau xót Người về nơi đất lạnh
Chẳng còn chim hót mỗi sớm mai....

Người ta bảo những người giỏi lập trình là khô khan, ít tình cảm, vậy mà anh Ba Tê lại có bài thơ hay quá!
 
TỦI PHẬN!
Buồn thương một kiếp tủi duyên hồng
Hứng chịu sương đời mãi khổ đong
Kẻ vãng ngàn hôm sầu đắng dạ
Người đi vạn bữa thấy đau lòng
Thân cò ủ dột vì đơn lối
Dáng liễu gầy hao bởi quạnh phòng
Nguyện ước tan rồi thân ảo não
Trường canh lệ chát thả trôi dòng.
NGUYỄN THANH XUÂN.
 
======TRÁI SẦU======
Đêm không ngủ lắng nghe lòng thổn thức
Những hoài nghi day dứt xoáy tâm can
Ôm cô đơn bóng lẻ đợi đêm tàn
Lòng khắc khoải lệ tràn bên gối lạnh

Trời giông tố hồn càng thêm cô quạnh
Nghe nỗi buồn sóng sánh trải canh thâu
Khúc đàn xưa ai oán những phím sầu...
Tình ảo ảnh.....sương úa màu giăng lối...

Đời chẳng biết có khi nào gian dối?
Có khi nào lầm lỗi phủ đau thương?
Hãy ngủ đi giấc mộng giữa miên trường!
Bình dẫu vỡ, rượu còn hương mãi mãi

Giữa quá khứ - tương lai và hiện tại
Nợ duyên tình khôn- dại lệ rưng rưng
Đừng để lòng vương vấn nỗi bâng khuâng
Đừng luyến tiếc trào dâng tình xưa cũ....
NGUYỄN THANH XUÂN
 
TỦI PHẬN!
Buồn thương một kiếp tủi duyên hồng
Hứng chịu sương đời mãi khổ đong
Kẻ vãng ngàn hôm sầu đắng dạ
Người đi vạn bữa thấy đau lòng
Thân cò ủ dột vì đơn lối
Dáng liễu gầy hao bởi quạnh phòng
Nguyện ước tan rồi thân ảo não
Trường canh lệ chát thả trôi dòng.
NGUYỄN THANH XUÂN.

Có bài thơ nào vui vui hơn không xuan.nguyen82 ơi?
 
Có bài thơ nào vui vui hơn không xuan.nguyen82 ơi?

Thơ vui vui hơn chút đây ạ!

THƠ VIẾT GIỮA MÙA YÊU!
Người yêu dấu muốn gần anh chút nữa
Cho nồng nàn thắp lửa mãi mùa đông
Dẫu gió sương mắt vẫn thắm môi hồng
Cùng si đắm ru lòng say hương ái.

Người yêu dấu muốn gần anh mãi mãi
Để hương tình rạo rực cháy không thôi
Nắng mãi hồng thương lắm nét duyên ơi
Hoa tình ái sắc ngời lên tha thiết.

Người yêu dấu muốn vòng tay ôm xiết
Gửi vần thơ da diết quyện tơ lòng
Nụ hôn mềm khao khát dệt chờ mong
Gieo hạt nhớ duyên nồng tình chan chứa.

Người yêu dấu vạn kiếp tràn hương lửa
Nhịp tim yêu gõ cửa chốn phòng loan
Vườn tình em e ấp những nụ ngoan
Dâng khúc nhạc căng tràn muôn sự sống....

NGUYỄN THANH XUÂN
 
SAO LẠI THẾ
Hàng tuần, về thăm Mẹ
Chắc hơn cỡ trăm lần
Mẹ nằm viện sáu tuần
Năm tuần liền chăm sóc
***
Đầu tuần, đi mổ mắt
Ghé hỏi bà chị dâu
Ô hô, Mẹ khỏe lắm
Mà sao.........
 
SAO LẠI THẾ
Hàng tuần, về thăm Mẹ
Chắc hơn cỡ trăm lần
Mẹ nằm viện sáu tuần
Năm tuần liền chăm sóc
***
Đầu tuần, đi mổ mắt
Ghé hỏi bà chị dâu
Ô hô, Mẹ khỏe lắm
Mà sao.........


Mà sao những nỗi đau
Không có người san sẻ
 
THÔNG TIN THỜI CUỘC

Ngồi buồn dạo mạng tìm vui
Đọc xong muốn ngất ôi thôi sự đời
Chuyện máu me, chuyện giết người
Tai nạn, mất cắp, thói đời chẳng tha.

Hoa hậu, người mẫu khoe da
Ăn mặc thiếu vải mẹ cha cũng buồn
Váy áo hàng hiệu khoe luôn
Nhiều người khốn khó cái mồm đói meo.

Việt Nam chênh lệch giàu nghèo
Kẻ thì sung sướng biết đâu chuyện đời
Ăn chơi trác táng trên trời
Sao không từ thiện làm người hiền lương?

Show biz Việt, chuyện hậu trường
Nhà giàu khoe của, khoe giường, khoe thân
Clip em bé thương tâm….
Bị đánh bị đập bất nhân bởi người…

Có người gương mặt xinh tươi
Tu sửa nhan sắc rạng ngời biết bao
Ngoài đời chửi bậy làm sao
Đẹp người mất nết làm sao là người?

Đọc xong cũng thấy chán đời
Quyết không đọc nữa khỏi ngồi nghĩ suy
hihihihihihihihiiiiiiihiiihihihi....
 
Buồn thương một kiếp duyên hồng
Cớ sao vớ phải anh chồng béo to
Suốt ngày nó ngáy kho kho
Đêm về ấm cật cơm no cưỡi bò
 
1:25 AM – TA, mày đang làm zì thế? Sao dạo này skype nó bị sao ấy?
1:28 AM – Vừa mới chat với Z xong? Ủa, skype của tao vẫn bình thường mà.
1:34 AM – Mày với Z sao rồi?
1:37 AM – Hỏi dở hơi nhỉ, thì vẫn là bạn chứ sao?
1:45 AM – Zẫn chưa chịu đổ thằng ấy à? Hay là tại vì nó là trai Tây?
1:57 AM – Bạn bè thôi, mà mày kiếm tao có chuyện gì thế?
2:17 AM – Tao với P over rồi? P có người khác rồi?
2:25 AM – ???
2:40 AM – Buồn quá mày ạ!
2:42 AM – Chờ tao chút, đừng offline nghen.
2:45 AM – Chi thế?
2:48 AM – Tự dưng tao có inspiration làm thơ, tao tặng mày.
2:52 AM – Ừa, zậy tao chờ mày.
3:10 AM – Đã xong, tạm gọi là Tình Anh Đã Đổi Thay

Anh quên em chỉ vì người con gái khác
Để mình em nơi đây lặng lẽ khóc thầm
Ôm mãi trong tim mối tình đau khờ dại
Mưa âm thầm hoen dòng lệ cùng với em
Gió vi vu khẽ khàng thở dài an ủi
Mây lang thang ghé ngang chia sớt nỗi niềm
Nắng chẳng buồn buông tia chói chang rực rỡ
Hay ánh dương kia chỉ muốn mãi ngủ vùi
Để không gắt gao đốt tình ta cháy rụi
Nâng niu mãi nhành hoa anh tặng hôm nào
Ấp ôm trong tâm hình bóng người đã xa
Để đêm thâu thao thức buông tiếng thở dài
Anh bỏ em quên lời hẹn ngày xưa ấy
Đóa hoa anh tặng nhàu nát khóc trên tay
3:15 AM – Vẫn như xưa, chả hay lên tí nào. Khô khốc một cục! Đúng là thứ dùi đục chấm mắm gừng!
3:18 AM – Ơ hay, thơ tao nó thế mà, tao có bao giờ nói thơ tao hay đâu mày.
3:22 AM – Cũng biết thân biết phận zữ. Thôi, out nha!
3:25 AM – Ừa, bye mày, chúc ngủ ngon!
Chúc bạn tôi ngủ ngon, ngủ xong 1 giấc rồi xóa sạch sành sanh ký ức về con người bạc bẽo ấy đi. Người ấy không đáng để bạn phải đau khổ vì sự không chung tình của họ, họ mới là người phải tiếc nuối sau này vì đã đánh mất 1 người phụ nữ rất tốt là bạn. Sớm hay muộn rồi họ sẽ phải ân hận thôi, tôi tin thế! :)
Tôi chúc bạn bình an!

upload_2018-3-18_13-34-13.jpeg
.. Sài Gòn, Ngày 18 Tháng 3 Năm 2018, 1:33 PM.
 
2:48 AM – Tự dưng tao có inspiration làm thơ, tao tặng mày.
2:52 AM – Ừa, zậy tao chờ mày.
3:10 AM – Đã xong, tạm gọi là Tình Anh Đã Đổi Thay
22 phút xong một bài thơ. Đúng là xuất khẩu thành thơ. Bái phục, bái phục. Cho bắt tay làm quen cái :D
 
Người ta nói thế này - Con gái ơi, mạnh mẽ là… không cần lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ, vì con người ai chẳng có cảm xúc? Những phút yếu lòng sinh ra là để vượt qua, không phải để gắng gượng che giấu.
....TẠM BIỆT MỐI TÌNH ĐẦU CỦA TÔI
Tạm biệt người mối tình đầu của tôi
Một thuở cháy nồng rát bỏng tim
Cái thời yêu thương vụng dại ấy
Mơ mộng hão huyền gió với trăng

Dẫu mai tình ta chẳng thành đôi
Và người chẳng nhớ nổi tên tôi
Tôi vui vì đã yêu trọn vẹn
Một mối tình bằng cả con tim

Dẫu thời gian có quay trở lại
Tôi mãi yêu người chỉ người thôi
Vẫn biết rằng tương lai mờ mịt
Đường đời ta nào có chung đôi

Gió hỏi rằng tôi nhớ người chăng?
Tôi khẽ khàng gật đầu xấu hổ
Trăng hỏi tôi mơ ước điều gì?
Tôi thú nhận chỉ cần người thôi

Gió âm thầm rơi lệ cùng tôi
Trăng lặng lẽ hoen mi ngậm ngùi
Ước chi người cũng thấu tình tôi
Như gió trăng kia một nỗi niềm

Ông Tơ ơi sao ông nỡ lòng
Chia cắt tình đôi lứa đang yêu
Bà Nguyệt hỡi bà có thấu chăng
Tôi bạc đầu vì người ấy thôi

Tôi chúc người mãi vui duyên mới
Dù rằng tôi ôm một niềm đau
Mai đây ta đường đời đôi ngã
Tên người tôi đã khắc trong tim

Thơ tôi tuy không hay nhưng tôi có thể cảm được niềm đau đớn vụn vỡ trong tim của bạn. :(
Tôi chúc bạn mạnh mẽ vượt qua. Tôi chúc bạn mãi bình yên, người bạn gái tôi yêu! :)

Sài Gòn, Ngày 18 Tháng 3 Năm 2018, 9:00 PM
 
22 phút xong một bài thơ. Đúng là xuất khẩu thành thơ. Bái phục, bái phục. Cho bắt tay làm quen cái :D
Anh Cả cứ thích ghẹo em Út không hà, anh không thấy là con bạn em nó chê bai thơ em sao mà còn đòi làm quen cái giống gì nữa. Bộ thích "Bầu dục chắm mắm cáy" à? Thôi đi bắt tay làm quen với người khác đi, người nào làm thơ hay ấy, trong topic này toàn là cao thủ không hà. Em chưa coi bài thơ nào trong topic này hết nên không rành, thôi thì anh lang thang đi rồi sẽ biết nên bắt tay làm quen với ai. Thơ em cùi bắp lắm nên không dám trèo cao làm quen với anh Cả đâu ạ. --=0
Chúc anh tối Chúa Nhật vui vẻ, hạnh phúc & bình an.
:starwars::starwars::starwars:
 
8:45 PM – Ê, nhóc con, đang chat với Vương Lão Ngũ Kim Cương à?
8:48 PM – Ừa, mới vừa xàm & nhầy nhụa với J xong. Sao mày biết tao chat với J thế?
8:51 PM – Thì thấy cả nick mày & nick chàng ta đều online nên tao đoán thế. Mày để lại tin nhắn trong Skype hẹn tao hôm nay có việc gì thế?
8:54 PM – Mày sao rồi, ổn chứ. Tao cứ nghĩ ngợi về chuyện của mày mãi [vì thích lo chuyện bao đồng mà, ha ha]
8:57 PM – Chưa vật chết tao được he he
9:03 PM – Tao hẹn mày là vì có bài thơ mới sáng tác muốn chia sẻ với mày, tạm gọi là VÒNG XOÁY TÌNH ĐIÊN ĐẢO

Gió vờn Sao, Mây lang thang ghẹo Nguyệt
Lả lơi tự tình buông tiếng xa xôi
Khi Sao kia đem lòng thương nhớ Gió
Gió bỗng phủ phàng quên hết yêu thương
Bỏ Sao một mình thổn thức lẻ loi
Hay Nguyệt nọ không sáng chỉ vì Mây
Nhưng Mây mãi bận vui duyên tình mới
Để Nguyệt đau buồn tuôn lệ nhớ mong
Anh từng hứa đường đời ta chung bước
Nhưng giờ đây chỉ mình em bóng lẻ
Bước mệt nhoài cùng nỗi nhớ đơn côi
Anh miệt mài trò cút bắt tình yêu
Mê mải đắm chìm say men tình ái
Còn em nơi đây hoen mi nghẹn ngào
Thầm khóc than cho cuộc tình khờ dại

Đời đảo điên lòng người cũng điên đảo
Mãi quay cuồng trong vòng xoáy tình yêu

9:10 PM – Cũng tàm tạm ở mức bình bình giống mấy bài trước
9:13 PM – Dạ, chị không xỉa xói thơ em giống “Dùi đục chấm mắm gừng” là em vui không kịp lớn rồi đấy ạ
9:17 PM – Hẹn tao chỉ có vậy thôi à?
9:20 PM – Còn chứ, thêm bài này nữa. Sáng tác cũng đã 5 năm rồi, hôm nay "quật mồ lôi nó sống lại" chia sẻ với mày luôn. Tạm gọi là I WILL ALWAYS LOVE YOU

I will always need you
I will always appreciate you
I will always cherish you
Baby, please tell me that
We are meant to be
That you love me too
That you need me too
That you appreciate me too
That you cherish me too
Then, now and surely forever

And never giving me up
Till the time is through
9:23 PM – Cũng ổn ổn như mấy bài thơ tiếng Anh trước đây của mày, mà sao dạo này mày không còn chơi thơ tiếng Anh nữa, bỏ mảng này luôn rồi à?
9:25 PM – Hết inspiration, thế thôi nhưng chưa tuyệt giao với nó. Thơ tiếng Anh thì trong laptop tao còn cả nùi, nhưng toàn bộ đều sáng tác 5 năm về trước cả, 5 năm trở lại đây thì không có bài thơ tiếng Anh nào mới hết. Đợi dịp khác tao lại tiếp tục "lôi chúng nó sống dậy" để chia sẻ với mày. Thôi mệt quá, tao out đây. Bình yên nhé bé! Cứ thanh thản tâm hồn mà cười ngạo nghễ nhìn con tạo xoay vần nghen cưng
9:30 PM – Ừa, cám ơn nhóc con của chị. Nhóc cũng vậy nhé. Kưng nhóc con của chị quá đi, bye nhóc
9:33 PM – Okay, until next time... cũng còn biết nói đùa... nghĩa là... hổng có sao (& trăng gì hết cả)... nghĩa là mình lo hảo rồi nhỉ! Bye bye!
 
Lâu rồi tớ đếch làm thơ
Quẳng lên đây để cậy nhờ niềm tin.......................hin hin hin..................

TỰ HÀO QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN VIỆT NAM
Yêu lắm Quân đội Việt Nam
Truyền thống đánh giặc từ ngàn đời xưa
Hải quân sức mạnh có thừa
Không quân canh giữ bốn mùa bình yên
Đặc công bộc phá, mũi tên
Xe tăng, thiết giáp vững bền chiến xa
Non sông đất nước bao la
Pháo binh, nòng súng ấy là thần công
Công binh đi khắp non sông
Thông tin sóng điện chiến công oai hùng
Núi đồi canh giữ Biên phòng
Tên lửa, cao xạ
, vòng cung diệu kỳ
Hậu cần, tài chính, quân y
Kỹ thuật, quân pháp, lái xe …
quân trường
Cảnh sát đường biển quê hương
Quân nhạc, văn hóa, mọi đường gọi tên
Tự hào Quân đội Nhân dân
Sức mạnh, ý chí. vững tin mọi nhà
Toàn dân từ trẻ tới già
Noi gương bộ đội để mà …tiến lên
Dạt dào thương nhớ tình em
Gửi anh bộ đội ngọt mềm tiếng thơ
Thủy chung em mãi đợi chờ
Yêu anh em viết lời thơ ân tình…
NGUYỄN THANH XUÂN
 
Thế Nhân Trong Cõi Vô Thường
Đôi lúc bốc đồng
Đôi lúc nông nổi
Đôi lúc ngu ngơ
Đôi lúc huyễn hoặc
Đôi lúc mộng mị
Đôi lúc đam mê
Đôi lúc hạnh phúc
Đôi lúc khổ đau
Đôi lúc đa đoan
Đôi lúc lặng lẽ
Đôi lúc bùng cháy
Đôi lúc nguội lạnh
Đôi lúc thờ ơ
Đôi lúc nhớ mong
Đôi lúc quên lãng
Đôi lúc dại khờ
Đôi lúc lý trí
Đôi lúc đơn độc
Đôi lúc lẻ loi
Đôi lúc quan tâm
Đôi lúc xa cách
Đôi lúc tất bật
Đôi lúc thảnh thơi
Đôi lúc yêu thương
Đôi lúc thù ghét
Đôi lúc căm hận
Đôi lúc buông bỏ
Đôi lúc say sưa
Đôi lúc tỉnh táo
Ấy là thế nhân
Trong cõi vô thường

1525879019674.png
 
Thế Nhân Trong Cõi Vô Thường
Đôi lúc bốc đồng
Đôi lúc nông nổi
Đôi lúc ngu ngơ
Đôi lúc huyễn hoặc
Đôi lúc mộng mị
Đôi lúc đam mê
Đôi lúc hạnh phúc
Đôi lúc khổ đau
Đôi lúc đa đoan
Đôi lúc lặng lẽ
Đôi lúc bùng cháy
Đôi lúc nguội lạnh
Đôi lúc thờ ơ
Đôi lúc nhớ mong
Đôi lúc quên lãng
Đôi lúc dại khờ
Đôi lúc lý trí
Đôi lúc đơn độc
Đôi lúc lẻ loi
Đôi lúc quan tâm
Đôi lúc xa cách
Đôi lúc tất bật
Đôi lúc thảnh thơi
Đôi lúc yêu thương
Đôi lúc thù ghét
Đôi lúc căm hận
Đôi lúc buông bỏ
Đôi lúc say sưa
Đôi lúc tỉnh táo
Ấy là thế nhân
Trong cõi vô thường

View attachment 195208
Giờ này đọc thơ của nàng sao nó vào thế. Đôi lúc mình cũng mơ mơ.
 
:p Self-deleted :p
 
Lần chỉnh sửa cuối:
:p Tặng cho tất cả những nữ nhân thất tình :p
BUÔNG TAY
Anh đi đi tôi không cần anh nữa
Mối tình ta giờ chấm dứt tại đây
Tôi buông tay mà lòng thanh thản lạ
Ngỡ rằng đời mình như được hồi sinh


Không có anh tôi vẫn luôn rạng rỡ
Vẫn mỉm cười đối diện với đa đoan
Vẫn vui tươi trong muôn vạn ưu sầu
Ngạo nghễ cười với tâm hồn băng lạnh


Tôi chia tay hoàn toàn không hối tiếc
Không ngoảnh đầu dù chỉ một lần thôi
Không vấn vương không rơi lệ đêm dài
Chả cần phải nhọc lòng con người ấy


Ta chấm hết nghĩa là ta kết thúc
Không níu kéo không oán hận dại khờ
Không lụy tình không âm thầm đau khổ
Để cuộc đời tôi sắp được chuyển trang


Tôi bỏ lại duyên tình nhức nhối ấy
Để trân trọng hạnh phúc mới trời ban
Trong đau thương tôi lại hóa phi thường
Với cõi lòng luôn thờ ơ nguội lạnh


Đời dạy tôi phải luôn luôn mạnh mẽ
Phải bất cần dù rằng không có anh
Phải luôn ngẩng cao kiêu hãnh lạnh lùng
Phải luôn là người được ưu ái nhất


Anh tưởng rằng anh vẫn là tất cả
Nhưng giờ đây mọi sự đã đổi thay
Tôi quên anh không nuối tiếc si tình
Và dứt khoát không cần ai thương hại


Tôi khai tử tình yêu cuồng vọng ấy
Với người vô tri vô nghĩ vô lo
Người vô tâm không chu đáo ân cần
Chỉ biết mình luôn phải là tất cả


Tôi hớn hở đi tìm chân trời mới
Một trải nghiệm đẹp với vạn niềm tin
Chẳng có anh chẳng mệt mỏi muộn phiền
Vì thấy mình không còn là nô lệ


Vĩnh biệt nhé tôi chào anh cất bước
Để khởi đầu một hành trình yêu thương
Trong muôn vạn nhân tình thế thái ấy
Tôi nhận ra rằng tôi chẳng cần anh


1526948932761.png
 
Ta chấm hết nghĩa là ta kết thúc
Không níu kéo không oán hận dại khờ
Không lụy tình không âm thầm đau khổ
Để cuộc đời tôi sắp được chuyển trang
Tôi hớn hở đi tìm chân trời mới
Một trải nghiệm đẹp với vạn niềm tin
Chẳng có anh chẳng mệt mỏi muộn phiền
Vì thấy mình không còn là nô lệ
Vĩnh biệt nhé tôi chào anh cất bước
Để khởi đầu một hành trình yêu thương
Trong muôn vạn nhân tình thế thái ấy
Tôi nhận ra rằng tôi chẳng cần anh
Đám trai lại làm muội phiền lòng sao?
Buông tay, có ai muốn đâu, chỉ là tui nghĩ ngay thi bước chân vào đường yêu thì cũng nên xác định sớm, Ý tui là khi nào ta nên buông tay? Buông tay sớm thì tuột cơ hội, yêu nông cạn. Buống muộn thì tổn thương càng sâu?
 
Hội thơ vắng Tí xíu, vắng mọi người với những thời kỳ vàng son ngày xưa. Ôi đúng là thuở "Vang bóng một thời" .
Gôn gủng đi đâu hết rồi nhỉ?
 
Ngày xưa âu lá ngọc cành vàng;
Ngày xưa âu quyền quí cao sang
Nay em, em đã già rồi đó
Em bây giò không có "Fí" nữa đâu!
 

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom