Để nhớ một thời ta-đã-yêu.... (5 người xem)

  • Thread starter Thread starter rivulet
  • Ngày gửi Ngày gửi
Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

rivulet

Hope...
Tham gia
19/2/13
Bài viết
235
Được thích
717
Nghề nghiệp
Tuyển dụng và đào tạo
Tự nhiên sáng nay check mail có cái thông báo export các bài viết từ blog xưa cũ trước khi zaheo nó xoá hết...

Tiện đây kể lun, hùi ấy vào diễn đàn, games, và cả nickname là truelove nhưng mừ tìm hoài ko ra TL nên đổi thành "dòng sông nhỏ" nhưng mừ ko biết dịch sao hết nên lấy đại rivulet, thế là chuyển sang rivulet từ dạo ấy dưng cơ mà các bằng hữu cũ thì cứ quen miệng nên cứ TL, TL. Nên chi là, ai nhớ mềnh là mềnh vui roài, quan trọng j đâu mấy cái tên, heng ^^


Hồi xửa hồi xưa, cái hồi mà còn mộng mộng mơ mơ, ngơ ngơ ngáo ngáo ấy, cái thời mà chạy hết 360 sang plus rồi cuống cuồng sang yume, multimedia, opera, phây-búc phây biếc ... đủ cả ấy, công nhận, mềnh sến thiệt -0-/., mà vui ^^

Giờ hổng biết "gởi" đâu để lâu lâu lục ra gặm gặm cho vui, thôi thì, "mượn" đất GPE vậy /-*+/
Mỗi ngày một nỗi nhớ, heng /-*+/

-------------------------------------------------------------
Nói với anh


Category: , Tag: Poem Feelings
02/21/2008 04:22 pm​

Em chẳng cần anh cho
Mùa xuân và nắng ấm
Bởi bên anh em đã
Đủ bốn mùa thương yêu
Em chẳng cần anh cho
Con đường dài nhẹ bước
Bởi bên anh có được
Lối nhỏ cùng sánh đôi
Em chẳng cần anh cho
Tết rượu nồng pháo nổ
Bởi tim anh sóng vỗ
Bốn mùa đầy yêu thương
Em chẳng cần anh cho
Cả con tim nồng thắm
Bởi tình anh thăm thẳm
Vết thương nào còn đau
Em chỉ cần anh trao
Đôi tay trần rắn rỏi
Để những khi mệt mỏi
Vòng tay anh chở che
Em chỉ cần anh trao
Bờ vai thô vững chắc
Để lau dùm nước mắt
Những khi em chơi vơi
Em chỉ cần anh trao
Lời vụng về chân thật
Bởi những gì đã mất
Em chẳng cần đâu anh
Và, cần lắm đó anh
Những yêu thương sót lại
Những gì là mãi mãi
Chỉ dành riêng em – anh /-*+/
 
/-*+//-*+/ vì em là con gái
Tình yêu thì muôn ngàn lối, làm sao để em tìm tới
Cứ bước qua 1 thời cảm thấy xa vời vợi,
Người đâu có hay rằng em yêu người.
Mà em ko biết nói ra, quen biết bấy lâu
Khiến ân tình em chưa dám trao.
Nhiều khi em muốn nói ra nhưng khó biết bao
Vì em là con gái (vì em là con gái)
Chưa từng ngỏ lời cùng ai (chưa từng ngỏ lời cùng ai)

Tình này là tình vu vơ, tình này là tình nhung nhớ
Đêm đêm 1 mình em lặng lẽ với những giấc mơ
Em mơ về anh rất nhiều từ khi vừa biết yêu.
Tình này là tình xa xôi, tình này là tình chưa tới
Chưa trao về anh chỉ mới biết ước mơ thôi
Ước mơ được có anh giờ đây để đừng tan theo khói mây.
 
Hihi, cảm ơn vì bài hát heng, và...

http://mp3.zing.vn/bai-hat/La-Con-Gai-That-Tuyet-Khoi-My/ZWZB0OUA.html

Là Con Gái Thật Tuyệt

Ngày gọi tia nắng lóng lánh qua hàng mi
Chở nụ cười em tươi lung linh trên phố
Ngại ngùng như thế, đôi môi em khẽ cười,
Đôi chân em cất lời
Tình yêu ngày xanh là em hồn nhiên

Vui là con gái, ha
Vui là con gái ha

Dịu dàng đôi mắt biết hát thay lời ca
Để mùa thu qua buông hương lên mái tóc
Nhẹ nhàng em nghe trên cao kia nắng về
Xua tan đi chút buồn,
Là em hờn ghen chờ mong tình yêu

Vui là con gái ha
Vui là con gái ha
Nắng cho em màu yêu
Vui là con gái, ha
Vui là con gái ha
Nắng cho em màu iu

Lạnh lùng em bước cứ bước như làm lơ
Để mặc cho ai kia theo em xuống phố
Ngập ngừng em biết con tim đang rối bời,
Trông em như hững hờ
Là em sợ thương, sợ vương lòng ai.
Tiếng thương, tiếng yêu
Tiếng ca, tiếng lòng,
Nhẹ thôi người ơi,
Hát em nghe mùa yêu

Vui là con gái, ha, là con gái thật tuyệt
Vừa thấy em tinh khôi trẻ con

Vui là con gái, ha, là con gái thật tuyệt
Lại thấy em ưu tư trầm ngâm

Vui là con gái, ha, là con gái thật tuyệt
Thấy em phiêu du cùng mây.
 
[h=2]Buồn ơi...[/h]
Category: , Tag: Feelings,Poem
06/19/2007 02:32 pm​

Người xa em đã bao ngày
Tin đi thư lại đêm ngày đợi trông
Cánh hồng đã héo bên sông
Lạnh lùng anh bảo: " đừng mong anh về
"Xin em chớ giữ câu thề
"Ngày nao hai đứa lối về có đôi
"Tình mình tựa cánh bèo trôi
"Biết đâu bến đỗ, nổi trôi, đoạn trường..."
Anh giờ người khác đã thương
Đành thôi quên lãng, vấn vương chi hoài
Nỗi lòng rồi cũng nguôi ngoai
Chỉ thương tim lạnh, đóng hoài mà thôi
Thầm mong đôi lứa xứng đôi
Chúc anh hạnh phúc, trọn đời bên ai

Riêng mình hát khúc bi ai
Thương người con gái mười hai bến tình
Thầm mong người có thương mình
Xin lòng chung thủy để tình mãi xanh...

 
Điểm màu cho cuộc sống


Category: , Tag:
09/29/2008 09:32 am


Mỗi ngày tôi chọn một màu thôi…màu của yêu thương, màu của nụ cười…
Có ai biết những màu ấy có hình thù ra sao không? Có thể nêu được định tính và định lượng của nó không nhỉ? Có không? Có không? Có chứ! Hiển nhiên rồi chỉ cần bạn muốn là được. Hãy đừng cố chạm nó, đừng cố nhìn nó hay tiếp xúc với nó bằng các giác quan mà chỉ cần nhẹ nhàng nhắm mắt, lắng tâm hồn và cảm nó bằng nhịp đập của con tim là đủ :)
Mơ hồ ghê.
Cuộc sống vốn muôn màu nhưng chính xác nó mang màu gì nhỉ?
Bạn biết không :)
Riêng tôi, vẫn đang trên chuyến hành trình đi tìm. Tôi đi tìm màu cho cuộc sống :)
Vẫn biết để tìm ra được một điều gì đó thì phải trãi qua những lần thử và sai nhưng dường như tần số sai của mình lại luôn chiếm ưu thế thì phải. Mặc kệ, ta vẫn cố tiến về phía trước, cố vượt qua con dốc với hy vọng bên kia sa mạc là vườn mận mát lành. Bởi thế, ta luôn khoác lên mình tấm áo màu xanh – màu của ước mơ, của hy vọng :)
Nếu thế giới chỉ duy nhất một màu xanh thì thật tẻ nhạt, thế nên ta tiếp tục phết thêm một ít hồng hạnh phúc, một ít đỏ kiêu căng, một ít đen thần bí, một ít tím mộng mơ và một ít vàng chờ đợi.
Ngạc nhiên không khi với tôi vàng chính là màu của sự chờ đợi :) Tôi ghét màu vàng. Thật đấy. Ghét không thể tả. Sự chờ đợi có thể làm người ta héo hắt, trái tim úa màu và tâm hồn xơ cứng. Với người khác, vàng chính là biểu tượng của sự vương giả, của quyền quý cao sang nhưng với tôi, vàng chính là sự đơn độc, đơn độc trong chính ngôi nhà của mình, trong vương quốc của mình và cả trong thế giới của mình. Vàng, màu của sự phản bội.
Thế nhưng, “nó” chưa phải là màu mà tôi ghét nhất vì ít ra được chờ đợi ai đó cũng là điều hạnh phúc rồi. Tôi sợ, sợ nhất ấy, đó là, màu-của-sự-trống-rỗng.
Và, hình như, tôi-đang-trống-rỗng.

Biết nơi đâu...nỗi nhớ bắt đầu
Ngỡ im lìm lại chợt bùng, thiêu đốt
Nỗi nhớ nào được xem là tốt?
Bởi cuối cùng tim chỉ nghẹt-quặn-đau
Biết nơi đâu...nỗi nhớ ấy bắt đầu
Khi nhung nhớ không hình không lượng
Chỉ ta biết bóng hình- mường tượng
Nỗi nhớ này, ta trót lỡ đặt tên...


 
[h=2]Ẩn nick[/h]
Category: Feelings, Tag: Đời sống,Khác
02/24/2008 11:19 am

Mấy hôm nay bị cấm cũng chẳng được làm gì, chẳng được đi đâu nên suốt ngày chỉ biết lang thang phố ảo và nhận ra vài “chân lý” về “nhân tình thế thái” :)
Hôm qua được bạn già gửi cho cái link để check nick ẩn. Lúc đầu cũng khoái lắm vì cái link cũ bị hư lâu rồi. Vốn dĩ có máu Tào Tháo nên tớ lại thử với chính tớ trước :) Hú rà,thành công zồi nhá, giờ thì các “anh hùng Núp” chuẩn bị lộ diện nào. Đầu tiên là sư phụ thân yêu. Lạy trời cho hổng có sư phụ. 1,2,3 èn-tơ…hic, sư phụ ơi sao người nỡ “núp” koan ??? Sau phút quặn thắt nội tạng chợt nhìn lại nick mình, hì, nó cũng đang “núp” đấy thôi :)
Đã nhỡ phóng lao rồi đành phải theo lao, tớ cứ check lần lượt hết người này đến người khác và tổng cộng phát hiện được 10 chiến hữu đang “mai phục” trong lô cốt của chính mình, và, trong số ấy có cả “hắn” :)
Một chút buồn man mát…
Một chút hụt hẫng…
Một chút nghi hoặc về bản thân và về những mối quan hệ giữa mình và họ…
Định Buzz cho họ để trách móc nhưng cuối cùng lại thôi.
Chợt mỉm cười và tự vấn tại sao mình lại “núp” nhỉ? Phải chăng mình chẳng thích nói chuyện với họ hay vì sợ họ làm phiền mình? Trước đây mình nghĩ, đã onl là phải chat, phải t8m với 1 ai đó nhưng giờ thì không phải vậy. Đôi khi mình onl chỉ để xem thử có ai off cho mình không? Có ai đó đang onl không? Hay đơn giản chỉ là muốn cho-riêng-mình một phút tĩnh lặng giữa phố ảo nhộn nhịp muôn màu :)
Mình đã từng ghét-nhưng-buộc-phải-núp, thế nhưng giờ lại khác, mình tôn trọng quyết định của họ cũng như mình sẽ cảm thấy thoải mái hơn khi tham gia vào hội nhà “núp”. Từ nay, tất cả mọi chương trình check nick ẩn sẽ không còn giá trị gì với mình nữa vì mình sẽ không bao giờ dùng đến chúng nữa. Nếu ai đó thực sự muốn nói chuyện, muốn chia sẻ với mình thì cứ tự nhiên, mình không thích ép buộc ai khi họ không muốn :)
Vẫn mãi yêu quý mọi người rất, rất nhiều :)

 
[h=2]Phép thử[/h]
Category: , Tag: feelings
05/17/2008 11:05 am

“…giờ thì em đã biết, đừng nên dùng phép thử với tình yêu”


Đặt lại quyển nhật ký ngay ngắn vào góc tủ, thoáng thấy bóng mình hắt lại trong màn hình chiếc máy tính cũ kỉ đã chuyển sang màu “cháo lòng” chứ không còn nguyên vẹn màu trắng tinh khôi như trước nữa. Nhỏen miệng cười với chính mình. Hình như dòng lệ trên má đã kịp khô chỉ còn lại hai vệt dài xấu xí. Em đã khóc ư? Khóc cho ai và khóc bởi cái gì kia chứ? Em đang sống ở đâu đây? Thực thực, ảo ảo đã khiến em không còn phân biệt được đâu là con người vốn dĩ của em và đâu mới chính là thế giới mà em thuộc về nó.


Đèn màn hình vẫn nhấp nháy, những dòng chữ vô hồn trong khung chat vẫn xuất hiện đều đều và thi thoảng lại có tiếng Buzz quen thuộc. Lặng yên, bất động. Lần đầu tiên trong suốt 4 năm liền từ khi biết đến cái gọi là “chát”, cái gọi là “ọp-lai” với “on-lai” những messages không còn gây cho em chút ấn tượng nào cả. Nick em vẫn sáng đồng nghĩa với việc tiếp tục nhận những lời hỏi thăm, những câu trách móc, những dòng châm chọc từ cái list dài vô tận của em. Trơ. Chờ đợi. Vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Nhưng, em đang chờ đợi một điều không tưởng, một thứ mà lẽ ra nó mãi mãi sẽ thuộc về em, thứ mà trước đây đã từng mang lại cho em rất nhiều hạnh phúc và có lúc em đã nghĩ rằng nếu một ngày kia nó không tồn tại nữa có lẽ em sẽ không sống nổi.


“Mặt anh” vẫn xám ngoét.
Trình check invisible bất lực.
“Nhà” anh vẫn khóa cửa.
Có lẽ, anh đã đi thật rồi.
Giờ đây em đã biết được những câu chuyện thất tình vớ vỉn mà em vẫn nhổ toẹt vào nó mỗi khi bất chợt bắt gặp trong “nhà” của ai đó ít nhiều là đúng với hoàn cảnh của em lúc này.


Em thích văn thơ nên hiển nhiên em rất thích “đọc”, thích hòa mình vào “nhân vật” để “cảm” được cái mà nhân vật đang lâm vào. Em thích điều đó vì chính nó giúp em đưa ra những lời khuyên rất “đúng bệnh” cho chủ nhân các câu chuyện ấy. Em hãnh diện lắm lắm khi người ta rất cảm kích và tỏ ý muốn làm quen với em. Em vui vẻ đồng ý “ban phát tình cảm” cho họ nhưng đằng sau nụ cười trìu mến ấy là cái máy mắt đầy mỉa mai “Hé hé, bà đã ra tay thì bay có trốn đằng giời. Chết nha con!!!”


Tất cả đều diễn ra ở thế giới ảo, đều là “cảm xúc ảo” qua con chữ và những chiếc icon nhỏ xíu.


Những khi thấy em tíu tít kể về “chiến công” của mình anh lại nhăn mặt và mắng yêu “Em đừng làm vậy, tội người ta lắm!” Như chiếc xe đang ngon trớn đổ dốc bỗng bị chèn bánh, em gầm gừ giận dỗi và anh lại ừ thôi “thay kệ” nhưng vẫn hết lời khuyên giải dẫu biết rằng những thứ đó với em thật “xa xỉ”.


Anh là ngoại lệ bởi anh và em quen nhau ngoài thế giới thật và chính anh là người dẫn em vào thế giới ảo. Bởi anh sợ em phải mất nhiều thời gian sục sạo trong thư viện cả ngày trời nhưng chẳng tìm ra được gì bổ ích ngoài đống sách mối mọt đã ăn hết gần phân nửa. Vậy là em trở thành 1 công dân mạng chân chính :)


Ngoài giờ lên lớp, café với anh, còn lại em dành cho onl.


Rồi anh đi công tác xa.


Rồi anh chỉ cho em cách tạo “nhà chung” cho 2 đứa.


Rồi anh và em cùng nhau xướng họa.


Rồi anh hướng dẫn cho em cách làm quen bạn bè…


Em chăm chỉ vun đắp cho “gia đình riêng” của chúng mình với tất cả yêu thương mà em có thể có.


Cũng do em trãi lòng mình ra nên bạn bè của chúng mình ngày càng đông và trong số đó dĩ nhiên có cả nam lẫn nữ.


Bắt đầu xuất hiện những messages ướt át trong mailbox.


Em hỏang hốt.


Em vui.


Em hoang mang.


Và, em đề nghị “tách riêng” nhà em, nhà anh, nhà chúng ta...
 
[h=2]Chênh vênh[/h]
Category: Poem, Tag: Đọc Sáng tác,Sở thích
01/18/2008 10:37 am

Gió vẫn kề bên, luôn chở che
Vỡ òa, tan biến, anh có nghe
Sóng mang vụn vỡ …tan vào biển
Trả lại bình yên…bờ….anh nhe ^^

 
Em còn ở lại :)


Category: Feelings, Tag: Đời sống,Khác
05/22/2009 10:43 am




Thu sang khoe sắc áo vàng
Đông về bạc trắng, nặng mang những buồn
Người đem hẹn ước đi luôn
Em còn ở lại, gieo buồn xóm thơ :)


Đã lâu rồi không làm thơ :)

Cũng đã thật lâu rồi không thực sự viết lách, vẽ vời gì.

Không phải “khô” hay muốn “lặng” mà chỉ là...sợ sẽ-nuối-tiếc.
Mình thích cảm giác mạo hiểm nhưng lại tôn thờ sự chắc chắn.
Khoái tốc độ nhưng lại sợ chết.
Thích nghề bác sỹ để cú ngừi nhưng lại sợ máo.
Sợ cô đơn nhưng lại không muốn quỳ lụy hay níu kéo.
Quả thật, đúng là sự thống nhất của những mâu thuẫn phức tạp.


Không nói ai cũng biết, dạo này thế giới 360 lặng đi rất nhiều. Nếu phải sống ở một ngôi nhà luôn trong tình trạng bị đập bất cứ lúc nào giống như nhà của Trúc thì không ai dám xây dựng hay trang hoàng thêm cho nó cả. Vậy là từng người lần lượt ra đi, họ đến những vùng đất mới mà theo họ là an toàn hơn để an cư lập nghiệp. Tuy vậy, họ vẫn không cam tâm vì những gì mà họ đã dốc công xậy dựng. Thế nên, ra đi nhưng lòng vẫn nuối tiếc, và, đi không hẳn đi mà ở cũng không hẳn ở. Trong số đó không thiếu phần mình, một người thích cái lạ và cũng hơi bị a-dua-xi-a-nua nữa ^^


Người ta đi đâu mình đi đó. Hiện tại mình đã qua tất cả các nơi có thể đến nhưng chỉ “xây nhà” để “chiếm đất” chứ không có ý định ở luôn. Thế nên, bạn đừng ngạc nhiên khi vô tình google lại hiện ra vô số nhà mang tên mình từ multiply, facebook, opera, plus, tagged cho đến yume nhé. Tuy nhiên, với mình, 360 vẫn là nơi mà mình muốn vào nhất mỗi khi lòng nặng trĩu hay ngập tràn yêu thương. 360 bị đe dọa lâu rồi và thông tin mới nhất là sẽ đóng cửa vào cuối tháng 4/2009, vậy mà giờ đã gần hết tháng 5 rồi, nó vẫn vô tư, dĩ nhiên độ “khùng” có tăng so với cùng kỳ năm trước.


Thôi thì đã lỡ nặng tình
Trăm năm núi lở chúng mình nguyện yêu
Dẫu cho thế giới tiêu diêu
Em-anh không ngại cùng liều một phen
Dẫu cho tắt lửa tối đèn
30 ở lại, tiếng “hèn” cũng cam :)

Em còn ở lại :)

 
[h=2]Tự khúc gần ngày sinh :P[/h]
Category: , Tag: feelings
03/13/2008 10:03 pm​

[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]Còn mấy ngày nữa mới đến ngày thôi nôi của tớ, nhưng ngày đó tớ bận công chiện nên hổng mần ăn gì được. Tranh thủ hôm nay đang rảnh rang ta tổ chức trước đi nhờ. Kịa, đó là ngày trọng đại của thế giới nên ta phải tổ chức ăn mừng dần dần là vừa :D Ngày xửa ngày xưa, cái thuở mà mình còn ngây ngây thơ thơ chớ hổng có gian gian dối dối như bây giờ. Và, tớ đây​
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]
10.gif
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif][/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif][/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif][/FONT]Nhìn cái mặt ghét hông
23.gif

[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif][FONT=Arial, Helvetica, sans-serif][/FONT][/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif][FONT=Arial, Helvetica, sans-serif][/FONT][/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]Trãi qua bao đổi thay, bao sóng gió của cuộc đời, giờ đây cái khuôn mặt ngây thơ ấy trở nên như vầy nè:[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif][/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif][/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif][/FONT][FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]Kakaka, vì mặt gian quá nên cho nó nhỏ nhỏ thoai[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]
21.gif
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]Và đêm nay, bên ổ bánh này, tớ đang ước đấy[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]
63.gif
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]
63.gif
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]
63.gif
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif][/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif][/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif][/FONT][FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]Ước gì…con được ra trường [/FONT]
2.gif

[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]Ước gì con được người thương đến tìm [/FONT]
9.gif

[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]Ước gì trong lúc lim dim [/FONT]
16.gif

[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]Có người gõ cửa…trái tim con nà [/FONT]
8.gif

[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]
[/FONT]

[/FONT]
 
Tự khúc gần ngày sinh :P

Còn mấy ngày nữa mới đến ngày thôi nôi của tớ, nhưng ngày đó tớ bận công chiện nên hổng mần ăn gì được. Tranh thủ hôm nay đang rảnh rang ta tổ chức trước đi nhờ. Kịa, đó là ngày trọng đại của thế giới nên ta phải tổ chức ăn mừng dần dần là vừa :D Ngày xửa ngày xưa, cái thuở mà mình còn ngây ngây thơ thơ chớ hổng có gian gian dối dối như bây giờ. Và, tớ đây
10.gif

http://s261.photobucket.com/albums/ii71/truelove_svdl/?action=view&current=sn.jpg
Nhìn cái mặt ghét hông
23.gif


Trãi qua bao đổi thay, bao sóng gió của cuộc đời, giờ đây cái khuôn mặt ngây thơ ấy trở nên như vầy nè:

Kakaka, vì mặt gian quá nên cho nó nhỏ nhỏ thoai
21.gif

Và đêm nay, bên ổ bánh này, tớ đang ước đấy
63.gif

Ước gì…con được ra trường
2.gif

Ước gì con được người thương đến tìm
9.gif

Ước gì trong lúc lim dim
16.gif

Có người gõ cửa…trái tim con nà
8.gif


Hồi nhỏ xíu sao giống con trai quá! Lớn lên hỏng biết mần sao! Cái hình mờ quá sao thấy!
 
Chúc mừng sinh nhận bạn Khuyến Quyên (sớm 1 ngày). Chúc bạn và gia đình mạnh khỏe, vui vẻ và hạnh phúc !
 
@ Nghĩa à: bởi vậy chi nên giò bị dính luôn cái biệt hiệu Tomboy, hic, nhìn cũng nữ tính lắm mừ :.,
@ Leo: cảm ơn Leo nhen ^^, ủa mà sao biết hay vậy???
 
@ Nghĩa à: bởi vậy chi nên giò bị dính luôn cái biệt hiệu Tomboy, hic, nhìn cũng nữ tính lắm mừ :.,
@ Leo: cảm ơn Leo nhen ^^, ủa mà sao biết hay vậy???
Thông tin từ nick truelove --=0
Vì tìm cái nguồn những bài viết ở topic này nên biết.
 
Chắc lớn hơn mình không mà xưng Chị ngọt xớt vậy ta?

Đâu có dám xưng chị đâu, chắc quen cách nói dân dã nên bạn hiểu lầm từ "đệm" roài... nguyên văn: nên CHI, hỏng phải nên CHỊ ^^

@ Leo:...á!!! Chết tui. Rồi xong luôn, google thử thì ra thấy mền rãi "hàng" khắp mọi nơi...nhưng vẫn ko thấy được thông tin cá nhân. Cho mình link để mình xoá đi ạ. Huhu...
 
Lần chỉnh sửa cuối:
"Để nhớ một thời ta đã yêu" của tôi mới cưới hôm chủ nhật vừa rồi! Buồn!
 
Để vậy chứ xóa chi (thêm chi cho anh Nghĩa hiểu).
rivulet nói vậy chi cho anh Nghĩa hiểu nhầm. Giận chi?
 
Web KT

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom