Theo bình thường thì song thất dùng để kể tâm trạng, lục bát dùng để kể truyện.
Như "Chinh Phụ Ngâm Khúc" kể lể nổi lòng chinh phụ, và Bich Câu Kỳ Ngộ kể truyện Bích Câu.
Tuy nhiên, qua cao dao hay hát hò thì chúng có quyền thay đổi tuy theo ngẫu hứng (người mở hò), và bổn phận phải tiếp ứng (người đáp hò)
Ví dụ:
Cái cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao...
Ở đây là lục bát. Nhưng tác giả đổi sang tiếp vần từ thứ 4 thay vì 6. Mục dích là để chuyển thanh bằng của từ 4+6 sang trắc.
Nhịp trắc đổi từ 1 sang 2 lần trong câu 8 nhấn mạnh cái "trắc trở" của người trong cuộc. Rõ hơn trong câu:
Cái cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo nuôi chồng tiếng khóc nỉ non.
Về hò thì rất dài dòng, không tiện giải thích ở đây. Bạn nào có hứng thì tìm đọc truyện "Con Bảy Đưa Đò" trong tập "Hương Rừng Cà Mau" của Sơn Nam.
Như "Chinh Phụ Ngâm Khúc" kể lể nổi lòng chinh phụ, và Bich Câu Kỳ Ngộ kể truyện Bích Câu.
Tuy nhiên, qua cao dao hay hát hò thì chúng có quyền thay đổi tuy theo ngẫu hứng (người mở hò), và bổn phận phải tiếp ứng (người đáp hò)
Ví dụ:
Cái cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao...
Ở đây là lục bát. Nhưng tác giả đổi sang tiếp vần từ thứ 4 thay vì 6. Mục dích là để chuyển thanh bằng của từ 4+6 sang trắc.
Nhịp trắc đổi từ 1 sang 2 lần trong câu 8 nhấn mạnh cái "trắc trở" của người trong cuộc. Rõ hơn trong câu:
Cái cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo nuôi chồng tiếng khóc nỉ non.
Về hò thì rất dài dòng, không tiện giải thích ở đây. Bạn nào có hứng thì tìm đọc truyện "Con Bảy Đưa Đò" trong tập "Hương Rừng Cà Mau" của Sơn Nam.