Những Vần Thơ Của Góc Tâm Tư ! (1 người xem)

Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

chếnh choáng men quỳnh

khi tóc mây lấp loang màu nắng hạ
lối phượng hồng chúm chím nụ tinh khôi
gió bẽn lẽn nép sau vòm xanh lá
đêm yên bình bảng lảng ngự hoa môi.

khi huyền mắt rải hồ thu sóng sánh
tà áo lay nhè nhẹ lá vàng rơi
cánh tay ngoan nối nhịp cầu ô thước
đưa trăng về miên viễn chẳng chia phôi.

khi vai hạc nghiêng chiều về đông nhớ
ngực hoa niên rạo rực, nụ mầm ơi!
giòng hương cỏ ủ tình đêm hạt vỡ
giấc vô ưu du tử ngủ bên đời.

khi xuân lộng trăm nghìn hoa đua nở
én gọi đàn, ước mộng vút trời cao
từ lũng tím dệt sắc màu luân vũ
nhấm men quỳnh chếnh choáng giọt tình trao!


Hoàng Vũ Luân
(100413)
 
Đối đáp thơ tình!
Thả thơ chút cho đỡ buồn!

Nếu với được mây cao kia
Ta sẽ mang mây về buộc nắng
Giữ chút tình mùa Hạ trắng
Bình yên trong tiếng nắng cười.

Nếu với được ông mặt trời
Ta sẽ gom ngàn tia lấp lánh
Vạt nắng Thu vàng…óng ánh
Hương thu man mác..đầy vơi…

Nếu níu được thời gian trôi
Ta về ủ cho Đông lạnh giá
Gửi trang thơ màu xanh lá
Bừng lên ánh mắt rạng ngời.

Nếu níu được mùa Xuân tươi
Ta sẽ ôm ngàn thương nhớ
Một trời mắt ai…tình tự
Hồ như rực lửa… tim thơ…
chếnh choáng men quỳnh

khi tóc mây lấp loang màu nắng hạ
lối phượng hồng chúm chím nụ tinh khôi
gió bẽn lẽn nép sau vòm xanh lá
đêm yên bình bảng lảng ngự hoa môi.

khi huyền mắt rải hồ thu sóng sánh
tà áo lay nhè nhẹ lá vàng rơi
cánh tay ngoan nối nhịp cầu ô thước
đưa trăng về miên viễn chẳng chia phôi.

khi vai hạc nghiêng chiều về đông nhớ
ngực hoa niên rạo rực, nụ mầm ơi!
giòng hương cỏ ủ tình đêm hạt vỡ
giấc vô ưu du tử ngủ bên đời.

khi xuân lộng trăm nghìn hoa đua nở
én gọi đàn, ước mộng vút trời cao
từ lũng tím dệt sắc màu luân vũ
nhấm men quỳnh chếnh choáng giọt tình trao!


Hoàng Vũ Luân
(100413)

Trời trong biếc làn mây bồng gọi nắng
Bằng lăng cười vươn cánh thắm mộng mơ
Sắc màu hoa vẫn nhung nhớ đợi chờ
Dòng trăng chảy lòng người thêm xao xuyến.

Gió mang về cả trời thu thương mến
Hương cỏ thơm quyện áo tím mơ màng
Mây ngũ sắc như tranh vẽ đài trang
Tình chan chứa rừng thu vàng ngập lối.

Nắng phai màu khi mùa Đông đang tới
Cho lá rơi nghiêng hôn nhẹ mặt hồ
Đường tình sử đẹp như một giấc mơ
Trái tim hồng đưa em về lối nhỏ.

Sương lung linh mang mùa Xuân trên cỏ
Chim hẹn bầy trong những nụ mầm xanh
Màu luân vũ thủy chung vương chiều nhớ
Nhấp môi nồng, ngây ngất giọt…long lanh!


Nguyễn Thanh Xuân-10/4/2013.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Giá mà được chết đi một lúc
...

Giá mà được chết đi một lúc
Chắc bình yên hơn một giấc ngủ dài
Nếu được xuống địa ngục thì càng tốt
Lên thiên đường sợ chả gặp ai.

Giá mà được chết đi một lúc
Tỉnh dậy xem người ta khóc hay cười
Và xem thử mình sẽ cười hay khóc
Làm ma có sướng hơn làm người?

Giá mà được chết đi một lúc
Nằm im cho cuộc sống nhỏ tuôn trào
Nếu người ta tống ngay vào nhà xác
Cứ thế mà chết cóng cũng chẳng sao.

(Nguyễn Thế Hoàng Linh)
 
các bạn cho ý kiến về bài thơ nhá
Bài thơ hay chứa đựng nhiều ý nghĩa nhưng sao ẩn chứa toàn sự bi quan. Bạn có biết rằng có những sự thật không nên biết, biết rồi càng buồn hơn. Lúc đó chết rồi mà cũng còn buồn thì buồn lắm lắm.
 
Giá mà được chết đi một lúc
...

Giá mà được chết đi một lúc
Chắc bình yên hơn một giấc ngủ dài
Nếu được xuống địa ngục thì càng tốt
Lên thiên đường sợ chả gặp ai.

Giá mà được chết đi một lúc
Tỉnh dậy xem người ta khóc hay cười
Và xem thử mình sẽ cười hay khóc
Làm ma có sướng hơn làm người?

Giá mà được chết đi một lúc
Nằm im cho cuộc sống nhỏ tuôn trào
Nếu người ta tống ngay vào nhà xác
Cứ thế mà chết cóng cũng chẳng sao.

(Nguyễn Thế Hoàng Linh)

Hình như bài này đã có những ý kiến đóng góp bên trang "góc suy ngẫm" và một vài trang khác cho Hoàng Linh rồi. (Rất nhiều ý kiến)

Nhưng theo mình, đâu phải cứ giá như chết đi 1 lúc mới biết lòng người khác, mới biết cuộc sống nó thế nào. Mỗi người sinh ra đã là một dấu ấn. Vậy làm sao để mà khi ta sinh ra thì ta khóc, còn mọi người mỉm cười, và sống làm sao để khi ta chết mọi người thì khóc còn ta mỉm cười mãn nguyện.

Không thể mượn cái chết mà "thử nghiệm" các vấn đề trong cuộc sống, vì nó cũng sẽ không chính xác. Chết- chắc gì được bình yên? Còn phải di dời 3 lần mới được nằm yên một chỗ. Chết- chắc gì đã biết người ta khóc thật hay khóc giả tạo với mình? Chết - chắc gì đã ...

Có lẽ nên thế này thì hơn:

Nếu muốn tìm một giây phút bình yên
Đời lặng thầm nghe lời ru trên sóng
Bình yên cười giữa bộn bề cuộc sống
Ta vẫn nhìn đời bằng đôi mắt vô ưu.

Đừng vùi mình trong một giấc ngủ sâu
Mà hãy bước trên đường đời bão táp
Giữa gió sương nhưng lòng ta ấm áp
Gửi bình yên trong mắt nhớ muôn màu.

Ta sinh ra, sự sống mới bắt đầu
Mầm xanh nhỏ vẫy chào ngàn tia nắng
Đừng ngại ngần uống từng cơn gió đắng
Cuộc sống muôn màu vẫn lấp lánh yêu thương..

Nguyễn Thanh Xuân (19/04/2013)

 
HẠ VỀ!
Tiếng ve hát, phượng Vàng xứ Huế , những cánh hoa Sen e ấp nở bung trong nắng vàng, màu tím thủy chung nhớ thương của hoa Bằng Lăng, màu tinh khôi hoa Sứ, vàng rực rỡ hoa Hoàng Yến, mỏng manh hoa Giấy, nghìn đốm lửa hoa gạo và phượng hồng như một bức tranh muôn màu quyện trong không gian cùng tiếng chim mùa hạ đang gọi hè về…Không gian lắng đọng trong nắng, trong gió, bềnh bồng trong cánh diều và vi vu tiếng sáo…

Tiếng hát ve sầu thắp nghìn ngọn lửa
Tóc mây vờn trong gió nhẹ buông lơi
Vòng tay nhỏ ta ôm cả đất trời
Mây thả mình trong mùi thơm nắng hạ.

Cánh diều sáo mang đầy hương cỏ lạ
Bên khung trời thảm mượt những mùa hoa
Nghìn đốm lửa mang mơ ước bay xa
Cùng nhịp ve, ngân lời ca tiếng hát.

Bức tranh hoa đang thắm mình khoe sắc
Dịu dàng hương Sen, xao xuyến Bằng Lăng
Tinh khôi hoa Sứ, Hoàng Yến rực vàng
Hoa Giấy mỏng manh, Hồng Ri lãng mạn.

Rộn tiếng chim thánh thót lời gọi bạn
Gọi bầu trời, mặt đất dậy yêu thương
Hạ trải mình trên khắp mọi nẻo đường
Mang “hơi ấm” cho uyên ương mùa hạ!


imagesCAKQS5HA.jpgBONMUA.jpgimagesCAX8O19C.jpgimagesCAL41064.jpg

Nguyễn Thanh Xuân
 
MƯA KỶ NIỆM!
(Nguyễn Thanh Xuân)
Chẳng nhẹ nhàng lất phất mưa xuân
Không ưu tư, muộn phiền Đông lạnh giá
Phút đỏng đảnh của cơn mưa mùa Hạ
Như dỗi hờn làm ướt cả thiên nhiên.

Nhớ mùa Hạ khi mưa về bất chợt
Trẻ chơi thuyền gấp giấy thả đầy sông
Những ước mơ vượt trên gió mưa dông
Tuổi hồn nhiên, ngây thơ và trong sáng.

Nước tràn về đầy sân vườn lênh láng
Bong bóng phập phồng trên cả chiếc lá non
Đàn gà mẹ ấp ủ ấm cho con
Bên hiên nhà mèo con nằm cuộn ấm.

Nước dập dềnh như lời ru trên sóng
Gột rửa bụi trần và cay đắng nhân gian
Thuở học trò những mơ ước hồn nhiên
Gom đất trời vào trong cơn Mưa nhớ.
 
NHỚ MÙA THÁNG NĂM!
(Nguyễn Thanh Xuân)
ao trang.jpg
Tháng năm về trong cái nắng dịu êm
Cánh phượng hồng rơi vào trang lưu bút
Ve nhớ ai mà ngân dài câu hát?
Bằng lăng nói gì mà man mác câu thơ?

Cánh bướm hồng mang đến những ước mơ
Tà áo trắng ngập khung trời thương nhớ
Giọt nước mắt còn đọng trên trang vở
Cho chuyến đò vương nỗi nhớ mênh mông.

Vạt cỏ xanh lưu kỷ niệm tuổi hồng.
Hàng ghế đá sân trường buồn hiu hắt
Nắng chẳng đủ nâng niu bờ vai ướt
Một trời thơ dệt mộng những tâm hồn.

Em nâng niu gom nhặt nắng sân trường
Cho đong đầy mùa yêu trong túi nhớ
Khúc hát giao mùa êm đềm trong nhịp thở
Tháng năm về bao luyến nhớ …yêu thương!
 
Vũ điệu trinh nguyên!
(Nguyễn Thanh Xuân)
Ta nghe như tiếng thầm thì của nước
Sóng loang miền vô định cõi phiêu diêu
Vùng thương nhớ tựa như sắc đa chiều
Trời bình yên diệu kỳ trong bóng nước.

Lá cựa mình cho tình vương bóng nguyệt
Loang ánh vàng nghiêng một khoảng xanh thơ
Lung linh ái ân trong giọt nhớ vô bờ
Tâm kết nhịp mộng hồ xanh sóng ngự

Đôi cánh mỏng kết hoa tim tình tự
Thân rực hồng rát bỏng tiếng yêu đương
Nét mỏng manh nhân bản giữa vô thường
Như sóng tỏa lời yêu nghìn năm trước.

Vũ điệu trinh nguyên dập dềnh sóng nước
Tan vào nhau như thệ ước trăm năm
Tình vô tận loang trải khắp không gian
Gom đất trời trong hạt mầm đất hứa
.A..jpg
 
Bạn xuân làm thơ giỏi thật, giàu cảm xúc
 
BỐN MÙA YÊU THƯƠNG!
(Nguyễn Thanh Xuân)
Hạ hồng về lung linh từng giọt nắng
Như hồn em đọng lại giữa lời thơ
Cho tình đầu ta chắp bút trong mơ
Tim ngân nhịp gọi mùa xanh thương nhớ.

Thu dậy thì thuyền trăng in lối cỏ
Tình ru xanh cho nụ nở bông thơ
Hạt mầm yêu trong nhung nhớ đợi chờ
Tình dào dạt cho trăng mờ nguyệt thẹn.

Xuân rạo rực gửi mặn nồng ước hẹn
Ru lời yêu như sóng vỗ triều dâng
Kết nhịp cầu cùng muôn ánh trăng duyên
Say nồng nàn lời môi em tình tự.

Đông kết mộng nàng thơ chờ lãng tử
Cho hương tình say đắm những đam mê
Tháp uyên ương huyền ảo dưới trăng khuê
Lối địa đàng nghìn năm ta thệ ước.
 
Vui họa thơ Đường luật!

Tình đêm trăng

Êm đềm khỏa bước giữa màn trăng
Nhả bước tình si đẫm mộng vàng
Giọng huyễn mê hồn mơn tóc thoảng
Môi hường đượm sắc phả hồn dang
Phiêu bồng ngả ấp bầu phong nguyệt
Lãng bổng vờn ôm trái địa đàng
Trống trải ngân hà sao phưỡn chạy
Bên người quấn quyện tỏa hào quang

Anh Xuân Lê

MỘNG TRĂNG VÀNG
Sóng sánh mây trời giỡn bóng trăng
Cho thuyền về ngự bến mơ vàng
Miên man giọng ngọc nồng hương phả
Lúng liếng hoa hồng mởn cánh dang
Sóng gọi tình lang tràn cõi nguyệt
Hồn ru ngọc nữ thẫm vườn đàng
Phù vân lối mộng đêm kỳ ảo
Hai mảnh linh hồn đượm ánh quang

Nguyễn Thanh Xuân

SAY TRĂNG

Nốc chén men tình cạn ánh trăng
Muôn sao rủ rượi tựa đêm vàng
Ngân cung hạnh ngộ còn vương vấn
Tấu khúc tương phùng bỏ dỡ dang
Lúy túy vờn mây phiêu hạ giới
Lâng lâng quyện gió dạo thiên đàng
Buông hồn ấp mộng say sưa uống
Thỏa chí tang bồng nhật tỏa quang

Bì Bạch
 
Bài xướng:
Đêm!
Vạn vật chìm vào giấc ngủ đêm
Hồn thơ ý niệm gửi môi mềm
Mênh mông gió nhớ bao mong đợi
Bát ngát mây thương những khát thèm
Sóng mến trầm mình lan bóng nước
Bờ yêu ngụp lặn tỏa nghiêng thềm
Giao hòa vũ trụ tình son sắt
Quấn quýt thiên hà cõi mộng êm

Các bài họa:
Nguyễn Thanh Xuân

NHẠC ĐÊM

Tiếng sáo diều ai thả suốt đêm
Trời mang gió lộng vuốt dây mềm
Người trong mộng tưởng như đang đợi
Kẻ ấp niềm mơ cũng vẫn thèm
Bến cũ thuyền xưa xao sóng nước
Trăng non mới nhú trải bên thềm
Tim hồng có phải đâu gang sắt
Khúc nhạc ai hòa mãi dịu êm

Dương Đoàn Trọng

HƯƠNG TÌNH
Hương tình tỏa tỏa suốt trong đêm
Đắm đuối lòng ai ướt ướt mềm
Bến đợi đời say say mướt khát
Đò mong gió thiết thiết tha thèm
Người về nhớ nhớ nao vầng nguyệt
Kẻ ở thương thương lặng bóng thềm
Luyến giấc mơ ngoan về lối hạ
Xuân nồng lơi lả một dòng êm

Nguyễn Thanh Xuân

NHỊP PHÁCH TÌNH

Mãi hoài thao thức giữa lòng đêm
Rũ cánh tương tư thể phách mềm
Tay nắm hôm nào chan mộng tưởng
Môi hôn thuở ấy lộng mơ thèm
Mênh mông sương tỏa mênh mông cõi
Bát ngát trăng ngân bát ngát thềm
Bấm phím cung tình hương lửa mặn
Ơi lòng thương nhé ngạt ngào êm

HANSY
 
LÀ ĐÀN BÀ
Đàn bà giấu nỗi buồn trong nước mắt
Khi bước đời lắm bão táp phong ba
Vướng đau thương …chỉ nước mắt chan hòa
Từng giọt mặn cho nhạt nhòa tâm thức

Là đàn bà dâng tuổi xuân rạo rực
Hiến cho người niềm chân thực tình yêu
Tủi hờn thương chịu đựng biết bao nhiêu
Vẫn một lòng hướng về người yêu dấu

Là đàn bà niềm tin yêu đau đáu
Dẫu cuộc đời phải nhỏ máu đau thương
Luôn tĩnh tâm trước sóng gió đoạn trường
Để cùng anh tiếp chặng đường cuộc sống

Là đàn bà ..yêu đàn ông nhiều lắm
Dưỡng tình yêu từ nồng thắm con tim
Khổ đau cũng theo con nước khuất chìm
Trước tình yêu kết tinh nghìn năm tuổi

Là đàn bà ..anh ơi em muốn nói….
Khi bên anh em bối rối vô cùng….
Anh vững chãi trước sóng bể muôn trùng!
Hãy bên em …NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐÍCH THỰC!

NGUYỄN THANH XUÂN
 
ĐI BÊN ANH.
Đi bên anh đêm thu vàng Hà Nội
Gió ru mềm trên những lối ta qua
Giọt tình yêu đẹp như ánh trăng ngà
Sao thổn thức ngân nga lời nguyện ước.

Đi bên anh hoa cười theo chân bước
Mây bồng bềnh giấc mộng gối mơ xinh
Bàn tay anh ấm áp những nụ tình
Hương say mê em kiếm tìm khao khát

Gieo mặn nồng bờ môi anh bỏng rát
Sóng sánh hồn thơm ngát tiếng yêu thương
Một dòng êm thắp cánh tháp uyên ương
Hoa nhung nhớ trải trên đường...e ấp

Đi bên anh say rượu đào mới nhấp
Sương giăng giăng nghe thấm ướt hương quỳnh
Mắt nhung êm dâng dào dạt sóng tình
Đi bên anh, em thấy mình hạnh phúc!
NGUYỄN THANH XUÂN.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Đọc bài này mình nhớ Hà Nội khoảng 30 năm trước, nghèo nhưng êm đềm. Hà Nội về đêm thật đặc trưng.
 
Đọc bài này mình nhớ Hà Nội khoảng 30 năm trước, nghèo nhưng êm đềm. Hà Nội về đêm thật đặc trưng.

Em cảm ơn anh Sealand, cảm ơn Leonguyenz đã đọc và cảm nhận! Như sự chia sẻ tâm tư... Lâu lâu rồi em không làm thơ, hôm nay lại dạt dào quá...hic hic hic...
 
Em cảm ơn anh Sealand, cảm ơn Leonguyenz đã đọc và cảm nhận! Như sự chia sẻ tâm tư... Lâu lâu rồi em không làm thơ, hôm nay lại dạt dào quá...hic hic hic...
Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi
Hàm - code em nay chán nữa rồi
"Thư giãn" có ai ngồi đó chửa?
Vườn thơ xin chị nhắc lên chơi ...

Dường như mọi người quên mất box Thư giãn, và Vườn thơ từ lúc xuan.nguyen82 bỏ mặc, bây giờ hoang tàn lắm rồi ... May sao còn có ngày quay lại ...

Có bầu ... (ặc ặc ... ông Tản Đà ...) có bạn can chi tủi
Cùng gió cùng mây thế mới vui ...
---------------------------------------------------------------w-e-l-c-o-m-e-b-a-c-k
 
Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi
Hàm - code em nay chán nữa rồi
"Thư giãn" có ai ngồi đó chửa?
Vườn thơ xin chị nhắc lên chơi ...

Dường như mọi người quên mất box Thư giãn, và Vườn thơ từ lúc xuan.nguyen82 bỏ mặc, bây giờ hoang tàn lắm rồi ... May sao còn có ngày quay lại ...

Có bầu ... (ặc ặc ... ông Tản Đà ...) có bạn can chi tủi
Cùng gió cùng mây thế mới vui ...
---------------------------------------------------------------w-e-l-c-o-m-e-b-a-c-k

Mình rất cảm ơn Leonguyenz đã nhớ tới mình. Chỉ một người nhớ đến đã là hạnh phúc lắm rồi ...

Có thể đây là trang chính về chuyên môn nên phần Thư giãn không quan trọng đối với mọi người. Tuy nhiên, mình vẫn yêu thơ và thích làm thơ, vẫn sẽ thỉnh thoảng vào và gửi những bài thơ của mình cho những ai yêu thích thơ ca và muốn đọc khi vào mục Thư giãn. Rất mong là mọi người sẽ vui vẻ hơn sau những giờ nghiên cứu hàm và code. :)
 
Vườn thơ cũ lá khô vàng xào xạc
Như thở dài luyến tiếc bóng nai xưa
Bướm không về, hoa ủ rũ chiều mưa
Chim không lại, cây âm thầm rủ lá

Rồi xuân đến, cánh bướm vàng chấp chới
Chim theo về tung cánh giữa trời xanh
Giao thoa giữa đất trời cùng một nhịp
Hợp rồi tan, tan rồi hợp, lẽ thường
.
 
Vườn thơ cũ lá khô vàng xào xạc
Như thở dài luyến tiếc bóng nai xưa
Bướm không về, hoa ủ rũ chiều mưa
Chim không lại, cây âm thầm rủ lá

Rồi xuân đến, cánh bướm vàng chấp chới
Chim theo về tung cánh giữa trời xanh
Giao thoa giữa đất trời cùng một nhịp
Hợp rồi tan, tan rồi hợp, lẽ thường
.

Gió tình nhân len lỏi khắp nẻo đường
Hồn như đã ươm hương nồng sâu lắng
Vườn thơ xưa dệt thêm vàng sợi nắng
Những ân tình dư vị ngấm vào tim.

Góc tâm tư mà chẳng gọi thành tên
Mang dấu ấn, vương nỗi niềm một thuở
Thơ khát khao điệp trùng muôn nỗi nhớ
Lời ru tình tựa sóng vỗ nghìn đêm.

Từ nơi em e ấp hạt trinh nguyên
Theo dòng chảy gửi về anh ….tha thiết…
Góc tâm tư bao lời yêu da diết
Bé Bo đâu rồi có ...luyến tiếc thơ xưa?

(Hơ hơ, Bebo, leonguyenz...anh hoàng vũ luân, và thành viên GPE yêu thơ đã bỏ thơ hết cả rùi...., buồn ghê cơ...) :(
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Vườn thơ cũ lá khô vàng xào xạc
Như thở dài luyến tiếc bóng nai xưa
Bướm không về, hoa ủ rũ chiều mưa
Chim không lại, cây âm thầm rủ lá

Rồi xuân đến, cánh bướm vàng chấp chới
Chim theo về tung cánh giữa trời xanh
Giao thoa giữa đất trời cùng một nhịp
Hợp rồi tan, tan rồi hợp, lẽ thường
.

Em cảm ơn anh Bebo, đọc bài thơ này của anh...thấy xúc động quá! ..................
 
Góc tâm tư một người em gái:
... Say mà lòng vẫn rối bời
Tim đau như cắt, mắt nhòe tràn mi
Hỏi rằng say để làm chi
Để men tạm lấp suy tư một ngày...
...

... Trong cơn say ta chợt nhận ra
Hơi men chẳng thể xóa tan nỗi buồn ...

(Là con gái có uống thì uống ít thôi nhé)
 
HỨA VỚI ANH....
Em sẽ chẳng làm anh đau khổ
Không bao giờ tan vỡ tim yêu
Dẫu đời sương gió trăm chiều
Tình em vẫn mãi như triều sóng dâng

Vớt con nắng bâng khuâng gửi gió
Nhặt sóng tình thương nhớ gửi anh
Em ăn trái cấm vườn anh
Cho nụ hôn khẽ mi thanh mắt huyền

Nguyệt an thẹn mây duyên hờn dỗi
Em yêu anh chẳng dối gian lòng
Sợi thương thắp ngọn lửa hồng
Vuốt ve nồng ái phập phồng hương yêu

Thương giọt mặn còn nhiều gian khó
Dấu phong rêu vụn vỡ đôi lần
Mãn khai lối mộng phù vân
Cháy bùng ngọn lửa thanh xuân giữa đời

Yêu anh nhiều anh ơi có biết
Nỗi nhớ anh da diết trong tâm
Cuộc đời dẫu có thăng trầm
Tình ta mãi mãi mạch ngầm yêu thương.
NGUYỄN THANH XUÂN
 
Lần chỉnh sửa cuối:
==== TÌNH XUÂN ====
(Ngũ độ thanh. Tặng NAYNTX )

Phảng phất thiều quang đã thật gần
Tơ hồng ước mộng gửi nàng Xuân
Êm đềm bản nhạc say từng nốt
Thổn thức lời ca quyện những vần
Phận thắm đơm tràn vương cả ngõ
Duyên nồng phủ ngập tưới đầy sân
Tình như sóng biển dâng ngời mãi
Tỏa suốt đời nhau đượm cõi trần
 
Tặng AYDKQ!
HỨA VỚI ANH....
Em sẽ chẳng làm anh đau khổ
Không bao giờ tan vỡ tim yêu
Dẫu đời sương gió trăm chiều
Tình em vẫn mãi như triều sóng dâng

Vớt con nắng bâng khuâng gửi gió
Nhặt sóng tình thương nhớ gửi anh
Em ăn trái cấm vườn anh
Cho nụ hôn khẽ mi thanh mắt huyền

Nguyệt an thẹn mây duyên hờn dỗi
Em yêu anh chẳng dối gian lòng
Sợi thương thắp ngọn lửa hồng
Vuốt ve nồng ái phập phồng hương yêu

Thương giọt mặn còn nhiều gian khó
Dấu phong rêu vụn vỡ đôi lần
Mãn khai lối mộng phù vân
Cháy bùng ngọn lửa thanh xuân giữa đời

Yêu anh nhiều anh ơi có biết
Nỗi nhớ anh da diết trong tâm
Cuộc đời dẫu có thăng trầm
Tình ta mãi mãi mạch ngầm yêu thương.
NGUYỄN THANH XUÂN

==== TÌNH XUÂN ====
(Ngũ độ thanh. Tặng NAYNTX)

Phảng phất thiều quang đã thật gần
Tơ hồng ước mộng gửi nàng Xuân
Êm đềm bản nhạc say từng nốt
Nhỏ nhẹ lời thơ đắm mỗi vần
Phận thắm đơm tràn vương cả ngõ
Duyên nồng phủ ngập tưới đầy sân
Tình như sóng biển dâng ngời mãi
Tỏa suốt đời nhau đượm cõi trần
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Họa thơ Đạt Phan Quang (GPE) - xuan.nguyen82 (GPE)

Quả đất hình tròn ?
Lòng ta mải trốn chạy khỏi sợi tơ mong manh
vô tình
Bước chân tình cờ vườn xưa hoa nắng
Mắt nai lúng liếng còn đâu
Chỉ vẳng bên tai tiếng xào xạc
Tiếng vọng của một thưở mộng mơ
Thời của ta và em với những vần thơ tinh nghịch
Quăng vào không trung đùa lượn
Mặc thế gian
Mặc hàm hay code
Những cánh bướm sặc sỡ
Mát dịu đời
Hình tròn là quả đất
Quả đất quả là tròn.
DPQ!
........
TRÁI ĐẤT HÌNH TIM

Dẫu đi hết tương lai chẳng ai quên quá khứ
Tình mãi còn và bất tử giữa lòng thơ
Dạ ngẩn ngơ....trong NỖI NHỚ BỐN MÙA
Hương Thạch Thảo ướp sương mờ năm tháng
Góc Tâm Tư ngập sắc màu hoa nắng
Đợi anh hùng ta múa phím thành thơ...
Trái đất hình tim anh có thấy bao giờ?
Em... hàm code vẫn đợi chờ ...click chuột....
xuan.nguyen82
 
==== THÈM ĐƯỢC KHÓC .....====

Thèm được khóc cho vơi đi dòng lệ
Cứ trào tuôn mặc kệ ánh mắt nhìn
Giữa cuộc đời đã chai sạn niềm tin
Cùng hơi thở muôn nghìn lời gian dối


Một vết trượt đưa tình mang lầm lỗi
Khiến duyên buồn cằn cỗi phận chia ly
Bao yêu đương nhạt thếch có ra gì
Cho lạnh lẽo xuân thì chưa kịp thắm

Đời mòn mỏi ngóng trông tình vạn dặm
Hứng thu sầu lặng ngắm lá vàng rơi
Nghe nhớ nhung vụn vỡ rụng tơi bời
Người xa quá mà thời gian chẳng đợi...!

Dù đã biết tình kia là diệu vợi
Nhưng sao lòng vương sợi nhớ, sợi thương
Mãi vời trông một vũ điệu Nghê thường
Là ảo ảnh !.. như sương chiều giăng lối !

Sầu tâm khúc tơ chùng đau nhịp trỗi
Bóng thời gian sao vội vã qua thềm
Mà nỗi buồn cứ ngày mãi dày thêm
Hồn nhỏ lệ khi đêm về lẻ bóng ...!

NGUYỄN THANH XUÂN.

 
==== THÈM ĐƯỢC KHÓC .....====

Thèm được khóc cho vơi đi dòng lệ
Cứ trào tuôn mặc kệ ánh mắt nhìn
Giữa cuộc đời đã chai sạn niềm tin
Cùng hơi thở muôn nghìn lời gian dối


Một vết trượt đưa tình mang lầm lỗi
Khiến duyên buồn cằn cỗi phận chia ly
Bao yêu đương nhạt thếch có ra gì
Cho lạnh lẽo xuân thì chưa kịp thắm

Đời mòn mỏi ngóng trông tình vạn dặm
Hứng thu sầu lặng ngắm lá vàng rơi
Nghe nhớ nhung vụn vỡ rụng tơi bời
Người xa quá mà thời gian chẳng đợi...!

Dù đã biết tình kia là diệu vợi
Nhưng sao lòng vương sợi nhớ, sợi thương
Mãi vời trông một vũ điệu Nghê thường
Là ảo ảnh !.. như sương chiều giăng lối !

Sầu tâm khúc tơ chùng đau nhịp trỗi
Bóng thời gian sao vội vã qua thềm
Mà nỗi buồn cứ ngày mãi dày thêm
Hồn nhỏ lệ khi đêm về lẻ bóng ...!

NGUYỄN THANH XUÂN.


[h=3]Mộng uyên ương hồ điệp[/h]Chuyện hôm qua như nước chảy về đông, mãi xa ta không giữ lại được
Hôm nay có bao chuyện ưu phiền làm rối cả lòng ta
Rút gươm chém xuống nước, nước càng chảy mạnh; nâng chén tiêu sầu càng sầu thêm
Gió sớm mai thổi đi bốn phương, chỉ có thể nghe thấy tiếng người nay cười chứ ai có nghe thấy tiếng người xưa khóc
Hai chữ ái tình thật đắng cay, muốn hỏi cho rõ hay giả vờ ngây ngơ
Chỉ có thể biết nhiều hay ít, khó có thể biết hêt cho đủ
Như đôi uyên ương bươm bướm, trong những năm tháng khó khăn này
Ai có thể thoát được nỗi sầu nhân thế trong thế giới phù hoa đó
Đôi uyên ương đã yêu nhau sao còn muốn lên tận trời xanh?
Thôi chi bằng hãy ngủ yên trong sự dịu êm.
(Sưu tầm)
 
==== THÈM ĐƯỢC KHÓC .....====

Thèm được khóc cho vơi đi dòng lệ
Cứ trào tuôn mặc kệ ánh mắt nhìn
Giữa cuộc đời đã chai sạn niềm tin
Cùng hơi thở muôn nghìn lời gian dối


Một vết trượt đưa tình mang lầm lỗi
Khiến duyên buồn cằn cỗi phận chia ly
Bao yêu đương nhạt thếch có ra gì
Cho lạnh lẽo xuân thì chưa kịp thắm

Đời mòn mỏi ngóng trông tình vạn dặm
Hứng thu sầu lặng ngắm lá vàng rơi
Nghe nhớ nhung vụn vỡ rụng tơi bời
Người xa quá mà thời gian chẳng đợi...!

Dù đã biết tình kia là diệu vợi
Nhưng sao lòng vương sợi nhớ, sợi thương
Mãi vời trông một vũ điệu Nghê thường
Là ảo ảnh !.. như sương chiều giăng lối !

Sầu tâm khúc tơ chùng đau nhịp trỗi
Bóng thời gian sao vội vã qua thềm
Mà nỗi buồn cứ ngày mãi dày thêm
Hồn nhỏ lệ khi đêm về lẻ bóng ...!

NGUYỄN THANH XUÂN.

có chuyện gì với cô Em Gái nhà mình vậy??? sao mà đa sầu đa cảm thế!!!!
%#^#$
 
==== THÈM ĐƯỢC KHÓC .....====

Thèm được khóc cho vơi đi dòng lệ
Cứ trào tuôn mặc kệ ánh mắt nhìn
Giữa cuộc đời đã chai sạn niềm tin
Cùng hơi thở muôn nghìn lời gian dối


Một vết trượt đưa tình mang lầm lỗi
Khiến duyên buồn cằn cỗi phận chia ly
Bao yêu đương nhạt thếch có ra gì
Cho lạnh lẽo xuân thì chưa kịp thắm

Đời mòn mỏi ngóng trông tình vạn dặm
Hứng thu sầu lặng ngắm lá vàng rơi
Nghe nhớ nhung vụn vỡ rụng tơi bời
Người xa quá mà thời gian chẳng đợi...!

Dù đã biết tình kia là diệu vợi
Nhưng sao lòng vương sợi nhớ, sợi thương
Mãi vời trông một vũ điệu Nghê thường
Là ảo ảnh !.. như sương chiều giăng lối !

Sầu tâm khúc tơ chùng đau nhịp trỗi
Bóng thời gian sao vội vã qua thềm
Mà nỗi buồn cứ ngày mãi dày thêm
Hồn nhỏ lệ khi đêm về lẻ bóng ...!

NGUYỄN THANH XUÂN.

Đừng khóc nữa, em ơi đừng thèm khóc,
Vơi nỗi buồn sẽ có ...
Nụ cười xuân!
 
==== THÈM ĐƯỢC KHÓC .....====

Thèm được khóc cho vơi đi dòng lệ
Cứ trào tuôn mặc kệ ánh mắt nhìn
Giữa cuộc đời đã chai sạn niềm tin
Cùng hơi thở muôn nghìn lời gian dối


Một vết trượt đưa tình mang lầm lỗi
Khiến duyên buồn cằn cỗi phận chia ly
Bao yêu đương nhạt thếch có ra gì
Cho lạnh lẽo xuân thì chưa kịp thắm

Đời mòn mỏi ngóng trông tình vạn dặm
Hứng thu sầu lặng ngắm lá vàng rơi
Nghe nhớ nhung vụn vỡ rụng tơi bời
Người xa quá mà thời gian chẳng đợi...!

Dù đã biết tình kia là diệu vợi
Nhưng sao lòng vương sợi nhớ, sợi thương
Mãi vời trông một vũ điệu Nghê thường
Là ảo ảnh !.. như sương chiều giăng lối !

Sầu tâm khúc tơ chùng đau nhịp trỗi
Bóng thời gian sao vội vã qua thềm
Mà nỗi buồn cứ ngày mãi dày thêm
Hồn nhỏ lệ khi đêm về lẻ bóng ...!

NGUYỄN THANH XUÂN.

"Đời mòn mỏi ngóng trông tình vạn dặm
Hứng thu sầu lặng ngắm lá vàng rơi
Nghe nhớ nhung vụn vỡ rụng tơi bời
Người xa quá mà thời gian chẳng đợi...!"

Nghe thấy sợ nỗi buồn mênh mông quá
Sao nặng lòng sóng vỗ xé lòng ai !
Tình vạn dặm còn chi...mà đợi
Bóng hoàng hôn tím lịm tận chân trời...



 
Mộng uyên ương hồ điệp

Chuyện hôm qua như nước chảy về đông, mãi xa ta không giữ lại được
Hôm nay có bao chuyện ưu phiền làm rối cả lòng ta
Rút gươm chém xuống nước, nước càng chảy mạnh; nâng chén tiêu sầu càng sầu thêm
Gió sớm mai thổi đi bốn phương, chỉ có thể nghe thấy tiếng người nay cười chứ ai có nghe thấy tiếng người xưa khóc
Hai chữ ái tình thật đắng cay, muốn hỏi cho rõ hay giả vờ ngây ngơ
Chỉ có thể biết nhiều hay ít, khó có thể biết hêt cho đủ
Như đôi uyên ương bươm bướm, trong những năm tháng khó khăn này
Ai có thể thoát được nỗi sầu nhân thế trong thế giới phù hoa đó
Đôi uyên ương đã yêu nhau sao còn muốn lên tận trời xanh?
Thôi chi bằng hãy ngủ yên trong sự dịu êm.
(Sưu tầm)

Cảm ơn anh honghuongkt nhiều ạ. Bài này của anh thật ý nghĩa. "Thôi chi bằng hãy ngủ yên trong sự dịu êm.". (y). <3.
Cho nó ngủ yên anh nhỉ? Hihihi. Hic...hic...hic.
 
Đừng khóc nữa, em ơi đừng thèm khóc,
Vơi nỗi buồn sẽ có ...
Nụ cười xuân!

Thầy ơi, giờ chắc là: Thèm được cười thôi ạ!
Hy vọng là có nụ cười xuân....
Cảm ơn thầy nhiều ạ!
Có khi phải làm bài: Thèm học Code!

Thầy ơi thầy em vẫn thèm học Code
Có chi mà hoảng hốt với u mê
Dẫu Code dài hay công thức ....lê thê
Thì thầy ơi, em vẫn thèm..học Code!

Học Code để thấy là mình...không Dốt

Hic hic


có chuyện gì với cô Em Gái nhà mình vậy??? sao mà đa sầu đa cảm thế!!!!
%#^#$

Anh ơi chuyện thì nhìu lắm ạ! Lâu nay anh không hỏi thăm em nên nó tích tụ lại thía ấy mừ... hức hức...
 
Lần chỉnh sửa cuối:
"Đời mòn mỏi ngóng trông tình vạn dặm
Hứng thu sầu lặng ngắm lá vàng rơi
Nghe nhớ nhung vụn vỡ rụng tơi bời
Người xa quá mà thời gian chẳng đợi...!"

Nghe thấy sợ nỗi buồn mênh mông quá
Sao nặng lòng sóng vỗ xé lòng ai !
Tình vạn dặm còn chi...mà đợi
Bóng hoàng hôn tím lịm tận chân trời...

Em cảm ơn anh Ngoai Thanh nhiều ạ!

Thôi thì đành chấp nhận anh nhỉ?

THÔI ĐÀNH CHẤP NHẬN
Đêm lạnh lẽo cô phòng mình em nhớ
Nghe gió về vụn vỡ những niềm đau
Bởi tình yêu mang lại những trái sầu
Con tim nhỏ đêm thâu buồn day dứt

Hình bóng đó xa xôi trong tiềm thức
Bỗng hiện về rất thực chiếm tim em
Tiếng lá chao rất nhẹ thoảng qua thềm
Mà lại ngỡ bước chân quen về lối

Tình không trọn em nhận mình có lỗi
Chẳng thể nào níu được bước chân anh
Chỉ biết yêu bằng trái tim chân thành
Mà không hiểu mây xanh hoài trôi mãi

Đêm cô lẻ tiếng lòng vang vọng lại
Khúc ca xưa, vương vãi nhịp rong buồn
Heo may về khơi mạch giọt sầu tuôn
Hồn lã chã mưa nguồn rơi thổn thức

Tim quặn thắt nhói đau trong lồng ngực
Muốn khóc mà chẳng thể được anh ơi
Ngày yêu xưa em biết mãi xa rồi
Đành chấp nhận phai phôi cùng năm tháng

NGUYỄN THANH XUÂN.
 
Em cảm ơn anh Ngoai Thanh nhiều ạ!

Thôi thì đành chấp nhận anh nhỉ?

THÔI ĐÀNH CHẤP NHẬN
Đêm lạnh lẽo cô phòng mình em nhớ
Nghe gió về vụn vỡ những niềm đau
Bởi tình yêu mang lại những trái sầu
Con tim nhỏ đêm thâu buồn day dứt

Hình bóng đó xa xôi trong tiềm thức
Bỗng hiện về rất thực chiếm tim em
Tiếng lá chao rất nhẹ thoảng qua thềm
Mà lại ngỡ bước chân quen về lối

Tình không trọn em nhận mình có lỗi
Chẳng thể nào níu được bước chân anh
Chỉ biết yêu bằng trái tim chân thành
Mà không hiểu mây xanh hoài trôi mãi

Đêm cô lẻ tiếng lòng vang vọng lại
Khúc ca xưa, vương vãi nhịp rong buồn
Heo may về khơi mạch giọt sầu tuôn
Hồn lã chã mưa nguồn rơi thổn thức

Tim quặn thắt nhói đau trong lồng ngực
Muốn khóc mà chẳng thể được anh ơi
Ngày yêu xưa em biết mãi xa rồi
Đành chấp nhận phai phôi cùng năm tháng

NGUYỄN THANH XUÂN.

"Tim quặn thắt nhói đau trong lồng ngực
Muốn khóc mà chẳng thể được anh ơi
Ngày yêu xưa em biết mãi xa rồi
Đành chấp nhận phai phôi cùng năm tháng"

Đừng gục ngã, không bao giờ gục ngã
Đứng thẳng lên, nuốt nước mắt vào lòng
Đừng để mất, không bao giờ để mất.
Bởi, tình yêu muôn đời cay đắng...người ơi !
 
Lần chỉnh sửa cuối:
"Tim quặn thắt nhói đau trong lồng ngực
Muốn khóc mà chẳng thể được anh ơi
Ngày yêu xưa em biết mãi xa rồi
Đành chấp nhận phai phôi cùng năm tháng"

Đừng gục ngã, không bao giờ gục ngã
Đứng thẳng lên, nuốt nước mắt vào lòng
Đừng để mất, không bao giờ để mất.
Bởi, tình yêu muôn đời cay đắng...người ơi !

Cảm ơn anh Ngoai Thanh rất nhiều!

Phía không nhau héo hắt đắng nụ cười
Nghe lạnh lẽo tiếng đời trong câm lặng
Người xa mãi để khơi buồn đêm vắng
Từng giọt sầu cay đắng nhỏ buồng tim


 
Lần chỉnh sửa cuối:
Mùa Đông lạnh lẽo quá, làm bài thơ này cho nó ấm lòng một chút.

TÌNH LẬP ĐÔNG.

Trên lối cỏ giọt hoa sương lạnh lẽo
Run môi buồn khô héo những ước mong
Hạt mầm yêu rơi vào cõi huyễn không
Lòng quay quắt bão giông buồn trăm sự

Hồn hoang lạnh trôi vào miền phi khứ
Người đã quên lời hứa thoảng non ngàn
Lệ phân kỳ chẳng thấy ánh xuân sang
Chiều cô quạnh nắng vàng không về lối

Duyên lỡ dở đôi mình không có lỗi
Mộng ân tình nông nổi gửi nơi đâu?
Gom hồng nhan, tấu ly khúc điệu sầu
Lòng phai nhạt, trang thơ nhàu, bội ước

Heo may nổi nhịp tơ lòng cào xước
Làn mây buồn thao thức giữa miền yêu
Phố lập đông ảm đạm những ráng chiều
Tay mềm nhặt khúc sáo diều si đắm.

NGUYỄN THANH XUÂN.
 
RAO BÁN MÙA TRĂNG
Chờ anh mãi ngóng trông mòn mỏi
Để mùa trăng tiếng gọi hao gầy
Bóng người thấp thoáng chân mây
Đa đoan dòng lệ đong đầy biển khơi

Ru thương nhớ chơi vơi vũ khúc
Nhịp tơ lòng thao thức đơn côi
Nồng thơm rượu chuốc mềm môi
Giờ ai nức nở tiếng đời chênh chao

Người đi khuất biết bao ngày tháng
Kẻ cô phòng lệ đắng xa xăm
Ưu tư phủ nét trăng rằm
Phùn mưa lạnh giá chỗ nằm không anh

Hạnh phúc sao mỏng manh sương khói
Rớm lệ tình đau nhói tâm can
Điệu sầu ly khúc hồng nhan
Buồn nghe non nỉ nhịp đàn lỡ dây

Lời thề hẹn thoảng mây xa mãi
Môi úa nhàu khắc khoải canh thâu
Bán trăng bán nguyệt bán sầu
Gửi ai vạn áng thơ màu nhớ nhung.,...

NGUYỄN THANH XUÂN
 
Lần chỉnh sửa cuối:
RAO BÁN MÙA TRĂNG
Chờ anh mãi ngóng trông mòn mỏi
Để mùa trăng tiếng gọi hao gầy
Bóng người thấp thoáng chân mây
Đa đoan dòng lệ đong đầy biển khơi

Ru thương nhớ chơi vơi vũ khúc
Nhịp tơ lòng thao thức đơn côi
Nồng thơm rượu chuốc mềm môi
Giờ ai nức nở tiếng đời chênh chao

Người đi khuất biết bao ngày tháng
Kẻ cô phòng lệ đắng xa xăm
Ưu tư phủ nét trăng rằm
Phùn mưa lạnh giá chỗ nằm không anh

Hạnh phúc sao mỏng manh sương khói
Rớm lệ tình đau nhói tâm can
Điệu sầu ly khúc hồng nhan
Buồn nghe non nỉ nhịp đàn lỡ dây

Lời thề hẹn thoảng mây xa mãi
Môi úa nhàu khắc khoải canh thâu
Bán trăng bán nguyệt bán sầu
Gửi ai vạn áng thơ màu nhớ nhung.,...

NGUYỄN THANH XUÂN
Trăng ba mươi bao nhiêu một cái?
Trăng mười lăm một cái bao nhiêu?
...........
Trăng nà nõn nghiêng chiều thu nhớ
Những ân tình một thuở xa xưa
Yêu thương biết mấy cho vừa
Mùa trăng rao bán bây giờ ...tui mua
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Có ai mua sầu riêng?
Dừng chân ghé quán em đây,
Em đây bán trái sầu riêng,
Nên em không bán tình duyên...
..........
Sưu tầm thơ thẫn.
 
.....................Thơ vui......................
Anh đã bước sang môt chân trời khác
Bỏ lại em giữa bát ngát biển xanh
Cho những đêm giấc ngủ chẳng lành
Gọi anh mãi trong đêm dài vô vọng

Anh đi rồi em còn gì trông ngóng
Ôm sầu chi cho mắt ướt mi tuôn
Ôm làm chi những kỷ niệm buồn
Cho tâm hồn héo hon vì chờ đợi
 
Lần chỉnh sửa cuối:
CÔ HÁI MƠ
Thơ thẩn đường chiều một khách thơ
Say nhìn xa rặng núi xanh lơ
Khí trời lặng lẽ và trong sáng
Thấp thoáng rừng mơ cô hái mơ.

Hỡi cô con gái hái mơ già
Cô chửa về ư đường còn xa
Mà ánh chiều hôm dần một tắt
Hay cô ở lại về cùng ta?


Nhà ta ở dưới gốc cây dương
Cách động Hương Sơn nửa dặm đường
Có suối nước trong tuôn róc rách
Có hoa bên suối ngát đưa hương

Cô hái mơ ơi, cô gái ơi
Chẳng trả lời tôi lấy một lời
Cứ lặng mà đi, rồi khuất bóng
Rừng mơ hiu hắt lá mơ rơi.
(Nguyễn Bính)

 
Lần chỉnh sửa cuối:
.....................Thơ vui......................
Anh đã bước sang môt chân trời khác
Bỏ lại em giữa bát ngát biển xanh
Cho những đêm giấc ngủ chẳng lành
Gọi anh mãi trong đêm dài vô vọng

Anh đi rồi em còn gì trông ngóng
Ôm sầu chi cho mắt ướt mi tuôn
Ôm làm chi những kỷ niệm buồn
Cho tâm hồn héo hon vì chờ đợi

Người xa khuất tình cô đơn lạnh lẽo
Phía không nhau khô héo đắng nụ cười
Để trầu cau chẳng đượm thắm đôi môi
Đời bạc bẽo như vôi ai có thấu?
 
Lâu rồi bỏ code, bỏ thơ vì công việc, thấy oải với công việc quá. Hic, cần làm mới lại mình cho thoải mái tâm hồn trước Stress nặng nề của công việc thôi...hic hic+-+-+-+. Lâu rồi không gặp lại.....những dòng thơ...của ai đó


== NỖI NHỚ CHIỀU ĐÔNG ===
Bữa nay lạnh, heo may về giăng phố
Hàng cây buồn, con ngõ vắng cô đơn
Xám ngàn mây để giọt nắng dỗi hờn
Lòng chạnh nhớ làn môi thơm nồng ấm.

Trời Hà Nội chớm đông mà rét đậm
Phố mờ sương thấm đẫm nét tiêu điều
Anh đâu rồi ? dòng thơ cũng hoang liêu
Mình em đếm bao nhiêu chiều lạc lõng.

Nghe hồn vỡ thành trăm nghìn con sóng
Mãi dạt dào mong ngóng bến bờ anh
Nỗi nhớ nhung theo gió đến buông mành
Cho lạnh lẽo khơi tình nghe hoang hoải.

Người yêu hỡi, chiều không anh...tê tái...!
Dòng thời gian miết mải nỗi mong chờ
Anh hãy về dệt thắm những vần thơ
Cho tình hết bơ vơ mùa đông giá...!
 
Đã có một ngày trời không có nắng
Anh dịu dàng mang nắng đến cho em
Anh chở em qua góc phố ánh đèn
Tìm chút nắng còn vương trên mi mắt
Rồi một ngày trời vào đông lạnh ngắt
Một ngày chẳng có nắng chẳng có anh
Em một mình trải bước mong manh
Đi tìm nắng tìm hoài trong kỷ niệm
Chợt hỏi lòng với bao hoài niệm
Nắng của mặt trời hay nắng trong mắt anh?

===Ngẫu hứng...nhờ ai đặt dùm em tên bài thơ này nhé :)====
 
Anh đặt tên là "HOÀI NIỆM" không biết thế nào, nhưng bài thơ rất hay.
Đã có một ngày trời không có nắng
Anh dịu dàng mang nắng đến cho em
Anh chở em qua góc phố ánh đèn
Tìm chút nắng còn vương trên mi mắt
Rồi một ngày trời vào đông lạnh ngắt
Một ngày chẳng có nắng chẳng có anh
Em một mình trải bước mong manh
Đi tìm nắng tìm hoài trong kỷ niệm
Chợt hỏi lòng với bao hoài niệm
Nắng của mặt trời hay nắng trong mắt anh?

===Ngẫu hứng...nhờ ai đặt dùm em tên bài thơ này nhé :)====
 
Bán trăng bán nguyệt bán sầu
Gửi ai vạn áng thơ màu nhớ nhung.,...

NGUYỄN THANH XUÂN
[/QUOTE]

Bán trăng bán nguyệt bán sầu
Chỉ còn một nửa nhuộm mầu nhớ thương !
Tình ơi! để dạ vấn vương
Nỗi niềm hiu hắt đoạn trường hỡi ai ?...


 

/-(iên nhà sương khói vời nhau

/-)uôi con mắt ấy rầu rầu tháng năm

/_ỡ rồi cuộc hẹn trăm năm

Mà chi dâu bể lăm lăm trở về

Mùa xuân fía trước đê mê

Làm cô nương ấy quên thề tóc xưa.


 
/-)ầu xuân gieo vần ao.

Bảo dân tin bây, tin chổ nào?

Thủy điện mùa mưa, xả lũ ào

Bốn chục mạng người, thấy nôn nao?

Bảo dân tin bây, tin cỡ nào?
 
Bán trăng bán nguyệt bán sầu
Gửi ai vạn áng thơ màu nhớ nhung.,...

NGUYỄN THANH XUÂN

Bán trăng bán nguyệt bán sầu
Chỉ còn một nửa nhuộm mầu nhớ thương !
Tình ơi! để dạ vấn vương
Nỗi niềm hiu hắt đoạn trường hỡi ai ?...


[/QUOTE]

Xuân qua phai nét trang đài
Chờ ai những tháng ngày dài quạnh hiu
Hoa trôi, nước chảy ....buồn thiu
Nhớ anh quặn thắt bao nhiêu giọt sầu....
 
Xin lỗi bạn yeudoi ! mình thấy bài thơ không hay mình xóa đi ( bạn thông cảm mình nhé !).
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Em là mùa xuân đất trời!

-+*/
/-)nh bắt đầu bài học vỡ lòng

Iêu em, từng đường cong tuyệt mỹ

Núi đôi đó, từng thiên niên kỷ

Sông ôi, chảy rạp lá cây rừng

*
* *

Sau mùa lũ, nhơn nhớt fù sa

(hồi cây nẩy sinh từ ấy đó

Tình iêu đã có hoa, kết trái

Dầu mưa nắng dẫu dài tháng năm!
|||||
 
Xin lỗi bạn yeudoi ! mình thấy bài thơ không hay mình xóa đi ( bạn thông cảm mình nhé !).

Thơ là tiếng nói từ tâm, vì thế chỉ cần viết có tình có tâm thì thơ sẽ thành hay anh ạ. Tiếp tục anh nhé! :).
Rất mong được đọc những dòng thơ của anh.
 
NỖI NHỚ DỊU ÊM!
Chiều dệt nắng thêu hoa màu tím nhớ
Cơn gió tình giăng phố nhịp ru êm
Nỗi nhớ thương thoảng nhẹ nụ hoa mềm
Hương môi ngọt êm đềm ...từng hơi thở

Ánh chiều nhạt rụng loang trên lối cỏ
Nét duyên thơ êm ả giấc mơ hồng
Ngày vắng anh lòng lạnh buốt mùa đông
Mong hơi ấm hồn không còn tê tái.

Nhớ ánh mắt ươm nụ hôn nồng cháy
Ru tiếng lòng mượt trải bước thời gian
Ngày vắng anh dâng nỗi nhớ vô vàn
Vòng tay ấm xua tan chiều đông giá

Anh yêu hỡi bởi vì em nhớ quá!
Gom sợi tình nhuộm tím cả vần thơ
Để thuyền yêu trọn kiếp bến mong chờ
Duyên nồng đượm ước mơ tình đôi lứa...
NGUYỄN THANH XUÂN
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Chưa có tựa

Dòng sông nào cũng bên bồi bên lỡ?

Bên tiển xa nhau, bên đợi con sào

Hàng cao hiên nhà cồn cào nổi nhớ

Vọng fu kia nhìn cho tới . . . nôn nao.
*
* *
*
Xuân hạ thu đông, cuộc đời cứ thế

Nắng gió bay về thay những cơn mưa

Người ta đi, về . . . thờ ơ bảng lãng?

Cuộc đời bình dị, cứ thế xuôi trôi . . .
 
Thơ là tiếng nói từ tâm, vì thế chỉ cần viết có tình có tâm thì thơ sẽ thành hay anh ạ. Tiếp tục anh nhé! :).
Rất mong được đọc những dòng thơ của anh.
Lâu lắm rồi mình không làm thơ, bây giờ thỉnh thoảng gặp những áng thơ hay, những câu thơ đằm thắm lung linh đâu đó... thế là tự nhiên muồn họa lại đôi lời thôi mà .
 
Lâu lắm rồi mình không làm thơ, bây giờ thỉnh thoảng gặp những áng thơ hay, những câu thơ đằm thắm lung linh đâu đó... thế là tự nhiên muồn họa lại đôi lời thôi mà .

Cảm ơn anh rất nhiều ạ! Em cũng chỉ viết theo cảm xúc của mình....
 
-\\/.Tòa án lại nhân bản tù treo

Fen này sức khỏe lại gieo neo

Con người chắc rồi, kém con heo

Y đức làm chi chả tốp teo!

-\\/.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
"Trăng hồn nhiên cũng như em từng đã
Tròn trịa vô cùng dù chẳng khổ khuôn
Trăng đau đáu khuyết tim đời một nửa
Như em bây giờ đầy vết xước vô duyên"
(Sỏi Đá)
 
Gửi lão Bo!
Ngán ngẩm lão Bo mấy tháng nay
Nếu mà bắt được phang thẳng tay
Lâu rồi không gặp ....đấm cho phát
Hãy cứ chờ đây....sẽ biết tay........!
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Gửi lão Bo!
Ngán ngẩm lão Bo mấy tháng nay
Nếu mà bắt được phang thẳng tay
Lâu rồi không gặp ....đấm cho phát
Hãy cứ chờ đây....sẽ biết tay........!

Xuân xưa mộng mị má kề vai
Xuân nay ngán ngẩm bóng nhạt phai
"Chàng" chừ lên "lão", hỏi còn dai
Xuân thì chẳng đợi, biết có dài
 
Xuân xưa mộng mị má kề vai
Xuân nay ngán ngẩm bóng nhạt phai
"Chàng" chừ lên "lão", hỏi còn dai
Xuân thì chẳng đợi, biết có dài

Hỏi rằng Bo Bé có còn dai?
Tình xưa khắc khoải tháng năm dài?
Mai này mỏi gối, chùn chân lại......
Có nhớ người xưa....ở chốn...này

(Đang ở vần ai thiếu vần ay
"Mình" thêm ba chữ ..."ở chốn này"
Nếu "ấy" không ưng thì ...nắn lại
.........)
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Đã biết bao nhiêu lần lý trí tự nhủ sẽ thôi yêu
Mà trái tim lại cứ bướng ngang chẳng muốn đi ngược chiều nỗi nhớ
Lý trí cũng thừa biết rằng mình còn đang sống và đang thở
Chỉ có trái tim kia dường như đã chết tự bao giờ.

Ai cũng đủ thông minh để biết mình dại khờ
Nhưng có bao nhiêu người thật yêu mà dám nói mình chưa một lần ngu ngơ, khờ dại
Để rồi dẫu biết thế gian kia đâu có thứ gì mang tên “mãi mãi”
Vẫn ngoan cố đi tìm, chẳng cần biết điều gì chờ đợi ở ngày mai.

Lý trí luôn biết thừa là mình đang nhớ ai
Có điều nó thích chê bai trái tim cả đời chỉ biết làm điều ngây thơ, ngốc dại
Cho đến một ngày khi tim ngập ngừng hỏi lại:
“Nếu cậu biết mình sai, sao chẳng bảo từ đầu”.

Lý trí đáp: “Ừ thì, tớ có nói cậu cũng chẳng nghe đâu
Để được yêu thương, cậu sẵn sàng nhận hết những nỗi đau của cả thế giới này cộng lại
Mà hình như cuối cùng tớ mới chính là kẻ dại
Biết mình rất yêu mà lại tự lừa dối chính mình”.

-Vân Jenny-
 
Cha

Bờ biển dài phẳng lặng
Cha dắt con đi
Ánh nắng chiều in bóng con trên mặt biển xanh rì
Cha hé cưởi, nhìn đứa con chợt lớn
Bao khó khăn trong dòng đời bận rộn
Con chợt buồn, chạm chai sạn tay cha

Cha chỉ cho con về phía xa xa
Về những con thuyền đang đi vào vô định
Về tương lai giọng cha trầm điềm tĩnh
Hướng chân trời hãy mạnh bước con đi

Những lo âu toan tính rồi nghĩ suy
Của đứa trẻ vừa lớn ra biển cả
Chập chờn sóng xô thuyền con nghiêng ngả
Thả ước mơ con đơn độc ngút mây ngàn
Bão tố phong ba thử thách muôn vàn
Ánh mắt Cha, con vững tay chài rẽ sóng

Rồi mai kia giữa thênh thang biển rộng
Con sẽ cũng những thuyền lớn vươn khơi
Căng cánh buồm ngạo nghễ trước cuộc đời
No căng gió tìm tương lai thẳng hướng

Bây giờ đây
Con vẫn đi trên những chặng đường
Không bằng phẳng như con từng mong tưởng
Nhưng con biết cha luôn nhìn con bước
Con sẽ vững tâm đi đến cuối chân trời.
 
Hic, mìn hok làm thơ đc. Chỉ bik khen thơ mí bạn làm hay thôi ...
 
Góc trời bay

Còn đâu đó những góc trời xa vắng
Xa về đây một góc trời mây
Lang thang bay cùng xanh và trắng
Như hòa vào hơi thở của nắng xa

Đây đó là những màu xanh chấp chới
Vươn lên nào hướng tới tầm cao
Cứ lao xao như vắng lặng cả trời
Chốn ngõ vắng làng vắng vẫn còn đây

Người xưa nay còn đâu nữa
Liệng tất cả gói chặt trời mây
Để đổi lại hình xưa bóng cũ
Ký ức bay về tràn ngập bóng xa xa

MuaBuiRoi
 
Mừng Ngày Vui
Quãng đường trần em đi chưa hết
Ngày vu quy kỷ niệm ngập lòng Tôi
Biết nói gì trong lúc Em đi
Lòng khó tả mà thành thơ dâng tiễn
Này Em hỡi mấy lời Tôi thành Thật
Mừng ngày vui bát ngát mùa xuân

Kiều Mạnh
"Kỷ Niệm dĩ vãng một cuộc tình"
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Em trở về nguyên vẹn là chính em
Đôi khi hát vu vơ...đôi khi buồn vô cớ
Giọt nước mắt rơi là khi em nhớ
Và nụ cười là những lúc em quên
Sau mỗi lần bão giông em sẽ lớn lên
Sẽ nhận thấy con đường còn dài rộng
Đôi chân bước khi lạc vào khoảng trống
Nhưng sẽ có ngày . . . tìm được lối em đi !!!
 
Những mảnh đời....khi đêm về....

PHỐ ĐÊM
Ngày hết chiều tàn thoáng đã đêm
Bức tranh phố thị chẳng tươi mềm
Lai rai góc quán nâng nhấp rượu
Loang loáng chân nai bước vội thềm
Ngơ ngác mắt đời đau miệng xệch
Phong phanh áo mỏng dỗi quần chêm
Bâng khuâng cám cảnh trời nhân thế
Vui đó buồn này xót dạ thêm.

NGUYỄN THANH XUÂN
images (1).jpg

images (2).jpg

images.jpg

images (3).jpg
 
Lần chỉnh sửa cuối:
.............

Nhánh phượng rơi thế là hè đi mất
Con đường dài trơ trụi những hàng cây
Nắng choi chang như chẳng thèm thức dậy
Mặc mưa rào lất phất ở đâu đây
 
Hoa buồn
.............héo cánh chờ mong
Thơ buồn
.............vần nhớ mênh mông cõi sầu
 
Lần chỉnh sửa cuối:

Tiển bạn xa khuất chân trời

Bịn rịn nhỏ nhẽ nhẹ mời lần sau

Thời gian rồi sẽ trôi mau

Bạch dương đây nhớ tuyết fau trắng ngần!
 

File đính kèm

  • bach duong.jpg
    bach duong.jpg
    54.1 KB · Đọc: 2
  • BachDuong.jpg
    BachDuong.jpg
    55 KB · Đọc: 2
  • BachDuong_.jpg
    BachDuong_.jpg
    35.4 KB · Đọc: 1
Lần chỉnh sửa cuối:
Buồn quá!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Hoàng hôn nhuộm cả khungtrời tím ngắt

Len vào hồn, se thắt lạnh buồng tim
Đời bão giông nên hạnh phúc khuất chìm
Người xa mãi,...cánh chim mờ mịt lối

 
}}}}}

Mùa thu khắp nẽo lá vàng bay,

Lúng liếng tên cao vẫy tay chào

Gió lạnh ùa qua xua từng đợt

Lấp lóa ánh vàng xô tiếp nhau


 

File đính kèm

  • LaMuaThu0.jpg
    LaMuaThu0.jpg
    36 KB · Đọc: 31
Lần chỉnh sửa cuối:
/(/ém chuột quan quân sợ bể bình //**/

(ho nên tí ta chả thèm rình -=09=

Ban ngày ban mặt cứ thế rinh /-*+/

Ăn nhiều, trả nghĩa ỉa vô bình! @#!^%

 
”Vũ điệu Trinh nguyên” gợi nhớ người
Bởi duyên… em chợt đến trong tôi
Ùa như cơn gió trong chiều vắng…
Lặng phút xao lòng… thương quá thôi

Đôi mắt ai buồn như thoáng mây
Sáo diều ngân khúc nhạc tình say
Mưa em… chợt đến xôn xao lạ
Chìm đắm đêm hè trong giấc say…

Nhạc của bây giờ, hay cõi xưa..?
Tiếng lòng ngân khúc lạc chiều mưa
Xốn xang, ướt áo… em tôi lạnh…
Ai ngóng trông người, ai đón đưa..?
...
hic hic
 
Lâu rồi không làm thơ, hôm nay "khơi nguồn cảm hứng" để ......
TỰ KHÚC THÁNG MƯỜI!
Tháng Mười hẹn Xuân hồng Đôi Chín
Đợi trăng thề chúm chím môi xinh
Trăm năm nguyện ước lối tình
Tơ duyên ươm kết chúng mình gặp nhau

Bao buồn tủi chìm sâu dĩ vãng
Ong bướm vờn viên mãn mùa hoa
Tình như nguồn nước giao hòa
Ru êm giấc mộng đêm hoa mặn nồng

Đông lạnh giá sẽ không đáng sợ
Khi quyện làn hơi thở dịu êm
Xuân tình dào dạt say mềm
Ngân nga chuông khánh dệt niềm yêu thương

Trải qua những đoạn trường sóng gió
Cùng sẻ chia gian khổ trần gian
Giọt sầu thôi ướt mi ngoan
Lửa tình rạo rực dâng tràn…trong tim.!!!!
NGUYỄN THANH XUÂN —
 
NẾU CÓ THỂ….
Em ước ao anh là người tình cuối…
Lau những giọt nước mắt đớn đau…nông nổi ….đời em
Xoa dịu trái tim lấm lem đầy vết xước và bao nhiêu điều trái ngược…
Tình yêu không lời ràng buộc ….trái tim nhau.

Nghẹn ngào bên anh, em chẳng thể nói thành câu
Nụ hôn đầu trao anh….đầy nước mắt
Đời bể dâu lênh đênh biết bao điều được, mất
Chỉ khát vọng tình yêu là sự thật trên đời.

Giữa chiều đông hoa gió nghiêng rơi
Ngọt nụ cười anh trao em nồng ấm
Anh chẳng bao giờ tán tỉnh em bằng những điều sáo rỗng
Mà đến bên em bằng …cảm thông yêu dấu chân tình.

Và quanh em…sự sống đã hồi sinh
Rạo rực con tim ngân trỗi khúc nhạc tình cháy bỏng
Hạnh phúc viên thành căng tràn nguồn nhựa sống
Cảm ơn đời đã cho em uống giọt tình anh…..
NGUYỄN THANH XUÂN
 
EM LÀ NGƯỜI THỨ HAI- Cảm xúc từ chuyện tình của một người bạn!
Em biết mình là người đàn bà thứ hai
Nhưng duyên nợ trúc mai buộc đôi mình gắn kết
Mùa yêu ngọt ngào vẫn bừng lên giữa đời giá tuyết
Dỗ giấc mơ hoa cho trăng khuyết lại tròn.

Anh đến bên em bằng tất cả tâm hồn
Trao yêu thương sẻ chia vui buồn em gánh chịu
Tan chảy trong nhau cung bậc tình yêu dệt ngàn giai điệu
Làn môi ấm nồng…huyền diệu ngọt yêu thương.

Đôi lúc vì quá yêu anh, em nũng nịu dỗi hờn
Khi anh trở về làm chồng, làm cha của những người phương ấy
Nhưng đó cũng là tình yêu của em trong con tim nồng cháy
Thương nhớ anh nhiều, cuộn xoáy giọt tình yêu…

Chẳng thể nói nên lời dẫu yêu anh biết bao nhiêu
Chỉ biết gắng giữ niềm tin vào những điều ta có thể….
Nếu một ngày anh buông tay rời xa em giữa cuộc đời dâu bể
Nghĩa là con tim em cũng chẳng thể hồi sinh…
NGUYỄN THANH XUÂN
 
Lâu nay cơm áo gạo tiền
Đôi lúc lỡ nhịp cầu duyên tình đời
Tìm niềm ký ức xa xôi
Câu hò dịu ngọt à ơi....tiếng lòng

Sóng buồn gợn nhịp qua sông
Người buồn cất bước đầu không quay về
5 năm chờ đợi ước thề
Mình cùng một cõi đi về,,,nhé anh

NGUYỄN THANH XUÂN
 
Bóc Trần Sự Thật
Văn tôi không hay
Thơ lại rất dở
Khô khan cằn cỗi
Mù tịt nghệ thuật
Chẳng mê âm nhạc
Thù ghét thời trang
Chả có lãng mạn
Cộc cằn thô lỗ
Xấu hơn Thị Nở
Dữ hơn chằn tinh
Nên thiếu dịu dàng
Bầy hầy bê bối
Hôi hám triền miên
Dơ bẩn kinh người
Thêm tật mê trai
Lẳng lơ tơ nhện
Thích câu rùa vàng
Bần hàn nghèo khó
Dưới đáy XH
Chui rút gầm cầu
Ở nhà ổ chuột
Thêm cái não ngắn
Học chẳng ra chi
Ngu si đần độn
Luôn luôn thất bại
Thiếu lòng tự tin
Chả có tự trọng
Gi-ả dối mưu mô
Nên kịch hơn đời
Rất thích giả nai
Hay thủ sẵn đá
Để ném người ngay
Anh yêu thì yêu

Không yêu thì biến
Cho tôi rảnh nợ
Vậy rốt cuộc là
Yêu hay không yêu?

So Yes or No?
........................................ To be continued............................................
 
Lấy cảm hứng từ bài hát Người Lạ Ơi!
Xin hãy cho tôi mượn chút bình yên
Để lòng mãi thanh thản giữa thị phi
Xin tìm gấp giùm tôi tấn tiếng cười
Để khóe miệng rộn rã khúc hoang ca
Xin cho tôi vay khẩn chút niềm tin
Để tồn tại giữa đa đoan gi-ả dối
Xin mua giùm tôi tạ liều hạnh phúc
Để cõi lòng hoan hỉ chốn trần gian
Xin bán cho tôi vài viên quên lãng
Để mỉm cười ngạo nghễ đón tương lai
Xin chỉ tôi thế nào là yêu thương?
Để con tim không hoang phí duyên trời
Xin đừng để tôi lạc lối hoang mang
Bên cạnh tôi trong kịch đời điên đảo
Hãy là người yêu tôi vô điều kiện
Dù biết rằng ta không có tương lai

..................................................1525626791274.png
Cảm xúc chợt đến, chợt đi, chợt vui, chợt buồn, chợt khóc, chợt cười, chợt thấy mình khờ dại!
 
Ối giời ơi vui quá! Cảm ơn người đã giúp!
 
Lấy cảm hứng từ bài hát Người Lạ Ơi!
Xin hãy cho tôi mượn chút bình yên
Để lòng mãi thanh thản giữa thị phi
Xin tìm gấp giùm tôi tấn tiếng cười
Để khóe miệng rộn rã khúc hoang ca
Xin cho tôi vay khẩn chút niềm tin
Để tồn tại giữa đa đoan gi-ả dối
Xin mua giùm tôi tạ liều hạnh phúc
Để cõi lòng hoan hỉ chốn trần gian
Xin bán cho tôi vài viên quên lãng
Để mỉm cười ngạo nghễ đón tương lai
Xin chỉ tôi thế nào là yêu thương?
Để con tim không hoang phí duyên trời
Xin đừng để tôi lạc lối hoang mang
Bên cạnh tôi trong kịch đời điên đảo
Hãy là người yêu tôi vô điều kiện
Dù biết rằng ta không có tương lai

..................................................View attachment 195037
Cảm xúc chợt đến, chợt đi, chợt vui, chợt buồn, chợt khóc, chợt cười, chợt thấy mình khờ dại!
Tặng DTA mấy câu mà tớ thích trong bài Nó và Tôi.

"Hôm chia tay hai đứa cùng bùi ngùi
Ngày mai nó tôi trên ngưỡng cửa cuộc đời
Dặn nhau gắn vui, dù cho vành môi sẽ khô mấy cũng mỉm cười ."
http://lyric.tkaraoke.com/22151/no_va_toi.html
 
Bóc Trần Sự Thật
Văn tôi không hay
Thơ lại rất dở
Khô khan cằn cỗi
Mù tịt nghệ thuật
Chẳng mê âm nhạc
Thù ghét thời trang
Chả có lãng mạn
Cộc cằn thô lỗ
Xấu hơn Thị Nở
Dữ hơn chằn tinh
Nên thiếu dịu dàng
Bầy hầy bê bối
Hôi hám triền miên
Dơ bẩn kinh người
Thêm tật mê trai
Lẳng lơ tơ nhện
Thích câu rùa vàng
Bần hàn nghèo khó
Dưới đáy XH
Chui rút gầm cầu
Ở nhà ổ chuột
Thêm cái não ngắn
Học chẳng ra chi
Ngu si đần độn
Luôn luôn thất bại
Thiếu lòng tự tin
Chả có tự trọng
Gi-ả dối mưu mô
Nên kịch hơn đời
Rất thích giả nai
Hay thủ sẵn đá
Để ném người ngay
Anh yêu thì yêu

Không yêu thì biến
Cho tôi rảnh nợ
Vậy rốt cuộc là
Yêu hay không yêu?

So Yes or No?
........................................ To be continued............................................
Hôm nay tớ có lục lại lịch sử fb, thấy ngày trước mình có làm mấy bài tặng NTLH, mà nàng ý lại không thích thơ, nay copy paste lại tại đây vậy.
Bài này được viết cuối năm 2015, lúc sắp hết năm, tết đến.

<
Vui vui nơi đất lạ
Noel nay trươc cổng
Ngợi ta bao thương nhớ
Đất mẹ có vui không!

<=>
Quanh năm đi bốn phương
Chúa Xuân đang vội về
Bánh trưng đã đầy nồi
Người ấy có về không!
>
 
Thân gái tựa phương xa.
Mùa Chí Phèo đương về.
Ngóng phương Nam nhớ thương.
Tương lai thấy rộng mở.

Còn đây là một bài tớ động viên NTLH, nhưng giờ đọc lại thì không hiểu tại sao lại có cái "Mùa Chí Phèo"

Xuân tới muôn hoa nở
Bảy sắc không thấy rõ.
Đông về mỗi mình ta.
Điểm sắc một màu tím.

Bài này là cảm hứng cũng cuôi năm, khi nhìn thấy hoa rau muống nở mà viết ra.
 
Dòng Tango Chân Ái
Trong sương khói cuộc đời
Giữa vô thường hư ảo
Đôi ta cùng nhau nhảy
Khúc luân vũ tình yêu
Nhạc trỗi lên rồi đấy
Ta cùng nhau bắt đầu
Một hai ba bốn năm
Điệu Tango lả lướt
Nhớ ôm chặt em nhé
Đừng bao giờ lơi tay
Bỏ thế giới sau lưng
Ta đắm chìm mê mải
Niềm hoan ca chân ái
Giữ cho đến tận cùng
Trong huyễn hoặc cảm xúc
Đôi mình luôn có nhau
Hạnh phúc chính là đây


Anh dẫn em vào nhạc
Sự ăn ý thú vị
Sức lôi cuốn mãnh liệt
Ta quấn quít hòa hợp
Giữa mộng mị đam mê
Anh đi bộ rất tuyệt
Anh tiến rồi em lùi
Đi bộ cùng bước xoay
Đến bước nghỉ rồi đó
Một khoảng lặng chìm đắm
Trong đáy mắt của nhau
Cho em gần anh hơn
Một chút thôi anh nhé
Bản Tango kết thúc
Cũng là lúc bắt đầu
Thiên tình sử đôi ta
Mãi bất tử ghi tâm

1525741584962.png
 
Pic này ai đó tặng ai?
Pic này ai đó tặng ai bây giờ?
Có còn nhớ thuở ngày xưa
Có còn nhớ thuở thức vừa Năm canh....
3 người đối đáp lanh chanh
Hoàng Luân, Lòng Đất ....hai anh ...đâu rồi?

Choài ơi, nhớ thời đó, đối thơ với choảng nhau chan chát. Thức cả đêm, 1 người Sài Gòn, 1 người Miền Bắc và 1 người Miền Trung
Anh Luân ở Huế, BB ở Bình Dương, XN ở Miền Bắc.....
Mà vui ghê.
giờ thời đó xa xưa Gồi.
 
Chúc mừng năm mới!
 
Vi bi cót két oải cả người
Giải khuây vài phút ghé đây chơi
Vô thức đôi tay lần bàn phím
"Cót két, cót két..." phí cái đời!
 
Vườn thơ vắng bóng chim ca
Chỉ còn tia nắng nhạt nhòa đâu đây
Thơ tình, chẳng rượu,...mà say
Yêu anh ....em cứ Đêm ngày....nhớ mong
------------------
Thế nào...có tới đây không?????
Táng cho 1 phát dập mông sưng phù.....
------------kkkkkk
 
Vườn thơ vắng bóng chim ca
Chỉ còn tia nắng nhạt nhòa đâu đây
Thơ tình, chẳng rượu,...mà say
Yêu anh ....em cứ Đêm ngày....nhớ mong
------------------
Thế nào...có tới đây không?????
Táng cho 1 phát dập mông sưng phù.....
------------kkkkkk
Quá "hung"!
 
Chín mươi lăm triệu dân ta
Hộp hồi chờ đón cúp nhà vua King
Đối thủ thì quá thường tình
Đảo quốc nhỏ bé, đến từ xứ xa

Ai ngờ đất nước người ta
Chưa bằng 1 huyện vùng xa nước mình
Lại giật được cúp mới kinh
Để lại tiếc nuối dân tình nước ta.

Thôi thì có chút xót xa
Nhưng thôi đã đỉnh ao nhà cũng ngon
Chấp gì đội tuyển cỏn con
Đội ta đã thắng Thái Lan còn gì:yahoo:
 

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom