xuan.nguyen82
Thành viên tích cực


- Tham gia
- 29/9/10
- Bài viết
- 1,548
- Được thích
- 8,043
- Giới tính
- Nữ
- Nghề nghiệp
- Human Resource Director
A Di Đà Phật, phật tử pháp danh: Thiện Huệ, bí danh: Thích đủ thử. Phật tử đôi khi ngồi tịnh, để nhìn lại diễn biến xung quanh cuộc đời mình , nghiệm câu kinh kệ:
"Sắc bất dị Không, Không bất dị Sắc;
Sắc tức thị Không, Không tức thị Sắc"
Để rồi chỉ than ôi, cuộc đời vô thường, cuộc đời quanh ta có bao lâu sao ta lại hững hờ, hạnh phúc quanh ta sao ta lại trốn chạy nơi tịch liêu. Ta sinh ra để trả nợ, giúp đỡ cho nhau thế thì nàng cớ sao sớm đi tìm nơi vắng vẻ ở cửa chùa. Liệu rằng nơi tịch liêu đó có đem lại cho tâm hồn nàng 1 sự thanh tịnh trong sạch, trong sáng chăng? Bao nhiêu người đón chờ để cùng nhau chia sẻ những tiếng than thở "/(hổ quá, /(hổ quá". Diễm phúc hơn, chúng ta đã được sinh ra ở kiếp con người thế nên mọi người cố gắng tu luyện tâm hơn, tu luyện tại chốn ni để sớm "trưởng thành".
/-/ọc nơi đâu, tu nơi đâu không bằng:
Nhà trường chỉ cho chúng ta chiếc chìa khóa tri thức, học trong cuộc sống là công việc cả đời
Tâm sự nàng dạo này quá chao đảo, không biết chia sẻ cùng nàng sao đây:
/)/àng chớ vội: Cắt đứt dây chuông để Lan réo gọi inh ỏi: "Nàng xuan.nguyen82, Nàng xuan.nguyen82 của tôi đâu rồi???"
Lắm lúc cũng phải ngồi bình tâm để lắng động lại những việc xung quanh cuộc đời mình, chớ vội trốn chạy những thất bại để là mẹ thành công cho những chặn đường kế tiếp. Nàng đã đến đây rồi, ai cũng rõ và sẵn sàng chia sẻ với nàng mọi lúc mọi nơi, trên mọi tầng cây số. Nhỡ nàng có like pagoda nơi nào thì share cái addresse đó cho KTGG với để KTGG đến tu luyện luôn thể. Trái tim Điện Biên luôn hé mở, sẵn sàng đón chào tất cả các thành viên dành chút thời gian lên đây để hít thở không khí trong lành, thổn thức hương thơm loài hoa Tây Bắc, các đặc sản của bản làng.
Xin đừng nói: "Vẫy tay chào nhau" mà hãy luôn miệng nói rằng: "Kết nối - Đam Mê - Chia Sẻ" và cùng cất tiếng ca: "Nối vòng tay lớn"
Có câu: "Tu đâu cũng chẳng bằng tu tại tâm mình". Đôi khi, rời bỏ cuộc sống ồn ào náo nhiệt với khói bụi mù mịt...đến nơi cửa chùa 1 ngày thôi, cũng đã cảm thấy thoải mái tâm hồn.
Tằm ăn lá dâu nhả ra tơ, chứ không nhả ra lá dâu, ong hút nhụy hoa mà gây thành mật chứ không gây ra nhụy. Lên cửa chùa cũng vậy, "ăn" tiếng chuông, tiếng gõ mõ để tinh thần lớn lên, nghe câu kinh, câu kệ để gạt bỏ mọi suy nghĩ viển vông, để có cái nhìn theo hướng tích cực, có tinh thần tiếp tục chiến đấu với chiến trường không có tiếng súng (đó là cuộc đời)....
Cuối cùng thì hôm nay...vẫn ngồi đây, vẫn lướt Web, vẫn online...chứ đâu có "cắt đứt dây chuông"!!!!!!!!!!!!