Truyện cười... không phải của tui (1 người xem)

Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

Tigon-ETC

Gió bụi nhân gian
Thành viên BQT
Moderator
Tham gia
22/9/06
Bài viết
1,001
Được thích
5,197
Hai vợ chồng bác Violetdylan đang ăn sáng, bất chợt cô vợ hỏi: "Anh biết hôm nay là ngày gì không?"
Violetdylan gật đầu rồi đi làm.
Khoảng 10h, hiệu hoa gửi một bó hoa lớn đến cô vợ. 12h, hiệu may sang trọng nhất thành phố đem đến một bộ váy.
Cô vợ tràn trề hạnh phúc, chiều về bảo chồng:
- Anh yêu, chưa bao giờ ngày sinh nhật của... bác Hồ làm em hạnh phúc đến như vậy.
 
tungnguyen_kt sắp sửa tới buổi hẹn hò đầu tiên trong đời. Vô cùng căng thẳng, anh chàng quyết định học hỏi kinh nghiệm từ bố.
- Bố ơi, lần đầu tiên hẹn hò với một cô gái, con nên nói những gì ạ?
- Con trai của bố, có 3 chủ đề có thể nói trong lần đầu hẹn hò, đó là: Đồ ăn, gia đình và triết học.
tungnguyen_kt ghi nhớ lời bố dạy rồi vội vã tới chỗ hẹn. Gặp nhau, chàng vẫn chẳng dám nói gì với cô gái cho tới khi nhìn thấy một quán ăn bên đường. Nhớ tới chủ đề đầu tiên, chàng phá tan bầu không khí trầm lặng:
- Em thích ăn bánh rán không?
- Không.
Nghĩ tiếp tới chủ đề gia đình, chàng hỏi tiếp:
- Em có anh trai không?
- Không.
Hai người chẳng nói gì với nhau nữa. Chàng trai quyết định dùng nốt chiêu bài cuối cùng, nói về triết học:
- Nếu mà em có anh trai, em thử hỏi xem anh ấy có thích ăn bánh rán không nhé!
 
Thành thât trong tình yêu

Tigon : Anh có hút thuốc bao giờkhông?
TungNguyen: Không bao giờ.
Tigon: Vậy anh có uống rượu chứ?
TungNguyen: Đời anh chưa từng uống một giọtrượu nào.
Tigon: Thế còn cờ bạc? Chắc anh cũng cóchơi chứ?
TungNguyen: Không khi nào, em biết đấy.
Tigon: Vậy ngoài em ra, anh còn để ý đếncô nào không?
TungNguyen: Em phải tin anh chứ. Anh chỉ códuy nhất em mà thôi!
Tigon: Nhưng anh cũng phải có một thóixấu gì đó chứ?
TungNguyen: À, đúng là thỉnh thoảng anh cóhay nói dối.
Tigon : ....
 
Ăn không?

TungNguyen sống ở Sì Gòn còn TiGôn ở Hà Thành nhưng hai người iu nhau lắm. Môt lần Gôn quyết định vào SG thăm Tùng một chuyến. Môt hôm Tùng chở Gôn trên một chiếc xe đạp trông tình củm lắm như bài ca của Lễ - Thảo vậy. Đang đi, bỗng nhiên Tùng thắng xe cái "K..e..e..é..t" trước một quán chè rồi quay lại hỏi Gôn :
- Ăn không?
Đang mơ màng với cảnh đẹp của Sài Gòn, lại đang thèm ăn chè, thấy Tùng hỏi thế, Gôn trả lời liền : - Ăn
Tùng thủng thẳng :
- Có thế chứ, mới thay thắng (phanh) hồi sáng nay đó.
Nói rồi Tùng tiếp tục đạp xe đi.
Gôn : ....????!!!!
 
Tigon : Anh có hút thuốc bao giờkhông?
TungNguyen: Không bao giờ.
Tigon: Vậy anh có uống rượu chứ?
TungNguyen: Đời anh chưa từng uống một giọtrượu nào.
Tigon: Thế còn cờ bạc? Chắc anh cũng cóchơi chứ?
TungNguyen: Không khi nào, em biết đấy.
Tigon: Vậy ngoài em ra, anh còn để ý đếncô nào không?
TungNguyen: Em phải tin anh chứ. Anh chỉ códuy nhất em mà thôi!
Tigon: Nhưng anh cũng phải có một thóixấu gì đó chứ?
TungNguyen: À, đúng là thỉnh thoảng anh cóhay nói dối.
Tigon : ....

Đáng lẽ Tigon hỏi xong câu số 4 là đã rõ. Sao con gái lại thích thừa thế nhỉ?
 
Chuyện của vợ chồng bác BNTT

Câu chuyện này xảy ra đã lâu, hồi bác BNTT mới rước nàng về dinh và được một người hàng xóm của bác BNTT kể lại. Chuyện là thế này : Một tối nọ tôi nghe thấy tiéng vọng từ nhà bác BNTT
Vợ: Từ từ đã anh ……
Chồng: Từ từ là thế nào? Em kêu khẽ thôi! Thôi em cho anh quay lại. Cứ bắt nó dựng đứng thế này thì anh khó nghĩ quá ……….
V: Ừ thì nằm…… Ái ! Anh lại Trượt rồi……
C: Thế …. Ngửa mặt lên….Rồi…… Thôi kiểu này khó quá.Để anh quay lại nhé cho dễ……
V: Nhanh lên……… Thế ….. Nhét nó vào……. Hừ Hừ……….!!!!!!!!!!!
C: Nhưng anh sợ không vừa!!!!!!!!!!!
V: Cứ nhét vào……. Đàn ông gì mà……………
C: Làm sao ?
V: Chơi xếp hình với anh chán bỏ xừ…. Thôi em đi ngủ đây….
............
 
Đứng giữa ngã 3 cuộc đời, mình không biết phải chọn ai đây : Ca_dafi hay anh già gân.

Quyết định sáng suốt, nên lần lựa hẹn mỗi người tại 1 địa điểm.

Thùy An : Alô, Anh Kiệt (Ca_dafi), hoàng tử đẹp trai GPE của lòng em.
Kiệt (Ca_dafi) : Có anh đây, có gì hông em
Thùy An : Có, em có việc gấp - Muốn gặp anh chiều này tại điểm A
Kiệt (Ca_dafi) : Ừ được, mấy giờ vậy em ?
Thùy An : 5:00 đi nhé
Kiệt (Ca_dafi) : OK, anh sẽ tới đúng hẹn

1 chốc sau, Thùy An điện thoại cho anh già gân

Thùy An : Alô, anh gân hả ?
Già Gân : (giọng ngọt ngào) Có gì hông em cưng?
Thùy An : Hẹn gặp anh ở điểm A lúc 5 giờ chiều nay nhe
Già Gân (Mừng quýnh, không cần suy nghĩ trả lời liền) :được anh sẽ đến


Đúng hẹn lại lên, Kiệt (Ca_dafi) trịnh trọng trong trang phục veston, cà ra vát thật đẹp, chạy chiếc xe Mercedes đến đúng điểm hẹn.
Cùng lúc ấy, bác già gân cũng đến trong mẫu áo đồng phục của GPE cũng sang trọng không kém gì anh Hoàng tử đẹp trai của GPE. Hai người xoay qua lại lại, hỏi thăm nhau : Bác đi đâu thế - ăn mặc thấy đẹp trai quá. Ừ tớ có việc hẹn bạn đến đây. Rằng không ai nói ai.

Mãi đến 1 lúc sau, hơn 15 phút. Điện thoại từ bác gân vang lên (Vốn là bác gân) lãng tai, nên điện thoại lúc nào cũng để loa phát ra ngoài. Bác Gân cầm điện thoại lên nghe bên cạnh anh Kiệt,

Thùy An : Anh Gân hả, anh đến chưa (Lúc này Kiệt nghe giọng phát từ máy điện thoại bác gân, nghe giọng quen quen)
Già Gân : Anh đến rồi
Thùy An : Xin lỗi anh gân nhe, hôm nay em quên là có hẹn với anh Tùng Nguyễn KT rồi. Vậy để khi khác mình gặp lại nhe
Kiệt đứng kế bên : Lúc này mới nhận ra giọng nói thật sự của Thúy An, liền chụp ngay điện thoại bác gân, liền nói : Thôi đi bà nội, bà đi bán chuối luôn đi.

Trong khi đó, Tùng Nguyễn KT và Thùy An đang tung tăng du hí trên Đại Nam.

Câu chuyện là như thế, chưa đến hồi kết. Chưa phân thắng bại
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Cười...cuối tuần

Trễ



Vợ thấy chồng đi làm về, chạy ngay ra đón chồng, hôn 1 cái vào má và thỏ thẻ với chồng :
- Anh ơi, em “trễ” 2 tháng rồi, chắc chúng ta có em bé quá
Chồng vui mừng khôn siết vì sắp được làm bố.. 2 vợ chồng cùng nhau xem ti vi và đi ngủ.
Sáng hôm sau, chồng lại đi làm, chỉ có mỗi bà vợ ở nhà.Có 1 anh nhân viên Điện lực đến bấm chuộng. Bà vợ ra mở cửa :
- Tôi có thể giúp gì cho anh?
- À không , tôi đến đây chỉ để báo cho bà biết là bà đã trễ 2 tháng rồi nhá!!!
- Ha? Sao các anh lại biết?
- Bà đừng có cố tỏ vẻ ngạc nhiên như thế, bà trễ dù là 1 bũa chúng tôi cũng biết chứ đừng nói chi đến 2 tháng như vậy!!!
Quá hoảng sợ, bà vợ nói “thôi đợi chồng tôi nói chuyện với các anh!!! rồi đóng sập cửa lại.
Ngay sáng hôm sau ông chồng đến ngay công ty điện lực và gặp anh nhân viên thu tiền hôm trước, vỗ bàn hét :”Này anh kia, anh muốn gì ở vợ chồng chúng tôi?”
- Cũng đơn giản thôi, ông bà vui lòng đưa chúng tôi tiền là mọi việc sẽ ổn thỏa
Ông chồng nghĩ mình đang bị tống tiền , nên càng thêm bực tức:
- Nếu tao không đưa tiền cho mày thì sao?
- Bắt buộc chúng tôi phải cắt của ông thôi – anh nhân viên thu tiền trả lợi
Ông chồng há hốc miệng: “Cắt rồi vợ tôi xài cái giiiiiiiiiiiiiiii ??????? ”
- Kêu bà ta xài đỡ cây đèn cầy vậy !!!!!
Ông chồng trợn mắt........
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Chòi oi, sao Tùng Nguyễn Kt lại có giá thía nhỉ, trong những câu chuyện này, hầu hết đều có tên hắn ta.
 
Chòi oi, sao Tùng Nguyễn Kt lại có giá thía nhỉ, trong những câu chuyện này, hầu hết đều có tên hắn ta.

Chị Su hỏng biết sao ? Vì anh Tùng của lòng em là vẫn còn Trai Tơ mà. Trong khi đó anh gân nhà em nhũn gân hết rồi. Không còn quarantie nữa chị à
 
Tùng Nguyễn KT nói với minhthien321:

- Bố mẹ anh chắc chẳng bao giờ nhờ anh được việc gì!

- Sao lại không?!

- Nhờ việc gì, nói nghe coi?

- Mẹ anh vẫn “nhờ” anh: Mày ăn ít lại cho tao nhờ ! Mày bớt làm biếng cho tao nhờ ! Mày bớt ngủ đi cho tao nhờ...
:-=
 
Kế toán già gân xem chỉ tay cho thuyanacc:

- Nửa đầu cuộc đời, em sẽ phải khổ sở vì thiếu đàn ông, nhưng sau đó... sẽ đỡ hơn nhiều.

- Vì em sẽ kiếm được một ông chồng ư? (thuyan acc vội hỏi)

- Không, Kế toán già gân đáp:
Em sẽ phải quen dần đi.
 
Tùng Nguyễn KT nói với minhthien321:
- Bố mẹ anh chắc chẳng bao giờ nhờ anh được việc gì!
- Sao lại không?!
- Nhờ việc gì, nói nghe coi?
- Mẹ anh vẫn “nhờ” anh: Mày ăn ít lại cho tao nhờ ! Mày bớt làm biếng cho tao nhờ ! Mày bớt ngủ đi cho tao nhờ...
:-=

Sao sư tỉ SuSi lại nói huynh Thiện
image.php
yêu dấu của lòng muội mà bấy lâu muội thầm kín marquer huynh ấy. Huynh Thiện bị sư tỉ của muội cho thẻ vàng rồi đấy nhe. Ráng touche lại đi - sao cho tướng tá cỡ như bác gân mới good. Chứ tướng huynh chỉ còn mỡ bọc xương không à.

Sư tỉ sao hỏng động viên huynh Tùng ăn cho nhiều nhiều vào để ngày càng phát tướng ra thêm
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Một ngày đẹp trời Minhthien321 cùng ngoiquanuongcafe chở nhau đến công viên Hoàng Văn Thụ tâm sự
- Ngoiquanuongcafe: Anh đang nghĩ gì thế
- Minhthien321: Anh đang nghĩ giống em
- Ngoiquanuongcafe: ơ........ sao anh lại nghĩ xấu thế!
 
Trễ
... Ông chồng há hốc miệng: “Cắt rồi vợ tôi xài cái giiiiiiiiiiiiiiii ??????? ”
- Kêu bà ta xài đỡ cây đèn cầy vậy !!!!!
Ông chồng trợn mắt........

Minh Nguyệt có nhiều bài hay thiệt đó nha! Cám ơn nhé (đúng kênh của tui hehehehe)
 
Một ngày đẹp trời Minhthien321 cùng ngoiquanuongcafe chở nhau đến công viên Hoàng Văn Thụ tâm sự
- Ngoiquanuongcafe: Anh đang nghĩ gì thế
- Minhthien321: Anh đang nghĩ giống em
- Ngoiquanuongcafe: ơ........ sao anh lại nghĩ xấu thế!

Trời, chuyện đời tư của người ta mà cũng đem lên trên diễn đàn nữa kìa! Không được đâu nhé! STOP NGAY!
 
Tùng Nguyễn KT nói với minhthien321:

- Bố mẹ anh chắc chẳng bao giờ nhờ anh được việc gì!

- Sao lại không?!

- Nhờ việc gì, nói nghe coi?

- Mẹ anh vẫn “nhờ” anh: Mày ăn ít lại cho tao nhờ ! Mày bớt làm biếng cho tao nhờ ! Mày bớt ngủ đi cho tao nhờ...
:-=

TRỜI, người ta minhon vậy mà dám nói...! Dạo này ăn cơm tiệm, ngủ nhà trọ không à! Mẹ hết nhờ nỗi rồi, Mẹ nói: "Nhờ mày một chuyện tới giờ vẫn chưa được! Mày lấy vợ sớm cho tao nhờ!!! Gặp con nào đẹp người đẹp nết, lấy đại đi!".
ẸC... ẸC... Nhờ kiểu này khó quá, ra riêng ở là cái chắc!
 
Mong mọi người chú ý: theo kinh nghiệm của tôi có những thành viên giận nhau vĩnh viễn vì những trò đùa kiểu thế này vì cho rằng mình bị xúc phạm nghiêm trọng.
Pha trò kiểu này có thể vui, nhưng các vị nên nói đùa với những người mình bạn biết họ không nên đùa quá trớn.
Mong mọi người dừng đúng lúc và không nên kể chuyện mặn, vì một chuyện mặn có thể kéo theo chuyện thứ 2 và dể dẫn đến cả topic đều mặn thì cả topic sẽ bị xóa.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Mong mọi người chú ý: theo kinh nghiệm của tôi có những thành viên giận nhau vĩnh viễn vì những trò đùa kiểu thế này vì cho rằng mình bị xúc phạm nghiêm trọng.
Pha trò kiểu này có thể vui, nhưng các vị nên nói đùa với những người mình bạn biết họ không nên đùa quá trớn.
Mong mọi người dừng đúng lúc và không nên kể chuyện mặn, vì một chuyện mặn có thể kéo theo chuyện thứ 2 và dể dẫn đến cả topic đều mặn thì cả topic sẽ bị xóa.

Dear anh Bình !

Thú thực lúc đầu chỉ là tình cờ đọc mấy mẩu truyện cười, và nghi là modify chút xíu để cười cho bớt căng thẳng chứ cũng không có ý tưởng gì sâu xa hơn. Em cũng từng là "nạn nhân" trong 1 số câu chuyện ở bên webketoan khi modify các mẩu truyện cười và em hiểu thế nào là đi quá đà

Với mong muốn mang lại cho mọi người 1 chút vui vẻ, nên em rất hi vọng các anh/chị post những mẩu chuyện cười ở mức chấp nhận được, nhẹ nhàng chút thôi, để thấy khi lỡ có tên mình trong các mẩu chuyện cười đó thấy vui vui chứ không phải bực tức vì cảm giác bị...xúc phạm

Đừng để topic này nằm trong Recycle Bin nhé hi hi

Thân,
 
Kỷ niệm 5 năm ngày cưới, Bố Ốc bàn với Mẹ Ốc: "Chúng mình sẽ tìm về hương vị thuở ban đầu khi mới yêu nhau, em nhé". Bà xã đồng ý.

Chiều hôm đó, đang ngồi trong phòng, đột nhiên có một cục giấy được bắn qua cửa sổ, Mẹ Ốc nhặt lên, xúc động và run rẩy mở ra xem: "19h tối nay, hẹn em ở chân cầu vượt gần nhà nhé".

18h 45, tay cầm bó hoa hồng, Bố Ốc vừa huýt sáo vừa đến chân cầu chờ Mẹ Ốc.
19h, rồi 19h45, kim đồng hồ lên 20h... 20h30... 21h, hết kiên nhẫn vì lúc này sương xuống nhiều, Bố Ốc hầm hầm về nhà, mở cửa và quát: "Sao bà không ra?"

Thấy Mẹ Ốc ngồi ủ rũ, thút thít: "Má không cho em đi".
 
Mẹ Ốc cằn nhằn:

- Trước khi cưới, anh chăm sóc, chiều chuộng em lắm cơ mà!

- Đúng vậy! Nhưng bây giờ, là một người nghiêm túc, đúng đắn, anh không thể tự cho phép mình chăm sóc, chiều chuộng một phụ nữ đã có chồng.
 
Bố Ốc, mẹ Ốc làm cùng ngành xuất bản sách. Ðêm tân hôn của họ thật thơ mộng.
Họ nói với nhau đủ chuyện, từ chuyện yêu đương, gia đình, bè bạn, nghề nghiệp...
Bố Ốc ôm mẹ Ốc âu yếm rồi đọc thơ: "Sách mới cho nên phải đắt tiền".
Mẹ Ốc cùng nghề, nghe bố Ốc đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn: "Hôm nay xuất bản lần đầu tiên".
Bố Ốc ghì chặt mẹ Ốc vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba: "Anh còn tái bản nhiều lần nữa".
Mẹ Ốc sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở: "Em để cho anh giữ bản quyền"

Vài năm sau.......

Mẹ Ốc thì thầm:

Sách đã cũ rồi phải không anh
Sao nay em thấy anh đọc nhanh
Không còn đọc kỹ như trước nữa
Ðể sách mơ thêm giấc mộng lành.

Bố Ốc ngâm nga:


Sách mới người ta thấy phát thèm
Sách mình cũ rích, chữ lem nhem
Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc
Ðọc tới đọc lui, truyện cũ mèm.

Mẹ Ốc thanh minh:

Sách cũ nhưng mà truyện nó hay
Ðọc hoài vẫn thấy được... bay bay
Ðọc xong kiểu này, rồi kiểu khác
Nếu mà khám phá sẽ thấy hay...


Bố Ốc làu bàu:

Ðọc tới đọc lui mấy năm rồi
Cái bìa sao giống giấy gói xôi
Nội dung từng chữ thuộc như cháo
Nhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi...


Cha hàng xóm nhà liền vách nghe thấy liền lẩm nhẩm:

Sách cũ nhưng mà tui chưa xem
Nhìn anh đọc miết.. thấy cũng thèm
Cũng tính hôm nào qua đọc lén
Liệu có trang nào anh chưa xem?
 
Chuyện nhà bác phantuhuong:

Một hôm, bố mẹ Thảo, Tôm đi làm, để 2 chị em tự trông nhau ở nhà. Khi về nhà vào lúc chiều muộn, bà mẹ lo lắng hỏi cô con gái lớn: "Em với con chơi vui chứ?"

- Vâng, rất vui ạ - cô con gái cười toe toét.
- Chắc là 2 chị em xem tivi?
- Vâng, nhưng chỉ lúc đầu thôi. Vì 2 đứa đều xem chán các chương trình rồi.
- Vậy làm sao con với em vui vẻ được suốt cả ngày? - bà mẹ tỏ ý ngạc nhiên.
- Dạ, thoạt tiên, chúng con xem phim hoạt hình Tom và Jerry, nhưng chúng con không thấy buồn cười. Sau đó chúng con xem phim hài Laurel và Hardy nhưng chúng con cũng không thấy buồn cười. Rồi chúng con xem Mr. Bean, vẫn chẳng thấy buồn cười gì cả. Chúng con nghĩ ra chuyện vào trong kho, ở đấy có một cái hộp nhỏ quấn ruy-băng màu hồng, chúng con thấy những bức thư bố viết cho mẹ khi 2 người chưa lấy nhau. Chúng con vừa đọc vừa cười bò ra...
 
Bố, mẹ Ốc vừa chuyển tới sống ở một ngôi nhà tập thể mới. Mẹ Ốc đề nghị với Bố Ốc: "Mình này, phải mua ngay một tấm rèm cửa sổ, nếu không khi em thay quần áo, hàng xóm nhìn thấy hết".

- Chi tiêu phí phạm làm gì? - Bố Ốc đáp - Anh dám cá rằng khi nhìn thấy em như vậy, thì họ sẽ phải tự trang bị rèm cho cửa sổ nhà mình thôi.
 
Chuyện về BNTT từ hồi trai trẻ. Hôm rồi, ngồi nói chuyện mãi bác ý mới "tâm sự" thế này. Chẳng là hồi còn trẻ bác ý mắc chứng nói lắp. Dạo đó, khi yêu một cô gái khá xinh đẹp và vui tính (là vợ bác ý bây giờ):

Đến lúc tỏ tình, BNTT lấy hết tinh thần, thổ lộ với nàng:
- Anh ... anh yêu... yêu em... em.
- Thế thì để anh ấy nói chuyện đó với nó.
- Ồ không, xin lỗi, anh... anh yêu em.
- Thế thì để anh ta nói với em.
- Không, anh muốn nói: Anh yêu em... em.
- Vậy thì anh đi mà nói với nó.

Đến nước này, bác BNTT nhà ta không biết phải làm sao nữa, cũng may bác nhanh trí lấy cái que vạch lên nền đất 3 chữ "ANH YÊU EM"
 
Bác Solomon làm việc tại Bình Dương, thỉnh thoảng hay nhậu nhẹt với chú tungnguyen_kt. Một hôm hơi phê phê, bác solomon mới khuyên chú tungnguyen_kt:

- Hãy lấy vợ đi! Cô ấy sẽ san sẻ mọi nỗi phiền muộn và khó khăn của chú
- Nhưng em chẳng có nỗi phiền muộn hay khó khăn gì cả!
- Rồi sẽ có. Ngay sau lễ cưới thôi!
 
Chuyện tình BÁC KTGG:
Vợ Bác KTGG nhắc lại chuyện xưa:
- Ngày xưa anh nói yêu tôi lắm mà!
Bác KTGG:
- Bây giờ vẫn vậy!
Vợ Bác KTGG:
- Ngày xưa anh nói nếu chỉ cần mỗi ngày gặp em 5 phút thôi, cuộc đời anh sẽ thật là hạnh phúc!
Bác KTGG:
- Tới bây giờ vẫn vậy! (Bác KTGG nghĩ thầm trong bụng: Mong rằng mỗi ngày chỉ gặp em đúng 5 phút!)
 
Bác BNTT tâm sự với Tigon:

Gôn, hôm rồi, nhân ngày sinh nhật vợ, anh vào bếp làm món nem hôm trước em chỉ anh nhưng vợ anh ăn không được.

- Chị ấy bảo anh như vậy à?

- Tất nhiên là không. Vợ anh tế nhị lắm. Nhân lúc anh đứng dậy khỏi bàn ăn, cô ấy đã kín đáo đem vứt mấy cái nem đi.

- Vứt vào sọt rác.

- Ừ, nhưng còn tệ hơn thế. Cô ấy vứt vào ngăn để "bìa cứng và vỏ hộp".
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Sau lần tỏ tình với người yêu, một hôm đi chơi bác BNTT hỏi người yêu:

- Trong đời em đã bao giờ em cảm thấy một cái đụng chạm dù rất nhẹ của một người khác mà làm rung động tất cả các dây thần kinh của em chưa?

- À, cũng một đôi lần! - cô gái đáp.

- Em thấy trong trường hợp nào? - BNTT tò mò cực độ hỏi.

- Lúc... bác sĩ nha khoa gõ nhẹ vào chiếc răng hư của em!
 
[/B]Đáng lẽ Tigon hỏi xong câu số 4 là đã rõ. Sao con gái lại thích thừa thế nhỉ?

Vì:

Một hôm người nhà đưa người bệnh đến bệnh viện;
Bác sĩ hỏi người bệnh: Anh có hút thuốc bao giờ không ?
Người bệnh: Không bao giờ.
Bác sĩ: Vậy anh có uống rượu chứ ?
Người bệnh: Đời tôi chưa từng uống một giọt rượu nào.
Bác sĩ: Thế còn cờ bạc? Chắc anh cũng có chơi chứ ?
Người bệnh: Không khi nào.
Bác sĩ: Vậy ngoài vợ anh còn để ý đến cô nào không ?
Người bệnh: Không đời nào có chuyện ấy.
Bác sĩ lắc đầu và nói với người nhà: hãy khiêng anh ấy về nếu thích ăn gì thì cho ăn và chờ ...
Người nhà hoảng hốt: thưa bác sĩ chồng tôi bị bệnh nan y gì vậy ?
Bác sĩ: chẳng có bệnh nan y gì cả ?
Người nhà: Vậy tại sao ông không chữa cho chồng tôi ?
Bác sĩ: vì không có thuốc chữa, người này còn sống mà cũng như đã chết thì chữa làm gì cho phí công.
 
Chuyện tình của Solomon2211Sweet_girl.
Bữa nọ Chàng Solo đến nhà người yêu là Sweet, nàng có ý định muốn mời chàng dùng cơm, nhưng lại TV đang có phim hay, bèn suy nghĩ một kế.
Sweat hỏi Solo:
- Anh có biết chương trình Nốt nhạc vui không?
- Biết chứ!
- Vậy chúng ta cùng chơi nhé!
- OK
Sweat mới ra vế trước:
- Em có thể nấu nồi cơm trong vòng 7 phút!
- Oh, anh có thể nấu trong 5 phút!
- Em nấu trong 4 phút
- Chuyện nhỏ, anh có thể nấu trong vòng 1 phút!
- OK, vậy bây giờ mời anh nấu cơm nhé, em xem phim Hàn Quốc, cố lên anh nhé, khi nào xong em sẽ thương anh một nụ hôn nồng cháy!!!
- ???+-+-+-+
 
Chuyện tình của Solomon2211Sweet_girl.
Bữa nọ Chàng Solo đến nhà người yêu là Sweet, nàng có ý định muốn mời chàng dùng cơm, nhưng lại TV đang có phim hay, bèn suy nghĩ một kế.
Sweat hỏi Solo:
- Anh có biết chương trình Nốt nhạc vui không?
- Biết chứ!
- Vậy chúng ta cùng chơi nhé!
- OK
Sweat mới ra vế trước:
- Em có thể nấu nồi cơm trong vòng 7 phút!
- Oh, anh có thể nấu trong 5 phút!
- Em nấu trong 4 phút
- Chuyện nhỏ, anh có thể nấu trong vòng 1 phút!
- OK, vậy bây giờ mời anh nấu cơm nhé, em xem phim Hàn Quốc, cố lên anh nhé, khi nào xong em sẽ thương anh một nụ hôn nồng cháy!!!
- ???+-+-+-+

Sau khi kết thúc bộ phim, sweet vô bếp xem Solo đã nấu xong cơm chưa. Bước vào bếp không thấy chàng Solo đâu, sweet đi tìm thì thấy chàng Solo đang nằm nghe nhạc
- Nấu cơm xong chưa mà nằm nghe nhạc thế anh, em đói bụng rồi
- Nấu xong, và cũng ăn xong rồi, tại anh món anh nấu phải ăn ngay, mà gọi em hoài không được
- Ủa, chứ anh nấu món gì mà phải ăn ngay, sweet vô cùng ngạc nhiên
- À, món... mì gói
- sweet: ????
 
Hết đường cấm.

Nhà bác SA_DQ có mấy người con trai lớn. Bác SA_DQ thấy bình rượu quý của mình cứ vơi dần bèn đem giấu đi. Lúc mở ra uống, bác thấy mẩu giấy ghi:

"Nếu giấu kỹ quá sẽ có lúc tìm không thấy".

Nghĩ cũng phải, bác SA_DQ thôi không cất kín nữa mà đánh dấu ngấn rượu. Hôm sau, bên cạnh vạch ngấn của bác SA_DQ xuất hiện thêm dòng chữ:

"Đánh dấu thế này sẽ làm nhạt rượu".

Tỏ ra cao tay, bên cạnh dấu ngấn bác SA_DQ đề thêm: "50 độ". Lập tức một cảnh báo mới xuất hiện:

"Ghi độ và đánh dấu thì rượu sẽ có sỏi dưới đáy".

Tức mình, bác SA_DQ bèn dán thêm một cái niêm phong lên miệng bình, chắc mẩm phen này mấy thằng con sẽ "hết cửa". Nhưng cuối cùng, bác SA_DQ nhận được một báo động khẩn:

"Nguy hiểm! Niêm phong thì cái bình này rất dễ bị rơi xuống đất!".--=0
 
Vợ bác anhtuan1066 phàn nàn:

Vợ: Đầu ông chả còn lấy một sợi tóc, thế mà tuần nào ông cũng mò đến hiệu cắt tóc thanh nữ!.:=\+

Bác anhtuan1066: Bà đừng lo, ở đó họ cũng chẳng có..............một cây kéo.--=0
 
Vợ bác anhtuan1066 phàn nàn:

Vợ: Đầu ông chả còn lấy một sợi tóc, thế mà tuần nào ông cũng mò đến hiệu cắt tóc thanh nữ!.:=\+

Bác anhtuan1066: Bà đừng lo, ở đó họ cũng chẳng có..............một cây kéo.--=0

Chưa từng thấy ai xixon bằng cô này, cái tên nghe dài thòn mà nghe xixon quá! OoO kute girl xixon 102 OoO, sao có nhiều chuyện vậy?
 
Chưa từng thấy ai xixon bằng cô này, cái tên nghe dài thòn mà nghe xixon quá! OoO kute girl xixon 102 OoO, sao có nhiều chuyện vậy?

Ơ, cái bác này hay nhở. Người ta đã bảo là xí xọn một không hai muh còn hỏi. --=0

---------

Trước đây bác Kế Toán Già Gân đã làm đạo diễn một vở kịch, trong đó bác minhthien321 làm nhân vật chính.

Bác Kế Toán Già Gân nhập vai làm mẫu cho bác minhthien321:

- Cậu đưa bông hồng lên mũi, nhắm mắt, từ từ hít vào thật sâu rồi nói: "Chao ôi, đây chính là mùi hương đằm thắm của nàng!" - Hiểu rồi chứ?

- Dạ, quá đơn giản ạ.

Đến hôm công diễn, màn độc thoại của chàng si tình bác minhthien321làm khán giả cười nghiêng ngả, anh ta vào hậu trường lo âu hỏi bác Kế Toán Già Gân :

- Con đã làm sai điều gì đó phải không?

Bác Kế Toán Già Gân gầm lên:

- Chết tiệt! Ngửi bàn tay không rồi ăn nói bậy bạ! Thế bông hoa đâu? --=0

---------

Bác minhthien321 có nhớ cái ngày ấy không ạ?. ###@#!
 
Nhớ rùi, lúc ấy bàn tay vẫn cầm đóa hoa hồng, nhưng không có bóng hồng nào hết, nên nhắm mắt đọc luôn bài thơ, khán giả ngưỡng mộ quá chừng, có người lên cướp cái bông hồng của minhthien321 luôn! (Nhớ kỹ lại là xixon có 1 không 2 của nhà mình). Bài thơ là:

Thưa đây một đóa hoa hồng
Và đây một án hương lòng hoang vu
Đầu bù trở lại kinh đô
Tơ vương chín mối sầu cho một lòng.
Tình tôi như đóa hoa hồng
Ở mương oan trái, trong lòng tịch liêu.
Kinh đô cát bụi bay nhiều
Tìm đâu thấy một người yêu hoa hồng?
 
Nhớ rùi, lúc ấy bàn tay vẫn cầm đóa hoa hồng, nhưng không có bóng hồng nào hết, nên nhắm mắt đọc luôn bài thơ, khán giả ngưỡng mộ quá chừng, có người lên cướp cái bông hồng của minhthien321 luôn! (Nhớ kỹ lại là xixon có 1 không 2 của nhà mình). Bài thơ là:

.....

Tìm đâu thấy một người yêu hoa hồng?

Dạ vâng thưa bác: thứ nhất, em là một người không thích hoa hồng nên không cướp bông của bác được. Thứ 2, em là kute girl thì tội gì em phải đi cướp bông của người khác, em ngồi im cũng có khối người chạy tới tặng bông.-\\/.
 


Dạ vâng thưa bác: thứ nhất, em là một người không thích hoa hồng nên không cướp bông của bác được. Thứ 2, em là kute girl thì tội gì em phải đi cướp bông của người khác, em ngồi im cũng có khối người chạy tới tặng bông.-\\/.

Xí xọn ơi là xí xọn ơi
Kute Girl nói chuyện cứ như chơi
Bông hồng ai dám tặng xí xọn
Không khéo gai đâm chết ...chết người
 
Chà chà, Xuân Thanh xuất khẩu thành thơ hay quá ta, Xí xọn mà nghe chắc hết dám xixon nữa nhé!
 
Bài cuối cùng của Kute Girl xixon đã quá mức đùa giỡn, có thể xúc phạm đến cá nhân.
Topic Closed!
 
Theo đề nghị của Tigon, tôi mở lại topic này, chúc mọi người thư giãn vui vẻ. Tuy nhiên những bài quá mức hoặc quá mặn cũng không nên, khỏi làm ảnh hưởng người khác.
 
Trong công viên, Tigon đang ngồi nghỉ trên ghế đá. Bỗng MinhThien đi từ đâu đến ngồi xuống bên cạnh và hỏi:
- Xin lỗi, em có phải là nhân viên văn phòng không?
Tigon ngạc nhiên:
- Đúng thế, sao anh đoán được?
Minhthien:
- À, vì nhìn cái mặt em đần đần.
Gon tức giận đỏ mặt đáp lại:
- Cái mặt của anh đần thì có.
MinhThien buồn rầu:
- Vâng. Thì tôi cũng là... nhân viên văn phòng mà.

****************
Ptm bị mất kính
Ptm quyết định phải tự mình suy luận để tìm ra kẻ cắp. Quá trình suy luận ấy như sau:

Ai lấy cắp kính của mình? Chắc chắn là kẻ lấy cắp rồi! Mà nó đã lấy cắp kính, chắc chắn là nó cần kính. Vậy thì chắc chắn là nó bị cận. Nhưng nếu bị cận thì làm sao nó thấy được kính của mình mà lấy nhỉ? Vậy thì nó phải mang kính. Nhưng mang kính rồi thì nó đâu cần kính của mình nữa? Như vậy không ai lấy kính cả. Chắc chắn nó chỉ nằm đâu đây thôi. Nhưng mình đã nhìn khắp nơi rồi mà không thấy kính đâu cả. Mà khoan đã, mình nhìn được khắp nơi, có nghĩa là mình đang mang kính. A, đúng rồi, nó đang nằm trên sống mũi mình đây mà.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Nàng Ốc thủ thỉ với chàng Ốc rằng : "Tối mai, anh tới trước cửa sổ nhà em nhé, nếu em thả tờ 5$ xuống thì bố mẹ không có nhà, anh leo lên fòng em nhé"
- Chàng Ốc : "Uhm, em iu của anh, hi hi".
Tối đó chàng Ốc đến dưới cửa sổ nhà nàng Ốc, và nàng Ốc thả tờ 5$ xuống như dự tính. Nàng Ốc đợi thật lâu cũng không thấy chàng Ốc bò lên, bèn nhìn ra cửa và hỏi : "Anh ơi, sao không lên ?"
- Chàng Ốc : "Anh đang tìm tờ 5$ kẻo phí"
- Nàng Ốc : "Thôi lên đi ông ơi, em cột dây kéo lên rồi".
 
Phụ em

Đêm tân hôn, chàng Ốc thỏ thẻ với nàng Ốc :
- Em yêu dấu, anh xin hứa với em một điều là anh không bao giờ phụ em.
Nàng Ốc sung sướng mĩm cười.



Sáng hôm sau thức dậy, nàng lo cơm nước cho hai người và chuẩn bị đi làm nàng nói:
- Anh ơi vô đây phụ em một tay, gần đến giờ đi làm rồi.
Chàng Ốc nhăn nhó:
- Em sao mà mau quên quá, đêm hôm qua anh đã nói gì??
 
Đêm tân hôn, chàng Ốc thỏ thẻ với nàng Ốc :
- Em yêu dấu, anh xin hứa với em một điều là anh không bao giờ phụ em.
Nàng Ốc sung sướng mĩm cười.



Sáng hôm sau thức dậy, nàng lo cơm nước cho hai người và chuẩn bị đi làm nàng nói:
- Anh ơi vô đây phụ em một tay, gần đến giờ đi làm rồi.
Chàng Ốc nhăn nhó:
- Em sao mà mau quên quá, đêm hôm qua anh đã nói gì??

Sao có nhiều giai thoại về "Bố Ốc" và "Mẹ Ốc" thế nhỉ. Có lẽ sắp sửa thành "tập truyện cười" giống như tập truyện cười của Nga: "Vova và Natasha"

Cô giáo mặc mini jupe bước vào phòng học, cả lớp im lặng. Cô giáo bắt đầu giảng bài, bông nhiên viên phấn từ tay cô rơi xuống đất, cô giáo cúi xuông nhặt. Bàn đầu tiên rồ lên cười, cô giáo ngỏanh lại hỏi:
- Natasa, sao em cười?
- Thưa cô. . . Vì em nhìn thấy mắt cá chân của cô ạ!
- Em ra ngoài, ngày mai hãy đến lớp!
- Ivan, sao em cười?
- Thưa cô. . . vì em nhìn thấy đầu gối của cô ạ!
- Em ra ngoài, tuần sau hẵng đến lớp!
- Ruka, sao em cười?
- Thưa cô. . . vì em nhìn thấy đùi cô ạ!
- Em ra ngoài, tháng sau hẵng đến lớp!
Vova thấy vậy bèn đứng dậy gập sách vở đi ra cửa, cô giáo hỏi:
- Vova, tôi chưa hỏi đến em sao em về?
- Em xin chào cô và các bạn sang năm em đến lớp!

Trong lớp học, cô giáo hỏi Vôva:
- Vôva cho cô biết, trên cây có 10 con chim, một người thợ săn bắn chết một con, hỏi còn mấy con?
- Dạ, tiếng súng nổ làm chim bay đi hết, làm gì còn con nao?
- Sai, súng săn bây giờ là súng hơi, làm gì có tiếng nổ, còn 9 con. Tuy nhiên, cô rất thích kiểu suy nghĩ của em.
- Thế em đố lại cô 1 câu có được không ạ?
- Được.
- Có 3 cô gái cùng ăn kem, một cô cắn từng miếng kem một, một cô ngậm và mút que kem, một cô thì để cho kem chảy vào miệng rồi nuốt, hỏi trong 3 cô ấy cô nào đã có chồng rồi?
- Cô giáo suy nghĩ một lúc rồi đỏ mặt, bảo:
- Vôva, em rất bậy, đi ra ngoài viết bản kiểm điểm.
- Vôva trả lời:
- Thưa cô, người có chồng là người tay có đeo nhẫn cưới. Tuy nhiên, em rất thích kiểu suy nghĩ của cô
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Bác Minhlev trong một chuyến công du, rảnh rỗi bác dạo chợ Đông Ba, tính mua quà về cho vợ, tới một quầy bán ví phụ nữ. Cô bán hàng treo đủ loại ví, dãy trên, dãy dưới và cô rao hàng như sau:

-Bóp trên thì 2 ngàn, bóp dưới thì 3 ngàn, bóp da thì 5 ngàn, bóp lông thì 8 trăm.

Bác Minhlev cắc cớ hỏi cô:

- Bóp ở mô thì rẻ nhứt cô?

Cô trả lời ngay:

- Dạ, bóp tui là rẻ nhứt, không mô rẻ hơn!..
 
Sweet_girl rất sợ ma phải đi học thêm vào buổi tối, đường đi học có một đoạn rất vắng vẻ. Sweet_girl luôn hi vọng có người nào đó đi cùng đường với mình cho đỡ sợ.Một hôm Sweet_girl thấy có một chàng trai đạp cùng chiều với mình. Mừng quá, Sweet_girl chạy lên để đi cùng, sau một lúc trò chuyện, Sweet_girl nói: Em sợ ma lắm, đi một mình đoạn đường này em sợ lắm, cảm ơn vì đã có anh đi cùng! Chàng trai mỉm cười nhìn Sweet_girl, trìu mến: Hồi còn sống anh cũng thế.
 
Hôm nay, 2/9 nhận dịp goc binh yen du hí Hà Nội, member Hà Nội tổ chức gặp mặt, rủ rê, dụ dỗ một hồi thì bác Minhlev nhà mình cũng tới. Vì vội đi nên bác không kịp ăn uống ở nhà. Trong khi đó vợ bác nấu nướng xong liền ra lệnh cho con gọi điện cho bố về ăn cơm ngay. Thằng con sau một hồi hì hục gọi chạy ra bảo mẹ

– Mẹ ơi, con gọi ba lần liền mà lần nào cũng có một cô trả lời. Bà vợ điên quá, đợi đến lúc chồng về liền nhảy ra đấm đá túi bụi.
Bác Minhlev bị bất ngờ không hiểu vì sao chỉ kịp nằm lăn ra kêu cứu. Hàng xóm thấy vậy sang xem rất đông. Thấy thế, bà vợ lúc này mặt vẫn đang hầm hầm liền bảo thằng con.

– Mày quay ra nói cho các bác ấy nghe đi, cái con kia nó trả lời máy của bố mày thế nào
– Dạ, cô ấy bảo “Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách gọi lại sau…”
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Sweet_girl rất sợ ma phải đi học thêm vào buổi tối, đường đi học có một đoạn rất vắng vẻ. Sweet_girl luôn hi vọng có người nào đó đi cùng đường với mình cho đỡ sợ.Một hôm Sweet_girl thấy có một chàng trai đạp cùng chiều với mình. Mừng quá, Sweet_girl chạy lên để đi cùng, sau một lúc trò chuyện, Sweet_girl nói: Em sợ ma lắm, đi một mình đoạn đường này em sợ lắm, cảm ơn vì đã có anh đi cùng! Chàng trai mỉm cười nhìn Sweet_girl, trìu mến: Hồi còn sống anh cũng thế.

Nghe mà sởn tóc gáy Gôn ơi, thế này mỗi lần đi đâu về muộn, nghĩ đến chuyện của em chắc chị rớt tim ra ngoài.><::":::
 
Hôm nay, 2/9 nhận dịp goc binh yen du hí Hà Nội, member Hà Nội tổ chức gặp mặt, rủ rê, dụ dỗ một hồi thì bác Minhlev nhà mình cũng tới. Vì vội đi nên bác không kịp ăn uống ở nhà. Trong khi đó vợ bác nấu nướng xong liền ra lệnh cho con gọi điện cho bố về ăn cơm ngay. Thằng con sau một hồi hì hục gọi chạy ra bảo mẹ

– Mẹ ơi, con gọi ba lần liền mà lần nào cũng có một cô trả lời. Bà vợ điên quá, đợi đến lúc chồng về liền nhảy ra đấm đá túi bụi.
Bác Minhlev bị bất ngờ không hiểu vì sao chỉ kịp nằm lăn ra kêu cứu. Hàng xóm thấy vậy sang xem rất đông. Thấy thế, bà vợ lúc này mặt vẫn đang hầm hầm liền bảo thằng con.

– Mày quay ra nói cho các bác ấy nghe đi, cái con kia nó trả lời máy của bố mày thế nào
– Dạ, cô ấy bảo “Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách gọi lại sau…”

Bác MinhLEV thì khác gì bố Ốc, muốn có .... thì phải đi gửi, bác MinhLEV nhỉ.
 
Nhân dịp các bố, các mẹ và các cô chú GPE tổ chức ọp ngày 2/9. Bé Ốc, Bin, ThảoTôm vui lắm

Cả 4 đứa trẻ tíu tít nô đùa vui vẻ. Bỗng nhiên Bin quay qua uýnh Ốc 1 cái. Ốc tức tưởi chạy lại méc bố Violetdylan:

- Bố, anh Bin uýnh con
- Sao anh Bin lại uýnh con?
- Con không biết, đang chơi tự nhiên anh Bin uýnh
- Con chạy ra bảo anh Bin: em xinh thế này, sao anh lại uýnh em
Ốc nghe lời bố, chạy lại thỏ thẻ với anh Bin: Em xinh thế này, sao anh lại uýnh em?
Bin:???*

----
Ốc: Con bố Violetdylan
Bin: Con bố Tuân
Bé Thảo, Tôm: Con bố Phantuhuong
 
Theo đề nghị của Tigon, tôi mở lại topic này, chúc mọi người thư giãn vui vẻ. Tuy nhiên những bài quá mức hoặc quá mặn cũng không nên, khỏi làm ảnh hưởng người khác.

Theo ghi chú của Thầy ptm0412,

Ngoiquanuongcafe hỏi sử tỉ : Thầy Mỹ nói quá mức nghĩa là sao mà muội không rõ vậy sư tỉ.

Sư tử (tỉ) Ngocmai_pretty : Thường dân thợ mộc - họ có cây thước đo, mỗi khi đo cái gí quá ni tắc, người ta hay dùng từ quá cỡ thợ mộc. Hiểu chưa ? Nếu Muội hỏng hiểu nữa thì làm sao sư tỉ hiểu được.

Ngoiquanuongcafe : Còn quá mặn nữa là sao ?

Sư tử (tỉ) Ngocmai_pretty : Quá mặn - Nghĩa là quá đậm đà, dùng quá liều sẽ phản tác dụng. Khà khà khà. Thiệt bó tay muội luôn. Muội muốn gì thì cứ liên hệ với sư huynh ấy. Làm sao sư tỉ rõ được.
 
Một hôm, trong làng GPE chia ra làm 2 phe: 1 phe "thanh niên" và 1 phe là "lão niên", cùng tranh luận sôi nổi về nhiều đề tài. Bên "lão niên" thì nói người cao tuổi có dày dạn kinh nghiệm, làm việc cẩn thận, "gừng càng già càng cay", ... Bên "thanh niên" cho rằng người trẻ tuổi nhanh nhẹn, tháo vác, "tuổi trẻ tài cao", có nhiều sức khỏe hơn "lão niên", ...
Lúc này, đại diện cho "lão niên", Bác KẾ TOÁN GIÀ GÂN mới phát biểu:
- Riêng phần "thanh niên" mà khỏe hơn "lão niên" thì lão già này không đồng ý! Tôi nói cho quý vị nghe nhé, ngày xưa lúc tôi còn trẻ, ở quê tôi có một tảng đá lớn trước nhà, lúc ấy tôi là thanh niên trai tráng, tôi đã thử nhấc tảng đá đó lên, nhưng cố hết sức mà không tài nào nhấc nổi. Đến nay đã "quá niên trạc ngoại tứ tuần" tôi lại về quê cũ, nhìn thấy tảng đá đó và cũng cố nhấc nó lên, kết quả: cũng không nhấc nổi! Kết luận, chẳng ai mạnh hơn ai!!!!
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Ẹc ẹc - Vậy mà cũng kể bác Minh Thiên ơi, bác quên châm ngôn này sau :

1 cây làm chẳng nên non - 3 cây chụm lại nên hòn núi cao.

Bác thử nhớ lại bài hát "hò kéo pháo" không ?

Nếu 1 mình già gân liệu có kéo nổi cây pháo hoặc nhắc tảng đá lớn như bác nói không ?

Cái chi chi, cũng phải có đồng đội cả bác à. Bác chơi tách 2 nhóm : già 1 nhóm - trẻ "lở làng" như bác 1 nhóm - rồi trai không hoặc gái không thì liệu làm gì có thành công không ?

Già bảo trẻ không nghe, trẻ lại sanh nạnh già. Trai thì ưu tiên cho gái. Gái lại bỏ mặc cho trai làm tôi tớ suốt đời. Khà khà khà
 
Thấy chồng về muộn trong tình trạng say xỉn, vợ bác Solomon bực mình hỏi: "Anh đi đâu về?"
- Anh đến nhà Tùng chơi vài ván bài.
Vợ liền gọi điện để kiểm tra.
- Chú Tùng, chồng Chị có đến chỗ chú không?
- Có, bây giờ vẫn đang ngồi đây...
 
Ẹc ẹc - Vậy mà cũng kể bác Minh Thiên ơi, bác quên châm ngôn này sau :

1 cây làm chẳng nên non - 3 cây chụm lại nên hòn núi cao.

Biết cô nàng ngoiquanuongcafe "kết" mình lắm đây! Câu ca dao trên làm mình nhớ đến câu này:

"Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một nồi"

Chung nồi rồi nhưng vẫn chưa thể gạo nấu thành cơm được, vậy thì:

"Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại nên nồi canh ngon"

(Giờ người ta nấu bằng gas hết trơn rùi, 3 cây thì làm nên trò trống gì nữa ẹc... ẹc...)
 
Khi còn ở Đà Lạt, nhà bác BNTT trồng nhiều hoa lắm. Có một lần đi mua hạt giống về bác với vợ: "Hôm qua, đi mua hạt giống, tôi được tặng một cái áo mà không dám mặc".

- Sao vậy, áo xấu hả anh?

- Không, rất đẹp.

- Hay anh mặc không vừa?

- Rất vừa.

- Thế thì tại sao?

- Trước áo có dòng chữ "Giống tốt, năng suất cao".
 
Chủ nhật, phu nhân bác violetdylan ở nhà nấu 1 nồi chè cực ngon, nhưng nấu xong thì phải đi có việc. Ở nhà còn có 2 bố con. Tranh thủ lúc Ốc đang coi Tom và Jerry, bố Ốc chạy ù xuống bếp. Nhưng Ốc trông thấy, mới liền nhắc:

- Bố nhá, con mách mẹ cho xem, cứ xuống bếp ăn vụng nồi chè hoài

- Bậy nào, bố ăn 1 lần là hết roài, lấy đâu ăn hoài hả
 
Thấy tungnguyen_kt mãi chẳng quan tâm đến vợ con, suốt ngày chỉ quanh quẩn bên chiếc máy tính, với công việc bà mẹ bèn làm mối cho anh một cô gái xinh đẹp làm cùng nghề.

Nhưng chỉ sau buổi gặp đầu tiên, anh chàng đã lắc đầu từ chối.

- Sao vậy con?

- Cô ấy không đáng tin. Lấy cô ấy chắc con mọc sừng mất.

- Sao con lại nghi ngờ vậy? Cẩn thận kẻo nghĩ oan cho người ta.

- Lần đầu gặp mặt, con vừa hỏi: “Ổ cứng của em có rảnh không, cho anh cắm nhờ cái USB của anh một lát?” Vậy là cô ấy đồng ý ngay tức thì, chẳng cần biết USB của con loại gì, có nhiễm virus hay không.
 
Các cô gái Việt Nam thường có câu Ứ...Ừ...Ư
Có lẽ được giải thích thế này:
)(&&@@Em không đồng ý đâu. Sau một hồi... thì... |||||%#^#$**~**.. khi đã đồng ý rồi thì tiếp tục đến bước... Ư...Ư...Ư!!!!!!--=0}}}}}}}}}} !$@!!!$@!! rơi lệ.
Đàn ông mình có câu đó đâu cơ chứ. Khổ thế đấy
 
Một [FONT=Verdana, Arial]buổi tối, logica ghé chơi nhà một người bạn nổi tiếng ...kẹo**~**! Mới ngồi chơi vài phút, chủ nhà đã vội vàng tắt đèn đi:

- Ngồi nói chuyện với nhau, hà tất cần đèn với đóm, tốn điện vô ích.

Chuyện trò xong, chủ nhà đứng dậy bật đèn. Khách vội kêu lên:

- Ấy khoan, đợi tôi mặc quần vào đã. Ngồi trong bóng tối hà tất phải mặc quần, mòn đũng vô ích. :-=
[/FONT]
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Cửa hàng thời trang!!!
Hai vợ chồng vào cửa hàng thời trang, khi người vợ đang thử quần áo, anh chồng quay ra ngắm một cô gái khác cũng đang thử đồ. Bắt gặp chồng đang mê mải nhìn người ta, cô vợ hồi dỗi đay nghiến:
- Cô ấy đẹp hơn tôi nhiều lắm hay sao mà anh há hốc mồm ra thế?
- Ờ, cũng khá, nhưng vấn đề là chỗ anh ngắm cô ta không mất tiền! Còn với em, anh sẽ phải trả tiền mà về nhà ngắm bao nhiêu cũng được.
 
Các cô gái Việt Nam thường có câu Ứ...Ừ...Ư
Có lẽ được giải thích thế này:
)(&&@@Em không đồng ý đâu. Sau một hồi... thì... |||||%#^#$**~**.. khi đã đồng ý rồi thì tiếp tục đến bước... Ư...Ư...Ư!!!!!!--=0}}}}}}}}}} !$@!!!$@!! rơi lệ.
Đàn ông mình có câu đó đâu cơ chứ. Khổ thế đấy
Đàn ông mình có câu gì hả bác?
 
Không biết bài này có ai gửi chưa?

Thầy giáo môn THỂ DỤC “NỔ” với các em học sinh trong giờ.
- Các Em nhìn tốc độ của Thầy đây này!!! Nếu Thầy chạy thi với Đà điểu hay Báo sa mạc thì sao nhỉ ???
Học sinh:
- Dạ…???
Thầy:
- Đừng ngại, các Em cứ nói???
- Ý các Em là Thầy thua một chút chứ gì???
Học sinh:
- Dạ…Em cũng chưa rõ! Nhưng nếu thắng, Thầy còn hơn cả cầm thú ………Còn nếu thua, Thầy chẳng bằng cầm thú…
Thầy !!!
- Thầy nghĩ là Thầy chạy bằng chúng thôi…
Học sinh…
- Lúc đó, thầy chẳng khác gì cầm thú!

Thầy !!!...
 
Chàng sinh viên nọ đang cặm cụi ôn thi, bỗng đâu một con muỗi nhằm cánh tay chàng xong đốt . Muỗi ta đốt được một lúc thì bị phát hiện, chàng sinh viên giơ tay lên định đập, con muỗi cất tiếng run run nói: - Xin chàng hãy tha mạng, em đã trót mang trong mình... giọt máu của chàng! !!!! Một tiếng chát vang lên và con muỗi nằm bẹp trên tay chàng trai, chàng trai nói:" Anh đành phải làm thế bởi vì anh đã có vợ và 2 con rồi!!!!!"
 
logica làm thầy pói**~**!
[FONT=Verdana, Arial]Một ngày nọ, một phụ nữ đến gặp logica hoạnh hoẹ: Cách đây 6 năm anh bảo em sẽ có chồng và 6 con, đúng vậy hông?

-
[/FONT][FONT=Verdana, Arial]:euro:[/FONT][FONT=Verdana, Arial] À... Ờ... Lá số của em nói lên như vậy mừ!

- Đúng là em đã có 6 đứa con, nhưng em hỏi anh: Phải chờ đến bao giờ em mới có chồng đây?
[/FONT]- !$@!!!$@!!!$@!!
 
[FONT=Verdana, Arial]Sếp của logica không biết gì về bóng đá, buổi sáng bước vào văn phòng hỏi:

- Các cậu có biết "Bát giô" là thằng nào không?

- Tuyệt vời! Làm thế nào mà thủ trưởng lại biết Baggio?

- Cô vợ cứ ví tớ với nó. Thôi nói nhanh xem!

- Dạ, Baggio là trung phong không thể thay thế của đội tuyển Italy, kỹ thuật điêu luyện, sút phạt thần sầu, quả bóng vàng châu Âu...

- Còn thằng "Bát giô" nào nữa không? - Thủ trưởng nóng nảy phẩy tay.

- Dạ! Còn một Baggio nữa nhưng "đuội" lắm, to con, nhưng không biết làm ăn gì, hay ngã, nửa trận đã ra sân rồi!

- Nó đấy! Bố láo thật. Thôi làm việc đi, không ngồi tán phét nữa!
[/FONT]
 
Một chiều chạng vạng logica đang đi dạo trong công viên. Bỗng ở trong một góc tối vang ra một giọng phụ nữ la thất thanh:
- Bớ người ta...a...a! Hiếp ....da..â...m!
Ngay lập tức một số người chạy vào và nhìn thấy.......một bà lớn tuổi đang nằm trên ghế đá........một mình và đang kêu cứu. Lấy làm lạ có người bước tới hỏi:
- Sao bà lại kêu cứu như vậy?
- Sống ở đời thì phải có ước mơ chứ! - người kia trả lời!
logica nghe xong: :stretcher:.
--=0
 
Một hôm trong bệnh viện tâm thần , ông giám đốc bệnh viện muốn kiểm tra các bệnh nhân trong viện của ông , ông mới dẫn các bệnh nhân của ông đến 1 hồ bơi và kêu các bệnh nhân của mình lần lượt nhảy xuống hồ nhưng trong khi đó trong hồ bơi thì không có nước , phương pháp kiểm tra của ông là ai nhay xuống nước là bị điên còn ai không nhảy xuống là không bị điên . Ông vừa nói xuống bơi thì tất cả các bệnh nhân của ông đều nhảy xuống.Ông cảm thấy khá thất vọng vì có quá nhiều bệnh nhân nhảy xuống
Sau cuộc kiểm tra liền họp các bệnh nhân bệnh viện của ông để thông báo kết quả
Ông nói với bệnh nhân 2 điều là
Ông nói : Điều 1 trong lúc tôi quan sát thì thấy các bạn đều nhảy xuông hồ không có nước , ngưới thì bơi sải người thì bơi ếch nhưng trong khi quan sát thì tôi thấy có 1 bệnh nhân không nhảy xuống tôi cảm thấy vui mừng ,tôi vội lại hỏi :''tại sao cậu không nhảy xuông bơi''.Cậu ấy trả lời:'' thưa bác sĩ em không biết bơi''
Ông nói : Điều 2 nhưng tôi cũng muốn thông báo với các bạn là chúng ta có 1 tin vui va 1 tin buồn
Tin vui là trong cuộc thử nghiệm lần 2 cũng như cuộc thử nghiệm lần 1 nhưng lần này là hồ bơi có nước . Trong lúc thử nghiệm có 1 bạn bị chết đuối nhưng đả có bạn cứu bạn đó
Tin buồn đó là không hiểu sao khi cứu được bệnh nhân đó lên thì bệnh nhân đó lại treo cổ tự tử
Mới nói đến chổ đó người bệnh nhân mà cứu bạn mình liền đứng lên xin phát biểu: Dạ!không có bác sĩ , em thấy nó ướt quá nên treo nó lên cho nó khô
sưu tầm từ bạn ninja_suhao.
 
Gởi Lindan,
Bạn chú ý tiêu đề topic, dù là truyện cười nhưng phong cách truyện cười topic này không giống các truyện khác.
Ngoài ra, bạn đọc từ đầu đến cuối sẽ thấy bài 19 của OverAC, để biết tại sao tôi xóa 3 bài của bạn:

Mong mọi người chú ý: theo kinh nghiệm của tôi có những thành viên giận nhau vĩnh viễn vì những trò đùa kiểu thế này vì cho rằng mình bị xúc phạm nghiêm trọng.
Pha trò kiểu này có thể vui, nhưng các vị nên nói đùa với những người mình bạn biết họ không nên đùa quá trớn.
Mong mọi người dừng đúng lúc và không nên kể chuyện mặn, vì một chuyện mặn có thể kéo theo chuyện thứ 2 và dể dẫn đến cả topic đều mặn thì cả topic sẽ bị xóa.
 

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom