Những vần thơ vui của ngày xưa! (1 người xem)

Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

hoangvuluan

Thành viên tích cực
Tham gia
2/11/08
Bài viết
983
Được thích
2,724
Nghề nghiệp
Chuyên viên Phòng Đào tạo ĐH
Thơ buồn… cười - 3 hư 1 thực


1.
O đi nắng rải nghiêng chiều nhớ
để giọt hoàng hôn tím lũng buồn
bảng lảng sương giăng hồi chuông vọng
(tui phải về thôi kẻo vợ mong)

2.
tiệc dọn ê hề, món phủ phê
rượu tràn môi ngọt sướng đê mê
hai nàng tiên nữ tay ôm ấp
(vợ đứng sau lưng giục giục về)

3.
phim hay chờ mãi đến hồi xem
miệng nhấp trà ngon thấy đã thèm
đến cảnh lâm ly, hồi hộp quá
(ba ơi, con đói, muốn ăn đêm)

4.
truyện mới mua về giấy trắng tinh
họa bìa thiếu nữ dáng xinh xinh
nâng niu lần đọc từng trang - sướng
(cắt điện tối om thiệt bực mình)

5.
đề bạt, lên lương đã sẵn sàng
chỉ chờ cộp dấu sẽ đăng quang
hôm qua trộm viếng sành sanh sạch
(lão chủ log-out bỏ chạy làng)

6.
cơm dọn lên mâm trông bắt mắt
lồng bàn mở nắp thịt bày ra
cá kho một khúc thơm dào dạt
(mèo bỗng nhảy lên, vỡ cái xòa)

7.
cá động cần câu hồi hộp quá
tay nâng tay thả nhấp xa xa
phen này ắt hẳn to to lắm
(tàu chạy ngang sông, sóng vỡ òa)

8.
gió hiu hiu nhẹ nắng êm êm
vượt đỉnh phù vân ngắm cảnh đêm
khúc khuỷu dập dềnh bao khó nhọc
(bỗng đâu giọt lạnh, sấm vangrền)

9. (tái ông mất ngựa -1)
đứng chờ xe buyt nắng xôn xao
xe đỗ người đông cố lấn vào
mới đến lưng chừng thì đóng sập
(ai hay vượt tốc, xe lăn nhào)

10. (tái ông mất ngựa - 2)
thu xếp xong xuôi chuyện một đời
hung tin loan báo khắp nơi nơi
đất yên mồ đẹp quan tài tốt
(phút cuối lâm chung bật dậy … cười)

 
Xa Nhà Nhớ Qua Uống Trà Với Ta
những khi công tác ở phương xa
thấm thía - vợ ơi! - cảnh vắng nhà
thấy gió rung rinh … nhớ nhớ
nhìn cô lả lướt … qua qua
miệng khô môi đắng … không thèm uống
tay lạnh ngực run … nhấp tí trà (!)
ghẹo gió trêu mây, lòng muốn với
nhưng e vợ biết khổ thân ta (!?)
 
Giật giật Anh vén tà áo em
Hai hạt đầu tiên Anh nắn xem
Mềm mềm ấy tuổi Chưa đủ lớn
(ngô non vài bữa nữa lại xem)
 
Bói vu vơ


Thôi thì người đã nỉ nài
tui thời cũng cố lật bài bói chơi
tiền quẻ chung đủ - kính mời …


1.
Đã coi bói ngại chi tiền quẻ
miễn làm sao suông sẻ tình ơi
phán rằng mộng vẫn xinh tươi
đêm mơ thấy bóng phủ đời quạnh hiu

quẻ đã mách chuyện iêu da diết
rạng tương lai thắm biếc nụ hồng
hạ về xanh nắng lá trong
thu sang e ấp đèo bòng tóc mây

đĩa vừa xóc tiền đây xin đặt
cửa vu quy không đắt đâu nàng
pháo hồng rượu đỏ dâng sang
thuyền hoa hai chiếc họ hàng đưa dâu

tròn chín tháng bụng bầu sẽ vỡ
ắt sinh ra hơi thở bé xinh
trông lên cảm tạ linh đình
thầy tui cũng được xập xình nốt đô

… bói nè, mại dzô, mại dzô
 
Bói vu vơ
2.
xóc chín cái cho đầy bổn mệnh
chia tứ phương gióng lệnh mở cờ
khởi đầu lật được J cơ
ô hô, phần phước duyên cô mãn đầy

tụ phương bắc ngàn mây trắng xóa
từ tháng ba mộng hóa thành mơ
sa mù tản - lộ trăng thơ
đi về hướng biển ngồi chờ tình lang

nghe sóng vỗ dịu dàng thanh vắng
để gió vờn nhẹ lắng sầu bi
nghe đêm thổn thức từ quy
thư cưu rạo rực thầm thì nhớ thương

quẻ đã mách con đường duyên phận
lá J hồng quanh quẩn đâu đây
trải lòng về hướng đông-tây
nụ xinh rạng rỡ đón ngày ghép hoa

cửa sinh mệnh đúng là át bích
lá chủ bài thiên mệnh ngôi cao
số cô sóng gió ba đào
cửa sinh cửa tử lần vào mấy phen

những lần hiểm, có đèn chiếu sáng
nhờ ơn trên soi rạng đường đi
sinh thời số kiếp thiên di
cánh hồng có lúc có khi khóc - cười

đường trí đạo rạng ngời rô thập
thật vẹn toàn bích ngọc minh tâm
làu thông thi họa kỳ cầm
công dung ngôn hạnh hưởng âm phúc phần

từ thuở bé nhiền lần thể hiện
nét tài hoa ngời hiển danh gia
đẹp lòng tổ phụ ông bà
xóm làng chúc phúc mẹ cha vui lòng

còn một cửa vẫn mong sẽ lật
chuyện làm ăn … thôi cất dành sau
tiền thầy cô gửi mau mau
kẻo mưa kẻo nắng bạc màu chẳng chơi .

...

bói vu vơ bên đời gieo quẻ
giúp thảnh thơi ngày tháng quên sầu
bói xong chẳng thấy tiền đâu
chỉ còn ngũ thập nhị châu đem về! **~**

ui chao! rắc rối nhiêu khê ...
 
Bói vu vơ (tập 2)


----------------------------------------------------
| Ai Rành Bói
|
| Ai rành bói xin coi dùm tôi nhé
| Bàn tay tôi chỗ nứt chỗ mòn, chai
| Đường tình duyên có khúc mỏng khúc dày
| Nên phần số u hoài còn vướng mãi
|
| Đặt tiền quẻ thì tôi đây không ngại
| Chỉ hơi lo chẳng cãi được số trời
| Chuyện cần không có, chuyện có … hỡi ôi
| Xin nói đẹp cho dù là nói dối
|
| Tôi đã hỏi, đây bàn tay … xin bói
| TTT (Đặc trưng)
----------------------------------------------------

(tui hông rành nhưng liều coi một quẻ
nếu không tin hãy khép mắt ngủ vùi
lời gió thoảng chín tầng trời xa tắp
tiền đã trao - cháo múc, rứa là vui)

...

hít thật sâu giữ hơi nhè nhẹ nhé
xòe tay ra năm ngón khép chặt lòng
và mắt nhắm để nghe tim rạo rực
dẫu số phần mấy khúc có long đong

trên tình đạo ẩn tàng dăm mối đứt
số trăng hoa lận đận bởi đào hoa
tránh mùa xuân đóng chặt cửa không ra
đem tơ rối quấn mình làm băng kén

gò bên trái nổi hình u linh điện
sắc hoàng hôn tim tím trũng lòng tay
một lối mòn chạy xéo ở bên này
rứa là khổ như trâu cày mùa lụt

may ông đã tìm tôi khi chưa muộn
dẫu mệnh trời khó chuyển những vì sao
nhưng gặp tôi - tay ấn thuộc hàng cao
tôi sẽ xếp thẳng hàng duyên với phận

chuyện bây giờ là ông lo sắm đủ
chục tờ xanh, bày biện độ dăm mâm
chín đầu heo, gà trống thiến ba cân
trăm linh tám nến vàng xoa cát đỏ

đêm ba mươi, ông khấu đầu lạy tạ
tôi gọi sao di chuyển khắp thiên hà
chiếu thiểm điện mọi ngóc ngách moi ra
tìm vị trí đặt phần sao bổn mệnh

đến thất nhật nửa trăng non ẩn hiện
đường duyên xưa ghép mộng ắt viên thành

quẻ đã kết … tiền thầy đâu .. xin trả }}}}}
 
Vén râu có sợi ngắn sợi dài
Chấm mút miệng ai thế mới Tài
Mới đầu xỏ vô sao mà khó?
(Kim chỉ ngày nay vẫn phải xài).
 
nõn nà những muốn bóc em ra
chầm chậm khoan khoan… mới thật là
“quân tử” có ưng, thời cắn miếng
(chuối thơm, chuối ngọt, chuối “hương bà”) (bà hương)
 
Nói đi mà…


ác chi, ác tổn rứa hè
một câu chớ mấy, mà e ấp hoài
tui về méc má cho coi
mét ba tui đánh mấy roi cho chừa

cái mặt ác, thấy mà bưa
còn vênh còn váo ai ưa cho đành
ông đừng có nói tui chanh (chờ - anh !)
chát chua tui sẽ để dành riêng ông

một câu đã thuộc nằm lòng
rứa mà ngậm miệng, tức không hở giời
nhìn kìa, con cá nó bơi
con chim nó liệng mây trời bay bay

người ta vẫn, tay trong tay
răng ông cứ thả bàn tay tui hè ?
tay tui năm ngón đề huề
răng mà ông sợ, hay chê tui gì ?

một câu thôi, ông nói đi
tui sẽ không cắn, việc chi cứ dè ?
đêm nay dưới gốc cây me
tui chờ ông đến sau hè dắt sang

nói đi dưới ánh trăng vàng
một câu chứ mấy kẻo sang đêm chừ
nói đi, đừng có ậm ừ
nói cho rõ, nói từ từ, nghe chưa !

BA TIẾNG THÔI, không có thừa !
nói đi, đừng có như chưa biết gì
nói đi,
nói đi,
nói đi mà!!!

(Ui giời ơi, váng hết cả đầu, đau hết cả tai!!!) -+*/ !$@!! **~**
 
.............................................................................
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Một người đi "đứng", kẻ đi "nằm"
Dính chặt vào nhau tưởng trăm năm
Ngờ đâu mây đến chia đôi ngả
(Bóng khuất đi đâu, bóng chẳng nằm?)
 
.................................................................................................
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Bước tới Khe Sanh bóng xế chiều
Hai bờ lún phún, chốn phiêu diêu
Cần câu vung vẩy kìa chàng Sở
Dưới khe bơi lội ấy nàng Kiều
Anh hùng tứ hướng đứ đừ cả
Quân tử thập phương thảy liêu xiêu
Khe Sanh, khe sống, sao đòi chết?
Chết đi, sống lại, lại liêu xiêu?
 
Thân em vừa ấm lại vừa mềm
Bốn bề đều bọc cả y xiêm
Quay ngang quay dọc quân tử nhún
(cũng chẳng hỏng đâu,- đệm đắt tiền)
(đệm Kim Đan mà, chả đắt...hihi).
 
..........................................................
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Thân em vừa ấm lại vừa mềm
Bốn bề đều bọc cả y xiêm
Quay ngang quay dọc quân tử nhún
(cũng chẳng hỏng đâu,- đệm đắt tiền)
(đệm Kim Đan mà, chả đắt...hihi).
Êm ấm làm chi...thấy lùng bùng
Tuy cứng, ta vẫn quay tứ tung
Chẳng cần quần áo chi chi cả
Quấn vào là ấm, càng thấy sung
(Chiếu cói được rồi, khỏi cần dùng tấm drap tốn tiền, lạnh quá thì cuộn lại chui vào)
 
..................................................................
 
Lần chỉnh sửa cuối:
..............................................................
 
Lần chỉnh sửa cuối:
....................................................................
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Anh mơn man hôn lên làn tóc rối
Em uốn mình theo miệng lưỡi thế gian
Bụng em to dần theo năm tháng
(Lúa chín vàng, gió cuốn, nặng trĩu bông)
Ơ kia cây lúa, sao mà hâm
Bụng to vì gió (!?!), rõ là nhầm
Muốn có mít ăn, phải đóng cọc
Để có thóc xơi, ấy phải dâm
(phải dâm mạ thì mới mọc cây lúa chứ, cũng như muốn mít chín phải đóng cọc vậy !!!)
 
Ơ kia cây lúa, sao mà hâmBụng to vì gió (!?!), rõ là nhầmMuốn có mít ăn, phải đóng cọcĐể có thóc xơi, ấy phải dâm(phải dâm mạ thì mới mọc cây lúa chứ, cũng như muốn mít chín phải đóng cọc vậy !!!)

Ô ô cây mạ mới là hâm
Ta đây chửa thèm nói đến dâm
Lúa này đã qua thì con gái
Bụng to là nhờ gió .... rải phân
(các loại phân ka li, Phân từ cây xanh, khi người nông dân rải đôi khi nhờ sức gió làm tung đều ra khắp ruộng. Lúa chín bụng to Là hạt Lúa chắc, tròn, không bị lép)
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Đêm khuya thanh vắng, vẳng tiếng rên
Dao kia lút cán, nước sôi lên
Tay ai, da trắng vỗ bì bạch
Nhà ai mổ lợn, phiên chợ đêm
 
......................................................................................................
 
Lần chỉnh sửa cuối:
nothing................................................
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Ô ô cây mạ mới là hâm
Ta đây chửa thèm nói đến dâm
Lúa này đã qua thì con gái
Bụng to là nhờ gió .... Vãi phân
(các loại phân ka li, Phân từ cây xanh, khi người nông dân vãi đôi khi nhờ sức gió làm tung đều phân ra khắp ruộng. Lúa chín bụng to Là hạt Lúa chắc, tròn, không bị lép)
Thì ra là nhờ gió rải phân
Cho nên lúa mới chẳng còn tân
Phen này ta quyết rời thành thị
Ngày đi dâm mạ, tối cắm cần

(Ngày trồng lúa, tối đi câu, còn gì sướng bằng)
 
,........................................................................................
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Xấu hổ miền bắc, mắc cỡ nam
Tên sao người vậy, sao mà tham
Ve vuốt một chút là mắt nhắm
Đẩy nhẹ một cái, thân ngã ngang

(Cây mắc cỡ, còn gọi cây xấu hổ, đụng vào là lá khép lại)
 
Hic hic, chán quá, em đang có hứng làm Thơ thì điện thoại sắp hết pin mất rồi, phải đi cắm sạc thôi. Online bằng điện thoại thật lắm khi bất tiện. Thôi em đi ngủ ngày mai viết tiếp, hic hic hic.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Gạo nở thành cơm trắng phay phay
Mum múp thân em trong trắng thay
Đũa kia có thương xin đừng chọc
Gắp nhẹ mà thôi, chớ vò vày
 
Xôn xao ngày mới khúc giao hòa
Uống chén rượu mừng xuân hát ca
Ân vọng tháng năm tràn giai khúc
Nụ hồng hương ngát giữa đêm hoa

Lối về nụ ngọt tình tha thiết
Duyên dáng vầng trăng chiếu ngọc ngà
Đưa nhau sang bến bao mùa nhớ
Tình ái trăm năm chẳng nhạt nhòa

Hạnh ngộ niềm vui nâng chén ngọc
Phúc duyên nồng ấm của đôi ta
Đong nghìn chén nhớ vào tâm thức
Đầy vạn lời yêu rót mặn mà.
 
Xốn xang lòng ta khi phải xa
Uống giọt tình nồng ta với ta
Anh kề môi nhấp, em nâng chén
Nặng tấm lòng son, nghĩa mặn mà.

Yêu em nâng niu như cánh hoa
Thương về nẻo nhớ của đôi ta
Nhớ màu mắt biếc xanh như ngọc
Nhung nhớ vườn yêu …chớm nở hoa.
 
Hồ như trăm năm!

Café vu vơ tình

Mỗi sáng uống café, mỗi ngày đều đặn. Ta và ngươi kết bạn đã bao năm. Ai kể hết những nỗi niềm trao gửi.
Môi ai chạm vào ngươi nghe chừng run rẩy. Sóng sánh giọt giọt nghiêng mềm!
Cảm ơn ngươi là cầu nối. Tay đan tay, mắt đắm say. Bao phiền muộn hồ như tan biến.
Quyện trong ngươi là hương thơm ai đấy. Gió lao xao ru khúc nhạc lòng.

Ta nghĩ vu vơ về chuyện đời rất thật. Con người là sinh vật vô tình! Thói quen là điều tồi tệ
Đơn điệu càng tồi tệ hơn. Sự lặp lại mỗi ngày, sẽ không ai nhớ - khi ngươi trở thành tất yếu.
Cũng như thế - tình yêu.

Mỗi ngày ta nhủ lòng sẽ đến với ngươi bằng một phương cách khác nhau.
Nguyên sơ bản thiện. Hiện đại cuồng say. Ấm áp giá đông, lạnh lùng oi hạ.
Lúc thì nhâm nhi, khi thì vội vã. Từng ngụm nhỏ, hay là dốc cạn.
Tình này chẳng đổi thay.

Sóng ở biển dường như không hề biến động. Trăng vẫn hằng sáng phía không nhau
Địa cầu vẫn quay vòng nghiêng lặng lẽ. Ly café nóng dần theo mỗi độ đông về.
Tình này vẫn đam mê dài theo năm tháng.

Ta thích ngắm trăng giữa vầng mây, nhìn mặt trời mỗi sáng xanh hồng
Ta thích ngắm người qua màu hổ phách. Giọt bám vào bờ long lanh.
Khuấy nhè nhẹ cho hương ngươi tỏa chậm.
Chạm nhẹ môi vào giọt đắng dần tan. Nghe nỗi đau dìu dịu tê người.

Hòa lẫn ngươi giữa vạn người vội vã. Ta tìm về một dòng yên ả, phiêu du.
Có lúc giữa đêm, môi nghe nhung nhớ, tay nghe thèm khát. Diệu kỳ.

Vĩnh hằng này là lòng ta ngươi nhé!

(Viết xong ngày 10/03/2004)
 
Em gieo một quẻ bói bài
Vòng tròn định mệnh không thể sai
Anh là hoàng tử đang mải miết
Đi tìm công chúa hợp trúc-mai.

Em gieo quẻ tiếp lần thứ hai
Công danh anh đó không có sai
Bước đầu thành đạt nhưng rất tiếc
Bị bén duyên âm thế mới tài.

Quẻ bói của em không hề sai
Anh làm đám cưới trong nay mai
Cô dâu xinh xắn trong ngày cưới
Chú rể đẹp trai, cứ cười hoài.

Muốn xem chi tiết luật bói bài
Anh chỉ cần xem mấy con này
J nam, Q nữ, K anh khác
Át bích đen thui, vận hãm tài.

Cơ yêu, tép lại thấy tiền tài

Bích buồn, rô lại nói không sai

Cơ, rô, bích, tép sao mà đoán

Duyên phận tình anh ở bói bài.










 
Những nỗi buồn của ngày xưa ấy...

r u . e m
t r ê n . n h ữ n g
k h ú c . b u ồ n

_______________________________________________________________
h o à n g v ũ l u â n





"Phải là mây lấp sao khuê?
Sương rơi chắn mất lối về bên nhau?"


1. Buồn có khi mong manh làn sương sớm, chớm thu về giăng mắc giữa vòm xanh.
Con chim nhỏ rỉa vào đêm chợt ướt, hóa giọt buồn và sợi nắng rơi nhanh.

2. Buồn có khi dửng dưng nằm hốc đá, đón trăng lên phản chiếu nụ hoa quỳnh.
Con sâu nhỏ gặm nỗi buồn phiến lá, rụng loang hồ tiếng sóng vỗ chông chênh.

3. Buồn có khi không dưng bàn tay lạnh, chạm miền đau xao xác sợi tơ hồng.
Con cá quẫy thả bóng vào mắc lưới, những bập bềnh non cỏ dạt mưa đông.

4. Buồn có khi ngu ngơ là tiếng hát, vượt bình nguyên hoang hóa những nụ mầm.
Con đà điểu rúc đầu về doi cát, dấu mặt trời theo gió bụi xa xăm.

5. Buồn có phải là khi gieo sắc nhớ, hút nụ hồng khô cạn nét viền môi.
Anh sẽ chiết từ mạch ngầm sóng vỗ, những âm ba dìu dặt điệu thương ơi..

6. Buồn có phải từ khi con sông nhớ, cánh buồm xa quạnh quẽ biệt chân trời.
Anh sẽ kết từ băng tằm kén vỡ, những hồng tơ vương vấn dệt thương ơi.

7. Buồn có phải từ khi ta biết nhớ, biết vôi cay thắm đượm những xanh trầu,
biết hạt mặn ngấm vào lòng của đất, biết an nhiên hạnh ngộ giữa ngàn sau.

8. Buồn sẽ đến và đi đều hư huyễn, dẫu phù dung vẫn cố nở một lần,
dẫu sỏi đá ngày sau còn trăn trở, dẫu phong rêu se kết mạch từ tâm.

9. Buồn là thế, là khi vô duyên cớ; buồn là thương, là giận có hề chi;
em hãy ngủ giữa dốc đời xanh ngát; lời ru anh, man mát khúc xuân thì.

10. Buồn sẽ ủ giấc trầm không lối huyễn, sẽ là mơ cõi mộng chuyện tình xưa;
anh sẽ đến từ trăm năm bất chợt, níu tâm an nhè nhẹ khúc ru mưa.

à ơi,
mưa từ Vỹ Dạ mưa qua
mưa từ Bến Ngự kết hoa thuyền về

chiều mưa, anh đưa tiếng gió
nhớ em xa, nghe mặn bờ môi
ru em nghìn tiếng mưa rơi
ru em muôn nỗi đầy vơi mưa tình

ru buồn chín hạt lênh đênh
ru thương chín cõi bồng bềnh thương ru
ơi à...


 
Tri kỷ ơi!

(1)
Tôi có một người anh-thầy-bạn. Anh là vì lớn tuổi hơn tôi. Thầy, vì có dạy tôi.
Bạn, vì chúng tôi thường xuyên trao đổi với nhau về những vấn đề cùng quan tâm trong cuộc sống,
cùng chia xẻ những nỗi buồn vui.

Tôi có một người em-trò-bạn. Em, vì người ấy nhỏ tuổi hơn tôi.
Trò, vì tôi có dạy người ấy. Bạn, vì chúng tôi hiểu nhau.

Tôi có những người bạn vong niên, quen nhau khi cùng bước trên
những con đường không có lối đi.

Tôi có những người bạn tâm giao, đọc được suy nghĩ của nhau,
hiểu những điều chưa kịp nói ra.

Tôi có những người bạn thơ, cho những dòng cảm xúc tưới lên vùng khô cằn tâm linh.

Tôi có một người-tình-muôn-thuở. Đã nhiều năm môi kề, má áp, cùng khóc, cùng cười.

(2)
Khi hai người khác phái đến với nhau, người ta cho rằng, nhất thiết phải là tình nhân!

Khi có một sự gặp gỡ, người ta cho rằng, đó là một cuộc hẹn hò.

Khi có những lời chân thành, người ta cho rằng, đó là sự tán tỉnh.

Khi cảm xúc dâng trào, khi con tim cảm thông, khi mắt nhìn trìu mến,
người ta cho rằng, đã có chuyện phải lòng nhau xảy ra.

(3)
Trịnh Công Sơn hay là một ai đó, đã từng có những người tình,
người sau không nhất thiết phải biết về sự tồn tại của người trước đó.
Và họ chỉ cần biết yêu và biết rằng họ được yêu.

Rất nhiều nhà thơ, giã từ cuộc đời khi mà trong họ không còn tình yêu,
khi mà cuộc đời lên tiếng dối gian.

(4)
"Yêu ai là làm cho người ấy hạnh phúc hơn lên"

(5)
Con người không chỉ có một tình yêu duy nhất, vĩnh cửu.
Nếu ai đó cho rằng, họ có thể thực hành được điều đó,
thì chỉ là tự huyễn, tự ru bằng liều thuốc u mê.

(6)
Có những vết thương không tự liền. Có những vết thương không có thực.
Có những đam mê và có những ngộ nhận, hoài nghi.

(7)
Mặt trời tự sáng. Mặt trăng phản chiếu. Mây trôi lặng lẽ.
Sông chảy không ngừng nghỉ. Núi vận động âm thầm. Cuộc đời có những thăng trầm.
Nhạc không chỉ một nốt. Cuộc tình không bao giờ cũ, chỉ có con người là già đi.

(8)
Sự kiếm tìm, khao khát, tự khẳng định, vươn lên là động lực của sự tồn tại, sự sống.
Đôi khi sự thỏa hiệp là bản án. Sự co mình là lời cáo chung.

(9)
Tri kỷ ơi!
Tại sao lại chia tay khi chưa lần nắm bắt.
Tại sao lại giã biệt khi chưa lần hội ngộ. Tại sao lại u sầu khi chưa có niềm vui.
Tai sao lại câm nín khi chưa lần hé môi. Tai sao lại khép cửa khi chưa lần đón mời.

Tri kỷ ơi!
Có nhất thiết là tình nhân. Có nhất thiết là vợ hiền.

Tri kỷ ơi!
Có nhất thiết là duy nhất như mặt trời.
Có nhất thiết là mãi mãi như thời gian.
Có nhất thiết là vô tận như không gian.
Tri kỷ ơi!

(10)
Tri kỷ ơi!

Chén đắng ngập tràn quanh chốn đây
Phong ba cuồn cuộn dưới chân ngày
Từng đêm độc ẩm cùng hư huyễn
Sầu vẫn lệ dâng mộng đắm say
Bất chợt có về qua chốn cũ
Vu vơ tay nắm nhẹ bàn tay
Xin người dừng bước cùng ta nhé
Ghép mảnh trăng nghiêng lối cỏ này.
 
Giai đoạn 1:
Ghép vần, ghép chữ, lại ghép tên
Đoán đoán mà sao thấy số hên
Yêu, thương, thường, ghét, bao nhung nhớ
Cháy cả ruột gan, trộn lẫn tình.
Giai đoạn 2:
Em xem duyên phận của đôi mình
Sang năm sẽ cưới thật linh đình
Chú rể ôm hoa trao nhẫn cưới
9 tháng 10 ngày một bé xinh.
Giai đoạn 3:
Chuyện đời, cơm, áo, chuyện gạo tiền
Luẩn quẩn trong đầu nghĩ phát điên
Tơ duyên có còn hay đã hết
Cuộc sống chỉ mơ được ...............
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Rượu thơm nâng chén tiêu sầu
Làm cho mây trắng cúi đầu hờn ghen
Một vò trước lạ sau quen
Hớp thêm vài xị ủ men bạn đời
Đê mê ngây ngất cợt cười
ai đắm đuối lả lơi vườn tình

Gái già càng ngắm càng xinh
Nhìn ta rồi lại nghía mình thêm vui
Nửa đời đảo ngược quay xuôi
Mắt huyền em vẫn đẩy trôi cung hằng

Đã nghe sương lạnh giăng giăng
chiều tím cả mảnh trăng cuối hè
Hồn xiêu phách lạc rồi nè
Người ơi uống tiếp một be với mình!
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Tình đã ngỏ những tương tư vào nắng
Em và anh như hẹn ước nghìn xưa
Riêng góc trời hai đứa bước trong mơ
Một niềm yêu hai tâm hồn chắp cánh
Góc trái tim lời yêu thương sóng sánh
Trời bình yên trong nhịp bước ta về.

Gửi lời tri âm cùng một mảnh trăng thề
Anh yêu thương trong tấm tình tri kỷ
Miền đất hứa sóng tình như âm ỉ
Nhớ về nhau trong hơi ấm xuân về .

Vẹn ân tình nồng ấm những say mê
Lời thương yêu hóa bếp hồng em thổi
Yêu và nhớ trong ngàn niềm mong đợi
Thương trọn tình nụ hôn ấm bên môi.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Gái già càng ngắm càng xinh
Nhìn ta rồi lại nghía mình thêm vui
Nửa đời đảo ngược quay xuôi
Mắt huyền em vẫn đẩy trôi cung hằng
Ép dầu ép mỡ, sao nỡ ép thơ?
Thương đời ai phải ngược xuôi đảo đầu!
(cuộc đời đảo ngược là sao?)

Sửa:
Nửa tròng đảo ngược đảo xuôi
(Tròng mắt may ra có thể đảo!)
 
Đạo đức ngày nay tụt dốc rồi
Dân tình mà đói…cứ kệ thôi
Ăn trên ngồi chốc ông quan lớn
Lũ lụt, dân nghèo, chạy hụt hơi.

Chữ nghĩa ngày nay lắm kiểu rồi
Công văn, quyết định cứ tả tơi
Cấp trên giáng xuống ta thực hiện
Thực được đến đâu mặc kệ đời.

Nghĩ cũng buồn thay cái sự đời
Dân thì nghèo đói khắp nơi nơi
Quan chức nhà lầu, xe hơi mới
Tiền nhiều, đất lắm, mãi thảnh thơi.

 
GỬI LỜI YÊU THƯƠNG.

Ta muốn mượn bầu trời chiếc áo xanh
Mượn làn gió nâng mình làm đôi cánh
Mượn mùa xuân xua tan hơi giá lạnh
Mang đến nơi anh mộng ước một duyên lành.

Mượn dòng sông cho chảy đến nơi anh
Từng con sóng ru tình yêu dịu ngọt
Mượn làn mây bồng bềnh trao cảm xúc
Mượn vầng trăng ôm nỗi nhớ ..mong manh.

Mượn bút chì vẽ thương nhớ màu xanh
Mượn mưa xuân gửi một mùa yêu dấu
Mượn ý thơ tình yêu trong dòng máu…
Mượn chén rượu nồng đau đáu nỗi niềm riêng…
 
Đạo đức ngày nay tụt dốc rồi
Dân tình mà đói…cứ kệ thôi
Ăn trên ngồi chốc ông quan lớn
Lũ lụt, dân nghèo, chạy hụt hơi.

Nghĩ cũng buồn thay cái sự đời
Dân thì nghèo đói khắp nơi nơi
Quan chức nhà lầu, xe hơi mới
Tiền nhiều, đất lắm, mãi thảnh thơi.

Nhâm Thìn sắp hết, đón Xuân thôi
Tận thế vừa qua, tết đến rồi
Lẳng lặng tai nghe ông Trần Tế (Trần Tế Xương)
"Bắt chước ai ta, chúc mấy lời"

"Lẳng lặng mà nghe nó chúc sang:
Đứa thì mua tước; đứa mua quan.
Phen này ông quyết đi buôn lọng,
Vừa bán vừa la cũng đắt hàng"

Lặng lặng mà nghe nó chúc nhau
Đánh cờ bạc tỉ, đánh nhà lầu
Phen này ông quyết buôn cờ tướng
Vừa bán vừa chơi cũng nhanh giàu

Lẳng lặng mà nghe nó lì xì
Xe hơi, đồ cổ, chẳng tiếc chi
Phen này chắc hẳn ông nghỉ bán
Chúng nó giờ không nhận phong bì.
 
Những vần thơ xuân 2013

1. Gửi giấc mơ xuân!

Trong giấc mơ có giòng yên thăm thẳm

Bóng tre nằm vắt vẻo lục bình xanh
Từng sợi nắng treo mành lên mắt lá
Dệt mùa xuân ngan ngát mộng hương lành

Trong giấc mơ lúa đương thì mơn mởn
Cánh cò chao loang sóng cuối chân trời
Đưa gió thoảng ngân lời nghìn năm trước
Gọi xuân về thệ ước chén giao bôi

Trong giấc mơ sương quyện vào rơm rạ
Những hoa cau, hoa bưởi giục mùa thương
Chén nếp cẩm ướp hương tình tha thiết
Chuốc đêm xuân da diết mộng canh trường

Gửi giấc mơ về giòng yên xanh thẳm
Cánh mai vàng điểm xuyến lối vườn xuân
Buồm đỏ thắm mang sắc đào nghìn dặm
Trăng hạ huyền bàng bạc bến sông ngân

Gửi giấc mơ ru yên hà viễn xứ
Giọt sương rơi bảng lảng giữa miền hoa
Trăng cổ tích vẫn sáng màu chân chất
Tiếng yêu thương đồng vọng sóng giao hòa!

(15-170113)

2. Kim Chi - Ngọc Diệp
(Cành Vàng - Lá Ngọc)

Tím tà áo Huế, nón bài thơ
Tĩnh lặng dòng Hương xuôi thẫn thờ
Quyện bóng Văn Lâu trăng ấp mộng
Nương triền Núi Ngự gió ôm mơ
Thủy chung lá ngọc dầu ly biệt
Kiên định cành vàng vẫn đợi chờ
Gửi hết trầm ưu vào nước biếc
O về Vỹ Dạ níu miền thơ!

(190113)


3. Nếu không thể...

nếu không thể “lúm tiền” cười lúng liếng
thì van em “hạt gạo” mím chi tình
để xuân thắm lại ngời sau đông giá
để nắng hồng hiển lộ dưới vòm xanh

nếu không thể cỏ mềm mơn gót ngọc
thì xin em chạm khẽ gốc si già
để phượng vỹ nồng nàn mùa ly biệt
để cúc vàng rạo rực áo kiêu sa

nếu không thể trăm nghìn đêm gối mộng
hãy cùng nhau ngạo nghễ kiếp phong trần
để bóng tối quyện hòa vào đêm trắng
để môi cười miên viễn chốn tha nhân.

(300113)


4. Huế mình thương

nhìn chi đắm đuối một giòng hương
làn nước trầm ưu vương vấn vương
nắng ẩn triền mây dâng nỗi nhớ
hoa rơi lối cỏ gợi niềm thương
“dùng dằng, không nói, răng mà tỏ”
“lúng liếng, chẳng cười, rứa lại tường”
dẫu biết mưa dầm, đông buốt giá
lòng luôn thầm nhủ “huế mình thương”!

(020213)

5. trăng xuân Hàn Mặc Tử

trăng thời rao bán đã bao năm
người cũng ra đi biết mấy rằm
chẳng biết xuân nồng ai có bán
sưởi tình đông giá bớt thương tâm

mỗi mùa chuyển thế là ly biệt
chén rượu hồ như đáy lạnh căm
dăm bước xuân đi trăng lại tỉnh
một vầng đơn lạnh chốn xa xăm

mai vàng cố níu giờ rơi cánh
trăng bạc đong đưa cái phận tằm
thiên lý, bóng xuân chưa kịp chín
rứa mà đành đoạn bỏ ngang xuân!

(040213)

6.
những giấc mơ xuân

lối cỏ nằm mơ cây cúc dại,
xuân về hoa nở tím hoàng hôn,
sương giăng huyền ảo đêm trừ tịch,
sáo gió ngân nga khúc cội nguồn.

bến vắng hoài mơ thuyền viễn xứ,
xuân về buồm đỏ ngự cô thôn,
lụa phơi sắc thắm lên giòng biếc,
sóng vỗ hân hoan nhịp trống dồn.

cổ thụ rêu phong mơ lộc nõn,
ngày xuân trai gái sẽ cùng nhau,
dưới vòm xanh lá dâng lời ước,
kết nguyện trăm năm bạc mái đầu.

(050213)


7. xuân em vẫn mới tinh khôi
(riêng đbbq)

quen nhau từ thuở trăng vừa chín
đã mấy mươi năm hưởng lộc đời
xuân đến xuân đi, xuân vẫn mới
môi hồng vẫn ngọt nụ xinh tươi

em như đất lạ, anh là gió
mơn trớn non bồng ngọn cỏ lơi
neo ánh lửa tình lên đất hứa
hoa đêm rượu mật chảy tràn môi

em như bến lạ thuyền anh nhớ
một nét duyên êm mộng đất trời
bất tận đào viên đêm nguyệt thực
nghìn sau xuân vẫn mới tinh khôi.

(050213)
 
Giấc mơ Xuân chúm chím một nụ hồng
Nụ nà nõn khoe mình trong mắt biếc
Búp mướt xanh lời ru tình sớt mật
Giấc mơ hồng gieo nỗi nhớ mênh mông.

Giọt nắng vàng vẽ những đường cong
Gọi mùa xuân ùa về bên song cửa
Ong bướm vờn hoa, tình ngọt ngào muôn thuở
Giấc mơ Xuân gợi nhớ bước phiêu bồng

Nhấp chén hương xuân, dịu ngọt môi nồng
Nghe thổn thức nỗi lòng tri kỷ
Nghiêng mái xanh, nắng hồng đang thủ thỉ
Ghẹo gió xuân nhè nhẹ chớm xuân thì ….
21/2/2013-XN
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Giấc mơ Xuân chúm chím một nụ hồng
Nụ nà nõn khoe mình trong mắt biếc
Búp mướt xanh lời ru tình sớt mật
Giấc mơ hồng gieo nỗi nhớ mênh mông.

Giọt nắng vàng vẽ những đường cong
Gọi mùa xuân ùa về bên song cửa
Ong bướm vờn hoa, tình ngọt ngào muôn thuở
Giấc mơ Xuân gợi nhớ bước phiêu bồng

Nhấp chén hương xuân, dịu ngọt môi nồng
Nghe thổn thức nỗi lòng tri kỷ
Nghiêng mái xanh, nắng hồng đang thủ thỉ
Ghẹo gió xuân nhè nhẹ chớm xuân thì ….
21/2/2013-LNXN.



một bài thơ xuân nhẹ nhàng...
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Dạo hết một vòng thơ quá hay
Cớ sao khoé mắt lại cay cay
Cái ngày xưa ấy đâu còn nữa
Ghép chữ, chắp thơ...mộng mị này...
 
Dạo hết một vòng thơ quá hay
Cớ sao khoé mắt lại cay cay
Cái ngày xưa ấy đâu còn nữa
Ghép chữ, chắp thơ...mộng mị này...
Còn đâu cái tuổi mộng mơ
Gieo vần ghép chữ, dòng thơ vội vàng
Chiều buông tím một đò ngang
Ai buông gánh chữ kịp sang chuyến đò ...
 
Chuyến đò nào ngược thời gian
Chở về bến nhớ, ngổn ngang đôi bờ
Chạnh lòng với nhịp hò lơ
Nao nao nỗi nhớ, lững lờ nước trôi....
 
Chuyến đò nào ngược thời gian
Chở về bến nhớ, ngổn ngang đôi bờ
Chạnh lòng với nhịp hò lơ
Nao nao nỗi nhớ, lững lờ nước trôi....
Con đò - Bến nước
... Có đôi
Em về bến nhớ
Để tôi ...
Một mình.
Mênh mang ...
Hoa tím lục bình
Nơi nào bến nhớ ...
Tôi tìm được em?
 
Bến xưa _ em đó
...vẫn chờ
Đò anh xuôi ngược
..hững hờ
thề xưa
Bằng lăng vẫn tím
chiều mưa
Giăng giăng nỗi nhớ
người xưa...chửa về...
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Con đò - Bến nước
... Có đôi
Em về bến nhớ
Để tôi ...
Một mình.
Mênh mang ...
Hoa tím lục bình
Nơi nào bến nhớ ...
Tôi tìm được em?

Giọt nắng vàng vương trên con đò Nhớ
Tim rộn ràng sóng vỡ tiếng yêu thương
Cơn mưa tình ăm ắp những mùa hương
Lục bình tím tơ vương …chiều man mác
 
Bến xưa _ em đó
...vẫn chờ
Đò anh xuôi ngược
..hững hờ
thề xưa
Bằng lăng vẫn tím
chiều mưa
Giăng giăng nỗi nhớ
người xưa...chửa về...


Bến tình yêu ru sóng nước lao xao
Hoa tím biếc nao nao màu thương nhớ
Vòm trời xanh vờn đôi chim tình tự
Mắt đượm buồn như muốn nói …bâng quơ…
 
Anh đã từng một thời ngang dọc,
Xuống biển, lên rừng, cưỡi sóng trùng dương.
Từng là người hùng ở chốn biên cương,
Mà chết đuối trước áo dài em mặc.
--=0
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom