Nhật ký ngắn (phần 4) (2 người xem)

Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

Nếu ta yêu…

Nếu ta yêu một người mà người ấy không yêu lại mình, hãy cứ dịu dàng với bản thân vì ta đã không làm điều gì sai trái cả. Tất cả chỉ vì tình yêu đã không chọn chỗ dừng chân nơi trái tim người ấy mà thôi.
Nếu một người nào đó yêu ta nhưng ta lại không yêu người ấy, hãy tôn trọng điều đó vì tình yêu đã đến gõ cửa trái tim ta, nhưng hãy nhẹ nhàng từ chối nhận món quà mà mình không thể đáp lại. Đừng nhận chỉ để không gây đau khổ. Cách ta cư xử với tình yêu chính là cách ta cư xử với chính mình, mọi con tim đều có cùng cảm nhận về nỗi đau và niềm hạnh phúc ngay cả khi cách sống và con đường chúng ta đi có khác nhau.

Nếu ta yêu một người và họ cũng yêu ta, nhưng rồi tình yêu lại ra đi, thì cũng đừng nên níu kéo hay đổ lỗi mà hãy để nó ra đi. Mọi lý do đều có ý nghĩa riêng của nó và rồi ta sẽ hiểu. Hãy nhớ rằng ta không lựa chọn tình yêu. Mà là tình yêu chọn lựa ta. Tất cả những gì mà chúng ta thật sự có thể làm là hãy đón nhận tình yêu với tất cả những điều kì diệu của nó khi tình yêu đến. Khi tình yêu ngập tràn trong tâm hồn ta, hãy cảm nhận từng hơi thở của nó nhưng rồi hãy dang rộng tay và để cho nó ra đi một khi tình yêu đã muốn thế.
Hãy mang tình yêu đến cho những người đã làm sống lại tình yêu trong ta, mang đến cho những ai thiếu thốn tình cảm trong tâm hồn, mang đến cho thế giới xung quanh mình bằng mọi cách mà ta có thể làm được.Có những người đang yêu đã sai lầm. Sống một cuộc sống không tình yêu lâu ngày, họ cho rằng tình yêu chỉ là một nhu cầu. Họ ngỡ rằng con tim là một chỗ trống mà tình yêu có thể lấp đầy, họ bắt đầu nhìn tình yêu như một điều sẽ phải đến với mình, hơn là một điều xuất phát từ chính bản thân mình. Họ quên đi điều kì diệu nhất của tình yêu, đó là – tình yêu là một món quà – mà chỉ có thể đâm chồi nảy lộc khi được trao tặng đi. Hãy nhớ lấy điều này và giữ gìn nó trong trái tim mình.
Mãi mãi tình yêu là một điều bí mật. Hãy tận hưởng niềm hạnh phúc khi tình yêu đến ngự trị trong ta dù chỉ một khoảnh khắc của cuộc đời mình…
 
Ngày chia tay. mình ừng ực 5 cốc bia...rượu quê thì êm êm ngọt ngọt. Tợp cho mấy phát hết gần chục ly...hạt mít...Tưng bừng khí thế. Bò về tới nhà. Nằm vật ra giường...ôi sao mà nóng...nóng như thiêu đốt ruột gan...mơ mơ màng màng....đầu óc như đi vào cõi mộng..tỉnh dậy là 2h sáng...thấy đau bụng dữ dội...hic....thế mới biết đàn ông uống rượu là khổ chứ có sướng gì đâu. "sung" thì có sung nhưng không thấy "sướng".... Thương cánh mày râu và thương cả cánh mày không râu....
 
Có loại gà ăn rồi còn biết quẹt mỏ, có loại gà ăn xong quên cả quẹt mỏ luôn. Hức hức
 
Ngày chia tay. mình ừng ực 5 cốc bia...rượu quê thì êm êm ngọt ngọt. Tợp cho mấy phát hết gần chục ly...hạt mít...Tưng bừng khí thế. Bò về tới nhà. Nằm vật ra giường...ôi sao mà nóng...nóng như thiêu đốt ruột gan...mơ mơ màng màng....đầu óc như đi vào cõi mộng..tỉnh dậy là 2h sáng...thấy đau bụng dữ dội...hic....thế mới biết đàn ông uống rượu là khổ chứ có sướng gì đâu. "sung" thì có sung nhưng không thấy "sướng".... Thương cánh mày râu và thương cả cánh mày không râu....
còn tớ thì con bạn thất tình rủ uống rượu, nó thì ko say còn mình thì say bí tỉ @@ và 1 tuần ko ăn đc gì, nhìn thấy rượu thì xanh mắt.aigoooo!$@!!
 
còn tớ thì con bạn thất tình rủ uống rượu, nó thì ko say còn mình thì say bí tỉ @@ và 1 tuần ko ăn đc gì, nhìn thấy rượu thì xanh mắt.aigoooo!$@!!

chắc là thỉnh thoảng cần phải thử mọi cảm giác từ sướng đến khổ của cánh mày râu. hihi.
 
Hôm nay mới đúng thực sự là ngày tôi ra đời, hôm nay cũng trọn vẹn tôi 24 tuổi và chỉ vài tiếng đồng hồ nữa tôi bước sang tuổi 25.
Tôi thêm một tuổi thì BỐ MẸ tôi lại già thêm một tuổi, theo quy luật tự nhiên “ tre già măng mọc” nên không có gì làm lạ. Nhưng ở tuổi này tôi thấy mình thực sự có những việc đã làm được và cũng chưa làm được. Sang một tuổi mới tôi chỉ mong BỐ MẸ tôi sống thật lâu, khỏe mạnh và vui vẻ, để ba chị em tôi có thể báo hiếu. Nói hai chữ “báo hiếu” thực ra cũng thấy xấu hổ, bởi lẽ cũng chẳng làm được gì cả, chưa làm được gì giúp cho gia đình.
Tôi chỉ biết rằng luôn luôn cố gắng để học tập tốt, nỗ lực một phần nào đó để giúp bản thân mình tự lập hơn nữa và luôn học cách đối mặt tất cả những vấn đề trong cuộc sống.
Hiện tại, và tương lai không thể biết trước nước, hôm nay tôi có thể cười, ngày mai tôi có thể khóc, điều đó là bình thường. Nhưng dù sao đi nữa tôi cũng luôn mong rằng, sự cố gắng của tôi một ngày nào đó được đền đáp...
Và tương lai sẽ tốt đẹp hơn.

Tôi cũng cảm ơn chân thành tới những người bạn, người than đã gửi lời chúc mừng sinh nhật đến tôi. Tôi cảm thấy hạnh phúc.
Tôi cũng cảm thấy vui vẻ, vì bên cạnh tôi có những người quan trọng luôn luôn đồng hành, người đó luôn luôn lo lắng cho tôi... !!!!
p/s Ngày 16-08 là ngày giấy tờ tùy thân, còn ngày tôi có mặt trên trái đất này chính là ngày hôm nay.
Một lần nữa tôi cảm ơn mọi người, và luôn chúc mọi người hạnh phúc, ấm áp, và sớm thực hiện dự định của mình!!!!

 
Ngày nào ta chào đời không quan trọng, quan trọng là ngày đời chào ta cơ.
 
Bực bội! Bức bối!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
 
Buồn vì có những kẻ: tầm cao về học vấn, nhưng lè tè về văn hóa!
 
em bực bội và bức bối chuyện khác mà, hic hic, em đâu có giận ai đâu....Bực bội chiện ...giang sơn....hic hic.............
Thực ra mình thấy bạn làm thơ cũng "nội tâm" lắm, dùng từ "đắt" nên mình cũng hay đọc rồi suy ngẫm . Ở đời thường hiểu nhau đã khó, ở cộng đồng cư dân mạng hiểu nhau càng khó hơn . Thấy bạn bảo "thử nỗi sướng khổ của cánh mày râu!" nên mình nửa đùa nửa thật vậy . Vì theo lẽ thường với nghĩa đen thì phụ nữ thông thường không thể có râu được về nghĩa bóng thì có những việc "muốn nhưng không làm được" tức là " lực bất tòng tâm " . Bạn bảo:"em thử ...nuôi râu...!" thì mình nghĩ bạn là một phụ nữ có bản lĩnh (việc gì cũng dám làm , nếu muốn !" . Khi thấy bài viết sau của bạn, mình thấy bạn bực bội, mình tự hỏi : Hay mình làm bạn phật ý chăng ? nên thanh minh vậy . May quá, lý do bạn bực bội không phải do mình ...
à, mà mình đồng ý với bạn ChanhTQ@ là : Mình không dám gọi "Có kẻ" mà là : Có người không biết cái trên có cao không , nhưng cái dưới thì đúng là "tè tè" thật .
 
Lần chỉnh sửa cuối:
/-(ôm nay chiều muộn lá thu bay

Hai ta chung bước đến là may

. . . Cuối đường, lẽ nào nhanh đến thế?

(/ề nhé người kia, . . . ngủ ngon nhiều!
 
Trời hôm nay vắng ánh trăng sao
Chẳng hiểu vì sao ta buồn
Buồn vì tết trung thu này không về nhà về quê sớm hơn được
Buồn ...
 
1/ Ồ, lắm lúc muốn đập vài thứ gì đó cho nó nát bét bèn bẹt ra. Lắm lúc mình là mình tức lắm í, bực lắm í, tức giận lắm í..... điên lắm í, máu dồn lên não nhiều lắm í....
2/ Cũng lắm lúc mình nhớ lắm í, thương lắm í.....Ước gì mình có được điều mình mong ước....

Điều 1: Ngay tại đây, ngay lúc này.....
Điều 2: Gửi về những người thương yêu nơi chôn nhau cắt rốn!
Hức, buồn lắm í! Nhớ lắm í!
 
Rảnh, ngồi tìm mãi nhật ký ngắn phần 1 để đọc lại vài kỷ niệm xưa mà tìm mãi ko ra - - -
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Vừa mới xem xong bộ phim hành động của Mỹ. Phải công nhận là mấy thằng Mỹ nói tiếng Anh.. hay thiệt --=0 _)()(-
 
Chút suy tư
Tại sao mình có công việc mà vẫn cảm thấy chán nản nhỉ??/ có những người nông dân ngày ngày dầm mưa, dãi nắng có 20k/ ngày vất vả đến tột cùng chỉ kiếm đủ đong thóc từng ngày , mà họ vẫn nở nụ cười.
Mỗi khi thấy mệt mỏi, nhụt ý chí, mình lại nghĩ về gia đình, nghĩ Bố Mẹ đang bán lưng cho đất, bán mặt cho trời, rồi những giọt mồ hôi mặn đắng đang đứng giữa cánh đồng làm ngô, xúc từng xe phân toàn mùi hôi thối, rồi người Cha nhặt từng viên gạch đắp lên xây nhà thuê, lưng đau, trời nắng, mồ hôi vã tắm như mưa... để con cái được học hành, rồi giờ con được làm bàn tính, ngồi điều hòa còn kêu chán, như vậy có đáng xấu hổ không??? hãy tiếp tục làm việc nào, bởi sự thành công không có chân của kẻ lười nhác…. suy tư...
Nào, tâm tư chút, tiếp tục làm việc thôi, hãy cố gắng lên ta nhé.
Giọt mồ hôi nào cũng có giá của nó, hãy cố lên ta nhé, cả tương lai tốt đẹp đang ở phía trước nếu mỗi ngày ta cố gắng một chút, một chút


Con cũng hơi nhớ nhà ...!!!
 
Chút suy tư
Tại sao mình có công việc mà vẫn cảm thấy chán nản nhỉ??/ có những người nông dân ngày ngày dầm mưa, dãi nắng có 20k/ ngày vất vả đến tột cùng chỉ kiếm đủ đong thóc từng ngày , mà họ vẫn nở nụ cười.
Mỗi khi thấy mệt mỏi, nhụt ý chí, mình lại nghĩ về gia đình, nghĩ Bố Mẹ đang bán lưng cho đất, bán mặt cho trời, rồi những giọt mồ hôi mặn đắng đang đứng giữa cánh đồng làm ngô, xúc từng xe phân toàn mùi hôi thối, rồi người Cha nhặt từng viên gạch đắp lên xây nhà thuê, lưng đau, trời nắng, mồ hôi vã tắm như mưa... để con cái được học hành, rồi giờ con được làm bàn tính, ngồi điều hòa còn kêu chán, như vậy có đáng xấu hổ không??? hãy tiếp tục làm việc nào, bởi sự thành công không có chân của kẻ lười nhác…. suy tư...
Nào, tâm tư chút, tiếp tục làm việc thôi, hãy cố gắng lên ta nhé.
Giọt mồ hôi nào cũng có giá của nó, hãy cố lên ta nhé, cả tương lai tốt đẹp đang ở phía trước nếu mỗi ngày ta cố gắng một chút, một chút


Con cũng hơi nhớ nhà ...!!!
Anh cũng thấy nhớ nhớ
Mà nhớ cô mới nguy hiểm chứ, hihi vì lâu lâu không thấy cô vào diễn đàn.
Chuẩn đấy Cô cố gắng lên!
 
Em vẫn lên hằng ngày Anh ạ. hihi, cảm ơn Anh.
 
Cuối tuần làm việc, thư giãn.

IMG_0444_zpsd4c18fb9.jpg


IMG_0447_zps87f547f9.jpg
 
(âu nói ngu nhất trong ngày:

". . . , Chính fủ vay vốn ODA & cho chúng tôi vay lại. Coi như vốn ODA không còn là nợ công của CF nữa!"

Lỡ ra cái 'Chúng tôi' í giống như VINASHIN hay VINALINNE, thì CF sụp . . . à?
 
Một năm nay thấy rằng: cuộc sống của mình khong tốt, dù mình đã rất cố gắng lạc quan! nhưng không được.
 
Lạc hậu công nghệ

1> Facebook
Hôm trước nghe nhỏ bạn dụ khị:
- Anh có chơi fb không?
- Không?
- Sao hổng đăng ký?
- Để chi vậy?
- Thì anh cứ đăng ký đi, lên đó chơi vui lắm
.........
Thế là mình cũng tò mò nên đăng ký một tài khoản. Lên đó ngó qua, ngó lại một hồi rồi chẳng biết làm gì nữa, thế là để lại một dòng cảm nghĩ: "Chẳng hiểu fb để làm giống quỷ gì nữa?"... rồi logout
-----------------------------------------------
2> Smartphone
Bx đưa tôi cái smartphone bảo xài thử một ngày. Hôm đó đi làm mà xui xẻo, máy móc hư tùm lum đến nỗi đích thân tôi phải chui vào gầm máy để sửa. Đúng lúc có đt gọi tới mà hai tay dính đầy nhớt... Loay hoay mãi không biết tay nào để bấm nghe? (sợ dơ đt)
Còn vui hơn nữa khi trả lời tin nhắn... Bàn tay mình to như quả chuối mà cái bàn phím ảo nó bé tèo tẹo, chọt chữ "y" nó ra chữ "t" còn chọt chữ "u" nó chữ "o". Cuối cùng định viết chữ "yeu" (yêu) mà nó ra chữ "teo" thế có tèo không chứ
Giận quá chửi "Điện thoại thông minh gìììììì... mà ngu như con heo" rồi lập tức trả lại cho bx, xài điện thoại phím bấm thường cho sướng
-----------------------------------------------
Nghĩ lại chắc là mình lạc hậu mất rồi +-+-+-+
 
Thời với chả tiết, mùa thu với thiếc. Nắng chang chang như mùa hè í. chả có tý se lạnh nào cả. Nóng VH!
 
Sáng 4h30 nàng ý dậy chơi, sau hơn 30' mới ngủ lại, mẹ nàng ý bây giờ mắt cay xè và thèm ngủ.
Làm việc thôi nào

Chúc cả nhà ngày mới tốt lành
 
/_ại ra đời 1 thông tư ngu hết sức tưởng tượng: "Không được lấy tên danh nhân gán cho các doanh nghiệp"

(*) Trong khi đó thế nào là "Danh nhân" thì chưa có danh sách & định nghĩa rõ ràng;

(*) Trong khi đó, những doanh nghiệp mang tên danh nhân sẵn thì không fải cải sửa(?)
Vậy thì mèo chuột chung 1 "Bình"; Ném chuột thì chết mèo!

(*) Địa danh chế độ cũ như 'Sài gòn' thì không được làm tên doanh nghiệp;
Vậy "Nhà mày bia SG" tồn tại trăm năm nữa thì Thông tư còn ra thể thống gì?
Vậy những doanh nghiệp tương tự "Bệnh viên T.W. Huế" nên lấy tên khác, & nên là tên gì hỡi mấy ông "Văn hóa"?
 
Hôm nay Hà Nội mưa, mưa từ nhà ra ngõ, mưa đến tận cơ quan vậy mà sáng đi làm nó quên mang ô vì ô tô không vào tận cửa được nên phải cuốc bộ 1 đoạn. Hi vọng tới 4h chiều trời tạnh ráo.

Hôm nay Hà Nội mưa, con gái dậy sớm như mọi hôm rồi lăn ra ngủ, còn mẹ của con gái bi giờ mắt vẫn còn cay cay.

Hôm nay Hà Nội mưa, gần cơ quan - đoạn đường ngày nào cũng đi qua có 1 vụ tai nạn. Tội nghiệp em ý, còn đang tuổi đến trường.
 
Mấy hôm trước tôi nghe thấy vợ khen tôi có tài trước mặt mấy người hàng xóm, bình thường chỉ có 2 vợ chồng thì toàn bị vợ chê, nhưng trước mặt người ngoài kiểu gì cũng không dám chê chồng, tôi thực sự vô cùng cảm động. Đợi vợ vào trong nhà, tôi nắm lấy đôi bàn tay cô ấy và nói : ” Cảm ơn em đã khen anh có tài trước mặt hàng xóm . Anh thực sự rất cảm động “.
Vợ hắng giọng nói : ” Tiền không, ngoại hình không, địa vị cũng không, nếu em không nói anh có tài, người ta sẽ chửi em ngu mới đi lấy anh ”

(ST)
 
Hôm bữa đi bộ ngang qua bệnh viện tâm thần, chợt nghe có tiếng rì rầm gì đó bên kia bờ tường:
- Bốn sáu... bốn bảy... bốn tám... bốn chín...
Gì thế nhỉ? Tui nhón chân, ngóc đầu qua bờ tường xem thử thằng điên nó làm gì. Bổng... Bốp! một phát vào đầu
u:''"
- Năm mươi... he.. he..
Xây xẩm mặt mày, chưa kịp nhìn mặt thằng điên kia thì nó đã đã chạy vụt đi, hét toáng lên với vẻ sung sướng:
- Tao đập được năm mươi thằng ngu rồi nhé!
Sốc quá!
---------------------
Thế còn chưa sốc bằng chuyện của thằng bạn tui (Nó đi nuôi bệnh cũng ở nhà thương điên đó).
Chiều nào bạn tui cũng nhìn thấy một thằng điên tay cầm viên phấn, leo lên tuốt trên đỉnh cột cờ, chùi chùi rồi viết viết gì đó
Tò mò quá, hổng biết nó viết giống gì trên đó nên bữa nọ thằng bạn tui mượn cái thang, quyết leo lên xem thử.
- Mày biết nó viết gì không?
- Viết gì? Tôi hỏi
- Nó viết: "ĐỈNH CỘT" mày à!!!

_)()(-

###@#! @!>><


Các bạn hãy cẩn thận khi đi vào khu vực Biên Hòa, nhất là đi gần khu bệnh viện tâm thần nhé! Nói chung là mấy thằng điên "công nghệ cao" này.. không chơi được
!!!
 
Bâng quơ nhớ anh iu ndu96081631

Sáng nay tự nhiên không làm việc được, nhớ anh iu vấu ndu96081631 quá đi!
 
Các bạn hãy cẩn thận khi đi vào khu vực Biên Hòa, nhất là đi gần khu bệnh viện tâm thần nhé! Nói chung là mấy thằng điên "công nghệ cao" này.. không chơi được
!!!
Hú hồn, vậy mà bữa trước mình với 1 người bạn ngồi ăn hột vịt lộn trước cổng bệnh viện đó. Cũng may là hỏng có ông nào leo tường ra.
 
Hú hồn, vậy mà bữa trước mình với 1 người bạn ngồi ăn hột vịt lộn trước cổng bệnh viện đó. Cũng may là hỏng có ông nào leo tường ra.

Thật ra thì "nó" chẳng làm hại gì mình, chỉ là nó hay chửi mình NGU thôi
Ví dụ như (cũng là chuyện của thằng bạn tui đang nuôi bệnh):
Buổi chiều, ngồi bên hành lang thì thấy có thằng điên đi qua đi lại, miệng lảm nhảm gì đó. Chợt thằng đó dừng lại trước mặt bạn tui rồi hỏi:
- Chân Lý có mấy chân? Mày biết không?
Hổng thèm trả lời nhưng thằng này dai như đỉa, cứ hỏi miết
- Có một chân! Bạn tui trả lời đại để nó đi cho rồi
Không ngờ đó "bụp" lại:
- Hai chân chứ một gì! Ngu quá?
- Sao mầy biết là hai chân?
- Nó nói tao biết
- Ai cơ?
- Thì thằng Chân Lý phòng 12 nó nói chứ còn thằng nào nữa. Nói chuyện với người ngu mệt thiệt đó
Choáng quá! Bạn tui chấp hai tay lạy và nói:
- Dạ em "bó tay mi tà" rồi, thưa anh hai
- "Bó tay mi tà" là cái gì mậy?
- Dạ, ý là em PHỤC anh đó

Cũng may nó bỏ đi chứ nếu không nó còn hỏi nữa thì mình sẽ bị NGU tiếp tập 2, tập 3 cũng không chừng
Ẹc... Ẹc....
 
Ặc ặc, cái bác OneDrive nhà mình bị bệnh, qua nay cứ chạy vòng vòng miết, chẳng chịu cập nhật gì cả, lại còn "Uploading 17,179,869,184.0 GB of 1.0 MB" nữa chứ. Thế là thế nào nhỉ?
Onedrive.png
 
Câu nói bị nén đá nhiều nhất trong tuần:

"Là Bộ trưởng thì đừng có chạy hoài ngoài đường như vậy"

Chắc lão này muốn nhắn nhũ:

Ngồi nhà nha, để ra những quyết sách như:

PHP:
     "Ngực lép miễn giáy fép lái xe"
hay "Thịt heo fải ăn hết trong 8 tiếng"
Hoặc "Cửa hàng bán rượu bia fải trang bị máy lạnh"
 

File đính kèm

  • MuaDongNga.JPG
    MuaDongNga.JPG
    20.9 KB · Đọc: 50

Trời đất như đảo như điên

Tháng này mà nước liên miên tràn trề

Nước về về những bẩn dơ

Nước về về những nhớp nhơ đầy đường.


 
Hôm nay, một đứa trò iu đi lấy chồng. Thầy không nói ra, nhưng trò cũng hiểu đúng không? Trừ người thân của trò, có lẽ thầy là người mong muốn nhất việc trò được hạnh phúc. Thầy sẽ nợ trò 1 cái hôn lên trán, trò iu linhngochttps://www.facebook.com/pttinh.pham ạ.

Một đứa trò iu đi lấy chồng
Trò mong thầy chúc lúc sang sông
Thầy thì bận rộn muôn ngàn việc
Trò trong tiệc cưới vẫn ngóng trông

Hôm nay ngày cuối trò chưa nhận,
Tại thầy, trò cứ mỏi mòn trông.
Dù lời chúc ấy thầy chưa nói
Trò ơi, hãy vững bước sang sông.
 
Thời này con cái đặt đâu ba mẹ ngồi đó;

Nên bữa trước nghé con đòi đi hỏi zợ, fải đi thôi . . .

Sang năm lại chỉ còn ông già với bà già trông nhau mà thôi!

Buồn vui lẫn lộn!
 
Mùa đông, lạnh, thèm được ôm con gái ngủ
 
Hơn mười năm gắn bó với nghề Nhân sự, cũng là chừng ấy năm mình gắn với duyên nghiệp này. Nghề chọn người và người chọn nghề. Những ai có duyên với nghề nhân sự và xây dựng sự nghiệp với nghề nhân sự đều hiểu và cảm nhận được hết những khó khăn trong công việc này. Nghề nhân sự có cả vị đắng-vị ngọt hòa lẫn niềm vui-nỗi buồn, cũng nhờ có nó mà mình có thêm bản lĩnh, động lực cho việc theo đuổi con đường nhân sự.
Làm nghề nhân sự vẫn được ví von với "Làm dâu trăm họ" mà đã làm dâu thì cần một người khéo léo biết lắng nghe và có kiến thức chuyên môn sâu sắc. Làm nhà quản trị nhân sự bắt buộc phải nâng cao năng lực của mình, dần xác định vị thế quan trọng trong doanh nghiệp cũng như đối với nhân viên.
Nhân sự phải "cãi" sếp để đảm bảo quyền lợi cho các bạn nhân viên và cũng phải quân luật để duy trì trật tự doanh nghiệp, bảo vệ Công ty.
Chừng ấy năm, mình đã chứng kiến bao buồn vui của nhân viên hay của người lãnh đạo. Những câu chuyện ấy ghi đậm trong suy nghĩ của mình.
Khi nghe thông báo nghỉ việc của một nhân viên vì bất cứ lý do gì, nhìn khuôn mặt buồn bã, lo âu của họ bản thân mình cũng thấy rất khó xử, lòng nặng trĩu. Nỗi buồn là khi nhân viên nghỉ việc, khi mà có những việc muốn làm cho nhân viên mà chưa thực hiện được. Buồn vì nhiều khi có những nhân viên không hiểu được giá trị của chế độ chính sách mà công ty đã dành cho họ.
Niềm vui là có những quyết định tăng lương cho nhân viên, những con số tiền lương của nhân viên có sự thay đổi đi lên, và có những thay đổi tích cực về chính sách đãi ngộ cho người lao động, là nhìn thấy sự nỗ lực của nhân viên và nhìn thấy được 1 đội ngũ nhân viên chuyên nghiệp, có ý thức, kỷ luật, tay nghề vững…lương nhân viên được tính đầy đủ và chính xác, Vui vì được giải thích cho nhân viên các quy định về luật, liên quan đến quyền lợi của họ, Và cùng “khóc”, hay “cười” với mọi người. Mình là người đứng giữa, sự dung hòa mối quan hệ lao động, mối quan hệ quyền lợi và trách nhiệm đối với hai bên. Nhiều khi căng thẳng, nhiều khi….khóc thầm.
Có lẽ hơn 10 năm qua, trên con đường minh đi, điều thành công nhất là nhận được những tình cảm của cán bộ nhân viên và những ghi nhận của lãnh đạo. Tuy rằng làm dâu trăm họ thật khó và thật khổ, nhưng vì duyên nghiệp và cũng vì mình quá gắn bó với nó, và quá yêu nó nên, dù có lúc mình buồn lắm nhưng mình vẫn kiên định, vững niềm tin, bền ý chí cho sự lựa chọn của mình.
Cố lên!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
 
Kỹ niệm buồn



/-)nh Cật lực giữ biên cương

/(/hưng nhà bầy chuột nó tương vô bình

/(/gạch cửa hàng xóm nó rình

Trang thờ mọt đục rung rinh, nát rồi!

 
Hơn mười năm gắn bó với nghề Nhân sự, cũng là chừng ấy năm mình gắn với duyên nghiệp này. Nghề chọn người và người chọn nghề. Những ai có duyên với nghề nhân sự và xây dựng sự nghiệp với nghề nhân sự đều hiểu và cảm nhận được hết những khó khăn trong công việc này. Nghề nhân sự có cả vị đắng-vị ngọt hòa lẫn niềm vui-nỗi buồn, cũng nhờ có nó mà mình có thêm bản lĩnh, động lực cho việc theo đuổi con đường nhân sự.
Làm nghề nhân sự vẫn được ví von với "Làm dâu trăm họ" mà đã làm dâu thì cần một người khéo léo biết lắng nghe và có kiến thức chuyên môn sâu sắc. Làm nhà quản trị nhân sự bắt buộc phải nâng cao năng lực của mình, dần xác định vị thế quan trọng trong doanh nghiệp cũng như đối với nhân viên.
Nhân sự phải "cãi" sếp để đảm bảo quyền lợi cho các bạn nhân viên và cũng phải quân luật để duy trì trật tự doanh nghiệp, bảo vệ Công ty.
Chừng ấy năm, mình đã chứng kiến bao buồn vui của nhân viên hay của người lãnh đạo. Những câu chuyện ấy ghi đậm trong suy nghĩ của mình.
Khi nghe thông báo nghỉ việc của một nhân viên vì bất cứ lý do gì, nhìn khuôn mặt buồn bã, lo âu của họ bản thân mình cũng thấy rất khó xử, lòng nặng trĩu. Nỗi buồn là khi nhân viên nghỉ việc, khi mà có những việc muốn làm cho nhân viên mà chưa thực hiện được. Buồn vì nhiều khi có những nhân viên không hiểu được giá trị của chế độ chính sách mà công ty đã dành cho họ.
Niềm vui là có những quyết định tăng lương cho nhân viên, những con số tiền lương của nhân viên có sự thay đổi đi lên, và có những thay đổi tích cực về chính sách đãi ngộ cho người lao động, là nhìn thấy sự nỗ lực của nhân viên và nhìn thấy được 1 đội ngũ nhân viên chuyên nghiệp, có ý thức, kỷ luật, tay nghề vững…lương nhân viên được tính đầy đủ và chính xác, Vui vì được giải thích cho nhân viên các quy định về luật, liên quan đến quyền lợi của họ, Và cùng “khóc”, hay “cười” với mọi người. Mình là người đứng giữa, sự dung hòa mối quan hệ lao động, mối quan hệ quyền lợi và trách nhiệm đối với hai bên. Nhiều khi căng thẳng, nhiều khi….khóc thầm.
Có lẽ hơn 10 năm qua, trên con đường minh đi, điều thành công nhất là nhận được những tình cảm của cán bộ nhân viên và những ghi nhận của lãnh đạo. Tuy rằng làm dâu trăm họ thật khó và thật khổ, nhưng vì duyên nghiệp và cũng vì mình quá gắn bó với nó, và quá yêu nó nên, dù có lúc mình buồn lắm nhưng mình vẫn kiên định, vững niềm tin, bền ý chí cho sự lựa chọn của mình.
Cố lên!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tôi thấy nghề nào cũng có cái cực của nó!
2uan trọng là đừng " THƯỢNG ĐỘI, HẠ ĐẠP" là OK rồi
 
Tôi thấy nghề nào cũng có cái cực của nó!
2uan trọng là đừng " THƯỢNG ĐỘI, HẠ ĐẠP" là OK rồi

Những kẻ đó không tồn tại được lâu đâu bạn ạ!

Hữu tâm vô tướng, tướng tùy tâm sinh
Hữu tướng vô tâm, tướng tùy tâm diệt
 
Ngày này 4 năm trước nhà mình đang dựng rạp chuẩn bị....đón Noel
 
Sáng năm không cần dựng rạp, nhưng đón thêm một Noel nữa nha
 
Hịc, hơn 1 tháng nữa là Tết rồi mà chưa đâu vào đâu **~**
 
Phê toàn tập....................hic !$@!!
 
Xin hứa là cho dù ghiền cũng nhất định không tham gia vào cái topic ngớ ngẫn. Nhất định không đọc bài của hắn luôn.
 
Tình iêu có từ nơi nao
Êm ru như 1 khúc sông Cầu
Sao trời sa vô bài viết
Rời đầy xuống dòng GPE

Tình đã trao nhau êm đềm
Anh là cô Tấm thảo hiền
Mà vẫn mắt nhìn bối rối
Gặp nhau lần nào cũng vội

Chẳng đủ... gần mà giận dỗi
Nhà xa mặt lại càng xa
Tình iêu có từ hai ta.....
Tình iêu... qua bài viết em
Đi qua năm tháng dãi dầu
Mà bài nào cũng đều chán ngắt
Lửa hừng hực bùng lên trên mặt
Anh đi, . . . giữ miền ranh giới
Hàng đêm em đợi em chờ
Con sông của người ta đó
Suốt đời nước chảy lơ thơ
Tiếng anh nóng như hơi lữa
Welcome to Yeucahat.com
Em nghe mà chán mớ đời

/-)ừng thương, đừng giận người ơi
Mà, đừng thương, đừng giận người dưng!
Mà rỗi hơi, đi giận người dưng!
 
Năm mới sắp đến rồi, chúc tất cả các anh chị em trên diễn đàn đón năm mới vui vẻ, trẻ, khoẻ và suôn sẽ trong mọi công việc
 
Em của ngày hôm nay. hơ hơ mình đã già rồi. Tuổi xuân trôi nhanh quá. hình ảnh không còn được sắc nét như xưa, huhuhuu....Già và lại tăng cân vù vù, dã man con ngan!
Mõi năm mỗi tuổi, cái tuổi nó đuổi xuân đi, dưng mà gừng càng già càng cay, he he he
 

File đính kèm

  • WIN_20150114_194808 (4).JPG
    WIN_20150114_194808 (4).JPG
    69.9 KB · Đọc: 62
Lần chỉnh sửa cuối:
Em của ngày hôm nay. hơ hơ mình đã già rồi. Tuổi xuân trôi nhanh quá. hình ảnh không còn được sắc nét như xưa, huhuhuu....Già và lại tăng cân vù vù, dã man con ngan!
Mõi năm mỗi tuổi, cái tuổi nó đuổi xuân đi, dưng mà gừng càng già càng cay, he he he
Đẹp hơn ngày xưa nhiều!
 
Trời Anh Nghĩa mà đẹp trai hả trời..........hiiiiiiiiiiii
 
Thèm có lại cảm giác ngày xưa GPE mang lại. Dại khở, vô tư nhưng lại bùng nổ tràn niềm vui.
Có lẽ mỗi giai đoạn cuộc đời ta có 1 chặng đường khác nhau
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Thèm có lại cảm giác ngày xưa GPE mang lại. Dại khở, vô tư nhưng lại bùng nổ tràn niềm vui.
Có lẽ mỗi giai đoạn cuộc đời ta có 1 chặng đường khác nhau

Wellcom Sweet trở lại Sài Gòn một chuyến, vào nam tận hưởng không khí ấm áp đi, mùa này ngoài Bắc tha hồ mà "hít hà"
 
Thèm có lại cảm giác ngày xưa GPE mang lại. Dại khở, vô tư nhưng lại bùng nổ tràn niềm vui.
Có lẽ mỗi giai đoạn cuộc đời ta có 1 chặng đường khác nhau
"Ngày xưa ơi! Mãi xa tuổi thơ, xa cánh diều chở bao ước mơ. Còn đâu bóng hoàng hôn những chiều mờ tím..."
 
Cầu chúc cho ca mổ sắp tới thành công tốt đẹp. Hãy gắng lên nhé, tình yêu của tôi!
 
Chưa từng thấy xã hội nào như bây giờ! Con trai không ra con trai, con gái không ra con gái. Giới tính lẫn lộn cứ như là thế giới của ma quỷ chứ hổng phải con người.

Chẳng cần phải lo một trận thiên tai khủng khiếp nào đó sẽ quét sạch hành tinh hay chiến tranh hạt nhân sẽ đưa ta về thời kỳ đồ đá... chúng ta đã và đang tự mình làm điều đó một cách hoàn mỹ nhất rồi...
_)()(-
 
[thongbao]Chưa từng thấy xã hội nào như bây giờ! Con trai không ra con trai, con gái không ra con gái. Giới tính lẫn lộn cứ như là thế giới của ma quỷ chứ hổng phải con người. [/thongBao]


(/ậy mới thật sự bình đẵng giới đó chứ lị!

Có thời gian mấy năm trước đây, các bà nữ tướng trong 2H còn đòi nghĩ hưu tuổi 60 nữa;

Sau này khi con gái có khi còn đi nghĩa vụ 2S nữa đó không chừng!
 
Chưa từng thấy xã hội nào như bây giờ! Con trai không ra con trai, con gái không ra con gái. Giới tính lẫn lộn cứ như là thế giới của ma quỷ chứ hổng phải con người.

Chẳng cần phải lo một trận thiên tai khủng khiếp nào đó sẽ quét sạch hành tinh hay chiến tranh hạt nhân sẽ đưa ta về thời kỳ đồ đá... chúng ta đã và đang tự mình làm điều đó một cách hoàn mỹ nhất rồi...
_)()(-
Chi mà bức xúc dữ vậy anh trai?
 
Chưa từng thấy xã hội nào như bây giờ! Con trai không ra con trai, con gái không ra con gái. Giới tính lẫn lộn cứ như là thế giới của ma quỷ chứ hổng phải con người.

Chẳng cần phải lo một trận thiên tai khủng khiếp nào đó sẽ quét sạch hành tinh hay chiến tranh hạt nhân sẽ đưa ta về thời kỳ đồ đá... chúng ta đã và đang tự mình làm điều đó một cách hoàn mỹ nhất rồi...
_)()(-
Chắc có anh nào "lừa tình" Thầy Tuấn rồi... Ai bảo Thầy "đẹp chai phong độ" quá làm chi }}}}}
 
Chưa từng thấy xã hội nào như bây giờ! Con trai không ra con trai, con gái không ra con gái. Giới tính lẫn lộn cứ như là thế giới của ma quỷ chứ hổng phải con người.

Chẳng cần phải lo một trận thiên tai khủng khiếp nào đó sẽ quét sạch hành tinh hay chiến tranh hạt nhân sẽ đưa ta về thời kỳ đồ đá... chúng ta đã và đang tự mình làm điều đó một cách hoàn mỹ nhất rồi...
_)()(-
Theo em Gia Cát Dự rằng bác ndu vừa được thưởng thức "hiện tượng mới nổi của giới sâu bít, hay 1 nghệ sỹ, ca sỹ, diễn viên ,... giở đực giở cái giở ông giở thằng rồi, hihi :-=
 
Thời tiết nắng nóng, ngủ không mặc.. gì, hại sức quá. :bow_arrow: :kiss1:
Nắng thêm vài tuần nữa... tiêu chắc
:help:
 
Xã hỏi phát triển, con người ta dần dần mất đi nhiều thứ xung quanh mà không hay không biết. Bất chợt giật mình và than rằng "của mất đi là của quý"
Ừ, thì của nào quý đều dễ mất nếu chung ta không biết trân trọng!
Vậy nên, ai có của... quý phải biết giữ gìn cẩn thận! Ẹc... Ẹc...


###@#!


 
Xã hỏi phát triển, con người ta dần dần mất đi nhiều thứ xung quanh mà không hay không biết. Bất chợt giật mình và than rằng "của mất đi là của quý"
Ừ, thì của nào quý đều dễ mất nếu chung ta không biết trân trọng!
Vậy nên, ai có của... quý phải biết giữ gìn cẩn thận! Ẹc... Ẹc...
Rượu để càng lâu càng quý

Vậy mà có những thứ gọi là "quý" mà càng để lâu càng xuống giá

Nên chăng phải tranh thủ dùng cho mau kẻo hết hạn?
 
Chia tay với một vài sở thích quen thuộc thật khổ, đầu tiên là thức khuya, thứ 2 là cafe thứ 3 là......
 
Lần chỉnh sửa cuối:
(ũng có khi chuyển từ của 2uí sang của nợ & ngược lại đó nha!
 
Không biết sẽ phải sống tiếp như thế nào? Muốn khóc thật to....
Có chuyện gì thế bé Còi ???
Không biết là có chuyện gì, nhưng hãy đọc những điều sau rồi hãy than --=0

Có nhiều người luôn than thở, phàn nàn về số phận của mình. Tuy nhiên, họ không biết rằng, trên trái đất này còn có rất nhiều người kém may mắn hơn họ. Nếu như bạn có một trong 6 điều dưới đây, hãy lạc quan và yêu đời hơn, bởi bạn đang may mắn hơn rất rất nhiều người trên trái đất này.

1. Nếu bạn có thực phẩm để ăn, có áo quần để mặc, có một mái nhà để che và một nơi nghỉ qua đêm là bạn đã giàu hơn 75% thế giới này.
2. Nếu bạn có tiền tiêu trong ví, có tiền ban phát cho người nghèo, có tiền để dành trong ngân hàng, bạn thuộc 8% những người giàu nhất thế giới.
3. Nếu bạn thức dậy vào buổi sáng và cảm thấy khoẻ hơn hôm qua thì bạn đã may mắn hơn 1 triệu người không thể sống qua nổi tuần này.
4. Nếu bạn chưa bao giờ trải qua nguy hiểm của chiến tranh, chưa bao giờ trải qua tù tội, đớn đau của tra tấn hay vật vã của đói khát thì bạn đã hạnh phúc hơn 500 triệu người trên thế giới.
5. Nếu bố mẹ bạn còn sống và hạnh phúc bên nhau thì trường hợp của bạn không nhiều đâu.
6. Và cuối cùng, nếu bạn đọc được thông điệp này thì bạn đã sung sướng hơn 2 tỉ người trên thế giới chẳng bao giờ đọc được thứ gì cả.
Rất nhiều người thèm được như bạn. Hãy ngừng than thở và nâng niu những gì bạn có nhé!!!
 
Buồn thế. Học VBA mãi mà ko được. Có thành viên nào 4 tháng học chưa viết được 7 dòng lệnh như mình ko T_T
 
/-(ọc fải đi đôi với hành; Nhất là lấy "Hành" ra mà học.

Mình muốn nói rằng, bạn lấy những gì mà trong công việc cần cải tiến, áp dụng bằng VBA ra mà mần.

Kiểu học chay hay học suông nên bỏ đi!
 
/-(ọc fải đi đôi với hành; Nhất là lấy "Hành" ra mà học.

Mình muốn nói rằng, bạn lấy những gì mà trong công việc cần cải tiến, áp dụng bằng VBA ra mà mần.

Kiểu học chay hay học suông nên bỏ đi!
Em có 1 file cho công việc. Vọc mãi trên diễn đàn mà ko tìm được cách áp dụng VBA vào. Có record và viết theo. Nhưng mà cũng tạch. Mà Record rồi đọc lại thì code cũng dài quá trời @@
 
Chán nhỉ!
Diễn đàn ta sao càng lúc càng thấy như.. cụ già! Cứ "trầm tư âm trì địa ngục", chẳng có tí "sung" nào cả
Nhớ lại ngày xưa.. "ồn ào" là thế
???
 
đó là chuyện bình thường, không có gì phải buồn, học học nữa học mãi mãi mà
Học thì đúng là không ngừng học rồi... nhưng không được học bài bản theo giáo trình thì cũng rất chi là khó có kết quả tốt được... Em cũng như vậy. Chỉ biết "Cắt chỗ này" bỏ vào "chỗ khác" thôi ...
 

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom