Đồng hồ để làm gì? (2 người xem)

  • Thread starter Thread starter BNTT
  • Ngày gửi Ngày gửi
Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

BNTT

Bùi Nguyễn Triệu Tường
Thành viên danh dự
Tham gia
3/7/07
Bài viết
4,946
Được thích
23,212
Nghề nghiệp
Dạy đàn piano
Tôi, từ bé, đã lỡ mắc cái tật đúng giờ, và không ít lần trở thành nạn nhân dở khóc dở cười của chính cái tật này!
Tối nay thấy trong người hơi khỏe tí, lang thang vào mạng, tự nhiên vớ được cái bài này, thấy hay hay, post cho mọi người đọc tí, gọi là... thư giãn:

Đồng hồ thì gần như ai cũng có, loại đắt tiền, loại rẻ tiền, nhưng điểm chung của đồng hồ ở xứ ta có lẽ là chúng đều không giúp được chủ nhân thực hiện... đúng giờ!

Dây thun làm bằng gì?

Hỏi cho vui vậy thôi, chứ đây không phải là bài học về kết cấu vật liệu. Bởi dây thun làm bằng cao su là chuyện ai cũng biết. Và đặc tính của cao su là khả năng co giãn, đàn hồi rất cao. Thời gian là một đại lượng vật lý, ghép với “cao su made in Vietnam”, thì kết quả là một điều bất ngờ: Ai luôn đúng giờ, người ấy trở thành lạc lõng!

Thử đi đám cưới mà xem. Thiệp mời nào cũng dõng dạc ghi: đón khách 17g30, nhập tiệc 19g. Ghi vậy để cảnh báo, mà cũng để trừ hao. Nhưng khách khứa thì chả dại gì đến đúng giờ. Họ tự động trừ thêm nửa tiếng, hoặc một tiếng. Cô dâu chú rể và hai họ cứ việc thử thách lòng kiên nhẫn, vì đương nhiên họ không thể bỏ về trước. Bởi vậy, ở thành phố lớn, nhất là Sài Gòn, đi đám cưới đúng giờ là một cái gì đó rất… quái đản! Từ ông giữ xe, bảo vệ, nhân viên phục vụ đến cô dâu chú rể đều sẽ bất ngờ, nếu ai đó đi đám cưới đúng giờ phăm phắp.

Đám cưới thế, các “đám” khác cũng thế. Và không chỉ ở tư gia, mà các sự kiện công cộng cũng vậy. Thường gặp là hội thảo, hội nghị lùi giờ, chủ tọa liếc đồng hồ, còn quan khách nhàn tản kéo tới. Quá 5-10 phút là chuyện thường. Bây giờ, chỉ có các sự kiện được truyền hình trực tiếp là thường đúng giờ nhất, vì phải phụ thuộc vào thời gian lên sóng chính xác của nhà đài, tính bằng giây. Còn lại, muộn đã là thói quen phổ biến y như thói quen xả rác vô tư.

Tưởng chừng một giới có giờ giấc khá chính xác là báo chí sẽ “thoát” thói quen này, nhưng không. Ở không ít sự kiện, nhà báo lại thường đến trễ, mà không ai có ý kiến ý cò gì được, vì ngại đụng chạm. Tuy vậy, nhà báo cũng không có gì đặc biệt, so với đủ thứ “nhà”, khi giờ giấc đã trở thành một khái niệm… mơ hồ.

Tại sao không đúng giờ?

Đúng giờ là thói quen của xã hội công nghiệp, cuộc sống công nghiệp. Trong một nhà máy chẳng hạn, ca kíp nghiêm ngặt, thời gian chính xác là yếu tố tiên quyết để dây chuyền sản xuất vận hành bình thường.

Ở xứ ta, cơ sở sản xuất công nghiệp thì rất nhiều, và ngày càng nhiều. Tuy nhiên, khi bước ra khỏi nhà máy, lập tức người ta lại lè phè, không đúng giờ. Bởi lẽ, cuộc sống xã hội thì to hơn nhà máy, nên sức chi phối cũng mạnh hơn. Khi đến muộn là thói quen của đa số, ai không kiên định thì dễ bị đồng hóa. Thói quen này có gốc rễ là lề lối, phong cách sống nông nghiệp, cứ còn mặt trời là còn ban ngày, tắt nắng thì thành ban đêm. Về đô thị sống, do số đông giống nhau, nên thói quen không đúng giờ trở thành “gien trội”. Và hành vi của số đông sẽ trở thành hành vi chuẩn để người ta quy chiếu, bắt chước.

Một lý do nữa, là từ bé, ở đô thị, trẻ nhỏ không được dạy về sự nghiêm ngặt của thói quen đúng giờ. Các bé “xài dây thun” chung với người lớn từ khi lẫm chẫm biết đi. Cứ đi mãi như thế thì trở thành thói quen cố hữu. Và trong một cộng đồng mà đi muộn trở thành bình thường, rất khó có lý do để trẻ nhỏ có phản xạ đúng giờ trong các quan hệ của chúng. Nhỏ thế thì lớn sẽ không khác, và khi một thế hệ mới được “chế tạo”, cái này sẽ được “di truyền”. Trẻ nhỏ không được truyền đạt thói quen dị ứng với chuyện muộn giờ, nên sẽ dị ứng với đúng giờ.

Bài học cơ bản của giao tế công cộng là nên đến trước giờ hẹn (dù là công việc hay riêng tư) tối thiểu là 5 phút. Đến sớm một chút để phòng ngừa rủi ro về thời gian, và cũng để tỏ thái độ tôn trọng người đối diện. Nhưng cái ABC này đã bị số đông quên béng. Thời hiện đại, nguyên nhân đến trễ còn được giải thích bằng một chuyện ai cũng đối diện hằng ngày: Kẹt xe! Tuy vậy, sẽ là khó lý giải, khi người ta di chuyển chừng 200 mét đến cuộc hẹn, mà “kẹt xe” cũng vẫn cứ chắc chắn xảy ra?

Đến muộn mới là “VIP”!

Thói quen kỳ quặc này hình như bắt đầu từ phụ nữ. Thời con gái, hẹn hò thì cứ phải đến muộn một chút, cho chàng phải sốt ruột. “Mình mà đến sớm, hắn lại nghĩ mình nôn nóng, và hắn thì cao giá. Thì kéo ra một tí, để coi hắn có cuống quýt lên không”. Phép thử này thần diệu đến mức, trong quan hệ nam nữ, đã mặc định một quy tắc bất thành văn: Không trễ giờ bất thành… phụ nữ!

Nhưng như trên đã nói, khi không đúng giờ trở thành thói quen xã hội, nó không còn phân biệt giới tính nữa. Đi làm muộn, đi họp muộn, đi đám cưới hay nhậu nhẹt cũng thế, những kẻ đúng giờ dần dà trở thành sinh vật có tên trong… sách đỏ, dành cho những loài sắp tuyệt diệt.

Không chỉ trong giới biểu diễn, mà trong những quan hệ thường nhật, quan niệm buồn cười “người đến trễ nhất là người quan trọng nhất” trở thành một tiêu chí không chính thức để chọn… VIP! Khi bá quan văn võ ổn định bàn tọa cả rồi, mình túc tắc đi vô, thế mới là nổi bật. Sẽ có người tỏ vẻ khó chịu, nhưng làm gì được nhau. Mà có khi, cái kẻ đang lườm nguýt bĩu môi kia lại ghen tị không chừng?!

Giờ dây thun có nhiều biểu hiện, nhưng đều cho kết quả là những chiếc đồng hồ chỉ còn mang ý nghĩa trang sức. Và khi thời gian chỉ là một biểu tượng ở cổ tay chứ không phải là thói quen, phản xạ từ não, người ta chỉ còn hỏi nhau: “Này, cái đồng hồ ấy mua hết bao nhiêu tiền?”.
 
Cho ké zô 1 miếng: Điện thoại (cố định hoặc di động) dùng để làm gì?

Điện thoại từ thuở khai thiên lập địa dùng để nói chuyện từ xa.
Bi giờ:
- Xem giờ (dù xem giờ để không bao giờ đến đúng giờ)
- Chụp hình: Dù hình chụp bằng đt không bao giờ đẹp bằng chụp hình bằng may chụp hình
- quay phim: Cũng zậy, đã không đẹp lại còn bị hạn chế dung lượng.
- Gởi tin nhắn: Quả thật là rất phục những người rảnh ngồi soạn tin trên mấy cái nút bấm nhỏ xíu, 1 nút dùng chung ít nhất 3 ký tự. Mắt kém tay run như tôi thì soạn 1 tin mất giá chót 10 phút. Có việc cần thì gọi và nói trực tiếp vài câu phứt.
- Làm calculator: làm sao nhớ dấu cộng trừ nhân chia nằm ở đâu trên bàn phím nhỉ?
- Dzô internet: Chữ nhỏ như con kiến, vậy mà vừa xem vừa post bài mới ghê!
- Nghe nhạc và hành người khác nghe (nhạc chờ)
- Xem đá banh (trời ạ), xem 40 inches cho đã, mắc gì coi màn hình 1 inch rưỡi!
- . . .

Mà đâu có rẻ? Cái ngon ngon mười mấy triệu. Mười mấy triệu đó, tôi mua 1 cái đồng hồ 200k, 1 cái điện thoại 300k, 1 calculator 100k, 1 máy chụp hình 6 tr (loại ngon đó nha), mua dàn đĩa DVD nghe nhạc loại trung bình 3 tr. Chưa tới 10 tr.
Xài mát trời ông địa. Nghe nhạc không bể tai không ăn tiền. Còn internet thì zô bằng máy tính màn hình LCD wide 18", coi đá banh thì coi bằng TV 21 inches, cho nó đãe.

Còn quay phim hả? Thôi, cần quay phim gì thì thuê bọn chuyên nghiệp nó làm cho, an tâm.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Cho em ké dzô miếng nữa!
"Cho nên mới nói, bản thân cái đồng hồ đó, cái điện thoại đó có ích hay không là do người sử dụng nó, còn bình thường chúng đơn giản chỉ là vật vô tri vô giác!"
 
...
Mà đâu có rẻ? Cái ngon ngon mười mấy triệu. Mười mấy triệu đó, tôi mua 1 cái đồng hồ 200k, 1 cái điện thoại 300k, 1 calculator 100k, 1 máy chụp hình 6 tr (loại ngon đó nha), mua dàn đĩa DVD nghe nhạc loại trung bình 3 tr. Chưa tới 10 tr.
.
Em ké thêm!
Sư phụ mua thế cũng được, nhưng.. làm sao.. rinh đi?
Với số tiền đó, em sẽ mua con đt cở 2 xị + con Laptop chừng 10 chai là tạm đủ! Quan trọng là rinh đi được
(còn tiền dư ta... nhậu... Dzô nào!)
 
Cho ké zô 1 miếng: Điện thoại (cố định hoặc di động) dùng để làm gì?

Điện thoại từ thuở khai thiên lập địa dùng để nói chuyện từ xa.
Bi giờ:
- Xem giờ (dù xem giờ để không bao giờ đến đúng giờ)
- Chụp hình: Dù hình chụp bằng đt không bao giờ đẹp bằng chụp hình bằng may chụp hình
- quay phim: Cũng zậy, đã không đẹp lại còn bị hạn chế dung lượng.
- Gởi tin nhắn: Quả thật là rất phục những người rảnh ngồi soạn tin trên mấy cái nút bấm nhỏ xíu, 1 nút dùng chung ít nhất 3 ký tự. Mắt kém tay run như tôi thì soạn 1 tin mất giá chót 10 phút. Có việc cần thì gọi và nói trực tiếp vài câu phứt.
- Làm calculator: làm sao nhớ dấu cộng trừ nhân chia nằm ở đâu trên bàn phím nhỉ?
- Dzô internet: Chữ nhỏ như con kiến, vậy mà vừa xem vừa post bài mới ghê!
- Nghe nhạc và hành người khác nghe (nhạc chờ)
- Xem đá banh (trời ạ), xem 40 inches cho đã, mắc gì coi màn hình 1 inch rưỡi!
- . . .

Mà đâu có rẻ? Cái ngon ngon mười mấy triệu. Mười mấy triệu đó, tôi mua 1 cái đồng hồ 200k, 1 cái điện thoại 300k, 1 calculator 100k, 1 máy chụp hình 6 tr (loại ngon đó nha), mua dàn đĩa DVD nghe nhạc loại trung bình 3 tr. Chưa tới 10 tr.
Xài mát trời ông địa. Nghe nhạc không bể tai không ăn tiền. Còn internet thì zô bằng máy tính màn hình LCD wide 18", coi đá banh thì coi bằng TV 21 inches, cho nó đãe.

Còn quay phim hả? Thôi, cần quay phim gì thì thuê bọn chuyên nghiệp nó làm cho, an tâm.

Dĩ nhiên thiết bị tích hợp bao giờ chất lượng cũng kém hơn, nhưng với người nhiều thời gian sẽ rất phù hợp với những thiết bị riêng lẻ như vậy.
Em thấy máy điện thoại tích hợp dù không hoàn hảo nhưng đôi khi nó khá phù hợp với người bận bịu, và ko phải lúc nào mình cũng mang những thứ Lão kể kè kè bên người.
 
Chết chết các pác nói nhỏ thôi kẻo bọn Apple sắp kiện GPE đó, Em thấy bọn iphone là tích hợp nhiều tính năng nhất. Nói chung là cũng có cái rất tiện bác ah. Chẳng hạn chuyến chu du miền tây lần trước cần thông tin nhanh cho anh em GPE biết về hình ảnh giao lưu hoặc thông tin nóng, nếu bác sẵn điện thoại chụp hình xong gửi lên diễn đàn chắc là sẽ rất nóng đó. Có những cái khi mà ghép nó lại thì ổn nhưng khi tháo rời nó ra thì rất khó. Theo ngu ý của em thì em kết con iphone hơn nhưng chi phí cao quá nên đành ngậm ngùi. Nếu tài chính ổn thì xách theo con vaioz nữa là ổn nhất.
 
Tôi đang tìm mua 1 chiếc điện thoại di động có 5 tính năng sau: máy trượt hoặc gấp (để không phải mở khóa bàn phím); pin lâu (khoảng 1 tuần trở lên nếu gọi khoảng 20.000đ/ngày); chữ to; đồng hồ to (vì đang đeo kính lão số +3,0) và đặc biệt là phải có chức năng bật lửa. Do chưa tìm được con này nên hôm 1/5 vừa rồi, đi chùa Bái Đính mua tạm 2 chiếc bật lửa ga dài khoảng 18 cm, rộng khoảng 5 cm dùng tạm). Bạn nào biết ở đâu bán điện thoại này thì mách tôi nhé. Thanks !
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Tôi đang tìm mua 1 chiếc điện thoại di động có 5 tính năng sau: máy trượt hoặc gấp (để không phải mở khóa bàn phím); pin lâu (khoảng 1 tuần trở lên nếu gọi khoảng 20.000đ/ngày); chữ to; đồng hồ to (vì đang đeo kính lão số +3,0) và đặc biệt là có chức năng bật lửa. Do chưa tìm được con này nên hôm 1/5 vừa rồi, đi chùa Bái Đính mua tạm 2 chiếc bật lửa ga dài khoảng 18 cm, rộng khoảng 5 cm dùng tạm). Bạn nào biết ở đâu bán điện thoại này thì mách tôi nhé. Thanks !
Bật lửa anh mua rồi, điện thoại chắc anh cũng đã có?
Vậy em đề xuất giải pháp chỉ tốn 1 cọng dây thun: Cột 2 thằng này lại với nhau
Temp = Join(Array("cục gach","bếp lò"),"dây thun")
Ẹc... Ẹc...
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Bật lửa anh mua rồi, điện thoại chắc anh cũng đã có?
Vậy em đề xuất giải pháp chỉ tốn 1 cọng dây thun: Cột 2 thằng này lại với nhau
Temp = Join(Array("cục gach","bếp lò"),"dây thun")
Ẹc... Ẹc...

Code này chưa tối ưu vì hơi tốn tài nguyên...
 
Code này chưa tối ưu vì hơi tốn tài nguyên...
Anh đòi hỏi ghê nha!
Vậy chắc em đành phải thêm Opional Sep As String = ""
Tức là:
- Nếu Sep = "Dây thun" thì đương nhiên ta đang cột chúng bằng.. sọi dây thun
- Nếu bỏ qua biến Sep thì... mổi thằng 1 túi, khỏi cột ---> Xài cái nào cứ móc ra mà xài thôi
Nói thêm: Dùng code này anh có thể tổng hợp đt, đồng hồ, bật lửa.. hằm bà lằng vào chung 1 cục
Ẹc... Ẹc...
 
Nói thêm: Dùng code này anh có thể tổng hợp đt, đồng hồ, bật lửa.. hằm bà lằng vào chung 1 cục
Ẹc... Ẹc...
Nói về Nhà Bác Trung Chinh ta thì trong số "hằm bà lằng" chắc chắn sẽ có cả cái lon sữa 1kg của cháu ngoại dùng làm gạt tàn. Khà khà,
 
Anh đòi hỏi ghê nha!
Vậy chắc em đành phải thêm Opional Sep As String = ""
Tức là:
- Nếu Sep = "Dây thun" thì đương nhiên ta đang cột chúng bằng.. sọi dây thun
- Nếu bỏ qua biến Sep thì... mổi thằng 1 túi, khỏi cột ---> Xài cái nào cứ móc ra mà xài thôi
Nói thêm: Dùng code này anh có thể tổng hợp đt, đồng hồ, bật lửa.. hằm bà lằng vào chung 1 cục
Ẹc... Ẹc...

Tôi đang nghiên cứu code của bạn
PHP:
Sub test()
[COLOR="red"][B]'Opional Sep As String = ""[/B][/COLOR]
Sep = "Day thun "
temp = Join(Array("Cuc gach ", "bep lo ", "dong ho "), Sep)
MsgBox temp
End Sub

1- Câu Opional Sep As String = "" không biết tại sao bị sai (báo đỏ) ?
2- Bạn vui lòng giải thích thêm ý nghĩa của code Join(Array(...)
3- Một ví dụ khác về ứng dụng Join(Array(...)

Xin các Mod cho Spam chút xíu. Thanks!
 
Tôi đang nghiên cứu code của bạn
PHP:
Sub test()
[COLOR="red"][B]'Opional Sep As String = ""[/B][/COLOR]
Sep = "Day thun "
temp = Join(Array("Cuc gach ", "bep lo ", "dong ho "), Sep)
MsgBox temp
End Sub

1- Câu Opional Sep As String = "" không biết tại sao bị sai (báo đỏ) ?
2- Bạn vui lòng giải thích thêm ý nghĩa của code Join(Array(...)
3- Một ví dụ khác về ứng dụng Join(Array(...)

Xin các Mod cho Spam chút xíu. Thanks!
Phải vầy mới được:
PHP:
Function HamBaLang(Optional Sep As String = "") As String
  HamBaLang = Join(Array("Cuc gach", "bep lo", "dong ho"), Sep)
End Function
Gõ vào 1 cell nào đó công thức =HamBaLang("+") xem sao
(xem như dấu + là dây thun đi nha anh)
 
Dân xung quanh Trung Chính không dùng lon sữa bột 1 cách hoang fí vậy!

Nói về Nhà Bác Trung Chinh ta thì trong số "hằm bà lằng" chắc chắn sẽ có cả cái lon sữa 1kg của cháu ngoại dùng làm gạt tàn. Khà khà,

Có lẽ sẽ dùng ống bưng để xài zô ziệc đó, đúng theo truyền thống của đồng bào láng giềng.! Nhập gia tùy tục mà.

Chúc vui nha! --=0 --=0 --=0
 
Cho em ké dzô xí nheng không phải là em spam đâu ah!

Vậy người phụ nữa có phải là cái đồng hồ tốt nhất cho các ông chồng không khi mà tới giờ là lo nấu cơm cho chồng ăn cơm, tới giờ là lo cho con đi học, tới giờ là phải làm công chiện nhà, tới giờ là cũng xách cặp đi làm kiếm tiền về lo cho gia đình. Vậy mà có mấy ông chồng không biết quý cái đồng hồ này đâu, có tiền tỷ cũng mua hổng nổi nữa đó. Vì người phụ nữ có thể nói là cái đồng hồ hoàn hảo nhất cho các đức ông chồng..............!
 
Cho em ké dzô xí nheng không phải là em spam đâu ah!

Vậy người phụ nữa có phải là cái đồng hồ tốt nhất cho các ông chồng không khi mà tới giờ là lo nấu cơm cho chồng ăn cơm, tới giờ là lo cho con đi học, tới giờ là phải làm công chiện nhà, tới giờ là cũng xách cặp đi làm kiếm tiền về lo cho gia đình. Vậy mà có mấy ông chồng không biết quý cái đồng hồ này đâu, có tiền tỷ cũng mua hổng nổi nữa đó. Vì người phụ nữ có thể nói là cái đồng hồ hoàn hảo nhất cho các đức ông chồng..............!

Chú mày còn trẻ - ít kinh nghiệm... ông chồng nào mà chả quý cái "đồng hồ nữ" đó, chính vì nhớ đến nó và sợ nó nên các ông chồng mới hay về nhà trễ giờ...VIP.

Trở lại câu hỏi tại # 1: đồng hồ dùng để cho mọi người biết rằng sau giờ hẹn ít nhất 30 phút là có thể có mặt.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Trở lại câu hỏi tại # 1: đồng hồ dùng để cho mọi người biết rằng sau giờ hẹn ít nhất 30 phút là có thể có mặt.
Đồng hồ dành cho người ngồi chờ, không dành cho người đi đến chỗ hẹn. Rồi sẽ biết, sẽ có lúc phải đổi vai!
 
Chú mày còn trẻ - ít kinh nghiệm... ông chồng nào mà chả quý cái "đồng hồ nữ" đó, chính vì nhớ đến nó và sợ nó nên các ông chồng mới hay về nhà trễ giờ...VIP.

Trở lại câu hỏi tại # 1: đồng hồ dùng để cho mọi người biết rằng sau giờ hẹn ít nhất 30 phút là có thể có mặt.
Hì hì, Trung Chinh mà được diện kiến bechuotcoi, sẽ ân hận suốt đời vì dám gọi người ta là "chú mày"...
 
Web KT

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom