Truyện cười mừng sinh nhật GPE lần 3 (1 người xem)

  • Thread starter Thread starter yeudoi
  • Ngày gửi Ngày gửi
Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

yeudoi

Thành viên gắn bó
Thành viên BQT
Moderator
Tham gia
12/6/06
Bài viết
3,186
Được thích
7,637
Nhân dịp sinh nhật diễn đàn, xin gửi đến các thành viên và gia đình lời chúc sức khỏe và may mắn.
Gửi các bạn vài mẫu Truyện cười để cả năm được cười thỏa mái
Thư nhà
Con trai yêu quý!

Mẹ viết thư này thật chậm vì biết rằng con đọc không được nhanh lắm. Gia đình ta đã chuyển nhà rồi vì ba con đọc báo thấy nói rằng hầu hết các tai nạn xảy ra trong bán kính 20 dặm gần nhà. Mẹ không thể cho con biết địa chỉ mới được vì gia đình chủ trước đã mang số nhà của họ đi để đỡ phải thay đổi địa chỉ.

Nơi ở mới có một cái máy giặt lạ kiểu. Ngày đầu tiên, mẹ thả vào đó 4 cái áo sơ mi, giật sợi dây và chúng bị nước cuốn mất tích.

Ở đây mưa hai lần mỗi tuần. Cơn mưa đầu tiên kéo dài 3 ngày và cơn mưa thứ hai 4 ngày.

Chiếc áo con dặn mẹ gửi, dì Sue nói rằng cúc của nó sẽ làm thư quá nặng nên mẹ đã cắt hết cúc ra và bỏ vào trong túi áo.

Chị gái của con mới sinh sáng nay. Mẹ không biết đứa bé là trai hay gái nên không biết con đã trở thành cậu hay dì của nó.

Cậu John của con rơi xuống hầm ủ rượu whisky. Có mấy người định kéo cậu lên nhưng cậu đánh trả dữ dội làm họ phải bỏ ý định, còn cậu thì chết đuối. Gia đình ta đem cậu đi hoả táng và cái xác cháy 3 ngày liền.

Chiếc xe tải trong đó có 3 người bạn của con bị rơi xuống sông khi đang qua cầu. Người lái xe ngồi đằng trước thì chui được qua cửa sổ và bơi vào bờ. Hai người ngồi sau chết đuối vì không đóng được cửa hậu.

Lần này chỉ có chừng ấy tin thôi. Không có gì nghiêm trọng xảy ra cả. Nếu con không nhận được thư này, nhớ báo cho mẹ biết và mẹ sẽ gửi thư khác cho con.

Thương yêu.

Mẹ của con.
Những cô gái tóc vàng hoe
Vào một ngày đẹp trời nọ, 80.000 phụ nữ tóc vàng họp mitting trên một sân vận động lớn với chủ đề: “Phụ nữ tóc vàng không phải là những kẻ ngốc nghếch”. Người dẫn chương trình tuyên bố:

- Hôm nay, tất cả chúng ta gặp nhau tại đây để chứng minh cho toàn thế giới thấy rằng phụ nữ tóc vàng không phải là những người kém thông minh. Có ai trong số các bạn đây xung phong làm việc đấy không?

Tức thì một cô gái tóc vàng đứng lên.

Người dẫn chương trình hỏi: “15+15 = ?”

Sau khoảng 10-15 giây, cô gái trả lời: “18″.

Rõ ràng cô ta đã khiến cho mọi người hơi thất vọng. Nhưng 80.000 cô kia liền đồng thanh: ” Hãy cho cô ấy thêm một cơ hội, hãy cho cô ấy thêm một cơ hội! ”

- Nào cô hãy cho biết 5+5=?

Sau gần 30 giây suy nghĩ, cô ta trả lời: “15″.

Người dẫn chương trình thở dài, mọi người đều thở dài, cô gái tóc vàng cũng bắt đầu khóc còn tất cả các cô còn lại hô to: “Hãy cho cô ấy thêm một cơ hội, hãy cho cô ấy thêm một cơ hội!”.

Sau một thoáng do dự, người dẫn chương trình cũng đồng ý.

- OK, đây là cơ hội cuối cùng, 2+2=?

Cô gái lau nước mắt và sau đúng một phút suy nghĩ, cô ta trả lời “4″.

Trên sân vận động, 80.000 cô gái liền đứng lên la lớn:

- Hãy cho cô ấy thêm một cơ hội, hãy cho cô ấy thêm một cơ hội!
 
Mừng sinh nhật

Quà sinh nhật

Hai ông hàng xóm vốn không ưa nhau ngồi tâm sự. Ông thứ nhất hỏi: "Sinh nhật ông là hôm nào thế nhỉ?"

- Để làm gì thế?
- Thì để tôi mua tặng cho ông cái rèm cửa sổ, vì chiều nào tôi cũng thấy hai vợ chồng ông không mặc quần áo rượt đuổi nhau khắp nhà.
- Vậy sinh nhật ông ngày nào?
- Chi vậy?
- Thì hôm đó tôi sẽ mua tặng ông cái ống nhòm để ông nhìn cho rõ xem đó là vợ ông hay vợ tôi.




Mặt trong của tấm thiệp

Hãng thiệp lừng danh Hallmark có một khu vực đặc biệt, nơi trái tim lên tiếng... cười nhạo và gửi vào trong những tấm thiệp. Dưới đây là một số trong đó.


Thiệp 1: Anh luôn luôn muốn một ai đó để ôm ấp, ai đó để yêu thương. Và bây giờ em tới và bước vào cuộc đời anh…
(bên trong tấm thiệp) - Anh đã đổi ý.


Thiệp 2: Anh phải thú nhận, em đã mang đức tin vào cuộc đời anh…
(bên trong tấm thiệp) - Anh chưa bao giờ tin vào địa ngục cho tới khi anh gặp em.


Thiệp 3: Ngày lại ngày trôi đi, anh tự nghĩ mình thật may mắn làm sao…
(bên trong tấm thiệp) - Khi mà em không ở đây để làm hỏng hết cả mọi việc của anh.


Thiệp 4: Chúc mừng em nhân ngày cưới!...
(bên trong tấm thiệp) - Quá tệ, không ai ưa chồng của em cả.


Thiệp 5: Một ngày nào đó anh hy vọng được cưới…
(bên trong tấm thiệp) - Một ai đó chứ không phải là em.


Thiệp 6: Chúc mừng sinh nhật! Ở tuổi này em trông tuyệt...
(bên trong tấm thiệp) - Gần như là người thật.


Thiệp 7: Khi chúng ta ở bên nhau, em đã nói rằng em sẽ chết vì anh…
(bên trong tấm thiệp) - Bây giờ chúng ta vừa chia tay, anh nghĩ đã đến lúc em giữ lời hứa.


Thiệp 8: Chúng ta đã là bạn trong một thời gian dài…
(bên trong tấm thiệp) - Em sẽ nói sao nếu chúng ta chấm dứt điều đó?


Thiệp 9: Anh thật khốn khổ khi thiếu em…
(bên trong tấm thiệp) - Như thể em vẫn còn ở đây.


Thiệp 10: Chúc mừng niềm vui mới của em…
(bên trong tấm thiệp) - Em đã tìm ra ai là cha cái thai chưa?


Thiệp 11: Em là một người bạn thật tốt. Nếu chúng ta ở trên một cái tàu đang chìm và chỉ có mỗi một cái áo phao…
(bên trong tấm thiệp) - Anh sẽ cực kỳ nhớ em và thường xuyên nghĩ về em.


Thiệp 12: Nhìn lại những năm tháng chúng ta ở bên nhau, anh không thể không tự hỏi….
(bên trong tấm thiệp) - Hồi đó anh nghĩ thế quái nào vậy?



Quà tặng cô giáo

Hôm đó là ngày sinh nhật của cô giáo dạy tiểu học. Cô rất dễ thương, được mọi học sinh yêu mến nên các em mang rất nhiều quà đến tặng cô.


Mary mang một cái túi với một cái cây.
- Bố em làm nghề trồng hoa! - Mary giải thích.
- Thật tuyệt vời! Nhớ cảm ơn bố hộ cô nhé! - Cô giáo ân cần cảm ơn.


Kế đó, Johnny tặng cô giáo một hộp bánh.
- Bố em là người làm bánh! - Johnny giải thích.
- Cô thích lắm! Cám ơn bố cho cô nhé!


Phillip bước tới với một cái hộp to đang chảy ra một thứ chất lỏng.
- Bố em làm nghề gì? - Cô giáo hỏi.
- Bố em là chủ tiệm rượu.


Cô giáo đưa ngón tay quyệt một ít thứ chất lỏng và đưa lên miệng nếm thử.
- Có vị ngọt chát! - Cô nói. - Có phải đó là rượu vang không?
- Không phải ạ!


Cô nếm thêm một chút nữa.
- Hơi chua! Hình như là champagne?
- Cô lại đoán sai rồi!


Cô giáo lại thử thêm nữa và cuối cùng nói:
- Cô chịu rồi. Thế trong hộp là cái gì vậy?


Gương mặt Phillip bừng lên rạng rỡ:
- Thưa cô, một con chó con!




-Trích vnexpress.net-
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Tìm Bạn bốn phương!!

Thanh niên 26 tuổi, đọc thân vui tính, khoẻ mạnh không rượu chè bài bạc chích choác, yêu màu tím, tôn thờ sự thủy chung, hơi lãng mạn, có khả năng tự chăm sóc bản thân và người khác, ăn ngủ luôn đúng giờ giấc, sống rất kỷ luật. Không lang thang trên mạng, chít chát hay chơi game trực tuyến. Đã sống theo đúng thời khoá biểu trên 2 năm và sẽ tiếp tục như thế cho đến hết cuộc đời còn lại. Muốn quen biết các cô gái dịu hiền, đẹp, có lòng vị tha... Ai mến xin thư về cho: Nguyễn Xuân Chiến, khu tù chung thân, trại 5 Thanh Hóa".
 
truyện ngắn có ý nghĩa....

truyện cười có rùi nên Miss_ltk xin gởi tới các anh chị trong GPE những mẩu truyện ngắn có ...ý nghĩa một chút %#^#$ ai đọc rồi cũng nên nghía qua tí nhá ^^


Những câu chuyện ngắn ý nghĩa


1.Bàn tay
Hai đứa cùng trọ học xa nhà, thân nhau. Lần vào quán nước, sợ tôi không đủ tiền trả em lòn tay xuống gầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụng tay em... mềm mại.

Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí của tôi. Bận nọ tiền lương vơi quá nửa đem về đưa em... chợt nhận ra tay em có nhiều vết chai.

Tự trách, mấy lâu mình quá vô tình.

2.Hạc giấy
Anh quen nàng trên một diễn đàn, dạo ấy nàng đang học tận bên trời Tây. Anh tặng nàng nhiều thơ lắm, và cả những bức vẽ nữa, nàng tỏ ra là một cô gái nhạy cảm, những PM gửi cho anh nàng viết thật dịu dàng.
Anh là một thằng đàn ông buông thả và ngông như hầu hết những thằng họa sĩ nửa mùa biết làm thơ khác. Những nhà tâm lý học gọi anh là nạn nhân của căn bệnh rối loạn hoặc mất kiểm soát chức năng suy nghĩ nhưng bạn bè thì đơn giản hơn, họ gọi anh là thằng khùng, một số cô gái lại gọi chệch đi là Lão Hâm. Căn bệnh ấy....

Sinh nhật anh nàng gửi về một hộp quà xinh xắn, trong hộp chứa tất cả những bài thơ của anh đã viết tặng nàng, nàng đã chép lại rất cẩn thận trên những tờ giấy lụa thơm bằng nét chữ thanh tao của nàng, kèm theo đó là những chú hạc giấy Origami, phải đến hàng trăm con. Nhận xong anh chỉ cười nhẹ rồi bật máy reply:
"Tôi viết những bài thơ này là để tặng cô, chúng chả có ý nghĩa gì với bản thân tôi. Còn những con hạc giấy thì tôi ngán ngấy từ dạo học lớp 6 lớp 7 rồi, cô trẻ con quá đỗi, thà cô cứ tặng cho tôi một cái bít tất hẳn ý nghĩa hơn nhiều".
Cảm thấy hơi nhẫn tâm anh định edit nhưng rồi chặc lưỡi kệ. Những PM sau đó nàng cũng chẳng nhắc gì đến chuyện đó nữa, anh lấn cấn trong lòng một đợt rồi cũng quên bẵng đi. Cho đến ngày nàng về Việt Nam, đó là ngày cả diễn đàn họp mặt...
Cả nhóm đi được một quãng lại phải dừng lại chờ nàng đạp xe tới sau. Anh biết nhà nàng rất giàu, phải nói là cực giàu, hà cớ chi lại thích một mình một kiểu lóc cóc cái xe đạp đi họp mặt, thích trội phỏng?. Đợi đến khi nàng đạp xe tới nơi anh nói bâng quơ nhưng ý để cho nàng nghe " bên Tây đi ô tô quen rồi, về đi xe máy chắc khó nhở " Có vài tiếng cười khúc khích nửa miệng hùa theo anh. Nàng cúi đầu đi vào quán, mặt buồn rười rượi. Ghét vật, cứ đốp chát lại một câu có dễ chịu hơn không cơ chứ!
Ôm cái tâm trạng bứt rứt ấy anh uống một trận hết mình với nhóm bạn online, uống đến khuya, đến sướt mướt người. Không biết anh đã giơ tay chào tạm biệt bao nhiêu đứa trong nhóm bạn nữa, chỉ đến lúc bà chủ quán xin phép nghỉ, móc ví gửi tiền ra về, chỉ thấy một mình nàng đứng ngoài của quán bên chiếc xe đạp. Trời mưa tầm tã...Kệ cha mưa, anh phăm phăm bước đi..
- anh, đi cùng em về, anh có đi xe đâu, mưa to lắm.
- Mặc xác tôi.
Rồi anh lại khật khưỡng nhấc chân.
- không được..
Nàng chạy theo nắm lấy tay anh, anh giận dữ quay lại, đôi mắt đang vằn đỏ nhìn xuống đôi tay nàng chợt thảng thốt. Đôi tay nàng bị dị tật bẩm sinh, những ngón tay díp cụp vào nhau, gắng gượng lắm mới nắm được bàn tay anh... Bàn tay này đã nắn nót chép hết những bài thơ của anh , đã xếp đến hàng trăm con hạc giấy để nhóm một ước mơ online... Anh đuỗn người từ từ ngước mắt nhìn vào mặt nàng, nàng lặng im, anh lặng im. Còn gì để nói nữa đâu, những giọt mưa đã nói hết rồi, anh siết nàng vào lòng ...trời vẫn mưa. Mà sao mưa mặn mòi đến thế???

3.Xà phòng nguy hiểm
Chúng tôi tham dự một số cuộc thi và được giải là 4 con cá vàng tuyệt đẹp! Đây quả là thời điểm thích hợp để đi tìm một chiếc bể cá dễ thương.

Những chiếc bể cá hào nhoáng đều có giá quá đắt! Rồi cuối cùng tôi tìm thấy một chiếc bể cá cũ nhưng còn cả cái lọc nước, mà giá thì rất rẻ. Tất nhiên, trông hơi bẩn một chút, nhưng cái giá của nó cũng xứng đáng với 2 giờ cọ rửa đấy chứ!

Bốn con cá vàng có vẻ rất khoái "ngôi nhà" mới. Chúng lội tung tăng trông rất đẹp, ít nhất là trong ngày đầu tiên. Nhưng đến chiều Chủ nhật, một con lăn ra chết, sáng thứ 2, chúng tôi phải tiễn đưa con cá vàng thứ hai và đến tối Thứ 2, con cá vàng thứ ba cũng đi theo hai con trước.

Quá hốt hoảng và thương mấy con cá, chúng tôi phải mời một bác sĩ thú y tới. Chẳng lâu sau, ông ấy phát hiện ra ngay vấn đề: Chúng tôi đã cọ rửa cái bể bằng xà phòng - một giải pháp hãi hùng với bọn cá. Những cố gắng của chúng tôi thế là trở thành một nhân tố hủy hoại cuộc sống của chính những thứ chúng tôi cố gắng bảo vệ.

Đôi khi, vì cố gắng "làm sạch" cuộc sống của mình và của người khác, có thể không may, chúng ta sử dụng đến những thứ "xà phòng nguy hiểm" như vậy: Sự nghi ngờ, buộc tội, chỉ trích, cáu giận...đều có tác động tương tự. Chúng ta nghĩ là chúng ta làm đúng và làm điều tốt cho họ, nhưng có thể điều đó là quá mức họ có thể chịu đựng, bạn có hiểu không?

4.Cho và nhận
Một hôm, một sinh viên trẻ có dịp đi dạo với giáo sư của mình. Vị giáo sư này vẫn thường được các sinh viên gọi thân mật bằng tên "người bạn của sinh viên" vì sự thân thiện và tốt bụng của ông đối với học sinh.
Trên đường đi, hai người bắt gặp một đôi giày cũ nằm giữa đường. Họ cho rằng đó là đôi giày của một nông dân nghèo làm việc ở một cánh đồng gần bên, có lẽ ông ta đang chuẩn bị kết thúc ngày làm việc của mình.

Anh sinh viên quay sang nói với vị giáo sư: "Chúng ta hãy thử trêu chọc người nông dân xem sao. Em sẽ giấu giày của ông ta rồi thầy và em cùng trốn vào sau những bụi cây kia để xem thái độ ông ta ra sao khi không tìm thấy đôi giày."
Vị giáo sư ngăn lại: "Này, anh bạn trẻ, chúng ta đừng bao giờ đem những người nghèo ra để trêu chọc mua vui cho bản thân. Nhưng em là một sinh viên khá giả, em có thể tìm cho mình một niềm vui lớn hơn nhiều nhờ vào người nông dân này đấy. Em hãy đặt một đồng tiền vào mỗi chiếc giày của ông ta và chờ xem phản ứng ông ta ra sao."

Người sinh viên làm như lời vị giáo sư chỉ dẫn, sau đó cả hai cùng trốn vào sau bụi cây gần đó.

Chẳng mấy chốc người nông dân đã xong việc và băng qua cánh đồng đến nơi đặt giày và áo khoác của mình. Người nông dân vừa mặc áo khoác vừa xỏ chân vào một chiếc giày thì cảm thấy có vật gì cứng cứng bên trong, ông ta cúi xuống xem đó là vật gì và tìm thấy một đồng tiền. Sự kinh ngạc bàng hoàng hiện rõ trên gương mặt ông. Ông ta chăm chú nhìn đồng tiền, lật hai mặt đồng tiền qua lại và ngắm nhìn thật kỹ. Rồi ông nhìn khắp xung quanh nhưng chẳng thấy ai. Lúc bấy giờ ông bỏ đồng tiền vào túi, và tiếp tục xỏ chân vào chiếc giày còn lại. Sự ngạc nhiên của ông dường như được nhân lên gấp bội, khi ông tìm thấy đồng tiền thứ hai bên trong chiếc giày. Với cảm xúc tràn ngập trong lòng, người nông dân quì xuống, ngước mặt lên trời và đọc to lời cảm tạ chân thành của mình. Ông bày tỏ sự cảm tạ đối với bàn tay vô hình nhưng hào phóng đã đem lại một món quà đúng lúc, cứu giúp gia đình ông khỏi cảnh túng quẫn, người vợ bệnh tật không ai chăm sóc và đàn con đang thiếu ăn.

Anh sinh viên lặng người đi vì xúc động, nước mắt giàn giụa. Vị giáo sư lên tiếng: "Bây giờ em có cảm thấy vui hơn lúc trước nếu như em đem ông ta ra làm trò đùa không?" Người thanh niên trả lời: "Giáo sư đã dạy cho em một bài học mà em sẽ không bao giờ quên. Đến bây giờ em mới hiểu được ý nghĩa thật sự của câu nói mà trước đây em không hiểu: "Cho đi là hạnh phúc hơn nhận về".

5.Câu chuyện chim non
Chim non đang bay về phía nam để tránh rét thì bị đông cứng và rơi xuống một cánh đồng. Trong khi nó đang nằm đó thì Bò cái tới và phóng uế lên người nó. Trong lúc bị đông cứng vì rét, bãi phân bò lại làm cho Chim non thấy ấm lên và tỉnh lại. Nó cất tiếng hót vì sung sướng thì một chú mèo đi qua nghe thấy. Mèo tìm đến bãi phân bò, lôi Chim non ra rồi ăn thịt.

Bài học rút ra:
1) Không phải bất cứ ai vây bẩn lên bạn cũng đều là kẻ thù.

2) Không phải bất cứ ai kéo bạn ra khỏi chốn bẩn thỉu cũng đều là bạn.

3) Khi bạn đang ở sâu trong chốn bẩn thỉu, hãy im lặng.

6.Chàng trai và cô gái
Một chàng trai và một cô gái đang chạy với tốc độ 100km/h trên mô tô.

Cô gái: Chạy chậm lại, em sợ lắm!
Chàng trai: Không, anh thích thế...
Cô gái: Chậm lại đi, nguy hiểm lắm!
Chàng trai: Vậy hãy nói là em yêu anh đi
Cô gái: Được, em yêu anh. Chậm lại đi
Chàng trai: Hãy ôm anh thật chặt vào ... - Và cô gái nghe theo
Chàng trai: Em có thể bỏ mũ bảo hiểm của anh ra và đội lên đầu em được không? Nó làm anh vướng quá, em không ôm chặt được...

Trong một tờ báo ngay hôm sau: Một chiếc xe máy đã lao vào một tòa nhà do hỏng phanh. Có 2 người trên đó, nhưng chỉ có một người sống sót.

Sự thật là khi đi được nửa quãng đường, chàng trai đã nhận ra là phanh hỏng khi đi với tốc độ cao, nhưng chàng không muốn để cô gái biết. Thay vào đó, chàng đã đề nghị cô gái nói lời yêu và ôm mình để được cảm nhận cái ôm đó lần cuối, sau đó chàng để cô gái đội mũ bảo hiểm để bảo toàn tính mạng cho cô...


thanks all!!! happy birthday to GPE ?><???
 
Web KT

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom