Cà phê sáng (5 người xem)

Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

Lâu quá không viết linh tinh vào buổi sáng, topic chìm tận đáy rồi ...
Hey zaaaaaaaaaaaa ...
----------------------
Đọc được bài viết của một của một cô bé nữ sinh lớp 9 (Châu Huệ Mai, Q.6, TP.HCM), bài viết đoạt giải Văn hay chữ tốt TPHCM lần 14. Tìm kiếm không thấy nguyên văn, thế là vừa nhấp cà phê, vừa gõ lại theo hình ảnh đăng trên báo Dân Trí.... Đây là nguyên văn bài viết của cô bé:

"Đừng hỏi Tổ Quốc đã làm gì cho ta
Mà hãy hỏi ta đã làm gì cho Tổ Quốc hôm nay"
Những câu hát đó như nhắc nhở chúng ta phải hoàn thành nghĩa vụ công dân đối với đát nước mình. Vì thế, khi chiến tranh nổ ra, đã có biết bao con người xông pha đi giành độc lập lại cho Tổ Quốc. Đại tướng Võ Nguyên Giáp chính là đại diện tiêu biểu cho những con người đáng kính đó. Với tài năng quân sự kiệt xuất và những đóng góp vĩ đại cho dân tộc Việt Nam, Đại tướng được báo chí thế giới ca ngợi là "vị tướng huyền thoại", "sánh cùng các vĩ nhân quân sự trong suốt 2000 năm qua. Ông là nhân vật vĩ đại của mọi thời đại". Nhưng Bác Giáp thì cho rằng: "Vị tướng dù có công lao đến đâu cũng chỉ là giọt nước trong biển cả. Chỉ có nhân dân Việt Nam là người đánh thắng Mỹ. Các ngài gọi tôi là vị tướng thần thoại, nhưng tôi tự nghĩ tôi bình đẳng với những người lính của mình."
Thời chiến, Đại tướng Võ Nguyên Giáp là vị tướng nổi tiếng với trận đánh ở Đông Khê, chiến dịch Điện Biên Phủ, chiến dịch Hồ Chí Minh giải phóng Sài Gòn (4/1975). Và những chiến dịch đó mang lại thắng lợi cho dân tộc ta. Những trận đánh do Bác chỉ hu luôn là những trận đánh mang tính táo bạo nhưng rất tỉ mỉ khiến các nước Pháp, Mỹ phải e dè, khiếp sợ. Bởi Bác luôn cẩn thận thảo luận với các đồng chí, quan sát thật kĩ trận địa trước khi phát lệnh nổ súng. Tất cả những điều đó đã làm nên ngày 7/5/1954, lá cờ "Quyết chiến quyết thắng" của Quân đội Nhân dân Việt Nam tung bay trên nóc hầm tướng Đờ-cát, chỉ huy tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ. Và từ thời khắc đó, những cái tên: Việt Nam, Hồ Chí Minh, Điện Biên Phủ, Võ Nguyên Giáp được cả thế giới nhắc đến như biểu tượng của chiến thắng và lòng dũng cảm.
Thời bình, Bác Giáp là người cố vấn để cải cách các lĩnh vực: giáo dục, quốc phòng, ...
Tất cả những đóng góp, cống hiến của Bác đề đáng để chúng ta nể phục. Nhưng ngoài ra, ở Bác - vị Đại tướng kính yêu còn là nhưũng bài học quý giá cho thế hệ trẻ học tập, noi theo.
Điều đầu tiên theo tôi ở Bác mà chúng ta cần học tập nhất đó chính là long nồng nàn yêu nước. Chỉ có lòng yêu nước, Bác mới không thể đứng nhìn đất nước trong kiếp nô lệ và quyết định nổi dậy đấu tranh giành lại tự do cho đất nước. Thế hệ trẻ chính ta thì may mắn được sinh ra trong thời bình. Nhưng không vì thế mà chúng ta thôi yêu Tổ Quốc. Ta vẫn có thể thể hiện lòng yêu nước qua việc chúng ta cố gắng học tập thật tốt để có thể dùng những kiến thức ta đã học xây dựng, phát triển đất nước.
"Không có việc gì khó
Chỉ sợ lòng không bền
Đào núi và lấp biển
Quyết chí ắt làm nên"
Đại tướng Võ Nguyên Giáp còn là biểu tượng cảu những người có ý chí, quyết tâm cao. Những cuộc chiến tranh vì chính nghĩa, vì độc lập đất nước luôn đầy những khó khăn. Thiếu lương thực, vũ khí quá thô sơ, cuộc sống kham khổ, ... Thế nhưng Bác và những người lính của mình vẫn vượt qua. Còn chúng ta thì sao? Gặp chút thử thách của cuộc đời đã buông xuôi, đầu hàng số phận. Một số bạn trẻ hiện nay thường đổ lỗi cho những đổ vỡ của gia đình, thất bai trong học tập để ngụy biện khi sa đà vào hút chích, nghiện ngập. Các bạn có sống trong đói khổ chưa, các bạn có sống trong những nơi rừng sâu chưa? Tất cả đều chưa. Nhưng chỉ là những khó khăn nhỏ đã oán trách cuộc đời. Nên nhớ, lúc cuộc sống vây quanh ta nhiều thử thách nhất chính là lúc cuộc sống ưu ái ta nhất. Nó muốn ta hiểu được ta sẽ học được rất nhiều từ những thử thách đó.
Lý tưởng sống cao đẹp và lòng can đảm là hai điều mà thanh niên chúng ta phải học tập ở Bác Giáp. Bác luôn lấy hình ảnh tự do của đất nước làm mục tiêu, làm động lực. Chính những lý tưởng đó đã giúp đất nước ta đại thắng và giành lại độc lập vào chiến dịch Hồ Chí Minh giải phóng Sài Gòn (4/1975). Song song đó, Bác cũng trang bị lòng can đảm cho mình. Vì không có lòng can đảm thì thật sự có lẽ đến ngày hôm nay đất nước ta vẫn chịu kiếp nô lệ. Thanh niên ta càng cần lý tưởng sống và lòng can đảm hơn ai hết. Vì thanh niên chính là những chủ nhân tương lai của đất nước sau này. Nếu một đất nước mà những con người sống ở đó sống một cách buông thả, không có mục đích sống, sống nhút nhát, không giám thoát khỏi vỏ bọc của mình thì liệu đất nước đó có phát triển không? Hãy chứng tỏ thanh niên Việt Nam là những mầm non đầy nhiệt huyết, lý tưởng sống, luôn trang bị lòng ca đảm. Hãy để cho các nước bạn biết rằng Việt Nam chúng ta sau này sẽ được làm chủ bởi những con người luôn dám đương đầu với khó khăn.
Và điều cuối cùng ở Bác - vị Đại tướng tài ba mà đáng ngưỡng mộ nhất chính là sự khiêm tốn và lòng yêu thương. Bác không cho rằng mình là vị tướng huyền thoại, không cho rằng mình đánh đuổi Mỹ mà là cả nhân dân Việt Nam. Bác khiêm tốn và đề cao sức mạnh tập thể toàn dân. Bác giúp chúng ta hiểu rằng: "Một cánh én nhỏ chẳng làm nên mùa xuân", Bác không tự cao, Bác cho rằng mình bình đẳng với những người lính khác. Sự khiêm tốn của Bác nhận được rất nhiều tình yêu thương từ nhân dân. Thanh niên như chúng ta dường như bị thời đại hiện nay cuốn đi quá nhanh. Việc rèn luyện tính khiêm tốn, ý thức sức mạnh tập thể và lòng yêu thương ngày càng cần thiết. Khi ngày nay, giới trẻ càng ngày càng mang thêm tính tự cao, sống riêng lẻ và đặc biệt là căn bệnh vô cảm. Đất nước trong thời đại công nghiệp hóa, rô-bốt được sản xuất mang những đặc tính giống con người càng nhiều nhưng con người chúng ta càng ngày càng rô-bốt hóa. Không biết yêu thương, dửng dưng trước những khó khăn của người khác, chà đạp, đánh giá thấp người khác. Thử ỏi nếu ai cũng như thế thì ai dám đầu tư vào đất nước Việt Nam nữa. Bởi không ai muốn phải làm việc với những (?) có tài năng nhưng quá kém về nhân cách.
Thanh niên chúng ta hãy học tập Bác - Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Vì Bác chính là hiện thân của những tinh hoa dân tộc. Học tập Bác để sau này dùng những phẩm chất từ bản thân đã học của Bác để phát triển đất nước.
Nhưng hiện tại bây giờ đây, Bác Giáp của chúng ta đã mãi mãi ra đi ở tuổi 103. Cả không khí đau thương, mất mát bao trùm đất nước Việt Nam. Toàn dân dù biết Bác đã sống rất thọ nhưng sao vẫn nghe trong lòng đau nhói.
"Mùa thu lặng lẽ lá vàng rơi
Cả nước tiếc thương tiễn một Người"
Bác đã biết bao lần ra đi nhưng lần này là khác. Không phải ra đi xong pha chiến trận, không phải ra đi khảo sát đời sống nhân dân, mà là sự ra đi về cõi vĩnh hằng. Sự ra đi mà khiến hàng chục triệu trái tìm người Việt Nam thổn thức. Nhưng sự ra đi của Bác không phải là dấu chấm hết cho hình ảnh một vị Đại tướng anh hùng. Mà đây chỉ là sự ra đi về thể xác còn tâm hồn và trái tim của Bác mãi ở lại. Bác Giáp ở lại như một sự hiện diện để xem những bàn tay tuổi trẻ đổi mới đất nước. Bác ở lại để nhân dân ta hiểu Bác vẫn luôn là người Việt Nam, không bao giờ xa mảnh đất thân thương này.
"Có những phút làm nên lịch sử
Có cái chết hóa thành bất tử."
Tố Hữu.
Dẫu biết với ngòi bút nhỏ bé của mình vẫn không sao kể hết những chiến công, những phẩm chất cao đẹp đáng để giới trẻ học tập của Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Nhưng với tình cảm, sự kính trọng, tôi vẫn viết. Và thanh niên Việt Nam ơi! Đừng phụ lòng mong đợi của Bác. Hãy cố gắng học tập thật tốt để tương lai có thể xây dựng và phát triển đất nước. Ở một nơi nào đó, vị Đại tướng kính yêu luôn dõi theo ta.
"Mùa thu lặng lẽ vòng tạo hóa
Đại tướng! Ngàn thu ru giấc người"
Đặc biệt, chúng ta hãy sống. Sống sao để như Bác. Về với cõi vĩnh hằng một cách thanh thản.
 
Lâu lắm rồi em mới quay lại topic cà phê sáng
Một ngày mới, một tháng mới chúc cả nhà ai ai cũng vui vẻ, công việc tháng mới gặp nhiều may mắn.
Anh Thảo cho em xin 1 cốc cà phê sữa đá cho ngọt ngào.
 
Lâu lắm rồi em mới quay lại topic cà phê sáng
Một ngày mới, một tháng mới chúc cả nhà ai ai cũng vui vẻ, công việc tháng mới gặp nhiều may mắn.
Anh Thảo cho em xin 1 cốc cà phê sữa đá cho ngọt ngào.
4.jpg
Chúc một buổi sáng tốt lành!

Hai người đàn ông, hai bệnh nhân trong bệnh viện.
***
Trên chiếc giường ở sát khung cửa sổ duy nhất của căn phòng, người bệnh nằm đó được phép ngồi dậy 1 giờ đồng hồ mỗi ngày. Người bệnh thứ hai, trên một chiếc giường gần đó, phải nằm hoàn toàn. Họ rất thường nói chuyện với nhau. Họ nói về vợ con, về gia đình, về tổ ấm, về nghề nghiệp và những khó khăn của mình...
Mỗi buổi chiều, khi người đàn ông ở chiếc giường gần cửa sổ được phép ngồi dậy, anh ấy ngồi đó, hướng ra ngoài cửa sổ và tả cho người bạn cùng phòng của mình cảnh tượng diễn ra bên ngoài.
Đó cũng là khoảng thời gian hạnh phúc mà người đàn ông ở chiếc giường bên kia được hưởng, thế giới được mở ra sống động với anh ấy, qua những hoạt động, màu sắc mà anh được nghe tả lại. Ô cửa sổ nhìn ra một công viên bên một dòng sông thơ mộng. Những con vịt, những con thiên nga nhẹ nhàng di chuyển trên mặt nước trong khi trẻ con chơi đùa trên những chiếc thuyền đủ hình dạng, màu sắc từng cặp tình nhân tay trong tay dạo bước giữa những bồn hoa đủ loại đủ màu ở đằng xa hơn nữa, người ta có thể nhìn thấy cả đường chân trời rực hồng trước hoàng hôn...
Khi người ngồi diễn tả không sót một chi tiết nhưng gì anh ta có thể nhìn thấy thì người nằm nhắm mắt lại và tưởng tượng.
Ngày lại ngày qua đi. Một buổi sáng, y tá mang nước rửa mặt đến cho họ nhưng phát hiện ra rằng người đàn ông trên chiếc giường gần cửa sổ đã chết. Anh ấy đã ra đi, một cách nhẹ nhàng, trong giấc ngủ của mình.
Cô đã vô cùng đau buồn, gọi nhân viên bệnh viện đến mang xác anh ấy đi. Một không khí nặng nề bao trùm căn phòng. Sau đó, người đàn ông vẫn phải nằm trên giường ngỏ ý muốn được lại gần cửa sổ. Y tá nhiệt tình kéo chiếc giường của anh sát lại chiếc giường bên cửa sổ. Sau khi chắc chắn anh đã được an toàn, cô để anh lại một mình.
Chậm chạm, khó khăn, anh tự mình di chuyển, bằng khuỷu tay, đến sát bên cửa sổ, nhướn người để nhìn ra bên ngoài. Nhưng, thật bất ngờ, tất cả những gì mà anh có thể nhìn được, qua ô cửa sổ, chỉ là một bức tường trống trơn!
Khi y tá quay lại, anh hỏi thăm cô về người bạn bệnh nhân cùng phòng, người mà vẫn hằng ngày mở ra một thế giới tươi đẹp và nên thơ cho anh ta qua những miêu tả của mình về cảnh quan bên ngoài ô cửa sổ.
Cô y tá cho biết, người đàn ông đó bị mù. Anh đã lặng đi, trong sự xúc động khôn tả.
Người ta có thể quên tất cả những gì bạn đã nói, đã làm. Nhưng người ta sẽ không bao giờ quên cảm giác mà bạn đã đem lại cho họ.
 
Lâu lắm rồi em mới quay lại topic cà phê sáng
Một ngày mới, một tháng mới chúc cả nhà ai ai cũng vui vẻ, công việc tháng mới gặp nhiều may mắn.
Anh Thảo cho em xin 1 cốc cà phê sữa đá cho ngọt ngào.

Làm cốc Cà Phê hòa tan G3 này đi em...
G3.jpg
 
Thêm không khí lạnh tăng cường, miền Bắc rét hại kéo dài, nông dân nghèo lại thêm nghèo.
Trong khi cán bộ NN sai phạm lại được thăng chức ... để sửa sai, bó tay NN.
Đâu đó còn có tình người và nghị lực ở Lớp học đặc biệt của thầy giáo viết bằng miệng ...
---
Đang uống một ly cà phê đá: Lạnh + Đắng + Ngọt.
9h30 còn ngồi quán Cà phê!
Híc! híc, híc.
 
9h30 còn ngồi quán Cà phê!
Híc! híc, híc.
Hì hì 9h30 mới thu xong bài thi và niêm phong. Cũng may mà gặp được Thầy, có thuốc chữa bằng món VBA này. Nếu không bây giờ phải ngập đầu trong việc sử lý dự liệu mà chẳng thể ngồi nghiền GPE "VBA" Cơ bản!. hì hì....
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Quán cafe đóng cửa hay sao Leo ơi?
 
Nhớ cái tô-pích này, lâu lắm rồi không chăm sóc nó, chắc phải đổi tên "Cà phê tối ..." hay "đèn mờ ..." gì đó thôi.
---
Bình Dương đang hóng người từ USA về ...
 
Trong danh mục đồ uống của mình không có trà & cafe; giành cho toàn bộ các buổi trong ngày.
 
Trong danh mục đồ uống của mình không có trà & cafe; giành cho toàn bộ các buổi trong ngày.

Biết mà!
Hổng ấy sư phụ mở topic khác bàn về đồ uống các buổi đi ("Tạc lon sáng, trưa, chiều, tối (phần 1)".. chẳng hạn) --=0
 
Mưa 4 ngày liền rồi. Biết bao giờ mới tạnh đây. Ngồi buồn buồn chả có gì làm. Spam rồi em lên giường ngủ thôi@!##@!##@!##@!##
 
Cafe Biên Hòa sáng nay, các thầy có hẹn cafe chiều Biên Hòa ngày chủ nhật, hú ... các thầy Bình Dương: Tùng Nguyễn, Thế Phi, Quang Hải, Kiều Mạnh...:clap2:
 
Ai có thời gian thì ghé zô đây làm ly cà phê buổi sáng, hít thở một cái thật sâu (xem xung quanh có mùi gì không) lấy tinh thần cho một ngày làm việc.
Hôm nay 27-02, ngày Thầy thuốc Việt Nam - Mong cho mọi người dồi dào sức khỏe mà Thầy thuốc vẫn "Lương y như tháng trước".
Ai uống gì gọi đi, hôm nay em trả tiền.
Hôm trước thấy Ông "leo" bảo trả tiền cà phê , tham uống mấy cốc xong rồi về . Hôm nay đến nó đòi tiền , tính cả lãi , mình dại quá !...
 
Biết mà!
Hổng ấy sư phụ mở topic khác bàn về đồ uống các buổi đi ("Tạc lon sáng, trưa, chiều, tối (phần 1)".. chẳng hạn) --=0

/(hoảng 40 năm trước đây ngoài Bắc không uống cà fê; Khi í cà fê chưa trồng ngoài í.
Họ thường xài 1 cốc nước trà (thường gọi là chè)
/-(ơn gần 20 năm trước đây, họ lại uống bia hay rượu sau bữa sáng (!); Cái này thì dân sống lâu ở Sài thành thua là chắc!
Dân Sài thành bia hay rượu mạnh vào buổi chiều; Một chiều trên mặt hồ núi Cốc; chục viên chức Gia sàng xa luân chiến chăng nữa nhưng không lại 3 cha Sài thành;
Sáng hôm sau thì fở với 2 lon 333 thì đành bắt tay huề!
 
Web KT

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom