Buôn Ma Thuột ngày 11-12/3/2011, mong gặp anh chị em. (1 người xem)

  • Thread starter Thread starter OverAC
  • Ngày gửi Ngày gửi
Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

OverAC

Đỗ Nguyên Bình
Thành viên BQT
Administrator
Tham gia
30/5/06
Bài viết
2,698
Được thích
15,152
Ngày 12-13/3/2011 em có mặt ở Buôn Mê Thuột,

Hi vọng có thể gặp được anh chị em để hàn thuyên tâm sự.
Đẹp nhất là chiều thứ 6 (ngày 11, không thể đi ban tối) và sáng thứ 7(ngày 12).

Thời điểm thích hợp nhất là vào sáng thứ 7 ngày 12/3/2011
Địa điểm: không biết, mong các thổ địa có thể hướng dẫn, nghe đồn trung nguyên có một quán đặc biệt ở Buôn Mê, em sẽ có mặt ở đó vào lúc 8g sáng.
Điện thoại liên lạc: 0909191958

Mong em không phải ngồi cafe một mình }}}}}

OverAC
 
Thật đáng tiếc là cả 2 ngày này mình đều có tiết (dạy cả tuần). Mình ở Ayun Pa - Gia Lai, nếu đi đường tắt thì cách BMT khoảng 130km.
Chà chà... phen này thì cô bạn Jenni nhà mình tha hồ mà hàn huyên tâm sự nhé.
 
Không biết ngày gì mà admin và smod ngày đó vi hành nhiều nha.
 
Mình rất muốn tâm giao với các bạn nên sẽ cố gắng sắp sếp công việc để đến!
Xin đính chính một tý cho bạn là "Buôn Ma Thuột" chớ không phải "Buôn Mê Thuột" - Là để cho đúng với văn bản còn để nói miệng với nhau thì nói sao cũng được: Ban Mê Thuột, Ban Ma Thuột. Hoặc như tên tỉnh thì có: DakLak, Dak Lak, Đăk Lăk, Đắk Lắk, Đắc Lắc, ĐăkLăk, ... có thể gọi đến 2^5 từ, ngay như mình ở đây nhiều năm vẫn chưa thấy một văn bản thống nhất tên gọi này. Spam tý cho vui nha!
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Tại có người ở BMT gọi là Buôn Mê Thuột nên nói theo
Cà phê Buôn Mê Quán!

thanhlanh đã viết:
Hoặc như tên tỉnh thì có: DakLak, Dak Lak, Đăk Lăk, Đắk Lắk, Đắc Lắk, Đắc Lắc, ... có thể gọi đến 2^5 từ, ngay như mình ở đây nhiều năm vẫn chưa thấy một văn bản thống nhất tên gọi này
Vậy cuối cùng phải nói như thế nào mới đúng.
 
Tại có người ở BMT gọi là Buôn Mê Thuột nên nói theo
Cà phê Buôn Mê Quán!

Vậy cuối cùng phải nói như thế nào mới đúng.
Hình như là không có quy định nào, nhưng trong các văn bản người ta hay ghi là DakLak hoặc Đắk Lắk, nhưng nếu ghi khác vậy vẫn được chấp nhận. Còn nếu ai đó gởi hoặc nhận quà, nhất là từ nước ngoài thì dễ bị rắc rối.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Ngày 12-13/3/2011 em có mặt ở Buôn Mê Thuột,

Hi vọng có thể gặp được anh chị em để hàn thuyên tâm sự.
Đẹp nhất là chiều thứ 6 (ngày 11, không thể đi ban tối) và sáng thứ 7(ngày 12).

Thời điểm thích hợp nhất là vào sáng thứ 7 ngày 12/3/2011
Địa điểm: không biết, mong các thổ địa có thể hướng dẫn, nghe đồn trung nguyên có một quán đặc biệt ở Buôn Mê, em sẽ có mặt ở đó vào lúc 8g sáng.
Điện thoại liên lạc: 0909191958

Mong em không phải ngồi cafe một mình }}}}}

OverAC

Các thành viên ở Buôn Ma Thuột đi đâu hết không biết!
Bạn OverAC đang ở đâu rồi?
 
Các thành viên ở Buôn Ma Thuột đi đâu hết không biết!
Bạn OverAC đang ở đâu rồi?
Giờ này mà bác nhắn trên đây thì chắc là OverAC không đọc được đâu. Bác gọi điện cho OverAC theo số điện thoại trên đi (0909191958)
 
Trước hết một lần nữa xin lỗi "thằng" bạn thân ( hồi sáng sorry rồi :d) vì tối qua vô diễn đàn mà hok để ý đến topic này nên hổng có biết. Sáng nay hơn 7g nghe điện thoại mới bít "nó" đến "thăm" mình. Kkk..........Nghe cậu ấy kể 5h sáng tới BMT, trời lạnh quá đi bộ không xa lắm, khoảng chừng 1KM à..--=0...để ăn sáng và tìm quán cafe có wifi ngồi. Mà xui cho cậu ấy, món ăn thì không được ngon, quán thì không có wifi. Nhưng được một cái là đi bộ như thế cậu ấy sẽ không bị lạnh và giảm béo (chắc khoảng 100gr.......kkkkkkkk....)

Ba đứa (OverAC, Jenni và bạn Jenni) cafe tâm sự khoảng 2 tiếng thì đi ăn trưa. Lúc này có thêm 1 người anh của Jenni nữa là 4 đứa. Ăn nhậu ( dê + 1 ca trà đá + 1 lon co ca + 2 ken) xong là hơn 13h ai dzia nhà nấy......làm gì thì làm.....hihi......

Bốn giờ kém, gọi điện cho hắn đi la cà tiếp. Lúc này lại 3 người (OverAC, Jenni và cháu Jenni) đi ăn bánh đúc, bún đỏ và kem flan. Hơn 5h, cậu ấy phải về trường vì sợ......mất....dạy........-\\/.

Hiện tại giờ này chắc cậu ấy vẫn đang dạy. Cậu ấy hẹn 8h sáng mai có mặt tại Làng Cafe Trung Nguyên. Anh chị nào hiện tại ở BMT đọc được bài này thì ngày mai đến đó giao lưu gặp gỡ nhé. (OverAC: 0909191958, Jenni: 01229707989)

OverAC đã viết:
Tại có người ở BMT gọi là Buôn Mê Thuột nên nói theo

Chầu wơ, người ta giải thích ở trỏng mà không đọc. Thôi giải thích lại:

- Cái tên tiêu đề: Cà Phê Buôn Mê Quán: í là mời gọi mọi người lên Buôn Ma Thuột (tên chính xác nè) đi Quán uống Cà Phê để Buôn chuyện tới Mê mẫn .......BMT luôn. Hiểu chửa? %#^#$

- Trong cái topic đấy người ta cũng có post bài giải thích rầu nè:
Ban Mê Thuột, Ban Mê Thuật, Buôn Ma Thuột, Buôn Mê Thuật.Vậy tên nào mới là tên đúng?

 
Nhật ký ngày 2:

Sáng: 3 anh em thanhlanh - OverAC - Jenni gặp nhau tại Làng cafe Trung Nguyên. Uống cafe + ngắm dê núi "e thẹn" chụp hình cùng khách + đi lòng vòng ngắm các ẻm chân dài tập duyệt cho Duyên Dáng Việt Nam. :d

Trưa: ăn cơm tại Dốc Lết.

Tối: ăn miến cua biển Ninh Hoà + chè Phan Bội Châu. Đi lòng dzòng rồi đi dzìa.

Tội nghiệp cậu bạn gió wa', vừa lái vừa run cầm cập. :p

Mai cậu ấy lên đường về lại SG. Chúc cậu lên đường bình an. Hẹn gặp lại tuần sau. Ha ha......:p
 
Vậy là đã kết thúc 2 tuần,

Chân thành cảm ơn anh Thanhlanh, bạn Jenni và bạn Uyên đã dành thời gian gặp gở giới thiệu về BMT.

Đặc biệt cảm ơn Jenni,
Jenni đã tốn rất nhiều thời gian để làm hướng dẫn viên du lịch Buôn Ma Thuột (đặc biệt là du lịch ẩm thực). Cảm ơn vì chuyến đi Lăk

Sẽ upload một vài hình ảnh chộp được trên đường đi.

Đặc biệt sẽ tổ chức một buổi trao quà BMT. Quà gì nhận như thế nào sẽ được thông báo sau. :)

OverAC
 
Chân thành cảm ơn anh Thanhlanh, bạn Jenni và bạn Uyên đã dành thời gian gặp gở giới thiệu về BMT

Sao thiếu thành viên download rùi? :p. Nhờ thành viên download này mà mình có một trận cười muốn nhảy từ trên cao xuống đất. He he... Cám ơn Bình & Hà. :d

Đặc biệt cảm ơn Jenni,
Jenni đã tốn rất nhiều thời gian để làm hướng dẫn viên du lịch Buôn Ma Thuột (đặc biệt là du lịch ẩm thực). Cảm ơn vì chuyến đi Lăk

Trùi, khách sáo wa'. Nhưng mà nói ra mắc cỡ quá. Mang tiếng là dân BMT mà bạn đến chơi hok thuộc địa lý , hok biết đường đi nhiều... nói chung là
hok phải là người rành rọt quê mình. Nhớ cái ngày đi Lak, ngại ghê!-0-/.

Phải cám ơn cậu vì nhớ có cậu mình mới có dịp đi lòng vòng quanh phố phường. Hihi....:)
 
Một số hình ảnh tại Làng Cà Phê Trung Nguyên.


199044_208498112510713_100000515761935_808717_7706436_n.jpg

Cô gái này đang giới thiệu về cách pha rang, pha cà phê, cách người gì đó (quên mất òy) uống cà phê và ăn bỏng rang.

200149_208498182510706_100000515761935_808718_5817859_n.jpg


Xem các ẻm chân dài tập luyện cho Duyên Dáng Việt Nam.

188473_208498292510695_100000515761935_808719_3741316_n.jpg


Hên là mình chụp được trước khi bị bảo vệ đuổi ra, kkkkkkkkk..........:d

190680_208498649177326_100000515761935_808722_2547181_n.jpg


188751_208498972510627_100000515761935_808726_3454674_n.jpg


Bao cà phê hạt, chưa xay.

198066_208499102510614_100000515761935_808729_6894856_n.jpg


199394_208499172510607_100000515761935_808730_2004747_n.jpg


189176_208499215843936_100000515761935_808731_5623525_n.jpg


195838_208499259177265_100000515761935_808732_7756251_n.jpg


189658_208499285843929_100000515761935_808734_503586_n.jpg

Nấm xào hải sản.
 
@tungnguyen: viết sai dấu, lâu ngày hok gặp thích bị wi'nh phù mỏ hả cưng? :p
 
/-)ược tin báo là có quà từ Buôn mê thuộc, bác cảm ơn bé nhiều nha!

(ó ai muốn đi nhận quà với mình chiều nay không zậy?

(Địa điểm: 6/2 Phạm Viết Chánh)


/(hà, khà, Cảm ơn Bé nha!
 
Địa chỉ gặp mặt trong lễ trao quà tối nay là tại: Quán 241, số 45 Phạm Viết Chánh, P. Nguyễn Cư Trinh, Q.1

(Chỉ có mỗi bác SA_DQ có quà :D)
Trân trọng kính mời.
OverAC
 
Xí bạn nì nói thiếu òy, ngày hôm đó thì bác ấy nhận quà...khoảng mấy tháng sau thì bác í phải chia quà. He he....--=0

(*) Mình cũng rất muốn chia quà sớm hơn; Thôi thì tuỳ cháu tôi quyết đi vậy, nhen!

(*) Một lần nữa xin được cảm ơn món quà Tây nguyên từ thác Bản Đôn!

/(/hớ nhiều lắm, dù chỉ 1 lần ghé qua, nhưng trong sâu tâm khảm của mình, vẫn là:
(*) " Em yêu cao nguyên, cao nguyên lặng gió; Nơi đây ra đi bao nhiêu chàng trai; Một sớm ngồi hát bên ánh lữa hồng; Ai đi mang theo chiếc vòng của em . . . ."
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=nmZNQg3tRK
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=GvKTiU3yBb
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=agt4LXZDk_
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=uBKBcJa_e4
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Trưa nay mới offline với cậu í. Cậu í đưa món quà mà nhìn thấy...hic hic.....Bác SA ui, con là nữ muh sao tặng con quà của nam???? =((((
 
Một trong những chủ đề của buổi cafe tối qua:


Kinh nghiệm của tên ăn mày có kiến thức của Đại Học........Havard!


Tôi xách túi đồ nhãn hiệu Gucci ra khỏi Tràng Tiền Plaza rồi đứng lại ở cửa chờ bạn. Một tay ăn mày chuyên nghiệp phát hiện ra tôi, sán tới đứng trước mặt. Câu chuyện của tôi chỉ có thế thôi. Thế nhưng tay ăn mày đã dạy tôi một bài học kinh tế còn sâu sắc hơn một khoá học MBA ở trường.
- Xin anh… cho tôi ít tiền đi! - Tôi đứng đó chả có việc gì nên tiện tay vứt cho hắn đồng tiền xu, rồi bắt chuyện cùng nhau.
Ăn mày rất thích kể lể.
- Tôi chỉ ăn mày quanh khu mua sắm này thôi, anh biết không? Tôi chỉ liếc một phát là thấy anh ngay. Đi mua Gucci ở Plaza chắc chắn nhiều tiền…
- Hả? Ông cũng hiểu đời phết nhỉ! - Tôi ngạc nhiên.
- Làm ăn mày, cũng phải ăn mày cho nó có khoa học! - Ông ta bắt đầu mở máy.
Tôi ngẫm nghĩ một lát, thấy thú vị bèn hỏi:
- Thế nào là ăn mày một cách khoa học?
Tôi nhìn kỹ ông ta, đầu tóc rối bù, quần áo rách nát, tay gầy giơ xương, nhưng lại sạch sẽ.
Ông ta giảng giải:
- Ai chẳng sợ và ghét ăn mày, nhưng tôi tin anh không ghét tôi, tôi đoán chắc điều đó. Đấy là điểm tôi khác biệt với những thằng ăn mày khác.
Tôi gật đầu đồng ý, đúng là tôi không ghét ông ta, nên tôi đang nói chuyện với ông ta đấy thôi.
- Tôi biết phân tích SWOT, những ưu thế, bất lợi, những cơ hội và nguy cơ. Đối mặt với những thằng ăn mày là đối thủ cạnh tranh của tôi, ưu thế (Strengths) của tôi là tôi không làm người ta phản cảm, lánh sợ. Cơ hội (Opportunities) và nguy cơ (Threats) thì chỉ là những yếu tố điều kiện bên ngoài thuộc về hoàn cảnh, có thể là dân số ở đây đông hay vắng, thành phố có quyết định chỉnh trang đô thị, dẹp hè phố chăng…
- …???
- Tôi đã từng tính toán rất cụ tỉ (cụ thể và tỉ mỉ) rằng, khu vực thương mại này người qua lại đông, mỗi ngày khoảng mười nghìn người, nghèo thì nhiều lắm, nhưng người giàu còn nhiều hơn. Trên phương diện lý luận thì giả như mỗi ngày tôi xin được mỗi người một đồng xu một nghìn đồng, thì mỗi tháng thu nhập của tôi đã được ba trăm triệu đồng. Nhưng thực tế thì đâu phải ai cũng cho ăn mày tiền, mà một ngày làm sao tôi đi xin được mười nghìn lượt người. Vì thế, tôi phải phân tích, ai là khách hàng mục tiêu của tôi, đâu là khách hàng tiềm năng của tôi.

Ông ta lấy giọng nói tiếp:

- Ở khu Tràng Tiền Plaza này thì khách hàng mục tiêu của tôi chiếm khoảng 30% số lượng người mua sắm, tỉ lệ thành công khoảng 70%. Lượng khách hàng tiềm năng chiếm khoảng 20%, tỉ lệ thành công trên đối tượng này khoảng 50%. Còn lại 50% số người, tôi chọn cách là bỏ qua họ, bởi tôi không có đủ thời gian để tìm vận may của mình với họ, tức là xin tiền họ.
- Thế ông định nghĩa thế nào về khách hàng của ông? - Tôi căn vặn.
- Trước tiên, khách hàng mục tiêu nhé. Thì những nam thanh niên trẻ như anh đấy, có thu nhập, nên tiêu tiền không lưỡng lự. Ngoài ra các đôi tình nhân cũng nằm trong đối tượng khách hàng mục tiêu của tôi, họ không thể mất mặt trước bạn khác phái, vì thế đành phải ra tay hào phóng. Rồi tôi chọn các cô gái xinh đẹp đi một mình là khách hàng tiềm năng, bởi họ rất sợ bị lẽo đẽo theo, chắc chắn họ chọn cách bỏ tiền ra cho rảnh nợ. Hai đối tượng này đều thuộc tầm tuổi 20-30. Nếu tuổi khách hàng nhỏ quá, họ không có thu nhập, mà tuổi già hơn, thì họ có thể đã có gia đình, tiền bạc bị vợ cầm hết rồi. Những ông chồng đó biết đâu có khi đang âm thầm tiếc hận rằng không thể ngửa tay ra xin tiền của tôi ấy chứ!
- Thế thì mỗi ngày ông xin được bao nhiêu tiền?
- Thứ hai đến thứ sáu, sẽ kém một chút, khoảng hai trăm nghìn. Cuối tuần thậm chí có thể 4-500 nghìn.
- Hả? Nhiều vậy sao?
Thấy tôi nghi ngờ, ông ta tính cho tôi thấy:
- Tôi cũng khác gì anh, tôi cũng làm việc tám giờ vàng ngọc. Buổi sáng từ 11h đến tối 7h, cuối tuần vẫn đi làm như thường. Mỗi lần ăn mày một người tôi mất khoảng 5 giây, trừ đi thời gian tôi đi lại, di chuyển giữa các mục tiêu, thường một phút tôi xin được một lần được một đồng xu 1 nghìn, 8 tiếng tôi xin được 480 đồng một nghìn, rồi tính với tỉ lệ thành công 60% [(70%+50%)÷2] thì tôi được khoảng 300 nghìn.
Chiến lược ăn mày của tôi là dứt khoát không đeo bám khách chạy dọc phố. Nếu xin mà họ không cho, tôi dứt khoát không bám theo họ. Bởi nếu họ cho tiền thì đã cho ngay rồi, nếu họ cho vì bị đeo bám lâu, thì tỉ lệ thành công cũng nhỏ. Tôi không thể mang thời gian ăn mày có giới hạn của tôi để đi lãng phí trên những người khách này, trong khi tôi có thể xoay ngay sang mục tiêu bên cạnh.

Trời, tay ăn mày này có đầu óc quá đi, phân tích như thể giám đốc kinh doanh hoặc giám đốc tiếp thị vậy.
- Ông nói tiếp đi! - Tôi hào hứng.
- Có người bảo ăn mày có số may hay xui, tôi không nghĩ thế. Lấy ví dụ cho anh nhé, nếu có một thanh niên đẹp trai và một phụ nữ xinh đẹp đứng trước cửa shop đồ lót mỹ phẩm, thì anh sẽ chọn ai để ăn mày?
Tôi ngẫm nghĩ rồi bảo, tôi không biết.
- Anh nên đi đến xin tiền anh thanh niên kia. Vì đứng bên anh ta là một phụ nữ đẹp, anh ta chẳng lẽ lại không cho ăn mày tiền. Nhưng nếu anh đi xin cô gái đẹp, cô ta sẽ giả vờ là ghê sợ anh rồi lánh xa anh.
Thôi cho anh một ví dụ nữa: Hôm nọ đứng ở cửa siêu thị BigC có một cô gái trẻ tay cầm túi đồ vừa mua từ siêu thị, một đôi nam nữ yêu nhau đang đứng ăn kem, và một anh chàng đóng bộ công chức chỉnh tề, tay xách túi đựng máy tính xách tay. Tôi chỉ nhìn họ ba giây, sẽ không ngần ngừ bước thẳng tới mặt cô gái trẻ xin tiền, cô gái cho tôi hẳn hai đồng xu, nhưng ngạc nhiên hỏi tôi tại sao chỉ xin tiền có mỗi cô ta. Tôi trả lời rằng, cái đôi tình nhân kia đang ăn, họ không tiện rút ví ra cho tiền, anh kia trông có vẻ lắm tiền, trông như sếp nhưng vì thế trên người họ thường không có sẵn tiền lẻ. Còn cô vừa mua sắm ở siêu thị ra, cô tất còn ít tiền thừa, tiền lẻ.

Chí lý, tôi càng nghe tay ăn mày nói càng tỉnh cả người ra.

- Cho nên tôi bảo rồi, tri thức quyết định tất cả!

Tôi nghe sếp tôi nói bao lần câu này, nhưng đây là lần đầu tôi nghe một thằng ăn mày nói câu này.
- Ăn mày cũng phải mang tri thức ra mà ăn mày. Chứ ngày ngày nằm ệch ra ở xó chợ, cầu thang lên đường vượt giao lộ, xin ai cho được tiền? Những người đi qua giao lộ, chạy qua cổng chợ đều vội vàng hoặc cồng kềnh, ai ra đấy mà chơi bao giờ, ra đấy xin chỉ mệt người. Phải trang bị tri thức cho chính mình, học kiến thức mới làm người ta thông minh lên, những người thông minh sẽ không bao giờ ngừng học hỏi kiến thức mới. Thế kỷ 21 rồi, bây giờ người ta cần gì, có phải là cần nhân tài không?
Có lần, có một người cho tôi hẳn 50 nghìn, nhờ tôi đứng dưới cửa sổ gào: "Hồng ơi, anh yêu em", gào 100 lần. Tôi tính ra gọi một tiếng mất 5 giây, thời gian cũng tương tự như tôi đi ăn mày một lần, nhưng lợi nhuận đạt được chỉ 500 đồng, còn kém đi ăn mày, thế là tôi từ chối.
Ở đây, nói chung một tay ăn mày một tháng có thể đi xin được một nghìn hoặc tám trăm lần. Người nào may mắn thì cùng lắm đi xin được khoảng hai nghìn lần. Dân số ở đây khoảng ba triệu, ăn mày độ chục anh, tức là tôi cứ khoảng mười nghìn người dân mới ăn mày một người. Như thế thu nhập của tôi ổn định, về cơ bản là cho dù kinh tế thế giới đi lên hay đi xuống, tình hình xin tiền của tôi vẫn ổn định, không biến động nhiều.

Trời, tôi phục tay ăn mày này quá!
- Tôi thường nói tôi là một thằng ăn mày vui vẻ. Những thằng ăn mày khác thường vui vì xin được nhiều tiền. Tôi thường bảo chúng nó là, chúng mày nhầm rồi. Vì vui vẻ thì mới xin được nhiều tiềnchứ.

Quá chuẩn!
- Ăn mày là nghề nghiệp của tôi, phải hiểu được niềm vui do công việc của mình mang lại. Lúc trời mưa ít người ra phố, những thằng ăn mày khác đều ủ rũ oán trách hoặc ngủ. Đừng nên như thế, hãy tranh thủ mà cảm nhận vẻ đẹp của thành phố. Tối về tôi dắt vợ và con đi chơi ngắm trời đêm, nhà ba người nói cười vui vẻ, có lúc đi đường gặp đồng nghiệp, tôi có khi cũng vứt cho họ một đồng xu, để thấy họ vui vẻ đi, nhìn họ như nhìn thấy chính mình.
- Ối ông cũng có vợ con?
- Vợ tôi ở nhà làm bà nội trợ, con tôi đi học. Tôi vay tiền ngân hàng Vietinbank mua một căn nhà nhỏ ở ngoại thành, trả nợ dần trong mười năm, vẫn còn sáu năm nữa mới trả hết. Tôi phải nỗ lực kiếm tiền, con tôi còn phải học lên đại học, tôi sẽ cho nó học Quản trị kinh doanh, Marketing, để con tôi có thể trở thành một thằng ăn mày xuất sắc hơn bố nó.

Tôi buột miệng:
- Ông ơi, ông có thu nhận tôi làm đệ tử không?

(Nguồn: internet
Người giới thiệu tài liệu: bạn Ôm Vờ Cây Si :p)
 
Coi hết nửa tiếng, ngẫm nghĩ cũng ngần ấy, tính đi tính lại, chắc có lẽ Cảng Nhà Rồng Khánh Hội đóng cửa (cũng sắp) thì chuyển qua nghề này thôi!
 

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom