Sao các chàng trai, cô gái trẻ mà suy nghĩ, lo lắng sớm thế nhỉ? Với sức trẻ của mình, sao các bạn ko nghĩ tới việc "chúng tôi, những SV ra trường sẽ làm gì để .... góp công sức của mình trong quá trình phục hồi nền kinh tế của đất nước" nhỉ? Các bạn chỉ lo lắng mà ko nghĩ tới hành động. Công việc của các bạn SV lúc này là học cho thật tốt, và phải nghĩ: CHẮC CHẮN CHÚNG TÔI SẼ THÀNH CÔNG! Đừng có ỷ lại bất cứ 1 ai ngoài chính chúng ta. Nhớ là trên thế giới này dù cả nền KTế có sập xuống thì hàng tỷ người (trong đó có bạn, có tôi) vẫn phải sống.
Đúng rồi bác ạ, PHẢI SỐNG! và SỐNG CHO RA SỐNG!
...........................................
Ngay trong mục vui đùa khi nói về "xăng tăng giá". Ở đó tớ nêu ra mấy giải pháp, trong đó có những giải pháp tích cực mà ko muốn chỉ rõ ra mà chỉ để các bạn tự suy nghĩ (chứ tớ viết ra thế ko phải trò đùa đâu). Cũng là một vấn đề khó khăn của XH nói chung nhưng có người nhìn ra đó là 1 cơ hội làm giàu cực tốt (trường hợp quyết định bán cổ phiếu xyz, mua cổ phiếu của công ty xăng dầu chẳng hạn) nhưng cũng sẽ có nhiều người lại ca thán về điều đó (nào là phải bỏ công ty xa, bán xe máy đi xe đạp,...). Thực ra đó là các cách mà mỗi chúng ta phản ứng với khó khăn mà thôi (người thì tìm cách vượt qua, người thì kêu ca chính phủ, người thì than vãn về bản thân... còn bạn thì muốn mình là người than vãn hay là người có hành động để vượt qua?).
Thực ra, theo bản năng của con người, khi gặp khó khăn thì việc đầu tiên là nghĩ đến phương án xấu, để phù hợp với sự thay đổi đó (VD việc bỏ xe máy đi xe đạp - Vui thôi), tuy nhiên có nhiều người lại thấy đó là cơ hội : VD : Chuyển sang kinh doanh xe đạp, hoặc nghĩ ra một giải pháp nào đó rất phù hợp cho xe đạp điện . . .
nhiều khi sự an phận và sự sáng tạo chỉ cách nhau 1 gang tấc!!
Thông thường, trong hoàn cảnh khó khăn thì người tài mới xuất hiện nhiều. Còn nói như Robert Kyiosaky thì ở đâu có biến động lớn thì ở đó sẽ có nhiều cơ hội lớn (chỉ có điều mỗi chúng ta ai phát hiện ra cơ hội đó mà thôi). Sẽ có 5% người tìm được cơ hội đó, còn 95% những người còn lại sẽ ca thán (tớ ko nghĩ các bạn SV trẻ lại nằm trong số đó). Những người chuyên gia đầu tư như Mr Okebab sẽ tìm ra rất nhiều cơ hội mỗi khi có biến động lớn này đấy
------------------------------------------------------------
To bác : Em không nghĩ rằng mình là người thành công vì chỉ là hạt cát nhỏ thôi, còn nhiều người giỏi lắm, chỉ thấy rằng mình cũng không đến nỗi tệ quá để bạn bè và mọi người phải xấu hổ về mình.
-------------------------------------------------------------
Các bạn ạ, mình rất thích câu :
Ví rằng đường đời bằng phẳng cả
Anh hùng nào có hơn ai
Như mình đã từng nói, phải nhìn vấn đề dưới nhiều góc độ khác nhau, khi đó mới thấy hết được cái mà mình cần làm. VD như việc thiên hạ đổ xô đi mua xe đạp điện mà mình VD ở trên.
Các bạn sinh viên mới ra trường ạ.
Mình nói đến việc ra trường :
- Ra trường là đi xin việc làm, chỗ nhận vào thì mình không ưng vì điều kiện và lương thấp quá, chỗ mình ưng thì họ lại không nhận vào vì mình chưa có Kinh nghiệm. Và nhiều khi đồng lương làm cho ta rối trí, chỉ cần hơn nhau 300.000 đồng/tháng thôi, nhưng ta đã hoang mang.
Tại sao lại thế nhỉ, cái các bạn cần lúc này chưa hẳn chỉ là tiền, và tiền cũng chưa hẳn là điều tiên quyết, mà cái quan trọng là kinh nghiệm, cái đó tiền không mua được, đó là kinh nghiệm gì ?? Kinh nghiệm sống, KN đối nhân xử thế, KN giải quyết công việc, KN làm việc, KN tổ chức . . . và kể cả mánh khóe. Với chỉ 300.000đ * 12 tháng = 3,6tr thì quá nhỏ so với số KN mà các bạn có được.
Vì vậy, khi phỏng vấn các bạn mới ra trường, thấy lương các bạn đề nghị là 2,5tr, khi mình đề nghị lại là 2,1 tr thì các bạn lại suy nghĩ rất lâu mà không biết rằng có thể các bạn đang mất đi một cơ hội mà các bạn không thể mua được bằng tiền. Đó chính là sự học hỏi.
Chấp nhận làm việc khổ cực, trau dồi kiến thức, so sánh giữa thực tế và lý thuyết vừa học để
1 năm sau có thể hiên ngang nói rằng : Anh ơi, nếu anh trả em mức lương <4tr/tháng thì em không làm được.
và
3 năm sau nói rằng : Anh ơi, nếu anh trả em mức lương <7 tr/tháng thì em không làm được.
. . . . . . . . . . . . .
Chúng ta đang vấp phải một khó khăn : DN thì đòi người có KN, còn SV mới ra trường thì đâu có KN, vậy thì chính ta phải là người vượt qua khó khăn đó.
Đừng đỏi hỏi DN, họ có lý của họ và họ không thể nhường bước được.
Vậy hãy tỏ ra rằng, mình có khả năng giải quyết vấn đề tốt, có sự sáng tạo, làm việc theo nhóm tốt, khả năng tiếp thu nhanh . . . duy chỉ là
chưa có KN. Vậy thì hãy thể hiện cho họ biết rằng, 3 tháng sau em sẽ nắm được công việc trọn vẹn (VD vậy)
Mình phỏng vấn rất nhiều người, có cả những người có kinh nghiệm 16 năm nhưng mình vẫn không chọn, mình chỉ chọn người
phù hợp quan điểm giải quyết vấn đề và trong cuộc phỏng vấn nói lên được
" EM LÀ AI!!!"
Nhiều bạn ra trường xong là đi làm cho một công ty nào đó, trong công việc hàng ngày bạn đó đã nhìn ra một cơ hội kinh doanh, sau 2 -3 năm thì xin nghỉ, và tự bạn ấy đã lập cho mình một công việc, và cách quản lý công việc bạn đó không cần hỏi đâu xa mà chính là học hỏi và rút kinh nghiệm từ công ty cũ
- Không hẳn cứ ra trường là phải xin việc làm, cơ hội làm giàu có nhiều lắm, chỉ sợ ta không đủ thời gian và tiềm lực để làm thôi.
Nhiều người nghĩ, những cơ hội kiếm ra tiền thì đã có người khác lấy hết rồi, 6 tỷ người cơ mà. Những người tỷ phú họ làm giàu được vì thời bấy giờ như thế, còn bây giờ khác rồi, làm sao mà làm vậy được . . . .
Hoàn toàn sai bạn ạ, xã hội luôn vận động, và mỗi sự vận động dù là xấu hay tốt đều tạo ra những cơ hội cho người này và gây ra sự chán nản hay vui sướng cho người khác. Mà xã hội thì luôn vận động nên cơ hội nhiều vô kể, quan trọng là ta có nắm bắt được và có khả năng thực hiện được hay không thôi.
Chính vì thế trong bất cứ một xã hội nào, thời kỳ nào đều có những người giàu lên từ 2 bàn tay trắng, và đều có các "đại gia" bị thất thế. Vì vậy cơ hội đều có cho mọi người.
Việc tăng giá xăng là một tác động xấu, nhưng lại sinh ra nhiều cơ hội cho các ngành nghề khác (VD : Xe đạp điện, làm bình Ac qui, xe buýt, đầu cơ) nhưng lại là khó khăn cho các ngành khác (VD vận tải, taxi . . . )
Việc bắt buộc đội mũ bảo hiểm nhìn chung là tạo cơ hội rất lớn cho nghề làm mũ bảo hiểm, ai đi cũng phải đội, và không phải ai cũng thích. Thế là nghề làm mũ bảo hiểm thời trang và trang trí mũ bảo hiểm ra đời và rất phát đạt, đến mức một số Cty chính hãng lại rơi vào khó khăn. Dĩ nhiên các Doanh nghiệp nhựa cũng có thêm việc để làm.
Kinh doanh du lịch đi bằng xe đạp cũng là một ý tưởng hay, xe đạp đôi cũng là một ý tưởng hay, việc tiếp thị trong toilet các nhà hàng cũng là một ý tưởng hay, việc quảng cáo với các bảng quảng cáo xoay đổi chiều cũng là một ý tưởng hay. Việc kinh doanh quần áo với các tiêu chí rõ ràng cũng là một điều nên làm. . . . .
Ý tưởng thì có rất nhiều, ý tưởng thường đi cùng với cơ hội. Vì vậy các bạn hãy nghĩ rằng
con đường lập nghiệp không chỉ bắt đầu từ việc . . . đi xin việc làm.
Hãy bắt đầu bằng một ước mơ và hãy thực hiện nó bằng một nụ cười!