Đỉnh cao về đối đáp (1 người xem)

  • Thread starter Thread starter echo07
  • Ngày gửi Ngày gửi
Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

echo07

Nguyệt Hà
Tham gia
24/8/07
Bài viết
436
Được thích
318
Hai vợ chồng cùng ngành xuất bản sách. Đêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện từ chuyện yêu đương gia đình, bè bạn, nghề nghiệp.
Anh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ:
}}}}}}}}}}}}}}}

Sách mới cho nên phải đắt tiền
Chị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn:
}}}}}}}}}}}}}}}

Hôm nay xuất bản lần đầu tiên
Anh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba:
Anh còn tái bản nhiều lần nữa
Chị vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở:
Em để cho anh giữ bản quyền
Vài năm sau:
Cô vợ đọc:
Sách đã cũ rồi phải không anh
Sao nay em thấy anh đọc nhanh
Không còn đọc kỹ như trước nữa
Để sách mơ thêm giấc mộng lành
Anh chồng ngâm:
Sách mới người ta thấy phát thèm
Sách mình cũ rích, chữ lem nhem
Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc
Đọc tới đọc lui, truyện cũ mèm
Cô vợ thanh minh:
Sách cũ nhưng mà chuyện nó hay
Đọc hoài vẫn thấy được bay bay
Đọc xong kiểu này, rồi kiểu khác
Nếu mà khám phá sẽ thấy hay
Anh chồng lầu bầu:
Đọc tới đọc lui mấy năm rồi
Cái bìa sao giống giấy gói xôi
Nội dung từng chữ thuộc như cháo
Nhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi
Thằng hàng xóm hắng giọng sang:
Sách cũ nhưng mà tui chưa xem
Nhìn anh đọc miết thấy cũng thèm
Cũng tính hôm nào qua đọc lén
Liệu có trang nào anh chưa xem? --=0--=0--=0--=0
 
Thư vợ chồng!
Có một anh nông dân mới cưới vợ đã có việc phải đi xa. Sau vài tháng, cô vợ gửi thư cho chồng, nội dung như sau:

"Đám ruộng hai bờ ở đầu hông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?"

Ông chồng đọc xong trả lời:

"Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông"

Đọc thư của ông chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gửi thư tiếp:

"Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công"

Ông chồng hồi đáp:

"Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua ông, có biết không?"

Bà vợ rằng:

"Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông về vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công"

Chồng tiếp tục bực mình:

"Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống
Còn không kẻ khác cấm cho trồng"

Bà vợ chịu không nổi... gửi tiếp:

"Ông à... cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch... thế là xong"

Ông chồng càng tức giận hơn:

"Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là... xong"

Bà tiếp:

"Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!"

Chồng nghe thế liền gửi lại:

"Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cấy cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong"

Hôm sau, chồng nhận được thư vợ như sau:

"Luật mới ban hành ông biết ko?
Ruộng mà không cấy sẽ sung công
Vậy ông thu xếp mà về sớm
Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông"

smile_tongue.gif
smile_tongue.gif
smile_tongue.gif
 
Hai vợ chồng cùng ngành xuất bản sách. Đêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện từ chuyện yêu đương gia đình, bè bạn, nghề nghiệp.
Anh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ:
}}}}}}}}}}}}}}}

Sách mới cho nên phải đắt tiền
Chị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn:
}}}}}}}}}}}}}}}

Hôm nay xuất bản lần đầu tiên
Anh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba:
Anh còn tái bản nhiều lần nữa
Chị vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở:
Em để cho anh giữ bản quyền
Vài năm sau:
Cô vợ đọc:
Sách đã cũ rồi phải không anh
Sao nay em thấy anh đọc nhanh
Không còn đọc kỹ như trước nữa
Để sách mơ thêm giấc mộng lành
Anh chồng ngâm:
Sách mới người ta thấy phát thèm
Sách mình cũ rích, chữ lem nhem
Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc
Đọc tới đọc lui, truyện cũ mèm
Cô vợ thanh minh:
Sách cũ nhưng mà chuyện nó hay
Đọc hoài vẫn thấy được bay bay
Đọc xong kiểu này, rồi kiểu khác
Nếu mà khám phá sẽ thấy hay
Anh chồng lầu bầu:
Đọc tới đọc lui mấy năm rồi
Cái bìa sao giống giấy gói xôi
Nội dung từng chữ thuộc như cháo
Nhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi
Thằng hàng xóm hắng giọng sang:
Sách cũ nhưng mà tui chưa xem
Nhìn anh đọc miết thấy cũng thèm
Cũng tính hôm nào qua đọc lén
Liệu có trang nào anh chưa xem? --=0--=0--=0--=0

Sau khi thấy anh hàng xóm muốn xem sách, anh chồng nghĩ lại rồi phát cáu trả lời :
Hỡi bạn hàng xóm có máu dê
Sách cũ nhưng tôi đâu đã chê
Khôn hồn đi ngay tiệm sách khác
Léng phéng ở đây sẽ dập mề
Chị vợ khúc khích

Sách hay chồng đọc mãi không nhàm
Gáy thủng, bìa long vẫn cứ ham
Chữ nhoè bởi chồng em đọc mãi
Đêm bảy ngày ba, vẫn chưa cam ...
Anh chồng ra chiều suy nghĩ :

Sách cũ nhiều khi lúc review
Nhiều trang sao thấy vẫn còn “new”
Có phải khi xưa vội vă quá
Hay là sách đă được rebuilt?

Rồi anh chồng tự nhủ
Sách cũ mà ta ráng giữ gìn
Để cho sách vẫn măi còn “zin”
Dù cho đọc tiếp vài năm nữa
Sách cũ mà sao giống mới in
Cha hàng xóm lại ngó đầu vào :


Dẫu sao sách cũng đã cũ rồi
Có mùi mốc mốc giống mùi vôi
Giấy thời vàng úa rờ nham nhám
Thôi thì anh vứt nó . . . cho tôi

Anh Chồng cầm dép ném ngay về phía lão hàng xóm :


Sách cũ, nhưng là sách của tui,
Nào phải mật ngon để nhử ruồi
Xóm giềng tui nhắc cho nghe đó,
Đừng để có ngày ...móc mắt đui
Rồi quay sang an ủi vợ :
Đồ cổ thực là quý đó mà
Gừng già cay lắm đến xuýt xoa
Rượu để lâu ngày càng ngon tuyệt
Như sách này đây... úi chà chà!

Và từ đó . . .
Sách cũ dù đă đọc thuộc lòng
Đêm nào không đọc ngủ không xong
Đọc tới, đọc lui, đọc đủ kiểu
Mỏi gối, mệt tay, lưng muốn cong
Từ đó ông chồng đọc sách luôn
Tinh thần thăng hoa cứ trào tuôn
Tư tưởng cứ trào lên trên giấy
Lai láng tuôn ra tựa suối nguồn

Bà vợ hạnh phúc cũng yêu thơ
Từ đây thôi hết cảnh bơ vơ
Lang quân đă biết yêu sách qúy
Ta giữ cho chàng để bàn thờ

Hàng xóm qua thăm rất ngạc nhiên
Có chàng yêu sách đọc liên miên
Sáng, trưa, chiều, tối không ngơi nghỉ
Thật đáng danh xưng bậc thánh hiền
Sau khi đọc sách một thời gian, kiến thức tăng và thành bậc thánh hiền thân thể xơ xác, ông chồng đă có vài lời gửi cho hậu thế :
Cuối cùng xin có vài lời khuyên
Dù muốn vang danh bậc thánh hiền
Cũng đừng lạm dụng đọc nhiều quá
E rằng sẽ sớm phải quy tiên.

(Xâu tầm, lắp ghép và chỉnh sửa)
 
Web KT

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom