Hôm nay, Bạn đang cảm thấy gì .....hãy chia sẻ. (7 người xem)

Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

Buổi sáng nay, 1 từ đủ diễn tả cảm giác, đó là "đau".
 
Thà 1 phút huy hoàng rồi chợt tắt......
Còn hơn phải le lói suốt trăm năm.!!!!!!!!!!!!!!

Haizzzzzzzzz, mệt, thấy bùn ngủ vật vã
 
Cảm thấy lạnh.đau đầu, chóng mặt...!ốmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm
 
lạnh quá trời, không run nổi nữa
 
Xuân đến mọi nhà

-+*/
Đời con sông có bên bồi bên lở;

Bên tiển nhau đi, bên mỏi con sào

Hàng cau sau nhà rũ ra nổi nhớ

Như vọng fu nhìn mây bạc chao nao

:=\+ Xóm chài nho nhỏ, xuân vùi trong cát

Thằng bé tèm nhem vọc mấy miễn sò

Bên tấm fên dừa mục nát xát xơ

Bà mẹ gầy nheo mắt ngó xuân nghèo

}}}}} Bên kia sông thêng thang dòng fố thị

Xe cộ trùng trùng, sáng rỡ xiêm y

Lòe loẹt nước hoa, rộn ràng, siêu thị

Tấp nập dòng người, ngã ngớn cười vui

--=0 Xuân vẫn thế hồn nhiên cho tất cả

Gọi nắng mai hồng chia trọn niềm vui

Fả tràn ngập làn xuân sang bảng lảng

& con người, cảnh vật trở nên thơ.
--=0
(Sửa của người khác)
 
"Thà làm hai đường thẳng song song, để mãi không bao giờ gặp nhau; còn hơn làm hai đường thẳng cắt nhau, gặp nhau một lần rồi mãi mãi chia xa..."

Hai đường thẳng song song được một cậu bé vạch ra trên một tờ giấy dài vô tận. Đường thẳng này ngắm nhìn đường thẳng kia, ngày qua ngày và bỗng thấy thật buồn chán. "Chúng mình thật giống nhau, cùng là hai đường thẳng thật đặc biệt, dài tít tắp về hai đầu". Thế là ngày nối ngày, đường thẳng kia cứ muốn xích lại thật gần, xích lại thật gần, mong muốn cho khoảng cách giữa hai đường thẳng được nhỏ lại. Cứ mỗi lần khoảng cách bé đi một chút, là đường thẳng kia vui lắm, nhưng cớ sao một đường thẳng thì cứ mải miết mong muốn tiến lại gần, một đường thẳng thì lại dửng dưng đứng im một chỗ... ?.

"Này, sao không tiến lại phía tôi, ngày nào tôi cũng cố gắng để lại gần bạn đấy !".

"Chả ích gì đâu, ngốc ạ !".

"Khi nào tôi tiến sát vào bạn, chúng mình sẽ là một đường chì rất đậm, rất đẹp. Màu đỏ của tôi và màu xanh của bạn, chúng mình sẽ hòa vào nhau".

Thế là đường thẳng kia ngày nối ngày vẫn mải miết, mải miết tiến lại gần đường thẳng song song với chính nó. Nó có một niềm tin kỳ lạ, khi hai màu hòa vào nhau, nét chì trên giấy sẽ đẹp long lanh không còn đơn điệu như hai đường song song lúc trước...

Bỗng một ngày, khi mà đường thẳng đỏ đã tiến tới rất gần với đường thẳng xanh, cậu bé liền tẩy đường thẳng xanh đi.

"Cậu bé ơi, sao không cho chúng tôi lại gần nhau, tôi sắp tiến tới đường thẳng xanh rồi" - đường thẳng đỏ khóc lóc.

"Ngươi thật là ngốc nghếch, đến một đứa nhóc như ta còn biết, hai đường thẳng song song nào có bao giờ gặp nhau".

"Có mà, tôi sắp gặp được rồi !".

"Ngốc thật, ngươi nhầm rồi. Ta xóa đường thẳng xanh đi để nói cho ngươi một điều rất nhỏ, hai đường thẳng song song không thể cắt được nhau đâu, nó sẽ cắt nhau, nhưng mà là ở xa tít tắp, mà ta thì chả biết xa tít tắp là ở phương nào cả, sao ngươi cứ phải cố tình lừa dối mình như thế ?".

Đường thẳng đỏ buồn lắm, giờ nó có một mình, trên một trang giấy trắng toát, nó nổi bật, nó đẹp cái sắc đỏ tươi, nhưng nó không còn được thấy đường thẳng song song với chính nó nữa. Có lẽ nào hai đường thẳng song song chỉ cắt nhau ở vô cực, có khi nào, khi tờ giấy không còn dài tít tắp, không còn quá rộng thênh thang, thì hai đường thẳng song song rồi sẽ gặp được nhau ?.

Nếu như cho tôi một niềm tin và ngây thơ con trẻ, chắc chắn tôi sẽ đóng vai đường chì đỏ, hỏi cậu chủ của nó rằng : "Cậu bé ơi, có khi nào, hai đường thẳng song song gặp được nhau, cho dù có là ngoài tờ giấy ?".

"Thà làm hai đường thẳng song song để có thể cùng đi với nhau đến cuối đường, còn hơn là làm hai đường thẳng cắt nhau -- chỉ giao nhau một lần rồi xa nhau mãi mãi".

Có chắc chắn là vậy không... ?.

Hai con đường song song trong phép toán sẽ luôn luôn đi cùng nhau, nhưng hai con đường trong cuộc sống thì có gì đảm bảo được điều đó ?. Trong chuyến hành trình của đôi chân, làm sao ngăn được bước chân có lúc rẽ ngang rẽ dọc ?.

Làm hai con đường song song, đến một lúc nào đó, có một đường thẳng đột ngột rẽ hướng khác, vậy đường thẳng còn lại sẽ chỉ còn-lại-một-mình.. rời xa nhau mà không được "bước" vào nhau một lần nào.. lúc ấy có lẽ mới thấy rằng, làm hai đường thẳng song song chưa hẳn đã tốt, làm hai đường thẳng cắt nhau chưa hẳn là một-nỗi-đau...

Thế nhưng..

Dù cho song song hay cắt nhau, thì có lẽ vẫn còn dễ chịu hơn là chéo nhau.

Nhìn thoáng qua, những tưởng là hai đường thẳng ấy cắt nhau, nhưng thật sự, nó chỉ đơn thuần là chéo nhau -- lướt ngang qua nhau rồi đi xa mãi, không gặp nhau và cũng không được bên nhau.

Đường thẳng -- là tôi, là bạn, là mỗi người trong chúng ta.

Dù là cắt nhau, song song hay chỉ là chéo nhau, thì đích đến cuối cùng của mỗi con đường vẫn là hạnh phúc.
------------------------------------
------------------------------------
Alibaba Phương!
 
Hai đường thẳng song song có thể cùng nhau đi đến cuối cuộc đời, luôn bên cạnh nhau dù con đường có nhiều gập ghềnh thác núi. Hai đường thẳng song song có thể luôn nhìn thấy nhau khi chúng cùng 1 chiều, nếu ngược chiều, cũng là song song nhưng không cùng về một phía. Giống như hai người yêu nhau không phải là hai ánh mắt nhìn nhau mà là hai ánh mắt cùng nhìn về một phía...

Nếu có thể là đường thẳng song song thì hãy cùng nhau đi tiếp đến khi cả hai cùng không thể kéo dài được nữa...Hai đường thẳng cứ song song mà không cần biết nơi đâu là cuối con đường...và cũng chẳng cần biết điều đó....phải không anh?

Em - một đường thẳng song hành cùng đường thẳng là Anh. Em đã từng hứa với anh là sẽ ở bên anh ...chúng ta....như hai đường thẳng song song...
 
hihi, hai chị tâm trạng quá , mai em được ngủ tới 10h sáng, rét quá...được ngủ nướng.
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi điều hành viên:
hihi, hai chị tâm trạng quá hehe, mai em được ngủ tới 10h sáng, rét quá...hihi
Ngủ vậy có bị mẹ mắng không chị? Ngoài đó rét lắm sao? Trong em cũng bình thường thôi!Nhớ là tối đi ngủ đắp 2 chăn không kẻo đau sáng ngày không lên diễn đàn được đó chị nguyen canh. Em ước gì giờ mà anh chị nào có bài tập hay đưa lên chị em mình học với !
 
Ngủ vậy có bị mẹ mắng không chị? Ngoài đó rét lắm sao? Trong em cũng bình thường thôi!Nhớ là tối đi ngủ đắp 2 chăn không kẻo đau sáng ngày không lên diễn đàn được đó chị nguyen canh. Em ước gì giờ mà anh chị nào có bài tập hay đưa lên chị em mình học với !

rất nhiều bài tập trên diễn đàn mà bạn, hihi, mai tớ mới được ngủ mà, cả tháng nay lao động rồi mà, mấy chị ở phòng trêu " lao động hăng say, tình yêu sẽ đến" đúng thật tình yêu của mình là những giấc ngủ hihi
 
hihi, hai chị tâm trạng quá , mai em được ngủ tới 10h sáng, rét quá...được ngủ nướng.

Đôi khi, mệt mỏi vì cuộc sống, vì công việc, vì cái gì đó....thì để tâm trạng mình thư thái cùng những suy nghĩ khác về cuộc sống, viết những suy nghĩ của mình, tránh nghĩ đến công việc và những chuyện khác...cũng là 1 liều thuốc để tự cân bằng mình em ạ.
 
rất nhiều bài tập trên diễn đàn mà bạn, hihi, mai tớ mới được ngủ mà, cả tháng nay lao động rồi mà, mấy chị ở phòng trêu " lao động hăng say, tình yêu sẽ đến" đúngthật tình yêu của mình là những giấc ngủ hihi
Hôm nay em được mở rộng kiến thức nữa rồi "Nếu lao động hăng sau thì tình yêu đến chính là giấc ngủ" he he
 
Sao hôm nay ụống tới 12 giờ đêm vẫn chưa say
Chán quá
Chán mọi thứ
Chỉ muốn vào diễn đàn kiếm bài nào dễ dễ để giải cho tỉnh táo mà...... hổng có
Cóc kiếm được topic "Điểm danh thức khuya" nên điểm danh ở đây luôn
 
Con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm rớt tỏm xuống ao.​
 
Những thành viên thường xuyên sử dụng VBA trên diễn đàn không như bạn mô tả. Điển hình : Thầy Ptm, concogia,Tedaynui, Nghĩa Phúc, Quanghai, Hoàng Danh, Cadafi, Ba Tê .....thuộc hàng 7 tới 8 nút ( hơi chủ quan tí tẹo - tức là có cộng trừ 2 )..... chỉ có bác Sa QD tuy hơi già nhưng.....hổng có xấu, thầy Ndu tuy ....không được trắng nhưng....có duyên ngầm
Híc ( chưa nói tới một số thành viên mà mình chưa gặp mặt như thầy Sealand, Trung Chính, VietHoai, Bé Còi, nhapmon ........mình nghĩ cũng đẹp .......cực kỳ)
Túm lại
Anh Cò ơi nếu cộng thêm 2 nữa thì chắc em 10 nút rồi. Tính theo bài cào là thua chắc rồi. Híc híc.
 
Web KT

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom