Mùa đông không lạnh! (1 người xem)

Người dùng đang xem chủ đề này

bonghongthuytinh16

Thành viên mới
Tham gia
16/8/07
Bài viết
4
Được thích
53
Nghề nghiệp
sáng sớm em hái hoa hồng bán cho bao người qua,,,
"Em gặp anh giữa mùa đông buốt giá
Mắt ta nhìn tựa đã wen từ lâu..."

Hình như lúc em gặp anh không phải là Mùa đông lạnh giá!!
Cũng không phải anh và em mới quen nhau!!!

Nhưng... Mùa đông năm nay với em không lạnh khi em nghĩ về anh!!
Những suy nghĩ vu vơ, nhưng nó len lỏi vào tâm hồn em lúc nào em không biết!!
Nhiều lúc, chỉ thấy nhớ, nhớ anh thật nhiều, nhớ vu vơ!!
Mùa đông năm nay không lạnh vì em biết giờ này cũng có một ai đó đang nhớ đến em, không hẳn là anh!!

Nhưng điều đó làm cho em thấy ấm lòng!! Mùa đông không lạnh!!
Mùa đông năm nay không lạnh vì mùa thi đang đến, bù đầu với công việc thi cử, em quên mất mùa đông đến tự lúc nào rồi!! Chỉ biết lấy áo ấm ra mặc, và thấy không lạnh nữa!!
Mùa đông năm nay không lạnh, khi e nghĩ đến một vòng tay ấm áp đang chờ đợi em!!
Mùa đông không lạnh, chỉ vì trái tim em ấm áp!! tuy vẫn cô đơn, nhưng không lạnh lẽo!!
Anh có nhận ra em không!! Chắc không anh nhỉ!!
Nhưng không sao!!Anh hãy cứ biết là có một người đang nhớ đến anh thật nhiều!! vậy thôi!!
Một cảm xúc thật ấm áp, nhẹ nhàng, để em biết, một điều rất quan trọng!! trái tim em vẫn đập!! nhẹ thôi!!
Nhưng vẫn sống, sống để cảm nhận!!

Em và anh, bây giờ và mãi mãi, chắc vẫn chỉ là 2 đường thẳng song song, xa nhau đến vô cùng! Nhưng có lúc nào đó vô tình đọc những dòng này, hãy nghĩ rằng, có một người con gái, đang nhớ về anh với một trái tim ấm áp!!Hj vọng, mùa đông với anh sẽ không lạnh!!
Cám ơn anh!! cám ơn anh vì trên đời này có anh, để em còn biết nhớ!!để Mùa đông năm nay, với em, không lạnh!!

(st)
 
Em vẫn yêu mùa đông dẫu Sài gòn trời đầy nắng !!!

... Hôm nay Sài gòn trở mình, thay chiếc áo vàng óng ánh bằng ánh bạc buồn thăm thẳm, có se lạnh của mùa đông phương xa gửi đến.

Mùa đông yêu thương - giữa Sài Gòn !
Em dang vòng tay đón mùa đông vào lòng mình, mùa thật ấm khi nghĩ về một ai ....
Em yêu mùa đông bởi những luồn gió kéo dài qua ô cử nhỏ
Em yêu mùa đông được cuộn mình trong chăn và khẽ cười với dòng tin nhắn dịu dàng cùng anh, những dòng tin nhắn ru em vào giấc ngủ ngon lành. --=--
Em yêu mùa đông bởi những khúc tra trữ tình, nhẹ nhàng nói về mùa đông - mùa tình yêu.
Em yêu mùa đông với những hax xì mà cứ ngỡ ai đang nhắc ???
Em yêu mùa đông khi trãi dài bước chân, len lỏi trên từng con phố nhỏ để kiếm một món quà yêu thương.
Em yêu mùa đông khi bàn tay em được sưởi ấm bởi bàn tay rộng lớn của anh. Hơi ấm từ bàn tay anh chảy ngược vào tim khiến em cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết.
Em yêu mùa đông của em - của anh ( anh lạnh lùng như mùa đông vậy ) - của những người đang yêu nhau.
Em yêu mùa đông bây giờ - mùa đông của hy vọng - mùa đông của đợi chờ ! Bất chợt anh đến, anh quay về con đường kỷ niệm xưa...Nắm chặt tay em như dạo ấy....

Mùa đông giữa Sài Gòn !
Nghe nhé !

 
Lần chỉnh sửa cuối:
Mùa đông đã thực sự về sau hàng loạt những biểu hiện... dọa nạt con người. Bắt đầu bằng những cơn gió mùa, những cơn mưa rào bất chợt, rồi lại nắng lên, nhiệt độ cứ giảm rồi tăng, người ta thấy coi thường mùa đông quá.

Chẳng ai thích mùa đông cả. Mùa đông đến mang theo những thứ chẳng có lợi với con người. Da dẻ khô hanh nứt nẻ, các bệnh về hô hấp xuất hiện nhiều hơn. Mọi người phải mặc quá nhiều quần áo để chống lại cái rét và chẳng thể phô ra những đặc điểm hấp dẫn của mình.

newloveh029.jpg

Ngày còn nhỏ mình cũng rất ghét mùa đông, đơn giản và dễ hiểu: mình quá yếu nên mỗi mùa đông đến. Cơ thể mình như một cái hố chứa bao nhiêu thứ bệnh vốn có khi đông đến, cộng với lười vận động, không thể dậy sớm làm mình giống hệt mọi người... Ghét mùa đông!

Hôm nay, khi tan làm, lang thang trên phố, ngắm dãy phố dài xao xác những hàng cây. Cái lạnh len lỏi vào mỗi con người, mình cảm nhận được từng chút lạnh thấm vào da thịt. Gió đang tìm cách chen chân vào cơ thể qua những chỗ không được ngụy trang kỹ bởi áo ấm và khăn choàng. Thế nhưng, mình không thấy rùng mình vì rét mà cảm giác như đang rất ấm.

Tuy rằng đông đã sang, thu đã tàn nhưng phảng phất đâu đây vẫn còn mùi hương hoa sữa. Nó không nồng nàn như khi chớm thu mà thơm lay lắt, lúc sộc thẳng vào mũi người ta, lúc hít hoài chả thấy. Từng cơn gió se sẽ lay động và làm rụng xuống những chiếc lá vàng. Gió không đủ mạnh để cuốn bay những chiếc lá, nó chỉ đủ làm lá di chuyển nhè nhẹ hòa lẫn với dòng người. Mình muốn dừng lại, giang tay chặn những chiếc lá vàng kia nhưng tuổi tác và dòng người đang trôi sẽ phá vỡ cảm giác tuyệt vời vốn có của mình mất.

Mình thấy yêu mùa đông hơn từ khi có anh. Những lúc một mình lang thang trên đường thế này, mình luôn nghĩ đến anh, nghĩ đến đôi bàn tay với những ngón thô nhưng rất ấm. Mình luôn thèm cái cảm giác được anh ôm vòng từ phía sau (cái kiểu mà chỉ có mình thích còn anh thì không) và các ngón tay anh đan lấy ngón tay mình, siết chặt.

Mình nhớ đến câu châm ngôn đã đọc ở đâu đó "các ngón tay trong một bàn tay thường không khít nhau là vì để chỗ cho người khác đan tay vào". Mình xin được đính chính với mình, cảm giác đó chỉ có khi bàn tay đan vào là của anh, chỉ có anh thôi.

Mình thích đi một mình để sống trong tưởng tượng. Gió lạnh và thời tiết khô hanh sẽ không làm cho mình sợ nếu mình luôn có anh bên cạnh. Cảm giác nằm trong lòng anh, hay được anh ôm chặt trong tay... rất kỳ lạ, khiến chỉ cần hình dung tới thôi, mình đã không còn thấy lạnh.

Mình cũng biết một điều, cả anh và mình đều khao khát một thứ khác nữa, đó là nụ hôn. Nụ hôn làm tan mọi băng tuyết, đẩy cả hai đứa đến một sa mạc... khát khô và nóng bỏng. Có lẽ vì vậy mà mình không thấy sợ và ghét mùa đông như mọi người.

Mình vẫn cứ mong ước, vào một buổi sớm mùa đông lạnh lẽo, anh nhẹ nhàng đến bên mình và thì thầm: "Em có lạnh không?"

BTHANG [cutegalaxy@viettel.vn]
 
Trời lạnh mặc kệ trời
Người lạnh đã có người sưởi ấm
Ta đây lạnh giữa trời đông
Tay phải nắm chặt tay trái
Tự sưởi ấm khi đông về


Sao không tự sưởi ấm mình mà phải đợi vòng tay của người. Mặc một áo lạnh thì 2 áo, 3 áo, 4 áo....8áo luôn heeeeee--=0
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Trời lạnh mặc kệ trời
Người lạnh đã có người sưởi ấm
Ta đây lạnh giữa trời đông
Tay phải nắm chặt tay trái
Tự sưởi ấm khi đông về


Sao không tự sưởi ấm mình mà phải đợi vòng tay của người. Mặc một áo lạnh thì 2 áo, 3 áo, 4 áo....8áo luôn heeeeee--=0

Cám ơn Linh đã quan tâm tới topic này của mình. Nhưng bạn ơi, dù bạn có mặc chục cái áo, bạn cũng không thể cảm nhận được sự ấm áp giống như khi ôm người mình yêu đâu!.
 
Trời lạnh mặc kệ trời
Người lạnh đã có người sưởi ấm
Ta đây lạnh giữa trời đông
Tay phải nắm chặt tay trái
Tự sưởi ấm khi đông về


Sao không tự sưởi ấm mình mà phải đợi vòng tay của người. Mặc một áo lạnh thì 2 áo, 3 áo, 4 áo....8áo luôn heeeeee--=0

Linh à! Cái lạnh giá xuất phát từ bên trong sâu thẳm của con tim! Càng mặc nhiều áo có lẽ sẽ càng lạnh thêm! Nó chỉ có thể ấm lại nhờ một trái tim nóng bỏng khác gần bên!
 
Xin chào anh Kiệt,

Sắp đến noel và chuẩn bị đón xuân về, anh thấy em làm thơ và bình thơ "mùa đông" về lãng mạn quá. Tặng em một bài thơ xuân của Xuân Diệu để làm mọi thứ lãng mạn hơn.

Thanks.
Anh Tú
__________________________________________________________

XUÂN KHÔNG MÙA

Một ít nắng, vài ba sương mỏng thắm,
Mấy cành xanh, năm bảy sắc yêu yêu
Thế là xuân. Tôi không hỏi chi nhiều
Xuân đã sẵn trong lòng tôi lai láng,
Xuân không chỉ ở mùa xuân ba tháng;
Xuân là khi nắng rạng đến tình cờ,
Chim trên cành há mỏ hót ra thơ;
Xuân là lúc gió về không định trước
Đông đang lạng bỗng một hôm trở ngược,
Mây bay đi để hở một khung trời
Thế là xuân. Ngày chỉ ấm hơi hơi,
Như được nắm một bàn tay son sẽ...

Xuân ở giữa mùa đông khi nắng hé;

Giữa mùa hè khi trời biếc sau mưa;
Giữa mùa thu khi gió sáng bay vừa
Lùa thanh sắc ngẫu nhiên trong áo rộng.
Nếu lá úa trên cành bàng không rụng,
Mà hoa thưa ửng máu quá ngày thường;
Nếu vườn nào cây nhãn bỗng ra hương,
Là xuân đó. Tôi đợi chờ chi nữa?
Bình minh quá, mỗi khi tình lại hứa,

Xuân ơi xuân vĩnh viễn giữa lòng ta
Những em gặp gỡ giữa đường qua
Ngừng mắt lại, để trao cười, bỡ ngỡ.
Ấy là máu báo tin lòng sắp nở
Thêm một phen tuy đã mấy lần tàn.
Ấy là hồn giăng rộng khắp không gian
Để đánh lưới những duyên hờ mới mẻ?
Ấy những cánh chuyển trong lòng nhè nhẹ
Nghe xôn xao rờn rợn đến hay hay...
Ấy là thư hồi hộp đón trong tay;
Ấy dư âm giọng nói của bao ngày
Một sớm tim bỗng dịu dàng đồng vọng...
Miễn trời sáng, mà lòng ta dậy sóng,
Thế là xuân. Hà tất đủ chim, hoa?
Kể chi mùa, thời tiết, với niên hoa,
Tình không tuổi, và xuân không ngày tháng./​
thơ XUÂN DIỆU
 
Ấm áp ko phải khi ngồi bên đống lửa mà là bên cạnh người bạn thương yêu! Ấm áp ko phải khi mặc một lúc 2, 3 cái áo ấm mà là khi đứng trước gió lạnh, từ phía sau có ai đó khoác lên vai bạn một tấm áo! Ấm áp ko phải khi bạn nói ấm quá mà là khi có người thì thầm với bạn: Em (Anh) có lạnh ko?. Ấm áp ko phải khi bạn dùng 2 tay xuýt xoa.mà là khi bàn tay người ấy khẽ nắm lấy bàn tay bạn! Ấm áp ko phải khi đội chiếc mũ len mà là khi bạn được dựa vào một bờ vai tin cậy. Chúc các bạn luôn có những người yêu thương bên cạnh để mùa đông trở nên ấm áp không còn lạnh lẽo nữa.
 
Ấm áp ko phải khi ngồi bên đống lửa mà là bên cạnh người bạn thương yêu! Ấm áp ko phải khi mặc một lúc 2, 3 cái áo ấm mà là khi đứng trước gió lạnh, từ phía sau có ai đó khoác lên vai bạn một tấm áo! Ấm áp ko phải khi bạn nói ấm quá mà là khi có người thì thầm với bạn: Em (Anh) có lạnh ko?. Ấm áp ko phải khi bạn dùng 2 tay xuýt xoa.mà là khi bàn tay người ấy khẽ nắm lấy bàn tay bạn! Ấm áp ko phải khi đội chiếc mũ len mà là khi bạn được dựa vào một bờ vai tin cậy. Chúc các bạn luôn có những người yêu thương bên cạnh để mùa đông trở nên ấm áp không còn lạnh lẽo nữa.

Cám ơn littlemonkey nhiều. Nhưng hình như thiếu hai câu "Ấm áp không phải là khi bạn đóng cửa thật chặt và chui vào chăn để "trốn" cái lạnh, mà là khi bạn mở toang cửa sổ, nhìn ra bên ngoài ... chắc chắn sẽ có điều thú vị sưởi ấm lòng bạn!. Ấm áp là khi mùa thu đi qua, cái lạnh ùa về ... có ai đó thì thầm vào tay bạn: "Chúc "ấy" một mùa đông ấm áp!"


TÌNH CA MÙA ĐÔNG

Trời lại đổi mùa, khơi gió Đông
Em nghe rét lạnh thoáng qua lòng
Chờ anh trao một vòng tay ấm
Che chở, vỗ về như ước mong

Sao lá không về đây hở anh
Để cho cây đứng đó trơ cành?
Chắc là xa lá cây buồn lắm
Em chẳng bao giờ xa cách anh!

Giọt nắng nghiêng mình thương nhớ ai
Hình như em thấy thoáng phôi phai
Tình em chẳng đổi màu như nắng
Vẫn mãi yêu anh những tháng ngày

Này mắt, môi chờ trong dấu yêu
Nụ hôn nồng đượm, xóa cô liêu
Cho nhau cả đất trời thơm ngát
Dệt mộng, ươm mơ, giấc mỹ miều

Và thế, anh là trăng của đêm
Còn em là một áng mây hiền
Mây ôm trăng nhé, cùng tình tự
Phiêu lãng, bềnh bồng cơn sóng êm...

Tình ca em viết giữa mùa Đông
Gởi đến cho anh chuyện của lòng
Sưởi ấm đời nhau bằng nhịp thở
Trong vòng tay ấm, hết long đong...

(st)
 
EM MÙA ĐÔNG

thuannghia


Xách giỏ thu đi hứng mùa rụng nhụy
Đừng nói cúc vàng, màu lợt nắng đó thôi
Trời chẳng đủ một vốc ngày bố thí
Ghé chân mây cất mẻ nhớ lên môi

Ta chầm chậm dắt chính mình qua phố
Bám vào đâu để khỏi lạc hình người
Có đôi bận lỡ dạt về đâu đó
Nhân ảnh hằng hà khuyết một bóng ta thôi

Không có lẽ vo cuốn mình thành đá
Tạc nên hình nên khối đợi tìm nhau
Bờ hoang dại chờ cái ngày em ghé
Điểm nhãn vào để mở cõi mai sau

Giỏ thu đó hứng đủ đầy nhụy nắng
Xin trải nguồn khơi chảy một ngày đông
Em có đến mở phía chiều thinh lặng
Nhớ khép hờ kẻo nắng lại đi rong

Ta chầm chậm bỗng nhiên em là phố
Phía bên nào có thể chạm bàn tay
Phía bên nào có vòm trời bỏ ngõ
Em sẽ là bông tuyết trắng bay bay

Cám ơn littlemonkey nhiều. Nhưng hình như thiếu hai câu "Ấm áp không phải là khi bạn đóng cửa thật chặt và chui vào chăn để "trốn" cái lạnh, mà là khi bạn mở toang cửa sổ, nhìn ra bên ngoài ... chắc chắn sẽ có điều thú vị sưởi ấm lòng bạn!. Ấm áp là khi mùa thu đi qua, cái lạnh ùa về ... có ai đó thì thầm vào tay bạn: "Chúc "ấy" một mùa đông ấm áp!"

Cái này....có lẽ dành cho những người đang yêu nhau sẽ hợp hơn.
Những ai đang alone thì ....đừng buồn nhé em yêu ! vượt qua thêm một mùa đông yêu thương. Mùa đông không em.
 
Những ai đang alone thì ....đừng buồn nhé em yêu ! vượt qua thêm một mùa đông yêu thương. Mùa đông không em.

Chị Linh ơi, cho bé nhìu chiện xíu nha. Câu này giống như lời của nam nói chứ không phải nữ nói?. Vậy chị là chị hay là anh vậy?. Nếu không phải thì cho bé xin lỗi nha, vì bé hay thắc mắc lắm. (Nhìu chiện mừ -\\/.)
 
Chị Linh ơi, cho bé nhìu chiện xíu nha. Câu này giống như lời của nam nói chứ không phải nữ nói?. Vậy chị là chị hay là anh vậy?. Nếu không phải thì cho bé xin lỗi nha, vì bé hay thắc mắc lắm. (Nhìu chiện mừ -\\/.)

Bạn đọc lại mấy câu thơ con cóc của mình dưới đi sẽ có câu trả lời )(&&@@

Trời lạnh mặc kệ trời
Người lạnh đã có người sưởi ấm
Ta đây lạnh giữa trời đông
Tay phải nắm chặt tay trái
Tự sưởi ấm khi đông về
 
Bé ít hiểu thơ lắm. Nhưng bé cũng cám ơn Linh (vì không biết anh hay chị nên bé xưng tên thôi nha). Chúc Linh có một mùa đông ấm áp và sớm tìm được một nữa của mình.

Chị Linh. bé ngố à !
Ấm áp gì chứ ! đang nóng chảy mồ hôi rồi đây !$@!! !$@!!
Cám ơn nhieuchien /-*+/
 
Chị Linh. bé ngố à !
Ấm áp gì chứ ! đang nóng chảy mồ hôi rồi đây !$@!! !$@!!
Cám ơn nhieuchien /-*+/

Sao chị gọi bé là ngố dzị?. Chị đang ở đâu mà nóng chảy mồ hôi dzị?. Nếu chị ở HCM thì đi hầu rịu với bé nha. Bé mong gặp chị lắm vì thấy chị nói chuyện dễ thương ghê!.
 
Sao chị gọi bé là ngố dzị?. Chị đang ở đâu mà nóng chảy mồ hôi dzị?. Nếu chị ở HCM thì đi hầu rịu với bé nha. Bé mong gặp chị lắm vì thấy chị nói chuyện dễ thương ghê!.

Dẫn bé đi không thành vấn đề, chỉ sợ mang tội dụ trẻ vị thiếu thành niên. Chị chưa muốn ngồi bóc lịch đâu bé.
Chị đang ở một nơi xa lắc, xa lơ hơ hơ hơ
 
Dẫn bé đi không thành vấn đề, chỉ sợ mang tội dụ trẻ vị thiếu thành niên. Chị chưa muốn ngồi bóc lịch đâu bé.
Chị đang ở một nơi xa lắc, xa lơ hơ hơ hơ

Sao chị lại nói thế chứ?. Chị là chị đâu phải là anh đâu mà sợ ngồi bóc lịch?. Mà là anh thì chẳng lẽ chị là người như thế sao?. Hihi...bé đùa thôi. Chị ở xa là ở đâu dzị biết đâu bé đang ở gần chị thì hôm nay chị em mình gặp nhau ốp lai cũng được. |||||

ca_dafi đã viết:
ca_dafi lấy chiếc Ferrary màu vàng kia qua chở Linh đi nha!

Chị ơi, chị cho em xem chiếc xe mí ạ?.
 
Sao chị lại nói thế chứ?. Chị là chị đâu phải là anh đâu mà sợ ngồi bóc lịch?. Mà là anh thì chẳng lẽ chị là người như thế sao?. Hihi...bé đùa thôi. Chị ở xa là ở đâu dzị biết đâu bé đang ở gần chị thì hôm nay chị em mình gặp nhau ốp lai cũng được. |||||



Chị ơi, chị cho em xem chiếc xe mí ạ?.

Tội phạm đâu phan biệt nam - nữ đâu bé. Chị nói dụ em là dụ cái zụ nhậu đó ngố ạ __--__
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Tội phạm đâu phan biệt nam - nữ đâu bé. Chị nói dụ em là dụ cái zụ nhậu đó ngố ạ __--__

Dzị là sao hở chị?. Chị nói làm bé sợ quá à. Đi chơi với chị khó khăn vậy sao?. Chị ơi, mở lòng ra mới dễ kiếm người iu. Hihi....

ca_dafi đã viết:
Nó đây cô nhìu chiện! ca_dafi mới mua hôm kia! Đang để ở gara chờ dán tem lửa nữa là xong! Mới chạy thử vài vòng hà

Anh ui, sao nhìn giống xe đua dzị?. Chắc là anh hay đua xe lắm ha. :-= Bữa nào anh chở bé đi vài vòng nha. Bé ở dưới quê mới lên thành phố nên chưa bít hết. |||||
 
Vậy mùa đông này không lanh nữa rồi nhé . Ca_dafi lấy Ferrari chở bé nhiều chiện đi 1 vòng ấm ngay. Ấm luôn cả một đông hihihi.
 
Mùa đông của em

Một chút se lạnh, một cơn mưa bất chợt, một chiếc lá vàng rơi nơi phương Nam đầy nắng cũng đủ cho ta nao lòng nhớ về xứ Bắc.Nơi đây không có mùa đông, tôi thường viết thư nhờ bạn thân gửi giùm một chút gió heo may. Gửi cho tôi những chiều đông cùng tụi bạn thả trâu chơi trò đánh trận giả trên cánh đồng chỉ còn trơ lại những gốc rạ, mải chơi đến nỗi quên cả củ khoai nướng đã thành tro tự lúc nào. Nhớ những chiều đông nội ngồi bên bếp lửa bỏm bẻm nhai trầu, tóc người bạc trắng cả chiều đông. Giờ ở quê người thui thủi, thèm không khí ấm áp bên nồi cơm tỏa khói cả nhà quây quần bên nhau mà sao thấy xa vời.


Rồi tôi bỗng sợ mùa đông. Một chiều đông như thế nội tôi ra đi mãi mãi theo ngọn heo may để bếp lạnh tro tàn. Chạy dưới làn mưa lạnh, tôi thầm trách mùa đông sao khéo vô tình! Có một bàn tay ấm áp chìa ra dắt tôi đứng dậy, bàn tay của cô bạn học ở cùng làng. Từ đó chúng tôi mãi bên nhau thả những ước mơ trôi theo con thuyền giấy. Theo nhau hái hoa cỏ may dọc triền đê uốn lượn. Theo nhau đi suốt những đêm giao thừa. Kìa, tiếng chuông nhà thờ từ đâu vọng lại, sự sống đang cựa mầm tách vỏ, chúng tôi đã nhận ra trong nhau một tiếng chuông lòng. Mùa đông ơi! Bạn từ một người xa lạ giờ thành gần gũi.
Theo tháng năm chúng tôi dần khôn lớn. Tôi xếp lại những kỷ niệm ấu thơ xuôi về phương Nam lập nghiệp. Bạn trụ lại giữa thủ đô hoa lệ để nỗi nhớ trải dài khắp non sông. Cuộc sống như cơn lũ cuốn tôi đi theo những hối hả đời thường. Tôi đã xa dần những mùa đông kỷ niệm. Ai đưa tôi theo về những ngày thơ ấu để cùng nhau chạy dọc bãi sông? Ai cho tôi theo về để ùa vào lòng bà yêu thương? Ai tìm lại giùm tôi hơi ấm bàn tay trong những đêm đông lạnh giá? Không ai cả...
PHẠM VĂN HỌC (ĐH Quy Nhơn)


( Bài này lấy từ đây )
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Vậy mùa đông này không lanh nữa rồi nhé . Ca_dafi lấy Ferrari chở bé nhiều chiện đi 1 vòng ấm ngay. Ấm luôn cả một đông hihihi.

Đó là chị nói thôi, anh ca_dafi chưa hứa chở bé đi mà. Với lại anh ca_dafi có nhìu bé lắm, bé hổng biết khi nào mới đến lượt mình!.!$@!!

Ai tìm lại giùm tôi hơi ấm bàn tay trong những đêm đông lạnh giá? Không ai cả...

Bé đã nói chị mở lòng ra đi, chị hổng chịu.

ca_dafi đã viết:
Linh ơi! Xa tận đâu vậy! ca_dafi lấy chiếc Ferrary màu vàng kia qua chở Linh đi nha!
 
Mở lòng ra nè :huglove: với bé đó, thích không cưng :lol:
 
Dzị còn bé tí xíu thì sao? Linh có mở luôn hông...
Linh ơi, bé tí xíu nói chiện này mong Linh hổng giận, đọc mấy bài của Linh, sao thấy giống con trai viết quá hà... hổng phải con gái nơi...

Sao ai cũng nói zậy nhẩy !
Vậy bé xíu + bé nhieu chiện + bé dễ thương + bé ++ ( tất cả mấy bé lun ) nghe bài này thế nào ?

Đi về phía không anh

Em vô tình giấu nỗi nhớ vào đêm

Anh mải mê tìm

Lạc lối

Biết hướng nào là hướng em đi


Em khóa tim mình bằng nỗi sợ chia ly

Những ám ảnh về tình đầu tan vỡ

Góp nhặt kỉ niệm mài lên thành nỗi nhớ

Khoảng cách nào vừa ngăn anh đến bên em?


Giờ nỗi buồn cũng đồng lõa với đêm

Khi nỗi nhớ đang giật mình bối rối

Lúc chạm vào một chút ít đơn côi

Em hãy hỏi tim mình thật khẽ

Sao cứ phải đi

Về phía không anh?



S/T: Mẹ Béo' Blog
 
Sao ai cũng nói zậy nhẩy !
Vậy bé xíu + bé nhieu chiện + bé dễ thương + bé ++ ( tất cả mấy bé lun ) nghe bài này thế nào ?

Đi về phía không anh

Em vô tình giấu nỗi nhớ vào đêm

Anh mải mê tìm

Lạc lối

Biết hướng nào là hướng em đi


Em khóa tim mình bằng nỗi sợ chia ly

Những ám ảnh về tình đầu tan vỡ

Góp nhặt kỉ niệm mài lên thành nỗi nhớ

Khoảng cách nào vừa ngăn anh đến bên em?


Giờ nỗi buồn cũng đồng lõa với đêm

Khi nỗi nhớ đang giật mình bối rối

Lúc chạm vào một chút ít đơn côi

Em hãy hỏi tim mình thật khẽ

Sao cứ phải đi

Về phía không anh?



S/T: Mẹ Béo' Blog

Chị Linh lãng mạn quá à. Bé ước gì bé cũng hiểu thơ như chị và cũng có sở thích đọc thơ như chị để tâm hồn bé đỡ bị người ta nói là khô như đá!.
 
Chị Linh lãng mạn quá à. Bé ước gì bé cũng hiểu thơ như chị và cũng có sở thích đọc thơ như chị để tâm hồn bé đỡ bị người ta nói là khô như đá!.

Bé nói thế không biết nên cười hay mếu đây, châm nghe kêu quá :=\+
 
Mùa Đông yêu thương, mùa Đông nhớ nhung, mùa Đông lạnh giá...mùa Đông của mọi người, mọi nhà và những người yêu thương nhau.

Không có mùa nào trong năm lại có ảnh hưởng nhiều đến những người yêu thương nhau nhiều như mùa Đông. Có lẻ do mùa Đông lạnh nên làm lòng người se lại, những vòng tay thân ái mở ra, những bàn tay xiết chặt bàn tay hơn và những trái tim trao cho nhau tiếng nói yêu thương thật triều mến hơn.

Thật khó diễn tả được nét đẹp này, bởi vì nó vô hình không nhìn thấy trước mắt, mà nó sâu xa lắng đọng trong lòng mỗi người chúng ta. Với tôi mùa Đông thật quyến rũ và đẹp lạ thường.

Tuy Sài Gòn không có cái lạnh gía rét như Hà Nội và các nơi khác, nhưng tôi cũng cảm nhận cái lạnh buốt da trong những đợt không khí lạnh tràn về trong mấy tuần qua. Lạnh thật đó các bạn và tôi càng nhớ.....nhớ "người ta" hơn.

Mùa Đông yêu thương là vậy.
Ấy thế cho nên có lời bài hát về mùa Đông như vầy:

Xin em đừng như mùa xuân
Vội vàng hoa nào cũng nở
Xin em đừng như mùa hè
Nắng chói chan rồi bổng mưa ào ạt
Cũng đừng như mùa thu
Không của riêng ai trời xanh đằm thắm

Và em hỡi,
Mùa đông, mùa đông trầm tư buông từng lá nhỏ
Cho dù giá băng tràn về Gió heo may
Dù tháng năm thổi cả, ơi mùa đông
Ơi mùa đông
Mùa đông đến, giọt nắng mai hồng sẽ thay sắc mọi nơi
Và anh sẽ,
Sẽ đón em về giữa băng giá của mùa đông

Mùa Đông thật đẹp, thật lãng mạn phải không các bạn?
(st)
 
Mùa đông-một tình yêu để nhớ!

Người ta bảo rằng mùa thu dành cho sự lãng mạn và bay bổng,mùa hè sôi động cho những niềm vui dường như bất tận,và mùa xuân cho sức sống căng đầy. Còn mùa đông? Liệu trong một góc khuất nào đó trong tôi vẫn dành một sự ưu ái cho mùa đông và chỉ những cảm xúc về mùa đông mà thôi. Và hôm nay sau bao nhiêu ngày mùa đông biến mất, nó đã trở lại, đẹp đẽ và thuần khiết biết bao. Có xa mới biết tôi nhớ và yêu mùa đông biết chừng nào. Mọi người cứ yêu mùa thu với tất cả sự lãng mạn của nó. Còn tôi, tôi yêu mùa đông, mùa đông của những cử chỉ yêu thương, mùa đông của những cảm xúc nhẹ nhàng và lãng mạn và mùa đông của những kí ức ngọt ngào, bình yên khi tâm hồn xao động. Mùa đông để nhớ,mùa đông để yêu thương và mùa đông để chờ đợi một cái gì đó,quen thuộc và mới mẻ. Mùa đông, mùa để quan tâm, mùa để tôi yêu thương và mùa cho cái lãng mạn trong tôi thêm một lần tràn đầy sức sống và hồi sinh mạnh mẽ. Tôi thiết nghĩ, cuộc sống thiếu lãng mạn, thiếu những cử chỉ quan tâm nhẹ nhàng, thiếu những lúc chúng ta sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống, cảm nhận thiên nhiên và cảm nhận tình yêu thì đó có phải là sống không? Sống một cuộc sống nếu thiếu tình yêu,vẫn là sống đấy nhưng có thật là sống không hay chỉ tồn tại mà thôi?

Bỗng nhiên tôi chợt nhớ đến một câu nói mà tôi đã nghe được từ ai đó:"Hãy đừng buông tay em ra anh nhé, bởi chỉ em và anh mới biết rằng, khi nắm tay nhau, em là của anh, như anh là của em, mà không phải là của ai khác". Một cái nắm tay nhẹ nhàng khi cùng tôi đi trên đường, một cái hôn nhẹ nhàng vào trán khi tôi mệt mỏi, một lời hỏi han ấm áp gần gũi khi tôi buồn, một cái nhíu mày hơi khó chịu khi tôi làm người ấy dỗi hờn, hay một nụ cười nhẹ nhàng với đôi mắt mở to ấm áp khi tôi và người ấy cùng chung một sở thích...Tất cả đều nhỏ bé và dễ bị lãng quên, nhưng với tôi, nó là một phần không quên của một kí ức ngọt ngào và đôi khi nó đủ lớn để là tất cả ý nghĩa của cuộc đời tôi. Nếu tôi có thêm một lần yêu ai và cho tôi cơ hôi nói với người ấy một điều gì đó, tôi vẫn sẽ nhìn vào mắt người ấy mà nói:"Hãy để tình yêu mà em dành cho anh như mùa thu, đến nhẹ nhàng, tự nhiên, như cơn gió mát của buổi sớm mai. Nhưng hãy để tình yêu anh dành cho em tựa như mùa đông, luôn phải sưởi ấm nó bằng những cử chỉ yêu thương,và sẽ trở nên đông cứng một khi anh thôi cố gắng. Nếu anh và em gặp biết bao khó khăn và em thực sự mệt mỏi vì chúng ta tựa như cách xa nhau hàng trăm, thậm chí hàng nghìn bước chân,thì em hãy cố bước thêm một bước nữa,phần còn lại hãy để anh bước đến bên em,xua tan đi cái lạnh và sưởi ấm trái tim em". Và cho tôi chọn,tôi sẽ nói điều đó vào mùa đông,mùa mà tôi thích,mùa mà tôi thực sự biết yêu thương.

Liệu nó có như quy luật không? Xuân - hạ - thu - đông, sao mùa đông lại trước mùa xuân, có lẽ cũng có cái lí của nó. Mùa đông, mùa của sự khắc nghiệt và mùa của những ai biết cách yêu thương. Mà khi đã có thể sưởi ấm con tim của nhau qua mùa đông ấy, hãy bình yên đón nhận tình yêu của mình, vì đó là mùa xuân, mùa của sức sống căng tràn,mùa của sự yêu thương đích thực.

Nhiều người bảo: Tình yêu bắt đầu từ ánh mắt, được nuôi dưỡng bởi nụ hôn và kết thúc bằng nước mắt. Nhưng với tôi: tình yêu được bắt đầu từ những cử chỉ yêu thương nhẹ nhàng,được nuôi dưỡng bởi sự quan tâm và không bao giờ kết thúc!

Mùa đông là thế đó, lạnh lẽo thật, nhưng nó sẽ thật sự ấm áp nếu ta tìm cho mình một sự yêu thương,nhỏ bé nhưng đủ sức nóng để sưởi ấm cả một con tim. Và với tôi, mùa đông còn gắn chặt với biết bao kỉ niệm, những yêu thương nay đã là phần khuất trong lòng. Mùa đông,mùa để tôi suy tư.Cái cảm giác gió lạnh phả vào mặt, từng cơn,từng cơn khiến tôi cảm thấy đôi khi mình cô đơn và lạnh lẽo đến thế. Và chính những lúc ấy, quá khứ lại hiện về. Kí ức về mùa đông ấy đôi khi vẫn hiện hữu, rõ nét và đầy đủ. Đôi khi tôi vẫn còn cảm nhận được hơi thở của mùa đông ấy, mùa đông mà tôi đã yêu thương và được yêu thương, cái mùa đông mà tôi đã thực sự cảm nhận được một chiếc khăn len có ý nghĩa thế nào. Một chiếc khăn là đủ để sưởi ấm cả một mùa đông,sưởi ấm một tâm hồn,dù nó đã từng trở nên nguội lạnh,rất lạnh...Và nếu ai hỏi tôi muốn nhận được gì vào mùa đông này,tôi sẽ nói đó vẫn là một chiếc khăn. Một chiếc khăn cho tôi sự ấm áp,một chiếc khăn đôi khi giúp tôi không còn phải sống trong hơi thở của quá khứ nữa. Và tôi chờ,vì tôi biết một hơi ấm sẽ đến,và vì....tôi yêu sự ấm áp của mùa đông!

(st)
 
Vì sao con trai yêu mùa đông !( trừ 1 số người... )

Vào mùa đông, tụi con trai được phép phát huy tối đa tính "lười cơ bản", nhất là trong chuyện… tắm gội mà vẫn khơng sợ con gái biết mình… ở dơ, he he!--=0

Mùa đông là mùa mà con trai “phải” quay sang… nhìn trộm con gái liên tục, bởi con gái lúc nào cũng diện những bộ quần áo rực rỡ, lại còn… to sụ, trông đáng yêu hệt như một chú gấu bông vậy!}}}}}

Là thời điểm con trai nhận được chiếc khăn len tự tay con gái lúi húi cả một tháng, tháo ra tháo vào mãi mới đan xong để đem tặng, nhận được dòng tin nhắn hay cuộc điện thoại cực kỳ dễ thương khiến con trai cười toe vì sung sướng: “Lạnh rồi đấy, mai đi học đằng ấy nhớ mặc ấm vào nhé!” ( giống mình quá , mới đc con gấu ngố tặng cái khăn thik ơi là thik )|||||

Thi thoảng, con gái cho con trai mượn một chiếc găng tay. Con trai xỏ vào, đưa lên mũi hít hà, thấy thơm tho và mềm mại quá chừng. Con trai bỗng nghĩ bâng quơ, trên tay mỗi đứa có một chiếc giống hệt nhau, suy ra chúng mình là… môt cặp. Nghĩ đến đâu, con trai bỗng… đỏ mặt, tủm tỉm cười một mình, khiến con gái ngẩn ngơ! %#^#$

Vì mùa đông là mùa con trai có nhiều cơ hội để chứng tỏ mình là "anh hùng", chứng tỏ mình ga lăng trong mắt con gái. Đó là những hôm trời lạnh mà còn gái quên không mặc đủ ấm, co ro trong chiếc áo mỏng tang, con trai dù lạnh nhưng nhất định nhường áo khoác của mình cho con gái mặc.:hug:

Mùa đông, trời tối hơn, con gái dễ… sợ ma hơn, và con trai luôn được con gái nhờ "hộ tống" trên con đường về nhà những hôm học thêm về muộn. -\\/.

vtc_247266_Xe%20dap.jpg

Mỗi lần đèo con gái trên xe, con trai lại có cảm giác được che chắn cho con gái khỏi những cơn gió lạnh. Con gái cúi mặt tránh gió, khẽ dựa vào vai con trai, một cảm giác bình yêu đến lạ lùng!

Mùa đông tuy lạnh thật, nhưng chỉ cần một nụ cười thật tươi của con gái cũng khiến con trai ấm áp cả ngày rồi!:love:

Là mùa duy nhất trong năm con trai khỏi lo bị… giận, bởi nếu chẳng may có chui trong chăn ấm ngủ nướng thì cũng không sợ đến muộn trong những lần hẹn, con gái có khi còn “nướng” hơn ấy chứ nhỉ, hihi. %#^#$

Vì từng ấy lý do, mà con trai lúc nào cũng yêu mùa đông lắm lắm! /-*+/

(Siu tầm)
 
Đại ca Peter_pan của bé viết cái bài này hay quá!
Chắc đại ca có nhiều kinh nghiệm trong chuyện... ở dơ, nhìn trộm... lắm hở ?

Nhưng mà đại ca ơi,
Mỗi lần đèo con gái trên xe, con trai lại có cảm giác được che chắn cho con gái khỏi những cơn gió lạnh. Con gái cúi mặt tránh gió, khẽ dựa vào vai con trai, một cảm giác bình yêu đến lạ lùng!
Cảm giác bình yêu là cảm giác gì dzị ?
 
Tình yêu mùa đông!

Khi mới lớn tuổi em đầy thơ mộng.
Trong 4 mùa em thích mỗi mùa đông.
Mùa đông lạnh nhưng có nhiều hoa tuyết.
Rơi nhẹ nhàng trắng tinh khiết tình em.

******

Cánh hoa tuyết bay trong chiều lộng gió.
Vướng vào cành tro trụi của mùa đông.
Tô vẻ đẹp cho mùa đông lạnh giá.
Tô vào lòng lãng mạng của tình xanh.

*******

Em mong ước tình mình như hoa tuyết.
Bay tung cao khi cơn gió lùa vào.
Và lượng lờ mơ mộng ở trên cao.
Đáp nhè nhẹ trên vai người yêu mến.

********

Đừng sợ nhé khi mùa đông kéo đến.
Tuy lạnh lùng nhưng ấm cúng lòng em.
Có lửa nào ấm bằng lửa yêu thương.
Và lãng mạng mùa đông....... Cô bé.

(st)
 
Tôi, một cô gái xinh xắn và dịu dàng. Thích màu hồng và thích mùa đông Hà Nội.
Anh, một chàng trai tốt bụng và lãng mạn. Luôn quan tâm và rất yêu tôi.
Anh đang ở đâu đó trên những con đường của Hà nội. Có thể tôi chưa bao giờ gặp. Hoặc có thể chúng tôi đã đi qua nhau mà không hề biết. Tôi mong gặp anh lắm mà ko biết có lúc nào đó anh nghĩ đến tôi và đi tìm tôi không nhỉ?
Ngày ngày tôi vẫn đi, vừa đi vừa nhìn đâu đó mong có ngày tôi được gặp anh. Ngày đó sẽ không còn xa, tôi tin là như vậy. Để tôi có thể chạy đến bên anh. Ôm chặt anh và nói với anh rằng: "Em sẽ ko bao giờ rời tay ra đâu!" :hug:
 
Anh sẽ đợi mùa đông trả lời!

Nóng! Trời nóng khiếp!

Bây giờ đang là mùa thu, vậy mà trời vẫn nóng điên lên được. Gió dường như còn mải chơi ở đâu đó xa lắm, còn mây thì vẫn mải mê vờn quanh những đỉnh núi, vì vậy chỉ còn mặt trời thoải mái chiếu những cái nắng nóng xuống mặt đất. Khiến bầu không khí dường như bị đun lên, nóng kinh khủng.

Gã nhấc ly cafe lên môi, cái lạnh toả ra từ những cục đá trong ly nước không đủ làm cho người uống nó cảm thấy đỡ nóng bức hơn. Cô bé ngồi đối diện gã vẫn đang im lặng nhìn gã, đột nhiên cô cất lời:

- “Thời tiết này tự nhiên khiến cho em nhớ tới mùa đông anh ạ. Thèm một chút cảm giác lạnh, thèm một chút cảm giác ấm áp khi khoác lên mình tấm áo dày sụ, cái khăn quàng to, nặng như một cái chăn bông vắt quanh cổ. Em thèm cái cảm giác ngồi ở một quán nào đó, sì sụp húp những bát cháo nóng còn nghi ngút khói, thèm cái cảm giác được lập cập vừa gặm vừa thổi những bắp ngô, những củ khoai còn bỏng giãy, sực nức mùi thơm. Thèm lắm cái cảm giác suýt xoa khi ăn những món ăn cay thè lưỡi, nhưng vẫn thích vì ăn xong thấy thật là ấm cúng. Thèm lắm cái không khí mùa đông còn thoang thoảng mùi thơm thật hiếm của những bông hoa sữa cuối mùa còn sót lại. Thèm quá!

- “Em làm anh cũng thấy thèm dần rồi” - gã mỉm cười - “Nhưng em biết không? Mùa đông nghĩa là ta thật lười biếng khi chui ra khỏi chăn ấm. Nghĩa là mưa bay bay trong không gian, những hạt mưa bụi thật nhẹ nhàng, phảng phất rơi trên mặt nhưng cũng đủ làm ta co ro vì lạnh”.

- “Nhưng mùa đông cũng có nghĩa là tay trong tay, nghĩa là có người sẽ vừa thổi, vừa xoa, vừa ủ cho bàn tay thật ấm. Nghĩa là có người sẽ khoác tay em đi dưới ánh đèn vàng vọt, chiếu xuống đường những hình thù mơ hồ của những tàng cây đã trơ trụi lá. Nghĩa là mỗi khi nói, ta thấy khói bay ra từ miệng trông thật thú vị. Nghĩa là cảm giác thật ấm cúng khi có người thương bên cạnh, khi có tình yêu sưởi ấm tâm hồn mình. Mùa đông nghĩa là những cảm xúc thật yên bình trong tận sâu tâm hồn. Nghĩa là những phát hiện tuyệt vời rằng mình thật may mắn khi có người thương ở bên cạnh mình. Và anh ạ, mùa đông nghĩa là những cảm nhận ấm áp dù bên ngoài kia gió vẫn thổi, vẫn gào thét mang hơi lạnh đi khắp nơi. Nhưng anh vẫn thấy thật ấm áp vì có hơi ấm từ tình yêu của người anh yêu. Mùa đông nghĩa là đã cho anh thấy rằng mình phải trân trọng hơn những gì mà một nửa cuộc đời anh đã mang lại cho anh. Em nói có đúng không?

- “Em làm anh bất ngờ đấy, bất ngờ về mùa đông, và bất ngờ về em nữa”.

- “Hi vọng đấy là một lời khen, vì anh tiết kiệm lời khen quá”.

- “Tất nhiên đấy là một lời khen, và anh sẽ không đánh thuế lời khen đấy đâu, vì nó là lời khen rất thật lòng đấy em à”.

- “Mùa đông không chỉ có cái thời tiết giá lạnh, mà còn có sự ấm áp từ sâu trong tâm hồn. Mùa đông còn có những xúc cảm tuyệt vời của hai người yêu nhau, anh nhỉ?

- “Đúng, và anh có một câu hỏi nữa, được chứ?

- “Anh cứ hỏi đi, em cũng sẽ không đánh thuế câu hỏi đâu” - cô bé hóm hỉnh.

- “Đã có ai sưởi ấm cho bàn tay của em chưa? Khi mùa đông tới ấy? Vì anh muốn tự ứng cử vào chức vụ người mang yên bình và ấm áp tới cho em, được không em?

- “Anh đang tỏ tình đấy à?

- “Em có câu trả lời từ câu hỏi của mình rồi đấy”.

- “Vậy thì” - cô nháy mắt và nở một nụ cười đầy bí ẩn - “Anh cứ đợi, mùa đông sẽ trả lời anh...

...Đâu đây vẫn thoáng những giai điệu nhẹ nhàng và êm ái của bản The long and winding road... “the long and winding road that leads to your door, will never disappears...

(st)
 
Muốn nói...

Muốn nói với anh
về mùa đông
về anh
về em
về tình yêu
và những cơn bão biển

Đầu tiên là về MÙA ĐÔNG, anh nhé
Em thích mùa đông
thích những đêm rét tần ngần
choàng thêm áo bông... đeo găng tay to xù... em vẫn không đủ ấm
Chỉ một lời anh nói
"Em nhớ mặc thêm áo ... em lạnh ... tim anh đau"
Em ấm hết một mùa.

Giờ thì em nói về ANH
Anh ngọt ngào
Anh nồng ấm
Anh đầy ắp thương yêu
Anh ơi! Đừng cưng em nhiều
Em lạ lùng... em tìm đến những cơn đau dài năm tháng

Em nói về EM đây
Em yêu những buổi chiều ảm đạm
yêu mùa đông
và yêu anh nữa
trái tim em thắp lửa
và ngọn nguồn cho những ngọn lửa cháy rực
là anh..

Em dịu dàng
điều này thì anh biết phải không?
Em ngông cuồng
có lẽ điều này anh cũng biết!?!
Hãy yêu em bằng trái tim tha thiết
nhưng đừng ràng buộc em bằng những định kiến cuộc đời
định kiến đứng trước em... bất lực
Cảm ơn anh đã đánh thức em bằng tình yêu rất thực
Và vì có anh đứng đợi, em sẵn sàng bước qua

Cuối cùng
Em nói anh nghe về BIỂN CHIỀU DỮ DỘI
Khi những cơn bão tan vào ngọn sóng bạc đầu
Em nói anh nghe về tình yêu và câu hát nguyện cầu
Tình yêu đôi khi chỉ thật mặn nồng khi vượt qua bão biển

Thôi nào...
em sẽ ru tình yêu trên những con sóng biếc
ngủ đi anh...
mùa đông ấm môi hồng...

° ° °
[Yêu anh..]​

(st)
 
Có những mùa đông không lạnh

Mùa đông bắt đầu từ đâu ... đơn giản chỉ là từ nơi mà mùa thu kết thúc ... nơi mà những cơn mưa đặt dấu chấm hết cho cuộc dạo chơi của nó . Sài Gòn không có được 4 mùa Xuân Hạ Thu Đông như Hà Nội - không có những nét rực rỡ tươi mới của Xuân , không có những tia nắng nóng gay gắt của mùa Hè , không có những chiều lá vàng của mùa Thu ... và chẳng bao giờ có được một cái rét căm của mùa Đông ... Sài Gòn kiêu kì với 2 mùa " mưa , nắng " . Sự chuyển giao giữa Thu - Đông cũng chỉ là sự chuyển giao của " mưa và nắng " . Trời Sài Gòn lúc nắng lúc mưa đến cả nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã từng phải thốt lên " Em còn nhớ hay em đã quên , trời Sài Gòn chợt mưa chợt nắng " .

Thế nhưng , Sài Gòn đã bắt đầu vào Đông rồi đấy , liệu bạn có nhận ra chưa ? Những cảm giác dịu mát khi chiều về , một chút se lạnh của gió khi Sài Gòn vào đêm , một chút ấm áp từ những đôi bàn tay nắm chặt giữa phố Sài Gòn . Nhất là ban đêm , thật tuyệt khi được cuộn tròn trong chiếc chăn ấm áp quen thuộc của mình mà không cần bật máy lạnh , không cần bật quạt máy . Sài Gòn đã chuẩn bị vào Đông ....

Đây là khỏang thời gian lãng mạn nhất trong năm của Sài Gòn khi những cơn gió lành lạnh của buổi sớm đã thỗi bay đi tất cả những nóng nực , bụi bặm quanh năm . Chỉ một cơn gió thôi , một cơn gió nhẹ buổi sáng thôi cũng ... đủ khiến con người ta khác đi . Ở Sài Gòn từ nhỏ đến lớn , nhưng chỉ mới vài năm gần đây thôi , Tôi mới cảm nhận được hết những cái đẹp của mùa Đông Sài Gòn mang lại : những buổi sáng xúyt xoa vì gió lạnh bên tách cafe nóng ấm trên con đường Hàn Thuyên , những buổi trưa nắng vàng rực rỡ mà không hề mang một cảm giác nóng nực , những buổi chiều cười vui cùng bạn bè bên nồi lẩu , những buổi tối ấm áp bên cạnh gia đình và người yêu ....

Càng về những ngày cuối năm , Sài Gòn lại càng nhộn nhịp với đèn hoa rực rỡ khắp nọi nẻo đừơng , từ những con phố lớn trên quận 1 , quận 3 , đến những quận xa hơn như quận 8 , quận 4 ... thậm chí nếu bạn rành đường phố Sài Gòn , khi đến với những con hẻm nhỏ ở Sài Gòn bạn cũng cảm nhận được không khí chào đón Noel và năm mới tại đây .

Nếu có dịp , bạn hãy đến với Sài Gòn vào những ngày cuối năm , đặc biệt là những ngày cận Noel . Đâu đó những cô bé , chú bé trong bộ quần áo đỏ chạy ríu rít bên ông già Noel ; đâu đó những đôi tình nhân làm dáng bên cây thông , máng cỏ ; những đôi vợ chồng ngày thường tất bật với cuộc sống cũng hòa mình vào không khí cuối năm tại đây .... Tất cả không phân biệt vai vế , họ cùng nhau chia sẻ nụ cười , cùng nhau chia sẽ những tình cảm ấm áp trong ngày Chúa giáng sinh . Vào những buổi sáng , trời Sài Gon đem lại cho bạn những cơn gió se lạnh gợi nhớ lại những kỉ niệm ở một nơi nào đó ngày xa xưa . Nếu bạn dạo thành phố vào những buổi sáng , bạn sẽ thấy rằng ở mỗi gian hàng , mỗi ngôi nhà lại tự mình trang trí cho nó ... tất cả chỉ để mang lại không khí Noel cho mọi người . Hoặc bằng không , bạn cũng có thể vào quán cafe nào đó nhâm nhi ly cafe nóng với khung cảnh đặc biệt lặng lẽ , bình yên mà chỉ có những ngày Noel mới có thể đem lại . Càng về đêm , Sài Gòn càng ấm áp hơn hẳn với những dãy đèn vàng treo lơ lửng khắp chốn ... Cái thứ đèn vàng chỉ đủ để mọi người nhìn thấy nụ cười của nhau , đủ để nhìn thấy cái rạng rỡ trên mỗi nét mặt . Đêm đông Sài Gòn là thế , nhiệt huyết và đầy năng động . Và nếu bạn đang cô đơn , Sài Gòn cũng dành riêng cho bạn những góc trầm đầy lãng mạn ... nó chỉ nằm đâu đó thôi : một góc nhỏ trong nhà thờ Đức Bà , nghe vang vang đâu đấy khúc thánh ca ; một góc nhỏ tĩng lặng trong một quán cafe ấm cúng ... đủ để cho bạn sống lại những ngày xưa cũ trong sắc màu lung linh huyền diệu .

Trong cái tầm nhìn hạn hẹp của một người con đất Sài Gòn thì chẳng bao giờ nói hết về được Sài Gòn cả , nhất là trong những mùa lễ hội này . Sài Gòn luôn luôn là một thành phố của tuổi trẻ - một thành phố tươi vui , rộn rã ... nhiệt huyết và đầy cháy bỏng .

Khi bạn thấy hơi lạnh một chút thôi , hơi hơi rét một chút thôi , khi buổi sáng thức dậy chợt xúyt xoa lúc chạm vào nước , khi ra đường cảm nhận được những ánh nắng ấm áp thì Sài Gòn đã bước vào Đông rồi đấy . Hãy nhắm mắt lại , hít thở thật sâu vào , bạn sẽ thấy được cả một mùa đông Sài Gòn ấm áp ....

Và rồi , ngòai kia - bên khung cửa sổ ... Gió vẫn hát vang khúc ca giao mùa . Một mùa Đông lại đang đến ....

(st)
 
Thiên Thần Mùa Đông

Trong kí ức của tôi giáng sinh là những con đường dài ẩm ướt, là những làn sương mờ lửng lơ giữa bầu trời đêm vắng bóng sao. Năm nay cũng vậy. Tôi ngắm những con người đang sánh vai nhau đi trên phố và tự hỏi rằng họ có lạnh không? Khi còn là một cậu bé, tôi rất thích tìm hiểu các mùa: Mùa xuân có màu xanh của lá, mùa hạ có màu vàng của mặt trời, mùa thu thì có màu đỏ của nắng chiều. Còn mùa đông, mùa đông có cái gì? Tôi hỏi mọi người, nhưng họ đều nói mùa đông là mùa tồi nhất vì chỉ mang đến giá lạnh và nỗi cô đơn, nó không đáng có tên. Tôi thấy thương cho mùa đông, nếu như mùa đông cũng biết nghĩ thì nó sẽ buồn đến nhường nào?

Thời gian trôi, tôi bước vào trung học. Tôi thường ngồi xa những khu vực náo nhiệt trong lớp, thơ thẩn ngắm những chiếc lá đang từ từ rơi xuống góc sân trường sau mỗi tiết học. Những chiếc lá khiến tâm hồn tôi được bay bổng với muôn ngàn những suy nghĩ , làm tôi vui. Thế rồi lá cũng thưa đi khi mùa đông đến. Không còn lá, những ngày còn lại tôi nhìn ngắm mọi vật xung quanh mình, vẩn vơ như tên lập dị chính hiệu. Và cũng từ đó , cuộc đời tôi đổi hướng.

Những ngày đầu năm lớp 11, tôi thường chết lì ở chiếc ghế đá bên sân trường sau khi tan học và đợi chờ để ngắm nhìn một cô bé lớp bên. Tôi vẫn thường gọi thầm cô bé là "Chấm trắng" bởi cô bé có nước da trắng hồng, và hay đeo một sợi ruy băng bằng lụa màu trắng ở cổ. Cứ mỗi lần ngắm cô ấy tôi như người mất hồn. Cảm giác như cô ấy là một thiên thần tỏa sáng giữa sân trường nhỏ bé. Và rồi cơ hội đã đến với tôi vào một ngày trời mưa tầm tã. Cả hai chúng tôi đều phải ở lại trường chờ mưa ngớt. Kỉ niệm đẹp bắt đầu có lẽ là từ chiếc ô mà chúng tôi chung nhau ngày hôm đó.. Những buổi đầu nói chuyện, tôi run không nói nên lời. Nhưng rồi quen dần, chúng tôi trở thành bạn tốt của nhau. Chấm Trắng ít khi nào thể hiện tình cảm của mình với người khác. Cô bé làm cho bạn bè chung quanh luôn cảm thấy khó hiểu và Chấm Trắng bị lãng quên dần trong tập thể, giống như mùa đông trong nhưng lời kể khi xưa của bố mẹ tôi. Chúng tôi thân với nhau có lẽ cũng vì điểm chung đó. Noen đến, lần đầu tiên tôi đi chơi với một bạn gái, và tôi tiếp tục thể hiện là một tên ngố: Đã lớp 11 rồi mà chẳng biết lấy một cửa hàng ăn, nơi mua sắm hay thậm chí là mấy quán cóc nhỏ gần nhà. Tôi luôn bối rối khi có bạn đi cùng, chẳng biết phải đi đâu. Còn Chấm Trắng thì vẫn lặng lẽ đi cạnh bên, không đòi hỏi điều gì . Thỉnh thoảng, cô bé quay sang nhìn tôi rồi cười nhẹ, chắc là đang cười sự ngô nghê của tôi. Tối đó cả hai đi dọc các con phố Hà Nội, trò chuyện và... nắm tay nhau lần đầu tiên.

Đầu học kì hai, tôi chuyển sang học cùng lớp với cô ấy. Tôi biết cô ấy cũng đang vui như tôi, nhưng không xử xự một cách ồn ã như các bạn gái khác mà nhẹ nhàng trao cho tôi ánh mắt và nụ cười âu yếm. Chúng tôi sánh vai nhau qua mùa xuân, hạ rồi thu, rồi yêu nhau lúc nào cũng không hay biết. Một buổi trưa se lạnh của gió đầu mùa, Chấm Trắng dựa vào vai tôi, đôi mắt nhắm lại. Tôi ngỡ ngàng trong vào giây rồi dè dặt đưa cánh tay mình vòng qua sau cô bé. Phía trên, lá bàng rụng rơi nhè nhẹ xuống cho những ánh nắng yếu ớt xuyên qua kẽ lá thưa. Khi bàn tay tôi chạm vào vai cô ấy, tôi hiểu rằng chúng tôi đã trở thành một đôi. Những ngày sau đó chúng tôi thay đổi cách gọi nhau. Cô ấy thì thường gọi tôi là " Anh Nam". Còn tôi gọi cô ấy là Linh. Dường như khi yêu ai cũng tự biết phải làm gì để không phải xa một nửa của mình.

Thế rồi khi mùa đông tới, giấc mơ của tôi và cô ấy đều tan vỡ. Gia đình Linh muốn chuyển sang nước ngoài, Linh không còn được ở lại dù đã xin rất nhiều. Ngày chia tay mỗi lúc một gần hơn và cả hai đều chán nản. Rồi vào một ngày trước lễ giáng sinh, Linh biến mất. Tôi cùng gia đình Linh đã đi tìm khắp nơi. Tôi tìm cho đến tối muộn, khi trời đổ mưa, và cuối cùng cũng gặp được em. Linh ngồi trên chiếc ghế đá sân trường, lặng im, mặc cho nước mưa rơi qua cành cây khẳng khiu xuống hai bờ vai nhỏ. Tôi vội chạy đến lấy ô che cho em. Linh nhìn, rồi ôm chặt lấy tôi, làm chiếc ô tuột khỏi tay và rơi xuống đất. Tôi biết đằng sau đôi mắt và nụ cười đáng yêu kia còn có một tâm hồn khao khát yêu thương. Nhưng cho đến lúc bấy giờ cô ấy vẫn không khóc, chỉ muốn ôm tôi không rời, im lặng... Ngày hôm sau, Linh tặng cho tôi một món quà nhưng không cho mở ngay. " Anh Nam ơi, ngoài kia vui lắm, hôm nay anh đi với em đi !" Linh cười như không có chuyện gì xảy ra. Tôi không biết phải nói sao, chỉ biết làm như cô ấy muốn. Đêm nay mưa rơi nhè nhẹ, phảng phất đâu đây mùi hanh và ẩm ướt của con đường. Linh vui vẻ hơn thường ngày, tíu tít cười đùa, nói chuyện, nom như một cô bé con trông chiếc váy dài trắng sáng như ánh sao, đang vui vì được đi chơi phố. Tới quán hàng lưu niệm, tôi mua cho cô ấy một con gấu bông. Linh ôm nó vào trong những bức ảnh chụp của hai đứa ở cửa hàng ảnh. Linh nói : " Trông như một gia đình anh nhỉ ?" Tôi cười : "Ừ, như một gia đình." Cô ấy luôn là một người trầm tính, tôi yêu cô ấy cũng vì vẻ đẹp nhẹ nhàng và lặng lẽ, yêu tính cách đó của cô ấy. Giờ đây cô ấy bỗng thay đổi, lòng tôi càng rối bời. Khi chúng tôi chia tay nhau vào lúc đêm khuya, cô ấy ôm lấy tôi thật chặt, nói nhẹ vào tai tôi:

-- Anh hứa với em một chuyện có được không ?
-- Em nói đi.
-- Anh hãy đợi em về... em hứa sẽ trở về, em hứa mà...

Giọng của em lạc đi, đắm chìm trong nỗi cô đơn sắp cận kề. Tôi biết cô ấy yêu tôi nhiều lắm. Trong khoảnh khắc, dường như có một sự thay đổi lớn của thiên nhiên, dường như thiên nhiên cũng có tình cảm. Phải rồi, lại là mùa đông. Chúng tôi chia tay nhau, tôi nhìn cô ấy bước đi xa dần, bước từng bước vững vàng như chính con người cô ấy - Lạnh lùng và êm dịu. Tôi mở hộp quà và không nói nên lời: Một chiếc ruy băng màu trắng với dòng chữ màu đỏ "Linh yêu anh". Mùa đông năm đó đi qua mau, vì thiếu một thiên thần...

Một năm đã qua. Mưa phùn bắt đầu rơi xuống. Ngồi trên tần hai tôi nhận thấy người đi chơi lễ giáng sinh năm nay có đông hơn. Tôi vẫn ngồi để ngắm những chiếc lá cuối cùng rơi xuống mặt đường, nhưng tôi không cô đơn. Xuân có lá, hạ có mặt trời, thu thì có ánh chiều. Còn mùa đông, giờ đây tôi đã biết mùa đông có các thiên thần về trong ngày lễ giáng sinh. Trong số đó,một thiên thần đang nắm lấy tay tôi, đặt vào lòng và tặng tôi một nụ cười âu yếm. Thiên thần đã trở về cùng mùa đông - Thiên thần mùa đông.

(Tác giả: Rueta Koyumeru - Bài viết đăng trên báo Hope Magazine)
 
Đông lạnh?

Lạnh quá! Ah mà không: "Mùa đông không lạnh" rất hay và ấm.
Ah này "Hoàng tử của lòng em" và 'Công chúa của lòng anh" là sao nhỉ??? }}}}} Thích thích thật!!! Ước gì......................
 
Mùa đông lạnh quá trời luôn!! Nhất là đang ở miền Bắc, nhưng mà cái lạnh của mùa đông vẫn có thể sưởi ấm bởi rất nhiều thứ như: mặc áo ấm, hoặc như cô bé bán diêm có thể được sưởi ấm bằng một que diêm để thêu nên những cảnh tượng sum vầy bên bà với con gà quay. Vậy cái lạnh của mùa đông có thể sưởi ấm bằng tấm lòng của chính chúng ta và tấm lòng của những người quanh ta, bạn bè, gia đình. Hãy mở rộng trái tim để có thể đón nhận được sự ấm áp trong mùa đông này bạn nhé. Đừng bỏ quên những điều ta có để đi tìm những thứ xa vời. Hướng tới tương lai để tìm kiếm những mùa đông ấm áp hơn nhé!
 
Lâu nay không ghé thăm topic này, thấy lạnh hẳn hihihi có lẽ mùa đông không lạnh.....
 

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom