Tiếng Việt

Liên hệ QC

cantl

!!! Giải thoát !!!
Thành viên bị đình chỉ hoạt động
Tham gia
6/8/08
Bài viết
1,631
Được thích
1,034
Giới tính
Nam
Các bác ạ,
Theo các bác thì "uy tín" và "lòng tin" là 2 từ khác nghĩa hay thế nào ạ?

Em đang ôn lại tiếng Việt.
 
Uy tín dựa trên thành tích và/hoặc địa vị.

Lòng tin dựa trên... lòng tin. Một phần do uy tín một phần do tình cảm.

Vì bại đang ôn tiếng Việt cho nên tôi thêm cái này:
Từ và/hoặc là tôi bắt chước tiếng Tây and/or. Chứ tiếng Việt truyền thống không có từ này.
Tôi khong thích Tây bồi nhưng cúng không bảo thủ. Cái gì của Tây nó hay thì mình cũng nên theo.
Tây bồi có nghĩa là cái gì thấy Tây nó hay dùng thì bắt chước theo, không cần biết là thực sự nó có những điểm xấu gì, và không cần biết là ở bối cảnh đó tiếng Việt có cách diễn tả hay hơn.
 
Uy tín là của chủ thể, lòng tin là của khách thể.
Anh A có thành tích, có quá trình cư xử phải đạo, hứa là làm, mượn là trả, ... thì anh A có uy tín.
Anh B thấy anh A như vậy nên anh rất tin tưởng anh A. Anh A đã tạo cho anh B 1 lòng tin.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Cảm ơn 2 bác, 2 từ này em đọc thì không thấy liên quan lắm, nhưng ngồi nghĩ một lúc thì lại có cảm giác nó là một, nhưng một lúc sau lại có cảm giác gì đó nó không phải là một.

Liệu có phải uy tín có thì sẽ có lòng tin và không có chiều ngược lại.
Vậy nếu đặt lòng tin trước thì đó sẽ là 1 sự đánh cược với bản thân. Em đang suy nghĩ hơi chủ quan như thế.
 
Một người có mượn có trả nhiều lần những khoản tiền nhỏ để mua bán nhỏ lẻ thì coi như có uy tín, nhưng nếu đùng 1 phát mượn 100 triệu, 1 tỷ nói để làm ăn lớn thì phải coi lại. Nếu sau khi coi lại thấy dự án khó, vượt quá trình độ người này thì lòng tin lúc đó bị suy giảm.
Bán hàng đa cấp tạo ra uy tín ban đầu để chiếm lòng tin, lấy của người sau trả cho người trước, sau đó là chiếm đoạt bằng cách biến mất
Do đó, có lòng tin nhưng phải sáng suốt.
 
Uy tín dựa trên thành tích và/hoặc địa vị.

Lòng tin dựa trên... lòng tin. Một phần do uy tín một phần do tình cảm.

Vì bại đang ôn tiếng Việt cho nên tôi thêm cái này:
Từ và/hoặc là tôi bắt chước tiếng Tây and/or. Chứ tiếng Việt truyền thống không có từ này.
Tôi khong thích Tây bồi nhưng cúng không bảo thủ. Cái gì của Tây nó hay thì mình cũng nên theo.
Tây bồi có nghĩa là cái gì thấy Tây nó hay dùng thì bắt chước theo, không cần biết là thực sự nó có những điểm xấu gì, và không cần biết là ở bối cảnh đó tiếng Việt có cách diễn tả hay hơn.
Em thắc mắc cái từ và/hoặc này.
Nếu đúng ra thì dùng hoặc là đủ rồi. Vì hoặc có thể là chỉ có 1, hoặc là chỉ có 2, hoặc là có cả 2.
 
Thông thạo tiếng Anh và/ hoặc tiếng Pháp sẽ được tuyển.
Nghĩa là chỉ cần thông thạo 1 trong 2 thứ tiếng là được, (hoặc), mà cả 2 thì càng tốt (và)
 
...
Vậy nếu đặt lòng tin trước thì đó sẽ là 1 sự đánh cược với bản thân. Em đang suy nghĩ hơi chủ quan như thế.
Không hẳn vậy. Nó tùy theo môi trường và bối cảnh.
Điển hình: Nếu bạn không đặt lòng tin trước thì đọc các sách vở kinh Chúa, hay Phật đều vô nghĩa. Nhiều chỗ bạn còn thấy họ vô lý, chủ quan và tự mâu thuẫn. Lòng tin giúp cho bạn đặt câu hỏi đúng chỗ, và sẽ nhiều cơ hội hiểu sách hơn.

Em thắc mắc cái từ và/hoặc này.
Nếu đúng ra thì dùng hoặc là đủ rồi. Vì hoặc có thể là chỉ có 1, hoặc là chỉ có 2, hoặc là có cả 2.
Bởi vậy cho nên tiếng Việt không có từ tương đương. Tôi có nói trước là nhập mà.

Từ and/or không hẳn là không có chỗ đứng. Nhưng nó rõ hơn với văn hóa Anh Mẽo.
I want my cơm tấm with bì and chả: cả hai
I want my cơm tấm with bì or chả: một trong hai (*1)
I want my cơm tấm with bì and/or chả: cả hai, hay một trong hai đều được. (*2)

(*1) chú ý: lô gic theo toán thì không có giới hạn này, bởi vậy mới nói là văn hóa.

(*2) tương đương với: I want my cơm tấm with bì or chả or bì and chả.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Bác admin nay đổi phong cách, dùng ví dụ thẳng vào vấn đề.
Thực ra ví dụ và hình ảnh vẫn dễ tiếp thu hơn là con chữ.
:D :D :D

Em thấy cách dùng hoặc/và nó 3 phải quá. Nó không chính kiến, kiểu thế nào cũng được.
- tôi muốn ăn cơm tấm với bì chả, tùy.
- tôi muốn ăn cơm tấm với bì chả, gì cũng được.
- tôi muốn ăn cơm tấm, miễn là có thức ăn.
--=0 --=0 --=0
 
Thưa các bác,
Vậy với "liêm, sỉ", 2 từ này có được xem là từ gần nghĩa hay không?
Cảm giác của em thì 2 từ này nghĩa nó gần nhau quá.

Người ta thường chửi nhau là vô liêm sỉ, vậy nếu như nói một người có liêm sỉ thì người ta sẽ nói như thế nào?

Và nếu đúng là sỉ diện hay sĩ diện?

Về mặt ví dụ:
- Ông này là một vị quan thanh liêm. Ông nọ là một người liêm chính.
- Hai vợ chồng nhà kia chuyên bán sỉ. (Em chưa tìm được câu nào ví dụ cho từ này). :wallbash: :wallbash: :wallbash:
 
Liêm 廉, là một phần của lương bổng quan hồi xưa, dùng để khuyến khích chống hối lộ, tham nhũng dân. Có thể coi như "phụ cấp liêm chính". Vì vậy, người ta dùng từ này để chỉ sự trong sạch.
Sỉ 耻, là sự hổ thẹn, nhục nhã. Vô sỉ là không biết hổ thẹn. Tri sỉ là biết. Ngày xưa người ta dùng "vô sỉ" là đúng từ hơn, "vô liêm sỉ" là cách dùng thêm thắt vào lúc chửi nhau,
Quốc thù tẩy tận thiên niên sỉ (Đề kiếm - Nguễn Trãi) Thù nước đã rửa sạch cái nhục nghìn năm.
Nếu là động từ thì có nghĩa là "làm nhục" (sỉ vả)

廉恥 Liêm sỉ: ngay thẳng, trong sạch, và biết phân biệt điều đáng hổ thẹn.

- Hai vợ chồng nhà kia chuyên bán sỉ. (Em chưa tìm được câu nào ví dụ cho từ này).
Từ sỉ trong đây khác hoàn toàn. Hồi xưa nó có nghĩa là gấp nhiều lần, về sau này dùng chủ yếu trong thương mại, hình như tiếng Việt khong có từ nào khác, tiếng Anh là "Bulk"
Câu ví dụ là buôn sỉ bán lẻ (vừa rõ nghĩa cho từ sỉ luôn)
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Chào các bác,
Hôm nay lại có từ mới các bác ạ.
Có ý kiến như thế này về người phụ nữ:
- Người sâu sắc thì sẽ sắc sảo.
Nhưng
- Người sắc sảo chưa chắc đã sâu sắc.

Theo em thì đã dùng từ sắc sảo thì nó phải bao hàm luôn cả sâu sắc bên trong, và người sắc sảo thì sẽ suy nghĩ sâu sắc, và ngược lại.

Nhờ các bác phân tích rõ hơn để em hiểu từ đúng nghĩa ạ!
 
Để khách quan, tác giả bài đăng nên hỏi trước ChartGPT 4; Sau khi hắn trả lời thì những théc méc xuất hiện tiếp sau nên hỏi trong mục 'Thư giản'
 
Để khách quan, tác giả bài đăng nên hỏi trước ChartGPT 4; Sau khi hắn trả lời thì những théc méc xuất hiện tiếp sau nên hỏi trong mục 'Thư giản'
Em đã thử như ý bác, nhưng nó trả lời bám rất sát với đề bài, không trả lời sâu sắc.

Kiểu như chắc chắn nó sẽ phải trả lời, vì nó được tạo ra như thế.
Mà cái em cần là 2 tính chất đó là riêng hay chung cơ?

Mã:
Câu này có thể được hiểu như sau:

Ý kiến đầu tiên đề cập đến sự liên quan giữa sự thông minh và tri thức của một người phụ nữ. "Sắc sảo" có nghĩa là thông minh, tài giỏi, sắc bén trong suy nghĩ và hành động. Nhưng để trở thành một người sắc sảo, người phụ nữ cần có sự sâu sắc trong tư duy và kiến thức.

Ý kiến thứ hai phản ánh việc một người phụ nữ có thể có khả năng sắc sảo mà không hề có sự sâu sắc. Điều đó có thể ám chỉ đến việc người này chỉ biết cách xử lý các vấn đề một cách cơ bản, không có sự hiểu biết sâu rộng hay khả năng phân tích sâu sắc.

Vì vậy, sự kết hợp giữa sắc sảo và sâu sắc là điều quan trọng để đánh giá một người phụ nữ.
 
Web KT
Back
Top Bottom