Nhật ký ngắn (phần 4)

Liên hệ QC
Hôm nay Hà Nội mưa, mưa từ nhà ra ngõ, mưa đến tận cơ quan vậy mà sáng đi làm nó quên mang ô vì ô tô không vào tận cửa được nên phải cuốc bộ 1 đoạn. Hi vọng tới 4h chiều trời tạnh ráo.

Hôm nay Hà Nội mưa, con gái dậy sớm như mọi hôm rồi lăn ra ngủ, còn mẹ của con gái bi giờ mắt vẫn còn cay cay.

Hôm nay Hà Nội mưa, gần cơ quan - đoạn đường ngày nào cũng đi qua có 1 vụ tai nạn. Tội nghiệp em ý, còn đang tuổi đến trường.
 
Mấy hôm trước tôi nghe thấy vợ khen tôi có tài trước mặt mấy người hàng xóm, bình thường chỉ có 2 vợ chồng thì toàn bị vợ chê, nhưng trước mặt người ngoài kiểu gì cũng không dám chê chồng, tôi thực sự vô cùng cảm động. Đợi vợ vào trong nhà, tôi nắm lấy đôi bàn tay cô ấy và nói : ” Cảm ơn em đã khen anh có tài trước mặt hàng xóm . Anh thực sự rất cảm động “.
Vợ hắng giọng nói : ” Tiền không, ngoại hình không, địa vị cũng không, nếu em không nói anh có tài, người ta sẽ chửi em ngu mới đi lấy anh ”

(ST)
 
Hôm bữa đi bộ ngang qua bệnh viện tâm thần, chợt nghe có tiếng rì rầm gì đó bên kia bờ tường:
- Bốn sáu... bốn bảy... bốn tám... bốn chín...
Gì thế nhỉ? Tui nhón chân, ngóc đầu qua bờ tường xem thử thằng điên nó làm gì. Bổng... Bốp! một phát vào đầu
u:''"
- Năm mươi... he.. he..
Xây xẩm mặt mày, chưa kịp nhìn mặt thằng điên kia thì nó đã đã chạy vụt đi, hét toáng lên với vẻ sung sướng:
- Tao đập được năm mươi thằng ngu rồi nhé!
Sốc quá!
---------------------
Thế còn chưa sốc bằng chuyện của thằng bạn tui (Nó đi nuôi bệnh cũng ở nhà thương điên đó).
Chiều nào bạn tui cũng nhìn thấy một thằng điên tay cầm viên phấn, leo lên tuốt trên đỉnh cột cờ, chùi chùi rồi viết viết gì đó
Tò mò quá, hổng biết nó viết giống gì trên đó nên bữa nọ thằng bạn tui mượn cái thang, quyết leo lên xem thử.
- Mày biết nó viết gì không?
- Viết gì? Tôi hỏi
- Nó viết: "ĐỈNH CỘT" mày à!!!

_)()(-

###@#! @!>><


Các bạn hãy cẩn thận khi đi vào khu vực Biên Hòa, nhất là đi gần khu bệnh viện tâm thần nhé! Nói chung là mấy thằng điên "công nghệ cao" này.. không chơi được
!!!
 
Bâng quơ nhớ anh iu ndu96081631

Sáng nay tự nhiên không làm việc được, nhớ anh iu vấu ndu96081631 quá đi!
 
Các bạn hãy cẩn thận khi đi vào khu vực Biên Hòa, nhất là đi gần khu bệnh viện tâm thần nhé! Nói chung là mấy thằng điên "công nghệ cao" này.. không chơi được
!!!
Hú hồn, vậy mà bữa trước mình với 1 người bạn ngồi ăn hột vịt lộn trước cổng bệnh viện đó. Cũng may là hỏng có ông nào leo tường ra.
 
Hú hồn, vậy mà bữa trước mình với 1 người bạn ngồi ăn hột vịt lộn trước cổng bệnh viện đó. Cũng may là hỏng có ông nào leo tường ra.

Thật ra thì "nó" chẳng làm hại gì mình, chỉ là nó hay chửi mình NGU thôi
Ví dụ như (cũng là chuyện của thằng bạn tui đang nuôi bệnh):
Buổi chiều, ngồi bên hành lang thì thấy có thằng điên đi qua đi lại, miệng lảm nhảm gì đó. Chợt thằng đó dừng lại trước mặt bạn tui rồi hỏi:
- Chân Lý có mấy chân? Mày biết không?
Hổng thèm trả lời nhưng thằng này dai như đỉa, cứ hỏi miết
- Có một chân! Bạn tui trả lời đại để nó đi cho rồi
Không ngờ đó "bụp" lại:
- Hai chân chứ một gì! Ngu quá?
- Sao mầy biết là hai chân?
- Nó nói tao biết
- Ai cơ?
- Thì thằng Chân Lý phòng 12 nó nói chứ còn thằng nào nữa. Nói chuyện với người ngu mệt thiệt đó
Choáng quá! Bạn tui chấp hai tay lạy và nói:
- Dạ em "bó tay mi tà" rồi, thưa anh hai
- "Bó tay mi tà" là cái gì mậy?
- Dạ, ý là em PHỤC anh đó

Cũng may nó bỏ đi chứ nếu không nó còn hỏi nữa thì mình sẽ bị NGU tiếp tập 2, tập 3 cũng không chừng
Ẹc... Ẹc....
 
Ặc ặc, cái bác OneDrive nhà mình bị bệnh, qua nay cứ chạy vòng vòng miết, chẳng chịu cập nhật gì cả, lại còn "Uploading 17,179,869,184.0 GB of 1.0 MB" nữa chứ. Thế là thế nào nhỉ?
Onedrive.png
 
Câu nói bị nén đá nhiều nhất trong tuần:

"Là Bộ trưởng thì đừng có chạy hoài ngoài đường như vậy"

Chắc lão này muốn nhắn nhũ:

Ngồi nhà nha, để ra những quyết sách như:

PHP:
     "Ngực lép miễn giáy fép lái xe"
hay "Thịt heo fải ăn hết trong 8 tiếng"
Hoặc "Cửa hàng bán rượu bia fải trang bị máy lạnh"
 

File đính kèm

  • MuaDongNga.JPG
    MuaDongNga.JPG
    20.9 KB · Đọc: 50

Trời đất như đảo như điên

Tháng này mà nước liên miên tràn trề

Nước về về những bẩn dơ

Nước về về những nhớp nhơ đầy đường.


 
Hôm nay, một đứa trò iu đi lấy chồng. Thầy không nói ra, nhưng trò cũng hiểu đúng không? Trừ người thân của trò, có lẽ thầy là người mong muốn nhất việc trò được hạnh phúc. Thầy sẽ nợ trò 1 cái hôn lên trán, trò iu linhngochttps://www.facebook.com/pttinh.pham ạ.

Một đứa trò iu đi lấy chồng
Trò mong thầy chúc lúc sang sông
Thầy thì bận rộn muôn ngàn việc
Trò trong tiệc cưới vẫn ngóng trông

Hôm nay ngày cuối trò chưa nhận,
Tại thầy, trò cứ mỏi mòn trông.
Dù lời chúc ấy thầy chưa nói
Trò ơi, hãy vững bước sang sông.
 
Thời này con cái đặt đâu ba mẹ ngồi đó;

Nên bữa trước nghé con đòi đi hỏi zợ, fải đi thôi . . .

Sang năm lại chỉ còn ông già với bà già trông nhau mà thôi!

Buồn vui lẫn lộn!
 
Mùa đông, lạnh, thèm được ôm con gái ngủ
 
Hơn mười năm gắn bó với nghề Nhân sự, cũng là chừng ấy năm mình gắn với duyên nghiệp này. Nghề chọn người và người chọn nghề. Những ai có duyên với nghề nhân sự và xây dựng sự nghiệp với nghề nhân sự đều hiểu và cảm nhận được hết những khó khăn trong công việc này. Nghề nhân sự có cả vị đắng-vị ngọt hòa lẫn niềm vui-nỗi buồn, cũng nhờ có nó mà mình có thêm bản lĩnh, động lực cho việc theo đuổi con đường nhân sự.
Làm nghề nhân sự vẫn được ví von với "Làm dâu trăm họ" mà đã làm dâu thì cần một người khéo léo biết lắng nghe và có kiến thức chuyên môn sâu sắc. Làm nhà quản trị nhân sự bắt buộc phải nâng cao năng lực của mình, dần xác định vị thế quan trọng trong doanh nghiệp cũng như đối với nhân viên.
Nhân sự phải "cãi" sếp để đảm bảo quyền lợi cho các bạn nhân viên và cũng phải quân luật để duy trì trật tự doanh nghiệp, bảo vệ Công ty.
Chừng ấy năm, mình đã chứng kiến bao buồn vui của nhân viên hay của người lãnh đạo. Những câu chuyện ấy ghi đậm trong suy nghĩ của mình.
Khi nghe thông báo nghỉ việc của một nhân viên vì bất cứ lý do gì, nhìn khuôn mặt buồn bã, lo âu của họ bản thân mình cũng thấy rất khó xử, lòng nặng trĩu. Nỗi buồn là khi nhân viên nghỉ việc, khi mà có những việc muốn làm cho nhân viên mà chưa thực hiện được. Buồn vì nhiều khi có những nhân viên không hiểu được giá trị của chế độ chính sách mà công ty đã dành cho họ.
Niềm vui là có những quyết định tăng lương cho nhân viên, những con số tiền lương của nhân viên có sự thay đổi đi lên, và có những thay đổi tích cực về chính sách đãi ngộ cho người lao động, là nhìn thấy sự nỗ lực của nhân viên và nhìn thấy được 1 đội ngũ nhân viên chuyên nghiệp, có ý thức, kỷ luật, tay nghề vững…lương nhân viên được tính đầy đủ và chính xác, Vui vì được giải thích cho nhân viên các quy định về luật, liên quan đến quyền lợi của họ, Và cùng “khóc”, hay “cười” với mọi người. Mình là người đứng giữa, sự dung hòa mối quan hệ lao động, mối quan hệ quyền lợi và trách nhiệm đối với hai bên. Nhiều khi căng thẳng, nhiều khi….khóc thầm.
Có lẽ hơn 10 năm qua, trên con đường minh đi, điều thành công nhất là nhận được những tình cảm của cán bộ nhân viên và những ghi nhận của lãnh đạo. Tuy rằng làm dâu trăm họ thật khó và thật khổ, nhưng vì duyên nghiệp và cũng vì mình quá gắn bó với nó, và quá yêu nó nên, dù có lúc mình buồn lắm nhưng mình vẫn kiên định, vững niềm tin, bền ý chí cho sự lựa chọn của mình.
Cố lên!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
 
Kỹ niệm buồn



/-)nh Cật lực giữ biên cương

/(/hưng nhà bầy chuột nó tương vô bình

/(/gạch cửa hàng xóm nó rình

Trang thờ mọt đục rung rinh, nát rồi!

 
Hơn mười năm gắn bó với nghề Nhân sự, cũng là chừng ấy năm mình gắn với duyên nghiệp này. Nghề chọn người và người chọn nghề. Những ai có duyên với nghề nhân sự và xây dựng sự nghiệp với nghề nhân sự đều hiểu và cảm nhận được hết những khó khăn trong công việc này. Nghề nhân sự có cả vị đắng-vị ngọt hòa lẫn niềm vui-nỗi buồn, cũng nhờ có nó mà mình có thêm bản lĩnh, động lực cho việc theo đuổi con đường nhân sự.
Làm nghề nhân sự vẫn được ví von với "Làm dâu trăm họ" mà đã làm dâu thì cần một người khéo léo biết lắng nghe và có kiến thức chuyên môn sâu sắc. Làm nhà quản trị nhân sự bắt buộc phải nâng cao năng lực của mình, dần xác định vị thế quan trọng trong doanh nghiệp cũng như đối với nhân viên.
Nhân sự phải "cãi" sếp để đảm bảo quyền lợi cho các bạn nhân viên và cũng phải quân luật để duy trì trật tự doanh nghiệp, bảo vệ Công ty.
Chừng ấy năm, mình đã chứng kiến bao buồn vui của nhân viên hay của người lãnh đạo. Những câu chuyện ấy ghi đậm trong suy nghĩ của mình.
Khi nghe thông báo nghỉ việc của một nhân viên vì bất cứ lý do gì, nhìn khuôn mặt buồn bã, lo âu của họ bản thân mình cũng thấy rất khó xử, lòng nặng trĩu. Nỗi buồn là khi nhân viên nghỉ việc, khi mà có những việc muốn làm cho nhân viên mà chưa thực hiện được. Buồn vì nhiều khi có những nhân viên không hiểu được giá trị của chế độ chính sách mà công ty đã dành cho họ.
Niềm vui là có những quyết định tăng lương cho nhân viên, những con số tiền lương của nhân viên có sự thay đổi đi lên, và có những thay đổi tích cực về chính sách đãi ngộ cho người lao động, là nhìn thấy sự nỗ lực của nhân viên và nhìn thấy được 1 đội ngũ nhân viên chuyên nghiệp, có ý thức, kỷ luật, tay nghề vững…lương nhân viên được tính đầy đủ và chính xác, Vui vì được giải thích cho nhân viên các quy định về luật, liên quan đến quyền lợi của họ, Và cùng “khóc”, hay “cười” với mọi người. Mình là người đứng giữa, sự dung hòa mối quan hệ lao động, mối quan hệ quyền lợi và trách nhiệm đối với hai bên. Nhiều khi căng thẳng, nhiều khi….khóc thầm.
Có lẽ hơn 10 năm qua, trên con đường minh đi, điều thành công nhất là nhận được những tình cảm của cán bộ nhân viên và những ghi nhận của lãnh đạo. Tuy rằng làm dâu trăm họ thật khó và thật khổ, nhưng vì duyên nghiệp và cũng vì mình quá gắn bó với nó, và quá yêu nó nên, dù có lúc mình buồn lắm nhưng mình vẫn kiên định, vững niềm tin, bền ý chí cho sự lựa chọn của mình.
Cố lên!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tôi thấy nghề nào cũng có cái cực của nó!
2uan trọng là đừng " THƯỢNG ĐỘI, HẠ ĐẠP" là OK rồi
 
Tôi thấy nghề nào cũng có cái cực của nó!
2uan trọng là đừng " THƯỢNG ĐỘI, HẠ ĐẠP" là OK rồi

Những kẻ đó không tồn tại được lâu đâu bạn ạ!

Hữu tâm vô tướng, tướng tùy tâm sinh
Hữu tướng vô tâm, tướng tùy tâm diệt
 
Ngày này 4 năm trước nhà mình đang dựng rạp chuẩn bị....đón Noel
 
Web KT
Back
Top Bottom