Hơn mười năm gắn bó với nghề Nhân sự, cũng là chừng ấy năm mình gắn với duyên nghiệp này. Nghề chọn người và người chọn nghề. Những ai có duyên với nghề nhân sự và xây dựng sự nghiệp với nghề nhân sự đều hiểu và cảm nhận được hết những khó khăn trong công việc này. Nghề nhân sự có cả vị đắng-vị ngọt hòa lẫn niềm vui-nỗi buồn, cũng nhờ có nó mà mình có thêm bản lĩnh, động lực cho việc theo đuổi con đường nhân sự.
Làm nghề nhân sự vẫn được ví von với "Làm dâu trăm họ" mà đã làm dâu thì cần một người khéo léo biết lắng nghe và có kiến thức chuyên môn sâu sắc. Làm nhà quản trị nhân sự bắt buộc phải nâng cao năng lực của mình, dần xác định vị thế quan trọng trong doanh nghiệp cũng như đối với nhân viên.
Nhân sự phải "cãi" sếp để đảm bảo quyền lợi cho các bạn nhân viên và cũng phải quân luật để duy trì trật tự doanh nghiệp, bảo vệ Công ty.
Chừng ấy năm, mình đã chứng kiến bao buồn vui của nhân viên hay của người lãnh đạo. Những câu chuyện ấy ghi đậm trong suy nghĩ của mình.
Khi nghe thông báo nghỉ việc của một nhân viên vì bất cứ lý do gì, nhìn khuôn mặt buồn bã, lo âu của họ bản thân mình cũng thấy rất khó xử, lòng nặng trĩu. Nỗi buồn là khi nhân viên nghỉ việc, khi mà có những việc muốn làm cho nhân viên mà chưa thực hiện được. Buồn vì nhiều khi có những nhân viên không hiểu được giá trị của chế độ chính sách mà công ty đã dành cho họ.
Niềm vui là có những quyết định tăng lương cho nhân viên, những con số tiền lương của nhân viên có sự thay đổi đi lên, và có những thay đổi tích cực về chính sách đãi ngộ cho người lao động, là nhìn thấy sự nỗ lực của nhân viên và nhìn thấy được 1 đội ngũ nhân viên chuyên nghiệp, có ý thức, kỷ luật, tay nghề vững…lương nhân viên được tính đầy đủ và chính xác, Vui vì được giải thích cho nhân viên các quy định về luật, liên quan đến quyền lợi của họ, Và cùng “khóc”, hay “cười” với mọi người. Mình là người đứng giữa, sự dung hòa mối quan hệ lao động, mối quan hệ quyền lợi và trách nhiệm đối với hai bên. Nhiều khi căng thẳng, nhiều khi….khóc thầm.
Có lẽ hơn 10 năm qua, trên con đường minh đi, điều thành công nhất là nhận được những tình cảm của cán bộ nhân viên và những ghi nhận của lãnh đạo. Tuy rằng làm dâu trăm họ thật khó và thật khổ, nhưng vì duyên nghiệp và cũng vì mình quá gắn bó với nó, và quá yêu nó nên, dù có lúc mình buồn lắm nhưng mình vẫn kiên định, vững niềm tin, bền ý chí cho sự lựa chọn của mình.
Cố lên!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!