Người Việt, tiếng Việt, chữ Việt (1 người xem)

  • Thread starter Thread starter Ba Tê
  • Ngày gửi Ngày gửi
Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

Ba Tê

Cạo Rồi Khỏi Gội
Tham gia
5/5/09
Bài viết
12,124
Được thích
17,591
Giới tính
Nam
Chẳng hiểu sao, người Việt với tiếng Việt và chữ Việt, viết chưa chuẩn mà lại "pha" tiếng "gì gì" sao thấy "khó chịu"
Ví dụ, viết "zum", "ah", "ko", "thanh bạn". "Hi các bạn", "zúp em được k",...
Chữ Việt thì "Sữa chửa" (sửa chữa), "chia sẽ" (chia sẻ), theo tôi "nghỉ" (nghĩ), "sáng lạng" (xán lạn).. chẳng lẽ lâu quá quên chính tả tiếng Việt.
Mời các bạn bổ sung thêm nhiều từ mà các bạn đã đọc được trên GPE này, có thể giúp cho các thành viên khác nhìn lại chính tả tiếng Việt mình.
Xin bổ sung là không nói đến các từ địa phương, ví dụ "chừ, ni, răng, rứa, cá gô cá dô, đi dìa...."
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Tư tưởng của em thì nó không gò bó lắm về câu chữ, ví dụ với bạn bè viết "không" là "ko" hoặc thậm chí "k" cũng có, miễn sao hiểu. đơn giản vì gõ ngắn hơn :D
Đó là vấn đề với anh em chơi với nhau, còn nếu là giao tiếp, ứng xử thì tất nhiên cần phải chú ý đến ngôn ngữ, lời nói, câu văn.
Còn việc sai lỗi chính tả thì nhiều khi người viết không cố ý, chẳng hạn như "sáng lạng" - "xán lạn" rất nhiều người sai (kể cả thầy cô)
 
Cách đây tầm 14 năm, Viettel ra gọi cước CIAO thu hút người thường nhắn tin và lướt net. Cánh sinh viên thời ấy có người xôn xao "Ciao nghe cứ như tên Tàu". Sau nào tôi mới phát hiện ra là "Ciao" phát âm trong tiếng Ý là "Chào" và ngạc nhiên hơn là nó đồng nghĩa với từ "chào" trong tiếng Việt. (Anh nào cứ thích gân cổ bảo không có dấu sao mà ghi được thanh thì xin mời vô đây bấm cái nút loa để nghe người Ý dùng chữ latin thuần mà phát âm có dấu thanh nhé). Hồi bé, khi coi mấy bộ phim thuộc các các nước Latin Châu Âu, tôi cũng từng ngờ ngợ khi thấy các nhân vật khi bắt gặp người quen thường kêu "chao", "chào" gì đấy mà chả hiểu rõ nghĩa là gì.

Điều đặc biệt là "ciao" trong tiếng Ý là thán từ (từ biểu cảm), nghĩa là nó là tiếng biểu cảm thân thiện tương tự như "ôi, a,..." trong tiếng Việt nhưng hài hước là ông bà chúng ta không đẻ ra "Xin ôi", "Xin a" mà chỉ có "Xin chào". Phải nó là các cụ nhà ta ngày xưa cũng đã sính ngoại từ ngữ rồi chứ chả riêng gì thế hệ bây giờ. Tôi thử coi tiếng "chào" này xuất hiện trong tiếng Việt từ khi nào bắt đầu với cuốn "Thượng kinh ký sư" viết năm 1783 có ghi lại khá nhiều lời ăn tiếng nói, giao tiếp thường ngày thì chả thấy "chào" đâu cả. Trong các tác phẩm văn học viết về đời sống trước 1945, trong giao tiếp của các bác nông dân cũng chả có thấy "chào". Hình như từ "chào" chỉ dùng trong đời sống những người thành thị tiếp nhận văn hóa Tây phương chứ văn hóa truyền thống chả có từ nào "chào" cả. Thế mà chỉ sau 30-40 năm đây thôi, tiếng "chào" đã trở thành chuẩn mực trong giao tiếp của người Việt ta --=0 .

Tôi tủm tỉm cười nghĩ đến cái viễn cách 30-40 năm nữa, có khi nào chúng ta lại Việt hóa "hi" thành "xin hai..." tương tự như "ciao" thành "xin chào..." không nhỉ?
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Bản thân tôi thấy lời chào tiếng Việt rất phong phú. Rất nhiều người phương Tây chỉ có 2 kiểu chào thể hiện qua cách xưng hô. Vd. hoặc kiểu "tôi chào ngài" hoặc "tôi chào bạn". Nghĩa là nếu không dùng cách xưng hô "ngài, ông" thì câu chào như nhau khi chào em nhỏ tuổi hơn, anh lớn tuổi hơn, chú nhiều tuổi hơn. Trong khi đó do dùng các đại từ nhân xưng rất đa dạng trong tiếng Việt và một vài từ nữa, mà câu chào của người Việt đa dạng, tỏ rõ thái độ, tình cảm. Vd. thêm "ạ" là câu chào đã khác.

Mỗi dân tộc có một nền văn hóa khác nhau. Đừng bao giờ cho văn hóa phương Tây, vd. Ý, Pháp mặc định là phải ưu việt hơn. Đừng ngồi ở Việt Nam rồi nghĩ cái gì của phương Tây cũng tốt. Đơn giản là văn hóa của ta nó khác, lời chào cũng khác. Có ở đâu rõ ràng câu hỏi mà lại chính là câu chào: Cụ đang làm gì đấy ạ?

Thậm chí người "kia" không trả lời "câu hỏi" mà chào lại: Ừ, hôm nay cháu đi làm sớm thế?

Người Việt chào nhau như thế. Chào mà như hỏi, hỏi nhưng thực ra là chào.

Hoặc lời chào lúc ra về: Bác nghỉ cháu về ạ.

Ngoài kiểu chào trực tiếp như "Cháu chào bác ạ" thì kiểu chào gián tiếp như trên là sự phong phú, sự đa dạng, là nét đặc trưng của văn hóa của người Việt. Đừng cầm đèn đi tìm trong quá khứ từ "CHÀO". Văn hóa Việt khác, tổ tiên ta có cách chào hỏi nhau khi giao tiếp.

- chào bằng hỏi: Dạo này bác vẫn khoẻ chứ ạ?
- chào bằng lời mời: Mời bác vào chơi!
- chào bằng lời nhận xét, lời khen: Hôm nay nhìn chị đẹp ghê.

Thay cho ngồi và ngưỡng mộ văn hóa phương Tây thì người Việt hãy tìm hiểu và trân trọng văn hóa của dân tộc mình. Có thể khi xưa người Việt ít dùng từ "CHÀO" nhưng không phải vì người Việt không có văn hóa chào. Có lắm chứ. Và câu chào của người Việt rất phong phú.
 
Tôi thường viết đúng chính tả, rất ít khi sai. nguyên nhân là do 1 là hồi tiểu học thầy cô giáo dạy rất kỹ, 2 là đọc sách. Lúc đó tôi đọc sách giáo khoa của các lớp lớn hơn (của anh chị mình), đọc các bài đọc thêm, đọc truyện, tạp chí, ... Đọc riết rồi từng chữ nó in vào trong óc nên khi viết ít có sai. Có 1 vài chữ sau này tôi thấy có vẻ sai cũng là do đã đọc trong sách như "thí dụ" và "ví dụ", "dấu giếm" và "giấu giếm".
Nói thêm, thời đó tôi học chính tả không bao giờ có cái gọi là quy luật sắc huyền đi với hỏi ngã thế nào, sờ nào đi với sờ nào, âm "ang" có g hay không g, ... gì đó như bây giờ, vì bản chất là không có quy luật tuyệt đối. Các ngài tiến sĩ soạn giáo khoa bây giờ nặn ra quy luật xong luôn luôn kèm theo ngoại lệ bắt học thuộc (!)
Trẻ hơn (30 - 40) thì có cha mẹ kềm cặp và ít biết đến teen tiếc, nét niếc nên vẫn còn đúng, dưới 30 bây giờ thì sai nhiều do ít đọc sách, đọc trên mạng thì toàn là thứ biến hình dị dạng. Mà xin lỗi chứ đọc sách và cả đọc tự điển sau này vẫn còn sai kia! Khi anh đọc chỗ nào cũng thấy bánh chưng, trầm trọng, trầm trồ, ... thì không thể (dù là tưởng tượng) viết thành bánh trưng, chầm chọng, chầm chồ được.
Nói thêm 2:
Cũng cùng lứa tuổi với tôi hoặc lớn hơn (trong diễn đàn này cũng có nhé) vẫn cứ sai. Tôi nghĩ nguyên nhân do: thầy cô tiểu học dạy không kỹ, hoặc ít đọc sách, hoặc đọc sách không chọn lọc, và cái sai cũng bị in vào óc giống như cái đúng.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Bản thân tôi thấy sai chính tả chỉ là vô ý (vì người ta không biết như vậy là sai), chỉ cần góp ý để họ biết sai mà sửa thôi. Các trường hợp chêm, lai, biến tấu tiếng Việt mới thực sự gây khó chịu.
Gần đây rất nhiều người viết, nói "như nào", "như này" thay vì "như thế nào", "như thế này" (kể cả người nổi tiếng). Thậm chí còn có bài hát có tựa "Em như nào cũng được". Không hiểu sao tôi rất dị ứng với cách nói tắt này, không biết mọi người thấy thế nào.
 
Tiếng Việt thì rất khó mà nhớ hết chính tả (nhất là dấu hỏi/ ngã) nếu không viết, đọc thường xuyên.
Chỉ nói, nghe, có khi viết ra nó lại không thành cái ý mình muốn.
Ví dụ, viết "bản tính" trong khi mình muốn nói đến cái bảng tính, muốn nói đến cái văn bản lại viết thành "văn bảng", nghĩ đến buồng chuối lại viết ra thành "buồn chuối"...
 
Sai chính tả còn bị tác động bỡi phương ngữ nữa: Ví dụ dân chệch Chợ nhớn thường đòi lái khi đi xe đường trường
Có người còn hoán đổi như : Ô. Nê Lin đã viết "Học, học,. . . . ."
1 Số nời không thể phát âm chữ Tr như người Miển Trung, nên biến thành từ gần nhất & trỡ thành nói ngọng
Tóm lại Cả nàng ngọng níu ngọng nô, chứ phải mình em đâu

Sai chính tả vì có khi đơn thân (& còn nhỏ, tính di truyền chưa cao) lại rơi vô cộng đồng có phương ngữ mạnh lấn ác

Nói chung sai chính tả khi đọc, nói & viết thì viết bị cho điểm thời phổ thông nên ít sai hơn chăng? Chứ nói sai chính tả thì nhiều. Điều này còn quyết định bỡi nhà nước nữa.
Hồi xưa mình biết là chuẩn tiếng Việt là Hà nội, nhưng có thời gọi bố mẹ ở đây là cậu mợ; Nhưng cách gọi này không phổ dụng nên thành bố mẹ (người Bắc) & ba/mẹ hay cha mẹ (Nam)
. . . .

Dân đã vậy, các Giáo sư ngôn ngữ Việt ta còn tệ hơn, điều này lấy ví dụ thì thêm nhục quốc thể, nên mình thôi!
. . . . . .

Chúc các bạn vui!
 
Sai chính tả còn bị tác động bỡi phương ngữ nữa: Ví dụ dân chệch Chợ nhớn thường đòi lái khi đi xe đường trường
Có người còn hoán đổi như : Ô. Nê Lin đã viết "Học, học,. . . . ."
1 Số nời không thể phát âm chữ Tr như người Miển Trung, nên biến thành từ gần nhất & trỡ thành nói ngọng
Tóm lại Cả nàng ngọng níu ngọng nô, chứ phải mình em đâu

Sai chính tả vì có khi đơn thân (& còn nhỏ, tính di truyền chưa cao) lại rơi vô cộng đồng có phương ngữ mạnh lấn ác

Nói chung sai chính tả khi đọc, nói & viết thì viết bị cho điểm thời phổ thông nên ít sai hơn chăng? Chứ nói sai chính tả thì nhiều. Điều này còn quyết định bỡi nhà nước nữa.
Hồi xưa mình biết là chuẩn tiếng Việt là Hà nội, nhưng có thời gọi bố mẹ ở đây là cậu mợ; Nhưng cách gọi này không phổ dụng nên thành bố mẹ (người Bắc) & ba/mẹ hay cha mẹ (Nam)
. . . .

Dân đã vậy, các Giáo sư ngôn ngữ Việt ta còn tệ hơn, điều này lấy ví dụ thì thêm nhục quốc thể, nên mình thôi!
. . . . . .

Chúc các bạn vui!
Từ ngữ địa phương, khi đọc ta có thể biết ngay và có thể đoán ra vùng miền đó, ví dụ viết "nàm sao đây", "con cá gô bỏ trong gỗ nó nhảy gồ gồ"...
Nhưng nói thế nào thì nói, chứ "viết" theo kiểu "nói" thì ... hơi kỳ kỳ.
Tôi có tham gia một lớp huấn luyện quân sự, anh giảng bài có nói trước là" khi tôi nói "Lờ" các anh phải viết "Nờ" và ngược lại, vì tôi quen giọng địa phương. Ví dụ tôi nói "cái lòng súng" các anh phải hiểu là "cái nòng súng"". Dù là biết trước nhưng khi ghi chú bài giảng cũng "lu xu bu" hết lên.
 
Chính tả xong còn phải tính đến dấu câu nữa. Ví dụ như vậy nè: "Mỗi gia đình 2 con vợ chồng hạnh phúc". Nên hiểu sao đây ta.
 
Các trường hợp chêm, lai, biến tấu tiếng Việt mới thực sự gây khó chịu. (1)
Gần đây rất nhiều người viết, nói "như nào", "như này" thay vì "như thế nào", "như thế này" (kể cả người nổi tiếng). Thậm chí còn có bài hát có tựa "Em như nào cũng được". Không hiểu sao tôi rất dị ứng với cách nói tắt này, không biết mọi người thấy thế nào. (2)
(1) Chắc chắn rồi. Khi học ngoại ngữ phụ âm cuối là k phiên âm luôn luôn là k (tương đương c cuối của tiếng Việt), thế mà viết ak (đọc là ặc), thậm chí không phải nguyên âm cũng thêm k: vk (vợ), ck (chồng), không thể chịu nổi. hi hi bị biến thành hj hj chẳng biết tại sao nữa.
(2) Nói & viết bỏ bớt chữ:
- Người nổi tiếng, ca sĩ nhạc sĩ, đâu phải luôn luôn là người có học? Và đó là mối nguy hại to lớn của truyền thông.
- Ngay sau giải phóng (còn đi học) tôi đã dị ứng với cách viết vật "lí", "kĩ" thuật rồi, theo tôi là "ăn bớt" 1 nét viết
- Giao tiếp rộng ra thì thấy có những phát biểu rất ngắn và nhấn mạnh "cực kỳ", và không hiểu là cực kỳ xinh đẹp hay cực kỳ xấu xa, cực kỳ thông minh hay cực kỳ ngu dốt
- Tiếp xúc thêm nữa thì lại nghe "đẹp cực", "tốt cực", thậm chí "cực" trụi lủi.
Khi đã quen cách nói/ viết chuẩn rồi thì sẽ rất khó chịu.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Cái này là do điện thoại ngày xưa bố trí phím abc,...,ghi,jkl,... nên khi nhắn tin người ta thay i bằng j cho nhanh đó anh.
Đó gọi là sống vội. Giờ thì điện thoại thông minh không à, có bàn phím qwerty, có bộ gõ tiếng Việt hẳn hoi cũng vẫn vậy. Lớp trẻ gần đây lần đầu tiên cầm điện thoại cũng đâu có cầm điện thoại 10 nút bấm đâu.
 
- Ngay sau giải phóng (còn đi học) tôi đã dị ứng với cách viết vật "lí", "kĩ" thuật rồi, theo tôi là "ăn bớt" 1 nét viết
...
lí, kĩ... không hẳn là chỉ sau giải phóng. Việc đòi đổi y thành i đã xảy ra ở trong này lâu rồi. Sôi nổi nhất là khoảng đầu thập niên 60's; ông Nguiễn Ngu Í (ông yêu cầu viết tên mình như vậy) là một trong những người chủ xướng phong trào này.

Ông Bác tôi tên là Sỹ. Ngày xưa, tuy ông ở SG nhưng sinh và khai sinh ở tỉnh cho nên mỗi lần cần nộp giấy tờ thì phải về Toà án tỉnh mà xin mấy bản Trích Lục Khai Sinh. Tuỳ theo người đánh máy mà bản Trích Lục này của ông nó ghi là Sỹ hay Sĩ.

Cái này em thống kê từ năm 2017. :D
Cái bảng thống kê của bạn có điểm chủ quan:
"gởi" là từ miền Nam tương đương với "gửi". Không phải là sai chính tả.
Thậm chí, nếu bạn vào những nơi "bài Bắc" mà dùng từ "gửi" sẽ bị người ta la.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
lí, kĩ... không hẳn là chỉ sau giải phóng. Việc đòi đổi y thành i đã xảy ra ở trong này lâu rồi. Sôi nổi nhất là khoảng đầu thập niên 60's; ông Nguiễn Ngu Í (ông yêu cầu viết tên mình như vậy) là một trong những người chủ xướng phong trào này.
Theo tôi nhớ thì phong trào này không thành công (mặc dù vẫn tồn tại bác sỹ và bác sĩ). Năm 1967 tôi đi học lớp năm (lớp 1) và không có lí, kĩ gì cả cho đến 1975. Cái quan điểm của tôi (ăn bớt 1 nét viết) cũng tự tôi nghĩ ra chứ không phải đọc từ những tranh luận nào.
Có 1 câu chuyện vui là có ông tướng Nguyễn văn Tỵ hay Tị gì đó (không biết chữ nào đúng), trong một lần được đăng báo bị thợ sắp chữ thiếu chữ T thành "ị" (hay "ỵ", tôi quên rồi), may là phát hiện sớm nên phải cho người hối hả đóng mực chữ T vào cho kịp trước giờ phát hành.
 
Cái quan điểm của tôi (ăn bớt 1 nét viết) cũng tự tôi nghĩ ra chứ không phải đọc từ những tranh luận nào.
...
Theo tôi thì do người ta thích vậy chứ chả liên quan gì đến nét viết.
Nếu viết ra thì bản thân tôi thấy viết chữ y dễ hơn i vì ngòi bút không phải rời giấy để xổ dấu chấm (ý chủ quan, mỗi người dùng ngòi vết mỗi khác).

Tôi đem ví dụ ông Nguiễn Ngu Í ra là để ví dụ đầu cực đoan. Chứ nhóm chính thức đòi đổi thì lý luận nhẹ nhàng hơn. Họ cho rằng y không hẳn là một nguyên âm trọn vẹn (họ gọi nó là bán nguyên âm) và chỉ dùng để đổi âm một nguyên âm khác (điển hình: ay, uy). Do đó, nhóm này cho rằng những âm "i" (tức là i/y không liền với nguyên âm khác) nên viết luôn là i. Đương nhiên với nhóm này, yên là y đi với ê cho nên vẫn viết là yên chứ không phải iên.
 
Nếu viết ra thì bản thân tôi thấy viết chữ y dễ hơn i vì ngòi bút không phải rời giấy để xổ dấu chấm (ý chủ quan, mỗi người dùng ngòi vết mỗi khác).
Viết tay nếu đúng thì i và y đều có 3 nét viết. Nét hất lên và nét sổ ngắn xuống thì bằng nhau, nét thứ 3 thì i chỉ là 1 chấm, y lại là 1 nét sổ dài lại còn phải vòng lên dài tương đương. Đối với người làm biếng thì tốn công hơn ( :p :p :p)
---------------
Lại sai: sổ xuống hay xổ xuống?
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Thì cô giáo ở HB trước tòa có bảo rằng: Mọi người đều gù, mình thẳng nên trở thành khuyết tật, mà!

Vậy cho nên khi ra Bắc nhậu, mình nên xài tiếng Bắc & ngược lại. Nếu không vậy, mấy bợm tìm cách phạt hay thưởng mình thêm vài li ngay!

Mình biết ỏ 1 vùng ngoài Hà tĩnh, để nói từ cá hay cà đều phải nói là ca có cuống hay ca có đuôi. (Đô Lương), Bên này sông nói cho người bên kia sông đã phải có phiên dịch rồi.
Nghỉ hè lớp 7, mình ở Sơn Tây, người Mường không nói được dấu huyền, nên hay bỏ dấu sắc trong câu: Anh bộ đội ơi, đèo em với!

[Hồi đó hiếm có người có xe đợp lắm! Bộ đội thì chỉ những người có súng ngắn hay báo ăn tiểu táo mà thôi.]

Phát thanh viên đài nói hay truyền hình cũng sai chính tả (50/50) trong địa danh Vũng Tàu, người Bắc đọc là Vũng Tầu (Ai đọc đúng?)
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Tại mình chưa bỏ tật kỳ thị cho nên thấy ngời ta nờ lờ cứ diễu là ngọng.
Chứ giọng quê Anh nó đọc không được âm "h" (home đọc là ôm), hay giọng miền Nam nước Mỹ nó té lè ra có thấy ai phê bình đâu.

(*) quý vị có xem phim James Bond "Live and Let Die" hôn? Cái thằng cha sê-ríp trong phim nói giọng Louisianna nhão nhẹt, chả nghe được tiếng nào.
Gần đây hơn, bộ phim NCIS New Orleans, mấy thằng trong đó nói giọng địa phương cố banh hai cái mép ra có thấy ai chê đâu.
 
Thân gởi anh @Ba Tê và mọi người.
Câu chuyện tiếng Việt kiểu này có lẻ không bao giờ kết thúc. Đây không phải là vấn đề được nêu lên lần đầu và sẽ không bao giờ có lần cuối.
Xác định lại chúng ta cần gì ở diễn đàn. Bây lâu nay chúng ta thường ứng xử kiểu xã hội "ra đời bị xử cho biết" dẫn đến diễn đàn ngày càng trở nên kém thân thiện giữa một bên là thế hệ có tuổi đời và chín chắn bên kia là nhóm các bạn trẻ muốn biết cái mới. Nhiều bạn mới chân ướt chân ráo vào diễn dàn đã bị thế hệ đi trước vùi dập cho biết mùi đời và không bao giờ muốn quay lại. Diễn đàn ngày càng trở thành diễn dàn của những người biết nhau chơi với nhau (Chưa kể còn có ngày những người này bất đồng với nhau tạo ra không khí không hề dể thở). Những người mới tới trở thành kẻ tay mơ, lớ ngớ là bị dập, bị bắt bẻ không thương tiếc. Rồi họ ngại mở miệng.
Tưởng tượng rằng một đứa trẻ lớn lên trong gia đình toàn người nghiêm khắc thì đứa trẻ đó chắc chắn rụt rè nhút nhát và không khí trong nhà chỉ là không khí trầm mặc. Không đứa trẻ nào muốn mở miệng nói chuyện, nói mất công bị chửi.

Chúng ta có đang trở nên kém bao dung?

Quay trở lại với chủ đề tiếng Việt của nhiều người không chuẩn. Thật đáng tiếc vì không ai trên diễn đàn này có đủ khả năng "dạy đời" cho những người đó để họ tốt hơn, viết chín chắn hơn. Vậy thì thế này nhé. nếu mọi người không thấy hài lòng với những kiểu tiếng Việt đó, XIN ĐỪNG ĐỌC nữa hãy tìm bài khác.

Thân ái,
Bình
 
Theo tôi hiểu thì chủ diễn đàn đã chính thức nói ra hai điều:

1. Ở đây không ai có đủ khả năng và kiến thức về tiếng Việt "chuẩn" để phê bình người khác. Vì vậy tốt hơn hết là "nên im lặng".

2. Nếu đọc một bài mà thấy không vừa ý với cách dùng tiếng Việt (*) trong bài thì cứ việc bỏ qua, đừng đọc tiếp.

Đó là hai điều được chính thức yêu cầu. Cái phần trước đó nói về "người mới lớ quớ là bị đập [sic]" chỉ là nhận định cá nhân của chủ diễn đàn, không cần bàn tới.

Có chỗ nào tôi hiểu lầm thì xin chủ diễn đàn đính chính.

(*) không thấy nói đến tiếng Anh, và tiếng nửa Việt, nhưng cứ coi như cá mè một lứa đi.
 
Theo tôi hiểu thì chủ diễn đàn đã chính thức nói ra hai điều:

1. Ở đây không ai có đủ khả năng và kiến thức về tiếng Việt "chuẩn" để phê bình người khác. Vì vậy tốt hơn hết là "nên im lặng".

2. Nếu đọc một bài mà thấy không vừa ý với cách dùng tiếng Việt (*) trong bài thì cứ việc bỏ qua, đừng đọc tiếp.
Cái này làm tôi liên tưởng tới "giáo dục không căng thẳng". Hồi xưa ở Ba Lan cũng như ở Việt Nam, vd. học sinh có lỗi có thể bị phạt bằng cách dùng thước đánh vào tay. Con hư có thể bị đánh đòn. Thời nay con có rất nhiều quyền. Thời nay có cái gọi là "giáo dục không căng thẳng". Dùng thước đánh học sinh là bị kỷ luật, thậm chí rắc rối hình sự. Bố mẹ dùng roi là có thể ra tòa. Thậm thí không đánh đập mà chỉ ngược đãi thôi là chết rồi. Con nó mà tố bố mẹ thì bố mẹ toi rồi. Cái gọi là "giáo dục không căng thẳng" đã nuôi dạy nên cả một thế hệ ích kỷ, không có kỷ luật cao, chỉ biết đòi hỏi là giỏi.

Hai điểm tôi trích làm tôi liên tưởng tới nhận xét của thực khách. Khách ăn và có ý kiến: Canh mặn quá, thịt hơi dai. Và chủ quán: Ông có biết nấu ăn đâu mà góp với ý. Nếu ông không vừa lòng thì biến. Nếu ở lại thì đeo rọ vào mồm. Tóm lại chỉ có chuyên gia về ẩm thực, đầu bếp giỏi mới có đủ khả năng và kiến thức để góp ý cho nhà hàng. Cái loại không biết nấu ăn mà chỉ biết thưởng thức thì làm gì có đủ khả năng và kiến thức để mà góp ý.

Cho dù ở lĩnh vực nào, muốn góp ý thì trước đó phải nỗ lực trở thành chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực đó? Ý là như thế sao?
 
Góp ý lẫn nhau tạo ra sự cọ xát mang tính xây dựng là một phần của sự phát triển, cũng như bài của em ở phía trên cũng là 1 góp ý cho 1 góp ý.
Nhưng trên diễn đàn đang không thiếu những ví dụ về việc "bắt nạt" của một số thành viên kì cựu đối với người mới đến. Góp ý trở thành bắt nạt tập thể khi mà bài viết chủ đề vừa được đưa ra, bình luận liên quan chính nội dung thì chưa thấy mà bắt bẻ câu chữ thì tràn ngập.
Mong các anh những người chuyên gia trên diễn đàn, nếu cảm thấy khó chịu khi nói chuyện với người trẻ, thì thay vì "cà khịa" họ hãy dành thêm thời gian cho những chủ đề chuyên sâu với nhau thì diễn đàn này sẽ ngày càng giúp ích cho người khác.
Thân cảm ơn.
Bình

------
nếu có thời gian đọc thêm:
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Dù muốn dù không thì chủ vẫn là chủ. Lời và ý của Ngọc Hoàng khác với dân gian.
Túm cho gọn: rốt cuộc lại thì là góp ý hay yêu cầu?
 
Dù muốn dù không thì chủ vẫn là chủ. Lời và ý của Ngọc Hoàng khác với dân gian.
Túm cho gọn: rốt cuộc lại thì là góp ý hay yêu cầu?
Theo em thì ý của anh Bình là góp ý ạ. "Xin đừng đọc" chứ không "Yêu cầu đừng đọc".
Cũng mong các anh, chị, chú, bác góp ý nhẹ nhàng về câu chữ đối với người mới, để mối quan hệ diễn đàn được hài hòa. Riêng về chuyên môn, mọi người tranh luận cho ra ngô ra khoai để bọn em còn học hỏi.
 
Bản thân tôi thấy lời chào tiếng Việt rất phong phú. Rất nhiều người phương Tây chỉ có 2 kiểu chào thể hiện qua cách xưng hô. Vd. hoặc kiểu "tôi chào ngài" hoặc "tôi chào bạn". Nghĩa là nếu không dùng cách xưng hô "ngài, ông" thì câu chào như nhau khi chào em nhỏ tuổi hơn, anh lớn tuổi hơn, chú nhiều tuổi hơn. Trong khi đó do dùng các đại từ nhân xưng rất đa dạng trong tiếng Việt và một vài từ nữa, mà câu chào của người Việt đa dạng, tỏ rõ thái độ, tình cảm. Vd. thêm "ạ" là câu chào đã khác.

Mỗi dân tộc có một nền văn hóa khác nhau. Đừng bao giờ cho văn hóa phương Tây, vd. Ý, Pháp mặc định là phải ưu việt hơn. Đừng ngồi ở Việt Nam rồi nghĩ cái gì của phương Tây cũng tốt. Đơn giản là văn hóa của ta nó khác, lời chào cũng khác. Có ở đâu rõ ràng câu hỏi mà lại chính là câu chào: Cụ đang làm gì đấy ạ?

Thậm chí người "kia" không trả lời "câu hỏi" mà chào lại: Ừ, hôm nay cháu đi làm sớm thế?

Người Việt chào nhau như thế. Chào mà như hỏi, hỏi nhưng thực ra là chào.

Hoặc lời chào lúc ra về: Bác nghỉ cháu về ạ.

Ngoài kiểu chào trực tiếp như "Cháu chào bác ạ" thì kiểu chào gián tiếp như trên là sự phong phú, sự đa dạng, là nét đặc trưng của văn hóa của người Việt. Đừng cầm đèn đi tìm trong quá khứ từ "CHÀO". Văn hóa Việt khác, tổ tiên ta có cách chào hỏi nhau khi giao tiếp.

- chào bằng hỏi: Dạo này bác vẫn khoẻ chứ ạ?
- chào bằng lời mời: Mời bác vào chơi!
- chào bằng lời nhận xét, lời khen: Hôm nay nhìn chị đẹp ghê.

Thay cho ngồi và ngưỡng mộ văn hóa phương Tây thì người Việt hãy tìm hiểu và trân trọng văn hóa của dân tộc mình. Có thể khi xưa người Việt ít dùng từ "CHÀO" nhưng không phải vì người Việt không có văn hóa chào. Có lắm chứ. Và câu chào của người Việt rất phong phú.
Cái này thì mình hiểu ý bạn đang viết.
Nhưng có chút nhầm lẫn vì trong tiếng anh tụi nó cũng chào nhau kiểu "How are you today !"
Search GG thì ra 18 cách Chào hỏi bằng tiếng anh.
 
Nhưng có chút nhầm lẫn vì trong tiếng anh tụi nó cũng chào nhau kiểu "How are you today !"
Có chỗ nào tôi nói là người Anh không chào kiểu đó? Tôi chỉ viết ra cách chào của người Việt, và tôi khẳng định là người Việt cũng có những câu chào, và rất đa dạng. Thế thôi.

Bạn nên để ý là tôi viết
Rất nhiều người phương Tây
Tôi không nói là người Anh.

1.
Người Anh hay người Mỹ có cách mở đầu rất phong phú đa dạng. Trong tiếng Anh, chỉ có “I” và “you” chứ không có “anh”, “chị”, “em”, “cháu” … như tiếng Việt, nên cách chào hỏi xã giao với người lớn tuổi hoặc kém tuổi hơn chút không khác biệt nhiều lắm
Đoạn trích đã quá rõ.

2. Nếu đếm kiểu: hi, hey, ... thì trong tiếng Việt có vài chục kiểu chứ không phải 18 bạn ạ.
 
Nói về văn vẻ thì không dám vì tôi viết khá dở nhưng với chính tả thì tôi có thể dám nói là rất giỏi. Thường thì 1000 chữ tôi mới viết sai 1 chữ do ẩu thôi. Cái đó không do rèn luyện gì nhiều nhưng nhờ đọc nhiều sách, tiếp xúc cách viết của đủ các miền. Nói thì bảo là bảo thủ chứ tôi không chấp nhận kiểu viết sai chính tả nhưng ai đó góp ý thì bao biện: chuyện nhỏ, miễn sao viết người ta hiểu là được. Muốn giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt thì phải viết đúng trước đã. Nếu cứ dễ dãi thì nhìn vào trang giấy là 1 đống hổ lốn chứ không phải tiếng Việt nữa.
 
Có chỗ nào tôi nói là người Anh không chào kiểu đó? Tôi chỉ viết ra cách chào của người Việt, và tôi khẳng định là người Việt cũng có những câu chào, và rất đa dạng. Thế thôi.

Bạn nên để ý là tôi viết

Tôi không nói là người Anh.


1.

Đoạn trích đã quá rõ.

2. Nếu đếm kiểu: hi, hey, ... thì trong tiếng Việt có vài chục kiểu chứ không phải 18 bạn ạ.
Cái này góp thêm thông tin, chứ kg có ý tranh luận.
"Có ở đâu rõ ràng câu hỏi mà lại chính là câu chào: Cụ đang làm gì đấy ạ?"
Thấy batman1 có ghi như vậy nên bổ sung thêm.
 
Theo quan điểm của tôi, nếu 2 người nhắn tin cho nhau thì viết thế nào cũng được, miễn là 2 người hiểu được ý của nhau. Còn khi đã viết lên diễn đàn, một nơi có thể coi là một loại "báo chí", thì cần phải viết câu chữ theo chuẩn Tiếng Việt. Một số từ không phải là không thể viết đúng được, nhưng do người viết tùy tiện nên viết sai. Một số từ viết sai do phương ngữ vùng miền, do các từ không phổ biến, phát âm sai dẫn đến viết sai, nhưng cũng không phải là không thể sửa được. Mọi lý do biện minh cho cái sai càng thể hiện sự tùy tiện và vô trách nhiệm của người viết.
 
Em thì cũng không thích những ai mà viết tên người không viết hoa chữ cái đầu tiên.
 
... Mọi lý do biện minh cho cái sai càng thể hiện sự tùy tiện và vô trách nhiệm của người viết.
Người viết có thể "vô trách nhiệm", nhưng điều đó không liên quan đến thống kê "số người mới gia nhập diễn đàn".
Điều thứ nhất ảnh hưởng giá trị văn hoá (*). Điều thứ hai ảnh hưởng giá trị [tự kiểm duyệt - ai muốn đoán gì thì đoán].

(*) cái này là chủ quan cá nhân tôi. Chứ diễn đàn thì vẫn một mực rằng: văn hoá tiếng Việt ở đây không ai đủ trình độ để xác định.
 
Đọc những bình luận của Admin thấy diễn đàn thật cởi mở, tạo 1 điều kiện nhất định cho người mới hoà nhập.
Đọc các bình luận khác thì thấy diễn đàn đáng là nơi rèn luyện và trau chuốt bản thân để ngày một tốt hơn.

Nhớ tác phẩm Số đỏ có đoạn miêu tả đám tang cụ cố Hồng mà kèn tây, kèn ta hỗn tạp châm biếm, đả kích nhưng ngày nay thì đó là biểu hiện cho sự "giàu có", "chỉn chu", "trang trọng" (trong ngoặc kép). Những giá trị cốt lõi, truyền thống bị thay đổi hay trào lưu sẽ vùng lên nhất thời ^^?

Chúc diễn đàn lớn mạnh!
 
...Nhớ tác phẩm Số đỏ có đoạn miêu tả đám tang cụ cố Hồng mà kèn tây, kèn ta hỗn tạp châm biếm, đả kích nhưng ngày nay thì đó là biểu hiện cho sự "giàu có", "chỉn chu", "trang trọng" (trong ngoặc kép). Những giá trị cốt lõi, truyền thống bị thay đổi hay trào lưu sẽ vùng lên nhất thời ^^?
Đờn chủ đã tuyên bố rằng ở đây không có ai đủ tiêu chuẩn để xác định tiếng Việt. Ngôn ngữ đã vậy, chẳng lẽ phong tục, thói quen được ngoại lệ chăng?
 

CHÚNG TA NÊN VIẾT TẮT KHI NÀO & NHƯ THẾ NÀO? . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Từ những năm 70 của thế kỹ trước, các tạp chí khoa học của nhiều nước đều cho phép viết tắt kèm theo 1 số qui định cụ thể.
Những qui định đó là:
Những từ hay cụm từ viết tắc là thông dụng; Như với diễn đàn ta đây đó là CSDL, file (tập tin), Dic (dictionary), VN (Việt nam), USA, HN (Hà nội), . . . .
Để biến những từ hay cụm từ trở thành thông dụng, các tập chí đó đều có danh mục (DS) các từ viết tắt
Các từ hay cụm từ viết tắt đó ngày càng được bổ sung, (kể cả thải loại khỏi DS do quá thông dụng & hầu hết ai cũng chấp nhận)
DS các cụm từ này thường ghi thành 1 trang ở bìa thứ 3 của tập chí.
Chuyện này cũng lan sang cả các sách KHKT (khoa học kỹ thuật) & sách mà NN (nhà nước) ấn định làm giáo khoa.

Dần dà 'trào lưu' này tạo ra 1 số những từ mới mà ngưới đời dùng cho đến ngày nay

Chuyện lập DS những từ hay cụm từ được phép viết tắt như vậy có nên làm hay không các bạn, trên diễn đàn chúng ta?
(Biết đâu làm như vậy sẽ bớt đi những từ hay cụm từ viết tát của những công dân bàn phím chăng?

Đây là suy tư cá nhân, mong nhận được những thảo luận ngõ hầu có cái nhìn đa chiều.

Chúc vui nhân dịp xuân về!
 
Lần chỉnh sửa cuối:
CHÚNG TA NÊN VIẾT TẮC KHI NÀO & NHƯ THẾ NÀO? . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Từ những năm 70 của thế kỹ trước, các tạp chí khoa học của nhiều nước đều cho phép viết tắc kèm theo 1 số qui định cụ thể.
Những qui định đó là:
Những từ hay cụm từ viết tắc là thông dụng; Như với diễn đàn ta đây đó là CSDL, file (tập tin), Dic (dictionary), VN (Việt nam), USA, HN (Hà nội), . . . .
Để biến những từ hay cụm từ trở thành thông dụng, các tập chí đó đều có danh mục (DS) các từ viết tắc
Các từ hay cụm từ viết tắc đó ngày càng được bổ sung, (kể cả thải loại khỏi DS do quá thông dụng & hầu hết ai cũng chấp nhận)
DS các cụm từ này thường ghi thành 1 trang ở bìa thứ 3 của tập chí.
Chuyện này cũng lan sang cả các sách KHKT (khoa học kỹ thuật) & sách mà NN (nhà nước) ấn định làm giáo khoa.

Dần dà 'trào lưu' này tạo ra 1 số những từ mới mà ngưới đời dùng cho đến ngày nay

Chuyện lập DS những từ hay cụm từ được phép viết tắc như vậy có nên làm hay không các bạn, trên diễn đàn chúng ta?
(Biết đâu làm như vậy sẽ bớt đi những từ hay cụm từ viết tác của những công dân bàn phím chăng?

Đây là suy tư cá nhân, mong nhận được những thảo luận ngõ hầu có cái nhìn đa chiều.
Để rồi các bạn mới mỗi khi đọc một bài viết nào đó trước hết phải tìm và đọc cho thuộc cái danh sách viết tắt kia? Vì nếu không thì không thể hiểu bài viết của người khác với vô vàn từ viết tắt.
Mà chả phải chỉ các bạn mới. Tôi dùng cái đầu để tư duy. Ngay từ khi đi học, không bao giờ tôi thích học thuộc lòng, vì thế các môn sử, địa tôi chỉ được điểm trung bình. Tôi không nhồi nhét thông tin vào đầu. Nhớ một vài cái thôi, lúc cần thì tư duy, tìm kiếm. Con người phải có kỹ năng tư duy, kỹ năng tìm kiếm thông tin thay cho cố nhồi mọi thông tin vào đầu. Đừng nói là tôi phải học thuộc lòng cái danh sách viết tắt gì đó nhé.

Mà không ai ủng hộ kiểu viết aj, ko, ak ... đâu. Khỏi bàn để không mất thời gian.

Lưu ý: "viết tắt" chứ không phải "viết tắc", cũng không phải "viết tác".
 
Thân gởi anh @Ba Tê và mọi người.
Câu chuyện tiếng Việt kiểu này có lẻ không bao giờ kết thúc. Đây không phải là vấn đề được nêu lên lần đầu và sẽ không bao giờ có lần cuối.
Xác định lại chúng ta cần gì ở diễn đàn. Bây lâu nay chúng ta thường ứng xử kiểu xã hội "ra đời bị xử cho biết" dẫn đến diễn đàn ngày càng trở nên kém thân thiện giữa một bên là thế hệ có tuổi đời và chín chắn bên kia là nhóm các bạn trẻ muốn biết cái mới. Nhiều bạn mới chân ướt chân ráo vào diễn dàn đã bị thế hệ đi trước vùi dập cho biết mùi đời và không bao giờ muốn quay lại. Diễn đàn ngày càng trở thành diễn dàn của những người biết nhau chơi với nhau (Chưa kể còn có ngày những người này bất đồng với nhau tạo ra không khí không hề dể thở). Những người mới tới trở thành kẻ tay mơ, lớ ngớ là bị dập, bị bắt bẻ không thương tiếc. Rồi họ ngại mở miệng.
Tưởng tượng rằng một đứa trẻ lớn lên trong gia đình toàn người nghiêm khắc thì đứa trẻ đó chắc chắn rụt rè nhút nhát và không khí trong nhà chỉ là không khí trầm mặc. Không đứa trẻ nào muốn mở miệng nói chuyện, nói mất công bị chửi.

Chúng ta có đang trở nên kém bao dung?

Quay trở lại với chủ đề tiếng Việt của nhiều người không chuẩn. Thật đáng tiếc vì không ai trên diễn đàn này có đủ khả năng "dạy đời" cho những người đó để họ tốt hơn, viết chín chắn hơn. Vậy thì thế này nhé. nếu mọi người không thấy hài lòng với những kiểu tiếng Việt đó, XIN ĐỪNG ĐỌC nữa hãy tìm bài khác.

Thân ái,
Bình
Rất chuẩn và đồng quan điểm với Bang chủ. "vùi dập" người khác bằng cái sai của họ, châm biếm người khác từ cái "lạ" của họ là sản phẩm của sự hèn hạ bạc nhược, đi ngược lại bản chất "con người".

Còn tiếng Việt, tiếng Ta, tiếng Tây, mình không đủ trình để góp ý. Cảm ơn Bang chủ và các anh em.
 
[Lâu quá rồi mới thấy Cadafi lên tiếng!] Nhưng viết như vậy sẽ ít người tiếp thu . . . . & ngược lại sẽ có chuyện cự nự dài dài . . . .

Già rồi, xin phép mọi người: Mình trốn đây!
 

CHÚNG TA NÊN VIẾT TẮT KHI NÀO & NHƯ THẾ NÀO? . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Từ những năm 70 của thế kỹ trước, các tạp chí khoa học của nhiều nước đều cho phép viết tắt kèm theo 1 số qui định cụ thể.
Những qui định đó là:
Những từ hay cụm từ viết tắc là thông dụng; Như với diễn đàn ta đây đó là CSDL, file (tập tin), Dic (dictionary), VN (Việt nam), USA, HN (Hà nội), . . . .
Để biến những từ hay cụm từ trở thành thông dụng, các tập chí đó đều có danh mục (DS) các từ viết tắt
Các từ hay cụm từ viết tắt đó ngày càng được bổ sung, (kể cả thải loại khỏi DS do quá thông dụng & hầu hết ai cũng chấp nhận)
DS các cụm từ này thường ghi thành 1 trang ở bìa thứ 3 của tập chí.
Chuyện này cũng lan sang cả các sách KHKT (khoa học kỹ thuật) & sách mà NN (nhà nước) ấn định làm giáo khoa.

Dần dà 'trào lưu' này tạo ra 1 số những từ mới mà ngưới đời dùng cho đến ngày nay

Chuyện lập DS những từ hay cụm từ được phép viết tắt như vậy có nên làm hay không các bạn, trên diễn đàn chúng ta?
(Biết đâu làm như vậy sẽ bớt đi những từ hay cụm từ viết tát của những công dân bàn phím chăng?

Đây là suy tư cá nhân, mong nhận được những thảo luận ngõ hầu có cái nhìn đa chiều.

Chúc vui nhân dịp xuân về!
.
Có những từ viết tắt rất dễ hiểu và giúp giảm viết, gõ nhiều nét chữ.

Vấn đề của viết bài nằm gọn trong điều sau đây:
- các từ viết tắt phải cần thông dụng, nhìn vào biết liền, không bị lẫn lộn với từ khác. Ví dụ điển hình: ở đây ta chuyên về Excel và lập trình VBA, như vậy các từ a, e đáng lẽ phải giành chỉ riêng cho tên cột và/hoặc tên biến trong lập trình.

Riêng đối với người mới:
- sự viết tắt thường nằm trong thòi quen cẩu thả, làm cái gì cũng theo cái khuôn khổ [mới] của mình (*). Chính cái hấp tấp cẩu thả này khiến cho họ bí bài, và trùng bình một bài đăng lên đây có đến khoảng 3 lần hỏi lại. Trên nguyên tắc, bình tĩnh diễn tả vấn đề cho dễ hiểu là đã tự giải được phân nửa.

Chuyện lập danh sách thì nên quên đi. Có mấy cái luật viết tiêu đề, viết in đậm cả bài,... mà còn không chịu ngó tới. Nói danh sách thì có ma thèm đọc.

(*) người "theo mới" thường phê bình người thủ cựu như chúng tôi là "theo khuôn khổ". Họ có bao giờ nhìn lại rằng mình cũng có cái "khuôn khổ" chăng?
 
[Lâu quá rồi mới thấy Cadafi lên tiếng!] Nhưng viết như vậy sẽ ít người tiếp thu . . . . & ngược lại sẽ có chuyện cự nự dài dài . . . .

Già rồi, xin phép mọi người: Mình trốn đây!
Dạ, dù muốn hay không thì mọi người cũng phải thừa nhận rằng trái đất này còn bé hơn cả 1 con vi khuẩn trong vũ trụ bao la này. Và trong cái thế giới nhỏ bé ấy, có đâu đó khoản 7,5 tỷ người và hằng hà sa số các loại động thực vật chen chúc nhau giành giật từng phân tử O2.

Mỗi một chủng loài có 1 "khuôn khổ" riêng và luôn không ngừng biến đổi. Từ thời này sang thời khác.

Cho nên khái niệm "khuôn khổ" không phải là "bất biến".
Cho nên, không có vấn đề gì được gọi là lớn cả.

Chi có "TÌNH YÊU VÔ ĐIỀU KIỆN" mới có thể được gọi là lớn! Và đó là món quà của "THƯỢNG ĐẾ" ban tặng cho "CON NGƯỜI"

Và, Hãy tôn trọng món quà ấy!

Với quy mô ở diễn đàn, Các Admin đã gắng Tâm và Sức để tạo và duy trì một sân chơi đúng nghĩa. Không ai phải trả phí cả, miễn phí vô điều kiện.
Cho nên thay vì "dập nhau", xin hãy "chia sẻ" và "kết nối" bằng "tình yêu" và "lòng bác ái".

Cảm ơn anh chị em.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Chẳng hiểu sao, người Việt với tiếng Việt và chữ Việt, viết chưa chuẩn mà lại "pha" tiếng "gì gì" sao thấy "khó chịu"
...
Chủ thớt nản qúa (nản gì thì ai muốn diễn sao diễn) cho nên sau bài #10 thì im hơi luôn.

Xin khẳng định với bạn là tôi rất phục tinh thần bất khuất kiểu Khuất Nguyên của bạn (trớ trêu nhỉ, ông ta họ khuất mà lại bất khuất). Nhưng chớ bắt chước ôm đá nhảy xuống Mịch La nhé. Bánh chay bánh trôi tuy ngon và rẻ nhưng thời buổi bây giờ là thời buổi của trà sữa và nước sinh tố. Tôi tin là có nhiều bạn còn chưa biết qua loại chè này.

Nhà giáo giữ trọn linh hồn nhà giáo. Lần nữa, tôi chia sẻ nổi buồn của bạn.
 
Lần nữa, tôi chia sẻ nổi buồn của bạn.
Nếu buồn thì gặm nhấm nỗi buồn ấy một cách thầm lặng thôi. Đừng có vùi dập người khác bằng cái sai của họ, châm biếm người khác vì cái lạ cái mới của họ, vì đó là biểu hiện của sự hèn hạ bạc nhược.
 
Chủ thớt nản qúa (nản gì thì ai muốn diễn sao diễn) cho nên sau bài #10 thì im hơi luôn.

Xin khẳng định với bạn là tôi rất phục tinh thần bất khuất kiểu Khuất Nguyên của bạn (trớ trêu nhỉ, ông ta họ khuất mà lại bất khuất). Nhưng chớ bắt chước ôm đá nhảy xuống Mịch La nhé. Bánh chay bánh trôi tuy ngon và rẻ nhưng thời buổi bây giờ là thời buổi của trà sữa và nước sinh tố. Tôi tin là có nhiều bạn còn chưa biết qua loại chè này.

Nhà giáo giữ trọn linh hồn nhà giáo. Lần nữa, tôi chia sẻ nổi buồn của bạn.
Từ bài #10 đã biết "Đạo bất đồng bất tương vi mưu".
 
Nếu buồn thì gặm nhấm nỗi buồn ấy một cách thầm lặng thôi. Đừng có vùi dập người khác bằng cái sai của họ, châm biếm người khác vì cái lạ cái mới của họ, vì đó là biểu hiện của sự hèn hạ bạc nhược.
Một cô gái đi đường mặc chiếc áo dài trắng học sinh, chả mấy ai nhìn.
Một cô gái đi đường mặc chiếc áo hở ngực hở bụng, chiếc váy không đủ che mông, chắc chắn là sẽ có nhiều người nghía.
Những ông già ngồi phê lối ăn mặc hở hang kia là mấy ông già hèn hạ (đâu có gan klamf trâu già gặm cỏ non) bạc nhược (còn sức đâu mà hưởng thụ)

Tôi đã từng viết luận án đề tài "So sánh luận lý siêu hình (metaphysical) nhóm triết lý Sophist với Trang Tử". Đủ để bảo vệ bằng cấp của tôi.
Và hy vọng đủ để nói chuyện Triết với bất cứ ai trong diễn đàn này.
Người ta nói:
Cho nên khái niệm "khuôn khổ" không phải là "bất biến".
Cho nên, không có vấn đề gì được gọi là lớn cả.
[unquote]
Là đúng chỗ mạnh của tôi mà bác. Nhưng tôi không muốn ỷ mạnh hiếp yếu. Không buồn chọc lỗ thủng (punch holes) tỏng mấy câu triết kia.
 
Chú Vetmini nói nghe có vẻ đang hờn dỗi ấy nhỉ!? Có thể khẳng định rằng ở đây không có ai đủ trình độ để nói chuyện Triết với chú đâu ạ. Nhưng nếu nói về chủ đề "Tình yêu" thì có lẽ nhiều à!
 
Một cô gái đi đường mặc chiếc áo dài trắng học sinh, chả mấy ai nhìn.
Một cô gái đi đường mặc chiếc áo hở ngực hở bụng, chiếc váy không đủ che mông, chắc chắn là sẽ có nhiều người nghía.


Tôi đã từng viết luận án đề tài "So sánh luận lý siêu hình (metaphysical) nhóm triết lý Sophist với Trang Tử". Đủ để bảo vệ bằng cấp của tôi.
Và hy vọng đủ để nói chuyện Triết với bất cứ ai trong diễn đàn này.
Người ta nói:
Bác hay phóng đại. Hiếm khi gặp tình huống này. Thường thì váy tới ngấn mông.
Những ông già ngồi phê lối ăn mặc hở hang kia là mấy ông già hèn hạ (đâu có gan klamf trâu già gặm cỏ non) bạc nhược (còn sức đâu mà hưởng thụ)
Êêê, thiếu gì thuốc bổ - bổ mọi thứ. Mà thời đại viên thuốc mầu xanh mà bác lo không hưởng thụ được.
 
Thực ra chuyện viết sai, viết lỗi không có gì to tát với tôi. Vì tôi biết rất rõ là từ Á sang Âu, từ Bắc xuống Nam, ai cũng có thể viết sai lỗi chính tả. Vì thế với tôi chuyện viết sai không phải là chuyện to, không phải là cái gì đáng xấu hổ.
Ở Ba Lan thỉnh thoảng có chương trình trên truyền hình. Người dẫn chương trình thường là người am hiểu, người có chuyên môn về ngôn ngữ. Người đó đọc chính tả - đọc chậm rãi một đoạn văn dài, có nhiều chỗ khó, kiểu như rất dễ nhầm "tr" với "ch", "r" với "d" ..., có những từ phát âm y hệt nhau nhưng nghĩa khác nhau, suy ra từ ngữ cảnh. Khán giả trường quay là các chính trị gia, người nổi tiếng, diễn viên, vận động viên, nhà báo. Nói chung khách mời đủ loại. Ai viết ít lỗi nhất sẽ được giải, vd. mấy trăm triệu đồng. Những giải này người thắng sẽ đề nghị chuyển khoản để ủng hộ một tổ chức nào đấy, vd. Trung tâm bảo vệ trẻ em tại Sóc Trăng chẳng hạn. Và luôn luôn có rất nhiều người viết sai chính tả, kể cả những người ít viết như vận động viên thể thao, cho tới những người viết thường xuyên như nhà báo. Hiếm có ai viết đúng 100%.
Chuyện viết sai chính tả có ở mọi tầng lớp, ở mọi quốc gia. Vì thế tôi luôn cho rằng viết sai không phải là điều kinh khủng, không là sự hổ thẹn lớn. Mười mấy năm trước tôi từng chat với đứa cháu gái và dùng từ "tăng chưởng" (nói về kinh tế Việt Nam). Cháu nó bảo: "Bác ơi, bác viết sai rồi. Phải là "tung chưởng" bác ạ.". Thế là 2 bác cháu cùng cười. Có lần ngồi đông người tôi dùng từ sai và một người mới gặp lần đầu góp ý. Thế là cả bọn ôm bụng cười. Chuyện bình thường, ai ai cũng có lúc nói sai, viết sai. Vì thế tôi không quan trọng vấn đề này. Mọi người biết mình mà mình còn không thấy uy tín bị lung lay vì một sai sót mà ai cũng có lúc mắc phải, thì hà cớ gì mình lại thấy mất mặt khi trên mạng người ta không biết mình là ai?
Chuyện viết sai chính tả đối với tôi luôn là chuyện nhỏ. Nhưng chuyện viết cẩu thả thì lại khác. Thế mà góp ý thì hờn dỗi, phản kháng như thiếu nữ 15 tuổi. Và rồi có người cho là hèn hạ. Thôi, bơ đi, kệ họ.
 
"Tình yêu"? Tôi đã có 15 năm để giành cho yêu mẹ yêu cha, gần 25 năm kế để giành cho tình yêu trai gái, và hơn 25 năm yêu vợ yêu con.
Chỉ có một tình yêu mà tôi ân hận mình không giành đủ thời giờ là tình yêu đất mước, dân tộc.
 
Lấy câu Bác Ba Tê nhé: "Đạo bất đồng bất tương vi mưu".
Nên mình chuyển đề tài "Tình Yêu" cho đạo nó đồng! Những vấn đề khác mỗi người mỗi góc nhìn. Những gì em nói bên trên không có mục đích chỉ trích bất cứ ai trong topic này, nhưng chỉ nêu suy nghĩ cá nhân về một số người ngoài kia có sở thích "dập" người khác.
Riêng các bác các chú, em tin rằng ai cũng có sở trường riêng, và không có lý do gì để "dập" mấy em nhỏ đánh yêu cả.
 
"Tình yêu"? Tôi đã có 15 năm để giành cho yêu mẹ yêu cha, gần 25 năm kế để giành cho tình yêu trai gái, và hơn 25 năm yêu vợ yêu con.
Chỉ có một tình yêu mà tôi ân hận mình không giành đủ thời giờ là tình yêu đất mước, dân tộc.
Góp ý về lỗi chính tả cho bác để ngày càng hoàn thiện hơn. "Dành" chứ không là "giành" nhé. :D
 
Góp ý về lỗi chính tả cho bác để ngày càng hoàn thiện hơn. "Dành" chứ không là "giành" nhé. :D
Tôi theo Tự Lực Văn Đoàn bác ạ: Giòng Sông Thanh Thuỷ.

(Đùa thôi chứ tôi có lý do khác - cá nhân - để viết giành)
 
các loại động thực vật chen chúc nhau giành giật từng phân tử O2.
Chuẩn về chính tả nhưng chưa chuẩn về mặt sinh (lý) học
Bài đã được tự động gộp:

Một cô gái đi đường mặc chiếc áo dài trắng học sinh, chả mấy ai nhìn.
Một cô gái đi đường mặc chiếc áo hở ngực hở bụng, chiếc váy không đủ che mông, chắc chắn là sẽ có nhiều người nghía.
Còn tùy thời tiết nữa bác ạ.
Trời mà đổ mưa giông thì chiếc áo kia ăn đứt phần xôi thịt kia ấy chứ.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
lí, kĩ... không hẳn là chỉ sau giải phóng. Việc đòi đổi y thành i đã xảy ra ở trong này lâu rồi. Sôi nổi nhất là khoảng đầu thập niên 60's; ông Nguiễn Ngu Í (ông yêu cầu viết tên mình như vậy) là một trong những người chủ xướng phong trào này.

Ông Bác tôi tên là Sỹ. Ngày xưa, tuy ông ở SG nhưng sinh và khai sinh ở tỉnh cho nên mỗi lần cần nộp giấy tờ thì phải về Toà án tỉnh mà xin mấy bản Trích Lục Khai Sinh. Tuỳ theo người đánh máy mà bản Trích Lục này của ông nó ghi là Sỹ hay Sĩ.


Cái bảng thống kê của bạn có điểm chủ quan:
"gởi" là từ miền Nam tương đương với "gửi". Không phải là sai chính tả.
Thậm chí, nếu bạn vào những nơi "bài Bắc" mà dùng từ "gửi" sẽ bị người ta la.
Ủa sao dùng gửi mà bị la vậy bác?
 
Mình xin kể 1 chuyện quít làm cam chịu: Có anh chàng nọ ghi trong chứng minh là dấu ngã, nhưng trong sổ hộ khẩu lại là dấu hỏi tổ bố.
Khi đi đổi từ CMND sang CCCD chàng ta bị bầm dập do không phải lỗi của mình đến khốn nạn mới thôi!
 
Mình xin kể 1 chuyện quít làm cam chịu: Có anh chàng nọ ghi trong chứng minh là dấu ngã, nhưng trong sổ hộ khẩu lại là dấu hỏi tổ bố.
Khi đi đổi từ CMND sang CCCD chàng ta bị bầm dập do không phải lỗi của mình đến khốn nạn mới thôi!
Nhầm lẫn là chuyện thường. Chỉ có cái máy mới có thể không nhầm. Có thể thôi chứ chưa chắc 100%. Ai đó đã không cẩn thận, nhưng khi có vấn đề thì anh chàng nọ chỉ có thể tự vả vào mặt mình, trách mình thôi. Anh ta có thể kiểm tra kỹ và khiếu nại ngay, yêu cầu chỉnh sửa. Nhưng anh ta đã không làm thế, và bao nhiêu năm anh ta chấp nhận sai sót hoặc không ý thức được điều đó. Đừng viện cớ là đã không kiểm tra kỹ. Lỗi của anh ta thôi. Đi ký bất kỳ cái gì thì cũng phải đọc kỹ, không thể sau đó cãi cùn là tôi đọc không kỹ. Trong hợp đồng có điều khoản là ... nếu chậm một ngày thì phải bồi thường trăm triệu nhưng tôi không đọc kỹ ...
Tóm lại cam chỉ có thể trách mình thôi. Lỗi của cam to tổ bố.

Tôi đã từng ký rất nhiều hợp đồng (công việc dịch thuật), làm cái giống như CMND rất nhiều lần, làm hộ chiếu vô vàn lần, cả Việt Nam và Ba Lan. Tôi luôn kiểm tra từng điều khoản của hợp đồng, từng dữ liệu cá nhân - họ tên, ngày và nơi sinh, điạ chỉ, chiều cao, mã số thuế, mã số định danh, ngày cấp, thời hạn giá trị v...v Giấy tờ của mình mà mình không quan tâm, định đổ lỗi cho ai?
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Về nguyên tắc là vậy, giấy tờ của mình sai thì mình phải chịu; Nhưng thời bao cấp nó khác thời kinh tế thị trường bây giờ xíu; Khi đó không có công đoạn kiểm tra hay nhắc nhỡ kiểm tra đâu; Lúc đó cái gì của chánh quyền là đúng vì không bao giờ sai.
 
Tôi thấy các cô chú, anh chị ở đây xoáy sâu, định kiến vào cách viết của nhiều người thuộc thế hệ trẻ nhưng lại không thấy ai phàn nàn về việc chữ quốc ngữ (chữ ghi tiếng Việt) bị viết theo lối chữ Tàu và được gắn cho các mác mỹ miều là "Thư pháp".

Sự xuất hiện của chữ quốc ngữ mở ra cơ hội biết đọc, biết viết chưa bao giờ dễ dàng hơn cho người Việt chúng ta sau gần 2000 năm (bao gồm 1000 năm Bắc thuộc) chỉ dùng mặt chữ Hán (trong đó có cả chữ Nôm). Chữ Hán vừa là phương tiện truyền bá tri thức nhưng đồng thời nó cũng là rào cản tiếp cận tri thức thời ông bà ta.. Một đứa trẻ ở Trung Quốc học xong chương trình cấp 1 dù có giỏi cũng chỉ mới đạt mức đọc viết cơ bản, nghĩa là nếu đưa chúng một tờ báo (trừ báo cho thiếu nhi) chưa chắc chúng đã đọc được hết trong khi với một đứa trẻ Việt Nam học xong lớp 1 bằng chữ quốc ngữ thì đã có thể đọc vanh vách mọi bài báo. Thế hệ các cụ nhà ta phải có điều kiện kiên trì học hành (có người học đến bạc đầu) may ra mới đạt được thành quả học tập cũng bởi vật lộn với cái giống chữ khó học ấy.

Thế mà không hiểu có người ép uổng cái nét chữ vốn là tinh túy của trí tuệ phương Tây vào khuôn khổ cái chữ cổ hũ, lạc hậu của anh Tàu làm gì? Mỗi loại chữ đều có vẻ đẹp của riêng nó, chúng ta là người Việt thì cứ theo chữ Việt mà viết cớ sao cứ muốn giống chữ Tàu?
 
Khá khen chủ quán chiêu quảng cáo
Không sai, ai dễ biết đến mình?

1611978244425.png
 
Về nguyên tắc là vậy, giấy tờ của mình sai thì mình phải chịu; Nhưng thời bao cấp nó khác thời kinh tế thị trường bây giờ xíu; Khi đó không có công đoạn kiểm tra hay nhắc nhỡ kiểm tra đâu; Lúc đó cái gì của chánh quyền là đúng vì không bao giờ sai.
Họ nên nhắc mình nhưng giấy tờ của mình mà mình phó mặc cho người khác, không tự kiểm tra, thì sẽ khóc dài dài. Mình không thay đổi được cách làm việc, cách hành xử của người khác đâu - khó lắm, mình chỉ thay đổi được chính mình thôi. Thời nào cũng thế. Nếu kiểm tra tại chỗ mà khiếu nại thì người ta phải làm. Họ không thể cãi cùn, cho là họ đúng khi chứng cứ ngay trước mắt.
 
Họ nên nhắc mình nhưng giấy tờ của mình mà mình phó mặc cho người khác, không tự kiểm tra, thì sẽ khóc dài dài. Mình không thay đổi được cách làm việc, cách hành xử của người khác đâu - khó lắm, mình chỉ thay đổi được chính mình thôi. Thời nào cũng thế. Nếu kiểm tra tại chỗ mà khiếu nại thì người ta phải làm. Họ không thể cãi cùn, cho là họ đúng khi chứng cứ ngay trước mắt.
Ở trường hợp này thì sẽ diễn ra tình trạng được vạ thì mà đã sưng!
Như trường hợp 2 công dân có số CMND trùng nhau thì kiện ai? & không những thế, giấy tờ khác có liên quan như tài sản, sổ đỏ,. . . . thì có mà chết đến bị thương!
Xử lý khi bị trùng số chứng minh thư khi đăng ký MST (lamketoan.vn)
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Ở trường hợp này thì sẽ diễn ra tình trạng được vạ thì mà đã sưng!
Như trường hợp 2 công dân có số CMND trùng nhau thì kiện ai? & không những thế, giấy tờ khác có liên quan như tài sản, sổ đỏ,. . . . thì có mà chết đến bị thương!
Xử lý khi bị trùng số chứng minh thư khi đăng ký MST (lamketoan.vn)
Chốt lại thì thế này. Ai chả muốn ra đường không phải lo bị cướp, bị đánh. Ai chả muốn cuộc sống toàn mầu hồng. Nhưng cuộc sống nó không được như thế. Ai ra đường mà không cẩn thận thì sẽ bị móc túi, bị cướp. Có mong muốn, cầu nguyện như thế nào thì cuộc sống vẫn thế. Tự bảo vệ mình thôi.
Con nai muốn tự do dạo chơi, vô tư, muốn không phải suy nghĩ đề phòng gì. Nhưng như thế thì sớm muộn cũng sẽ là bữa sáng của hổ báo thôi. Thay vì cầu mong điều không tưởng, cầu cho hổ báo thương yêu mình, thì tự bảo vệ đi.

Muốn má không bị sưng thì tự lo đi. Có trách cứ đến mấy thì cũng không thay đổi được sự nhầm lẫn, sự tắc trách của người khác đâu. Trường hợp có lỗi 2 CMND trùng thì báo cáo để người ta xem xét và cấp lại. Nếu pháp luật đòi hỏi thì đề nghị Tòa giải quyết. Vì chuyện trùng là chuyện sơ suất chứ không phải họ cố tình trù dập mình, cố tình tạo khó khăn cho mình.

Tôi chỉ hỏi bạn một câu. Tôi chỉ muốn nói là vấn đề của mình, giấy tờ của mình thì mình phải quan tâm, phải kiểm tra và khiếu nại khi cần. Mình phải chủ động. Còn bạn đề nghị hành xử như thế nào? Ngồi cầu nguyện cho không một công chức nào nhầm lẫn? Ngồi kêu ca, trách móc, lên án? Cách của bạn có giải quyết được vấn đề không?

Các câu hỏi trên là câu hỏi tu từ. Tôi dừng ở đây.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Mình cũng xin nói câu cuối cùng: Theo bạn thì làm sao cá nhân nào đó biết là CMND của mình đang trùng số với 1 ông bà cha căn chú kiết nào đó xa lắc xa lơ?

Mình hỏi cũng chỉ hỏi thôi, không mong câu trả lời của bạn. & mình cũng dừng đề tài này với bạn ở đây theo bạn!
 
Mình cũng xin nói câu cuối cùng: Theo bạn thì làm sao cá nhân nào đó biết là CMND của mình đang trùng số với 1 ông bà cha căn chú kiết nào đó xa lắc xa lơ?

Mình hỏi cũng chỉ hỏi thôi, không mong câu trả lời của bạn. & mình cũng dừng đề tài này với bạn ở đây theo bạn!
Bạn hỏi nên tôi trả lời thêm. Bạn không đòi hỏi nhưng bạn không cấm trả lời.

1. Khi làm CMND thì bạn phải kiểm tra kỹ các dữ liệu cá nhân. Nếu sai thì khiếu nại ngay.

2. Nếu mọi dữ liệu đều chính xác thì coi như CMND đó chuẩn. Bạn không thể biết được số của mình bị trùng. Trong trường hợp này khi đã phát hiện ra trùng thì phải khiếu nại, đơn từ, yêu cầu chính quyền giải quyết. Không có bất cứ con đường nào khác. Tôi chỉ ra con đường duy nhất này bởi bạn viết
Như trường hợp 2 công dân có số CMND trùng nhau thì kiện ai?
Chuyện đáng tiếc đã sảy ra. Có kêu ca, có chửi đến mấy thì sự việc đã sảy ra rồi, không rút lại được nữa. Chỉ còn con đường duy nhất là khiếu nại và yêu cầu giải quyết. Yêu cầu giải quyết giấy tờ thôi chứ kiện ai bây giờ, rất có thể là sau bao nhiêu năm mới phát hiện ra. Người ta sẽ giải quyết, người ta sẽ không cho là
Lúc đó cái gì của chánh quyền là đúng vì không bao giờ sai.
Bởi chuyện 2 CMND trùng là thật, không thể cãi cùn được. Và hơn nữa, người ta phải chỉnh sửa chứ không thể để 2 CMND trùng ở trong hệ thống được.

Ý tôi chỉ thế thôi.
 

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom