Hạnh phúc là gì!? (3 người xem)

  • Thread starter Thread starter cadafi
  • Ngày gửi Ngày gửi
Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

cadafi

Hành động từ trái tim
Administrator
Tham gia
27/5/07
Bài viết
4,297
Được thích
11,386
Donate (Paypal)
Donate
Giới tính
Nam
Nghề nghiệp
Business Man
Hạnh phúc là gì sao người tìm nhiều đến vậy
Một cuộc đời viên mãn
Một mơ ước đong đầy
Hay một phút ngất ngây giữa muôn trùng đau khổ…?
Người đời không rõ
Nên mãi kiếm tìm…

Hạnh phúc
Không bóng không hình
Không cành không rễ
Nên người đời chẳng thể biết từ đâu…

Yêu nhau
Có lẽ nào là hạnh phúc!
Vì yêu thương đồng nghĩa cùng ghen, tức, nhớ, tủi, sầu…
Nghĩa là khổ đau!
Sống vì nhau
Cũng đâu là hạnh phúc!
Bởi nhiều lúc
Ta vì người nhưng đời lại không ao ước…
Cái ta cho
Chắc lẽ gì cái người muốn được
Cho nên
Kẻ ước người tìm…..

Có lẽ nào
Hạnh phúc bắt nguồn từ trái tim
Khi đớn đau ta thành vết sẹo
Hạnh phúc bắt nguồn từ nỗi mong chờ khô héo
Bỗng một chiều em ghé bước đến thăm…

Hạnh phúc âm thầm
Hạnh phúc xa xăm
Hạnh phúc chính là điều bình dị…

(Trích từ blog của một người bạn)
 
Hạnh phúc là gì
Em vẫn băn khoăn tự hỏi hạnh phúc là gì đúng không em. Hạnh phúc là gì mà con người đã phải mất cả một đời trải nghiệm để trả lời cho một định nghĩa không bao giờ định hình được. Đến khi hiểu ra, người ta bảo "hạnh phúc chỉ là thứ bịa đặt" không tồn tại trên trái đất này và bất kỳ nơi đâu có cuộc sống tồn tại. "Ngày xửa ngày xưa, lũ quỷ trên trái đất họp nhau lại mưu đồ thống trị con người. Chúng quyết định lấy của loài người hai chữ "hạnh phúc" để dìm loài người vào đau khổ. Chúng quyết định giấu "hạnh phúc" lên đỉnh Everest cao ngút nhưng chúng biết loài người rất thông minh, họ sẽ tìm lại được. Chúng lại định giấu dưới vực Mariana sâu ngàn mét, nhưng loài người sẽ lại dùng trí thông minh để tìm ra. Băn khoăn, một con quỷ cái nghĩ ra một cách là giấu "hạnh phúc" ở ngay cạnh từng con người một, để cả đời họ kiếm tìm, đôi khi nhầm "hạnh phúc" của người khác. Đến tận bây giờ, con người vẫn nhầm lẫn trong việc tìm lại đúng hạnh phúc của mình". Chỉ mới đây thôi, em có nghe chuyện "một ông lão 68 và vợ 72 tuổi có cả 11 người con đỗ Đại Học. Ông lão thì đi làm xe thồ thuê, bà lão thì ai thuê làm gì cũng làm lấy tiền nuôi con ăn học. Hai ông bà đầu tắt mặt tối suốt ngày chỉ để kiếm vài nghìn bạc mỗi ngày. Thú vui duy nhất của ông bà lão là nhìn các con ăn học nên người". Nếu bảo ông bà có hạnh phúc thì hạnh phúc sẽ giống như một ước mơ chăng. Trong chuyện này, ông bà đã biến ước mơ thành nên một kỳ tích. Mà định nghĩa "kỳ tích" thì chẳng giống định nghĩa "hạnh phúc" chút nào... Lại có những con người mà cuộc đời đã trở thành huyền thoại như Bác Hồ của chúng mình. Người đã lưu lạc khắp nơi để chiến đấu cho tự do, sống một cuộc sống vì mọi người mà không vì mình. Theo Nho giáo phương Đông thì không lập gia đình và không có con nối dõi là đắc tội với tổ tiên, Người đã gạt đi tất cả để cống hiến hết sức lực và tinh thần cho hai chữ "tự do" mà ngày nay chúng ta đang có. Nếu Bác còn sống, hẳn người sẽ vui sướng biết nhường nào. Bác Hồ có hạnh phúc chứ? Câu trả lời chắn chắn là có. Nhưng định nghĩa "hạnh phúc" lại không giống với định nghĩa "hy sinh vì tự do"...em nhỉ... Và ngay tại xã hội Việt Nam bây giờ, nam thanh nữ tú sẽ cảm thấy "hạnh phúc" chỉ đơn giản là có quần áo hiệu, đi xe đẹp, có nhiều tiền đi chơi hàng ngày. Cái "hạnh phúc đựng trong một tà áo đẹp" ấy không thể mang nghĩa hạnh phúc được vì hạnh phúc là khái niệm tinh thần, mà xe, áo, tiền chỉ là vật chất tầm thường mà thôi. Ngược lại, những học sinh sinh viên lao đầu vào học để lấy được tấm bằng làm vui lòng cha mẹ cũng coi đấy là "hạnh phúc". Hạnh phúc làm sao được khi họ chẳng thể là họ, mà chỉ là những cái máy, chỉ biết làm theo mà chẳng hiểu mình đang làm gì. Em có đồng ý với anh, hai từ "hạnh phúc" thật xa vời đối với họ ? Ngay cả những con người thành đạt trong xã hội, không mấy ai hiểu được "hạnh phúc" là gì đâu em ạ. Họ vẫn ngày đêm lao vào kiếm tiền. Giàu có, địa vị, danh vọng họ đều có cả nhưng họ vẫn nghĩ là chưa bằng được người ta, chưa giàu có như người ta, địa vị và danh vọng chưa bằng người ta. Họ lại lao vào tìm kiếm để thỏa ước muốn. Đến khi có rồi, họ vẫn không hề thay đổi, vẫn lao vào cái vòng luẩn quẩn ấy. Cuộc sống của họ no đủ, địa vị cao sang nhưng "hạnh phúc" không phải là "no đủ", và càng không phải là "địa vị cao sang"... "Hạnh phúc không tồn tại". Đúng là vậy. Hạnh phúc không bao giờ đứng riêng rẽ để con người định nghĩa. Nó tồn tại ngay cả trong những gì mà có thể người khác không coi đó là "hạnh phúc". Hạnh phúc ở đâu đây quanh anh quanh em, là những câu nói, hành động thường ngày, là biết cho và nhận, là biết sống và yêu cuộc sống, là biết mở rộng tấm lòng bao dung, là biết chia sẻ, và còn rất nhiều điều nữa ẩn chứa hạnh phúc mà ta phải khám phá để cảm nhận được nó... Và trong tình yêu cũng vậy, nếu "yêu chỉ là viển vông" thì "hạnh phúc sẽ mãi là điều bịa đặt"... phải không em...
Sưu tầm
 
Hạnh phúc
1. Có sức khoẻ
2. Thực hiện được ước mơ và hoài bão của mình
3. Có một người yêu thương mình, và mình yêu thương họ
4. Có đủ tiền.
 
Hạnh phúc
1. Có sức khoẻ
2. Thực hiện được ước mơ và hoài bão của mình
3. Có một người yêu thương mình, và mình yêu thương họ
4. Có đủ tiền.
Chỉ cần điều thứ 2 thôi --=0
2. Thực hiện được ước mơ và hoài bão của mình
Giống như thế này:
Bụt: Ta ban cho con 1 điều ước, hãy nói lên điều ước của mình, nó sẽ thành hiện thực.
Tấm: Con ước Bụt cho con thêm 3 điều ước nữa.
Bụt:...
:-=:-=:-=
 
Hạnh phúc?
Khi ta làm một điều gì đó cho người khác mà làm cho họ cười cũng như bật khóc vì sung sướng!--=0
 
Chỉ cần điều thứ 2 thôi --=0
Giống như thế này:
:-=:-=:-=
Ý của Minh Anh là mục tiêu nghề nghiệp.
Khi ta làm một điều gì đó cho người khác mà làm cho họ cười cũng như bật khóc vì sung sướng!--=0
Làm gì thì làm, trước tiên phải làm cho mình hạnh phúc, mình không hạnh phúc, không đủ năng lượng quan tâm được đến ai đâu. Làm cho mình cũng giống như làm cho người khác.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Mọi người đi xa khỏi ý nghĩa bài thơ này rồi! Hạnh phúc không phải là những thứ đó đâu, mà nó là:
Hạnh phúc bắt nguồn từ nỗi mong chờ khô héo
Bỗng một chiều em ghé bước đến thăm…
Rất đơn sơ và bình dị... nhưng không phải ....ai cũng có...
 
Vĩ nhân nói: "Hạnh phúc là đấu tranh!"

Mình thì nói:"Hạnh phúc là những gì mà ta mất đi ta thấy tiếc nuốt!"

Ví dụ: Đang phơi cái quần ban sáng, trưa đã mất.
Hạnh phúc ở đây là ta đã có cái quần để bận; Còn hơn một số kẻ khác phải đi cắp quần để vận.
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Vĩ nhân nói: "Hạnh phúc là đấu tranh!"

Mình thì nói:"Hạnh phúc là những gì mà ta mất đi ta thấy tiếc nuốt!"

Ví dụ: Đang phơi cái quần ban sáng, trưa đã mất.
Hạnh phúc ở đây là ta đã có cái quần để bận; Còn hơn một số kẻ khác phải đi cắp quần để vận.
"Hạnh phúc là những gì mà ta mất đi ta thấy tiếc nuốt!"
Mất quần thấy tiếc nuối
=> Hạnh phúc là cái quần --=0
 
Mất quần thấy tiếc nuối
=> Hạnh phúc là cái quần --=0
Bạn lại nhầm nữa rồi! Hạnh phúc ở đây không phải là cái quần, mà là "cảm nhận việc có cái quần để bận".

Hạnh phúc nó là tính từ, cái quần là danh từ! Hiểu hông!?
 
Bạn lại nhầm nữa rồi! Hạnh phúc ở đây không phải là cái quần, mà là "cảm nhận việc có cái quần để bận".
Người ta thường nghĩ rằng HẠNH PHÚC là cái gì đó rất to tát, đến nổi có người đã tốn cả cuộc đời mình để chạy theo hư ảo, cuối cùng mới phát hiện thì ra HẠNH PHÚC đang ở ngay cạnh chính mình, đó là những gì tưởng chừng đơn giản nhất
Vậy nên, biết CẢM NHẬN tự nhiên sẽ thấy được HẠNH PHÚC
 
Bạn lại nhầm nữa rồi! Hạnh phúc ở đây không phải là cái quần, mà là "cảm nhận việc có cái quần để bận".

Hạnh phúc nó là tính từ, cái quần là danh từ! Hiểu hông!?
Thì tớ suy luận theo kiểu logic toán học mà :-=
 
sa thì thấy, khi thiếu cái gì đó, thèm cái gì đó, mà có được, lúc đó là có hạnh phúc.

nhiều hum mất ngủ, nhiều hum không có giờ để ngủ, rồi 1 đêm lăn ra là ngủ ngay, quên cả ngày giờ, quên cả cái nắng gắt gỏng xuyên khung cửa, chiếu thẳng vào mặt, thế mà vẫn ngủ, chưa bao giờ ngủ say như thế và ngon như thế :). Tỉnh dậy, không vì lý do gì nhưng vẫn thấy mình là người hạnh phúc, hihi

hồi í thương người ta, tối nào cũng chờ điện thoại, có khi chờ đến 12h đêm, rồi được nói chuyện thỏa thích, được nghe giọng, nhưng cũng có khi chỉ để nghe "chúc em ngủ ngon", vậy mà sướng lơn, thí mình hạnh phúc vô cùng, và chỉ cần vậy thôi, là đủ :)

ngày trước bị xe buýt quệt cho 1 cái, lăn ra đường, váy bó, giày cao gót, té xuống đất mà tim văng đâu mất tiêu, đứng dậy lóng ngóng, không biết làm gì & làm thế nào nhấc cái xe dậy. 1 anh bảo vệ làm gần đó, chạy lại đỡ xe lên, hỏi "chị có làm sao không", rồi dắt xe vào lề đường. Thế mà mình cứ đứng đấy, chỉ muốn chạy đến ôm "thần hộ mệnh" 1 cái thật mạnh. Những lúc như thế, thấy người đàn ông sao mà ... "vỹ đại" & vô cùng tử tế. Và sa thấy hạnh phúc vì mình được làm phụ nữ :). Hạnh phúc vì trên đời này luôn có những người đàn ông :)

bi giờ ...mình thiếu gì nhỉ? Có vẻ, người ít hạnh phúc nhất là người không biết mình cần gì nhất, không thấy mình thiếu gì, lúc í đúng là..... không hạnh phúc (hì hì hì)

to romantic-march: sa hoàn toàn đồng ý với bạn, lo cho mình cũng là lo cho người khác. Mình có vui mới làm người khác vui đuợc, mình có khỏe mạnh mới chăm sóc tốt cho người khác được :)
 
Lần chỉnh sửa cuối:
bi giờ ...mình thiếu gì nhỉ? Có vẻ, người ít hạnh phúc nhất là người không biết mình cần gì nhất, không thấy mình thiếu gì, lúc í đúng là..... không hạnh phúc
Tôi "kết" nhất câu này đấy bạn à!
Vậy thì bạn cứ nghĩ hôm nay mình được ngồi đây, cùng với tất cả thành viên trên GPE này để viết nên mấy dòng, dù vu vơ cũng là HẠNH PHÚC đấy thôi
 
sa thì thấy, khi thiếu cái gì đó, thèm cái gì đó, mà có được, lúc đó là có hạnh phúc.

nhiều hum mất ngủ, nhiều hum không có giờ để ngủ, rồi 1 đêm lăn ra là ngủ ngay, quên cả ngày giờ, quên cả cái nắng gắt gỏng xuyên khung cửa, chiếu thẳng vào mặt, thế mà vẫn ngủ, chưa bao giờ ngủ say như thế và ngon như thế :). Tỉnh dậy, không vì lý do gì nhưng vẫn thấy mình là người hạnh phúc, hihi

hồi í thương người ta, tối nào cũng chờ điện thoại, có khi chờ đến 12h đêm, rồi được nói chuyện thỏa thích, được nghe giọng, nhưng cũng có khi chỉ để nghe "chúc em ngủ ngon", vậy mà sướng lơn, thí mình hạnh phúc vô cùng, và chỉ cần vậy thôi, là đủ :)

ngày trước bị xe buýt quệt cho 1 cái, lăn ra đường, váy bó, giày cao gót, té xuống đất mà tim văng đâu mất tiêu, đứng dậy lóng ngóng, không biết làm gì & làm thế nào nhấc cái xe dậy. 1 anh bảo vệ làm gần đó, chạy lại đỡ xe lên, hỏi "chị có làm sao không", rồi dắt xe vào lề đường. Thế mà mình cứ đứng đấy, chỉ muốn chạy đến ôm "thần hộ mệnh" 1 cái thật mạnh. Những lúc như thế, thấy người đàn ông sao mà ... "vỹ đại" & vô cùng tử tế. Và sa thấy hạnh phúc vì mình được làm phụ nữ :). Hạnh phúc vì trên đời này luôn có những người đàn ông :)

bi giờ ...mình thiếu gì nhỉ? Có vẻ, người ít hạnh phúc nhất là người không biết mình cần gì nhất, không thấy mình thiếu gì, lúc í đúng là..... không hạnh phúc (hì hì hì)...
Đọc tới đọc lui cả chục lần không thấy Carisa nhặt lại quả tim bị văng ra... Mà không có tim thì mần răng mà cảm nhận được hạnh phúc hè?
 
Hồi ấy, khi điện chưa được như bây giờ, lúc tắt lúc có, cúp điện nhiều hơn có điện, HẠNH PHÚC NHẤT LÀ CÓ ĐIỆN!
Cũng lúc ấy, nữa đêm, cúp điện, khát nước, mò mẫm mà đi, chẳng may đụng đầu "cái rầm" vào cây cột giữa nhà (còn bé mờ, mắt cứ lim dim thôi), lúc ấy ngàn sao lung linh trước mặt! (Tự hỏi sao ở đâu mà lắm thế!)
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Đọc tới đọc lui cả chục lần không thấy Carisa nhặt lại quả tim bị văng ra... Mà không có tim thì mần răng mà cảm nhận được hạnh phúc hè?
Trai tim đã bị cái anh này nhặt và giữ mất rùi
hồi í thương người ta, tối nào cũng chờ điện thoại, có khi chờ đến 12h đêm, rồi được nói chuyện thỏa thích, được nghe giọng, nhưng cũng có khi chỉ để nghe "chúc em ngủ ngon", vậy mà sướng lơn, thí mình hạnh phúc vô cùng, và chỉ cần vậy thôi, là đủ :)
 
Bài thơ HẠNH PHÚC đây, xin post tặng mọi người

Hạnh phúc

Đừng nói cuộc đời này tẻ nhạt nhé em
Hạnh phúc ở trong những điều giản dị
Trong ngày
Trong đêm

Đừng than phiền cuộc sống nhé em!
Hạnh phúc ngay cả khi em khóc
Bởi trái tim biết buồn là trái tim vui

Hạnh phúc bình thường và giản dị lắm em ơi
Là tiếng xe về mỗi chiều của bố
Cả nhà quây quần bên căn gác nhỏ
Chị xới cơm đầy bắt phải ăn no

Hạnh phúc là khi đêm về không có tiếng mẹ ho
Là ngọn đèn khuya soi tương lai em sáng
Là điểm mười đỏ tươi mỗi khi lên bảng
Là ánh mắt một người như lạ như quen

Hạnh phúc là khi mình có một cái tên
Vậy đừng nói cuộc đời này tẻ nhạt nhé em
Tuổi mười tám em còn khờ khạo lắm
Đừng cố vẽ tô một chân trời xa đầy màu hồng thắm
Hạnh phúc vẹn nguyên giữa cuộc đời thường
 
Hạnh phúc như một bức tranh ghép hình, được tạo bởi những mảnh ghép khác nhau. Hạnh phúc đôi khi rất xa nhưng có lúc cũng ở rất gần. Đôi khi nó lớn lao, vĩ đại nhưng có lúc lại rất đỗi bình dị như tìm được một tình yêu đích thực, một công việc ưng ý, bắt gặp được một nụ cười của con trẻ,... hoặc đơn giản chỉ là một bữa cơm có đủ mặt các thành viên trong gia đình. Tại sao là một mà không là hai, ba,... hay nhiều lần? Vì đơn giản những điều ấy đối với nhiều người chỉ cần xuất hiện một lần thôi cũng đủ làm nên một phép màu kì diệu.

Khi có hạnh phúc tôi rất trân trọng nó, nhưng thường không giữ được lâu. Nó như những hạt mưa mà tôi cố đưa tay hứng lấy, cứ qua kẻ tay mà chảy mãi, cuối cùng cũng chẳng còn lại gì.

Hạnh phúc đôi khi không chỉ ở nhận mà còn là sự chia sẻ. Bạn đã bao giờ bắt gặp mình tự cười thầm hãnh diện khi giúp một ông lão qua đường, khi mua một tờ vé số mà không cần nhận tiền thối lại? Đó là hạnh phúc, lúc này đã được nhân đôi, một cho người kia và một cho bạn.

Hạnh phúc luôn ở quanh ta, trên gương mặt của những ai biết cho, biết nhận, biết mưu cầu và trân trọng nó...
 
Web KT

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom