Chuyện cười danh nhân (1 người xem)

Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

handung107

Thành viên gắn bó
Thành viên danh dự
Tham gia
30/5/06
Bài viết
1,630
Được thích
17,442
Nghề nghiệp
Bác sĩ
VICTOR HUGO​



Một lần đại văn hào Pháp Victor Hugo (1802 - 1885) đi thăm nước Phổ. Khi đến biên giới Pháp ố Phổ. Một nhân viên hải quan nước Phổ hỏi:

- Xin ông cho biết ông làm nghề gì?

- Tôi viết.

- Tôi muốn hỏi ông sinh sống bằng nghề gì?​

Lần này Hugo đáp gọn:

- Bằng ngòi bút.​

Nhân viên hải quan nọ gật đầu ra vẻ thông hiểu. Sao đó anh ta ghi vào tờ thị thực nhập cảnh: "Hugo, nhà kinh doanh ngòi bút".
 
BALZAC

Ðêm khuya một người ăn trộm vô nhà Balzac. Anh ta lục hết mọi ngăn kéo, mọi ngõ ngách. Nhà văn sốt ruột:

- Ðừng tìm nữa chi cho mệt. Chính tôi mà còn tìm không ra nữa là anh!​


CHURCHILL



Khi còn nhỏ, thủ tướng Winston Churchill có một bộ ria rất đẹp. Một hôm, trong một cuộc họp khá đông, một bà đứng lên công kích với một vẻ giận dữ:

- Tôi không ưa ý kiến lẫn bộ râu của ông.​

Winston Churchill ngọt ngào đáp ngay:

- Bà đừng lo. Bà không có dịp nào tiếp xúc với hai cái đó đâu.​



Một bà khác bảo ông:

- Nếu tôi là vợ ông, tôi sẽ cho ông uống thuốc độc

- Nếu tôi là chồng bà, tôi sẽ uống nó ngay​
 
SOCRATE

Sử sách ghi lại rằng vợ của nhà triết học Hi Lạp cổ đại Socrate là một bà vợ rất dữ, suốt ngày quát mắng và chửi bới ông. Mọi người hỏi:

- Sống gần một bà vợ như thế, ông lấy đâu thời gian và tâm trí để suy nghĩ nữa?​

Ông thản nhiên trả lời:

- Chính nhờ bà ấy mà tôi trở thành triết gia!​



Một hôm, sau khi chửi bới om sòm, bà vợ của Socrate tạt vào đầu ông một xô nước. Socrate nghĩ thầm:

- Sau cơn sấm sét, trời lại mưa!​
 
VOLTAIRE

Có một nhà thơ mang cho Voltaire một bài thơ với tiêu đề: "Gửi lại thế hệ mai sau". Sau khi đọc xong nhà văn nói với tác giả:

- Thơ ông viết cũng được, nhưng tôi nghĩ rằng địa chỉ mà ông đề có lẽ không đúng và nó sẽ không đến được đâu!​



Trong một bữa tiệc có hai chàng thanh niên hợm hĩnh hỏi Voltaire với giọng chế giễu:

- Thưa nhà văn, nói thế nào cho đúng: "Cho chúng tôi uống" hay là "Mang thức uống cho chúng tôi"!​

- Đối với các bạn cả hai câu ấy đều không đúng. Nhà văn trả lời. Các bạn phải nói: "Dẫn chúng tôi ra vũng nước"!​


Vua Phổ Frederic đệ nhị mời Voltaire đến thăm cung điện. Rất nhiều quan trong triều đình thèm muốn sự ưu đãi này của vua Phổ đối với nhà văn. Một vị cận thần đặc biệt rất ghen tị với Voltaire. Một hôm gã viết trên cửa ra vào của nhà văn một dòng chữ rất to "Chó đểu".

Voltaire quen và hiểu biết rất nhiều người, đặc biệt ông biết rất rõ những người không ưa ông, ông đoán ngay kẻ muốn lăng mạ mình. Ngay lập tức, ông trở lại nhà gã cận thần nọ và nói rất lịch sự với gã:

- Thưa ngài, tôi xin lại thăm đáp lễ ngài. Tôi đã được đọc "Danh thiếp tên ngài" trên cửa nhà tôi. Tôi vô cùng tiếc là đã không ở nhà khi ngài đến thăm!​
 
TOLSTOY

Leo Tolstoy viết một truyện ngắn, và gửi đến một tòa soạn tạp chí, ký tên khác. Sau hai tuần ông đến tòa soạn để biết số phận truyện ngắn của mình. Một biên tập viên trẻ tiếp ông không lịch sự lắm và bảo thẳng truyện ngắn của ông sẽ không được đăng.

- Vì sao thưa ông? Nhà văn hỏi lại.

- Thưa ông thân mến, khi đọc truyện ngắn của ông, tôi hoàn toàn tin đây là một người viết văn còn non nớt. Tôi thành thật khuyên ông hãy bỏ cái thích thú viết lách đi. Vào tuổi tác như ông, bắt đầu viết thì đã muộn rồi. Trước kia, xin lỗi, ông đã viết gì chưa?​

Tolstoy trả lời giọng trầm lắng:

- Tôi có viết một số tác phẩm mà người đọc cũng đánh giá là được chẳng hạn như: Chiến tranh và hòa bình hay Anna Karenina....​

Người biên tập lặng đi không nói nên lời nữa.
 
VICTORIA

Nữ hoàng Victoria nước Anh đôi khi cũng gặp phải sóng gió nhỏ nhặt trong hôn nhân. Tối nọ, trong hoàng cung yến tiệc linh đình. Nữ hoàng bận tiếp các vương tôn quý tộc nên đã quên bẵng chồng mình. Hoàng thân giận lắm bèn lẳng lặng quay về phòng. Vài phút sau có người đến gõ cửa, trong phòng chỉ vọng ra một giọng lạnh lùng: "Ai đấy?"

Người gõ cửa uy nghiêm đáp: "Nữ hoàng đây!"

Cửa không mở và mãi cũng chẳng thấy động tịnh gì. người đứng ngoài thẹn thùng rời đi nhưng chẳng bao lâu đã quay lại. Trong phòng lại có tiếng hỏi: "Ai?"

Người gõ cửa bây giờ dịu giọng xuống: "Victoria đây!"

Thế nhưng cửa vẫn cứ đóng chặt. Người gõ cửa hết sức tức giận không ngờ cả uy danh nữ hoàng cũng chẳng lấy được một cánh cửa, bèn hậm hực bỏ đi. ... Nửa chừng ngẫm nghĩ lại quay về gõ lần nữa. Bên trong vẫn tiếng nói lạnh lùng ban này: "Ai?"

Lần này người gõ cửa khẽ khàng: "Vợ của anh"

Và lần này cửa mở ra ngay.
 
Web KT

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom