Đây là sự tích thơ con cóc he he
...Ngày xưa, có bốn ông trưởng giả ở một làng nọ nhân lúc '' nhàn cư vi...'' rủ nhau vãn cảnh chùa . Đến một ngôi chùa thuộc loại danh lam thắng cảnh nổi tiếng , nhìn cảnh vật xinh tươi , bốn ông không khỏi tức cảnh sinh tình , bèn rủ nhau hợp tác làm một bài thơ. Ông thứ nhất nhìn trời nhìn đất ... mãi chẳng tìm ra được vần , bất chợt nhìn vào một hóc đá thấy một con cóc liền đọc :
Con cóc trong hang
Ông thứ hai đọc theo :
Con cóc nhảy ra
Ông thứ ba liền tiếp :
Con cóc ngồi đó
Ông thứ tư nối luôn :
Con cóc nhảy đi
Cả bốn ông đồng loạt vổ tay khen hay nức nở :'' Bài thơ đơn giãn nhưng đầy đủ ý nghĩa sát với hiện thực . Con cóc trong hang, con cóc nhảy ra , con cóc ngồi đó , con cóc nhảy đi . Bốn người làm bốn câu thành một bài thơ tứ tuyệt , đúng là tuyệt diệu hảo từ , còn con cóc nhảy đi đâu thì mặc kệ nó, chỉ miễn sao ta có một bài thơ hay cái đã ''.
Sau một hồi tự khen lẫn nhau đã đời , Ông lớn tuổi nhất bổng nói :
- Các bác ạ ! tôi trộm nghe người xưa nói '' Tài hoa bạc mệnh '', những người tài ba lổi lạc thường hay chết yểu , Bốn chúng ta trước đây chưa từng làm thơ , nay bổng dưng làm được một bài thơ hay... vô tiền khoáng hậu như thế này , sợ rằng chúng ta sẽ không còn sống bao lâu nữa...huhuhu ''
Cả ba ông kia nghe vậy đồng loạt khóc rống lên như cha chết , khóc than một hồi , ông lớn tuổi mới nói :
- Thôi thì số phận đã an bài như vậy rồi, dù sao tụi mình cũng đã làm được một bài thơ hay để đời lưu truyền cho hậu thế . Việc cần làm ngay là phải lo hậu sự không thì muộn mất .
Nói rồi, cả bốn ông liền móc hầu bao góp tiền lại nhờ chú Tiểu ở chùa đi mua gấp bốn cổ quan tài.
Chú Tiểu cầm tiền lật đật đi ngay, hồi lâu chở về năm cổ quan tài . Bốn ông ngạc nhiên hỏi :
-Bọn tôi có bốn người thôi mà sao chú mua đến năm cổ quan lận, vậy là thừa một cái rồi !?
Chú Tiểu trả lời :
-Không thừa đâu ! cái này là tôi mua cho tôi đó . Tôi thấy mấy ông tôi tức cười quá , sợ rằng chắc chết theo mấy ông luôn quá ''...
Đoạn kết như thế nào không thấy tác giả Trương Vĩnh Ký của Truyện Đời Xưa nói đến . Nhưng thơ con Cóc được lưu truyền đến tận ngày nay , người ta còn phát triển thành thơ Nòng nọc , thơ con Nhái , thơ con Ếch , thơ Ểnh Ương , ngoài ra còn có thơ con Cua , đọc lên nghe ngang như ...Cua