Một phút nhìn lại... (Gửi một người bạn) (3 người xem)

Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

Bảy Dzõ

Ngu Excel nhất GPE
Tham gia
18/11/09
Bài viết
565
Được thích
1,361
Nghề nghiệp
Just for daily's rice
Khi bạn đạp xe lên một con dốc, mồ hôi chảy ướt áo và bàn chân tưởng như mỏi nhừ thì bạn sẽ được tận hưởng sự tuyệt vời khi chiếc xe lăn nhanh xuống con dốc phía trước, những giọt mồ hôi bốc hơi, để lại cảm giác mát lạnh khiến bạn quên nhanh tất cả mệt mỏi...


Cuộc sống cũng giống như một con đường rất dài. Dù có đang chạy trên những đoạn bằng phẳng, người ta vẫn không bao giờ quên sẽ có lúc phải đối diện với việc lên dốc và cả xuống dốc. Một người bạn đã nói với tôi điều giản dị ấy khi cùng một lúc cô bạn phải đối diện thất bại, cả trong tình yêu lẫn trong công việc ở công ty. Điều làm tôi nể phục cô bạn ấy là sự can đảm. Cô ấy không khóc, không oán trách, cũng không lặng lẽ suy sụp. Bởi lẽ bạn tôi biết tự thu xếp, đặt những nỗi buồn sang một bên, dành sức lực để tiếp tục "vượt dốc".



Rất nhiều khi trong nhịp sống gấp gáp này, nỗi mệt mỏi, sự chán chường, cảm giác thất vọng đã vắt kiệt sức lực; lấy đi niềm lạc quan. Bạn muốn buông xuôi tất cả. Nhưng nếu bạn dừng lại và quay nhìn trở về điểm xuất phát, bạn sẽ biết cái cảm giác tuyệt vời khi nhìn những gì ta đã vượt qua. Có thời điểm bạn nhận ra mình đang đứng trên đỉnh dốc. Hít thật sâu và nhìn kỹ về phía trước, bạn không cần phải hét lên sung sướng. Và khi ấy, điều bạn tự nhắc mình sẽ là tìm thêm những đỉnh cao mới, không cho phép mình thả dốc quá nhanh.



Cuộc sống của chúng ta giống như những chuyến đi bởi lẽ, ta luôn có nhiều những lựa chọn nhưng không nên mất quá nhiều thời gian để tìm được kết quả mình muốn. Khi thật sự rã rời thân thể, bạn hãy dừng lại ven đường nghỉ ngơi đôi chút. Dừng lại và bước đi đúng là cách phục hồi năng lực nhanh chóng nhất.



Lên dốc tuy chậm chạp, mệt mỏi thật nhưng phải thừa nhận mức độ an toàn cao hơn khi bạn thả dốc. Cảm giác của việc lao nhanh và phía trước tuyệt vời thật, nhưng biết đâu vực thẳm đâu đó mà bạn không kịp nhìn thấy, và biết đâu chiếc xe đã bị đứt thắng phanh. Có hàng trăm trở ngại, và bạn không bao giờ được tự mãn...



Cuộc sống cũng giống một con đường, khi bạn đang bước trên những khổ đau thì đó là lúc bạn buộc phải "lên dốc" trong hành trình của đời mình. Dĩ nhiên, lúc tận hưởng cảm giác hạnh phúc thì không phải bất hạnh sẽ chẳng bao giờ xuất hiện. Cuộc đời vốn là một chuyến đi, cái bạn cần là "để dành" sức lực và cảm hứng cho những chặng đường kế tiếp. 
 
Đi trên những đoạn đường gập ghềnh ấy, ta cảm nhận được nỗi đau, nỗi đau khi sỏi đá cắm vào bàn chân ta đến chảy máu.

Nỗi đau khi trượt chân trên những hòn đá cuội của cuộc đời và toàn thân đổ ập bởi 1 cú ngã ...vô cùng đau đớn và rồi phải tự lấy sức mình mà đứng dậy. Những giọt nước mắt mặn chát như chảy ngược vào tim, những tiếng nấc nghẹn ngào thay cho lời nói. Khoảng không tĩnh mịch như càng làm cho sự cô đơn và cô liêu đến lạnh người.

Có lẽ trong đời, chúng ta phải vượt qua nhiều con dốc, mỗi con dốc là 1 sự thử thách...Nếu không vượt qua, sẽ mãi mãi chẳng bao giờ đi đến đích phải không?

Ai đó đi ngang qua cuộc đời khổ đau mới cảm nhận được nỗi khổ đến chừng nào.

Vẫn biết rằng cuộc sống cần có niềm tin, cần có sức mạnh để vượt qua mọi âu lo của cuộc đời, vẫn biết rằng tôi luôn có 1 người bên cạnh, nhưng cũng có lúc, niềm tin chợt chao đảo...

Những thất bại va vấp mà chúng ta trải qua trong đời cũng có ý nghĩa và giá trị của riêng nó, mỗi người phải có lúc thất bại đến đau đớn để hiểu mình hơn và hiểu người hơn. Để rồi có thể yêu thương , sẻ chia, nâng đỡ, tha thứ...

Cố gắng và Mệt mỏi để cổ cho nỗi buồn đi qua, cảm giác bình yên, tỉnh lặng, suy nghĩ về tất cả , quá khứ , hiện tại và tương lai thật cần biết bao. Nhắc lại làm chi khi lòng mình ko muốn nhớ, ngày qua ngày, rồi ai hiểu thấu đựơc tâm can. Cố gắng thăng bằng khi vượt dốc hoặc xuống dốc, ít ra mình tìm được thăng bằng cuộc sống.
Những gì đã qua ko bao giờ hối tiếc...mà lấy làm bài học để tiếp tục...vượt dốc...

Cảm ơn người đã viết lên những tình cảm chân thành....thông điệp đó mình đã hiểu! Cảm ơn C nhiều!
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Cảm ơn anh stevenvo và chị xuan.nguyen82 với những chia sẻ. Hôm nay, đi làm về, em thực sự xì trét, em muốn hét thật to...xì trét với những suy nghĩ luẩn quẩn của một con nhỏ mới tốt nghiệp, suy nghĩ về những việc mình đang làm, lựa chọn của mình, nơi mình đang đứng và hướng mình sẽ bước tới.
Đọc xong bài viết của anh chị thì em đã thoải mái hơn rồi. Em cảm ơn anh chị!
 
Nghiền ngẫm lại bài này, thấy thật thấm thía!

Thời gian đến rồi lại đi, một đi không bao giờ quay trở lại, đời con người trăm năm, chưa hẳn là trường tồn vỉnh cữu, trước sau gì xác thân cũng sẽ trở về cùng cát bụi. Mỗi buổi sáng thức dậy, ta hãy cố gắng nhìn những tia nắng ấm áp của ngày mới mà cố ru lòng để cảm thấy bình an.

- Có những lần tình cờ gặp nhau mà đôi khi ta không để ý tới, nhưng nhờ đó mà ta chợt nhận ra : vô tình gặp nhau, quý mến trân trọng nhau đó là nhân duyên.

- Có những người bạn đơn giản chỉ là người quen, nhưng nhờ có họ ta nhận ra rằng ta có 1 tình bạn chân thành và thật tuyệt vời.
 
Nhìn tới tương lai! cho QK bình yên!

Cuộc sống là như thế. Đôi khi bạn phải buông tay khỏi thứ gì đó nếu bạn thực sự muốn nắm lấy thứ gì đó khác. Cuộc sống bình yên trôi qua và thời gian cũng đã quá dài cho một vết thương…

Và trong một khoảnh khắc, hoặc một khoảng thời gian trước kia, bạn có thể cảm thấy mình như lơ lửng giữa không trung. Nhưng giờ đây, cuộc sống đã mang lại cho bạn niềm tin, sự thành công của ý chí, bạn hãy thả tay ra khỏi quá khứ, để nắm được những gì còn ở phía trước và sẵn sàng cho bất kỳ điều gì đến tiếp theo đó.

Lý trí bảo hãy trân trọng quá khứ nhưng không nên làm quá ảnh hưởng đến hiện tại, ............ quãng thời gian ấy hay là mãi mãi cũng chẳng thể quên đi một con người, nhưng hy vọng thời gian sẽ băng lành vết thương lòng, làm sống dậy những tình cảm yêu thương.

Bạn đã chiến thắng mình rồi, bạn đã và đang sống cho cuộc sống của chính mình. nếu quá khứ khiến bạn biết rằng cuộc đời mình đã có niềm vui thì hãy lấy quá khứ làm hành trang cho cuộc sống.

Đằng sau nụ cười là những giọt nước mắt. Đằng sau những giọt nước mắt là nỗi niềm sâu lắng.
Đằng sau tình đầu có thể là sự tan vỡ, nhưng đằng sau một nỗi nhớ sẽ là tình yêu mới…
Đằng sau ấm êm là bão tố nhưng đằng sau bão tố lại là bình yên….

Vẫn biết cuộc đời không phải là màu hồng giống như ta mong đợi. Chọn một vùng đất cho niềm tin nảy mầm và sự sống con tim tươi vui trở lại, hi vọng mỗi bước đi, là một lần chạm gần hạnh phúc.
Bài học trên đời về tình cảm sẽ là 1 kỷ niệm đau, nhưng cho ta hiểu về nhau…nhiều hơn…

Viết vài lời gửi tới bạn bằng tình cảm chân thành của một người bạn, bạn sẽ hiểu mình...mình tin là như thế...

Viết cho bạn, viết cho chính mình....
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Web KT

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom