xuongrongdat
Có bao giờ bạn tự hỏi "Tôi là ai?"
Đó là lần đầu tiên tôi tham gia một buổi Offline của GPE.
Tôi xung phong bắt cặp chơi trò chơi nhỏ đoán hàm Excel cùng một chị. Tôi khá tự tin rằng mình đủ sức chơi trò này, nghĩ không lẽ Excel có 10 hàm mà mình không biết nổi 7 hàm, giải thuật mình có thể cùi bắp chứ mấy cái rìa rìa vòng ngoài này nhằm nhò gì. Và không lẽ Ban tổ chức lại đi đánh đố đến nỗi ra đề các hàm khó nhằng dạng như DSUM, AGGREGATE, INDEX, NETWORKDAYS, MULT... phải vừa giải thích vừa đoán ra mỗi hàm khoảng trong 15s. Thế là chơi.
Trong khi chờ các cặp khác chơi trước, tôi trấn an và bàn chiến thuật rất kỹ với đồng đội. Rằng tôi biết khoảng 96% các hàm Excel (lúc đó tôi còn chưa biết hàm Large, Small mà nổ ghê, hihi), rằng tôi đã chơi mấy trò này nhiều rồi nên chị yên tâm nhé. Hàm nào khó quá chị cứ bỏ qua để tiết kiệm thời gian.
Kết quả. Trong 2 phút. Các đội khác đoán được từ 2-4 hàm. Đội tôi đoán được tận... 1 hàm. Tới giờ tôi vẫn còn xấu hổ với chị đồng đội. Qua đây tôi muốn gửi lời xin lỗi đến chị, vì tôi mà đội thua.
Vài lời gửi đến Ban tổ chức. Đội chúng tôi bị mất quá nhiều thời gian vì phải giải thích và đoán ra hàm này: NAME. Tôi đoán 3-4 lần không đúng, buộc lòng đồng đội tôi phải bỏ qua chuyển sang hàm sau. Ôi chèn đét ơi, cái tên hàm mới thân quen làm sao. Dễ đến nỗi tôi đoán không ra mà còn phải nghe những lời chê cười từ một số khán giả quá khích (kiểu như "trời ơi vậy mà cũng không biết", "tui lạy ông luôn"- vừa nói vừa lạy thiệt, "má ơi, là cái tên ông đó, bó tay",...). Tôi bị ảnh hưởng tâm lý khá sâu sắc từ thời điểm đó vì tự nghĩ rằng chết bà rồi nổ quá chi giờ hàm dễ ẹc cũng không đoán ra, nên về sau thêm phần áp lực thời gian, tôi chỉ đoán ra nổi 1 hàm SUMIF dễ ợt.
Dẫu biết thắng thua là chuyện thường tình trong binh gia, nhưng kỉ niệm đọng lại ở tôi sau buổi đó chính là: thứ nhất, xấu hổ vì lỡ nổ với chị đồng đội ở lần đầu gặp mặt; thứ hai, tại sao hơn 20 năm tôi xài Excel và mãi đến tận bây giờ tôi vẫn chưa biết và chưa sử dụng đến hàm NAME, có phải tôi đã thiếu sót quá không?!!
(Một chiều đông 14.01.2021 sắp tan ca)
Tôi xung phong bắt cặp chơi trò chơi nhỏ đoán hàm Excel cùng một chị. Tôi khá tự tin rằng mình đủ sức chơi trò này, nghĩ không lẽ Excel có 10 hàm mà mình không biết nổi 7 hàm, giải thuật mình có thể cùi bắp chứ mấy cái rìa rìa vòng ngoài này nhằm nhò gì. Và không lẽ Ban tổ chức lại đi đánh đố đến nỗi ra đề các hàm khó nhằng dạng như DSUM, AGGREGATE, INDEX, NETWORKDAYS, MULT... phải vừa giải thích vừa đoán ra mỗi hàm khoảng trong 15s. Thế là chơi.
Trong khi chờ các cặp khác chơi trước, tôi trấn an và bàn chiến thuật rất kỹ với đồng đội. Rằng tôi biết khoảng 96% các hàm Excel (lúc đó tôi còn chưa biết hàm Large, Small mà nổ ghê, hihi), rằng tôi đã chơi mấy trò này nhiều rồi nên chị yên tâm nhé. Hàm nào khó quá chị cứ bỏ qua để tiết kiệm thời gian.
Kết quả. Trong 2 phút. Các đội khác đoán được từ 2-4 hàm. Đội tôi đoán được tận... 1 hàm. Tới giờ tôi vẫn còn xấu hổ với chị đồng đội. Qua đây tôi muốn gửi lời xin lỗi đến chị, vì tôi mà đội thua.

Vài lời gửi đến Ban tổ chức. Đội chúng tôi bị mất quá nhiều thời gian vì phải giải thích và đoán ra hàm này: NAME. Tôi đoán 3-4 lần không đúng, buộc lòng đồng đội tôi phải bỏ qua chuyển sang hàm sau. Ôi chèn đét ơi, cái tên hàm mới thân quen làm sao. Dễ đến nỗi tôi đoán không ra mà còn phải nghe những lời chê cười từ một số khán giả quá khích (kiểu như "trời ơi vậy mà cũng không biết", "tui lạy ông luôn"- vừa nói vừa lạy thiệt, "má ơi, là cái tên ông đó, bó tay",...). Tôi bị ảnh hưởng tâm lý khá sâu sắc từ thời điểm đó vì tự nghĩ rằng chết bà rồi nổ quá chi giờ hàm dễ ẹc cũng không đoán ra, nên về sau thêm phần áp lực thời gian, tôi chỉ đoán ra nổi 1 hàm SUMIF dễ ợt.
Dẫu biết thắng thua là chuyện thường tình trong binh gia, nhưng kỉ niệm đọng lại ở tôi sau buổi đó chính là: thứ nhất, xấu hổ vì lỡ nổ với chị đồng đội ở lần đầu gặp mặt; thứ hai, tại sao hơn 20 năm tôi xài Excel và mãi đến tận bây giờ tôi vẫn chưa biết và chưa sử dụng đến hàm NAME, có phải tôi đã thiếu sót quá không?!!
(Một chiều đông 14.01.2021 sắp tan ca)