Quyết định bỏ GPE, dành thời gian đi bán hàng đa cấp (1 người xem)

Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

leonguyenz

Thành viên gạo cội
Thành viên BQT
Moderator
Tham gia
2/8/10
Bài viết
5,225
Được thích
9,025
Giới tính
Nam
Nghe mấy anh mấy chị ấy nói chỉ cần bỏ ra 7 triệu mua sản phẩm là 1 tháng có thể thu nhập mấy chục triệu, nghe ham quá. Mình quyết định bán cái lap để có tiền mua, nghe nói là phải hội họp, thảo luận triền miên, ... quyết định bỏ GPE thôi.
Đa cấp muôn năm!
a1-1644-1379576248.jpg

a3-9456-1379576249.jpg

a4-8255-1379576249.jpg

a6-8828-1379576249.jpg
a12-2549-1379576250.jpg


Hội chửi thề của Tùng Nguyễn KT đâu, vào góp gạch cho các em Đa Cấp xây nhà.
 
Nghe mấy anh mấy chị ấy nói chỉ cần bỏ ra 7 triệu mua sản phẩm là 1 tháng có thể thu nhập mấy chục triệu, nghe ham quá. Mình quyết định bán cái lap để có tiền mua, nghe nói là phải hội họp, thảo luận triền miên, ... quyết định bỏ GPE thôi.
Đa cấp muôn năm!
Hội chửi thề của Tùng Nguyễn KT đâu, vào góp gạch cho các em Đa Cấp xây nhà.

Cái vụ ĐA CẤP này trước đây mình cũng được chào mời. Mình cũng từng tò mò vào xem chúng nó thuyết trình
Ẹc... Ẹc... Nói xin lỗi, mình nghĩ đơn giản lắm: Nếu trên đời này kiếm tiền dễ thế thì chẳng ai thèm.. làm ruộng
(với lại kiếm tiền dễ thế sao chúng nó không tự làm một mình đi, rủ rê làm đếch gì để phải mất công chia chác)
 
Cái vụ ĐA CẤP này trước đây mình cũng được chào mời. Mình cũng từng tò mò vào xem chúng nó thuyết trình
Ẹc... Ẹc... Nói xin lỗi, mình nghĩ đơn giản lắm: Nếu trên đời này kiếm tiền dễ thế thì chẳng ai thèm.. làm ruộng
(với lại kiếm tiền dễ thế sao chúng nó không tự làm một mình đi, rủ rê làm đếch gì để phải mất công chia chác)

Mấy ông Admin, SMod diễn đàn bóng bàn chuyển sang chơi món Amway gì đó hết, rủ em cũng không tham gia. Một bác cùng bộ môn em cứ gạ gẫm em chơi Amway mà em từ chối vì cứ dính vào cái gì là hỏng cái đó! **~** Chứng khoán thì mua xong tụt dốc không phanh, chung nhau mua chung cư thì gần như bị lừa (mấy năm rồi đất vẫn bỏ hoang), mua đất 5% ở gần Phúc Yên - Vĩnh Phúc xong thì đóng băng... Mấy anh em chơi cùng bảo muốn mặt hàng nào giảm giá thì bảo ông PTH đầu tư...
Sống bằng nghề thì toàn dính mấy ông quỵt, nợ dai...
:=\+
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Một bài viết của một người có facebook là: Tiểu Tuyết Mai

SUY NGHĨ VÀ BỨC XÚC CỦA TÔI VỀ AMWAYS:

Bài viết này do tôi tự viết ra, mong các bạn đang làm bên ngành bán hàng đa cấp này bỏ quá cho nếu có điều gì mạo phạm, nếu có điều gì sai, mong được thỉnh giáo, còn các bạn đang định tham gia kinh doanh AMWAY vui lòng đọc qua một vài quan điểm của tôi sau đây... SUY NGHĨ CỦA RIÊNG TÔI THÔI

Sự thật, nếu bạn được một người tự xưng là NHÀ PHÂN PHỐI AMWAY rủ bạn cùng tham gia kinh doanh, tôi không ngăn cản bạn nếu bạn thực sự muốn làm nó... Nhưng tôi khuyên bạn KHÔNG NÊN!!!

Các mặt tích cực của AMWAY:
-Sản phẩm khá tốt, thậm chí theo quan điểm của tôi là tốt hơn sản phẩm nổi tiếng trên thị trường vì họ đầu tư một lượng các nhà khoa học, nghiên cứu và sử dụng HỮU CƠ nhiều hơn thay vì HOÁ CHẤT (Điều này có lợi cho sức khoẻ và môi trường).
-Chi phí tham gia kinh doanh tương đối không cao so với các hình thức hàng đa cấp khác.
-Không phải công ty lừa đảo như các công ty đa cấp khác.
-Nếu bạn thực sự đạt các danh hiệu như Plantinum, Ruby, Sapphier, Diamond thì đúng thật bạn thu nhập từ (14-20tr/ tháng cho Platinum... và 60-90tr/tháng cho Diamond) Quả thật amway dư sức chi trả cho mức thu nhập này.
-Sản phẩm thực tế, không lừa đảo như các công ty khác.

NHƯNG:
-Để đạt được Plantinum với mức lương 14-20tr/1tháng, là người bình thường, ai không có ước mơ, không có hoài bão, nhưng bạn phải tốn trên 12 tháng mỗi tháng sử dụng tối thiểu 200PV (tức 3.700.000 vnd) dù là bạn dùng hay người thân dùng, không nói người lạ vì AMWAY chỉ khuyến khích bán hàng cho người thân, gia đình... Tính sơ riêng bạn là 44.4 triệu đồng, nếu bạn không phải sử dụng 100% sản phẩm thì người thân và bạn bè bạn sẽ chịu mức chi phí này (Với một người thu nhập bình thường, khoản 3.7tr 1 tháng là rất nặng và AMWAY rất lợi nhuận khi sản phẩm được bán ra).
-Đó là chỉ tính riêng bản thân bạn, riêng với mức 200PV/ tháng (tức 3.700.000 vnd), quả thật đã là gánh nặng của một người thu nhập bình thường, nhất là những người dân Việt Nam lương thiện kiếm tiền nuôi con ăn học và lo rất nhiều chi phí gia đình. Và nếu có chịu được chi phí đó đi nữa, thì khoảng 50 người Việt Nam khác do bạn "Bảo tro*." sẽ cùng gánh nỗi đau này, vậy bạn có chắc bạn đưa hết 50 người này lên tầm PLANTINUM không? chưa nghĩ tới DIAMOND??? Vậy nếu họ bỏ cuộc khi họ làm sau 6 tháng đau thương, họ sẽ được trả gì không? Hay chỉ là con số 0 ?
-Ne'u bạn làm một bài toán 200PV, cho 50 người đó là người thân gia đình bạn, vậy nếu 1 người đạt PLANTINUM (14-20tr/tháng) Sẽ có đến 50 người thân, người bạn của bạn sẽ mất 3.7 triệu 1 tháng tức là hy sinh 185 triệu 1 tháng cho chỉ một người có thu nhập 14-20tr 1 tháng. Bạn thử làm một thuật toán nhỏ thôi cũng dễ nhận ra điều này. Tôi chỉ nhắc đến PLANTINUM, chứ nhắc đến diamond, để có 1 diamond, bạn phải hứng chịu 50x6 = 300 người bị thiệt hại như trên tổng cộng 3.7x300 = 1.110.000.000 (1.11 tỷ đồng/ tháng) cho người có cấp bậc diamond (thu nhập từ 60-90tr/tháng)... Bạn hiểu điều này chứ.
-Nếu bạn chỉ biết cá nhân bạn, AMWAY là con đường tốt cho bạn đó, vì đúng thật nếu làm những gì AMWAY nói, bạn sẽ có mức lương như vậy, nhưng nếu bạn là người biết sống vì người khác, hay đơn giản là biết sống vì bạn bè, người thân, bạn có nên làm AMWAY hay không?
-Đành là sản phẩm AMWAY rất tốt, một tuýp kem đánh răng giá tầm gần 100.000d, thay vào đó, ta có thể mua đến 5 tuýp kem CLOSE UP cùng khối lượng, cho rằng tuyp kem amway tốt gấp 3 lần CLOSEUP đi nữa (3 lần là con số so sánh, thực tế không hơn 3 lần, mà chỉ nhỉn hơn một chút), thì ta có nên mua hộp kem đánh răng amway hay không? Tóm lại, so với chất lượng, thì AMWAY đắt hơn các sản phẩm nổi tiếng khác.
-Tiếp theo, neu bạn mới vào AMWAY, bạn sẽ được xem một video CLIP mang tên "PAPLO và BRUNO", tooi rất thích câu chuyện này, nó đề cao sự thông minh của PAPLO khi tạo ra đường ống dẫn nước đến thị trấn mà ko cần xách nước, đúng thật PAPLO đã thu tiền mà ko cần xách nước nữa, tiền anh ta lên đều đều, Nhưng bạn có để ý điều này không, đó là đường ống trong video clip có thể bằng đá, bằng nhựa... khong biết khóc không biết cười, còn nếu đường ống AMWAY làm bằng chính NGUOI THÂN VÀ BẠN BÈ CUẢ BẠN... Liệu bạn có vui khi nhận được tiền vì nước chảy qua chính mồ hôi nước mắt của bạn bè và người thân hay không?
-AMWAY bảo rằng BẠN CÓ THICH TỰ THIẾT KẾ CUỘC SỐNG CHO MÌNH HAY NGƯỜI KHÁC SẼ THIẾT KẾ CUỘC SỐNG CHO BẠN? Tôi đã trả lời rằng tôi thích thiết kế cuộc sống cho riêng tôi, vì thế tôi đã GIVE UP AMWAY, vì bạn sẽ hiểu rằng BAN SẼ KHÔNG TỰ THIẾT KẾ CUỘC SỐNG CUẢ BẠN, MÀ AMWAY MỚI SẮP XẾP CUỘC SỐNG CHO BẠN ĐẤY.
-Quả thật, AMWAY cực kỳ thông minh, quả thật người sáng lập amway là người thông minh nhất mà tôi biết được, Những bài bản mà AMWAY thu hút một người mới tham gia cực kỳ hay, UOC MO CUẢ BẠN LÀ GÌ? BẠN CÓ MUỐN SÁNG THỨ 2 SẼ NHƯ THẾ NÀY KHÔNG? (Cùng người yêu ngắm biển vào sáng thứ 2), Một tập thể sẵn sàng giúp bạn... Thaajt là công việc nhẹ nhàng mà lương cao pko? Hi hi.
-AMWAY Bảo rằng sau 2-5 năm, bạn sẽ biến giấc mơ thành hiện thực, và bạn ko cần làm nữa... Vì đúng thật khi có 60-90tr/ tháng, nhiều người sẽ ko làm gì mà vẫn... giàu. Nhưng làm gì có một thực tế trái ngược vậy? Vậy bạn đã làm gì trong 2-5 năm đó... Bạn chỉ dùng sản phẩm của AMWAY và bán hàng cho người thân bạn... Một công việc có ý nghĩa gì cho xã hội??? Và nếu bạn giàu bạn cũng nên làm việc một cách siêng năng, vì con người không làm việc thì không có ích cho xã hội... Một viễn cảnh thật hết sức làm cho lòng người lung lay.
-Một thực tế tôi đã nghiên cứu ra: Nếu bạn thu nhập 10-20tr/ tháng bằng chính thực lực của bạn, tôi khuyên bạn đừng tham gia AMWAY mà hãy đầu tư và phát triển công việc ngày càng mạnh, còn nếu thu nhập bạn 2-3tr/ tháng, hãy cố gắng tiết kiệm dành vốn để làm ăn, và tối thiểu cũng để nuôi vợ, nuôi con bạn, đừng giao tiền cho AMWAY làm gì, vì bạn cũng không chịu nổi 200PV mỗi tháng đâu, huống gì là chỉ tiêu 600PV/ 1 người.
-Ai đã nghe qua CD huấn luyện của AMWAY, hoặc xem qua các bài viết của các o DIAMOND, hay lớn hơn nữa thì bạn rất dễ đánh mất mình.

NẾU BẠN SỐNG TÍCH CỰC, NÓI KHÔNG VỚI AMWAY.

Tachi thêm một chút nếu tính toán kỹ hơn, ta dễ dàng nhận thay' rằng:

Về bài toán 200PV, PLANTINUM... Thì Tachi đã bỏ qua thời gian tiêu tốn của các bạn trong nhóm rồi, nhìn tiền đã thấy khiếp, huống hồ con số thời gian cho 1 PLANTINUM là 51 năm (Tổng thời gian của mọi người trong mạng đa cấp) và số tiền là 2.22 tỷ đồng (bài viết mở đầu đã không thống kê cả thời gian hao phí trong khi chưa đạt Silver con số này mới thực sự chính xác)

Vậy tóm lại. Để một người đạt PLATINUM (Mức lương 14-20tr/tháng) thì một tập thể người Việt Nam (Là bạn bè, người thân của cả nhóm đa cấp) chịu mức phí là:

-Phí đạt PLATINUM cho người đó: 51 năm trời và 2.22 tỷ đồng.
-Và mạng đa cấp của người Việt Nam chúng ta phải chịu mức phí 185 triệu/ tháng... Có đáng không cho 1 thu nhập mơ ước chỉ 14-20tr ???

Vậy với bài toán DIAMOND (Cấp bậc mơ ước của AMWAY): Có thể dễ dàng tính được:

Để một người đạt DIAMOND (Mức lương 60-90tr/tháng) thì một tập thể rất lớn người Việt Nam, đây là bài toán cũng rất mơ ước, thô thiển gọi là ảo tưởng cho những ai muốn thành DIAMOND...

-Phí đạt DIAMOND cho người đó: 51x6 (tính sơ, chưa kể hao phí) = 306 năm trời (~ 4 đời người) và 2.22tỷ x 6 = 13.32 tỷ đồng... Một con số khủng khiếp cho 1 thu nhập vớ vẩn 60/90tr/tháng.
-Và cả nhóm đa cấp tiếp tục chịu chi phí là 1.11 tỷ đồng mỗi tháng cho ông diamond đó.
 
bán hàng đa cấp thì cũng ko nên bỏ GPE.. vì cần để tính toán ăn chia lợi nhuận đảm bảo nhanh và khoa học...
 
[h=2]BÁN LƯỢC CHO SƯ -1[/h]1. Xin việc, sa bẫy Kỳ Diệu
Lại nói hồi Lưu Bị đang làm luận văn tốt nghiệp, chủ nhiệm khoa Tả Phong ghét Lư Thực nên vu khống thầy quan hệ nam nữ bất chính và ăn hối lộ, thầy Lư Thực bị tống giam.


Sau khi Lưu Bị tốt nghiệp, thầy được minh oan và được thả. Song, khi thầy ra tù, chức quản lý công ty của thầy không còn, một người tên là Đổng Trác đã thế chỗ.


Đổng Trác không phải là người của trường Đại học Quản lý quốc tế Trường Giang, ông ta là nhà buôn. Sau khi nhậm chức, Đổng biến ngay công ty của trường thành Công ty trách nhiệm hữu hạn Kỳ Diệu.
Công ty Kỳ Diệu đăng quảng cáo tuyển người tại Hội trường lớn, Lưu Bị, Quang Vũ, Trương Phi đăng ký xin tuyển.


Thấy người đến ùn ùn, Lưu Bị cười mếu:
- Xem ra việc làm trở thành một loại tài nguyên hiếm, cạnh tranh kịch liệt làm sao!


Đổng Trác chủ trì việc tuyển người. Đầu tiên, ông ta giơ lên sản phẩm độc quyền của công ty: "lược thông minh kỳ diệu", sau đó nói:
- Lược này nhìn không có gì khác thường, kỳ thực, nó hàm chứa một lượng công nghệ cực cao. Lược làm bằng gỗ cây dương chanh thần kỳ ở Vân Nam, sau đó xử lý thêm 18 công đoạn nữa. Phải nói ngay, dương chanh là loại cây cực hiếm, ngay các nhà thực vật cũng không biết sự tồn tại của nó. Công ty chúng ta đã tới Vân Nam mua hơn 7.000 cây về trồng. Một điều đặc biệt khác: lược có tẩm dược liệu, 38 chiếc răng lược cũng được thiết kế đặc biệt. Chải đầu bằng lược này sẽ kích thích tóc phát triển, kích thích tế bào não, rất có lợi cho sức khỏe và trí não.


Phía dưới có người hỏi:
- Giá bao nhiêu một cái?
Đổng Trác nói:
- Đúng giá là 2. 880 quan, nhưng để giới thiệu tính năng độc đáo của lược cho người tiêu dùng, chúng ta chỉ bán với số lẻ, 880 quan.
Đổng Trác nhấn mạnh:
- Giá thế là tốt lắm.
Mọi người nhao nhao:
- 880 quan một chiếc lược, đắt quá!
Đổng Trác nói:
- Chúng ta không nên so nó với lược thường, nó là sản phẩm kỹ thuật cao cơ mà! Hơn nữa, nó có lợi cho trí não. Đầu chúng ta vô giá, không thể so với đầu lợn được, đúng không?
Không ai nói gì thêm. Tiếp đến, Đổng Trác tuyên bố mức lương, khởi điểm là 16.000 quan, ngoài ra còn có thưởng theo doanh số bán cùng bồi dưỡng tập huấn.
16.000 quan? Cả hội trường sôi sục. Vừa ra trường đã nhận lương 16.000 quan, hệt như trong "Nghìn lẻ một đêm "! Công ty Kỳ Diệu đúng là kỳ diệu! Tất cả chen chúc đâm đơn, đến con muỗi cũng không lọt ra.
(Sưu tầm )
Còn tiếp……
 

File đính kèm

  • 098687.jpg
    098687.jpg
    40.5 KB · Đọc: 39
[h=2]BÁN LƯỢC CHO SƯ -2[/h]2. Bán lược cho sư
Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi đều dễ dàng qua vòng sơ khảo và thành nhân viên thử việc của công ty Kỳ Diệu.


Công ty mở lớp tập huấn đặc biệt ABC ba ngày. A viết tắt từ Assertive, tiếng Anh là Quyết đoán; B là Beautiful, nghĩa là Đẹp; C là Creative, nghĩa là Sáng tạo.


Đổng Trác giải thích: Quyết đoán ở từ A không có nghĩa là cố chấp, nó chỉ người có tố chất tốt nên tự tin. Đẹp ở từ B không có nghĩa là lòe loẹt, nó chỉ người tạo ấn tượng tốt cho khách hàng ngay từ cái nhìn đầu tiên. Sáng tạo ở từ C chỉ người biết kích thích, biết phát triển công việc lên một tầm cao mới.
Đổng Trác nói tiếp:
- ABC là hiệu quả công việc. Mục đích của cuộc tập huấn ABC đặc biệt này là để biến mỗi người thành một nhân viên có hiệu quả. Sau cuộc tập huấn, chúng tôi được đặt trước một thử thách thực tế: trong một tháng, mỗi người sẽ bán 100 chiếc lược thông minh kỳ diệu. Ai vượt qua thử thách, người đó đích thực là nhân viên có hiệu quả, sẽ lập tức thành nhân viên chính thức của công ty Kỳ Diệu và hưởng mức lương 16.000 quan.


Học viên kinh ngạc, đua nhau nói:
- Một tháng bán 100 chiếc lược? Có nhầm không? Làm sao được đây? Đổng Trác bảo mọi người im lặng, sau đó giải thích:
- Sở dĩ đặt ra thử thách thực tế vì công ty chọn người theo quan niệm "ngựa cảnh không bằng ngựa đua". người có hiệu quả đích thực như thiên lý mã "một bước nghìn dặm", có đúng không? Các bạn biết không, lớp trước các bạn, có người còn bán được lược cho sư, đẩy việc bán hàng lên một tầm cao mới. Người trước làm được, sao các bạn lại không?
Học viên càng kinh ngạc:
- Có người bán được lược cho sư? Ai vậy? Sao anh ta làm được?
Đổng Trác nói:
- Đúng vậy, sao bán được lược cho sư ư? Ai cũng biết lược để chải tóc, nhà sư lại không có tóc và không dùng lược, bán lược cho sư thật trái lẽ thường. Song, dù cho đa số xem là không làm được, vẫn có những người dám làm việc người khác không dám làm, biến không thể thành có thể. Các bạn có muốn nghe câu chuyện nhuốm màu sắc thần kỳ đó không?


Tất cả đều nói:
- Muốn!


Thế là, hệt như cô bảo mẫu giữa bầy trẻ, Đổng Trác yêu cầu mọi người trật tự, sau đó kể câu chuyện "bán lược cho sư":
Câu chuyện xảy ra hồi công ty Kỳ Diệu mới thành lập. Để tuyển nhân viên ABC đích thực, công ty đề ra cho người xin việc một thách thức: Mỗi người phải bán 100 chiếc lược thông minh thần kỳ cho nhóm đối tượng được chỉ định: nhà sư.


Thử thách kỳ quái khiến cho người xin việc phải lao tâm khổ tứ. Hầu hết người xin việc đều nghi ngờ: bán lược cho sư ư? Sao có thể được? Đa số đều đấm ngực, chỉ có ba người X, Y, Z chấp nhận thử thách…
Một tuần thử thách kết thúc, ba người làm báo cáo kết quả: X bán được một chiếc, Y bán được 10 chiếc, còn Z đã bán sạch 1.000 chiếc! Cùng hoàn cảnh, làm sao kết quả khác xa đến vậy? Công ty mời cả ba thuật lại quá trình bán hàng.
X kể, anh ta đến một ngôi chùa, phải chịu các nhà sư mắng mỏ và đánh đập xối xả mà vẫn nhẫn nại, cuối cùng một hoà thượng cảm động, mua cho anh ta một chiếc lược.
Y kể, anh ta lên một ngôi chùa trên núi. Do gió núi mạnh, tóc của thiện nam tín nữ lên chùa đều rối tung, anh ta bèn tìm đến trụ trì, nói: "Người dâng hương tóc tai bù xù, e trông không thành kính với Phật lắm. Trước mỗi toà hương, nhà chùa nên đặt một chiếc lược cho thiện nam tín nữ chải tóc." Thấy có lý, trụ trì bèn mua. Vì chùa có 10 toà hương nên trụ trì mua 10 chiếc.
Z lại tìm đến một ngôi chùa có tiếng, hương khói quanh năm không dứt. Z nói với phương trượng: "Phàm người dâng hương, ai cũng có tấm lòng thành. Chùa ta nên có vật phẩm tặng lại để khuyến khích người làm việc thiện. Tôi có một số lược, ngài có thể dùng thư pháp hơn đời của mình khắc lên ba chữ ‘Lược Tích Thiện’ làm tặng phẩm". Phương trượng nghe bùi tai, liền mua ngay 1.000 chiếc.


Công ty nhận định, ba người tiêu biểu cho ba mẫu người điển hình. X thuộc mẫu bán hàng cổ điển, có ưu điểm chân thành, kiên trì và nhẫn nại; Y có năng lực quan sát và suy đoán sự vật, dám nghĩ dám làm. Còn Z, anh ta nghiên cứu, phân tích nhu cầu của đám đông, có ý tưởng táo bạo, có kế hoạch hiệu quả nên đã mở ra một nhu cầu mới cho thị trường.
Nhờ trí tuệ hơn người mà Z được công ty quyết định bổ nhiệm làm quản lý bộ phận bán hàng.


Điều thần kỳ là: sau khi "lược tích thiện" của Z ra đời, một đồn mười, mười đồn trăm, người đến chùa ngày càng nhiều, hương khói trong chùa ngày càng thịnh.


Phương trượng bèn ký hợp đồng mua hàng của Z, anh ta không chỉ bán được một lần 1.000 chiếc, mà còn nhận được hợp đồng tiêu thụ dài hạn.
Về phía công ty mà nói, thu hoạch lớn nhất không phải là có được hợp đồng tiêu thụ, mà là có được Z với tài năng, sáng kiến phi thường!
Đổng Trác tiết lộ:
- Các bạn biết không, Z chính là tôi đó! Sau tám tháng làm quản lý bộ phận bán hàng, tôi được thăng chức giám đốc, phụ trách mảng nhân lực, quản lý và mở rộng thị trường. Tôi ghi tâm khắc cốt, nhờ xuất thân từ nhân viên tiếp thị nên mới có ngày hôm nay. Tôi cũng biết, 70% ông chủ trên thế giới này xuất thân từ nhân viên tiếp thị. Tôi tin rằng, nhân viên có năng lực ABC thật sự sẽ bán được bất kỳ sản phẩm gì cho bất kỳ người nào. Tôi cũng tin rằng, trong các bạn, sẽ xuất hiện người xuất sắc như vậy.


Lưu Bị ngượng ngập giơ tay:
- Giám đốc Đổng, trong thuyết ABC của ngài, Assertive và Beautiful còn làm được, Creative xem ra khó quá?
Đổng Trác nói:
- Bảo rằng khó thì thật khó, nhưng bảo không khó thì cũng lại không khó. Tôi sẽ chỉ cho mọi người hai tuyệt chiêu. Chiêu thứ nhất: Cần biết đổi vị trí tư duy, cần suy nghĩ trong tình huống nào thì khách hàng sẽ mua sản phẩm của chúng ta. Chiêu thứ hai: Cần biết cách "dắt mũi" khách hàng.
Học viên đồng ý:
- Đúng rồi, chỉ có bị xỏ mũi, trâu mới theo ta. Nếu không, dù có cố kéo tai hay kéo đuôi, trâu cũng không nghe ta.
Đổng Trác cười:
- Chỉ cần mọi người dụng tâm, hiểu được điều tinh diệu trong hai tuyệt chiêu là có thể sáng tạo, và sáng tạo nào cũng sẽ làm các bạn sung sướng.
( Sưu tầm )
Còn tiếp……
 
[h=2]BÁN LƯỢC CHO SƯ ( hồi cuối )[/h]3. Lã Bố bán 999 chiếc lược

Một tháng thử việc sắp qua, song đến một chiếc lược mà Lưu Bị vẫn không bán nổi. Hỏi Quan Vũ, Quan Vũ cũng vậy. Hỏi Trương Phi, Trương Phi bán được sáu chiếc.
Lưu Bị nói:
- Ai chà, chỉ có chú Út có năng lực thôi!
Trương Phi trợn mắt:
- Em mà có năng lực gì? May nhờ cô, dì, chú, bác, em thương tình mua hộ mỗi người một chiếc.
Lưu Bị nói:
- Mới có năm chiếc thôi!
Trương Phi cười nhăn nhó:
- Còn một chiếc, em mua tặng bạn gái!
Lưu Bị thở dài cảm khái:
- Hồi trước ta cố công học tập, nghĩ ra đời sẽ làm bao nhiêu việc, nay một chiếc lược cũng không bán nổi. Ba anh em ta sao bế tắc thế này?
Quan Vũ cũng buồn bực:
- Xem ra nhiệm vụ tháng này không hoàn thành, biết làm sao đây?
Trương Phi chép miệng:
- Bạn gái em nói: cứ tự mua 100 chiếc là xong việc.
Quan Vũ hỏi:
- Sao lại thế?
Trương Phi nói:
- Thì vì lương một tháng 16.000 quan! Một tháng 16.000, làm sáu tháng chẳng bù được tiền mua lược sao? Mua 100 chiếc đi thôi!
Lưu Bị nói:
- Chẳng hoá ra lừa công ty?
Trương Phi nói:
- Lãnh đạo công ty chỉ yêu cầu ta bán đủ chỉ tiêu, họ cần gì biết ta bán cho ai?
Lưu Bị nói:
- Các đó không được! Công ty cho chúng ta một tháng là để thử năng lực, không phải để bán lược.
Trương Phi nói:
- Đại ca thật thà quá. Em hỏi anh: anh có muốn được nhận không?
Lưu Bị nghĩ ngợi một lát rồi quả quyết:
- Cha anh trước lúc lâm chung dặn dò đinh ninh anh hai câu: "Làm người tốt, phải quang minh chính đại; thành việc lớn, không thể không đổ mồ hôi". Anh có thể không được nhận việc chứ không thể lừa dối người!
Quan Vũ phụ họa:
- Đại ca đúng rồi. Bậc trượng phu hành xử trên đời như thái dương qua bầu trời, như sông chảy qua đất. Công ty chính cần người như đại ca!
Trương Phi giơ tay xin hàng, nói:
- Rồi, rồi! Các anh đã khăng khăng như vậy, em cũng chỉ biết nắm vạt áo theo. Ôi, trong trường chúng ta là học sinh xuất sắc, vậy mà kỳ thi này chúng ta về bét, thật không còn mặt mũi nào!
Đúng như Trương Phi đoán, sau một tháng thử thách, những người khác đền hoàn thành vượt mức yêu cầu, trong đó có Lã Bố bán được 999 chiếc, chỉ ba anh em về bét. Đổng Trác gọi ba người lên văn phòng, hỏi giận dữ:
- Tôi không hiểu, vì sao người khác đều hoàn thành nhiệm vụ, duy ba anh không được? Các anh xem Lã Bố đấy, anh ta vào công ty cùng đợt, cùng tập huấn với các anh, vậy mà bán được 999 chiếc, chỉ kém tôi đúng một chiếc! Không hiểu suốt tháng qua các anh làm gì?
Trương Phi nói ngang:
- Ai bảo người ta hoàn thành nhiệm vụ? Tôi dám chắc họ lừa dối, tự bỏ tiền ra mua cho đủ số.
Đổng Trác phát cáu:
- Tự bỏ tiền thì làm sao? Tự bỏ tiền ra mua nghĩa là họ thích sản phẩm của công ty. "Kỉ sở bất dục, vật thi ư nhân" (điều mình không muốn thì đừng làm cho người khác), người bán hàng yêu thích sản phẩm của mình là có đạo đức nghề nghiệp rất tốt. Sao các anh không học họ?
Đổng Trác gõ gõ bút xuống mặt bàn, trầm ngâm một lát, sau đó nói từ tốn: - Thế này nhé, tôi cho các anh thêm một tháng thử việc nữa. Công ty không để ý tiền mua lược là của các anh hay người khác, tóm lại, công ty dựa vào doanh số bán mà luận anh hùng. Mong các anh không phụ lòng kỳ vọng của tôi!
Ngượng chín người, Lưu Bị vừa cung kính chào Đổng Trác vừa ra hiệu cho Quan Vũ và Trương Phi mau lui ra. Đáng hổ thay, hết tháng thứ hai mà họ cũng không hoàn thành nhiệm vụ.
Theo quy định của công ty, nhân viên bán hàng thử việc không bán đủ số lượng là không được lương. Hai tháng không tiền, đến ăn uống cũng thành vấn đề. không biết làm sao, ba anh em đành bỏ vị trí bán hàng lương cao và quay lại thị trường việc làm. Hai tháng sau, cả ba tìm được việc ở công ty điện khí Từ Châu, lương tháng chỉ có 1. 600 quan.
Trương Phi nói:
- Có 1. 600 quan nhưng cầm được, còn 16.000 quan của công ty Kỳ Diệu như trăng đáy nước.
Lưu Bị thở dài:
- Chỉ nên tự trách chúng ta không ra gì. Em xem Lã Bố đấy, thật là viên hổ tướng, tháng nào cũng là quán quân bán hàng.
Hai năm sau, trong hội nghị thương mại toàn Trung Quốc, Lưu Bị vô tình gặp lại Lã Bố.
Cố nhân tương phùng, ai nấy đều cao hứng. Lã Bố cho biết, sau khi ba người ra đi, công ty Kỳ Diệu phát triển chóng mặt, không chỉ chiếm lĩnh thị trường bảo vệ sức khoẻ, mà còn tiến quân vào thị trường bất động sản, thành lập tập đoàn công nghiệp cổ phần Kinh Đô.
Lã Bố đưa danh thiếp cho Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi, chức danh để thật chấn động: Phó tổng giám đốc tập đoàn Kinh Đô. Lã Bố nói:
- Chiều nay hội nghị kết thúc, mời các anh đi ăn đồ Tứ Xuyên, cả ba đến hết nhé. Thật là phong độ đại gia của một doanh nghiệp trẻ.


4. Thiên cơ hé lộ
- Các anh dạo này thế nào? – Sau ba tuần rượu, Lã Bố hỏi: có phần tự đắc. Lưu Bị rất khiêm tốn:
- Chúng tôi không dám sánh với phó tổng Lã, hiện chỉ làm quản lý cho một công ty nhỏ.
Lã Bố nói: - Bạn bè với nhau, tôi nói thật, anh thật thà quá. Như tôi đây, lương một năm hơn hai triệu quan. Còn các anh, mỗi tháng lao lực vì hơn 1.000 quan. Có thể nói, các anh vất vả cả một đời không bằng thu nhập một năm của tôi. Chúng ta ai cũng hai tay hai mắt giống nhau, chỉ có đầu óc khác nhau thôi. Đầu óc khác nhau nên vận mệnh khác nhau.
Trương Phi vừa hớp hết ly rượu vừa hỏi:
- Phó tổng Lã, vì sao tháng nào anh cũng là quán quân bán hàng? Anh có vũ khí bí mật gì vậy? Chẳng lẽ đúng là có cách bán lược cho sư thật?
Lã Bố cười:
- Các anh đúng là quá thật thà – không – quá ngốc đến đáng yêu!
Cả ba nghe mà sững sờ.
Lã Bố nói:
- Các anh có thấy sự tinh diệu trong câu chuyện "bán lược cho sư" không? Thử động não xem, nhà sư mua lược để làm gì? Các anh có thấy tận mắt họ mua không? Bán lược cho sư? Nhà sư trong câu chuyện thật ngốc, người nghe câu chuyện cũng thật ngốc, chỉ có người kể câu chuyện là vĩnh viễn thông minh.
Lưu Bị nói:
- Anh nói thế, tôi cũng đã từng nghĩ vậy. Anh X kiên trì chịu đánh mắng, cuối cùng mới được một nhà sư "mua" cho một chiếc lược. Giám đốc Đổng khen "kiên trì nhẫn nại", e là vờ tâng bốc. Nhà sư "mua" một chiếc vì thấy anh ta đáng thương, đúng không? Vậy không thể nói X "bán" được một chiếc lược, đúng không? Nhận bố thí, sao có thể tính là thành tích được? Quan Vũ cũng nói:
- Chuyện anh Y bán được 10 chiếc lược cũng rất đáng nghi. Anh ta nói để đầu tóc bù xù trước tượng Phật là bất kính, vậy chải đầu trước tượng Phật có là kính trọng không?
Trương Phi vỗ đùi, nói to:
- Đúng rồi, chuyện ông Z cũng giả! Nhà sư mua một chiếc lược còn hiềm tiếng phong hoa tuyết nguyệt, mua đến 1.000 chiếc càng không thể được. Nếu là phương trượng, tôi nhất định không để mang tiếng cửa Phật như vậy. Lưu Bị nói:
- Đúng vậy, lược và tích thiện liên can gì nhau? Chẳng thà tặng khách tranh thiền hay trà, trên hộp trà đề "thiện khí nghinh nhân" (khí thiện đón người ) còn phải lẽ hơn kiểu tặng lược lăng nhăng kia.
Ba anh em tỉnh ngộ, hoá ra câu chuyện "bán lược cho sư" hoàn toàn bịa. - Thế nhưng…- Lưu Bị nhìn Lã Bố ngờ vực: - Anh chẳng bán được 999 chiếc đó sao?
Lã Bố uống sạch ly bia, nói rành rọt cho ba anh em:
- Trong thời gian thử thách, đúng là tôi bán được 999 chiếc lược. - Sao anh làm được? - Cả ba hỏi đầy ngờ vực. - Tôi à! – Lã Bố cười đắc ý: - Chẳng phải Đổng Trác dùng lương 16.000 quan làm mồi nhử đám nhân viên tiếp thị chúng ta sao? Muốn chỗ làm ngon, rất nhiều người đã bỏ tiền ra tự mua hàng…
Trương Phi nói:
- Việc đó tôi biết rồi. Nhưng anh làm thế nào? 999 chiếc lược, phải đến mấy trăm ngàn quan, anh lấy đâu ra tiền để mua?
Lã Bố cười:
- Thế nào là khôn sống mống chết, là cá lớn nuốt cá bé? Là từ cái đầu mà ra! Vì thế, các nhà kinh doanh đều chăm chăm vào bọn ngốc. Đổng Trác thế nào, Lã Bố này thế đó. Ông ta dùng lương tháng 16.000 quan làm mồi nhử đám tiếp thị; tôi cũng làm y cách đó, tìm một bọn tiếp thị để nhử mồi. Ba anh em sững sờ. Đúng là thương trường như chiến trường, bước bước là mưu kế.
Trương Phi hỏi:
- Anh bán được 999 chiếc, sao không phải là 1.000?
Lã Bố lắc đầu:
- Đến việc đó mà anh cũng không hiểu? Đổng Trác tự nhận là Z bán được 1.000 chiếc lược, tôi sao có thể cướp kỷ lục của ông ta được?
Trương Phi "a" một tiếng. - Các anh biết không? – Lã Bố tiếp tục:
- Công ty Kỳ Diệu phát triển thành tập đoàn Kinh Đô hôm nay là nhờ vào biện pháp truyền tiêu của tôi. Trong mấy trăm triệu doanh thu hàng năm của công ty, có đến 90% là tiền túi của nhân viên tiếp thị. Các anh bảo có kỳ diệu không?

( Sưu tầm )
 
Web KT

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom